Chương 96: Xem mắt xem mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Mấy năm nay trong nhà càng ngày càng tốt, tới cửa làm mai cũng càng ngày càng nhiều. Mai mối là nịnh hót đi, nhưng ai mà không hy vọng sống tốt hơn? Đây là thói thường của con người. Ngô thị cũng nói, không sợ nàng nhìn trúng điều kiện nhà ta tốt, đây vốn chính là một mặt tốt của chúng ta, mấu chốt nhân phẩm đối phương tốt, thật lòng mà nói, ai mà không muốn cuộc sống tốt đẹp, cô nương nhà người ta tốt, muốn tìm một người điều kiện tốt, đây nào có sai? Kể cả bản thân Ngô thị cũng hy vọng sau này khuê nữ của mình có thể đến nhà điều kiện tốt đấy, nhưng ngươi có thể nói hai khuê nữ Ngô thị không tốt sao? Ngô thị chính là tham lam hư vinh sao?

Lập Hạ nghe được tiểu Kiều hỏi, nên nói: "Tiểu Kiều à, chuyện như vậy, muội một tiểu nữ oa tử không cần quan tâm, trước kia ca không thể kiếm đồ tốt cho muội, hiện giờ muội muốn cái gì cứ nói cho ca, ca mang về cho muội."

Sao lại như vậy chứ? Đại ca, mỗi lần nói đến chuyện này, ca lại nói sang chuyện khác, nhưng cho dù ca đổi đề tài, vẫn phải đối mặt.

Hừ hừ, chờ khi nương càu nhàu với ca, ca đừng tìm muội cầu cứu! Tiểu Kiều không hiền hậu nghĩ.

Ngô thị quan tâm hôn sự của đại nhi tử, đây là chuyện cả nhà đều biết, hôm nay, có xe ngựa tới nhà, xuống là Diệp đại cô, hiện giờ Diệp đại cô tới đều không tới thượng phòng, chỉ ở nhà mấy huynh đệ.

"Đại tỷ, tỷ đã đến rồi!" Ngô thị rất hoan nghênh Diệp đại cô đến đây, nàng cũng muốn càu nhàu chuyện Lập Hạ với đại cô tử, trước kia Diệp đại cô cũng vì hôn sự của Nhất Phàm biểu ca mà đau đầu, hiện giờ Nhất Phàm biểu ca đã thành thân, nàng cũng giải quyết nỗi lòng.

Hôm nay Diệp đại cô sang đây nhìn thấy nhà nhị đệ, càng nhìn càng thấy thoải mái, đây chính là người tốt có tốt báo, nương ở dưới đất cũng an ủi, nhớ ngày đó khi nàng lần đầu tiên đến đây, nhìn thấy nhà nhị đệ chỉ là phòng đất, trong lòng còn ê ẩm, càng thêm oán hận cái gọi là cha đó, Quách thị nàng cũng hận, nhưng Quách thị không phải là gì của nàng, không tốt với bọn họ mấy người không phải thân sinh, đó là người ta có cớ, nhưng người cha kia của mình là cha ruột, lại có thể thiên vị như vậy khi phân gia, đây mới thật sự không xứng là cha.

Cũng may nhi tử của nhị đệ có tiền đồ, hiện giờ đã kiếm được gia nghiệp, nhà gạch ngói này khí phái bao nhiêu.

Nhưng hôm nay Diệp đại cô sang đây thật sự có việc, "Nhị đệ muội, ta có lời nói thẳng luôn, hôm nay ta tới đây chính là vì thăm dò ý tứ, xem các ngươi có ý gì."

Ngô thị nói: "Đại tỷ, ngài nói."

Diệp đại cô nói: "Bên này có người coi trọng Lập Hạ, muốn để hắn làm con rể đấy."

Ngô thị nghe cả kinh, "Đại tỷ, có phải Lập Hạ làm chuyện sai lầm gì, hư danh tiếng cô nương gia không?" Nếu như vậy, thật sự muốn chết mà, chẳng lẽ Lập Hạ ở bên ngoài không cẩn thận trêu ra sao? Nhưng Lập Hạ không phải oa tử như vậy.

"Nhị đệ muội, muội nói gì vậy? Lập Hạ là người như vậy sao? Chất tử của chính ta, chẳng lẽ ta không biết sao? Haizzz, nói với muội, thật ra là đệ đệ và đệ muội nhà thông gia ta coi trọng Lập Hạ, muốn hắn làm con rể đó, muội không biết chứ, người ta gặp Lập Hạ vài lần, khen Lập Hạ, đệ đệ muội muội thông gia ta có một khuê nữ, năm nay mười sáu rồi, ta cũng từng thấy người, nghe đại nhi tức của ta nói, bình thường tính tình cũng tốt, ta đây vừa xem, cảm thấy cũng thực không tồi, nhưng đệ muội à, hôn sự của Lập Hạ do muội và nhị đệ quyết định, nếu không đồng ý cứ nói, đại tỷ ta sẽ không vì chuyện này mà trách hai đứa, dù sao hôn sự này chú trọng nhất là ngươi tình ta nguyện Nhưng chúng ta là người nhà, ta nói với đệ muội nè, Lập Hạ của chúng ta được bọn họ coi trọng, là bọn họ chủ động tìm tới cửa, đây là có lợi cho chúng ta đó."

Ngô thị nghe xong nói: "Đại tỷ, muội nhớ nhà vợ cháu ngoại là Kim gia ở Khang thành, bọn họ sẽ để mắt đến chúng ta người nhà quê như vậy sao." Kim gia ở Khang thành không nói có tiền nhất, nhưng cũng rất có tiền, nhà họ họ Kim, thêm với cửa tiệm bọn họ mở cũng có tiệm vàng, người nhà như vậy, cùng với nhà đại cô đều ở Khang huyện còn nói được, Nhất Phàm là đứa có bản lĩnh, nhưng Lập Hạ chỉ là tiểu tử nông thôn, người ta làm gì nhìn trúng nhi tử mình được? Cũng không phải Ngô thị tự xem nhẹ mình, mà chén cơm lớn bao nhiêu thì xới bấy nhiêu cơm, quá nhiều, sẽ nghẹn!

Thêm với nhà nhi tức phụ quá tốt, đến lúc đó cưới vào cửa, lỡ xem thường nhà mình thì sao? Nàng chú trọng nhất là gia hòa vạn sự hưng.

Diệp đại cô nghe xong nói: "Nhị đệ muội, muội đã xem thường nhi tử mình rồi, ta ở Khang huyện, cũng biết còn có rất nhiều nhà đang thăm dò chuyện Lập Hạ đấy, chuyện Lập Hạ nuôi cá, trong mấy gia đình giàu có kia đều biết rất rõ ràng đấy, hiện giờ lại chạy phía nam, Kim gia này có quan hệ với người thân với chúng ta, nếu không nào đến lượt bọn họ chứ?"

"Lại nói, muội bây giờ cưới nhi tức phụ, nàng sống trong nhà muội, gả tới chính là người nhà muội rồi, còn dám ngỗ nghịch bất hiếu sao? Hơn nữa đệ đệ muội muội nhà thông gia này của ta chính là cầm lấy một phần tiệm vàng này, làm người không phải kiểu lõi đời đó, theo bản thân ta thấy, là dễ sống chung, hai phu thê như vậy, dạy dỗ khuê nữ, khẳng định không kém, về sau Lập Hạ nhà chúng ta nhất định sẽ còn có tiền đồ, người ta định xuống tay trước, muội còn có gì không yên lòng, muội nâng cao đầu lên chút, nhất định không có chuyện gì, người ta nói rồi, nông thôn thanh tịnh, bọn họ chỉ hy vọng khuê nữ có thể gả được vào nhà đơn giản, biết muội tính tình tốt, nhị đệ ta là người hiền lành, chính là mấy đệ đệ muội muội thật sự tốt không thể tốt hơn rồi, người ta làm cha nương, suy tính còn nhiều hơn chúng ta, muội cứ hoàn toàn yên tâm đi."

Ngô thị nghe hơi động lòng, "Vậy đại tỷ, muội muốn nhìn xem khuê nữ này trước." Không nhìn cũng không yên tâm, thông qua lời nói hành động, cũng có thể biết được đại khái.

Diệp đại cô cười nói: "Dĩ nhiên không có vấn đề, nhưng muội có nên lộ ra chút gió với Lập Hạ tiểu tử kia không, hiện giờ tiểu tử này càng ngày càng có chủ kiến rồi. Phải có hắn đồng ý mới được."

Vì vậy Lập Hạ đã biết chuyện này, Ngô thị nói: "Nếu con không vừa ý, nương sẽ nói với đại cô, chúng ta từ từ chọn."

Lập Hạ nói: "Nương, vì chuyện này, mấy năm qua nương và cha đều đã tốn bao tâm tư rồi, nếu bây giờ đại cô đã đến đây, vậy nương cứ đi nhìn xem đi." Dù sao sớm muội gì đều phải cưới tức phụ, hắn làm con, trong chuyện này, không thể khiến cha nương sốt ruột nữa.

Thêm với hắn đột nhiên nghĩ tới, Lập Thu và tiểu Phượng đều sắp mười lăm rồi, cô nương người ta đến mười lăm tuổi đều đã đính hôn, nếu mình mãi không thành thân, làm trễ nải muội tử mình phải làm sao? Lập Thu ngược lại có thể chờ thêm mấy năm, nhưng cô nương gia lại không thể. Tuổi hoa tốt đẹp không được mấy năm, hắn làm đại ca cần phải tự trách mình.

Nếu nói trong lòng Lập Hạ có người, đó là nói bừa, tình tình ái ái, rất không đáng nhắc đến với Lập Hạ nam đương gia này, kết hôn cũng được, có tức phụ rồi, cùng mình chăm sóc cha nương và đệ đệ muội muội, đây là suy nghĩ trong lòng Lập Hạ.

Chỉ cần có thể sống tốt, còn có gì không thể chứ? Không thể không nói, suy nghĩ của Lập Hạ là suy nghĩ của rất nhiều nam nhân xã hội này, có người thậm chí thành thân chính là vì nối dõi tông đường, kéo dài hương khói, có phần lớn người chưa hề nhìn mặt, vừa gặp mặt đã là động phòng, lúng túng không? Không hề, chính là mọi người đều như vậy, nên không tồn tại quá kỳ quái.

Thêm với Lập Hạ tin tưởng Ngô thị, nàng thật lòng thương nhi tử, không tốt nàng tuyệt đối sẽ không để mình cưới vào cửa.

Dưới Diệp đại cô xe chỉ luồn kim, Ngô thị mang theo tiểu Kiều đi gặp cô nương Kim gia này, sau khi gặp được rất hài lòng, nói chuyện có chừng mực, thêm với trong ánh mắt không có thần thái xem thường người ta, không hề vì mình là người trong thành mà cảm thấy cao hơn người ta một bậc.

Trong lòng Ngô thị đã hài lòng bảy tám phần. Tiểu Kiều cũng len lén quan sát người có thể trở thành đại tẩu tương lai của mình, diện mạo trên trung đẳng, dáng dấp đại ca mình không tệ, xứng với cô nương Kim gia này tuyệt đối xứng đôi.

Dáng dấp mấy tỷ muội tiểu Kiều đều rất không tệ, điểm này người Diệp gia thôn có thể làm chứng.

"Tiểu Kiều, con cảm thấy cô nương Kim gia như thế nào, có thể làm đại tẩu con không?" Ngô thị hỏi tiểu Kiều, đừng thấy tiểu Kiều còn nhỏ, nhưng ánh mắt vẫn rất tốt, Ngô thị mang theo nàng cũng có mục đích này, chính là để tiểu Kiều cùng nhìn xem.

Tiểu Kiều gật đầu, nói: "Kim cô nương cười thật ấm áp. Nhìn cũng khiến người ta thích. Còn có nương, Kim cô nương dẫn con đi chơi, tay áo con bị rạn đường chỉ, là Kim cô nương thay con khâu lại, nương nhìn xem có nhìn ra là sửa lại không."

Tay áo của tiểu Kiều không cẩn thận bị mắc vào một cành liễu, rạn đường chỉ rồi, Kim cô nương khâu lại cho tiểu Kiều, nữ công của cô nương này thật tốt, thêm với không hề có ý tứ chê cười tiểu Kiều. Tay áo tiểu Kiều rạn đường chỉ hoàn toàn do ngoài ý muốn, không phải tiểu Kiều vì thử dò xét Kim cô nương này mà cố ý làm ra, nhưng bất ngờ này, lại là bất ngờ tốt.

Sau đó Diệp đại cô hỏi Ngô thị: "Thế nào, ta thấy Kim cô nương này không tệ, Kim gia bọn họ nuôi cô nương rất tốt, muội xem tức phụ con ta thì biết."

Sau khi Kim thị tức phụ Diệp đại cô gả tới, rất nhanh được Diệp đại cô thích. Ngô thị cũng thật thích Kim thị này.

Ngô thị nói: "Là thật không tệ."

"Nếu đã nhìn trúng, vậy còn chờ gì? Mời một bà mai đến nhà người ta cầu hôn đi, mặc dù Kim gia nhìn trúng trước, nhưng lúc chúng ta nên cho người ta mặt mũi cũng nên cho, cầu hôn này đàng trai chúng ta nên làm." Diệp đại cô nói.

Ngô thị nói: "Hôm nay muội thấy các nàng cũng có nha hoàn hầu hạ, chúng ta ở nông thôn, nếu thật sự mang theo một đứa nha hoàn qua, có phải không được tốt lắm không?"

"Đệ muội à, bình thường muội rất thông minh, sao giờ lại vậy? Muội là đàng trai, đến lúc đó muội nói không muốn bên này mang nha hoàn bọn họ có gì không đáp ứng? Muội làm me chồng còn tự làm việc, nếu bọn họ chọn nhà muội, vậy nên qua nhà muội sống, giống như nhà muội, gả qua rồi, đến lúc đó chính các ngươi muốn nha hoàn, vậy là chuyện sau này, ta nghĩ Kim gia này vẫn hiểu chút đạo lý. Bằng không, đây rốt cuộc là cưới tức phụ hay cưới tổ tông chứ." Nếu Kim gia nghĩ tới gả khuê nữ về nông thôn, vậy phải suy tính tình hình thực tế, nếu thật sự mang một nha hoàn đi thay cô nương Kim gia hầu hạ người, vậy không thể nào nói nổi.

Sau khi trở về Ngô thị nói tình huống gặp người hôm nay với Diệp Trụ, về cơ bản hài lòng, Lập Hạ cũng được báo cho biết, những chuyện khác không cần quan tâm. Thừa dịp còn chưa định ra hôn sự, hắn còn phải tìm được cửa tiệm đấy.

Kết quả Ngô thị tìm bà mai đến Kim gia cầu hôn, bởi vì trước đó đã xem mắt rồi, cho nên bà mai đi qua chỉ đi ngang sân khấu, tất cả rất thuận lợi, sau đó hợp bát tự, hạ tiểu định, Ngô thị cảm thấy mấy năm qua Lập Hạ rất khổ, còn là lão đại, cho nên lễ đính hôn này cũng đặc biệt phong phú, mấy tiểu oa khác đều không có ý kiến, việc mừng của đại ca, đương nhiên càng tốt càng tốt. Huống chi đại ca vì nhà này kéo dài đến như vậy còn chưa thành thân, trong lòng bọn họ đều rất áy náy.

Kim gia cũng không nghĩ tới Diệp gia có thể đưa lễ đính hôn phong phú như vậy, trong lòng càng vui mừng, đưa đồ càng nhiều, nói rõ càng coi trọng cửa hôn sự này.

Nương của Kim cô nương nói: "Nhà bọn họ thật tri lễ, khuê nữ nhà ta gả qua, ta cũng yên tâm một nửa." Một nửa còn dư lại, chính là thời kỳ cọ xát rồi, dù sao không phải người từng cùng sinh hoạt, sinh hoạt tập quán gì đó đều không giống, có cọ xát nhỏ là đương nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dienvan