Chương 586 -> 590

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 586: Không muốn người khác biết chuyện (16)

Cửu ngũ chí tôn.

Kiều Xử Nữ không hút thuốc, cũng không thích người khác hút thuốc, cho nên cũng không biết nhãn hiệu thuốc lá.

Lúc cô ở cùng với Lục Thiên Yết, rất ít khi anh hút thuốc trước mặt cô, chẳng qua có vài lần cô đến tìm anh, nhìn thấy anh hút thuốc, thật ra lúc như thế anh luôn nhanh chóng dụi tắt thuốc, hoặc là mở cửa sổ thông gió ra, hay mang cô ra chỗ khác nói chuyện, nhưng cô vẫn để ý đến hộp thuốc lá của anh, luôn là một nhãn hiệu :Cửu ngũ chí tôn.

Thế này cũng không thể chối được rồi.

Rạng sáng, khi cô còn lăn qua lộn lại với suy nghĩ kia, bây giờ nó lại lộn lại trong đầu cô, lại thêm lúc này, trực giác của cô đang mách bảo, khiến cô đột nhiên cảm thấy rất chắc chắn, lúc nguy hiểm tối hôm qua, người xuất hiện đánh ngất kẻ bắt cóc kia chính là Lục Thiên Yết.

Kiều Xử Nữ nhìn chằm chằm hộp thuốc lá, trong ngực lại lên xuống phập phồng bất định, cô liền thốt ra theo bản năng, thì thào hô lên tên của Lục Thiên Yết.

Triệu Kim Ngưu bỏ chăn vào trong túi rác, nghe được Kiều Xử Nữ hô lên cái tên này, lông mày không nhịn được nhíu lại.

Mấy tháng quay phim này, cô luôn như vậy, cứ đột nhiên lại ngẩn ngơ hô lên tên của anh. Trong lòng Triệu Kim Ngưu nổi lên một chút chua xót, quay đầu, vừa định an ủi Kiều Xử Nữ, Kiều Xử Nữ lại nghiêng đầu, trong đáy mắt lóe lên một chút vui sướng, giơ hộp thuốc lá trong tay lên, nói: "Triệu Kim Ngưu, Lục Thiên Yết, Lục Thiên Yết!"

Triệu Kim Ngưu nghe nói như thế, trong lòng càng khó hiểu, Kiều Kiều lại bị ngớ ngẩn rồi, một hộp thuốc lá sao lại biến thành Lục Ảnh đế?

"Triệu Kim Ngưu, tối qua là anh ấy! Tối qua là Lục Thiên Yết!" Kiều Xử Nữ nói xong, nước mắt liền rơi xuống, sau đó trên mặt cô xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, như là gặp chuyện rất vui vẻ vậy, nước mắt giàn giụa, sau đó lập tức bổ nhào qua, kích động ôm lấy Triệu Kim Ngưu, vừa cười vừa khóc, nói năng lộn xộn: "Triệu Kim Ngưu, Lục Thiên Yết ở ngay gần mình, tối qua người cứu mình là Lục Thiên Yết, anh ấy ở bên cạnh mình!"

Kiều Xử Nữ nói xong, còn đưa tay ra ôm lấy cổ cô, nhảy nhót như một đứa bé, cầm lấy cánh tay của cô, không ngừng đung đưa nói: "Triệu Kim Ngưu, mình nói cho cậu biết, Lục Thiên Yết vẫn thích hút thuốc của nhãn hiệu này, chắc chắn là anh ấy, không thể sai được!"

Kiều Xử Nữ gắt gao ôm lấy Triệu Kim Ngưu, nước mắt như trân châu đứt lìa rơi xuống, một viên lại một viên vỡ nát: "Thì ra anh ấy vẫn luôn để ý tới mình, mình đã nói, anh ấy yêu mình như vậy, sao lại nỡ bỏ mình chứ?"

"Triệu Kim Ngưu, mình rất vui, đã lâu như vậy rốt cuộc cũng đợi được anh ấy rồi."

"Nhưng anh ấy lại không chịu gặp mình, tối hôm qua rõ ràng là muốn trốn tránh mình! Nếu không sau khi cứu mình, sao lại vội vàng chạy trốn như thế!"

"Triệu Kim Ngưu, cậu ngẫm lại giúp mình với, sao anh ấy lại bỏ đi!"

Đột nhiên, Kiều Xử Nữ giống như nghĩ đến việc gì đó, liền vung tay ôm bả vai của Triệu Kim Ngưu, nhìn chằm chằm hộp thuốc lá kia, khóe môi treo lên một nụ cười nhợt nhạt, nghiêng đầu, hứng trí bừng bừng lải nhải nói: "Cậu nói mình nên giả bộ bị bệnh như thế nào? Giả bộ bệnh nhỡ đâu không nghiêm trọng, anh ấy không quan tâm thì làm sao bây giờ? Không được..."

Kiều Xử Nữ lắc lắc đầu, sau đó linh hoạt lóe mắt lên, quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Kim Ngưu nói: "Nếu không chúng ta thử bày ra tai nạn xe cộ xem?"
















Chương 587: Không muốn người khác biết chuyện (17)

"Triệu Kim Ngưu, quyết định như vậy đi! Cậu lái xe đâm mình, diễn giống một chút, khẳng định Lục Thiên Yết sẽ chạy đến cứu mình, đến lúc đó có thể bắt lấy Lục Thiên Yết, không để anh ấy đi..."

Chỉ bằng một hộp thuốc lá, sao có thể chắc chắn là Lục Ảnh đế đã đến đây?

Triệu Kim Ngưu nhìn Kiều Xử Nữ đang hứng trí bừng bừng, từ đầu đến cuối không nói gì, bởi vì cô không nhẫn tâm đả kích Kiều Xử Nữ, tuy là mấy ngày qua, cô ấy cũng không khác gì so với trước kia là mấy, quay phim sẽ quay phim, ăn cơm sẽ ăn cơm, những người làm bạn với cô ấy nhiều năm rồi như Triệu Kim Ngưu, lại có thể nhìn ra được, mỗi ngày Kiều Xử Nữ đều không vui, thậm chí nửa đêm Triệu Kim Ngưu tỉnh lại còn nghe thấy tiếng khóc lờ mờ của cô ấy.

-

Mặc kệ Triệu Kim Ngưu nghĩ thế nào, nhưng là Kiều Xử Nữ lại luôn nhận định người đến chính là Lục Thiên Yết, hộp thuốc lá này cũng là của Lục Thiên Yết.

Tìm hình bóng của Lục Thiên Yết đã vỏn vẹn bốn tháng, hiện tại cũng có chút đầu mối, Kiều Xử Nữ cảm thấy hòn đá chèn trên ngực mình dường như cũng biến mất không còn tăm hơi, hô hấp cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.

Cô thu dọn xong toàn bộ hành lý của mình, còn đặc biệt trân trọng đặt hộp thuốc lá vào trong túi xách.

Dọc đường ngồi máy bay về, Kiều Xử Nữ lấy hộp thuốc lá ra nhìn không biết bao nhiêu lần.

-

Ngày hôm sau, Kiều Xử Nữ đến Bắc Kinh, Kiều Bạch Dương gọi điện thoại tới liên tục.

Kiều Xử Nữvẫn luôn tự nói với mình, không muốn oán trách Kiều Bạch Dương, lúc Lục Thiên Yết tìm cô, không hề nói với anh chuyện cô đang ở trong bệnh viện, cô cũng biết, nếu như Kiều Bạch Dương biết chuyện Lục Thiên Yết thích mình, trong lòng nhất định là không thoải mái.

Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Kiều Xử Nữ vẫn để ý nếu như lúc trước Kiều Bạch Dương nói chuyện mình ở trong bệnh viện cho Lục Thiên Yết biết, có thể cục diện bây giờ sẽ thay đổi không?

Thật sự là cô không oán hận Kiều Bạch Dương, nhưng trong lòng vẫn rất chật vật, cho nên mỗi lần Kiều Bạch Dương gọi điện đến, cô đều chần chừ rất lâu, ổn định cảm xúc của mình rồi mới nhận điện thoại.

"Kiều Kiều, sao lâu như vậy mới nghe điện thoại?" giọng nói của Kiều Bạch Dương trước sau đều êm tai thanh thúy như vậy.

Kiều Xử Nữ bịa chuyện lấy cớ: "Vừa mới tắm xong."

"Mười hai giờ rồi, mới rời giường sao? Không phải còn chưa ăn cơm trưa chứ?"

Kiều Xử Nữ nhẹ nhàng "vâng" một tiếng, "Chị, chị gọi điện tới có chuyện gì không?"

"Không có việc thì không thể gọi điện cho em à?" Kiều Bạch Dương hỏi ngược lại một câu, sau đó cười khanh khách nói: "Kiều Kiều, chị gọi điện thoại để nhắc nhở em, mai là sinh nhật của bác Hứa, không được quên đâu đấy."

Kiều Xử Nữ nghe được câu này, ánh mắt liền trở nên lạnh lẽo, trong nháy mắt liền nghĩ đến chính mình bị sinh non vì bà ta ra tay hãm hại.

Kiều Bạch Dương chờ một lúc lâu, đều không thấy Kiều Xử Nữ đáp lại, lại mở miệng: "Kiều Kiều?"

Kiều Xử Nữ hoàn hồn, nói một câu: "Em biết rồi."

Có thể là do giọng nói của cô quá lạnh nhạt, khiến trong lòng Kiều Bạch Dương trở nên thấp thỏm, cô lập tức nghĩ đến hình ảnh lúc trước Lục Thiên Yết chờ Kiều Xử Nữ ba ngày ba đêm trước cửa Kiều gia.

Lúc Kiều Xử Nữ tỉnh lại, Lục Thiên Yết đã không biết đi đâu, trong lòng Kiều Bạch Dương rất rõ ràng, có thể Kiều Xử Nữ cũng không biết chuyện Lục Thiên Yết tìm mình hỏi về cô, nhưng là lúc Kiều Bạch Dương đối mặt với cô, vừa nghe thấy được giọng nói lạnh nhạt kia, không hiểu sao liền cảm thấy chột dạ vô cùng.
















Chương 588: Không muốn người khác biết chuyện (18)

Kiều Bạch Dương dùng sức vân vê điện thoại di động, chần chừ một chút liền hỏi: "Kiều Kiều, tâm tình không tốt sao?"

Kiều Xử Nữ bị Kiều Bạch Dương hỏi một câu này liền cảm thấy lơ mơ: "Không có ."

"ừ". Kiều Bạch Dương nghe thấy giọng điệu của Kiều Xử Nữ không có gì khác thường, cho rằng là bản thân quá mẫn cảm, do đó liền nở nụ cười: "Không có việc gì, một lúc nữa có cuộc họp, chị đi trước đây."

"Được, tạm biệt chị."

Lúc Kiều Bạch Dương chuẩn bị tắt điện thoại, ngón tay còn hơi dừng lại, hô một tiếng: "Kiều Kiều."

"vâng?"

Kiều Bạch Dương nghĩ đến muốn thẳng thắn nói chuyện với Kiều Xử Nữ, nhưng lại không biết mở lời như thế nào, cô do dự một lúc, cuối cùng vẫn nuốt nước miếng, giống như không có chuyện gì, sảng khoái nhắc nhở một câu: "Kiều Kiều, tám giờ tối mai, đừng quên đấy."

Sau khi Lục Thiên Yết rời đi, Kiều Xử Nữ lấy được thù lao đóng phim của Khuynh thành thời gian, mua được một căn hộ, diện tích cũng không lớn, nhưng đủ để cho một người ở.

Trong bốn tháng này, ngoại trừ việc cô đến Kiều gia chơi với hai bác thì không hề ra khỏi cửa một bước.

Tuy rằng hiện tại Tập đoàn Hứa thị bị Lục Thiên Yết khống chế trong tay, nhưng bởi vì quan hệ giữa hai nhà vẫn luôn rất tốt, dù cho Hứa Vạn Lý và Hàn Như Sơ không có quyền lực gì, nhưng vẫn tụ tập thường xuyên ăn cơm cùng nhau, mỗi lần đều gọi điện kêu Kiều Xử Nữ đến, nhưng cô đều tìm đủ mọi lý do lấp liếm cho qua, không đi.

Nhưng sinh nhật của Hàn Như Sơ, Kiều Xử Nữ lại đi.

Bây giờ Hứa gia không được như xưa, sinh nhật của Hàn Như Sơ cũng không thể tổ chức quá long trọng.

Chỉ là làm một bàn thức ăn ngoan trong nhà, ngoại trừ người của Kiều gia, cũng không có ai khác.

Kiều Xử Nữ đến muộn nhất, lúc cô đến, thức ăn đã dọn lên, bày hết lên mâm.

Quản gia của Hứa gia mở cửa, thấy Kiều Xử Nữ lập tức quay vào gọi một câu: "Phu nhân, cô Tiểu Kiều đến rồi."

Giọng nói của quản gia kết thúc, Hàn Như Sơ liền đi ra ngoài, tới đối diện, nhìn thấy Kiều Xử Nữ, trên mặt vẫn là loại tươi cười như cũ: "Kiều Kiều, cháu tới rồi, mọi người đều đang chờ cháu."

Kiều Xử Nữ nhìn chằm chằm Hàn Như Sơ mất mấy giây, mới đưa tay mang quà tặng của mình tặng cho bà, cong môi biết điều nở nụ cười: "Bác Hứa, sinh nhật vui vẻ."

"Kiều Kiều thật có lòng, còn mang quà đến tặng bác." Hàn Như Sơ nhận quà, rất vui vẻ nhìn qua, mới đưa cho quản gia, dẫn Kiều Xử Nữ đi vào trong nhà.

Mọi người tới đã đông đủ, thức ăn cũng chuẩn bị xong.

Quản gia mở hai chai rượu đỏ, rót cho mỗi người một chén.

Mọi người vừa nói vừa cười, không khí trên bàn ăn rất vui vẻ, từ đầu đến cuối Kiều Xử Nữ cũng không nói nhiều, ăn cũng rất ít.

Chờ đến khi ai cũng cơm no rượu say, quản gia liền mang bánh ngọt lên.

Châm nến, Kiều Bạch Dương mở đầu hát chúc mừng sinh nhật Hàn Như Sơ, chờ đến khi thổi tắt nến, Hàn Như Sơ cắt bánh ngọt trong tiếng vỗ tay của mọi người, lúc này Kiều Xử Nữ vẫn luôn trầm mặc, bỗng dưng mở miệng, ngây thơ hỏi: "Bác Hứa, lần trước bác đưa tổ yến cho cháu, trong nhà còn nữa không? Đột nhiên cháu rất muốn ăn?"

Hàn Như Sơ và quản gia nghe được câu này, mặt mày liền ngưng trệ một chút.

Khuôn mặt của Kiều Xử Nữ tươi cười nói tiếp: "Bác Hứa, tổ yến là bác mua ở đâu thế? Ai cũng nói tổ yến có tác dụng an thần bổ máu, nhưng những tổ yến cháu mua đều không bằng loại mà bác mua được, vẫn ngủ không được ngon."
















Chương 589: Không muốn người khác biết chuyện (19)

Kiều Xử Nữ cố gắng nhấn mạnh hai chữ "an thần", lúc cô nói câu này, tầm mắt đều duy trì nhìn thẳng vào khuôn mặt của Hàn Như Sơ, rõ ràng nhìn ra được, Hàn Như Sơ có chút kinh ngạc nơi đáy mắt, đúng là kinh ngạc và bối rối không dễ nhận ra.

Bác Kiều biết Hàn Như Sơ đưa tổ yến cho Kiều Xử Nữ, nghe được cô chủ động muốn ăn, tuy không phải mẹ ruột, nhưng rốt cuộc vẫn đã nhìn cô lớn lên từ bé đến giờ, còn có chút dung túng mở miệng nói: "Như Sơ, rõ ràng là Kiều Kiều bị bà làm hư rồi, coi Hứa gia như nhà mình, muốn ăn cái gì là đòi cái đó."

"Mẹ cháu thích Kiều Kiều như vậy." Hứa Thiên Bình cười nói, sau đó mở miệng chứng thực với Hàn Như Sơ đang ngồi đối diện mình: "Đúng không mẹ?"

Hàn Như Sơ không có phản ứng gì, mọi người đều không nhịn được đưa mắt nhìn bà, quản gia ở bên cạnh, trái lại rất nhanh lấy được tinh thần, yên lặng không tiếng động đụng vào người bà một cái, thấp giọng nói: "Phu nhân, người cứ chuyên tâm cắt bánh ngọt như thế, cậu chủ hỏi mà người không nói gì, lại khiến cô Tiểu Kiều nghĩ là người không thích cô ấy coi Hứa gia là nhà mình mất."

Hàn Như Sơ bị quản gia nhắc liền nhanh chóng hoàn hồn, rũ mắt xuống, che giấu đáy mắt kích động của mình, mở miệng nói: "Nói bậy bạ gì đó, tôi chỉ mong sao Kiều Kiều là con gái của mình."

Sau đó liền nói với quản gia ở một bên: "Bà đi lấy thêm mấy bình tổ yến trong nhà ra, đun nóng rồi mang đến đây đi."

"Vâng, phu nhân." Quản gia lên tiếng, sau đó xoay người đi vào bếp.

Kiều Xử Nữ thu hết một màn này vào mắt, trên mặt vẫn duy trì sự tốt đẹp yên lặng mỉm cười, đáy lòng lại cười lạnh.

Tổ yến được hâm nóng, mang lên rất nhanh, giống hệt loại đưa cho Kiều Xử Nữ.

Lúc quản gia bày tổ yến trước mặt Kiều Xử Nữ, ánh mắt của cô liền trở nên sắc bén, như là bị gì đó kích thích, liền làm rơi đũa trên mặt đất.

"Kiều Kiều, sao thế, nhìn thấy tổ yến nên kích động quá à?" Kiều Bạch Dương cười tít mắt đùa cợt Kiều Xử Nữ một câu.

Hứa Thiên Bình khom người nhặt chiếc đũa lên, đưa cho quản gia, lại đổi cho Kiều Xử Nữ một đôi đũa mới.

Kiều Xử Nữ nghe thấy câu nói của Kiều Bạch Dương, ngẩng đầu, mảng tối trong mắt lóe ra ánh sáng tinh ranh, cong cong môi, như là mất hứng vì bị Kiều Bạch Dương trêu chọc, nhận đôi đũa của Hứa Thiên Bình, còn ngoan ngoãn nói một câu: "Cảm ơn anh Thiên Bình."

Chỉ là lúc cúi đầu, đáy mắt lạnh đến cực hạn, nắm chặt đôi đũa trong tay, sức lực dùng rất lớn.

Mọi người trên bàn đều không nhung nhớ gì loại tổ yến này, cho nên không động đũa, bác gái Kiều cầm thìa ăn hai miếng, còn nhìn Hàn Như Sơ nói: "Cũng khó trách Kiều Kiều thích như thế, tổ yến này ăn rất ngon."

Hàn Như Sơ cười nói: "Tổ yến này là dì Vân tự tay mua, rất nhiều người bán tổ yến vẫn còn cả lông và phân chim, ăn vào đừng nói đến chuyện bổ thân thể, còn có thể gây ung thư."

Bưng tổ yến lên, Kiều Xử Nữ thật lâu cũng không nói gì, đột nhiên lại không mặn không nhạt nói tiếp một câu: "Cũng sẽ mất mạng."
















Chương 590: Không muốn người khác biết chuyện (20)

Nói xong, Kiều Xử Nữ còn nâng lên mí mắt, nhìn nhìn Hàn Như Sơ.

Rõ ràng vẻ mặt Hàn Như Sơ trở nên có chút cứng ngắc, giống như nghe hiểu ám hiệu trong lời nói của Kiều Xử Nữ vậy, tay nắm muỗng lại tăng thêm sức.

Kiều Xử Nữ trực tiếp không để ý sự khác thường của Hàn Như Sơ, giả bộ làm ra vẻ ngây thơ tiếp tục mở miệng: "Kỳ lạ, sao lúc trước, con ăn tổ yến bác gái cho con lại buồn ngủ, nhưng lần này ăn lại phấn chấn tinh thần nhỉ?"

Kiều Bạch Dương hồn nhiên không biết sau chuyện tổ yến có ẩn ý gì, không nhịn được vươn tay, vỗ vỗ đầu Kiều Xử Nữ: "Kiều Kiều, em nói hưu nói vượn gì vậy, tổ yến chẳng qua có tác dụng an thần, cũng không phải là thuốc ngủ!"

Kiều Xử Nữ bĩu môi, có chút mất hứng giơ tay lên, vuốt vuốt đầu óc của mình: "Chị, em đã nói với chị bao nhiêu lần, không nên đánh đầu em..."

Vừa nói, Kiều Xử Nữ lại quay đầu, nhìn về Hứa Thiên Bình tố cáo: "Anh Thiên Bình, Bạch Dương lại đánh em..."

"Tới đây, xoa đầu cho em." Hứa Thiên Bình dung túng vươn tay, sờ sờ chỗ tóc Kiều Xử Nữ vừa bị Kiều Bạch Dương vỗ.

Kiều Xử Nữ quay đầu, đắc ý nhìn Kiều Bạch Dương, nhìn như rất ngây thơ vô ý mở miệng nói: "Vừa rồi em không có nói xạo, tổ yến bác gái cho em còn tốt hơn thuốc ngủ!"

Theo lời của Kiều Xử Nữ, bên trong nhà vang lên một tiếng rơi đồ sứ.

Vốn Kiều Xử Nữ, Hứa Thiên Bình, Kiều Bạch Dương đang cãi nhau chuyển sang chú ý.

Hàn Như Sơ đang cầm chén trong tay, không cẩn thận ngã xuống trên đất, tổ yến trong chén đổ lên quần.

"Bà chủ, sao bà lại không cẩn thận như vậy?" Quản gia vội vàng rút khăn giấy, giúp Hàn Như Sơ lau.

Sắc mặt Hàn Như Sơ thoạt nhìn có chút không tốt, dường như tâm tình có chút phiền não, trực tiếp đẩy cánh tay quản gia, đứng lên, mở miệng trấn định bình tĩnh như cũ: "Bác lên lầu đổi quần áo, tụi con đợi một chút."

Hàn Như Sơ thay quần áo xong, Hứa Vạn Lý và ba Kiều vào phòng sách đánh cờ, những người còn lại ngồi ở phòng khách trên ghế sa lon, vây quanh một vòng.

Khay trà trên bàn đá cẩm thạch, đặt một bình trà nóng, còn bốc hơi nghi ngút.

Kiều Bạch Dương gọi điện cho Trình Nhân Mã, thỉnh thoảng cười một tiếng, thỉnh thoảng còn nũng nịu với Trình Nhân Mã một câu "Ai yêu anh!" .

Kiều Xử Nữ và Hứa Thiên Bình đang xem TV, bên trong đang chiếu một bộ phim điện ảnh cũ, Hàn Như Sơ chỉ liếc qua một cái, thấy bên trong có một cô gái mặc quần áo màu đỏ, dung nhan xinh đẹp, khí chất xuất chúng, bà rất ít chú ý giới giải trí, nhưng lại biết, đây là ảnh hậu nổi tiếng một thời, tên Tống Ma Kết gì đó.

Hàn Như Sơ ngồi ở bên cạnh mẹ Kiều, mẹ Kiều cũng không hứng thú với phim điện ảnh kia, hai người vừa chơi mạt chược vừa tán gẫu.

Lúc Hàn Như Sơ đi từ trên lầu xuống, Kiều Xử Nữ liền chú ý tới bà, chẳng qua là giả bộ nghiêm túc xem TV thôi, cô đợi đến khi Hàn Như Sơ và mẹ Kiều dừng tán gẫu, sau đó bất chợt liền mở miệng nói: "Diễn xuất của Lục Thiên Yết quả là khó có thể bắt bẻ."

Tất cả mọi người đang ngồi đều biết Lục Thiên Yết là con rơi của nhà họ Hứa cũng biết chuyện anh mua Hứa thị, trong nháy mắt câu nói này của Kiều Xử Nữ làm cho cả không khí trong phòng trở nên có chút lúng túng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro