Xoài tiên sinh và Quýt tiên sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

XOÀI TIÊN SINH VÀ QUÝT TIÊN SINH

(芒果先生和橘子先生)

Tác giả: Tu Sáp Đích Dược – 羞涩的药

Dịch: QT, Google

Edit: Tiểu Hy

Văn án:

Chuyện cũ về một quả xoài hết lòng vì tình yêu và một quả quýt đạm mạc.

"Này, Quýt".

Quýt tiên sinh ngẩng đầu nhìn lên, Xoài tiên sinh đang đứng trong một cái giỏ tre lớn, mượt mà trơn bóng, màu vàng tươi sáng, như một thuyền trưởng anh tuấn mê người. "Xoài tiên sinh".

"Này, xin lỗi".

"Làm sao?".

Xoài tiên sinh hít một hơi thật sâu, mặt anh cũng có chút mơ hồ. "Biệt hiệu 'Mặt mặt trăng' của cậu là do tôi đặt, kỳ thưc... Mặt của cậu... rất đáng yêu".

"Ừ, tôi biết". Từ khi có cái biệt hiệu này, Táo nhẵn bóng ngọt ngào cũng không tìm mình chơi nữa. Chỉ có một quả xoài lớn, mỗi ngày ở trước mặt mình đảo qua đảo lại.

"Lời đồn trên người cậu có mùi trái cây thối cũng là do tôi truyền ra, kỳ thực... Trên người cậu có vị chua... rất dễ chịu".

"Ừ, tôi biết". Từ khi cậu đeo trên người cái lời đồn oan uổng này, con chuột khi đi ăn vụng lúc nửa đêm cũng đi đường vòng, sợ bị mùi trái cây thối trên người cậu hun ngã. Chỉ có một quả xoài lớn, ngày ngày vây quanh nói chuyện với mình.

"Còn có... bụng cậu bị lõm vào như vậy, là tôi cố ý đụng".

"Ừ, tôi cũng biết".

Đó là chuyện của mấy ngày trước, tất cả mọi người đều cho rằng là ngoài ý muốn, nhưng mà hai bên tổn hại lại khác xa nhau, cậu rất mềm, cả tháng nay dáng người bị lõm vào thật lớn, cũng chưa khôi phục lại. Nhưng quả xoài lớn kia, cứng rắn cứng rắn, lông tóc không tổn hao gì. Nhưng mà nếu là ngoài ý muốn, cậu có thể nói gì chứ.

"Này, Quýt".

"Ừ, Xoài tiên sinh".

"Sau này cậu nên cẩn thận một chút, tốt nhất là trốn trong góc tủ lạnh ấy".

"..."

Ngày đó chủ nhân mua một đống lớn hoa quả, có rất nhiều loại. Quýt tiên sinh vốn còn không hiểu, Xoài tiên sinh sao lại đụng phải cậu.

Kết quả là sáng sớm hôm nay, chủ nhân lấy ra một cái giỏ tre lớn, đem các loại hoa quả cẩn thận xếp vào, bên ngoài bọc một túi ny lon rất đẹp.

Chúng nó trở thành lễ vật, tặng cho bạn bè của chủ nhân. Quýt tiên sinh bởi vì bụng bị lõm vào nhìn không đẹp mắt, nên mình cậu được giữ lại. Mà Xoài tiên sinh lại bị mang đi, sau này sẽ không còn được gặp lại nữa.

Lần gặp mặt cuối cùng, là cách một cái túi ny lon. Xoài tiên sinh và cậu mặt đối mặt, dáng vẻ tươi cười xinh đẹp cách một cái túi ny lon, có chút không nhìn rõ.

Xoài tiên sinh há miệng, lại gọi một tiếng: "Này! Quýt!".

"... Ừ... Xoài tiên sinh".

"Cậu làm gì mà đẩy cái giỏ này vậy?".

"Cứu anh...". Quýt tiên sinh thở hồng hộc, cũng rất kiên định.

Cái giỏ đựng đầy các vị hoa quả tiên sinh giống như một con thuyền thật lớn, khó khăn chạy về phía cạnh bàn. Trước mặt con thuyền đặt một cái gạt tàn thuốc. Quýt tiên sinh liều mạng dùng bả vai mình bẩy đáy giỏ, màu vàng khắp người đều đậm hơn một chút.

Rốt cuộc, cái giỏ tre đụng vào gạt tàn thuốc, trái cây trong giỏ lăn hết qua một bên, cái rổ bị lật xuống dưới bàn.

Chủ nhân tiên sinh từ trên lầu đi xuống, trên tay còn cuộn một sợi dây để cột túi ny lon lại. Kết quả là thấy trên mặt đất là một đống hỗn loạn.

Cái giỏ bị thủng một lỗ, cái gạt tàn thuốc bị thiếu một góc, trái cây thì lăn khắp nơi. Hắn thở dài, xem ra hôm nay không tặng lễ vật được rồi.

"Này, Quýt".

"Ừ, Xoài tiên sinh".

"Vai của cậu cũng bị lõm vào kìa".

"Ừ, tôi biết".

"Khi tôi ngã xuống, đầu bị đập vào cạnh nhọn của gạt tàn thuốc, cậu xem, trầy da hết rồi".

"Ừ, tôi biết".

"Kỳ thực là tôi cố ý. Cố ý đập cho đầu bị thương, cố ý đứng phía trên của cái giỏ và những lời nói với cậu ban nãy, đều là cố ý. Tôi muốn cậu cứu tôi".

"Ừ, tôi biết".

"Cậu biết... Tôi thích cậu?".

"Trong lòng anh tính toán cái gì tôi đều biết hết". Quýt tiên sinh vân đạm phong khinh nhíu khuôn mặt mặt trăng lại, "Hơn nữa, tôi còn biết một việc mà anh không biết".

"Gì?". Đầu của Xoài tiên sinh bị rách ra, mùi thơm bay khắp nơi.

Quýt tiên sinh đem đầu của anh đặt vào chỗ bị lõm trên bụng mình: "Tôi cũng thích anh".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro