Quyển 1 - Chương 8 : Ma Lãnh Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 8 : Ma Lãnh Hàn

Duy chỉ hơn năm trăm năm trước, khi tân nhiệm Ma Vương Ma Lãnh Hàn tiến vào Cấm Địa Thiên Ma liền thu phục được Hắc Song Long mà không bị tổn hại gì. Chỉ nhiêu đó thôi đã khiến cho từ trên xuống dưới Ma Giới kính sợ và tận trung với y rồi. Thử hỏi đã hơn hai đời Ma Vương vào Cấm Địa Thiên Ma mà không một ai trở ra mà không bị thương , ấy vậy mà vị Ma Vương Ma Lãnh Hàn này lại có thể lông tóc vô thương trở ra, không những thế còn khiến cho Hắc Song Long cam tâm tình nguyện kí khế ước làm Ma Thú Sủng Vật bản mạng với y. Như vậy bảo sao không khiến chúng Ma trên dưới tin phục được. Không những thế, trãi qua hơn năm trăm năm, dưới sự dẫn dắt của Ma Vương Ma Lãnh Hàn đã giúp Ma Giới một lần nữa quật khởi, trở thành nổi khiếp sợ của Lục Giới.

Lại nói trong Lục Giới e rằng chỉ có Lưu Thuỷ Thiên Hoàng Phong Vân Lưu Thuỷ là xứng làm đối thủ của y mà thôi.

Mà Lưu Thuỷ Thiên Hoàng là ai chứ, y không chỉ là Chưởng Môn Nhân Tiên Phái đứng đầu Lục Giới, địa vị còn hơn cả Thiên Đế nữa kìa, phải biết rằng từ hơn ngàn năm trước, Lưu Thuỷ Thiên Hoàng Phong Vân Lưu Thuỷ này xuất hiện đã gây ra một cơn chấn động mạnh, chỉ vài chiêu đã đánh bại và giam cầm Ma Vương tiền nhiệm đời hai của Ma Giới, khiến cho Ma Giới lâm vào cuộc khủng hoảng chưa từng có, trong suốt năm trăm năm sau đó, Ma Giới từ trên xuống dưới đều không dám hé răng điều gì, cũng không dám làm loạn, nếu sơ sẩy rời khỏi Ma Giới mà xui xẻo gặp phải Tiên Nhân thì chỉ còn một kết cục duy nhất đó chính là Hồn Phi Phách Tán.

Cũng vì nguyên nhân này mà Ma Giới mới dần rơi vào thế cục hỗn loạn, lợi dụng thời cơ đó mà khắp thế lực trong Ma Giới dần tan rã, tự lập Ma Đạo riêng , mất dần sự đoàn kết vốn có mà ngày càng suy yếu. Mãi cho đến khi Ma Lãnh Hàn xuất hiện, thống nhất Ba Mươi Tám Ma Đạo, một lần nữa thống nhất Ma Giới, dần đưa Ma Giới trở về thời kì huy hoàng, thật khiến chúng Ma nở mày nở mặt, cũng vì vậy mà từ trên xuống dưới Ma Giới ngày một đồng lòng nguyện sống chết trung thành và thần phục dưới chân Ma Vương Ma Lãnh Hàn.

Phần hai là khu vực Ma Luyện, Ma khí trong đó dồi dào và thuần khiết, nếu được vào đó Ma Luyện thì khỏi phải nói, tu vi nhất định sẽ tăng cao một cách bất ngờ. Trong Khu Vực Ma Luyện có Ma Linh, là chủng loại Ma Tộc nguyên thuỷ được tồn tại nhờ oán linh trong thiên địa, nếu may mắn hấp thụ được Ma Linh thì tu vi sẽ càng được củng cố.

Tuy vậy, nhưng nếu muốn thuận lợi hấp thụ Ma Linh thì ắt hẳn đòi hỏi ngươi phải có đủ năng lực thu phục được Ma Linh. Bởi Ma Linh có tu vi rất cao, lại gian xảo, chúng không phải là oán linh bình thường mà Ma Linh tự có suy nghĩ của riêng mình, Ma Linh thường hoạt động theo nhóm, mỗi nhóm có ít nhất là mười Ma Linh, khả năng phối hợp rất cao. Ma Chúng nào được vào Cấm Địa Ma Luyện không chỉ đòi hỏi phải có tu vi cao mà còn phải linh hoạt ứng xử trong mọi tình huống, nếu không chỉ sợ chưa thu phục được Ma Linh đã trở thành thức ăn cho chúng.

Điều kiện Ma Luyện tuy hà khắc, khắc nghiệt nhưng lợi ích có được lại rất hấp dẫn, hễ Ma Chúng nào có thể thu phục trên một nhóm Ma Linh là đã có khả năng làm Ma Tướng, Ma Quan - Quan trong Ma Giới, giữ một vị trí trọng yếu trong triều đình Ma Giới, thân phận địa vị cũng theo đó mà được nâng cao, vinh hoa phú hưởng không hết.

Chính vì vậy cứ ba năm một lần vào ngày tám tháng bảy âm lịch là Ma Giới lại tổ chức Thi Đấu Ma Chúng, Ma Chúng nào giành chiến thắng sẽ được vào Khu Vực Ma Luyện.

***********

Ma Phong Cung - Ngự Hoa Viên.

Khắp nơi trong ngự hoa viên muôn hoa khoe sắc rực rỡ và đẹp đẽ dưới ánh nắng mặt trời. Chính giữa ngự hoa viên là một hồ nước lớn trong trẻo có thể nhìn thấy đáy hồ, xung quanh hồ nước là một hàng dài cây liễu, vài cành liễu rũ xuống mặt hồ, lại đang nở hoa, nhất thời cả hàng cây liễu là một mảnh đỏ rực, từng đóa hoa màu đỏ theo gió bay tán loạn trong không khí rơi xuống mặt hồ, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và tuyệt mĩ.

Dưới cành liễu đỏ là một nam tử lam y, vạt áo theo gió bay bay, ba ngàn sợi tóc phất phơ trong gió. Ánh mắt nam tử tuy đang nhìn mặt hồ, nhưng tâm trí lại như đang suy nghĩ một chuyện gì đó đến thất thần.

Nam tử có dung mạo tuấn mĩ nhưng lạnh lùng tựa hàn băng vạn năm, mày kiếm như vẽ, mâu quang lam sắc hiện tia tàn nhẫn lại băng lãnh đến thấu xương khiến lòng người rét run sợ hãi khi nhìn vào đôi mắt đó, sóng mũi cao thẳng tinh tế, bạc môi lạnh lẽo. Ba ngàn sợi tóc màu lam được vấn đơn giản cố định bằng trâm lam ngọc vạn năm, dưới ánh sáng mặt trời tỏa ánh sáng lam sắc đẹp đẽ. Làn da trắng mịn tựa như một thứ ngọc thượng đẳng nhưng là lại không có nhiệt độ, cả người tựa như một khối băng lạnh lẽo. Một thân lam y bó sát người làm tôn lên thân hình rắn chắc của y. Quanh thân y luôn tỏa ra khí chất vương giả, lạnh lùng bể nghể, quân lâm thiên hạ. Hơi thở tàn nhẫn, thị huyết, âm trầm, lạnh lẽo khiến người khác không khỏi sợ hãi khi nhìn thấy y.

Đương lúc nam tử đang thất thần thì một cái bóng đen không một tiếng động xuất hiện phía sau nam tử.

Nam tử dường như cảm nhận được khí tức của người tới, ánh mắt liền trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn mang theo tia thị huyết quay lại nhìn người tới.

À không, phải nói là ma tới mới đúng.

Ma này có dung mạo cứ như là... ách... phải nói sao ta. Làn da thì đen, mắt thì to như muốn lồi ra ngoài, mày rậm, mũi to, môi thâm đen, đã vậy lại còn có cái bớt hình hoa bỉ ngạn màu đỏ trông hết sức quái dị và xấu xí. Nhưng ít ra có thể biết được giới tính của ma này là một nam nhân.

Y một thân hắc y có thêu hoa bỉ ngạn màu đỏ, mái tóc cũng pha hai màu giữa đỏ và đen. Trông vừa dị hợm lẫn quái dị.

Hắc y nam tử hướng lam y nam tử hành đại lễ, giọng điệu cung kính nói. " Thuộc hạ tham kiến Ma Vương. "

Lam y nam tử cũng chính là Ma Vương Ma Lãnh Hàn.

Ma Lãnh Hàn phất tay áo quay đầu nhìn mặt hồ, giọng lạnh lùng. " Đứng dậy đi, có chuyện gì?"

Hắc y nam tử là Hắc Ngạn Hộ Pháp, đứng đầu trong Tứ Đại Hộ Pháp, thủ hạ tâm phúc của Ma Lãnh Hàn. Y đứng dậy, cung kính hướng Ma Lãnh Hàn nói : "Thuộc hạ vừa nhận được tin An Lạc Nữ Hoàng cùng với hai phu thị và Lãnh Vân Tâm đã xuất phát đến Bạch Vân Sơn. "

Ma Lãnh Hàn nghe vậy thì đáy mắt loé lên tia tàn nhẫn, lạnh giọng . " Nếu vậy, ngươi tự biết làm như thế nào rồi đấy. "

Hắc Ngạn Hộ Pháp lập tức ôm quyền , thanh âm cung kính. " Thuộc hạ đã rõ."

Chờ một lúc không thấy Ma Lãnh Hàn có thêm phân phó gì. Y liền rời đi, một luồng khói đen xuất hiện phiêu tán trong không khí.

Ma Lãnh Hàn đứng nhìn mặt hồ một lúc, chợt khẽ phất tay áo, một luồng khói đen xuất hiện bao phủ khắp người y, thân ảnh chợt loé liền biến mất.

Cả nhóm người Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì, Tần Thiên Hạo và Lãnh Vân Tâm lúc này đã ngự kiếm khoảng hai canh giờ.

Hoa Lạc Tử Nguyệt mới đầu còn có thể ngắm phong cảnh, nhưng là thời gian càng trôi thì nàng chợt nhận ra rằng tốc độ ngự kiếm càng nhanh. Bằng chứng là khi nàng nhìn xuống dưới thì phát hiện cảnh vật chuyển động nhanh đến chóng mặt. Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy thế thì không khỏi thắc mắc. Sao tự dưng tốc độ ngự kiếm lại nhanh vậy, không phải lúc nãy vẫn còn bình thường sao ?

Đang lúc nàng còn mơ hồ chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì thân thể chợt lắc lư như muốn té ra ngoài, may mắn là nàng chỉ ngã đập vào kết giới mà không trực tiếp rơi xuống biển. Sau khi thoát chết trong gang tất, nàng thầm cảm thấy may mắn vì được thoát chết. Nàng nhìn xuống dưới thì thầm nuốt nước bọt, ước chừng từ trên cao nhìn xuống Khoảng ba ngàn mét, thế này mà nếu rơi xuống không bị áp lực nước ép cho ngạt thở mới là lạ.

Bên kia Mạc Thiên Kì, Tần Thiên Hạo và Lãnh Vân Tâm cũng gặp phải tình trạng như vậy.

Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo sau khi ổn định được tinh thần thì lại gần Hoa Lạc Tử Nguyệt xem nàng có bị thương ở đâu không , sau khi xác định nàng không bị thương mới thầm thở phào nhẹ nhõm . Nếu nàng xảy ra chuyện gì thì hai người cũng không muốn sống nữa.

Lãnh Vân Tâm nhìn cả ba người thấy không ai bị thương thì thầm may mắn. Nếu ba người mà có mệnh hệ gì thì y thật sự không biết phải giao phó như thế nào với Tam Sư Thúc.

Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy mọi người đều quan tâm đến nàng thì trong lòng thấy ngọt ngọt, có người quan tâm thật là tốt. nhưng nghĩ nghĩ cảm thấy chuyện này không đơn giản, chắc chắn là có kẻ tấn công nên mới khiến cho cả bốn người mất thăng bằng ngã xém chút là mất mạng. Càng nghĩ càng thấy tức giận, là ai là kẻ nào to gan đến vậy, dám động đến cô nãi nãi ngươi, không muốn sống nữa hả.

Ngay lúc nàng muốn nổi giận thì Lãnh Vân Tâm đã niệm chú, phút chốc Hoa Lạc Tử Nguyệt nhận thấy rằng khung cảnh xung quanh đã thay đổi. Bây giờ nàng đã không còn ở trên bầu trời mà là ngồi ở dưới đất trên thảm cỏ xanh mướt, xung quanh là một cánh đồng hoa với nhiều màu sắc khác nhau. Bên cạnh nàng là Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Lãnh Vân Tâm trên tay cầm Bích Phong kiếm, tư thế sẵn sàng nghênh địch.

Trong lúc này còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì trước mặt bỗng dưng xuất hiện một đoàn sương mù màu đen. Sương mù tan đi xuất hiện hai nam tử, phía sau là một đoàn người có bộ dạng kinh khủng, xấu xí tựa như yêu quái mà trong các bộ phim kiếm hiệp thường hay chiếu.

Hoa Lạc Tử Nguyệt giương mắt nhìn đám người tới, nàng hiện tại khá là tức giận, đang yên đang lành lại có kẻ tấn công hại nàng suýt chết, đúng là chán sống mà. Vừa ngước mắt lên nhìn khiến nàng không khỏi ngây người.

Chỉ thấy đi đầu là một nam tử lam y, dung mạo tuấn mĩ tuyệt luân, khí chất băng lãnh, tà ác, trong hơi thở tràn ngập hương vị huyết tinh. Không thể không nói, nam tử này ngay từ cái nhìn đầu tiên đã khiến cho nàng cảm thấy thân quen. Phải, là cảm giác thân thiết như đã từng quen biết từ rất lâu. Trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy chua xót. Là vì sao? Chính nàng cũng không hiểu.

Chính vì không hiểu, nghĩ mãi không ra nên nàng ngay lập tức ném nó ra sau đầu, nàng cũng không quên là do hai nam tử này đã khiến nàng suýt ngã chết.

Nàng bắt đầu quan sát nam tử còn lại. Nam tử một thân hắc y thêu hoa Bỉ Ngạn màu đỏ thêm một phần tà mị nhưng cũng nguy hiểm. Dung mạo bình thường không có gì ấn tượng.

Ma Lãnh Hàn nhìn thấy bốn người nhếch nhác thì khẽ nở nụ cười lạnh. Mắt lạnh không dấu vết quan sát bốn người.

Khi nhìn đến Hoa Lạc Tử Nguyệt thì đúng lúc chạm vào đôi mắt mang vẻ tìm tòi nghiên cứu nhìn y thì bất giác trái tim từ lâu đã không có cảm giác nay chợt run lên khiến y không khỏi khó hiểu. Nữ tử này cho y một cảm giác rất quen thuộc, nhìn đôi mắt đó y cảm thấy nó rất giống đôi mắt của tử y nữ tử luôn xuất hiện trong giấc mộng của y từ khi y có ý thức đến nay. Nhưng ngay lập tức y liền bình ổn cảm xúc của bản thân lại, dù sao y thấy chưa chắc đã là nàng, sau này có thời gian y lại tìm cách kiểm tra thử xem.

Y dời tầm mắt tiếp tục quan sát hai người còn lại. Nam tử hắc y, một thân khí chất lạnh lùng tuyệt không thua kém y, đây chắc là Mạc Tước Phu Mạc Thiên Kì. Y nhận thấy nam tử này không hề tầm thường, là một nhân tài, vậy mà lại đi làm phu thị thật đáng tiếc.

Nam tử thanh y còn lại chính là Tần Tước Công Tần Thiên Hạo, nam tử này mặt ngoài thì ôn nhu dễ gần, nhưng y có thể thông qua đôi mắt của nam tử có thể thấy được nam tử là một người nguy hiểm, bộ dạng trông vô hại kì thực nội tâm âm ngoan, thủ đoạn âm độc. Qủa là nhân tài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro