Quyển 1 - Chương 23 : Thi Đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 23 : Thi đấu.

Khi nhìn qua đám tân sinh đệ tử. Như vô ý, hoặc do số phận sắp đặt y nhìn thẳng vào mắt một nữ đệ tử. Cái nhìn này không hiểu sao khiến tim y vạn năm nay chưa từng có cảm xúc mãnh liệt nay lại đập lỡ một nhịp.

Là nàng !

Y thì thầm lấy tên của nàng.

Y chưa bao giờ biết cũng sẽ có một ngày y gặp được một người có thể lạnh nhạt nhìn y.

Phải !

Chính là lạnh nhạt.

Nàng lạnh nhạt nhìn y không mang theo bất kì tình cảm nào.

Quả là một nữ tử thú vị.

Xem ra, cuộc sống sau này của y sắp có thay đổi.

Y nhanh chóng dời tầm mắt.

Một vệt ngân quang xẹt qua bầu trời.

Tay áo phần phật bay, mái tóc như khiêu vũ.

Thân hình thon dài xuất hiện ngay trên chủ đài.

Tà áo khẽ phất.

Y lạnh nhạt mà đứng, đạm mạc nhìn chúng tiên.

Khí thế uy nghi không hiển mà uy.

" Tham kiến Lưu Thuỷ Thiên Hoàng. "

Ngay sau đó, vô số tiếng hô cung kính vang lên. Đông nghìn nghịt người quỳ xuống hành lễ.

" Các vị không cần đa lễ. " Phong Vân Lưu Thuỷ lãnh đạm nói. Thanh âm lạnh lùng trong trẻo dễ nghe vang lên. Tựa như một dòng nước mát thấm đượm vào lòng từng người.

"Tạ Thượng Tôn. "

Tất cả mọi người lần lượt đứng dậy. Trở về chỗ ngồi của mình.

Phong Vân Lưu Thuỷ đi đến chủ vị ngồi xuống. Sau mới lãnh đạm nói. " Mọi người đã đến đông đủ ? "

" Bẩm Thượng Tôn. Cũng đến không sai biệt lắm. Còn thiếu Minh Nguyệt Cung Chủ. " Lãnh Vân Tâm cung kính trả lời.

" Ân. " Phong Vân Lưu Thuỷ nhẹ đáp.

" Minh Nguyệt Cung Chủ Nguyệt Vô Thiên đến... "

Kèm theo tiếng thét dài.

Trên không trung dần xuất hiện những cánh hoa không biết từ đâu tới, như khiêu vũ trong không trung. Ngay sau đó, một mỹ nhân như lửa xuất hiện, tay cầm chiếc phiến phe phẩy đáp xuống chủ đài.

Mỹ Nhân có dung mạo tuyệt sắc, ngũ quan tinh xảo, mày liễu, mi cong. Mắt phượng hoa đào mị nhãn như tơ, phong tình vạn chủng. Môi mỏng phiếm hồng sắc.

Một thân y phục màu đỏ như lửa, diêm dúa kiều mị.

Những cụm từ tuy dành để tả nữ tử nhưng khi dùng trên người y lại rất hợp. Hoàn toàn không tạo cho người ta có cảm giác ghê tởm, mà ngược lại lại có vẻ thỏa đáng.

" Thượng Tôn. Thật ngại qúa, bản Cung Chủ đến muộn. Hy vọng ngài không trách ta. " Nguyệt Vô Thiên khoé miệng nở nụ cười tà nhìn Phong Vân Lưu Thuỷ.

Thế gian thiên hạ không ai không biết. Minh Nguyệt Cung là tổ chức tình báo bậc nhất thiên hạ, tồn tại hơn trăm ngàn vạn năm. Có chi nhánh lên đến hàng ngàn trãi rộng khắp lục giới. Trong lục giới không có chuyện gì là Minh Nguyệt Cung không biết, không việc gì không thông.

" Làm sao có thể. Minh Nguyệt Cung Chủ nhiều việc bận rộn. Mời Cung Chủ hạ toạ. " Phong Vân Lưu Thuỷ nhàn nhạt nói.

" Ha... ha... Đa tạ Thượng Tôn đã không trách tội. Vậy bổn Cung không khách sáo. " Dứt lời, Nguyệt Vô Thiên liền tiến tới chỗ ngồi xuống. Chỗ ngồi của y cạnh Tứ Đại Cung Chủ.

" Mọi người đã đến đông đủ. Vậy thì nên bắt đầu đi. "

"Đệ tử tuân mệnh. " Lãnh Vân Tâm hướng Phong Vân Lưu Thuỷ chắp tay thi lễ nói.

Ngay sau đó.

Một vệt sáng xuất hiện.

Thân ảnh đã xuất hiện tại sân chính.

Lãnh Vân Tâm nhìn chúng tiên gia, đệ tử, lạnh lùng nói. " Các vị. Đại Hội Tân Sinh Tranh Tài năm nay chính thức bắt đầu. Quy định thi đấu chắc mọi người đã rõ. Ta sẽ không nhắc lại. Nay mọi người lần lượt tiến lên chọn thăm bốc trên tay ta. Các thăm được đánh số từ một đến hai mươi. Tương ứng với hai mươi Tiên Đài. Đệ tử nào bốc trúng thăm nào sẽ tiến tới Tiên Đài đó thi đấu. Được rồi. Mọi người mau tiến lên bốc thăm. "

Trên tay Lãnh Vân Tâm không biết khi nào xuất hiện một hộp thuỷ tinh, bên trong chứa thăm.

Chúng đệ tử lần lượt theo lời tiến lên rút thăm.

"Tử Nguyệt. Nhanh lên ! Đến lượt cô bốc thăm trúng thưởng. Ý lộn. Là bốc thăm thi đấu. " Nam Cung Hồng Liên giật nhẹ tay áo Hoa Lạc Tử Nguyệt nói.

Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn Nam Cung Hồng Liên cười , gật đầu rồi đi lên chỗ Lãnh Vân Tâm bốc thăm. Nàng thật bó tay với cô nàng dở hơi này luôn.

Hoa Lạc Tử Nguyệt sau khi chọn thăm xong liền trở về chỗ của nàng.

Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo cũng đã bốc thăm xong từ lâu.

Sau khi chọn thăm xong.

Lãnh Vân Tâm thu bình thăm vào hư không. Phất tay một cái.

Một luồng ánh sáng màu vàng từ tay y bay thẳng đến sân trống. Ánh sáng bay đến đâu thì xung quanh hoàn cảnh thay đổi đến đó.

Nguyên bản mặt sân trống không. Nay đột nhiên xuất hiện vô số ánh sáng nhiều màu sắc.

Mặt sân vốn bằng phẳng đột nhiên xuất hiện hai mươi Tiên Đài.

Mỗi đài rất rộng, đủ cho trăm người quần ẩu trên đó. Mỗi Tiên Đài đều có số thứ tự.

Một trăm lẻ ba đệ tử thấy vậy đều sục sôi tìm Tiên Đài có số thứ tự giống số trong thăm cầm trên tay.

Theo đó, Hoa Lạc Tử Nguyệt ở Tiên Đài số bốn. Đối đầu cùng mười chín người khác. Trong đó có ba đệ tử lớp Linh. Nàng nhận ra ba người này không ai khác chính là Bạch Trúc Hi, Tiếu Vân Hàm và Thượng Quan Nhã Nhi. Nàng nở nụ cười đầy thâm ý nhìn ba người.

Bạch Trúc Hi ngay khi vừa nhìn thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt thì thầm kêu không ổn. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại thành một đống. Tại sao lại cho nàng cùng đài với Hoa Lạc Tử Nguyệt a. Thật xui xẻo.

Tần Thiên Hạo thì ở Tiên Đài số mười.

Mạc Thiên Kì ở Tiên Đài số tám.

Rất nhanh, tất cả mọi người đã đứng trên Tiên Đài của mình.

Lãnh Vân Hàn nhìn một lượt hai mươi Tiên Đài. Nói. " Tất cả đệ tử nghe lệnh. Trận đấu vòng loại hỗn chiến bắt đầu."

Sau tiếng hô, tất cả đệ tử lần lượt động thủ.

Phong Vân Lưu Thuỷ trên chủ vị như có như không nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Vẻ mặt bình thản không biết đang suy nghĩ gì.

Linh Du Phi và Hoa Tự Minh Ân nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Vui vẻ theo dõi nàng thi đấu. Hai người tin chắc nữ nhi của hai người sẽ chiến thắng một cách ngoạn mục.

Lãnh Tà Trần thì mắt lạnh quan sát hai mươi Tiên Đài. Ánh mắt sắc bén liến nhìn các đệ tử. Chỉ cần phát hiện kẻ nào vi phạm quy chế thi lập tức sẽ bị y phát hiện, sau đó tiếp nhận hình phạt.

Chúng Tiên Gia đầy hứng thú nhìn hai mươi Tiên Đài, theo dõi trận đấu.

Nguyệt Vô Thiên nheo mắt đầy hứng thú nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Nữ tử này thú vị a.

Xem ra, lục giới lại sắp có Phong ba. Sẽ có nhiều trò vui đây.

Rất nhanh, trên hai mươi Tiên Đài đã có vô số người động thủ. Nhìn qua cũng giống như các lần trước, không khác là vậy. Đó là suy nghĩ của vô số Tiên Gia khi nhìn trận đấu.

Tuy nhiên, năm nay lại có khác biệt.

Cụ thể là đây.

Tại Tiên Đài số bốn.

Hoa Lạc Tử Nguyệt lạnh nhạt thờ ơ nhìn mười chín người trước mặt, ánh mắt lơ đễnh nhìn xung quanh, hiển nhiên không có ý gì là muốn động thủ.

Trên thực tế là nàng cũng lười động thủ. Địch không động, ta cũng không động.

Bạch Trúc Hi dè chừng, e ngại nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Thấy nàng không động, bản thân thầm thở nhẹ một hơi. Cho dù ra sao, nàng chỉ cần trụ cho đến lúc an toàn là được, trận này nàng vô vọng thắng a.

Tiếu Vân Hàm và Thượng Quan Nhã Nhi cảnh giác nhìn xung quanh, hai người cũng từng trông thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt thi triển tài năng, không thể không công nhận là tu vi của Hoa Lạc Tử Nguyệt hơn hẳn hai người. Nhưng cho dù thế nào, hai người cũng phải chiến đấu hết sức mới thôi.

Những người khác cũng đồng loạt không động, âm thầm quan sát đối phương.

Lúc này hai mươi người đều vây quanh thành một vòng tròn, ai nấy đều một dạng canh chừng đối phương. Nhất thời không gian im lặng đến bất ngờ.

" Xin đắc tội. "

Thật lâu sau, ngay giữa không gian tĩnh lặng đột ngột xuất hiện thanh âm đánh tan không khí trầm lặng này.

Kèm theo đó là tiếng gió. Một nam đệ tử tay huy động xuất kiếm. Kiếm thế thi triển tấn công người bên cạnh.

Đã có một người mở màn tất nhiên sẽ dẫn đến hiệu ứng dây chuyền. Những người khác cũng đồng dạng rút kiếm thi triển chiêu thức của bản thân.

Hoa Lạc Tử Nguyệt nheo mắt nhìn một đám người đang hỗn chiến, nhàm chán cực kì gãy gãy móng tay.

Một đệ tử nữ đang thi chiêu mắt thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt nhàn nhã thì đột nhiên chiêu thức biến đổi đánh bay đối thủ xuống Tiên Đài. Bản thân thì lập tức huy kiếm tấn công Hoa Lạc Tử Nguyệt, ánh mắt lạnh lùng không mang độ ấm.

Hoa Lạc Tử Nguyệt mắt nhìn ngón tay, cảm nhận được có người tấn công liền lười biếng nâng con mắt nhìn, khoé miệng khẽ nhếch. " Không biết tự lượng sức. "

Tay áo khẽ phất. Thân hình nữ đệ tử tựa con diều đức dây gặp cản trở thẳng tắp bay ra ngoài. Ánh mắt ngạc nhiên nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Cho đến khi thân thể đáp xuống Tiên Đài cũng không hiểu được bản thân là thế nào thua.

Những người khác cũng một dạng kinh ngạc. Trên tay phút chốc đình chỉ chiêu thức.

Bạch Trúc Hi khỏi nói là có bao nhiêu khiếp sợ. Nữ đệ tử đó ít nhiều gì cũng là đứng đầu lớp Ngọc, tu vi cũng đã đạt đến Trúc Vi. Là nữ nhi của Hư Linh Chưởng Môn phái Hư Linh Sơn, tên Lữ Đình. Nói thế nào thì nàng ta cũng là đệ tử có thiên phú nổi trội, ấy vậy mà không chịu nổi một chiêu, cứ thế thua.

Hoa Lạc Tử Nguyệt nhíu mày nhìn đám người trên đài, thầm nghĩ đám người này thật chậm chạp.

Hay cứ để nàng giúp một tay.

Nghĩ vậy, khoé miệng nhếch nụ cười tà. Tay áo khẽ phất. Không cần dư thừa chiêu thức cứ như vậy đã giải quyết xong đám người. Nguyên một đám cứ thế rớt xuống đài.

Lãnh Tà Trần không thể tin nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Nếu y không đoán sai, ít nhất Hoa Lạc Tử Nguyệt nay đã là Tiên. Thật không thể tin được.

Phong Dật Lưu thì hứng thú vui vẻ nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Đáy mắt kiên định. Nhất định phải nhận nàng làm đệ tử

Phong Vân Lưu Thuỷ hài lòng nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Quả không hổ nữ nhi của tứ đệ.

Linh Du Phi và Hoa Tự Minh Ân thì khỏi nói có bao nhiêu vui mừng. Từ khi sinh ra, nữ nhi của họ đã có tiên thân, nên là thiên phú tuyệt đối là nhất đẳng.

Lãnh Vân Hàn thì vui vẻ nhìn nàng. Tiểu sư muội quả nhiên rất giỏi.

Nguyệt Vô Thiên nheo mắt đầy thâm ý nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt.

Tứ Đại Cung Chủ chỉ hơi kinh ngạc, cái khác không nhiều lời cũng không dư thừa cảm xúc.

Chúng Tiên Gia khác đều là một bộ kinh ngạc. Không ngừng xì xào bàn tán.

Hoa Lạc Tử Nguyệt dưới chân một điểm, thân hình nhẹ nhàng liền đã xuất hiện bên cạnh Lãnh Vân Tâm.

Lãnh Vân Tâm xưa nay lạnh lùng nhưng cũng không tránh khỏi kinh ngạc nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, một lúc sau mới ổn định lại. Nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt gật đầu một cái xem như chào hỏi.

Hoa Lạc Tử Nguyệt cũng lạnh nhạt khẽ gật đầu xem như đáp lễ. Tiếp chuyển tầm mắt nhìn Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo.

Rất nhanh sau đó. Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo cũng nhanh chóng giải quyết đối thủ của bản thân. Nghiễm nhiên đứng cạnh Hoa Lạc Tử Nguyệt.

Trận đấu cũng không kéo dài lâu.

Rất nhanh, danh sách hai mươi người đứng đầu đã hiện ra.

Hai mươi người không ai khác lần lượt là Hoa Lạc Tử Nguyệt, Thiên Ngọc Vũ, Mạc Thiên Kì, Vũ Thiên Từ, Tần Thiên Hạo, Vong Tuyệt, Minh Hàn Thần, Ngọc Lâm Diệu, Đoản Tử Âu, Lạc Thiên Dương, Bạch Phong, Ngạn Linh Thiển, Dạ Vân Hoa, Nam Cung Hồng Liên, Phương Huỳnh, Tuý Mộng Yên, Quân Thiên, Diệp Trúc Ly, Hồ Ngọc Linh, Thanh Thiếu Khanh.

Riêng lớp Linh đã có chín người lọt vào top hai mươi. Điều này cũng khiến mọi người bất ngờ không thôi.

Lớp Thừa thì có Ngạn Linh Thiển, Lạc Thiên Dương, Diệp Trúc Ly.

Lớp Tri có Ngọc Lâm Diệu, Dạ Vân Hoa, Quân Thiên.

Lớp Thứ có Đoản Tử Âu, Hồ Ngọc Linh.

Lớp Ngọc có Phương Huỳnh, Thanh Thiếu Khanh.

Sau khi kết thúc vòng một, hai mươi người lọt vào vòng hai đã được xác định.

Bên cạnh đó, hai mươi người yếu nhất cũng được xác định bị trục xuất khỏi Bạch Vân Sơn. Theo đó số đệ tử trong các lớp cũng xuất hiện thay đổi. Lớp Thừa loại bốn người, Lớp Tri loại sáu người, Lớp Thứ loại năm người, Lớp Ngọc loại ba người, Lớp Linh loại hai người là

Sau khi kết thúc việc thông báo. Tất cả đệ tử được nghĩ ngơi tĩnh dưỡng lấy lại sức chuẩn bị cho cuộc thi đấu tiếp theo được tổ chức vào buổi chiều.

"Đại ca, chúc mừng huynh được lọt vào vòng hai. Không như mụi. " Vừa nhìn thấy Bạch Phong, Bạch Trúc Hi liền vui vẻ chạy lại chỗ y, vui mừng khoát tay y nói.

"Ân. Mụi cũng rất giỏi mà. Không cần phải lo. " Bạch Phong yêu thương nhìn Bạch Trúc Hi, nhẹ cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro