Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối Diệp Vân Linh nằm trên giường vừa xem phim vừa ăn đồ ăn, đầu óc lại sớm bay đến nơi khác.

Tuy hôm nay đánh hai người Diệp Xương Thịnh với Hà Hồng Hoa rất hả giận nhưng Diệp Vân Linh vẫn không nghĩ tại sao bọn họ lớn gan như vậy, lặp đi lặp lại những yêu cầu quá đáng với nguyên chủ.

Chưa nói đến chuyện nguyên chủ đã lấy chồng, đưa ra yêu vớ vẩn như vậy dù không lấy chồng cũng là rất phát rồ.

Bọn họ không sợ nguyên chủ sẽ kêu Lục Mặc trả thù sao? Hay là không sợ Lục Mặc trả thù? Rốt cuộc nguyên chủ vẫn là vợ của Lục Mặc, dù đôi vợ chồng này có chút không giống bình thường. Nhưng cũng không có ai đồng ý để vợ mình cùng người đàn ông khác phát sinh quan hệ đi.

Vợ chồng Diệp Xương Thịnh dựa vào cái gì cho rằng nguyên chủ sẽ không phản kháng? Không sợ nguyên chủ sẽ nói việc này cho Lục Mặc để hắn dùng quyền thế trả thù sao?

Chuyện bồi rượu này, chắc chắn vợ chồng Diệp Xương Thịnh sẽ không nói bậy ở nơi khác, vậy việc Lục Mặc cùng Bạch Hòa nhắc nhở cô chắc chắn không phải chuyện này.

Vậy đôi cẩu phu thê này lúc trước còn làm chuyện gì than trời oán đất nữa sao?

Nghĩ đến những chuyện này, Diệp Vân Linh liền nhức đầu, cô chỉ là xuyên thư thôi, như thế nào lại giống truyện huyền nghi vậy.

Nếu không để cô hỏi Lục Mặc cùng Bạch Hòa, bọn họ chắc chắn biết chút gì đó?

Không được, nếu hỏi vậy người khác chẳng lẽ không biết cô có vấn đề rồi sao.

Hai người này đều thông minh, muốn giấu cũng không giấu được, đặc biệt Lục Mặc còn liên quan đến cốt truyện chính, không thể xằng bậy.

Đúng lúc phim lại chiếu đến đoạn nam nữ chủ yêu nhau nhưng không biết hai người là anh em ruột, nhìn hai người hiện tại ngọt ngào, tương lai lại đau khổ, Diệp Vân Linh cảm thấy người nào trong phim cũng không tha.

Khi nhìn thấy trong phim nữ chủ đem mọi chuyện xảy ra cùng nam chủ đều viết vào nhật ký, tỏ vẻ sau về già lại lấy ra xem, việc này lại làm thức tỉnh Diệp Vân Linh. Cô tuy không có kí ức của nguyên chủ, nhưng chắc chắn nguyên chủ lưu lại không ít manh mối đâu.

Diệp Vân Linh chạy nhanh ra khỏi giường, lục tung tìm đồ, lại phát hiện trong phòng ngoài đồ dùng sinh hoạt của nguyên chủ, cũng không có quá nhiều vật khác.

Ánh mắt cô dừng lại trên notebook, cô tiến lên mở ra, phát hiện notebook còn có mật khẩu.

Nguyên chủ chỉ là một nữ phụ thứ n, tiểu thuyết sẽ không viết rõ đến mật mã notebook của cô cho nên Diệp Vân Linh cũng không biết.

Cô thử sinh nhật nguyên chủ không thành công nên cũng lười thử tiếp, lập tức triệu hồi hệ thống hỏi, [Hệ thống, có thể phá giải mật mã này không?]

Hệ thống nói, [Có thể, ta có thể phá giải.]

Diệp Vân Linh chỉ vào notebook nói, [Vậy ngươi phá giải đi.]

Hệ thống múa hai cánh bằng lá cây, bay đến cạnh notebook ở trên bàn.

Hai mảnh lá cây đột nhiên dài ra, biến thành hai cành, bắt đầu thành thục ấn bàn phím, Diệp Vân Linh nhìn màn hình giống như bị hack, đầy chữ số mà cô không hiểu. 

Không lâu sau đó mật mã liền phá giải.

Diệp Vân Linh kinh hỉ, [Thống tử, ngươi được a, không làm hacker có hơi đáng tiếc.]

Hệ thống được khen cao hứng bay lên không trung, [Kỳ thực mỗi hệ thống chúng ta đều được cài năng lực siêu máy tính, chỉ cần nguyện ý có thể từ xa theo dõi camera quan sát, máy tính, di động, còn có thể xâm nhập vệ tinh.]

Diệp Vân Linh kinh ngạc, [Lợi hại như vậy, vậy trước kia ngươi không nói, cái này đối với nhiệm vụ của chúng ta rất có lợi a.]

Hệ thống thở dài nói, [Không được, nữ phụ hệ thống chúng ta không thể làm những việc này, sẽ ảnh hưởng đến trật tự thế giới, sẽ dẫn đến thế giới sụp đổ. Cho nên cục hệ thống quản lý nghiêm cấm không cho chúng ta sử dụng năng lực này sợ ảnh hưởng đến quy tắc thế giới, nếu không chúng ta sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.]

Diệp Vân Linh chỉ vào notebook nói, [Vậy sao vừa rồi ngươi còn làm?]

Hệ thống cười nói, [Cái này không sao, vì nó là notebook của cô, không tính là xâm nhập mà chỉ là trợ giúp kí chủ, tính chất không giống nhau.]

Diệp Vân Linh gật đầu, vậy là tốt rồi.

Cô ngồi lên ghế xem notebook.

Màn hình notebook rất bình thường màu xanh lá bảo vệ mắt, đồ bên trong cũng rất đơn giản, mỗi mục đều có tên.

Có một ít tài liệu của nguyên chủ lúc đi học, cũng có một số tài liệu công việc, nhưng lại có một tệp văn kiện bị khóa.

Diệp Vân Linh quay đầu nhìn hệ thống.

Hệ thống lại nói, [Yên tâm, cô bấm mở là được, tôi đã giải khóa rồi.]

Diệp Vân Linh mở văn kiện, phát hiện cũng không có đồ gì kì quái, tất cả đều là một ít sinh hoạt hằng ngày.

Cả nửa ngày cũng không đó manh mối gì hữu dụng.

Lúc sau Diệp Vân Linh lại tìm manh mối về mẹ nguyên chủ.

Cô tra Diệp Xương Thịnh trước, thấy ông bắt đầu sáng lập tập đoàn Xương Thịnh vào 18 năm trước, mà ông gây dựng sự nghiệp tài chính từ một tờ vé số.

18 năm trước, Diệp Xương Thịnh trúng vé số được 500 vạn, giúp ông gây dựng sự nghiệp đầu tiên.

Trước mắt công ty có giá trị tới 2 tỷ, cũng xem như là người có tiền.

Tuy nhiên cùng thế gia lâu năm như Lục gia vẫn cách xa, đến một nửa Lục gia cũng không bằng.

Mặc dù tập đoàn Xương Thịnh nhiều lần không thể xoay vòng vốn, nhưng cuối cùng đều hóa hiểm thành không.

Trên mạng có viết Diệp Xương Thịnh có một người anh trai là Diệp Vĩnh Thịnh, nhưng Diệp Xương Thịnh lại không có đề cập đến anh trai mình.

Tuy nhiên khi tìm kiếm tên Diệp Vĩnh Thịnh lại hiện ra tin tức tai nạn xe lúc đó.

Ngày 16 tháng 2 18 năm trước, trên một con đường ở thành phố J đã xảy ra tai nạn giao thông liên hoàn thảm thiết, chết 4 người bị thương 16 người, vợ chồng Diệp Vịnh Thịnh là một trong những người bị hại.

Diệp Vân Linh lại nhìn lại ngày Diệp Xương Thịnh trúng thưởng, ngày 2 tháng 3 18 năm trước.

Trước sau cách nhau không đến 1 tháng, rất khó để Diệp Vân Linh không nghĩ nhiều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro