Chương 576 -> 580

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 576: Không muốn người khác biết chuyện (6)

Trợ lý vẫn luôn nhìn Kiều Xử Nữ, anh ta đợi cho cô xem xong, lại mở miệng uống một hơi cạn sạch bia, rồi mới lên tiếng nói: "Kiều tiểu thư, cô xem đến sao? Ngài ấy viết cho tôi bốn mươi tám đoạn, mỗi một đoạn, đều là viết về cô."

Tay Kiều Xử Nữ đặt ở trên bàn, nắm chặt theo bản năng, nắm thành quyền, cô kinh ngạc nhìn trợ lý, thấp giọng hỏi: "Anh ấy ở nơi nào?"

Kiều Xử Nữ hỏi xong, một giọt nước mắt từ trên khóe mắt của cô rơi xuống, nện ở trên màn hình điện thoại di động.

Trợ lý giống như không có nghe thấy vấn đề của Kiều Xử Nữ, tiếp tục nói: "Kỳ thật việc này, ngài ấy bắt tôi lập lời thề không được nói cho cô."

Nước mắt ở khóe mắt Kiều Xử Nữ lăn xuống càng nhiều, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm trợ lý, lại hỏi: "Lục Thiên Yết anh ấy đâu? Anh ấy bị làm sao?"

Trợ lý vẫn tiếp tục nói tiếp lời của chính mình: "Nói thật, tôi theo Lục tổng nhiều năm như vậy, ngài ấy nói cái gì tôi làm cái đấy, tôi chưa bao giờ cãi lời của ngài ấy, nhưng mà lúc này đây, tôi thật sự nhìn không được, coi như là tôi xen vào việc của người khác đi, cho dù là về sau Lục tổng có trách tội tôi, tôi cũng muốn nói với cô."

Kiều Xử Nữ đột nhiên khóc nức nở, mang theo vài phần căm tức nhìn về phía trợ lý hô: "Tôi hỏi anh, Lục Thiên Yết đâu? Lục Thiên Yết đâu? Lục Thiên Yết đâu?"

Kiều Xử Nữ liên tục hô ba câu, mới ngừng lại được, bởi vì âm thanh của cô có chút lớn, khiến cho những người ở gần đó chú ý, cũng may vị trí của bọn họ có chút xa, không thể nghe thấy là cô nói gì.

"Tôi không biết! Cô hỏi tôi, tôi cũng tưởng hỏi cô, Lục tổng ngài ấy đi đâu?" Tính tình trợ lý luôn luôn ôn hòa, hốc mắt bỗng dưng trở nên có chút hồng, đột nhiên nhìn về phía Kiều Xử Nữ trả lời một câu, sau đó liền cầm chai bia trên bàn, trực tiếp uống, anh ta uống một hơi cạn sạnh chai bia, rồi dùng sức đặt chai bia ở trên bàn, anh ta cầm chai bia khác còn muốn uống, lại phát hiện chai bia còn lại cũng đã bị uống sạch, anh ta rảnh tay, cả người dựa phía lưng ghế, nhắm mắt lại, im lặng một lát, sau đó mở to mắt, cảm xúc đã ổn định lại, nói một câu với Kiều Xử Nữ trước "Thực xin lỗi", sau đó đứng lên, nói: "Tôi mang cô tới một nơi."

Kiều Xử Nữ khẽ gật đầu, đứng lên, đi theo phía sau trợ lý.

Trợ lý dẫn Kiều Xử Nữ dọc theo đường đi lên tầng cao nhất của "Lệ Cảnh Hiên", sau đó đi đến trước một căn phòng, đẩy cửa ra, tay làm một tư thế mời đối với Kiều Xử Nữ.

Kiều Xử Nữ đi vào trước, trợ lý mới đi theo sau, đóng cửa lại, liền chỉ chỉ cửa sổ sát sân thượng, còn nói một cái "Mời".

Lúc này bóng đêm đã đen, trên sân thượng không có bật đèn, tối như mực, Kiều Xử Nữ chỉ có thể nhìn thấy một trời đầy sao cùng với những ngọn đèn ở cố cung.

Qua khoảng năm giây, đột nhiên xung quanh có ngọn đèn thất thải sáng lên, không ngừng mà lóe ra, nhờ vào ánh đèn, Kiều Xử Nữ mơ hồ nhìn một chiếc bàn được trưng bày theo cách thức Châu Âu, ở giữa có những ngọn nến xếp thành hình trái tim, bên trong cắm đầy cánh hoa hồng đã héo.

Ngọn nến này, đã cháy qua, chỉ còn lại có hơn một nửa cây.

Lan can xung quanh sân thượng, có một vài lẵng hoa xinh đẹp, bên trong hoa tươi cũng đã héo tàn.

Nơi này là?

Kiều Xử Nữ quay đầu nghi hoặc, vừa định hỏi trợ lý, đột nhiên nhìn chằm chằm những bóng đèn màu trước mặt.


















Chương 577: Không muốn người khác biết chuyện (7)

Ngọn đèn vốn không ngừng lóe ra ánh sáng thất thải, thì đột nhiên chỉ còn lại có ánh sáng màu vàng ấm áp, ngọn đèn phát sáng, rõ ràng một câu: Kiều Kiều, anh có thể theo đuổi em không?

Kiều Xử Nữ kinh ngạc, đèn màu lóe ra trên các vách tường khác cũng ngừng lại, cô nhìn lại từng cái, theo thứ tự ngọn đèn màu hồng nhạt "Kiều Kiều, anh yêu em 13 năm", ngọn đèn mau lam "Làm bạn gái anh được không? Kiều Kiều", cùng với một mặt lớn nhất trên vách tường, ngọn đèn màu trắng lóe ra một hàng chữ dài nhất "Có của em Thiên Yết, mới Xử Nữ, Kiều Kiều, em nguyện ý, anh yêu em, em không muốn, anh vẫn yêu anh."

Ánh mắt Kiều Xử Nữ không ngừng nhìn sự chuyển hoán giữa bốn ngọn đèn, thật lâu cô mới phát ra âm thanh: "Này......"

"Đây là buổi tối lễ tình nhân đêm thất tịch, Lục tổng cố ý chuẩn bị cho cô." Trợ lý không đợi Kiều Xử Nữ hỏi xong, liền giải đáp cho cô, dừng một lát, còn nói: "Ngài ấy tính đêm đó, tỏ tỉnh với cô ở đây."

Kiều Xử Nữ nhớ tới, mấy ngày nay Lục Thiên Yết nhắc đi nhắc lại không chỉ một lần, chuyện ăn cơm vào đêm thất tịch kia, lúc đó anh và cô còn chưa xác định quan hệ, nhưng mà lại làm chuyện mà chỉ có những người yêu nhau mới có thể làm, đáy lòng cô còn bởi vì thế mà âm thầm khổ sở, lại không nghĩ rằng, kỳ thật anh sớm đã có sự chuẩn bị.

"Cảnh tượng này, thời gian anh chuẩn bị rất lâu." Trợ lý ngẩng đầu, nhìn quanh sân thượng một chút, sau đó chỉ vào những lãng hoa đã héo rũ, nói: "Còn cố ý làm cho người ta dùng máy bay chuyển hoa tươi đến đây, nhất là hoa cây cát cánh, ngài ấy nói cô thích, cho nên khiến cho người ta chuẩn bị cẩn thận từng cánh hoa."

Từ lời nói của trợ lý, Kiều Xử Nữ lại bắt đầu hồi tưởng, có một đêm lúc Lục Thiên Yết về nhà, chỉ vào máy tính nói bản thân nhìn cảnh tượng tỏ tình trên màn hình của bộ phim mới phát sóng, lúc ấy anh còn chú ý đến một hạng mục công việc, làm như lơ đãng hỏi cô một câu, em thích như vậy ? Có đôi khi cô sẽ gật gật đầu, có đôi khi sẽ lắc đầu, nói tôi không thích, nhưng mà còn góp ý thêm nếu muốn trong phim càng thêm lãng mạn thì cần làm này đó. Chính là một đêm kia, cô nói cho anh, cô thích hoa cây cát cánh.

"Lễ tình nhân ngày đó, ngài ấy gửi tin nhắn giải thích với cô, sau đó nói chờ cô ở chỗ này, đợi cô suốt cả đêm, rạng sáng lúc ba giờ, còn mưa to, tôi nói ngài ấy vào trong phòng, ngài ấy chết sống không chịu, ngài ấy nói phải ở chỗ này chờ cô, cô không đến, chỗ nào ngài ấy cũng không đi, sau đó ngay tại trên cái ghế kia, ngài ấy cứ ngồi như vậy, như là một pho tượng." Trợ lý nâng tay lên, chỉ chiếc ghế nhựa bên phải: "Một đêm kia, ngài ấy gọi cho cô vài cuộc điện thoại, gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, tôi biết Lục tổng nhiều năm như vậy, tôi chưa từng thấy ngài ấy ăn nói khép nép cầu xin lấy lòng ai, duy chỉ có cô, là một lần lại một lần ngoại lệ của ngài ấy."

"Mười sáu giờ, một người cao ngạo như vậy, liền cố chấp đợi cô mười sáu giờ, cô lại thủy chung không có tới." Lúc trợ lý nói tới đây, trong giọng nói mang theo một tia chỉ trích: "Mười sáu giờ kia với tôi mà nói, đều là một hồi dày vò, tôi không biết Lục tổng chống đỡ như thế nào."

"Có lẽ đối với ngài ấy mà nói, chỉ cần là có liên quan tới cô, cho dù là đau đớn tê tâm liệt phế, ngài ấy cũng sẽ cam chịu, coi là trân bảo." Trợ lý khẽ thở dài một tiếng, tiếp tục giảng không nhanh không chậm với Kiều Xử Nữ: "Ngày ấy không chờ được cô, ngài ấy đành phải đi tìm cô."

"Ngài ấy tìm tới những người bạn học quan hệ tốt với cô, mỗi một lần ngài ấy lại nói với bọn họ, nhìn thấy cô, nhất định phải liên hệ với ngài ấy."
















Chương 578: Không muốn người khác biết chuyện (8)

"Có lẽ ngài ấy thật sự không nghĩ mất đi cô, cuối cùng phải đi tìm chị của cô, đại Kiều tiểu thư."

Lúc Kiều Xử Nữ nghe đến đó há to miệng, Kiều Bạch Dương là biết cô lúc ấy hôn mê nằm viện, nếu Lục Thiên Yết đi tìm cô, vậy anh hẳn là biết, vì sao còn muốn giận cô đâu?

Trong đầu Kiều Xử Nữ còn chưa hết, âm thanh của trợ lý đã truyền đến: "Đại Kiều tiểu thư không có nói cho Lục tổng, sau đó Lục tổng phải chờ ở cửa Kiều gia, đợi cô ba ngày ba đêm."

Kiều Bạch Dương không có nói cho Lục Thiên Yết cô ở đâu, nếu như chị ấy nói, có phải bây giờ cô sẽ không thể không tìm thấy anh hay không?

Đáy mắt Kiều Xử Nữ đầu tiên là hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó liền biến thành khó tin, cuối cùng biến thành bi thương.

"Kiều tiểu thư, cô vừa thấy tôi, liền hỏi tôi ngài ấy ở đâu, kỳ thật tôi thật không biết ngài ấy ở đâu, tôi đã tìm ngài ấy một ngày." Trong âm thanh của trợ lý, mang theo vài phần uể oải cùng mất mát: "Tôi nghĩ đến ngài ấy vẫn ở nơi đó chờ cô, hơn nữa theo hiểu biết của tôi đối với Lục tổng, ngài ấy yêu cô nhiều năm như vậy yêu đến tận bây giờ, ngài ấy sẽ không từ bỏ ở thời điểm cuối cùng, nhưng mà tôi cũng không biết, vì sao đột nhiên ngài ấy lại không đợi nữa......"

"Rõ ràng rạng sáng hôm kia ngài ấy gọi điện thoại cho tôi, nói tôi giúp cô tránh khỏi tin tức tiêu cực, lúc đó trong lòng ngài ấy tất cả cũng chỉ có cô...... Nhưng mà buổi sáng hôm nay tôi tỉnh dậy, thu được phần bưu kiện kia, sau đó tôi gọi điện thoại cho ngài ấy, nhưng mà không có người nghe máy."

Kiều Xử Nữ cau mi lại, theo lời nói của trợ lý, bắt đến trọng điểm: "Tránh khỏi scandal tiêu cực?"

"Đúng vậy......" Bên trong lời nói của trợ lý, mang theo một tia thổn thức: "Cô thật sự nghĩ đến, gièm pha về chuyện Lục tổng là con riêng, là bị người phát hiện tung ra sao? Lục tổng lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí như vậy, chuyện riêng của ngài ấy cũng có người dám tùy tiện nói bậy, lại làm sao có khả năng có người đứng ra vạch trần bối cảnh của ngài ấy?"

Lúc Kiều Xử Nữ nghe đến đó, mơ hồ hiểu được cái gì đó, tay vô ý thức nắm chặt vạt áo.

Cô có chút nghĩ không muốn nghe những lời nói tiếp theo của trợ lý , nhưng mà trợ lý cố tình dùng loại giọng nói không nhẹ không nặng, vạch trần chân tướng đầm đìa máu tươi tới trước mặt cô: "Là do bản thân Lục tổng tung ra, ở trong giới giải trí, nếu xuất hiện tin tức tiêu cực, muốn khẩn cấp dời đi sự chú ý của công chúng đối với một sự việc thì cần có scandal tiêu cực của một người nổ mạnh hơn, lúc ấy toàn bộ dư luận mạng đều chỉ hướng tới cô nói cô hít thuốc phiện, đã có không ít người bắt đầu nói xấu cô, sự tình chỉ biết càng nháo càng lớn, cuối cùng trở nên nghiêm trọng, sẽ quấy nhiễu đến sinh hoạt cá nhân cô, tuy rằng xen lẫn trong trong giải trí này, vẫn có tư tưởng thừa nhận năng lực, nhưng mà Lục tổng vẫn là không đành lòng nhìn cô chịu áp lực của dư luận, cũng không muốn tương lai sự nghiệp diễn suất của cô bị ảnh hưởng, cho nên, ngài ấy mới lựa chọn dùng chính mình để dời đi sự chú ý của công chúng, để giảm thương tổn nhiều nhất tới cô."

"Kỳ thật trong lòng Lục tổng rõ ràng, một khi tung ra một chút tin tức tiêu cực của chính mình, như vậy sẽ để lại nhược điểm cùng sơ hở cho người khác, về sau sẽ càng bạo phát càng nhiều tin tức tiêu cực cùng phản đối, nhưng mà ngài ấy vẫn làm như vậy là để bảo vệ cô, không tiếc dùng chính mình ngăn trở sức mạnh của cư dân mạng muốn vạ lây tới cô." Lúc trợ lý nói tới đây, nở nụ cười, giọng nói đặc biệt lãnh đạm hỏi: "Ngài ấy thật sự thực ngốc, đúng hay không?"
















Chương 579: Không muốn người khác biết chuyện (9)

Kiều Xử Nữ bị câu hỏi rất nhẹ này của trợ lý, thân thể lay động một chút, cả người lui về sau hai bước, tựa vào trên bàn đá cẩm thạch.

Giờ này khắc này, cô phát hiện đáy lòng chính mình chỉ còn lại có đau đớn.

Là loại đau đớn đến xương xuyên tim.

Cho tới bây giờ cô luôn biết người đàn ông kia tốt với cô, cô lâm vào cảm động, rạng sáng hôm nay lúc cô ở nhà làm vỡ con búp bê bằng sứ, nhìn thấy những dòng chữ anh viết cho cô, cô bị kích động.

Cô nghĩ người đàn ông kia rất yêu cô, rất yêu cô.

Nhưng mà hiện tại, cô mới biết được, nguyên lai cô nghĩ là anh rất yêu cô, ngay cả một phần ngàn tình yêu của anh dành cho cô cũng không bằng.

Nguyên lai, người đàn ông cô yêu, là yêu cô, là yêu cô như vậy.

Nước mắt của Kiều Xử Nữ, liền không khống chế được rơi xuống dưới.

Trợ lý tạm dừng một lúc lâu, vẫn là lựa chọn tiếp tục nói tiếp:

"Nhưng mà ngài ấy chính là ngốc như vậy. Lúc ấy rõ ràng tôi còn khuyên ngài ấy dùng biện pháp khác dời đi sự chú ý của công chúng, cô có biết ngài ấy nói với tôi như thế nào không? Ngài ấy nói, một khắc ngài ấy cũng chờ không được. Lúc ấy ngài ấy đã đợi cô lâu như vây, âm thanh mệt mỏi dị thường, còn nói một câu với tôi, không quan hệ, dù sao từ nhỏ đến lớn ngài ấy bị người ghét bỏ phỉ nhổ cũng không phải một lần, đã thành thói quen với ngài ấy, cô thì không giống, cô là tốt đẹp duy nhất trong cuộc sống của ngài ấy, ngài ấy không thế để cho người ta làm bẩn."

Kiều Xử Nữ chung quy nhịn không được nức nở thành tiếng.

"Ngài ấy vẫn luôn dùng phương thức của chính mình, bảo vệ cô thật tốt, không tiếc thương tổn tới mình." Trợ lý cảm giác được đáy mắt chính mình nổi lên một tia nhiệt, anh ta âm thầm thay đổi một hơi, tiếp tục nói: "Ngài ấy thật sự rất ngốc, đúng hay không? Nhưng mà, cô cũng không biết, còn có lúc ngài ấy còn ngốc hơn."

Trợ lý nhắm mắt lại, lãnh đạm nói: "Cô thật sự nghĩ đến, Lục tổng thu mua Hứa thị, là vì muốn trả thù Hứa thị không công bằng với ngài ấy sao?"

Trợ lý vin không nhúc nhích đứng yên tại chỗ một lúc lâu, anh ta rốt cuộc mới chớp mắt một chút, sau đó mới mở miệng nói:

"Sở dĩ ngài ấy làm như vậy, là vì cô."

Kiều Xử Nữ lập tức liền đình chỉ khóc, cô ngẩng đầu bất thình lình, nước mắt giàn giụa thành giọt, nhìn phía trợ lý: "Tôi?"

"Đúng, không sai, bởi vì cô." Trợ lý nói từng chữ một, ngữ khí khẳng định cường điệu lại một lần, như là nội tâm giống như đang giãy giụa cái gì đó, qua một lúc, vẫn là cắn chặt răng xỉ, nói ra toàn bộ: "Kiều tiểu thư, bút ghi âm kia ở trên người Lục tổng, tôi không có chứng cớ, mặc kệ cô có tin hay không, tôi vẫn phải nói cho cô, bởi vì tôi thật sự không thể trơ mắt đứng nhìn Lục tổng một mình chịu ủy khuất như vậy, cô cũng không biết, hiện tại tôi có bao nhiêu hối hận lúc trước nghe xong lời nói của Lục tổng, giúp ngài ấy giữ bí mật."

Trợ lý tựa hồ rất ảo não, nói tới đây, còn thở dài một hơi "Kiều tiểu thư, tôi nghe Lục tổng nói, cô biết chính mình đã làm phẫu thuật khi có thai, nhưng Lục tổng lại tự mình ký tên làm phẫu thuật, đúng không?"

Kiều Xử Nữ khẽ gật đầu.

"Kiều tiểu thư, cô biết không? Đứa con bị chết non kia của cô, kỳ thật là bị người hại chết."

Ánh mắt Kiều Xử Nữ bỗng dưng trợn to, rồi đột nhiên liền thay đổi sắc mặt: "Lục Thiên Yết anh ấy nói cho tôi biết, đứa nhỏ là vì quay phim quá mức mệt nhọc, thai chết trong bụng "

Trợ lý cũng không chờ Kiều Xử Nữ đang nói xong, mở miệng, kiên định nhìn về phía Kiều Xử Nữ hỏi: "Nếu lúc ấy Lục tổng nói cô, đứa nhỏ trong bụng của cô là bị Hàn Như Sơ giết chết, cô tin sao?"

















Chương 580: Không muốn người khác biết chuyện (10)

Con của cô bị Hàn Như Sơ giết chết, cô tin sao?

Dường như Kiều Xử Nữ bị tin tức này dọa sợ choáng váng, ánh mắt nhìn trợ lý tràn đầy kích động và hoảng sợ.

Trợ lý không nói gì, ngoài ban công, trong nháy mắt trở nên cực kỳ yên tĩnh, mơ hồ có gió đêm thổi qua.

Ước chừng cỡ ba phút, trợ lý nói sự thật, nói tiếp:"Đêm đó Lục tổng gọi điện thoại cho tôi, nói cô đang bị hôn mê, còn chảy máu, cuối cùng bác sĩ chẩn đoán là thai chết trong bụng."

" Lúc ấy tình huống khẩn cấp, cần Lục tổng lập tức ký tên phẫu thuật, đợi đến lúc ký xong, bác sĩ mới nói cho Lục tổng biết trong cơ thể cô có dùng lượng lớn thuốc ngủ, làm hại tới đứa bé."

"Về phần làm sao Lục tổng biết Hàn Như Sơ đưa tổ yến đã bỏ thuốc ngủ cho cô, thì tôi không rõ lắm nhưng lúc ấy cô xuất viện nghỉ ngơi ở nhà, anh ấy gọi điện thoại kêu tôi đến Cẩm Tú viên, đưa tổ yến, để cho tôi đi làm kiểm tra. Kết quả kiểm tra, là bên trong có lượng lớn thành phần thuốc ngủ."

Kiều Xử Nữ nghe trợ lý vừa nói như thế, trong đầu cũng nhớ tới ngày hôm đó cô đến nhà họ Hứa, còn ói mửa liên tục, lúc ấy còn nói với Hàn Như Sơ bị bệnh bao tử, lúc quay về đoàn phim, Hàn Như Sơ cho cô hai hộp tổ yến, lúc ấy thím cô còn nói mẹ chồng cô thật yêu thương cô.

Có chút việc, người trong cuộc không rõ, từ nhỏ Hàn Như Sơ chứng kiến cô lớn lên, Hàn Như Sơ vẫn luôn rất tốt rất quan tâm cô, thật sự đối xử với cô như con gái ruột, cho nên cô cực kỳ tin tường bà ta, coi như là dù lúc đó thấy có điểm kỳ quặc, nhưng vì cô rất tin tường Hàn Như Sơ, cho nên cũng không nghi ngờ gì nhiều.

Nhưng mà bây giờ, cô mới phát hiện, đúng là sau khi ăn tổ yến, cô không ói nữa, lúc ấy cô cũng chưa uống thuốc, còn cho là mình khỏi bệnh, lại thấy rất buồn ngủ, không, không chỉ có cô, còn có Triệu Kim Ngưu, Triệu Kim Ngưu là người hay ngủ muộn, thời gian đó ngủ rất sớm, thậm chí ban ngày còn ngủ gật ở phim trường.

Kiều Xử Nữ càng nghĩ, tốc độ nhịp tim càng nhanh.

Khó trách sau đó cô buồn bực, bản thân làm phẫu thuật, tại sao mình lại không có cảm giác gì, cô còn nghĩ rốt cuộc vì sao Lục Thiên Yết lại có thể yên lặng để cô làm phẫu thuật?

Bây giờ suy nghĩ một chút, nếu như trong tổ yến có thuốc ngủ, cô dùng thuốc ngủ xong, sẽ ngủ say, nếu như dùng nhiều, sẽ rơi vào trạng thái hôn mê...

Kiều Xử Nữ nhíu mày, bất chợt liền thấp giọng lầm bầm lầu bầu lẻn: "Đúng, đúng, nói như vậy, tất cả mọi chuyện đã thông suốt... Thì ra là như vậy, là như vậy!"

Thì ra là con của cô không phải chết oan chết uổng! Con của cô bị người ta giết chết!

Mà người kia, cho tới nay, là bác Hứa luôn yêu thương, thân thiết với cô!

Kiều Xử Nữ chợt giơ tay lên, đè xuống lồng ngực của mình, lúc cô đến nhà họ Hứa thăm Hứa Thiên Bình, là muốn đi hỏi Lục Thiên Yết tại sao muốn thu mua Hứa thị, cô cũng nghĩ đến có lẽ anh có nỗi khổ tâm, nhưng mà cô lại không nghĩ rằng, sau lưng việc thu mua Hứa thị, ẩn giấu một bí mật to lớn như vậy!

Cho nên nói như vậy, Lục Thiên Yết vì đối phó Hứa thị, để cho mười mấy triệu đầu tư của Hàn Như Sơ như nước trôi, thật ra thì cũng là vì cô, vì con của bọn họ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro