Chương 450

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 450: Diệp Phàm xuất quan

Đan Viện.

"Mộc đạo hữu, ngươi đi thăm một học viên Hóa Thần sao?" Lâm Thiên Nhất hỏi Mộc Ly Lạc.

Mộc Ly Lạc dựa nghiêng trên ghế, hơi gật đầu: "Phải."

"Đây là đan được cho học viên đó sao?" Lâm Thiên Nhất nhìn về phía đan dược trên bàn.

"Đúng vậy!"

"Mộc đạo hữu thật thiện tâm." Lâm Thiên Nhất nhịn không được nói.

"Người nọ có chút quan hệ với đồ đệ của ta, ta cũng chỉ thuận tay mà thôi." Mộc Ly Lạc nói.

"Tình hình của học viên đó có vẻ không tốt cho lắm!" Lâm Thiên Nhất thở dài.

Mộc Ly Lạc gật đầu, nhàn nhạt nói: "Linh căn bị hao tổn, thức hải rách nát, xem như đã phế rồi."

Mộc Ly Lạc sống đến tuổi này đã thấy qua rất nhiều tu sĩ ngã xuống, đã sớm nhìn quen mắt.

Lâm Thiên Nhất khó xử cau mày nói: "Không dễ xử lý!"

Mặc kệ là linh căn bị hao tổn hay thần hồn rách nát đều không phải là thứ có thể dễ dàng trị liệu, lần này chúng nó còn cùng lúc xuất hiện trên người của một người, so với việc chữa khỏi cho hắn, bồi dưỡng ra một tu sĩ Hóa Thần khác đơn giản hơn nhiều.

(dreamhouse2255)

Mộc Ly Lạc gật đầu: "Đan dược liên quan đến linh căn cùng thần hồn đều là loại khó luyện chế nhất trong các loại đan dược."

Lâm Thiên Nhất khó hiểu nhìn Mộc Ly Lạc, không rõ Mộc Ly Lạc đang đánh chủ ý gì.

Lâm Thiên Nhất do dự một chút, nhịn không được nói: "Nếu không cứu, vậy......"

Học viện không phải nhà từ thiện gì, học viện chỉ là nơi để các tu sĩ giao lưu và học tập.

Tu sĩ nọ muốn tìm cách giải quyết có thể trả tích phân mời đan sư trong học viện ra tay, nhưng đan sư trong học viện nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn thương thế của hắn, để hắn sống thêm mấy năm, còn muốn chữa khỏi, khó hơn lên trời. Lâm Thiên Nhất không cảm thấy một học viên bình thường có thể có bao nhiêu tích phân, không phải học viên nào cũng giống như Diệp Phàm, tùy tùy tiện tiện làm chút chuyện là tiền vô như nước.

Mộc Ly Lạc xua tay nói: "Cũng chưa chắc đã không cứu được, chúng ta có rất nhiều phương thuốc cổ chữa trị linh căn và thần hồn, nói không chừng có thể làm ra thành phẩm?"

Lâm Thiên Nhất kinh nghi nhìn Mộc Ly Lạc: "Mộc đạo hữu, những phương thuốc đó hoặc là vô căn cứ, hoặc là tàn phương, muốn làm ra thành phẩm không dễ!"

(dreamhouse2255)

Mộc Ly Lạc gật đầu: "Ta biết, mà đồ đệ của ta ấy mà, không phải người bình thường có thể so sánh được, nếu như hắn quyết tâm làm một chuyện, rất có khả năng sẽ thành công."

Mộc Ly Lạc thầm nghĩ: Lúc trước Truyền Tống Trận ở Tiên Uyển Sơn cũng đã bị Văn Dịch Chi liệt vào danh sách không thể chữa trị rồi đó, không phải vẫn để Diệp Phàm sửa được rồi hay sao.

"Cho dù không thành công thì cũng không có gì ghê gớm, mà một khi thành công, đan dược có thể tu bổ linh căn và thần hồn giá trị như nào không cần nói cũng biết, Lâm đạo hữu ngươi cảm thấy sao?" Mộc Ly Lạc hỏi.

Lâm Thiên Nhất nhìn đôi mắt sắc bén của Mộc Ly Lạc, trong lòng thầm giật mình, tức khắc như vừa tỉnh khỏi mộng.

Lâm Thiên Nhất thầm nghĩ: Xem ra là Mộc Ly Lạc muốn dùng Hổ Khiếu Thanh tập trung lực chú ý của Diệp Phàm về phía đan thuật, chiêu này của Mộc Ly Lạc quả nhiên cao kiến! Nếu như Diệp Phàm vì Hổ Khiếu Thanh mà tập trung lực chú ý lên trên vấn đề về đan thuật, vậy cho dù Văn Dịch Chi có giận thì cũng không thể quở trách được Mộc Ly Lạc được, đã thế, Hổ Khiếu Thanh tạm thời không thể xảy ra chuyện được.

......(dreamhouse2255)

Mấy đệ tử của Võ Viện tụ tập lại với nhau nói chuyện phiếm.

Mấy đệ tử này đều thuộc cùng một phân viện ở Võ Viện với Hổ Khiếu Thanh, trước đây quan hệ của bọn họ không tệ lắm, nhưng từ sau khi Hổ Khiếu Thanh xảy ra chuyện, mấy người họ đều không có giúp đỡ cái gì, ngược lại giống như là sợ lây dính phải dịch bệnh, chỉ muốn né ra xa.

Tình hình của Hổ Khiếu Thanh như bây giờ đã được coi là bệnh nan y, nếu nhất định muốn trị, không khác gì đang nuôi dưỡng một cái động không đáy.

Hổ Khiếu Thanh tính tình hào phóng, bình thường rất hay cho người khác mượn tích phân, Hổ Khiếu Thanh xảy ra chuyện, mấy người họ rất lo lắng Hổ Khiếu Thanh sẽ tìm bọn họ đòi.

"Không ngờ Thanh sư huynh lại đi ra từ cùng một ngọn núi với Diệp sư đệ cùng Bạch sư đệ!"

Tuy rằng Diệp Phàm mới nhập môn không lâu, nhưng lại rất nổi tiếng trong học viện, là cao đồ của Mộc đan sư cùng Văn viện trưởng, hai vị viện trưởng của Phù Viện cùng Luyện Khí Viện cũng rất coi trọng hắn, trong toàn bộ học viện không có mấy học viên nào nổi tiếng được như Diệp Phàm.

"Có phải chúng ta nên đi an ủi hắn chút không?" Lý Hâm Viện do dự hỏi.

"Hiện tại đi chỉ sợ đã muộn." Vương Hải nói.

(dreamhouse2255)

Lý Hâm Viện rầu rĩ than: "Muộn vẫn tốt hơn không đi mà!" Lý Hâm Viện thầm nghĩ: Hổ Khiếu Thanh giấu cũng quá chặt, nếu biết đối phương có quen biết hai vị sư đệ lợi hại như thế, nàng cũng không đến nỗi bỏ mặc Hổ Khiếu Thanh sau khi hắn bị thương.

"Không ngờ Bạch đạo hữu lại có thể mời được cả Mộc đan sư." Vương hải nhịn không được nói.

"Thanh sư huynh thật kín miệng, ta vẫn luôn cho rằng Thanh sư huynh là người có sao nói vậy chứ, quen biết một vị sư đệ lợi hại như thế, sao trước đây ta lại chưa từng nghe thấy hắn nhắc qua." Triệu Khải thầm nghĩ: Bên phía Đan Viện đã có không ít người nói trình độ đan thuật của Diệp Phàm đã tới Nhân cấp đỉnh, chỉ còn cách Huyền cấp có một bước.

Nếu như Diệp Phàm trở thành đan sư Huyền cấp, hắn có thể cùng ngồi cùng ăn với viện trưởng Đan Viện rồi.

Đối với tu sĩ Hóa Thần mà nói, thứ bọn họ thiếu nhất chính là Phá Hư Đan, trong học viện có biết bao tu sĩ Hóa Thần, mỗi mười năm học viện mới ra một lò Phá Hư Đan, nếu như bọn họ có quen biết Diệp Phàm, muốn một viên Phá Hư Đan sẽ đơn giản hơn nhiều ......

......(dreamhouse2255)

Hổ Khiếu Thanh ngồi bên trong Tạp Viện, trong lòng không biết cảm giác gì.

Hổ Khiếu Thanh thầm nghĩ: Tuy rằng hiện tại hắn đã không khác gì phế nhân, nhưng khách thăm lại nối liền không dứt, so với thời kỳ toàn thịnh, hiện tại hắn nổi tiếng hơn nhiều, mà sở dĩ có nhiều người tới thăm hắn như vậy, nguyên nhân lại không nằm ở hắn.

Các tu sĩ tới thăm hết chuyến này đến chuyến khác làm Hổ Khiếu Thanh cảm nhận được rất rõ năng lực kêu gọi của Diệp Phàm.

Kim Hòa đi vào phòng nhìn Hổ Khiếu Thanh, hỏi: "Sư huynh, ngươi ở nơi này đã quen chưa?"

Kim Hòa rất để bụng chuyện được Bạch Vân Hi phân phó, mà làm cho hắn ngoài ý muốn là, mấy ngày hôm trước Lâm viện trưởng cũng cản hắn lại, dặn dò hắn phải chăm sóc tốt cho Hổ Khiếu Thanh, hành động của Lâm Thiên Nhất làm cho Kim Hòa không hiểu ra sao, mà hắn vẫn nghe lời càng thêm cẩn thận trong việc chăm sóc cho Hổ Khiếu Thanh.

Hổ Khiếu Thanh gật đầu: "Khá tốt, nhưng nếu có người muốn gặp ta nữa, làm phiền ngươi chuyển lời ta phải bế quan chuyển hóa dược lực, không thể gặp khách."

Kim Hòa lập tức đáp ứng, "Được."

Kim Hòa biết Mộc Ly Lạc cố ý luyện chế cho Hổ Khiếu Thanh một viên đan dược hỗ trợ ổn định thương thế, nghe thấy Hổ Khiếu Thanh nói như vậy, trong lòng thầm cảm thấy tuy rằng người này gặp phải xui xẻo, nhưng không đến nỗi xui xẻo hoàn toàn.

(dreamhouse2255)

Đoạn thời gian này Hổ Khiếu Thanh có không ít khách thăm, mấy người đó tới hoặc là tìm hiểu tin tức về Diệp Phàm, hoặc là nhờ hắn hỗ trợ giật dây với Diệp Phàm.

Chính Hổ Khiếu Thanh còn chưa từng gặp mặt Diệp Phàm, chuyện về Diệp Phàm hắn còn không hiểu rõ bằng những người đó, căn bản không thể bảo đảm được cái gì, cố tình lại có nhiều người lại cảm thấy là hắn giấu sâu, rõ ràng có chống lưng vững chắc lại không nói một lời.

Điều khiếu Hổ Khiếu Thanh lạnh tâm chính là hành động của Lý Hâm Viện, Lý Hâm Viện cùng Hổ Khiếu Thanh thuộc chung một phân viện, là tiểu sư muội của Hổ Khiếu Thanh.

Lý Hâm Viện tướng mạo xuất chúng, thiên chân lãng mạn, Hổ Khiếu Thanh làm sư huynh rất là chăm sóc nàng, cả hai đều sinh ra chút hảo cảm, có điều không thổ lộ mà thôi.

Sau khi Hổ Khiếu Thanh xảy ra chuyện, Lý Hâm Viện biểu hiện rất lạnh nhạt, làm cho Hổ Khiếu Thanh buồn bã một thời gian dài.

Sau khi Bạch Vân Hi xuất hiện, Lý Hâm Viện lại dán lên hắn, trong tối ngoài sáng nhắc tới Diệp Phàm làm cho Hổ Khiếu Thanh rất là phiền nhiễu.

......(dreamhouse2255)

Diệp Phàm bế quan hơn ba năm, cuối cùng cũng xuất quan.

Văn Dịch Chi nhìn thấy Diệp Phàm tinh thần phấn chấn, trong lòng cũng vui mừng.

"Không tệ, không tệ, chiếu theo tốc độ tu luyện này, ngươi muốn bước vào cảnh giới Luyện Hư cũng chỉ cần mấy trăm năm nữa thôi." Văn Dịch Chi vừa lòng nói.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Hắn có thể không tu luyện nhanh sao? Hắn phải nhanh chóng thăng cấp mới có thể nghĩ cách đưa người thân ở tu chân giới lên đây được, thọ nguyên của tu sĩ Nguyên Anh là có hạn, không nhanh thì không kịp nữa rồi.

"Ta đi thăm Vân Hi." Diệp Phàm nói.

Văn Dịch Chi xua tay: "Đi đi, đi đi."

Biết Diệp Phàm là tên cuồng lão bà, bình thường keo kiệt muốn chết, vừa gặp phải chuyện liên quan đến Bạch Vân Hi liền thoải mái tiêu tiên tinh, Văn Dịch Chi đương nhiên sẽ không ngăn cản Diệp Phàm đi gặp Bạch Vân Hi.

Diệp Phàm tung tăng nhảy nhót đi về phía Băng Vân Phong, nửa đường bị Lam Miểu cản lại.

(dreamhouse2255)

"Cuối cùng Diệp đạo hữu cũng xuất quan rồi!" Lam Miểu lạnh nhạt nhìn Diệp Phàm nói.

Năm đó trước khi bế quan Diệp Phàm từng chọc Lam Miểu giận muốn chết, chưa chờ Lam Miểu nghĩ ra cách gì để báo thù, Diệp Phàm đã bế quan.

Lam Miểu nghẹn một hơi trong cổ họng, nuốt không xuống nhổ không ra, không cần nói cũng biết khó chịu như thế nào.

Sau khi bình tĩnh lại Lam Miểu liền bắt tay điều tra Diệp phàm, kết quả điều tra ra làm Lam Miểu nghẹn họng nhìn trân trối.

Lam Miểu phát hiện Diệp Phàm chính là một tên kỳ quái, khi nhập học hắn không thông qua khảo hạch của Đan Viện mới phải vào Tạp Viện.

Biết Diệp Phàm không thi đỗ Đan Viện làm Lam Miểu không biết nói cái gì, Nguyên Thiên Dương là đan sư học viên số một số hai của Học Viện Chí Tôn mà cũng bị Diệp Phàm đánh bại dễ như trở bàn tay, bài thi năm đó lại làm khó được Diệp Phàm.

Nghe nói, viện trưởng Đan Viện hiện tại rất hoan nghênh Diệp Phàm chuyển qua, chẳng qua viện trưởng Trận Pháp Viện sống chết không chịu thả người.

Có một việc rất thú vị, năm đó Diệp Phàm tham gia khảo hạch vào Đan Viện ngay cả Mộc Ly Lạc là ai cũng không biết, vài năm sau hắn lại trở thành đồ đệ của Mộc Ly Lạc.

(dreamhouse2255)

Sau khi thi đỗ Tạp Viện Diệp Phàm bị đưa đến Phế Khí Đường, dựa vào đầu cơ trục lợi pháp khí làm giàu, tục truyền, hắn không chỉ chữa trị được một kiện hồn khí, trình độ luyện khí rất có khả năng đã vượt qua viện trưởng Luyện Khí Viện.

Diệp Phàm bày trí Chuyển Linh Trận ở Phế Khí Đường, được Văn Dịch Chi coi trọng, thu làm đồ đệ......

Còn Diệp Phàm cùng Mộc Ly Lạc làm sao quen biết không có ai hay, chỉ điều tra ra được, sau khi chuyện đâu cơ trục lợi pháp khí của Diệp Phàm bại lộ, chuyện Diệp Phàm là đồ đệ của Văn Dịch Chi cũng được đưa ra ánh sáng, mà ngay chính lúc ấy, Mộc Ly Lạc nhảy ra tranh đồ đệ với Văn Dịch Chi.

Chuyện sau đó thì càng thêm cổ quái, Võ viện trưởng, nhảy ra đánh với Văn Dịch Chi một trận.

Ban đầu Lam Miểu cho rằng Diệp Phàm là một kẻ lừa đảo, qua một phen điều tra, nàng lại phát hiện, cho dù Diệp Phàm là kẻ lừa đảo thì cũng là một kẻ lừa đảo thiên tài, người nọ lại tinh thông cả đan thuật, phù chú, luyện khí, trận pháp, Lam Miểu từng gặp qua rất nhiều tu sĩ  học nhiều môn thuật pháp, nhưng chưa từng thấy ai có thể cùng lúc kiêm tu nhiều môn như vậy, mà thành tựu trên mỗi môn còn không thấp.

Diệp Phàm nhìn Lam Miểu, hỏi: "Sao ngươi vẫn ở đây? Không trở về Học Viện Chí Tôn sao?"

(dreamhouse2255)

Lam Miểu cười lạnh nhìn Diệp Phàm: "Làm ngươi thất vọng rồi, đám học sinh trao đổi chúng ta sẽ ở lại đây hai mươi năm."

Diệp Phàm gật đầu, "À" một tiếng, nói thầm: "Lâu vậy sao!"

Lam Miểu thầm nghĩ: Lâu sao? Hai mươi năm đối với tu sĩ mà nói cũng không khác gì một cái nháy mắt, "Diệp đạo hữu đang định đi đâu thế!"

"Đi gặp lão bà của ta." Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi đáp.

Lam Miểu nhìn Diệp Phàm: "Phải vậy không? Đúng là ngươi nên đi gặp lão bà của ngươi thật, ngươi còn không đi nữa, lão bà của ngươi sẽ chạy theo người khác."

Diệp Phàm bất mãn nhìn chằm chằm Lam Miểu: "Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì đấy! Không thể hiểu được."

Lam Miểu nhìn Diệp Phàm: "Ngươi vẫn không biết sao? Đạo lữ nhà ngươi đang nuôi một lão hổ, đã sớm vứt ngươi ra sau đầu rồi......"

Diệp Phàm: "Ngươi nói hươu nói vượn......"

Lam Miểu cười cười: "Ta cũng chỉ nghe người của học viện các ngươi nói mà thôi, ta đi trước."

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, bước nhanh rời đi.

"Diệp Phàm xuất quan rồi?" Mộng Thanh Y đi tới bên người Lam Miểu hỏi.

Lam Miểu gật đầu: "Đúng vậy."

Mộng Thanh Y nhìn theo phía Diệp Phàm rời đi, nói: "Trông hắn có vẻ rất sốt ruột!"

"Bởi vì lo lắng đạo lữ chạy theo người khác mà!" Lam Miểu nói.

Mộng Thanh Y nhìn Lam Miểu một cái: "Đó chỉ là hiểu lầm!"

Lam Miểu hừ nhẹ một tiếng: "Hắn đáng đời." Lam Miểu do dự một chút, nói: "Thanh Y, hình như ngươi rất coi trọng Diệp Phàm!"

"Hắn đúng thật là một kỳ tài trận pháp, Chuyển Linh Trận mà hắn làm ra thật sự rất kinh thế." Mộng Thanh Y cảm thán. Mộng Thanh Y là trận pháp sư, trong lòng rất khâm phục những thiên tài trận pháp.

Lam Miểu khẽ hừ một tiếng, rầu rĩ nói: "Cũng không phải là người của Học Viện Chí Tôn chúng ta, có lợi hại hơn nữa thì có ích gì?"

"Không ngờ Học Viện Lang Duyên lại có một nhân tài như vậy." Trước đây kỳ thật Mộng Thanh Y cũng có hơi chướng mắt với học viên trận pháp của Học Viện Lang Duyên, nhưng gặp phải Diệp Phàm làm cho Mộng Thanh Y mất đi kiêu ngạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass