Chương 911 -> 915

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 911: Sau này (27)

Hứa Thiên Bình nắm di động, nghiêng đầu một chút, nhìn chằm chằm ánh sáng chói chang ngoài cửa sổ, nhìn thật lâu, sau đó mở miệng nói với Lục Thiên Yết qua điện thoại, nhẹ nhàng chậm chạp một câu: "Em muốn kết hôn ."

Ngữ khí Hứa Thiên Bình nói những lời này không có gợn sóng hay sợ hãi, không có một chút tình cảm, tựa như uông một cốc nước lã, nhưng mà lọt vào trong tai Lục Thiên Yết, lại giống như hỏa lôi nổ vang, uy lực lớn vô cùng.

Lục Thiên Yết ở bên kia điện thoại tạm dừng khoảng ba phút, mới mở miệng, hỏi: "Kết hôn với ai? Trước kia thúc giục em nhiều lần như vậy, đều muốn trốn tránh, vì sao hiện tại, lại nghĩ muốn kết hôn? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không......"

"Không có phát sinh chuyện gì." Tuy rằng ngữ khí của Lục Thiên Yết vẫn là nhẹ như trước, nghe rất lãnh đạm, nhưng mà lại làm cho Hứa Thiên Bình tinh tường cảm giác được có một chút lo lắng ở trong đó, anh không nói nên lời vì sao, cả người liền trở nên có chút khổ sở, anh nuốt một ngụm nước miếng, mới ổn định giọng nói của bản thân tiếp tục nói: "Cũng không biết muốn kết hôn với ai...... Nhưng mà, em không muốn tiếp tục một mình như bây giờ."

Trong điện thoại lại là một trận im lặng, Hứa Thiên Bình lúc này không đợi Lục Thiên Yết mở miệng, liền hít một hơi, ngữ điệu hơi thoải mái một chút: "Tốt lắm, em còn có chút việc muốn làm, đêm nay gặp."

Sau đó, Hứa Thiên Bình liền khẩn cấp tắt điện thoại.

Đầu ngón tay anh đều run lên.

Anh dùng lực nắm di động, ngồi trên ghế làm việc ngơ ngác hồi lâu, sau đó giống như là mất đi toàn bộ khí lực, ghé vào trên bàn làm việc, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, qua khoảng một phút đồng hồ, khóe mắt anh có một giọt nước mắt trong suốt, lăn nhào xuống dưới.

-

Tiệc tối bắt đầu từ tám giờ rưỡi, bảy giờ Hứa Thiên Bình cố ý trở về Cẩm Tú viên một chuyến, lúc ở trong phòng thay quần áo chọn đồ, Hứa Thiên Bình theo thói quen cầm một bộ tây trang màu lam, sau đó, liền ngây ngẩn cả người.

Anh nhớ tới, trước kia bản thân không thích mặc quần áo màu lam, là ở năm thứ hai mà Tống Ma Kết xuất đạo, cô nhận được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, cố ý để lại cho anh một chiếc vé vip, vì lễ trao giải thưởng một đêm kia, Tống Ma Kết cố ý đi tới nhà thiết kế riêng của bản thân may một bộ lễ phục, anh cùng đi , ngày đó cô cũng chọn cho anh một bộ quần áo, anh theo thói quen tưởng chọn màu trắng, cô lại khuyên anh chọn màu lam, nói anh mặc màu lam rất có khí chất vô cùng đẹp trai, cẩn thận suy nghĩ một chút, đại khái là từ khi đó trở đi, sau đó rất nhiều lần anh tham gia tiệc tối, tuy rằng mỗi lần mặc quần áo không giống nhau, nhưng mà lại đều là màu lam .

Hứa Thiên Bình tạm dừng trong chốc lát, đem màu lam tây trang treo trở về trong tủ treo quần áo, một lần nữa cầm một thân màu đen tây trang thay.

Từ hôm nay trở đi, anh muốn cố gắng học từ bỏ hết tất cả những thói quen liên quan đến cô.

Tám giờ rưỡi, Hứa Thiên Bình đúng giờ đến cửa khách sạn lớn Bắc Kinh.

Hứa Thiên Bình không đợi người giữ cửa lại mở cửa xe, liền đẩy thẳng cửa xe ra xuống xe, anh vừa ổn định trên mặt đất, khóe mắt dư quang liền nhìn thấy một cái thân ảnh quen thuộc, Hứa Thiên Bình liền nghiêng đầu, nhìn thấy ở dưới đèn đường cách đó không xa, Tống Ma Kết ôm Tiểu Song Ngư đứng ở ven đường đón xe taxi.

Cửa xe là cảm ứng, bởi vì Hứa Thiên Bình mở biên độ không lớn, tự động khép kín, cuối cùng ngạnh sinh sinh kẹp lấy ngón tay của Hứa Thiên Bình, anh giống như là hồn nhiên không cảm giác được đau đớn, thẳng đến Tống Ma Kết ôm tiểu Song Ngư bắt xe rời đi, anh mới nghe thấy người giữ cửa bên cạnh, mở miệng lễ phép hỏi: "Hứa tiên sinh? Xin hỏi ngài có cần hỗ trợ gì không?"

















Chương 912: Sau này (28)

Hứa Thiên Bình không có hé răng, đầu tiên là bất động thanh sắc rút ra ngón tay của chính mình bị cửa xe kẹp ra, sau đó liền thản nhiên đưa chìa khóa xe cho người giữ cửa: "Phiền giúp tôi đỗ xe, cảm ơn."

Đợi cho người giữ cửa tiếp nhận cái chìa khóa, Hứa Thiên Bình liền xoay người đi vào khách sạn lớn Bắc Kinh.

Hứa Thiên Bình đứng ở trong thang máy, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm phía trước, tay phải hoàn hảo lại yên lặng vuốt ve lên những ngón tay của bàn tay còn lại, bên trong che kín một phần tụ huyết thâm màu tím, vừa đụng liền đau đớn, nhưng mà, đau này đó, cũng không đau bằng một phần vạn đau đớn trong lòng anh.

Rõ ràng hạ quyết định quyết tâm muốn quên đi, muốn từ bỏ tất cả các thói quen trong cuộc sống có liên quan tới cô, nhưng mà lúc vừa nhìn thấy cô, vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm cô đến nhập thần, nhưng mà, cũng chỉ còn lại nhìn chằm chằm cô đến nhập thần , anh hiện tại ngay cả tư cách đơn giản lên tiếng gọi cô cũng không có. Một ngày nào đó, anh cũng sẽ đem thói quen bản thân nhìn chằm chằm cô đến nhập thần này, cũng bỏ .

-

Hứa Thiên Bình ở tiệc tối, biểu hiện chỉ có phong độ, nho nhã lễ độ, vô luận là người quen biết hay là người không quen, chỉ cần có người đến gần anh, anh đều mỉm cười, thập phần có kiên nhẫn hàn huyên một trận, biểu hiện vô cùng hoàn mỹ đến không chê vào đâu được.

Xác thực có không ít thiên kim tiểu thư chủ động nói chuyện phiếm với anh, trong đó còn có một hai cô gái trẻ tuổi, vẫn luôn đặt lực chú ý ở trên người của anh, lúc còn trên yến hội còn chế tạo cơ hội, vô tình gặp vài lần với anh.

Lúc trước kia, Hứa Thiên Bình là không thế nào không để ý tới những cô gái đó, nhưng mà đêm nay, lúc những cô gái kia đánh tiếng chào hỏi với anh, anh cũng chỉ có phong thái thân sĩ phong độ mỉm cười lại với những cô gái đó, hoặc là chạm cốc uống một hơi cạn sạch.

Lúc yến hội tiến hành được một nửa, Hứa Thiên Bình yên lặng đi ra ban công, châm một điếu thuốc, lúc hút được một nửa, cửa thủy tinh phía sau bị người mạnh đẩy ra, có người đi đến.

Hứa Thiên Bình theo bản năng quay đầu nhìn một chút, thấy là một người người phụ nữ trẻ tuổi.

Cô gái đó nhìn thấy ở ban công có người, hơi sửng sốt một chút, sau đó liền xin lỗi cười cười: "Xin lỗi, tôi không biết nơi này có người."

Hứa Thiên Bình không hé răng, chỉ là dụi tắt điêu thuốc trong tay, đi về phía yến đại sảnh yến hội, tặng lại nơi hít thở không khí ở ban công cho cô gái.

Lúc Hứa Thiên Bình vươn tay mở cửa, cô gái kia đột nhiên theo dõi ngón tay anh hô nhỏ một tiếng: "Tiên sinh, thoạt nhìn tay anh giống như rất nghiêm trọng, có cần đổ thuốc hay không?"

Hứa Thiên Bình liếc mắt nhìn ngón tay bị cửa xe kẹp sưng lên của mình một cái, mặt mày bình tĩnh quay đầu, liếc mắt nhìn cô gái kia một cái, nhìn về phía cô gái gật đầu một cái, tỏ vẻ cảm tạ quan tâm, liền mở cửa ra.

Cô gái kia từ trong túi sách bản thân mang theo, lấy ra một lọ thuốc mỡ, đưa tới: "Thuốc mỡ này làm giảm vết sưng là còn dùng được , tặng cho anh đó."

Hứa Thiên Bình không có đi tiếp, lại lần nữa ngẩng đầu, cố ý lưu ý liếc mắt cô gái kia một cái, diện mạo không tính có nhiều xinh đẹp, cho dù là hóa trang, vẫn là có vẻ có chút không chớp mắt bình thường.

Cô gái kia bị Hứa Thiên Bình nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, có thể là do ý thức được vừa nãy bản thân quá mức nhiệt tình, vì thế liền xấu hổ cười cười, thấp giọng giải thích: "Xin lỗi, tôi là bác sĩ, thấy có người bị thương, liền có phản ứng như vậy."

Nói xong, cô gái kia liền thu hồi lại giơ lọ thuốc mỡ vừa đưa lên trước mặt Hứa Thiên Bình.

















Chương 913: Sau này (29)

Lúc cô gái chuẩn bị để lọ thuốc mỡ vào trong túi sách, Hứa Thiên Bình đột nhiên mở miệng, hỏi một câu: "Cô tên là gì?"

"Tôi sao?" Cô gái ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhìn về phía Hứa Thiên Bình: "Kết Kết, tôi gọi là Dương Kết Kết."

Kết Kết...... tinh thần Hứa Thiên Bình hơi hoảng hốt một chút, liền thốt ra một câu hỏi: "Ma Kết Kết sao?"

"Uh, tưởng niệm tư." Cô gái tựa hồ rất yêu cười, chưa nói một câu, liền lộ ra một loạt răng nanh chỉnh tề, sau đó cô lại một lần nữa đưa lọ thuốc mỡ đến trước mặt Hứa Thiên Bình: "Thuốc mỡ này, anh vẫn nên cầm đi, dùng tốt lắm, bằng không ngày mai tay của anh sẽ sưng lớn hơn, có thể không viết lách được."

Hứa Thiên Bình trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn là vươn tay nhận lấy, âm thanh nhẹ nhàng nói một câu: "Cảm ơn."

Sau đó, Hứa Thiên Bình không có trở lại phòng khách của yến hội, mà đứng ở ban công hàn huyên hồi lâu với Dương Kết Kết, Dương Kết Kết tính tình thực hoạt bát, có vài phần giống Hứa Thiên Bình, lúc nói chuyện, thích khua chân múa tay vui sướng, Hứa Thiên Bình tựa vào hành lang ở ban công, lẳng lặng nghe cô nói.

Anh dựa theo những gì cô miêu tả biết được, cô không phải con cái gia đình giàu có, cô sinh ra ở một trấn nhỏ ở Hà Bắc, thi đậu khoa ý trường học, sau khi tốt nghiệp làm bác sĩ của một bệnh viện ở Bắc Kinh, một tháng tiền lương không đến tám ngàn đồng, đêm nay cô sở dĩ có thể đi vào yến hội này, là bị một bạn tốt của mình mang vào.

Cuối cùng lúc yến hội kết thúc, Hứa Thiên Bình tự mình đưa Dương Kết Kết trở về nhà, cô thuê một phòng nhỏ ở ngoại thành Bắc Kinh.

Lúc Dương Kết Kết xuống xe, hai người còn để lại phương thức liên hệ.

Từ sau khi từ biệt ở bữa tiệc, Hứa Thiên Bình và Dương Kết Kết cũng không gặp mặt, hai người chỉ liên hệ qua tin nhắn điện thoại

Lúc Hứa Thiên Bình lục thông tin trong danh bạ, lưu số điện thoại của Dương Kết Kết thành "Kết Kết", mặc kệ anh đang làm cái gì, chỉ cần "Kết Kết" gửi tin nhắn đến cho anh, anh đều trả lời lại, cho dù là đang họp hoặc là đang tiếp khách, cũng không ngoại lệ.

Hứa Thiên Bình và Dương Kết Kết thật sự bắt đầu tiếp xúc, là vào ngày sinh nhật của Dương Kết Kết, cô mời vài người bạn bè đi ăn cơm, cũng gọi anh.

Một đêm kia, Dương Kết Kết uống say, Hứa Thiên Bình hỏi cô cụ thể nơi ở, cô mơ hồ không đáp rõ được, cuối cùng Hứa Thiên Bình thuê một gian phòng ở một khách sạn gần đó, lúc anh làm thủ tục, điền là thông tin của Dương Kết Kết, anh từ trong túi sách của cô, lấy ra thẻ chứng minh của Dương Kết Kết, đưa cho nhân viên lễ tân, làm xong thủ tục, lúc Hứa Thiên Bình cầm bút, ký tên, lại ký thành "Tống Ma Kết".

Hứa Thiên Bình ngòi bút cứng lại một chút, qua khoảng mười giây, anh gạch đi cái tên kia, ở bên cạnh đó, một lần nữa tinh tế viết xuống ba chữ "Dương Kết Kết".

Hứa Thiên Bình đưa Dương Kết Kết vào phòng khách sạn, trở về Cẩm Tú viên.

Sau khi anh tắm xong nằm trên giường, lại là một đêm mất ngủ.

Rõ ràng tự nói với bản thân muốn có một cuộc sống mới, nhưng mà...... Tiếp xúc nhiều cô gái như vậy, vì sao cố tình chọn một cô gái tên "Kết Kết" có liên hệ.

Mỗi ngày anh đều nhắn tin với "Kết Kết", anh mở miệng kêu Dương Kết Kết là "Kết Kết", nhưng mà, tin nhắn này của anh, tên trong miệng của anh, rốt cuộc là gọi ai, kêu cho ai nghe?
















Chương 914: Sau này (30)

Ngày hôm sau, Hứa Thiên Bình nhận được điện thoại của Dương Kết Kết, cô nói là muốn bày tỏ cảm tạ anh, mời anh ăn cơm trưa.

Hứa Thiên Bình biết, e là Dương Kết Kết có ý tứ với mình, mới có thể vẫn tìm lấy cớ đến gần mình như vậy.

Hứa Thiên Bình không bài xích Dương Kết Kết đến gần như vậy, thậm chí anh thật sự rất cố gắng để cho mình có thể cùng Dương Kết Kết chung sống hòa hợp, sau đó kết hôn, sinh con, sau đó... Cứ như vậy bình bình bên nhau cả đời.

Cuối cùng Hứa Thiên Bình vẫn đồng ý cùng Dương Kết Kết ăn cơm trưa.

Sau khi ăn bữa cơm trưa xong, mặc dù hai người không có xưng hô, nhưng mà quan hệ lại danh chính ngôn thuận một chút.

Dương Kết Kết và Hứa Thiên Bình trên thực tế cơ hội tiếp xúc càng ngày càng nhiều, Hứa Thiên Bình đối với cô rất tốt, giống như những chàng trai khác, mang theo cô đi dạo phố, mua cho cô quần áo và túi yêu thích, Chủ nhật chở cô đi chơi, thậm chí lúc anh làm thêm, anh cũng sẽ cho phép cô tới trong phòng làm việc anh, có lúc anh bận rộn tương đối trễ, thấy Dương Kết Kết vùi ở trên ghế sa lon ngủ, anh còn đắp mền cho cô, đến lúc Dương Kết Kết cũng nói muốn anh cai thuốc, cuối cùng anh không thể từ bỏ, nhưng mà ở trước mặt cô, không có hút thuốc.

Nói tóm lại, những việc anh làm thật sự không thể bắt bẻ.

Không biết có phải do tâm lặng như nước lặng, gần đây Hứa Thiên Bình cảm nhận mùi vị bình thản, ngay cả chính anh, có lúc cũng có một loại hoảng hốt, có phải thật sự mình có thể từ bỏ Tống Ma Kết ?

Vào một ngày Chủ nhật, Hứa Thiên Bình mang theo Dương Kết Kết đi ra ngoại thành đến suối nước nóng.

Hứa Thiên Bình mở ra hai gian phòng, đến suối nước nóng xong trở về, là mười giờ tối, Dương Kết Kết tắm rồi, mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, chạy đến phòng của anh tìm anh cùng nhau xem phim.

Hứa Thiên Bình không có từ chối.

Thật ra thì đều là nam nữ trưởng thành, hành động này của Dương Kết Kết, rốt cuộc ám chỉ cái gì, Hứa Thiên Bình không phải là không hiểu.

Dương Kết Kết chọn bộ phim kim, bên trong vừa vặn thì có một cảnh nóng.

Có thể bởi vì Hứa Thiên Bình quá lạnh nhạt, không có nửa điểm chủ động, Dương Kết Kết ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, chủ động, cô không chớp mắt nhìn chằm chằm TV, tay lại sờ tay của anh.

Lúc đầu ngón tay Dương Kết Kết chạm được Hứa Thiên Bình một giây đồng hồ, Hứa Thiên Bình theo bản năng rút tay ra.

Phản ứng Hứa Thiên Bình rất mãnh liệt, từ chối rõ ràng, khiến một cô gái chủ động lúng túng mà lại khó chịu.

Không khí bên trong phòng, trong nháy mắt trở nên có chút đông lại.

Đáy mắt Dương Kết Kết cũng hơi ướt nước mắt, thậm chí còn mang theo một chút hoảng hốt và luống cuống.

Cô thừa nhận cô thích người đàn ông này, cô cũng biết cô không xứng với người đàn ông này, nhưng mà lúc người đàn ông này chủ động hỏi cô gọi cái gì, cho cô cách thức liên lạc, cô thừa nhận những lần sau đều là cô chủ động, nhưng mà anh cũng không có cự tuyệt...

Bọn họ biết nhau cũng gần một tháng, anh chưa từng chạm qua cô, thỉnh thoảng qua đường, anh sợ cô bị xe đụng, cũng không chịu nắm tay của cô, nhiều nhất là cách áo quần, kéo cánh tay của cô.

Hứa Thiên Bình không có nhìn đến Dương Kết Kết bên cạnh, cũng biết lúc này sắc mặt cô khẳng định rất khó nhìn, anh đang suy nghĩ mình muốn mở miệng nói những gì với cô, điện thoại di động của anh bất chợt vang lên, phá vỡ không khí áp lực trong phòng, Hứa Thiên Bình thư giãn, vội vàng tìm điện thoại di động, nhận nghe.

Điện thoại là La tổng gọi đến, nói vấn đề liên quan đến buổi quay quảng cáo.

Dương Kết Kết thấy Hứa Thiên Bình nghe điện thoại, liền tắt TV.

















Chương 915: Sau này (31)

Hứa Thiên Bình an vị ở bên cạnh cô nghe điện thoại, nói đều là một chút chuyện công tác, anh lại không có chút nào ý tứ kiêng kị.

Giọng nói của anh trầm thấp bình thản, rất dễ nghe, để cho cô cảm thấy giống như là đang nghe một bài hát bùi tai.

Dương Kết Kết không kìm hãm được liền quay đầu nhìn về người đang nghe điện thoại, dáng dấp rất anh tuấn, cho dù đến bây giờ, cô cũng cảm giác mình cùng với anh, có phải một giấc mộng không.

Thật ra thì đáy lòng cô rõ ràng, rất có thể người đàn ông này, đối với mình không có ý tứ, nếu không anh ngay cả đụng đều không đụng mình một cái, nhưng mà cô thích anh, cô sẵn sàng chờ anh tiếp nhận.

Hứa Thiên Bình cúp điện thoại, Dương Kết Kết xem như vừa rồi không xảy ra chuyện gì, cười híp mắt nhìn anh hỏi: "Anh đầu tư mỹ phẩm, người đại diện là Tống Ma Kết?"

Nhắc tới cái tên này, đáy lòng Hứa Thiên Bình còn hung hăng run lên, nhưng từ vẻ mặt lại không nhìn ra bất kỳ sơ hở, bình tĩnh trôi chảy, anh nhẹ nhàng gật đầu một cái "Ừ" một tiếng.

"Em rất thích cô ấy, đợi đến lúc cô ấy quay quảng cáo, anh có thể mang em đi xem không? Trước kia lên đại học, em có ước mơ muốn gặp cô ấy, có thể cùng cô ấy chụp ảnh."

Hứa Thiên Bình không nói gì, đây là lần đầu tiên anh biết Dương Kết Kết tới nay, lần đầu tiên cô chủ động kể ra rồi cầu xin anh như vậy, anh cũng không thẳng thắn đồng ý,

"Đó là ước mơ của em, mặc dù bây giờ cô ấy vắng bóng 3 năm, nhưng mà, anh không biết, nhiều nữ minh tinh như vậy, em vẫn thích cô ấy nhất, cho nên mang em đi xem có được không?" Trong giọng nói Dương Kết Kết còn làm nũng.

Hứa Thiên Bình cúi thấp đầu xuống, trầm mặc một lúc lâu, mới mở miệng, nói: "Được."

-

Hứa Thiên Bình thật sự mang theo Dương Kết Kết đi xem, chẳng qua anh chỉ dẫn Dương Kết Kết vào phòng chụp ảnh, hướng về phía đạo diễn phụ trách chụp hình nói nhỏ mấy câu, sau đó ý bảo Dương Kết Kết đi theo đạo diễn, mình liền tìm lấy cớ, rời đi phòng chụp ảnh.

Lúc anh đi vào, liền thấy được Tống Ma Kết, cô được vài người thợ trang điểm vây quanh đang trang điểm, lúc nhìn thấy anh, chẳng qua là nhẹ nhàng nâng lên mí mắt nhìn một cái, sau đó cứ tiếp tục nhìn kính trang điểm trước mặt.

Tống Ma Kết hóa trang xong, đạo diễn liền mang theo Dương Kết Kết đi tìm Tống Ma Kết: "Ma Kết, đây là người anh Hứa dẫn đến, nói là người hâm mộ phim của cô, muốn chụp ảnh ký tên với cô."

Tống Ma Kết đối với cô gái có tướng mạo thường thường, có chút ấn tượng, bởi vì cô ở Bắc Kinh gặp qua hình ảnh mấy lần cô cùng với Hứa Thiên Bình.

Chẳng qua cũng là xa xa nhìn thấy.

Tống Ma Kết nhìn chằm chằm Dương Kết Kết cẩn thận một lát, đúng lúc đạo diễn cho là Tống Ma Kết sẽ từ chối, cô cong môi đỏ mọng cười cười, liền ý bảo người chụp hình, sau đó ký tên cho Dương Kết Kết.

Dương Kết Kết ngược lại không có nhanh chóng rời đi phòng chụp ảnh, mà là khoảng cách gần nhìn chằm chằm Tống Ma Kết quay quảng cáo.

Hứa Thiên Bình ở bên ngoài rút vài điếu thuốc, thấy Dương Kết Kết thủy chung không có ra ngoài, liền lại quay trở lại phòng chụp ảnh.

Đi vào, Hứa Thiên Bình liền thấy Tống Ma Kết mỉm cười một tiếng, bước chân anh không nhịn được dừng lại, nhìn chằm chằm cô.

Thật ra thì quay đã rất đẹp, nhưng mà đạo diễn có thể cảm thấy Tống Ma Kết có thể phát huy tốt hơn, ý bảo nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa nữa quay lại, Tống Ma Kết dặm lại lớp trang điểm, còn liếc mắt thấy Hứa Thiên Bình bên này, vừa vặn thấy anh mở nắp chai nước suối, đưa cho Dương Kết Kết uống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro