Chương 340

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 340: Hồn Thủ Ấn
Bích Vân Tông.
Diệp Cẩm Văn nhìn tin tức trên tay, trầm tư suy nghĩ.
Diệp Cẩm Văn thì thào nói: "Đan Mặc cư nhiên đã trở lại."
"Thiếu tông chủ, Đan Mặc đã trở lại, có nên gọi nhị thái tử về không?" Vương Tổ An hỏi.
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Nhị ca đã chạy ra ngoài, cho dù ta gọi hắn về, hắn cũng chưa chắc đã nghe ta."
Vương Tổ An áy náy nhìn Diệp Cẩm Văn: "Xin lỗi, nếu như ta biết sớm, vậy đã không nói chuyện về Lưu Vân Tinh Ti cho nhị thái tử."
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Tin đồn về Lưu Vân Tinh Ti truyền ồn ào huyên nào, cho dù Vương Tổ An không nói, nhị ca sớm muộn gì cũng sẽ biết.
"Mấy Nguyên Anh mà thôi, chưa uy hiếp được đến nhị ca, ta cũng không có lo lắng bọn họ." Diệp Cẩm Văn nói.
Vương Tổ An nghi hoặc hỏi: "Vậy thiếu tông chủ lo lắng cái gì?"
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Không có gì."
Diệp Cẩm Văn híp mắt, thầm nghĩ: Người của Trung Đại Lục tới nhanh như vậy, nhất định không phải là vượt qua Biển Vô Tận, hẳn là thông qua Truyền Tống Trận.
(dreamhouse2255)
Theo tin tức mà thám tử hồi báo, Đan Mặc rất là cung kính với hai tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đi cùng.
Đan Mặc đã là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, lại đi cung kính với hai tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, có thể thấy được, hai tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ kia có hậu đài, có thể làm tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng phải khom lưng uốn gối, chỉ có thể là tu sĩ Hóa Thần.
Nếu như nhị ca không cẩn thận đánh chết hai tên tiểu tử kia, đưa hậu đài của bọn họ tới đây liền phiền toái.
Phải nhanh chóng tìm ra được vị trí của Truyền Tống Trận, nếu như cần thiết, lập tức phá hư, miễn cho đưa một tu sĩ Hóa Thần ở Trung Đại Lục qua.
......
Đan Cốc.
Đan Phượng Âm hoài nghi nhìn Đan Vọng: "Cốc chủ, ngài nói hai tu sĩ mà Đan Mặc trưởng lão mang tới đây có thể cướp được Đan Điển sao?"
Đan Vọng lắc đầu: "Ta cũng không biết."
Trên thực tế, Đan Vọng khá là hối hận đã gọi Đan Mặc về, sau khi Đan Mặc về, làm ra rất nhiều hành động mà Đan Vọng nhìn chướng mắt.
Đan Mặc từng là đối tượng mà tất cả tu sĩ Đan Cốc phải hâm mộ, nhưng Đan Mặc hiện tại là trưởng lão của Tiên Đan Môn, Đan Cốc tựa hồ đã không nằm ở trong mắt Đan Mặc.
(dreamhouse2255)
"Diệp Phàm Kim Đan kỳ đã có thể giết Thất Đầu Xà, chiến lực rất đáng sợ, hai cái tên kia mới Nguyên Anh sơ kỳ, thật sự sẽ không có vấn đề gì sao?" Đan Phượng Âm nghi hoặc nói.
Đan Vọng cau mày lại: "Đan Mặc trưởng lão nói, đan sư ở Trung Đại Lục không giống Nam Đại Lục chỉ biết nghiên cứu đan thuật, sức chiến đấu lợi hại vô cùng, Lê Dĩnh cùng Lê Dục hình như đều có năng lực khiêu chiến vượt cấp."
Đan Phượng Âm cau mày: "Phải vậy không?"
Đan Vọng trầm mặt xuống, hắn thật ra rất muốn nhắc nhở Lê Lục, Lê Dĩnh hai câu, nhưng hai người kia luôn một bộ ghét bỏ hắn trường uy phong người khác, diệt uy phong chính mình, hắn căn bản không có cách nào mở miệng! "Đằng sau bọn họ có một lão tổ Hóa Thần, đại khái là có chút thủ đoạn đi."
"Đan Mặc trưởng lão rất tin tưởng vào bọn họ, cho dù không cướp Đan Điển về được, hẳn là vẫn có năng lực tự bảo vệ mình đi." Đan Phượng Âm thầm nghĩ: Đan Mặc trưởng lão mang hai vị thái tử, công chúa tới đây, nếu như xảy ra chuyện gì, Đan Cốc bọn họ liền không đảm đương nổi.
"Không nói chuyện về Diệp Phàm nữa, ta nghe nói, Diệp Khải Hiền tìm được một thanh huyết kiếm ở Luyện Ngục Hoang Nguyên, huyết kiếm vừa ra, thiên đại biến sắc." Đan Phượng Âm nói.
Đan Vọng lập tức đứng phắt dậy, sắc mặt trắng bệch, "Cái gì? Chuyện khi nào?"
Đan Phượng Âm nhìn Đan Vọng, đáp: "Tin tức mới vừa truyền đến."
"Đó không phải là tin tức giả đi?"
Tin đồn về Lưu Vân Tinh Ti là thật, tin tức về thần kiếm lại là Đan Vọng bịa ra để dẫn dắt sự chú ý của Diệp Khải Hiền, sau khi tin tức truyền đi, Diệp Khải Hiền quả nhiên không ngồi yên được nữa, vội vã đi Luyện Ngục Hoang Nguyên.
(dreamhouse2255)
Đan Vọng còn từng cười nhạo Diệp Khải Hiền mãng phu, không có chút đầu óc suy nghĩ nào.
Đan Phượng Âm lắc đầu nói: "Tin tức cũng không xem như là giả."
Luyện Ngục Hoang Nguyên xưa nay đã có một thanh thần kiếm bị phong ấn, cách một đoạn thời gian lại có người nói từng nhìn thấy hình ảnh thần kiếm ở Luyện Ngục Hoang Nguyên, sau đó sẽ có một đống kiếm tu qua bên kia tìm kiếm, nhưng đều bất lực trở về.
Thời gian dài, mọi người đều cảm thấy chuyện về thần kiếm chỉ là lời đồn đãi, không ngờ rằng Diệp Khải Hiền lại thật sự tìm được thần kiếm.
Đan Vọng cau mày hỏi: "Kiếm mà Diệp Khải Hiền tìm được rất lợi hại sao?"
Đan Phượng Âm lắc đầu: "Hiện tại cũng không rõ ràng lắm."
Đan Vọng hít sâu một hơi, nếu như thật sự để Diệp Khải Hiền tìm được một thanh kiếm tốt, vậy hắn chẳng phải là uổng làm tiểu nhân?
......
U Vân Cốc.
Lê Dĩnh cùng Lê Dục xuyên qua U Vân Cốc.
Lê Dục ngạo nghễ nói: "Đây là vùng cấm của Nam Đại Lục sao? Ta thấy cũng không có gì ghê gớm, nơi như này ở Trung Đại Lục có rất nhiều."
(dreamhouse2255)
Bên trong U Vân Cốc có không ít khe không gian, nhưng Lê Dục cùng Lê Dĩnh có bí thuật đặc thù, có thể trinh trắc ra khe không gian ở nơi nào, hai người đi xuyên qua giống như đang tản bộ trong sân vắng.
Đan Mặc nhìn Lê Dục, thận trọng dặn dò một câu, "U Vân Cốc đã mai tang không ít tu sĩ Nguyên Anh, ở trong mắt của tu sĩ Nam Đại Lục, nơi này chính là hung địa."
Lê Dục hoàn toàn không cảm nhận được sự lo lắng của Đan Mặc, cười nói: "Tu sĩ Nam Đại Lục các ngươi thật là quá yếu ớt."
Diệp Phàm đứng bên cạnh Đoạt Hồn Hồ bên trong U Vân Cốc, nói: "Hình như chính là ở chỗ này."
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: "Ngươi đừng xằng bậy, nghe nói tu sĩ rơi vào trong hồ này khi được cứu ra đều biến thành ngu ngốc."
Diệp Phàm cau mày lại, thả linh hồn lực ra, linh hồn lực của Diệp Phàm vừa tiếp xúc với mặt hồ, Diệp Phàm liền cảm thấy không ổn, lập tức thu linh hồn lực lại.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Làm sao vậy?"
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Không sao, bên dưới hình như có một cái Nhiếp Hồn Trận, linh hồn của tu sĩ ngã xuống đây có thể là bị Nhiếp Hồn Trận hấp thu, cho nên mới biến thành si ngốc."
Bạch Vân Hi nhíu mày nhìn Đoạt Hồn Hồ, "Lưu Vân Tinh Ti được giấu ở dưới đáy hồ, nếu như có Nhiếp Hồn Trận, vậy liền không dễ động thủ!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng thế, nhìn tình hình này, nếu như muốn lấy được Lưu Vân Tinh Ti, vậy phải phá cái Nhiếp Hồn Trận này trước đã."
Ngao Tiểu No ghé vào trên vai Diệp Phàm, nói: "Đừng để ý Lưu Vân Tinh Ti nữa, có người tới."
Diệp Phàm cau mày, nhìn về phía tu sĩ nơi xa xa.
Ba tu sĩ rất nhanh liền xuất hiện ở phụ cận.
Lê Dục đánh giá Diệp Phàm từ trên xuống dưới một vòng, cao ngạo hỏi: "Ngươi chính là Diệp Phàm?"
Diệp Phàm nhìn ba người ở phụ cận, "Các ngươi chính là người mà Đan Vọng mời tới giúp đỡ?"
Lê Dục nhíu mày, rất là chán ghét Diệp Phàm coi hắn thành giúp đỡ của Đan Vọng.
"Giao Đan Tháp ra đây, tha cho ngươi một mạng." Lê Dục hai tay chống lưng nói.
Diệp Phàm nghi hoặc nhìn bộ dáng bừa bãi của Lê Dục: "Có phải đầu óc ngươi có vấn đề gì không?"
Diệp Phàm cười nói với Bạch Vân Hi: "Lần trước Đan Vọng còn mời Hóa Thần tới đối phó với ta, lần này lại đi tìm một tên lăng đầu thanh, phỏng chừng là đã hết bản lĩnh!"
"Ngươi muốn chết!" Lê Dục tức khắc giận dữ.
(dreamhouse2255)
Lê Dục nhéo pháp quyết, linh hồn lực khổng lồ bạo dũng xông ra, Diệp Phàm thấy Lê Dục đánh mấy cái dấu tay, dưới tác dụng của tay ấn, linh hồn lực của Lê Dục hóa thành một con hắc ưng hung hãn lao về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm thả ra linh hồn lực, ngưng tụ thành một cái tấm chắn, chặn hắc ưng lại.
"Không có khả năng!" Lê Dục nhìn tấm chắn linh hồn mà Diệp Phàm thả ra, cả kinh nói.
Lê Dĩnh thấy Lê Dục bị làm nhục, tức khắc căng thẳng, Hồn Thủ Ấn mà Lê Dục kết có thể tăng uy lực công kích lên mấy chục lần, bằng vào chiêu thức ấy, Lê Dục đã đánh thắng mấy tu sĩ Nguyên Anh, nhưng giờ phút này, công kích của Lê Dục lại bị tấm chắn thô ráp mà Diệp Phàm kết ra chặn lại dễ như trở bàn tay, Diệp Phàm không có sử dụng hồn kỹ liền chặn lại công kích của Lê Dục, chứng minh linh hồn lực của Diệp Phàm mạnh hơn Lê Dục mấy chục lần.
Lê Dĩnh nhìn thần hồn mà Diệp Phàm thả ra, trong lòng hoảng sợ.
Diệp Phàm rất có hứng thú nhướn mày nhìn Lê Dục.
Diệp Phàm từng đọc trong sách cổ, thời thượng cổ chiến lực của các đan sư đều mạnh phi thường, những người đó am hiểm công kích bằng linh hồn lực, ở thời thượng cổ xưng là hồn kỹ, nhưng hồn kỹ rất trân quý, đã biến mất rất lâu, Hồn Thủ Ấn mà đối phương sử dụng hẳn chính là một loại hồn kỹ.
Diệp Phàm nhéo pháp quyết, cũng ngưng ra một cái hồn ấn, hồn ấn hình thành nên một con hắc ưng, tuy rằng động tác nhéo hồn kỹ của Diệp Phàm chơi trúc trắc một chút, nhưng bởi vì linh hồn lực cường hãn, hắc ưng ngưng kết ra cường đại hơn của Lê Dục rất nhiều, cũng hung hăng hơn rất nhiều.
"Đi!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm ra lệnh một tiếng, hắc ưng gào thét lao về phía Lê Dục, Lê Dục lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Lê Dĩnh lòng tràn đầy khiếp sợ, Lê Dĩnh nhìn ra được, Hồn Thủ Ấn mà Diệp Phàm vừa kết là học theo Lê Dục, Hồn Thủ Ấn nhìn qua dễ dàng, nhưng làm rất khó, năm đó, nàng ước chừng tiêu hơn một tháng mới cô đọng ra được hồn ấn, Diệp Phàm cư nhiên nhìn một lần liền học được, tuy rằng còn hơi trúc trắc, nhưng không có chút sai lầm nào.
Nhẫn trên tay Lê Dục toát ra một đạo ánh sáng, bao phủ Lê Dục vào trong đó.
Hắc ưng mà Diệp Phàm ngưng tụ không ngừng xoay quanh trên không trung, giương nanh múa vuốt, rất là khủng bố, so sánh ra, hắc ưng của Lê Dục không khác gì một con chim non.
Ánh mắt Diệp Phàm hơi sáng lên, "Trên người của ngươi có không ít thứ tốt a, cho ta một chút đi."
"Ngươi muốn chết!" Lê Dục lấy ra một cái rìu, bổ về phía Diệp Phàm.
Rìu vừa xuất hiện, Diệp Phàm tức khắc cảm nhận được một cỗ uy thế hạo nhiên.
"Rìu Khai Thiên, à không đúng, chỉ là đồ phỏng chế!" Ngao Tiểu No nói.
Diệp Phàm tế ra Đan Tháp, nhe răng cười nói: "Ngươi muốn cái tháp này sao? Cho ngươi!"
Diệp Phàm tế ra Đan Tháp, ném về phía Lê Dục cùng Lê Dĩnh, Đan Tháp quang mang đại thịnh, đánh vào với rìu của Lê Dục, rất có cảm giác thế lực ngang nhau, Diệp Phàm ngạc nhiên nói: "Pháp khí lợi hại thật!" Đan Tháp chính là Bán Thánh Khí, Diệp Phàm không ngờ rằng, rìu của Lê Dục lại có thể cản được.
"Lê Dĩnh, ngươi còn không nhanh đi hỗ trợ!" Lê Dục tức muốn hộc máu nói.
Lê Dĩnh nhíu mày, thầm nghĩ: Lúc trước Lê Dục ra tay trước nàng, chính là vì muốn cướp tiên cơ, phát hiện không đối phó được, giờ mới nghĩ tới nàng.
Lê Dĩnh tuy rằng có hơi bất mãn với Lê Dục, nhưng vẫn gia nhập chiến đấu.
Bạch Vân Hi một kiếm chém ngang đường đi của Lê Dĩnh, Lê Dĩnh tức giận nhìn Bạch Vân Hi, lạnh lùng nói: "Đan trưởng lão, hắn giao cho ngươi!"
"Được." Đan Mặc dứt khoát đáp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass