Chương 721 -> 725

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 721: Vợ chồng Lục Kiều (9)

"Lục Thiên Yết, anh muốn làm gì?" Kiều Xử Nữ phản xạ có điều kiện giơ tay lên, ôm cổ Lục Thiên Yết.

Lục Thiên Yết không lên tiếng, chẳng qua là ôm cô nhìn quanh, thấy cách đó không xa có ghế nghỉ chân trong trung tâm sắp xếp, sau đó sải bước nhanh tới, đặt Kiều Xử Nữ ngồi ở trên ghế.

Kiều Xử Nữ theo bản năng muốn đứng lên, lại bị Lục Thiên Yết đè xuống, ngay sau đó anh liền đứng ở trước mặt cô, cởi giày cô ra, trực tiếp nắm chân nhỏ trắng nõn của cô.

Kiều Xử Nữ hoàn toàn không hiểu Lục Thiên Yết rốt cuộc muốn làm gì, theo bản năng muốn rút chân lại, Lục Thiên Yết lại giữ chặt chân cô hơn, sau đó ngón tay của anh di chuyển lên lòng bàn chân của cô.

Mặc dù buổi sáng trước khi ra ngoài đã tắm, cũng không có bệnh hôi chân, nhưng mang giày đi lâu như vậy, cuối cùng cũng có chút không sạch sẽ, anh lại không ngại cởi giày cô, huống chi... Hôm nay cô biết mình muốn đi dạo phố, cố ý chọn một đôi giày thoải mái, hoàn toàn cũng không mệt mỏi...

Dù chỗ không có người, cô cũng không có thói quen để Lục Thiên Yết bóp chân cho mình, huống chi đây là trung tâm thương mại.

Nhưng sức Lục Thiên Yết nắm cổ chân cô hơi mạnh, Kiều Xử Nữ tránh không được, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là vươn tay, bắt tay của anh, ngăn lại hành động của anh.

Lục Thiên Yết ngẩng đầu lên, nhìn cô, sau đó vươn tay, lấy tay cô trên tay mình ra, khẽ mở miệng: "Ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, đừng động."

Lời của anh nói rất thong thả, nhưng lại làm cho người ta không thể từ chối, Kiều Xử Nữ không phản ứng kịp, tay cũng đã buông ra, sau đó anh tiếp tục bóp chân cô.

Lực của anh rất đều đều, đè lên cũng rất thoải mái.

Kiều Xử Nữ có chút cứng ngắc ngồi ở chỗ ngồi, nhìn Lục Thiên Yết ngồi xổm trước mặt mình, há miệng, không biết nói gì.

Ngược lại vẻ mặt Lục Thiên Yết, hết sức tự nhiên, như làm một chuyện rất bình thường.

Kiều Xử Nữ nhìn một lát, không nhịn được liền dời đi tầm mắt, sau đó cách đó không xa thấy phía sau một cây cột, một người đội mũ lưỡi trai đang ẩn núp, cầm máy chụp hình chụp được một màn này.

Tiêu điểm của người đó là tay Lục Thiên Yết bóp chân Kiều Xử Nữ, hoàn toàn không chú ý tới Kiều Xử Nữ phát hiện mình, liên tục chụp một lúc lâu.

Đáy lòng Kiều Xử Nữ, lúc này rốt cuộc hiểu rõ.

Một loại cảm xúc tương tự như xúc động, rậm rạp chằng chịt tràn ngập đầy tim của cô.

Lục Thiên Yết khư khư cố chấp càn quét đi mua đồ, còn cho là cô đi mệt đau chân, xoa chân cho cô, vì chính là để cho ký giả chụp được hình ảnh như vậy, sau đó hung hăng đập vào mặt những người trên mạng dám chửi cô.

Trong cổ họng Kiều Xử Nữ có chút nóng, cô nuốt nuốt nước miếng, mới lên tiếng: "Lục Thiên Yết, em hơi mệt mỏi, chúng ta về nhà đi."

"Được." Lục Thiên Yết đáp một tiếng, lại cũng không buông chân Kiều Xử Nữ, tiếp tục dùng sức đặt chân cô xuống, mới đứng lên, anh cũng không mang giayg cho cô, ngược lại ngồi xổm ở trước mặt cô, kéo cánh tay của cô, cõng cô trên lưng: "Anh cõng em đi."

Sau đó thuận thế nhặt đôi giày trên mặt đất, đứng lên, kéo cô lên, liền cất bước, đi tới phía thang máy.

Trợ lý và Triệu Kim Ngưu vội vàng đẩy xe đuổi theo, bởi vì trong xe có quá nhiều đồ, có túi rơi trên mặt đất, hai người cứ đi một chút lại dừng một chút, thỉnh thoảng khom người nhặt đồ.
















Chương 722: Vợ chồng Lục Kiều (10)

Trợ lý Lục Thiên Yết cùng Triệu Kim Ngưu bận rộn nhét đồ vào sau xe, rồi chia tay hai người, lái xe chở Kiều Xử Nữ trở về Cẩm Tú viên.

Lúc Kiều Xử Nữ leo lên xe, thấy bên cạnh chỗ cạnh tài xế đặt một bó hoa tươi, cô vừa chuẩn bị hỏi Lục Thiên Yết ở đâu ra, liền thấy có một tấm thiệp cắm trong bó hoa xinh đẹp, cầm lên, liền thấy Lục Thiên Yết viết đơn giản hào phóng ba chữ: "Tặng Kiều Kiều."

Kiều Xử Nữ vui vẻ cười cười, lấy ra điện thoại di động, ôm hoa tươi chơi lên tự chụp, giơ tay, chu môi, khoe với mọi người.

Một bên vẻ mặt Lục Thiên Yết chuyên chú lái xe, nhìn qua kính chiếu hậu thấy những hành động này của cô, vẻ mặt vẫn như cũ trong trẻo lạnh lùng, nhưng đáy mắt lại rõ ràng có sự vui vẻ.

-

Tối hôm qua Hứa Thiên Bình ở trong khách sạn uống đến bất tỉnh nhân sự, lúc mở mắt ra, không biết trời trăng ra sao, một nhân viên đang ngủ bên ghế salon, nghĩ chắc là tối hôm qua không tìm được phương thức liên lạc để cho người đến đưa anh về, chỉ có thể mặc cho anh ở lại trong bao sương.

Bởi vì say rượu, đầu Hứa Thiên Bình vô cùng đau đớn, anh chóng mặt nằm một chút, mới sờ sờ túi, tìm hồi lâu không tìm được điện thoại di động, mới nhớ tới mình tức giận Hàn Như Sơ vẫn gọi điện thoại, nên đã ném trên xe.

Anh sờ đầu đau nhức, đứng lên từ trên ghế salon, tối hôm qua tư thế nằm có thể không đúng, cả người lỏng lẻo, phục vụ đang ngủ say, Hứa Thiên Bình không quấy rầy anh ta, chẳng qua là từ trong túi tìm một xấp tiền, đặt ở bên tai của anh, rời đi.

Đi ra quầy rượu, Hứa Thiên Bình mới phát hiện đã là lúc hoàng hôn, mặc dù đã tỉnh rượu, nhưng tinh thần vẫn còn có chút ngẩn ngơ, anh vòng quanh bên ngoài đỗ một hàng xe vòng vài vòng, mới tìm được xe của mình, ngồi vào trong xe, cầm lên điện thoại di động, phát hiện đã hết pin, cắm đồ sạc, Hứa Thiên Bình gục trên tay lái một lát, nghe được tiếng điện thoại di động mở máy, mới quay đầu, sau đó thấy trên màn hình điện thoại di động xuất hiện liên tiếp tin nhắn và cuộc gọi nhỡ.

Đại đa số đều là điện thoại của Hàn Như Sơ và tin nhắn, đầy cả màn hình, Hứa Thiên Bình càng nhìn tâm tình càng thêm buồn bực, sau đó liền xóa hết tất cả tin nhắn và cuộc gọi kia, lúc này mới cảm giác được hơi thư thản một chút, sau đó liền khởi động xe.

Hứa Thiên Bình tràn đầy không mục đích lái xe vòng một vòng, cuối cùng lại chạy về Cẩm Tú viên, anh dừng xe ở trong viện, mở cửa sổ xe, đốt một điếu thuốc, nhìn chằm chằm biệt thự của Lục Thiên Yết cách một hàng rào.

Hứa Thiên Bình cũng không biết rốt cuộc nhìn bao lâu, bất chợt bên tai liền truyền đến tiếng mở cửa xe, anh tỉnh táo, thấy trong viện cách vách, Kiều Xử Nữ ôm một bó hoa, bộ mặt tươi cười từ trên xe bước xuống, ngay sau đó cửa xe cũng bị mở ra, Lục Thiên Yết cũng đi theo cất bước xuống.

Trong nháy mắt Hứa Thiên Bình thấy gương mặt Lục Thiên Yết, anh cũng không biết mình rốt cuộc hốt hoảng cái gì, chợt rụt tay bên ngoài cửa sổ vào, sau đó đóng cửa sổ xe.

Bởi vì động tác quá mức vội vàng, tàn thuốc đang kẹp trong tay không cẩn thận bị anh quăng ra ngoài, bất cẩn rơi trên văn kiện photocopy bên cạnh chỗ ngồi tài xế.

Hứa Thiên Bình giống như giật điện, như không cảm giác được cảm giác nóng và đau, liền vươn tay, cứng rắn dập tắt tàn thuốc còn nóng.

















Chương 723: Vợ chồng Lục Kiều (11)

Mặc dù động tác Hứa Thiên Bình rất nhanh, nhưng tờ giấy vẫn bị đốt mất 1 góc.

Nghiêng đầu, nhìn qua cửa sổ xe, Hứa Thiên Bình nhìn thấy Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết một trước một sau đến cửa nhà, Lục Thiên Yết nhập mật mã, không biết Kiều Xử Nữ nói gì, ngược lại mím môi nở nụ cười, chọc cho Lục Thiên Yết vươn tay, vuốt vuốt tóc của cô, rồi kéo ra cửa nhà.

Cửa cũng không đóng vội, anh có thể thấy rõ hai người đứng ở tủ treo đồ, Lục Thiên Yết cúi xuống thay giày cho Kiều Xử Nữ, còn cầm một đôi dép đặt ở trước mặt cô, lúc Kiều Xử Nữ đổi giày, nhón chân lên hôn lên má Lục Thiên Yết một cái, Lục Thiên Yết rõ ràng ngẩn người, sau đó liền vươn tay, kéo tay Kiều Xử Nữ, kéo xuống trước mặt mình, một bộ muốn hôn lên, kết quả lại bị Kiều Xử Nữ cầm hoa ngăn cản ở trước mặt, người lui về phía sau, liền chạy vào trong nhà.

Dường như tâm trạng Lục Thiên Yết rất tốt, đứng ở chỗ tủ, nhìn chằm chằm Kiều Xử Nữ chạy đi mấy giây, mới đổi giày, thuận tiện đóng cửa.

Hứa Thiên Bình ngồi ở trong xe, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó cúi đầu, tầm mắt rơi vào chỗ ký tên trên văn kiện chia tài sản.

Mặc dù photo ra không rõ ràng, nhưng anh vẫn có thể nhận ra ba chữ to rồng bay phượng múa, là tên Lục Thiên Yết.

Tay anh nắm mấy tờ giấy tay bắt đầu run rẩy, mặc dù chuyện đã qua một ngày một đêm, nhưng anh vẫn cảm thấy giống như đang nằm mơ, sao đột nhiên mọi chuyện lại xảy ra như vậy?

Rõ ràng trước kia anh gặp Lục Thiên Yết, cũng sẽ cười hì hì đi lên phía trước gọi 'anh'.

Rõ ràng trước kia Kiều Kiều mỗi lần thấy anh, cũng sẽ dịu dàng cười hiền gọi một câu anh Thiên Bình.

Vậy tại sao, bất chợt, anh không mặt thấy hai người bọn họ nữa rồi?

Hứa Thiên Bình ở trong xe, nhìn chằm chằm mấy tờ giấy hồi lâu, mới khởi động xe, chậm rãi lái ra khỏi Cẩm Tú viên.

Lúc này đúng lúc tan làm, trên đường phố Bắc Kinh đông đúc xe, trước một giây đạp chân ga, một giây kế tiếp sẽ phải phanh xe, Hứa Thiên Bình mù quáng đi theo dòng xe chạy một chút rồi dừng một chút, cuối cùng lại đâm xe, không nghiêm trọng lắm, đối phương là xe taxi, sợ muộn giờ làm, yêu cầu nói riêng, mở miệng muốn một ngàn đồng, anh cũng không cò kè mặc cả, trả tiền, cứ tiếp tục mở đèn xe hư một cái, tràn đầy không mục đích lái đi.

Bóng đêm từ từ phủ xuống, đợi đến lúc Hứa Thiên Bình phục hồi tinh thần lại, anh phát hiện mình lái đến nhà trọ Tô Uyển.

Anh sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn đạp thắng xe, sau đó liền ngừng lại, nhìn chằm chằm cửa nhà trọ, người có vẻ sững sờ.

Đây là nhà Tống Ma Kết... Anh và cô xem như, cũng phải năm sáu tháng chưa có gặp nhau... Cô cũng sống rất ổn, ở một bữa tiệc, còn nghe nói cô được một đài truyền hình mời làm giám khảo cho một chương trình, ra giá chừng một triệu!

Hứa Thiên Bình đẩy cửa xe, xuống, dựa vào xe nhìn chằm chằm hồi lâu nhà Tống Ma Kết, bên cạnh liền ngừng một chiếc xe, Hứa Thiên Bình dường như cảm nhận được điều gì, chợt quay đầu, quả thật thấy Tống Ma Kết từ bên trong xuống, cô cũng không chú ý, vẫn như cũ là bộ dạng cao ngạo, người đại diện không ngừng dặn dò cô chỉ thấy phiền khoát tay áo, rồi đi giày cao gót, đi về phía cửa nhà trọ.
















Chương 724: Vợ chồng Lục Kiều (12)

Đi hai bước, Tống Ma Kết bỗng dưng dừng bước, cô cũng giống như cảm nhận được gì, đưa lưng về phía Hứa Thiên Bình đứng một lát, mới chậm rãi xoay người, tầm mắt hơi có chút trong trẻo lạnh lùng, cứ như vậy thẳng tắp đối mặt Hứa Thiên Bình.

Hồi lâu không thấy, lần nữa gặp nhau, ngược lại không có mùi vị phong lưu phoáng khoáng, quần áo trên người giống như đã mặc rất lâu, nhiều nếp nhăn, tóc rối loạn, sắc mặt suy sút mà mệt mỏi.

Chẳng qua, những thứ này cũng không có quan hệ gì với cô... Anh không phải là chồng cô, cô cũng không nên mất thời gian vì người không đáng.

Tống Ma Kết suy nghĩ, liền thu hồi tầm mắt, giống như Hứa Thiên Bình chỉ là người xa lạ không có chút liên hệ, cất bước tiếp tục đi về phía trước, chẳng qua là đi chưa tới hai bước, sau lưng liền truyền đến tiếng nói quen thuộc: "Ma Kết. "

Bước chân Tống Ma Kết chẳng qua hơi chậm lại, nhưng cũng chỉ vậy, sau đó ngay cả dừng lại cũng không có, tiếp tục lạnh lùng đi vào trong.

Hứa Thiên Bình cũng không biết mình bị sao, mẹ anh làm nhiều chuyện xấu, anh có nhà không muốn trở về, anh không mặt mũi nào đối mặt anh trai và bạn bè tốt của anh, anh cảm thấy trên thế giới này, mình lập tức biến thành cô đơn, anh rất muốn tìm người ở bên cạnh mình, cứ như vậy một lát...

Hứa Thiên Bình nghĩ tới đây, bất chợt người liền cất bước đuổi theo, hung hăng nắm lấy cổ tay Tống Ma Kết, kéo lui về phía sau môt bước, mặt quay về phía mình.

Tống Ma Kết vùng vẫy khỏi cổ tay của anh, gỡ không ra, liền cười khẽ một tiếng, bình tĩnh ngẩng đầu, nhìn lại Hứa Thiên Bình: "Anh Hứa, tôi nhớ rõ hiện giờ tôi và anh không có quan hệ gì cả, cũng không thân mật đến mức anh có thể tùy tiện kéo tôi trên đường..."

Tống Ma Kết nói cũng còn chưa nói hết, cả người bất chợt bị Hứa Thiên Bình kéo lại, sau đó liền rơi vào trong ngực của anh, bị anh ôm chặt lấy: "Ma Kết, ở bên anh một lúc, chỉ một lúc..."

Giọng nói Hứa Thiên Bình đáng thương mà lại bất lực, khiến cho Tống Ma Kết muốn nói điều gì đó giễu cợt nhưng cuối cùng lại nghẹn ứ trong họng.

Hứa Thiên Bình không nói chuyện, chẳng qua là càng kéo Tống Ma Kết trong lòng ngực mình ôm chặt hơn một chút.

Tống Ma Kết rõ ràng cảm giác được, có một giọt nước bên tai, tan mất vào trong quần áo, cô mím môi, hai bên tay nắm chặt bên người, cuối cùng vẫn giơ lên, ôm thắt lưng Hứa Thiên Bình.

Đầu Hứa Thiên Bình chôn sâu trong cổ cô, lại có một giọt lệ, gượng gạo lăn xuống đến cổ.

-

Trở lại Cẩm Tú viên, Kiều Xử Nữ chuẩn bị nước tắm cho Lục Thiên Yết, sau đó thừa dịp lúc anh tắm, đơn giản dọn dẹp lại phòng ngủ bị cô bày bừa, thuận tiện còn mở bó hoa mà Lục Thiên Yết đưa cho mình, đặt ở trong bình hoa, vì để tránh cho hoa tàn nhanh, Kiều Xử Nữ còn vẩy chút nước.

Lục Thiên Yết tắm xong, từ trong phòng tắm đi ra, thấy Kiều Xử Nữ đang cầm điện thoại di động chụp thành quả bình cắm hoa của mình.

Kiều Xử Nữ nghe được cửa phòng tắm vang lên động tĩnh, cũng còn chưa quay đầu liếc mắt nhìn người sau lưng, bất chợt thắt lưng liền bị anh ôm lấy, sau đó liền ngã vào trong ngực của anh, sau đó anh nghiêng đầu trước, vòng qua cổ của cô, ngăn chặn môi của cô.

Theo nụ hôn của anh, tay của anh chui vào trong quần áo của cô.

Kiều Xử Nữ biết hành động Lục Thiên Yết đại biểu chuyện gì, cô hơi trốn khỏi môi của anh, hơi thở có chút bất bình nói: "Anh bôn ba suốt như vậy, không mệt mỏi sao?"

















Chương 725: Vợ chồng Lục Kiều (13)

"Mệt cũng cần phải ngủ với em xong mới hết mệt." Lục Thiên Yết nói xong, chặn lại môi của cô, hôn đến triền miên, sau cùng liền bế cô lên giường, áp ở dưới thân, cởi bỏ cúc áo, nụ hôn nóng bỏng của anh lạc vào cả người cô.

Lúc anh tiến vào người cô, lại vẫn cố gắng ngừng động tác lại, dán lại bên tai cô, trong giọng nói pha lẫn sự quan tâm, pha lẫn sự ái muội nóng bóng: "Kiều Kiều, tối hôm qua ở Mỹ, cũng đã nghĩ sẽ làm như thế này..." Sau đó anh dùng lực, thẳng tiến xông vào.

Tục ngữ đều nói, tiểu biệt thắng tân hôn.

Nhưng là Kiều Xử Nữ vẫn cho rằng Lục Thiên Yết còn đang mệt mỏi, sức chiến đấu chắc là không đủ, nhưng là sau cùng, sự thật chứng minh, Lục Thiên Yết hoàn toàn đi ngược lại nhận thức của cô, lặn lội đường xa trở về, anh còn chưa mệt mỏi đến tê liệt ngã xuống còn khiến Kiều Xử Nữ mềm oặt cả người như nước, cũng không muốn nhúc nhích nữa rồi.

-

Lúc Kiều Xử Nữ tỉnh lại, Lục Thiên Yết cũng đã tỉnh ngủ, một tay để cô gối đầu rồi thuận tiện ôm lấy cô, một tay cầm điện thoại di động gõ gõ.

Kiều Xử Nữ chỉ hơi giật giật đầu, Lục Thiên Yết đã nhận ra, anh hơi cúi đầu, nhìn cô một cái, chỉ hỏi một câu: "Dậy rồi à?", sau đó tiếp tục nhìn điện thoại di động, ngón tay lại hoạt động không ngừng, lại hỏi tiếp: "Có đói không?"

Kiều Xử Nữ quơ quơ đầu, có chút tò mò nâng cằm, tiến đến nhìn di động trước mặt anh: "Nhìn cái gì vậy?"

Theo lời của Kiều Xử Nữ, di động của cô liền vang lên hai tiếng, cô nhíu mày, mò mẫn điện thoại của mình, phát hiện thực ra là Lục Thiên Yết gửi tin nhắn đến, là hai tấm hình, Kiều Xử Nữ vừa xem vừa quay đầu, nhìn đường cong hoàn mỹ trên khuôn mặt anh: "Thứ gì đó?"

"Từ điện thoại của anh." Lục Thiên Yết đáp lại, sau đó cũng không đợi Kiều Xử Nữ đồng ý, liền rút điện thoại trong tay cô, mở tin nhắn, nhìn hai tấm hình mình vừa gửi, lưu vào hình ảnh.

Kiều Xử Nữ rất tò mò duỗi thẳng cổ nhìn, phát hiện hai tấm hình kia thực ra là Lục Thiên Yết chụp lúc chiều mua đồ, một tấm là đồ sau khi được đóng lại, một tấm là đồ sau khi được chất vào cốp xe.

Kiều Xử Nữ buồn bực ra tiếng hỏi: "Cho em hai tấm hình này làm gì?"

Lục Thiên Yết không nói gì, chỉ vào tin nhắn của Khuynh Thành thời gian, tìm Lâm Xà Phu, trực tiếp kết bạn.

Kiều Xử Nữ xù lông: "Anh thêm cô ta làm gì? Nếu cô ta không đồng ý, em sẽ..."

Kiều Xử Nữ còn chưa nói hết, điện thoại liền nhắc nhở: Đối phương đã trở thành bạn của bạn.

Tuy Lục Thiên Yết thêm bạn với Lâm Xà Phu, nhưng lại không đáp lại cô ta, mà qua ước chừng nửa phút, Lâm Xà Phu gửi cho cô một tin nhắn, tuy không nhìn thấy biểu cảm của cô ta, nhưng Kiều Xử Nữ nhìn mấy chữ đó, vẫn có thể tưởng tượng ra Lâm Xà Phu đang giả bộ: "Cô chủ động thêm tôi có chuyện gì sao?"

Lục Thiên Yết không có ý trả lời, chỉ là lựa chọn đăng hình, sau đó đem hai tấm ảnh mình vừa gửi cho Kiều Xử Nữ, đánh thêm vài chữ: "Hôm nay ăn cơm ở ACR, chồng tôi lại thuận tiện mang tôi đi dạo phố tiêu cơm, sau đó...!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro