Chương 360

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 360: Linh dược tuyền (1)
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đợi hơn hai mươi ngày, chờ Tất Phương Điểu đại náo một trận xong bay đi mới tới sơn cốc vây nhốt nhóm Diệp Khải Hiền.
Tất Phương Điểu sau khi mất mất con mồi tức giận phun hỏa khắp nơi, tạo thành ảnh hưởng lớn tới trận pháp.
Diệp Phàm đảo quanh trận pháp một vòng, trầm tư suy nghĩ.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Thế nào?"
"Tất Phương Điểu đại náo hình như đã làm trận pháp nứt ra một cái khe, cứ như vậy, muốn phá trận liền đơn giản hơn nhiều." Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Vậy thì quá tốt, Cẩm Văn hình như đã rất không kiên nhẫn ở lại trong sơn cốc kia, có thể ra ngoài, hắn nhất định sẽ cao hứng."
Trận pháp nứt ra một cái khe, muốn tìm mắt trận liền đơn giản hơn nhiều.
Sau khi tìm được cửa đột phá, Diệp Phàm gửi tin cho nhóm người Diệp Khải Hiền, hai bên nội ứng ngoại hợp phá mở trận pháp.
Diệp Cẩm Văn sau khi ra khỏi sơn cốc liền lộ ra vẻ mặt hạnh phúc sống sót sau tai nạn.
Bạch Vân Hi nhìn biểu tình như trút được gánh nặng của Diệp Cẩm Văn, cười hỏi: "Cẩm Văn, ở bên trong rất khó chịu sao?"
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy!" Đại ca, đại tẩu ở bên trong song tu, hắn một mình thủ vệ, thê lương không cần nói cũng biết, đại ca thoạt nhìn như băng sương, không ngờ rằng bên trong lại nhiệt tình như hỏa vậy, hai người kia cũng không biết tiết chế thông cảm cho hắn một chút, hắn vẫn còn là xử nam đây!
Diệp Khải Hiền nhìn Diệp Cẩm Văn, hỏi: "Rất khó chịu sao? Ta không thấy vậy mà, ngoại trừ không thể đánh!"
Diệp Cẩm Văn trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Đại ca không thể đánh, nhưng có thể yêu tinh đánh nhau (chỉ việc nam nữ, nam nam, nữ nữ bạch bạch bạch) a! Chỉ khổ hắn, không biết nói rõ cho ai.
Diệp Cẩm Văn nắm chặt nắm tay, mắt nhìn về phía trước, lộ ra vẻ mặt kiếm si, "Không thể đánh thật sự quá thảm, ta vừa nghĩ tới việc người khác có thể tìm kiếm đối thủ, sinh tử mài giũa ở trong bí cảnh này, mà ta lại bị vây nhốt bên trong một sơn cốc chật hẹp uổng phí thời gian, thật sự quá thảm."
Diệp Phàm khó hiểu hỏi: "Cẩm Văn, ngươi khi nào thì biết tiến tới như vậy."
Diệp Cẩm Văn banh mặt, nghĩa chính từ nghiêm nói: "Ta đột nhiên phát hiện ra ý nghĩa sự tồn tại của kiếm sư chính là chiến đấu......"
Diệp Khải Hiền tràn đầy vui mừng nhìn Diệp Cẩm Văn: "Cẩm Văn, ngươi cuối cùng cũng hiểu chuyện rồi."
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm lo lắng nhìn Diệp Cẩm Văn, truyền âm cho Bạch Vân Hi nói: "Cẩm Văn sớm chiều ở chung với đại ca một thời gian liền bị hun đúc thành chiến đấu cuồng ma rồi, cứ tiếp tục như vậy không được."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi hơi nhìn về phía Hứa Minh Dương, Hứa Minh Dương sắc mặt hồng nhuận, cả người tản ra một cỗ hương vị không nói nên lời.
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Hứa Minh Dương trên người có dấu vết bị thương, nhưng sắc mặt lại cực kỳ hồng nhuận, nhìn dáng vẻ này xem ra được dễ chịu không ít, thời gian dài như vậy, miệng vết thương lại vẫn chưa khôi phục, cho nên đấy là tắm máu hăng hái chiến đấu sao? Đại ca thật sinh mãnh!
Chú ý tới thần sắc của Bạch Vân Hi, Hứa Minh Dương xấu hổ quay mặt đi.
"Đại ca, thương thế của ngươi......" Diệp Phàm nhìn đến vết thương trên người Diệp Khải Hiền, nhíu mày lại.
Trên người Diệp Khải Hiền vẫn còn một chút vết thương, hắn nói: "Cái này, không có gì đáng ngại."
Diệp Phàm nhìn Diệp Khải Hiền, nói: "Vẫn nên chú ý một chút thì tốt hơn, tìm một nơi ta trị liệu cho ngươi đã."
Diệp Khải Hiền gật đầu: "Cũng được."
Lúc trước Diệp Khải Hiền trúng độc, độc tính liền theo miệng vết thương ngấm vào trong thân thể, tuy rằng kịp thời dùng Giải Độc Đan, nhưng vẫn có một phần độc tính trầm tích trong thân thể, trong thời gian ngắn tuy không có vấn đề gì, nhưng khi tiến vào Hóa Thần nó dễ dàng để lại hậu hoạn.
Diệp Phàm tìm một nơi bức hết độc tính trong người Diệp Khải Hiền ra, lại điều chế một ít thuốc trị thương cho Diệp Khải Hiền.
(dreamhouse2255)
"Nơi này thật cổ quái, đan dược Thiên cấp thành hình lại không dẫn tới đan kiếp." Diệp Phàm nắm đan dược trong tay, khó hiểu nói.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Như vậy không phải rất tốt sao, sẽ không dẫn tới sự chú ý của những người khác."
Diệp Phàm gật đầu: "Nói cũng phải."
......
Trong lúc Diệp Khải Hiền chữa thương, Diệp Phàm kể ra chuyện về mấy tu sĩ Huyết Quỷ Tông cho nhóm Diệp Khải Hiền.
"Huyết Quỷ Tông! Nghe thật lợi hại!" Diệp Cẩm Văn rất có hứng thú nói.
Diệp Khải Hiền híp mắt, khinh thường hừ một tiếng: "Nghe giống như đường ngang ngõ tắt, phỏng chừng chính là một đám ô hợp."
Diệp Cẩm Văn: "......"
Mấy người ở trong hang động điều chỉnh lại trạng thái một chút, sau đó ra ngoài.
Vừa khởi hành, tiểu nhân sâm bỗng nhiên chui ra khỏi vòng tay.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn tiểu nhân sâm, hồ nghi hỏi: "Vân Hi, sao tên nhát gan này lại chạy ra?"
Tiểu nhân sâm vung tay về phía trước, hai mắt hưng phấn tỏa sáng.
Diệp Phàm khoanh tay, khó hiểu hỏi: "Vân Hi, nó đang nói cái gì? Nhìn bộ dáng của nó giống như là dùng thuốc vậy."
Tiểu nhân sâm nói tiếng nhân sâm, tuy rằng Diệp Phàm am hiểu nhiều loại ngôn ngữ, nhưng hắn cũng không có hiểu tiếng thực vật.
"Nó nói phía trước có thứ tốt." Bạch Vân Hi đáp.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Thứ tốt sao?"
Tiểu nhân sâm nhảy xuống, xung phong đi đầu, Diệp Phàm không khỏi thay đổi cái nhìn về tiểu nhân sâm.
"Tên nhát gan lại xung phong đi đầu, ta xem thường nó rồi, không ngờ lá gan của nó lại lớn như vậy!"
Đừng nhìn tiểu nhân sâm chân ngắn tay ngắn, tốc độ đi đường nhanh vô cùng.
Mấy người đang đi, một con rắn đột nhiên nhảy ra, tiểu nhân sâm bị dọa mấy lá nhân sâm trên đầu dựng đứng lên, xoát cái chui vào trong lòng đất.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm một chân đá bay con rắn chặn đường, "Thật không có tiền đồ, chỉ là một con rắn bình thường mà thôi."
Con rắn chặn đường trên mình có mấy cái đốm hoa, chỉ số thông minh phỏng chừng cũng không cao cho lắm, vừa ngửi thấy mùi nhân sâm liền mò tới, bởi vì trên người nó không có chút linh khí nào, cho nên trước đó bọn họ hoàn toàn không để ý tới.
"Lúc trước còn khen nó lớn gan đây, cư nhiên bị một con rắn bình thường dọa thành như vậy, ta quá coi trọng nó rồi." Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Nhân sâm tinh khẳng định đã sống mấy vạn năm đi, lão đầu hơn vạn tuổi bị một con rắn bình thường dọa cho thành như vậy, quả nhiên là thích hợp bị hầm ăn.
Nhận thấy nguy cơ đã giải trừ, nhâm sâm chui ra khỏi lòng đất.
Sau khi chui ra, tiểu nhân sâm liền không dám đi đầu nữa, trốn ở phía sau Bạch Vân Hi.
Cách vài ngày, bọn họ dựa theo hướng mà nhân sâm chỉ tìm được một cái linh tuyền.
Diệp Phàm nhìn linh tuyền, khó hiểu hỏi: "Thứ nó chỉ chính là linh tuyền này sao? Sao ta cảm giác linh khí của linh tuyền này chẳng ra gì?"
Ngao Tiểu No nhảy ra, nói: "Đây hình như là linh dược tuyền!"
"Linh dược tuyền? Là nước suối trầm tích rất nhiều linh dược sao?" Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng hỏi.
(dreamhouse2255)
Ngao Tiểu No lắc đầu: "Không phải, là nước suối thích hợp cho linh dược dùng, không có tác dụng gì với nhân loại, nhưng có thể dùng để tưới linh thảo, linh thảo có thể nhờ nó mà lớn lên rất nhanh."
Diệp Phàm trợn trắng mắt: "Tìm nửa ngày ra một cái như vậy, ta còn tưởng rằng là thứ gì tốt chứ!"
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Linh dược tuyền rất trân quý, một ít linh dược dầu hết đèn tắt dùng linh dược tuyền này tưới có thể cứu sống được."
"Linh tuyền này cũng có linh tuyền trùng sao?" Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Có! Nếu như không có, bên cạnh linh dược tuyền sẽ có rất nhiều linh thảo sinh trưởng, nhưng ngươi xem, trụi lủi."
Tiểu nhân sâm nhìn Diệp Phàm, hai mắt sáng rực.
Diệp Phàm nhìn tiểu nhân sâm chân ngắn tay ngắn, nói: "Được, ta biết rồi."
Diệp Phàm thả Hành Tây ra, Hành Tây đem Linh Tuyền Trùng thiêu cháy trụi.
Sau khi hấp thu Kim Ô Hỏa, Hành Tây mạnh hơn không ít, thời gian dùng để giải quyết Linh Tuyền Trùng lần này ngắn hơn lần trước nhiều.
Sau khi Linh Tuyền Trùng bị thiêu chết, tiểu nhân sâm liền nhảy vào trong nước suối, kế tiếp, Diệp Phàm nhìn thấy một màn cực kỳ quỷ dị, mực nước linh tuyền nhanh chóng giảm xuống, không lâu sau liền thấy đáy.
(dreamhouse2255)
Ngao Tiểu No chớp chớp mắt nhìn tiểu nhân sâm: "Diệp Phàm, nó hấp thu linh tuyền nhanh thật, có lẽ danh hiệu thùng cơm của ngươi có thể nhường cho nó rồi."
Diệp Phàm chống eo, thầm nghĩ: Nhân sâm vóc dáng nhỏ, lại nhát gan, nhưng khẩu vị rất kinh người mà!
"Nó cũng không có ăn, chỉ là tạm thời lưu trữ vào trong không gian linh dược mà thôi." Bạch Vân Hi nói.
Linh dược giống như tiểu nhân sâm, vừa sống lâu lại còn có thể hóa hình, tự nhiên là sẽ có một ít bản lĩnh đặc biệt.
Diệp Phàm buồn bực hừ hừ: "Thật là, nghe nó đi đường lâu như vậy, kết quả lại chỉ có một mình nó được lợi."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, nói: "Củ Cải có được linh dược sẽ hỗ trợ chiếu cố các linh thảo khác, trong không gian có rất nhiều linh thảo, đều là nhờ Củ Cải chăm sóc, nó rất tốt."
Diệp Phàm cười cười: "Nó tham sống sợ chết, cũng chỉ có chút tác dụng này."
Bạch Vân Hi: "......"
......
Tiểu nhân sâm vươn tay ra, mấy viên châu nho nhỏ xuất hiện trong tay tiểu nhân sâm.
Diệp Cẩm Văn chớp chớp mắt, nói: "Nhị ca, đây là dược châu đi!" Dược châu là do linh dược chết đi biến thành, ẩn chứa dược lực tinh thuần, khi luyện đan thả dược châu vào có thể tăng cường phẩm chất đan dược, còn có thể nâng cao sác xuất thành công.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"

Chương 360 : Linh dược tuyền(2)
Diệp Cẩm Văn nhìn xung quanh một vòng, hỏi: "Kế tiếp, chúng ta đi nơi nào?"
Một tiếng vang đất rung núi chuyển truyền tới, mọi người nghe thấy được tiếng hổ gầm, sau đó một tòa núi nơi xa xa nứt toạc ra.
Nhìn một màn này, trong lòng mọi người tức khắc dâng lên một cỗ cảm giác hồi hộp.
Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Đó là yêu thú Thánh cấp đi."
Diệp Phàm gật đầu: "Hình như đúng là yêu thú Thánh cấp."
Khái niệm yêu thú Thánh cấp cùng yêu thú bán Thánh cấp khác nhau hoàn toàn, yêu thú ở nơi này vốn dĩ đã lợi hại, yêu thú Thánh cấp tự nhiên càng thêm khó đối phó.
"Chúng ta tránh đi một chút đi?" Bạch Vân Hi đề nghị.
Diệp Khải Hiền nhìn về phương xa, hai mắt sáng rực, do dự một lát, cuối cùng đồng ý với kiến nghị của Bạch Vân Hi.
Diệp Phàm ngồi bên trong một sơn động, trầm tư chống cằm, nhìn về phía Diệp Cẩm Văn hỏi: "Cẩm Văn, bên trong bí cảnh Cổ Tiên có nhiều yêu thú lợi hại như vậy sao?"
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Chắc là không đâu."
(dreamhouse2255)
Từ lúc bắt đầu tiến vào bí cảnh, bọn họ đầu tiên là gặp phải Kim Ô, sau đó gặp Tất Phương Điểu, khi hắn cùng đại ca ra ngoài săn thú còn nhìn thấy rất nhiều yêu thú lợi hại, nếu như bí cảnh vẫn luôn có nhiều yêu thú đáng chú ý như thế, không có đạo lý trước đây không hề nghe thấy tiếng gió!
Bạch Vân Hi suy tư một chút, nói: "Ta suy đoán, có phải là bởi vì lần này nội vây bí cảnh mở ra hay không, nghe nói, rất nhiều tu sĩ Trung Đại Lục cũng là vì nghe thấy tin tức này cho nên mới qua đây tầm bảo, có lẽ những yêu thú đó trước đây đều sinh hoạt bên trong nội vây, lần này nội vây mở ra bọn họ cũng ra theo."
Linh hồn lực của Diệp Phàm tản ra tìm tòi một vòng, khi thu hồi lại, sắc mặt hắn khá là cổ quái, "Một vị đạo hữu của Đại Phật Tự cùng Giang Lăng Tuyết tới."
"Đại Phật Tự, người chúng ta mang tới?" Diệp Cẩm Văn hỏi.
"Phải, Kim Đăng đại sư." Diệp Phàm gật đầu. Kim Đăng đại sư bộ dáng thường thường không có gì lạ, nhưng bởi vì tu luyện công pháp đặc thù, đỉnh đầu biến thành kim sắc, sáng lấp la lấp lánh, rất dễ nhận diện, Diệp Phàm cảm thấy thú vị, liền nhớ rất rõ.
"Còn có cả Giang Lăng Tuyết sao?" Diệp Cẩm Văn hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, là nàng."
Diệp Khải Hiền hồ nghi hỏi: "Sao Kim Đăng đại sư lại đi cùng Giang Lăng Tuyết?"
Giang Lăng Tuyết hẳn là đi theo nhóm tu sĩ Nguyên Anh của Thần Phong Tông tiến vào, hiện tại lại xuất hiện cùng Kim Đăng đại sư của Đại Phật Tự.
"Hình như có một con báo đen đang đuổi theo bọn họ." Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn lắc đầu, thầm nghĩ: Có nên giúp một tay hay không đây, nếu như chỉ có một mình Kim Đăng hoà thượng thì tốt rồi, giúp không có gì đáng kể, nhưng hiện tại lại có Giang Lăng Tuyết đi cùng a! Diệp Cẩm Văn luôn cảm thấy năm đó Diệp Phàm xảy ra chuyện có liên quan đến Giang Lăng Tuyết, tuy rằng Diệp Phàm không so đo, nhưng Diệp Cẩm Văn vẫn cảm thấy không được thoải mái cho lắm.
"Bọn họ đang chạy về phía này." Diệp Phàm nhìn thấy một con báo đen ba mắt đuổi tới.
Báo đen ba mắt tốc độ rất nhanh, nó còn có thể phóng thích ra một loại từ trường, rất là lợi hại.
"Đại ca, trước tiên cứu ngươi đã, sau đó lại hỏi thăm tin tức của bọn họ." Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Linh hồn lực của Diệp Khải Hiền cũng đã nhìn thấy hai người đang chạy trốn, bởi vì một trong số đó là Giang Lăng Tuyết, Diệp Khải Hiền liền do dự, năm đó sau khi Diệp Phàm chết, Diệp Khải Hiền ôm ý niệm thà giết nhầm còn hơn bỏ sót muốn diệt trừ Giang Lăng Tuyết, nhưng bị những người khác cản lại.
Nghe thấy lời này của Diệp Phàm, Diệp Khải Hiền lập tức ra tay.
Cảm ứng thấy hơi thở nguy hiểm trên người Diệp Khải Hiền, báo đen ba mắt cân nhắc một hồi liền bỏ chạy, báo đen ba mắt lợi hại nhất chính là tốc độ cùng ánh mắt, nó đã quyết định chạy trốn, cho dù là Diệp Khải Hiền cũng khó có thể đuổi theo được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass