05/2023

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Có vẻ như con người ta quay lại với nhau là để vá víu sự hối tiếc, sau đó an tâm rời bỏ nhau vì đã đủ đầy.

2.
Họ được vây quanh bởi những người rất hay ho và thú vị, tài năng và đôi chút khắc kỷ, như vậy thì con đường đi đến yêu đương của họ phong phú và hết sức con người. Đối phương có sức bền, sự tự tin thì đi mà hời hợt thì tự lượng sức mà buông cho đẹp lòng đôi bên.

3.
Như dòng nước lặng. Như trăng đêm rằm. Như tằm nhả tơ. Ngẫm nghĩ trước sau, không lung không lạc, một đường trấn tĩnh.

4.
Chưa hề đồng cam cộng khổ cùng nhau, cũng không hề trải qua nhiệt huyết tuổi thanh xuân cùng nhau, dựa vào đâu nói không thể qua? Là ngươi trầm mê trong mộng tưởng, trốn tránh cất bước vào đại chúng, quanh quẩn mờ mịt sống một cách đều đều giả dối. Tiếc hận? Một thân rách nát, quả thực khiến người ta ghét bỏ.

5.
Khói bụi cũng có tình cảm, cỏ cây cũng biết ấm lạnh. Đối phương nói một mảnh tình, cũng gợi cho người một mảnh tình; mảnh tình này mộc mạc sâu rễ, mảnh tình kia chộn rộn lại có nhiệt; hai bên vừa khéo không chạm tới giới hạn của ngại ngùng. À ra, cái khéo léo ở đây, cái tay nghề ở đây, cái thâm niên ở đây là như vậy.

6.
Trong hàng vạn bữa ăn trong đời, chúng ta không thể ăn được tất cả các bữa. Nhưng sẽ vì nhiều bữa nhỏ trong hàng vạn bữa nhỏ không thể ăn được ấy mà buồn khổ và chết đi nhanh hơn. Buồn nhỉ, khi ăn uống chỉ là để không sao.

7.
Lâu không ra ngoài, hôm nay trong chiếc áo thu đông màu việt quất choáng váng nhận ra trời đã sang hè.

Con đường cũ được đổ nhựa dễ đi từ bao giờ không rõ, cỏ non mới cắt dậy hương ngai ngái, từng bụi từng bụi hoa tím lịm trải dài một bên; điểm đến đã thay đổi địa chỉ, hoa sấu rơi rụng dưới biển báo dẫn, phượng vĩ đỏ cây choán kín khóe mắt; đổi mới nhỏ nhặt khiến mình nhận ra sự bỏ bê của bản thân nhiều thế nào.

Nghĩ nghĩ, trở lại cần cất đi đệm đông, hòa vào làn sóng nhiệt này.

8.
Lấy thuốc lá đã được cắt ra khỏi vỏ. Trộn mảnh hoa đào hun khói và hoa đào khô vào đó, đặt lại vào điếu thuốc.

9.
Mưu hèn kế bẩn, miệng phật tâm xà; đều được, ít nhất bản thân còn có thể có thái độ. Duy chỉ ngơ ngẩn nhiệt thành không não mới khiến người ta ức chế, không thể đánh lại chẳng muốn mắng, mặc dù ở mức nào đó độ thiệt hại do họ gây ra là như nhau.

10.
Trò chuyện có thể có một người thả lỏng bày ra mọi suy nghĩ, hiếu kì, ương bướng, đi lạc; người còn lại uyển chuyển xem xét, giải đáp, thành thạo hướng mọi chuyện đi đến điểm giáo dưỡng. Đôi bên luân chuyển. Bỗng chốc nhận ra, à.. đối phương hóa ra là một người thông minh có chính kiến đến vậy. Cái gọi là hòa hợp phải chăng là tùy ý xoay chuyển cũng có thể ăn khớp với nhau.

Đón ý hùa vui hẳn nhiên rất đẹp, thế nhưng hòa hợp lại càng tốt hơn. (Đích thị là người xứng đáng kết giao trên 10 năm)

11.
Ta biết ngươi chẳng tiếc gì vì ngươi nghĩ sẽ còn thứ thú vị hơn ở sau này, người đặc biệt hơn ở sau này. Ngươi chẳng chủ động gì vì lẽ đó. Và buồn cười hơn khi ngươi nghĩ bản thân ngươi chẳng thể bỏ qua được định mệnh của đời mình, nếu ngươi bỏ được thì điều đó khẳng định là không phải. Thế đấy, và ngươi cứ thế bàng quan với tất thảy.

12.
Đừng đánh giá quá cao sức chịu đựng của một ai đó nhất là khi họ bước vào giai đoạn chọn lựa, họ yếu thế nhiều đi khi đứng trước nó.

13.
Con người có thể bày ra dáng vẻ đạo mạo đoan trang tựa trúc lan, nhưng giáo dưỡng không phải là thứ một tháng hai năm mà thành được.

14.
Mùng sáu, đệm đông, chun buộc tóc hoa đào, Homage gai góc bám đầy không gian. Inox được hun đến nóng bỏng, sữa bánh ngọt nhưng nhức cả hàm răng, đèn cạn dầu sau tám ngày che chắn. Mười hai ngày sau là ngày của Lam Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro