Chương 546 -> 550

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 546: Yêu em 13 năm (16)

Lần này Lục Thiên Yết chỉ mở miệng nói một chữ, không có gì chần chờ hay do dự, đơn giản rõ ràng một chữ: "Đúng."

Thật ra Kiều Xử Nữ rất hy vọng, mỗi vấn đề mà mình hỏi, sẽ đổi lấy phủ định của Lục Thiên Yết, chỉ cần anh phủ định, chẳng sợ cô vừa mới đứng ở ngoài cửa chính tai nghe thấy được những lời nói của Hứa Thiên Bình, cô đều lựa chọn tin tưởng anh vô điều kiện, chỉ cần anh phủ định, cho dù tất cả các trang báo đều đưa tin anh thu mua cổ phần tập đoàn Hứa thị, cô cũng có thể giả ngu không biết, nhưng mà, cố tình không như mong muốn, cô hỏi ba vấn đề, ba vấn đề anh đều khẳng định với cô, thậm chí vẻ mặt anh thực bình tĩnh, bình tĩnh giống như việc này, anh làm theo luân lý thường tình.

Cô biết có người ở sau lưng nhằm vào tập đoàn Hứa thị, nhưng mà cô có nghĩ cũng không có nghĩ đó là Lục Thiên Yết.

Cô không hiểu nhiều lắm chuyện của anh, chỉ biết là con riêng của Hứa gia, nhưng mà lại ở trong Hứa gia, đi theo mẹ của mình lớn lên , dường như Hứa Vạn Lý và Hàn Như Sơ không thích anh lắm, tuy rằng anh là đứa nhỏ của Hứa gia, nhưng là lại không biết nói bởi vì chuyện gì, không thể tiếp quản tập đoàn Hứa thị, anh và Hứa Thiên Bình quan hệ vẫn rất tốt, công ty của chính mình phát triển cũng rất tốt, anh vì sao đột nhiên không có dấu hiệu đoạt tài sản với Hứa Thiên Bình a......

Cô còn nhớ rõ, khi mình gặp chuyện không may vào một đêm kia ở tập đoàn Hứa thị, còn nhắc qua với anh, lúc đó anh lạnh nhạt thong dong như vậy, thậm chí lúc cô nói anh nên quan tâm Hứa Thiên Bình một chút, anh còn không có chần chờ mở miệng nói "Được".

Trong khoảnh khắc này Kiều Xử Nữ cảm thấy bản thân không hiểu việc làm trước mắt của Lục Thiên Yết, cô liền mở miệng thì thào theo bản năng, hỏi một câu: "Vì sao? Vì sao anh muốn làm như vậy?"

Trong văn phòng im lặng hồi lâu, Lục Thiên Yết quan sát vẻ mặt chết lặng của Kiều Xử Nữ, anh có chút không rõ rốt cuộc trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, lúc này bên cạnh anh không có chứng cớ, anh không có chắc chắn khi mình mở miệng giải thích, cô có thể tin tưởng anh hay không, nhưng anh vẫn mở miệng: "Kiều Kiều......"

Lục Thiên Yết vừa hô tên Kiều Xử Nữ, chợt nghe thấy âm thanh chất vấn của cô, anh hơi cụp mí mắt xuống một chút, che lấp khổ sở ở đáy lòng, tuy rằng đã sớm biết lúc cô biết việc này, khẳng định sẽ nghi ngờ bản thân, nhưng mà lúc thật sự nghi ngờ, vẫn còn có chút bị thương.

Lục Thiên Yết nuốt một ngụm nước miếng, làm cho bản thân không cần để ý nhiều như vậy, tiếp tục mở miệng giọng trầm thấp nói: "Tôi sở dĩ làm như vậy, là vì chúng ta ......"

Lục Thiên Yết còn chưa nói xong, anh chợt nghe thấy âm thanh có chút kích động của Kiều Xử Nữ: "Lục Thiên Yết, anh làm sao có thể làm ra chuyện như vậy, nếu đổi lại là anh Thiên Bình, anh ấy khẳng định sẽ không làm như vậy....."

Kỳ thật con người khi động đến một số chuyện khó tin, khó tránh khỏi đầu óc rối loạn, Kiều Xử Nữ lúc này, hoàn toàn bị Lục Thiên Yết thừa nhận mà sụp đổ, nhưng mà cô lại không nghĩ rằng, đối lập với sự vô tâm của cô, quả thực là muốn mạng của Lục Thiên Yết

Lời nói kế tiếp của Lục Thiên Yết, liền cứ như vậy biến mất ở bên miệng, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của Kiều Xử Nữ, trở nên có chút phức tạp.

Hứa Thiên Bình gặp loại chuyện này, phát hỏa với anh, không tin anh, anh lý giải.

Cô nghe những lời của Hứa Thiên Bình, không tin anh, anh dễ dàng tha thứ.

Nguyên nhân trong lòng anh rõ ràng, anh muốn phá tan cảm nhận tốt đẹp của bọn họ về Hàn Như Sơ, cho nên anh mới làm như vậy

Nhưng mà cô lại so sánh anh đối lập với Hứa Thiên Bình, tin tưởng chắc chắn Hứa Thiên Bình sẽ không làm như vậy, mà không nghi ngờ rằng anh làm việc này là có ẩn tình?

Nguyên lai từ trước đến nay, ở trong lòng của cô, anh không bằng Hứa Thiên Bình, cho nên việc anh làm sao có thể chịu nổi? Chuyện làm sao chịu nổi!















Chương 547: Yêu em 13 năm (17)

"Đủ, em nói đúng......" Lục Thiên Yết bỗng nhiên ôm lấy môi cười khẽ, anh nhìn chằm chằm đáy mắt Kiều Xử Nữ, thoáng hiện một tia tự giễu :"Bất quá, thật đáng tiếc, tôi chung quy không phải Hứa Thiên Bình."

Anh nghĩ đến khi Hứa gia gặp chuyện không may vào một đêm kia, cô ghé vào trong ngực của anh, nói với anh, khiến cho anh đi quan tâm Hứa Thiên Bình.

Anh nghĩ đến cô vừa xuất hiện ở cửa văn phòng của anh, đồng thời nhìn thấy anh và Hứa Thiên Bình, cô lại mở miệng hô tên Hứa Thiên Bình trước tiên......

Cho dù là Hứa Thiên Bình và cô đã giải trừ hôn ước, cho dù anh đối tốt với cô như vậy, thì ở lòng của cô, Hứa Thiên Bình vẫn là tồn tại trọng yếu!

"Em khẳng định vẫn luôn suy nghĩ, nếu tôi có thể trở thành Hứa Thiên Bình, thì tốt rồi, đúng hay không?" Lục Thiên Yết cảm giác được rõ ràng trong cơ thể mình có một cỗ ghen tị đang lan tràn, anh rất muốn khống chế tốt tính tình của chính mình, nhưng là cảm xúc lại bị lời nói so sánh vừa rồi của Kiều Xử Nữ mà không thể khống chế, cũng chưa đợi cô phản ứng lại, giây tiếp theo giọng điệu anh mở miệng trở nên nghiêm khắc lạnh như băng: "Nhưng mà, Kiều Xử Nữ, tôi nói cho em, tôi cả đời cũng không có khả năng biến thành Hứa Thiên Bình!"

"Em đã để ý Hứa Thiên Bình như vậy, ngay bây giờ em đi mà tìm hắn." Lục Thiên Yết vừa nói, vừa từ trên ghế salon đứng lên, kéo cánh tay Kiều Xử Nữ, kéo cô tới trước cửa văn phòng, hung hăng đẩy ra ngoài.

Lực đạo của Lục Thiên Yết rất lớn, thân thể cô lảo đảo, đợi đến khi cô ổn định lại thân thể, cửa phía sau đã đóng sầm lại, sau đó Kiều Xử Nữ nhìn cửa văn phòng đóng chặt, mới ý thức được mình vừa nói gì, bảo sao Lục Thiên Yết tức giận như vậy.

Cô cũng không phải thật sự muốn lấy anh so sánh với Hứa Thiên Bình, chỉ là chuyện anh đột nhiên thu mua Hứa thị, cô có điểm không thể chấp nhận, rõ ràng anh và Hứa Thiên Bình là anh em, anh vì sao ra tay liền ra tay, một chút tình cảm cũng không lưu đâu?

Kiều Xử Nữ nhìn bộ phận thư ký cách đó không xa, tầm mắt đang nhìn về nơi này, hơi cúi đầu, xoay người đi đến trước văn phòng, đẩy cửa trước, phát hiện đã bị khóa trái, sau đó liền gõ cửa.

Kiều Xử Nữ đợi khoảng nửa phút, không có thấy đáp lại, lúc chuẩn bị giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa, cửa đột nhiên bị Lục Thiên Yết từ bên trong mở ra.

"Lục Thiên Yết...." Lục Thiên Yết làm như không nhìn thấy Kiều Xử Nữ, bước chân cực nhanh đi về phía thang máy.

Kiều Xử Nữ vội vàng đổi kịp, mở miệng nhỏ giọng theo bản năng, giải thích với Lục Thiên Yết: "Tôi không có ý tứ như anh nghĩ, tôi không cố ý so sánh anh với anh Thiên Bình, tôi chỉ..."

Kiều Xử Nữ vì chuẩn bị cho buổi hẹn tối nay, cố ý đeo giày cao gót cao mười phân, tốc độ không thể bằng Lục Thiên Yết, lời của cô còn chưa nói xong, Lục Thiên Yết đã bước vào thang máy, đợi đến khi cô đuổi tới thang máy, cửa thang máy đã đóng, chậm rãi quay về.

Lục Thiên Yết theo văn phòng đi ra, lúc đi qua bộ phận thư ký, có người ôm văn kiện đứng lên, muốn tìm anh ký tên, nhưng là vừa nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh, lập tức sợ tới mức ngậm miệng lại, cúi đầu yên lặng ngồi lại vị trí của mình.

Lục Thiên Yết dùng thang máy, một đường đi đến bãi đỗ xe, mở cửa xe của mình ra ngồi vào, sau đó dùng lực kéo cà vạt một chút, sau đó liền khởi động xe, thải chân ga rời đi.

-

Kiều Xử Nữ cũng không biết mình ngồi ở trong phòng làm việc của Lục Thiên Yết bao lâu, thẳng đến di động vang lên, cô mới hoàn toàn thanh tỉnh lại.

Là Kiều Bạch Dương gọi điện thoại tới, nói cho cô chuyện Hàn Như Sơ bị đưa vào bệnh viện.

Tắt điện thoại, Kiều Xử Nữ ở trong phòng làm việc của Lục Thiên Yết ngây người trong chốc lát, mới đứng dậy, rời đi.

Lúc trợ lý của Lục Thiên Yết cầm di động cùng bút ghi âm trở về, phát hiện trong phòng làm việc của Lục Thiên Yết không có một bóng người, chỉ có hai chiếc chén sứ trên bàn trà, bên trong là sữa và cà phê đã không còn độ ấm, trợ lý cau mi lại, rời khỏi văn phòng, đi về phía bộ phận thư ký, lên tiếng hỏi: "Lục tổng đâu?"

"Lục tổng ở đây khoảng một giờ trước, đã đi ra ngoài." Thư ký nói xong, lại bổ sung một câu: "Lúc Lục tổng đi ra ngoài, thoạt nhìn tâm tình đặc biệt không tốt."

"Buổi chiều có ai tới sao?"

"Hứa tiên sinh đã tới." Thư ký dừng lại một chút: "Nga, còn có Kiều Xử Nữ, Lục tổng ở trong phòng làm việc hàn huyên vài câu với Kiều Xử Nữ, đột nhiên tức giận đạp cửa đi rồi."

Trợ lý "Nga" một tiếng, mơ hồ như là nghĩ tới cái gì đó, đi trở về trong phòng làm việc của mình, xách một cái túi giấy, cũng ly khai truyền thông Hoàn Ảnh.















Chương 548: Yêu em 13 năm (18)

Trợ lý theo Lục Thiên Yết rất nhiều năm, về một ít thói quen trong cuộc sống của Lục Thiên Yết, Kiều Xử Nữ cũng không biết, nhưng mà anh ta lại rõ như lòng bàn tay.

Không cần chính mắt nhìn thấy, một mình dựa vào lời thuật lại của thư ký, trợ lý có thể đoán được, một giờ trước Lục Thiên Yết và Kiều Xử Nữ khẳng định là vì chuyện của tập đoàn Hứa thị mà bất hòa.

Lúc tâm tình Lục Thiên Yết không tốt, thích chạy bộ, cho nên trợ lý trực tiếp lái xe đi phòng tập thể thao mà Lục Thiên Yết thích.

Huấn luận viên phòng tập thể thao biết anh ta, nhìn thấy anh ta đến đây, lập tức liền dẫn anh ta tới phòng tập riêng của Lục Thiên Yết.

Hẳn là huấn luyện viên phòng tập thể thao cũng nhìn ra được cảm xúc của Lục Thiên Yết không tốt, cho nên vừa dẫn trợ lý đến trước cửa, liền dừng bước.

Trợ lý gõ gõ cửa, bên trong không có âm thanh truyền đến, sau đó xoay nắm cửa, đẩy ra, quả nhiên nhìn thấy Lục Thiên Yết đang đeo tai nghe, chạy trên máy chạy bộ với tốc độ vô cùng nhanh.

Trợ lý cũng không có quấy rầy Lục Thiên Yết đặt chiếc túi mang theo trong tay ở một bên, sau đó ngồi ở trên ghế im lặng chờ.

Lục Thiên Yết chạy được khoảng vạn bước, toàn thân đều ướt đẫm, mới ngừng lại được.

Trợ lý nhìn thấy anh đi tới, cầm một lọ nước khoáng, đưa cho Lục Thiên Yết.

Lục Thiên Yết ngẩng đầu, uống ừng ực hơn nửa chai, theo động tác của anh, có vài giọt từ trên đầu rơi xuống.

Trợ lý thấy Lục Thiên Yết uống nước xong, lập tức lấy ra di động của Lục Thiên Yết và bút ghi âm từ trong túi ra: "Lục tổng, đây là đồ ngài cần."

Lục Thiên Yết cầm khăn mặt lau mồ hôi trên cổ xong, mới vươn tay, nhận lấy.

"Lục tổng, ngài cùng Kiều tiểu thư cãi nhau?"

Lục Thiên Yết giống như là không có nghe thấy câu hỏi của trợ lý, chỉ giơ bút ghi âm lên bên tai, nghe xong một lần nội dung bên trong, xác nhận không có vấn đề gì, để lại lên trên ghế, sau đó rút một cái khăn tắm, đi về phía phòng tắm.

Khi nước ấm áp tẩy sạch hết mồ hôi trên người, Lục Thiên Yết mới nhắm mắt lại suy nghĩ lại một lần những chuyện xảy ra vào buổi chiều.

Kỳ thật một màn buổi chiều kia, không phải là cảnh tượng mà anh mong muốn.

Cảnh tượng mà anh mong muốn, cũng có hình ảnh xấu nhất, chính là Kiều Xử Nữ đối với anh chỉ trích và phẫn nộ, nguyên nhân vì anh sợ hình ảnh xấu nhất xảy ra, cho nên anh mới ghi âm lại nội dung trò truyện của mình và Hàn Như Sơ.

Xế chiều hôm nay thất sách duy nhất, là anh phát tính tình với cô.

Anh sở dĩ ra tay với tập đoàn Hứa thị, là bởi vì Hàn Như Sơ hại chết con của bọn họ thương tổn cô, cho nên lúc cô so sánh anh với Hứa Thiên Bình, anh rất tức giận.

Sau đó khi anh đứng ở trên máy chạy bộ, thể lực giảm, khi phát tiết xong cảm xúc trong cơ thể, anh mới ý thức được rõ ràng, sở dĩ anh phát giận, hoặc nhiều hoặc ít là do khi Hứa Thiên Bình tìm đến anh, nói những lời ảnh hưởng, dù sao cũng em trai của anh, không có khả năng không cần, tuy rằng biết cậu ta do tức giận mới mắng mẹ anh là tiểu tam ti tiện, nhưng mà vẫn có chút...... Phẫn nộ...... Sau đó ở trong khoảnh khắc Kiều Xử Nữ mở miệng đó, mượn ghen tuông liền nổi giận với cô.
















Chương 549: Yêu em 13 năm (19)

Lục Thiên Yết tắm xong, quấn khăn tắm đi ra, trợ lý lập tức lấy quần áo mình đã chuẩn bị sẵn, đưa tới trước mặt của anh: "Lục tổng, đây là quần áo ngài phân phó tôi chuẩn bị cho ngài đêm nay cùng ăn cơm với Kiều tiểu thư."

Trợ lý cố ý nhấn mạnh những từ "Đêm nay" và "Ăn cơm", quả nhiên sau đó, anh ta liền nhìn thấy được đáy mắt Lục Thiên Yết chợt lóe ra một tia ảo não.

Rõ ràng lúc trước trợ lý còn nhắc nhở qua anh, nếu chuyện tình thu mua Hứa thị bị lộ, Kiều Xử Nữ và anh nháo không thoải mái làm sao bây giờ? Anh còn mở miệng nói anh sẽ xử lý. Kết quả đâu? Giận dữ, mất đi tính nhẫn nại, xoay người rời khỏi, đây là kết quả xử lý của anh?

Lục Thiên Yết giật giật cánh môi, tiếp nhận quần áo từ tay trợ lý lại không xoay người bước vào phòng thay quần áo, ngược lại cầm di động ở trên ghế, tìm số điện thoại của Kiều Xử Nữ, lúc chuẩn bị gọi điện thoại thì lại đột nhiên dừng lại, cuối cùng đổi thành nhắn tin: [ Thực xin lỗi.]

Thực xin lỗi, cảm xúc quá khích . Thực xin lỗi, thiếu tính nhẫn nại.

Cùng với cảm xúc tiêu cực biến mất, lý trí từ từ thức tỉnh, từng ấy năm tới nay, anh vẫn cảm thấy chính mình rất trấn định, nhưng là duy độc lúc đụng tới Kiều Xử Nữ, cảm xúc tổng hội khắc chế không được trở nên kích động cùng mẫn cảm.

Lục Thiên Yết nắm chặt di động, trầm tư một hồi, tiếp tục đánh một hàng chữ: [ Kiều Kiều, đêm nay lúc ăn cơm, chúng ta nói chuyện thật tốt.]

Lục Thiên Yết nhìn thấy nhắc nhở đã gửi tin nhắn thành công trên màn hình di dộng, liền đưa điện thoại di động thả lại ghế trên, đứng lên, lúc chuẩn bị đi phòng thay quần áo, lại nhớ tới mình còn không có nói địa chỉ cho Kiều Xử Nữ, vì thế lại cầm lên di động gửi đi một tin nhắn: [ Lệ Cảnh Hiên, tôi chờ em.]

Gửi xong tin nhắn, Lục Thiên Yết thở ra một hơi thật dài, vẻ lo lắng thời gian dài như vậy, có rất nhiều chuyển biến tốt đẹp, sau đó bước vào phòng thay quần áo.

Kiều Xử Nữ nhận điện thoại của Kiều Bạch Dương, biết Hàn Như Sơ vì chuyện của tập đoàn Hứa thị, chịu đả kích quá nặng, nằm trên giường không dậy nổi.

Tuy rằng Kiều Xử Nữ cùng Hứa gia không có quan hệ huyết thống gì, nhưng từ lúc cô vừa sinh ra hai gia tộc liền tiếp xúc thập phần chặt chẽ, mấy năm nay, Hàn Như Sơ luôn luôn đối xử tốt với cô, hiện nay bà ấy sinh bệnh, cô hẳn là nên đi xem, nhưng là đợi đến lúc cô đến cửa Hứa gia, cả người muốn lại lùi lại, cái loại này ở cửa văn phòng của Lục Thiên Yết, khi nhìn thấy Hứa Thiên Bình cảm thấy áy náy cùng kích động, từ trong lòng của cô lại lan tràn đi ra.

Tuy rằng chuyện là do Lục Thiên Yết làm, tuy rằng quan hệ hiện tại của cô và Lục Thiên Yết khó bề phân biệt ái muội không rõ, nhưng mà ở trong lòng của cô, cô lại theo bản năng đem anh trở thành người nhà, cho nên việc làm của anh, cô tổng cảm thấy chính mình cũng có phần.

Kiều Xử Nữ đứng ở cửa Hứa gia, chần trừ hồi lâu, mới hít sâu một hơi, nhấn chuông cửa.

Người hầu Hứa gia mở cửa, hẳn là biết cô tới thăm Hàn Như Sơ, mang cô vào cửa đổi giày, chỉ lên trên lầu, nói:"Phu nhân ở trên đó."

Kiều Xử Nữ nhẹ nhàng gật đầu một cái, mang theo thực phẩm dinh dưỡng mà mình mua ở trên đường, lên lầu.

Cửa phòng đóng, Kiều Xử Nữ đẩy cửa đi vào, nhìn thấy quản gia của Hứa gia đang sắp xếp lại đống thuốc bổ chất đống trên bàn trà, chắc là có người vừa mới đến thăm Hàn Như Sơ mang đến .

Hàn Như Sơ nằm ở trên giường, sắc mặt vô cùng tái nhợt, có lẽ bởi vì kích động quá lớn, cả người không tinh thần, thoạt nhìn so với bình thường già đi rất nhiều, Hứa Thiên Bình canh giữ ở bên giường, đang ở xoa bóp giúp bà.

















Chương 550: Yêu em 13 năm (20)

Nhìn thấy Kiều Xử Nữ vào đầu tiên, là quản gia của Hứa gia: "Tiểu Kiều tiểu thư, ngài lại đây?"

Kiều Xử Nữ xé ý cười một chút, nhẹ nhàng gật đầu một cái, đặt thực phẩm dinh dưỡng mình mang đến ở bên cạnh nơi mà quản gia đang phân loại thuốc bổ.

Hàn Như Sơ đẩy tay Hứa Thiên Bình đang mát xa trán ra, ngồi dậy, vỗ vỗ vị trí mép giường bên cạnh mình, nói: "Lại đây ngồi."

"Bác Hứa, anh Thiên Bình." Kiều Xử Nữ hiểu biết đi qua, lên tiếng chào, mới ngồi xuống.

Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn thực phẩm dinh dưỡng mà Kiều Xử Nữ buông xuống một cái, ngữ khí có chút suy yếu, nhưng mà lời nói lại thập phần hiền lành: "Kiều Kiều, cháu đã tới rồi, còn mang cái gì vậy?"

Hứa hẹn săn sóc cầm một cái đệm đặt ở sau lưng Hàn Như Sơ: "Còn không phải Kiều Kiều quan tâm mẹ."

Quản gia sắp xếp đang lại thực phẩm dinh dưỡng, nói tiếp lời của Hứa Thiên Bình: "Phu nhân nhìn Kiều tiểu thư lớn lên, từ nhỏ liền yêu thương tiểu Kiều tiểu thư, từ lúc ba mẹ Kiều tiểu thư qua đời, mấy năm nay phu nhân đối xử với cô ấy như con gái mình, đương nhiên trong lòng Kiều tiểu thư quan tâm phu nhân."

Kiều Xử Nữ nghe được lời của quản gia, áy náy dưới đáy lòng càng dày đặc hơn, cô cụp mi mắt xuống một chút, miễn cưỡng cười trừ, quan tâm hỏi một câu: "Bác Hứa, thân thể bác có khỏe không?"

Mặt Hàn Như Sơ mang ý cười, chắc là bởi vì sinh bệnh, thiếu mạnh mẽ vang dội của ngày thường, âm thanh mở miệng thành trở nên ôn hòa vô cùng:

"Không có việc gì, lúc ấy cảm xúc hơi xúc động, cả người không biết vì sao lại hôn mê bất tỉnh."

Quản gia có chút tức giận nói: "Cái gì kêu không có việc gì, lửa giận công tâm, cảm tạ phu nhân phúc lớn mạng lớn, nếu không phải lúc ấy cố gắng liền trực tiếp bị tức chết rồi......"

"Không cần nói hươu nói vượn ở trước mặt bọn nhỏ!" Hàn Như Sơ đột nhiên lớn tiếng đánh gãy lời của quản gia, bởi vì kích động, bắt đầu dồn dập ho khan.

"Mẹ!"

"Bác Hứa!"

Kiều Xử Nữ và Hứa Thiên Bình đồng thời vươn tay, đi vỗ vỗ phía sau lưng Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ ôm ngực, thở dốc một trận, mới lấy lại sức, ngữ điệu vẫn ôn nhu như cũ: "Ta không có việc gì, lớn tuổi, khó tránh khỏi sinh lão bệnh tử, hôm nay chỉ là vừa khéo."

Quản gia có phần đau lòng nói: "Phu nhân, đến lúc này, ngài còn che lấp cái gì? Cái tạp chủng kia gọi điện thoại đến đây, rõ ràng vì muốn ngài tức giận, hắn như hổ rình mồi gia sản của tiểu thiếu gia, hắn chính là một con người nham hiểm...... Lúc trước tiểu thiếu gia của chúng ta không nên cứu mạng của cái tạp chủng kia!"

Quản gia một ngụm một cái tạp chủng, Kiều Xử Nữ nghe cau mi lại một chút, có chút kinh ngạc hỏi: "Cứu mạng gì vậy?"

"Kiều tiểu thư, việc này ngài hẳn cũng không biết, năm 3 tuổi kia, tiểu tạp chủng kia bị bệnh, bệnh ung thư máu, là tiểu thiếu gia của chúng ta hiến tủy cho hắn, nếu không phải có tiểu thiếu gia của chúng ta, hắn sẽ chết! Lúc ấy còn nói, không có quyền thừa kế tài sản Hứa gia, cũng không thể nhận tổ quy tông, cũng không thể tiến vào cửa Hứa gia, kết quả tạp chủng kia chế giễu, hiện tại trực tiếp động thủ đoạt!"

Năm Lục Thiên Yết 3 tuổi, bị bệnh ung thư máu, là Hứa Thiên Bình hiến tủy cứu mạng anh?

Khó trách nhiều như vậy năm, Lục Thiên Yết vẫn luôn không hề quay về Hứa gia, lúc cô đến trường, còn buồn bực, Hứa gia giàu có như vậy, vì sao thoạt nhìn bộ dáng của Lục Thiên Yết thực nghèo khó, mặc dù cô quan hệ tốt với Hứa Thiên Bình, nhưng mà này là việc riêng của gia tộc họ, nhưng cô vẫn không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro