chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Mình xin nhắc các bạn 1 xíu là câu nào có mang dấu '...' là trong suy nghĩ của nhân vật còn "..." là lời nói của nhân vật ) Trong con hẻm . Nó tối om vậy thôi ◉‿◉ . Đông Đông đi từ từ , lấy tay mò mò tới trước, cậu cứ vừa đi vừa mò giống như người bị mù , đi mãi đi mãi không thấy j ý lộn không chạm đc cái j cậu bắt đầu hơi lo -'chẳng lẽ mình bị lạc (@_@;) , không không thể nào con hẻm nhỏ mà , nhưng tại sao mò mãi ko thấy tường hay thứ j đó ' nuốt nc miếng , cậu nhìn lui sau xem có ánh sáng của phố hay ko , nhưng tiểu Đông hôm nay đúng là xui xẻo nặng nề, ko một chút ánh sáng nào cả , cậu bắt đầu sợ hãi . Vài phút đấu tranh tư tưởng bắt đầu -' Không thể nào , mình đi chưa đc xa mà mà sao lại ko thấy chỗ khi hồi nữa , what đờ heo chuyện quái quỷ j đang sảy ra , hay mình đang mơ ' cậu tự nhéo mình một cái "Aa" hét nhỏ -'mình ko hề mơ , là thật mọi thứ đang sảy ra là thật ' Đông Đông đổ mồ hôi lạnh , cậu cố nhìn xung quanh một màn đen u tối rợn người , bay giờ cậu ms để ý là tiếng khóc khi hồi cậu nghe đã hết từ hồi nào ko hay , nỗi sợ ngày 1 lớn hơn . Tiểu Đông cố nén lại nỗi sợ để đi tiếp ,đi đc chặp thì cậu bỗng hét lớn "A!" ....
Chúc các bạn buổi tối vui vẻ hẹn gặp lại ở chương sau
(◍•ᴗ•◍)❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ