Chương 460

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 460: Trạm dịch ngân hà

Bảy năm sau.

Diệp Phàm lười biếng nằm trên giường, lắc chân qua lại.

Bạch Vân Hi ngồi bên cạnh, kiểm kê tiên tinh xong, nói: "Tổng cộng là 1200 vạn tiên tinh."

Diệp Phàm hơi buồn bực gật đầu: "Chỉ có vậy thôi sao!"

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ: "Đã rất nhiều, rất nhiều rất nhiều rồi."

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Mới bao nhiêu năm trôi qua chứ, có thể kiếm được nhiều tiên tinh như vậy đã rất lợi hại rồi, huống chi, bọn họ cũng tiêu không ít, Diệp Phàm còn chê cho được.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, hậm hực nói thầm: "Không biết nhiều tiên tinh như vậy có đủ để ta thăng cấp Luyện Hư không?"

Bạch Vân Hi do dự một chút, nói: "Nếu như có cơ duyên nữa, vậy chắc là sẽ đủ."

Phỏng chừng bên trong Điện Phủ Vĩnh Hằng cũng sẽ có rất nhiều tài nguyên, chuyện thăng cấp Luyện Hư chờ vào trong bí cảnh rồi lại nói.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm gật đầu: "Chuẩn bị một chút, chúng ta có thể rời khỏi học viện rồi."

Bạch Vân Hi dặn dò: "Trước khi đi nhớ cáo từ hai vị tiền bối."

Diệp Phàm gật đầu: "Yên tâm, ta sẽ không quên đâu." Diệp Phàm nghiêng đầu qua, khát khao nói: "Nếu sư phụ biết ta phải ra ngoài lang bạt chắc là sẽ miễn phí tặng ta hai kiện pháp bảo phòng thân đi, chuyện này không thể bỏ lỡ được!"

Bạch Vân Hi: "......"

Chuẩn bị đầy đủ xong, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi cải trang giả dạng, yên lặng rời khỏi học viện, vốn dĩ Văn Dịch Chi còn định phái người đi theo bảo hộ, nhưng lại bị bọn họ từ chối.

......

Sau khi rời khỏi học viện, Diệp Phàm khống chế Xuyên Vân Thoi mua được từ Luyện Khí Đường tiến vào biển sao vô tận.

Từng khối sao băng bay qua Xuyên Vân Thoi, Diệp Phàm chăm chú điều khiển phi thuyền.

Tốc độ của sao băng rất nhanh, nếu như bị đụng phải, hậu quả không dám nghĩ.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi phiêu đãng trong ngân hà hơn một năm.

"Vân Hi, ngươi nhìn bên đó xem."

Bạch Vân Hi nhìn ra không gian bên ngoài Xuyên Vân Thoi, thi thể của một cự thú khổng lồ đang nổi lềnh bềnh trong không trung.

Hẳn là cự thú đã chết rất nhiều năm, từ trên di cốt có thể cảm thụ được uy áp nồng đậm.

"Đây chắc là hài cốt của tộc Brehemoth hoàng kim, tu vi cùng hình thể của tộc ấy có quan hệ trực tiếp với nhau, hài cốt này lớn như vậy, trước khi nó chết nhất định tu vi cũng rất cao, không biết là vì sao nó lại chết ở đây." Bạch Vân Hi nhịn không được nói.

Diệp Phàm xoa cằm: "Trên người nó có rất nhiều vết thương do lôi điện tạo thành, có lẽ là sau khi trải qua lôi kiếp gặp phải địch nhân, bị đuổi giết tới biển sao vô tận đi."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Có khả năng ấy." Ở tiên giới có rất nhiều nguy cơ, cho dù là tu sĩ Hợp Thể thì cũng không thể đảm bảo được an toàn tuyệt đối.

"Đáng tiếc." Diệp Phàm tiếc nuối thở dài, vốn dĩ bên trong di cốt của cự thú ẩn chứa rất nhiều năng lượng, nhưng hài cốt của con cự thú này đã phiêu đãng trong biển sao không biết bao nhiêu năm rồi, năng lượng sớm đã tiêu tán hết.

(dreamhouse2255)

Sau khi gặp phải di cốt của cự thú không lâu, Diệp Phàm lại nhìn thấy một con thuyền cũ rách nát.

Tinh thuyền rách tung toé, có thể là trong quá trình di chuyển đã va phải thiên thạch, cho nên hỏng rồi.

Diệp Phàm dùng linh hồn lực quét qua tinh thuyền một vòng, không phát hiện ra cái gì.

"Trống rỗng!" Diệp Phàm buồn bực nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Cái gì trống rỗng?"

"Con thuyền đó đó, nhất định là đã bị người khác nhanh chân trước một bước rồi." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Chúng ta có mục đích của chúng ta, đừng suy nghĩ nhiều như vậy."

Diệp Phàm gật đầu: "Được."

Bên trong biển sao vô tận chứa vô số sao trời, trong đó có rất nhiều tử tinh, cũng có một ít ngôi sao thuộc tính kỳ quái.

Diệp Phàm khống chế Xuyên Vân Thoi đi rất lâu, trên đường nhìn thấy vô số kỳ cảnh.

"Diệp Phàm, nhìn bên đó xem." Bạch Vân Hi nói.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhìn thấy một con chim lửa vươn ra cánh chim xinh đẹp của nó, sau đó không chút chần chừ đâm đầu vào ngọn lửa, chim lửa giãy giụa bên trong ngọn lửa một hồi lâu, cuối cùng không cam lòng hóa thành một đống tro tàn.

Hình ảnh mà bọn họ nhìn thấy chính là chim lửa xòe cánh chim đâm đầu vào ngọn lửa rồi hóa thành một đống tro tàn, lặp đi lặp lại.

"Chỉ là một đoạn hình ảnh mà thôi, không phải nó đang phát sinh đâu." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu, thầm nghĩ: Đó hẳn là ảo ảnh giống như hải thị thận lâu, nhưng không biết vì sao nó lại lặp đi lặp lại.

Bạch Vân Hi khó hiểu nói: "Không biết vì sao con chim đó lại nhảy vào trong ngọn lửa."

"Khả năng thì nhiều lắm, có thể là đầu óc của nó hỏng rồi, cũng có thể là vì đạo lữ của nó ngoại tình, nó luẩn quẩn trong lòng, có thể là vì nó cảm thấy cuộc sống này quá nhàm chán, cũng có thể là vì nó muốn thể nghiệm nhân sinh......" Diệp Phàm hơi dừng lại, sau đó ý vị thâm trường nói: "Luôn có một ít sinh linh suy nghĩ khá là đặc biệt, trước đây ta từng nghe nói có người tin tưởng là mình có thể bay, vì kiểm tra xem mình có thể bay hay không mà nhảy lầu." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: "......"

(dreamhouse2255)

"Là vì niết bàn." Ngao Tiểu No nặng nề lên tiếng.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Ngao Tiểu No: "Niết bàn?"

Ngao Tiểu No gật đầu: "Con phượng honafg trong ảo ảnh đó hẳn không phải là phượng hoàng thuần huyết, trong truyền thuyết, phượng hoàng thuần huyết là ra đời từ ngọn lửa, cho nên ngọn lửa vĩnh viễn không thể thiêu cháy được phượng hoàng, nhưng nếu là hậu duệ không thuần huyết thì lại khác, yêu thú bọn ta coi trọng nhất là huyết mạch."

"Huyết mạch sẽ quyết định phần lớn độ cao mà một con yêu thú có thể đạt tới, nghe nói chỉ cần hậu duệ không thuần chủng chịu đựng qua được ngọn lửa thiêu đốt mà niết bàn là có thể lột xác trở thành phượng hoàng chân chính, nhưng phần lớn hậu duệ của phượng hoàng đều tang thân ở trong ngọn lửa."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Không tìm đường chết sẽ không phải chết!"

Ngao Tiểu No tức muốn hộc máu nhìn Diệp Phàm: "Cái loại tham sống sợ chết như ngươi sao có thể hiểu được cảm giác vì theo đuổi huyết mạch mà có thể trả giá hết tất cả, vì vinh quang vô thượng của tổ tiên, bọn ta có thể từ bỏ mọi thứ, cho dù lấy thân mạo hiểm."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Cho nên, ta còn sống, mà ngươi đã chết!"

(dreamhouse2255)

Ngao Tiểu No lập tức tụt khói, có thể là vì cảm thấy Diệp Phàm chính là vương bát đản chân chính, rầu rĩ quay mông với Diệp Phàm.

Bạch Vân Hi nhéo nhéo tay của Diệp Phàm, thầm nghĩ: Diệp Phàm nói thì nói thật, nhưng quá tru tâm.

Diệp Phàm quay đầu lại nhìn Bạch Vân Hi, tuy rằng trong lòng hơi chột dạ, nhưng không có chịu thừa nhận.

......

"Đến Toái Tinh Dẫn rồi!" Diệp Phàm nói.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nhìn thấy rất nhiều khối tinh vực rách nát.

Biển sao rộng lớn vô ngần, điều kiện sinh tồn ở nơi đây rất ác liệt, nhưng vẫn có tu sĩ sinh hoạt tại đây.

Có tu sĩ muốn tìm kiếm tài liệu đặc biệt trong ngân hà, có người là vì luyện thể, có người đang tìm con đường đi tới Trung Thiên Vực.

Có rất nhiều tu sĩ bị lạc hướng ở trong biển sao không tìm được đường quay về sẽ lựa chọn đóng quân lại ở trong ngân hà, cưới vợ sinh con.

"Vân Hi, hình như phía trước có một trạm dịch, chúng ta qua nghỉ ngơi chút đi!" Diệp Phàm nói.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi gật đầu: "Được!"

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi vào trạm dịch, chưởng quầy trạm dịch trên đầu mọc sừng, hẳn là người của giác ma tộc.

Bên trong trạm dịch đơn giản bày mấy cái bàn, không khí khá là quạnh quẽ, chỉ có hai vị khách nhân.

Hai khách nhân một già một trẻ, chiều cao của cả hai đều tương đương với nhi đồng nhân tộc mười tuổi.

Trên tiên giới có rất nhiều chủng tộc đặc biệt, có chủng tộc đặc biệt cao, có chủng tộc tuổi thọ còn rất nhỏ nhưng nhìn trông như đã mấy ngàn tuổi.

"Lão bản, thêm một vò liệt dương thất thiên tửu nữa." Nữ tu diện mạo như nhi đồng đập bàn hét lên.

Diệp Phàm không thể không nhìn thêm nữ tu nọ mấy lần, liệt dương thất thiên tửu là một loại rượu khá phổ biến, nó có thể hỗ trợ tăng tiến tu vi, cũng có một tác dụng đặc biệt khác nữa, là tráng dương, đương nhiên nữ tu cũng có thể uống, nhưng không thể uống quá nhiều.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi chọn một bàn ngồi xuống.

Gã sai vặt trong cửa hàng mang một vò rượu ra, nói: "Khách quan, rượu của ngài đây."

(dreamhouse2255)

"Nữ đồng" chụp một tay xuống đánh bay phong ấn phía trên vò rượu, tức khắc, mùi rượu thơm nồng tản ra.

"Nữ đồng" liếm môi, đổ một chén rượu ra, bắt đầu uống ừng ực ừng ực.

Mùi rượu thơm nồng chui vào trong mũi của Diệp Phàm, Diệp Phàm rất là động lòng.

Diệp Phàm nói với chưởng quầy: "Lão bản, ta cũng muốn mười vò."

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, không có cản lại hành vi của Diệp Phàm.

Liệt dương thất thiên tửu trên thị trường phẩm chất tốt xấu lẫn lộn, rượu của trạm dịch này hương khí lại rất chính, đúng là thứ tốt hiếm gặp, Bạch Vân Hi cảm thấy có thể mua mấy vò dự trù đặt trong không gian, ngẫu nhiên uống một chút không có vấn đề gì.

"Nữ đồng" nhìn Diệp Phàm một cái, đột nhiên cong miệng cười nói: "Nhìn ngươi lớn lên ra hình ra dạng, chẳng lẽ lại không được sao?"

Diệp Phàm đỏ bừng mặt: "Ngươi nói bậy cái gì đó."

"Nam nhân uống rượu đều là vì tráng dương! Chẳng lẽ ngươi thì không sao? Cho dù ngươi không được, ta cũng sẽ không cười ngươi." "Nữ đồng" mới vừa nói xong đã nhếch môi lộ ra răng nanh cười phá lên.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: "Ta được đến không thể được hơn nữa, chính ngươi mới không được."

"Nữ đồng" nhìn Diệp Phàm, vừa định nổi bão, lão nhân ngồi bên cạnh đã lên tiếng, "Hổ Nữu, đừng nghịch!"

"Nữ đồng" nghe vậy, không cam lòng thu liễm thần sắc lại.

Lão giả nhàn nhạt gật đầu cười xin lỗi với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nhìn Hổ Nữu, âm thầm cười khổ, ban đầu Bạch Vân Hi còn tưởng rằng là "nữ đồng" không biết tác dụng của liệt dương thất thiên tửu cho nên mới gọi uống, nhưng nghe đối phương nói, có vẻ như đối phương đã biết trước rồi.

Diệp Phàm nghe thấy xưng hô mà lão giả gọi "nữ đồng", sắc mặt hòa hoãn xuống, thầm nghĩ: Hổ Nữu, đây chính là một tên gái quê không có kiến thức, hắn bụng tể tướng có thể chống thuyền, không cần phải chấp nhặt với một tên gái quê.

"Diệp Phàm, tiểu nha đầu đó đúng là tuệ nhãn như đuối, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được ngươi thận hư cỡ nào. Ngay cả một tiểu nha đầu cũng có thể thấy ngươi không được." Tiếng cười sung sướng của Ngao Tiểu No truyền vào trong tai Diệp Phàm.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm thầm nghĩ: Một tên công nhân lười biếng ngu ngốc như Ngao Tiểu No cũng dám cười nhạo người lãnh đạo trực tiếp của nó là hắn đây, hắn nhất định phải khấu trừ khẩu phần ăn của nó.

......

Một lát sau, Hổ Nữu lấy ra một bức họa, Diệp Phàm không thể không kinh ngạc cảm thán, người ở trên bức họa đó chính là hắn.

"Gia gia, tên Diệp Phàm này rất có tiếng, nghe nói hắn là kỳ tài thuật pháp, tiền đồ vô lượng, hắn đã rời khỏi Học Viện Lang Duyên rồi, nếu như bắt được hắn, chúng ta có thể lấy hắn đi đổi năm ngàn vạn tiên tinh."

Diệp Phàm dựng mày lên, thầm nghĩ: Không ngờ lại có người truy nã hắn, sau khi lên tiên giới, hình như hắn vẫn luôn giúp mọi người làm điều tốt mà, chưa có đắc tội ai đi!

"Nghe nói hắn khế ước Thiên Hỏa, lôi thú, còn có một tòa tháp rất thần kỳ nữa, giá trị của hắn không chỉ năm ngàn vạn thôi đâu." Lão giả nói.

Bạch Vân Hi cúi đầu uống rượu, thanh danh của Diệp Phàm ở trong Học Viện Lang Duyên rất cường thịnh, rất có khả năng đã bị học viện thế lực đối địch theo dõi, cho nên mới có cái treo giải trưởng này, cả Diệp Phàm cùng bạch Vân Hi đều đang dịch dung, cho nên không sợ bị người khác nhận ra.

(dreamhouse2255)

Hổ Nữu lại lấy một bức họa khác ra, khinh thường nói: "Gia gia, tên Diệp Phàm đó xấu như vậy cũng đáng giá năm ngàn vạn tiên tinh, mà đạo lữ của hắn đẹp thế này lại chỉ có 500 vạn."

Lão giả vuốt râu: "500 vạn cũng không ít."

"Nếu như ta gặp được Diệp Phàm, ta nhất định sẽ mang hắn đi bán, sau đó bắt đạo lữ của hắn lại làm tướng công áp trại." Hổ Nữu tự tin nói.

Diệp Phàm cau mày thầm nghĩ: Một tiểu nha đầu lông còn chưa mọc đủ cũng dám muốn cướp người của hắn, thật là không thể hiểu được.

Lão giả lắc đầu: "Nghe nói Diệp Phàm cùng đạo lữ của hắn đã rời khỏi học viện ra ngoài rèn luyện rồi, tiên vực rộng lớn vô ngần, không biết bọn họ đã chạy đi đâu, sao có thể may mắn gặp được chứ!"

Diệp Phàm uống một ngụm rượu, thầm nghĩ: Cho dù gặp được, không nhận ra thì cũng uổng phí!

Hổ Nữu nhìn bức họa của Bạch Vân Hi lộ ra biểu tình si mê.

Diệp Phàm rất là buồn bực, bị Bạch Vân Hi trừng mắt một cái, không thể không thu liễm sắc mặt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass