Chương 5: Đi ra ngoài cùng nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Tử Uyên khiêng hai cái bao lớn vào cửa. Trong bọc đều là đồ ăn.

Nhìn thấy Bạch Nhã Ý đang mở cửa, không che giấu được hưng phấn cùng kích động trong mắt.

Tận thế mới bắt đầu, đồng bọn bên cạnh anh đều đã thức tỉnh dị năng, chỉ có anh là mãi vẫn không có dấu hiệu thức tỉnh.

Bởi vì tâm tình không tốt nên mới một mình chạy đến đây phát tiết giải sầu.

Không nghĩ tới trong cái rủi có cái may đã thức tỉnh dị năng hệ Lôi, hôm nay đi ra g.i.ế.c một vòng Zombie, vô cùng đã tay!

Hiện tại bản thân đã có thể hoàn toàn nắm giữ dị năng mới này.

Biết mình quá hưng phấn, hít sâu một hơi, điều chỉnh nhịp thở một chút.

"Haiz ~"

Anh đem hai bao lớn vật tư nhét vào phòng khách, nhẹ giọng nói với Bạch Nhã Ý đang đón mình:

"Thuận tiện tìm được chút vật tư, cô nhận lấy đi."

Bạch Nhã Ý đã xác định sẽ cùng tổ đội Hứa Tử Uyên đi nên cũng không có từ chối.

Ngay trước mặt Hứa Tử Uyên, liền đem vật tư thu vào không gian.

Bây giờ đang là mùa hạ, khí trời nóng bức, Hứa Tử Uyên sớm đã ướt sũng mồ hôi. Bạch Nhã Ý nhìn thấy vậy, vội vàng chạy tới rót chén nước đưa cho anh.

"Mau mau nhanh uống chén nước, mệt muốn c.h.ế.t rồi phải không, Trà Trà đang làm cơm tối rồi, anh Tử Uyên trước đi tắm rửa nghỉ ngơi, chờ chút ăn cơm tôi sẽ gọi."

Hứa Tử Uyên cũng không tiếp tục khách khí, tiếp nhận chén nước, một hơi uống cạn, mặc dù thu thập vật tư thời điểm uống qua mấy bình nước khoáng, nhưng vẫn rất khát.

Ngửa đầu uống nước, cổ họng nhấp nhô nhìn rất gợi cảm, bởi vì uống gấp, có nước từ khóe miệng tràn ra, ướt đẫm áo T-shirt. Ẩn ẩn hiện hiện hình dáng cơ thể tráng kiện, thấp thoáng thấy được mấy múi cơ bụng. Bạch Nhã Ý quét mắt thấy, gương mặt ửng đỏ, Hứa Tử Uyên ngược lại không có chú ý nhiều như vậy, uống nước xong liền đi toilet tắm rửa.

Hôm nay lúc đang thu thập vật tư, anh đã tìm thấy cho mình hai bộ quần áo, chờ một lúc tắm rửa xong có thể thay.

Sau khi anh rời đi, Bạch Nhã Ý ảo não vuốt vuốt xoa xoa gương mặt của mình. Thật là không có tiền đồ, luôn luôn bị anh Tử Uyên làm cho nhiễu loạn tâm thần! Cô lấy lại bình tĩnh, từ trong không gian lấy ra một cây quạt gió, quạt lấy quạt để. Quạt một hồi lâu, cảm giác tim đập vững vàng, gương mặt cũng không còn nóng lên, mới thu cây quạt tiến phòng bếp.

Lúc này trong phòng bếp, Bạch Trà Trà đã rửa sạch xong rau củ. Vừa đang nấu khoai tây sợi xào chua cay, Bạch Nhã Ý tiến vào, khoai tây sợi cũng vừa vặn xào xong.

Nghe hương thơm đồ ăn tỏa ra, Bạch Nhã Ý hài lòng gật đầu, cũng không keo kiệt tán dương:

"Trà Trà tay nghề lại tiến bộ nha, nhìn thôi là đã muốn ăn rồi, màu sắc hương vị nhìn đã thấy ngon."

Dựa vào điều kiện hiện tại, gia vị cùng rau xào đều không có đủ, làm sao có thể được như Bạch Nhã Ý nói.

Bạch Trà Trà không hề bị viên đạn bọc đường mê hoặc.

" Cảm ơn."

Chỉ thuận miệng trả lời qua loa một câu, rửa sạch nồi bắt đầu xào bắp cải.

Ngược lại, Bạch Nhã Ý có chút ngạc nhiên nhìn chằm chằm Bạch Trà Trà. Cô ta vậy mà nói cảm ơn? Đây là lần thứ hai trong ngày Bạch Trà Trà nói cảm ơn với mình, từ lúc nào đã trở nên có lễ phép như thế? Thật là ngày càng kì quái!

Nhìn một hồi cũng không nhìn ra cái gì, trong phòng bếp tựa hồ cũng không cần cô làm gì, Bạch Nhã Ý liền bưng đĩa khoai tây sợi xào đi ra.

Lúc Hứa Tử Uyên tắm xong lau tóc đi ra, đồ ăn cũng vừa vặn dọn lên bàn.

Bạch Trà Trà tự múc cho mình một chén cơm lớn, chờ trên mọi người tụ tập, liền bắt đầu tập trung ăn cơm.

Đây là lần đầu ba người ăn cơm cùng nhau.

Lúc Hứa Tử Uyên thương tích đỡ thì Bạch Trà Trà thân thể không thoải mái, nghe Bạch Nhã Ý nói tựa hồ là phát sốt.

Anh còn chưa bao giờ tiếp xúc cùng Bạch Trà Trà , ấn tượng về cô cũng đều là Bạch Nhã Ý mang cho.

Vừa đến giờ cơm, Bạch Nhã Ý sẽ lên trên lầu đi gọi cô ăn cơm, cô tựa hồ tính tình không tốt, Bạch Nhã Ý luôn luôn hốc mắt ửng đỏ xuống lầu, còn miễn cưỡng vui cười chào hỏi anh ăn cơm.

Tóm lại, mặc dù cô gái này mỹ mạo tinh xảo , ấn tượng của anh ta đối với Bạch Trà Trà không phải là tốt.

Bạch Nhã Ý nhìn trên bàn cơm không khí ngột ngạt, liền tìm chủ đề nói: "Anh Tử Uyên, thức ăn hôm nay đều là Trà Trà làm, anh mau nếm thử tay nghề Trà Trà, tay nghề Trà Trà nấu ăn so với tôi còn tốt hơn." Hứa Tử Uyên gật gật đầu, kẹp một đũa bắp cải bỏ vào trong miệng nhai nhai, thấp giọng nói: "Quả thật không tệ."

Nghĩ thầm, cô bé này cũng không phải không có chút nào chỗ thích hợp, chí ít đồ ăn làm không tệ.

Nghĩ như vậy nhưng bề ngoài anh cũng không có biểu hiện gì.

Sau khi nói chuyện, không khí đã tốt hơn trước. Bạch Nhã Ý một bên cùng Hứa Tử Uyên và Bạch Trà Trà dùng bữa, một bên hỏi thăm Hứa Tử Uyên hôm nay ra ngoài thu hoạch được gì.

Hứa Tử Uyên ngược lại thật dễ nói chuyện, hỏi gì đáp nấy.

Bạch Trà Trà yên lặng ăn cơm, biến bản thân thành phông nền, giả vờ như bản thân không tồn tại.

Hứa Tử Uyên nói, "Nếu như ngày mai bạn bè của tôi còn không có tìm đến, tôi sẽ tiếp tục ra ngoài thu thập một chút vật tư, thuận tiện săn g.i.ế.c Zombie."

Bạch Trà Trà đột nhiên mở miệng nói: "Tôi đi chung với anh."

Hứa Tử Uyên cùng Bạch Nhã Ý ánh mắt đều đồng loạt nhìn về phía Bạch Trà Trà.

Bạch Nhã Ý càng là sốt ruột nói: "Trà Trà, cậu không có dị năng, cậu đi làm cái gì?"

"Mình nghĩ luyện tập một chút g.i.ế.c Zombie, tăng lên năng lực tự vệ, thuận tiện thu thập hai bộ đồ thể thao, không có quần áo thay giặt."

"Anh có thể mang tôi đi cùng không?"

Trả lời xong Bạch Nhã Ý vấn đề, cô lại đem ánh mắt chuyển hướng Hứa Tử Uyên, bốn mắt nhìn nhau, Bạch Trà Trà ánh mắt hết sức chăm chú kiên định.

Nhìn vào cặp mắt trong veo và con ngươi không gợn sóng , tựa hồ muốn nói, anh không mang theo tôi đi, tôi liền tự mình đi.

Hứa Tử Uyên ma xui quỷ khiến nhẹ gật đầu, nói: "Được."

Đáp ứng xong, anh không khỏi có chút hối hận, nhíu nhíu mày.

Nếu cô ta thật sự là cản trở, anh hẳn là cũng có thể an toàn đem cô trở về.

Bạch Nhã Ý nhìn đại cục đã định, đành phải bất đắc dĩ nói:

"Vậy được, ngày mai ba người chúng ta cùng đi đi, tôi là song hệ dị năng, còn có thể giúp đỡ một chút, làm phiền anh Tử Uyên, tôi sẽ trông chừng Trà Trà."

"Được." Hứa Tử Uyên gật gật đầu.

Tiếp xuống, ba người không nói gì nữa, mà là chuyên tâm ăn cơm, ba món ăn một món canh rất nhanh bị ăn hết sạch.

Bạch Nhã Ý rửa bát đũa, ba người cũng mệnh ai người ấy trở về phòng.

Bạch Trà Trà rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai.

Bạch Nhã Ý sáng sớm liền nấu bữa sáng, mì trứng gà một người một bát.

Có không gian của cô ở đây, ba người cũng không cần mang vác nhiều đồ.

Bạch Trà Trà không có hoàn toàn trông cậy vào Bạch Nhã Ý, khăng khăng muốn tự mình mang một cái bao, trong túi có một bình nước cùng một cây đao.

Là cô tìm thấy tại dưới đáy ngăn tủ phòng bếp một thanh d.a.o phay rỉ sét .

Hứa Tử Uyên hôm qua đã lái trở về một chiếc xe việt dã .

Bạch Nhã Ý ngồi ở vị trí kế bên tài xế, trợ giúp Hứa Tử Uyên quan sát đường xá, Bạch Trà Trà ngồi ở hàng sau nhắm mắt dưỡng thần.

Trên thực tế cô đang tập trung tâm nhãn nhìn ngắm xung quanh, bản đồ năng lượng hiện ra trong đầu của cô.

Hứa Tử Uyên vừa lái xe vừa nói: "Zombie xung quanh đã bị tôi g.i.ế.c không ít, hôm nay chúng ta đi xa một chút, phía trước có cái trấn nhỏ, hẳn là có thể tìm tới tiệm bán quần áo."

Bạch Nhã Ý liên tục gật đầu, "Tốt, nghe anh anh Tử Uyên."

Hứa Tử Uyên từ sau xem trong kính nhìn thoáng qua Bạch Trà Trà đang nhắm mắt dưỡng thần ,nghĩ nghĩ, mặt ngoài là đối Bạch Nhã Ý, trên thực tế thật nói với Bạch Trà Trà:

"Hiện tại vẫn chỉ là Zombie sơ cấp , lực sát thương không mạnh,các dị năng giả đã thức tỉnh thì tố chất thân thể đã được cải tạo, không phải người bình thường có thể so sánh được, tuy nhiên g.i.ế.c c.h.ế.t Zombie cũng không khó, chủ yếu có dũng khí hay không thôi."

"Tôi cẩn thận nghiên cứu qua, Zombie không có thị giác, chủ yếu là dựa vào thanh âm cùng khứu giác, muốn hoàn toàn g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng, nhất định phải c.h.é.m đứt cổ của bọn nó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro