Chap 1:Xuyên rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyễn Gia Huy vừa mở mắt ra đã thấy ngay 1 khung cảnh vô cùng kì lạ ,nói đúng hơn là tràn đầy mùi tiền . Chiếc giường cậu đang nằm không phải nói quá chứ có khi nhân 5 bản thân lên cũng vẫn nằm được ,cái đèn sáng long lanh lấp lánh lập loè còn sáng hơn cả trí tưởng tượng của hủ nữ ,rồi còn tủ game khổng lồ gì kia nữa .Người ta giàu sau 1 đêm còn cậu là giàu sau 1 cái nhắm mắt hả?
TÔI LÀ AI ?ĐÂY LÀ ĐÂU THẾ NÀY !!!?

Cậu chỉ là 1 sinh viên nghèo sống cùng mẹ ,vừa cùng mẹ làm trong quán ăn vừa đi học ,chỉ mong được sống bình yên với mẹ và giảm bớt cái khổ này đi thôi mà . Vậy mà tại sao giờ cậu lại đang ở đây???

" [ Xin chào ,bạn là người may mắn được xuyên không vào 1 thế giới vô cùng hiện đại nữa đó .Không chỉ vậy, bạn thân iu còn có được.....1 hệ thống vô cùng đáng iu là tui đây nữa] " bỗng có giọng nói từ đâu vang tới mang theo giọng điệu rất tự mãn.

Nguyễn Gia Huy nhìn tới nhìn lui cùng với hàng ngàn câu hỏi vì sao xuất hiện trong đầu :"Ngươi ở đâu? Là ai vậy ? Xuyên không rồi hệ thống là cái qq gì ,trả tôi về lại đất nước Việt Nam thân yêu điiiii".

"[ tui đang ở 1 nơi rất là xa ,đó chính là trên đầu cậu nè ,xin tự giới thiệu lại lần nữa tui-hệ thộng đẹp trai đáng iu tài giỏi của bạn đó . Bạn chính là người chịu rất nhiều đau khổ nên mới khóc như vậy ,vì thế nên hệ thống này đã chọn bạn để xuyên không thay đổi cuộc đời đó . Thế nào ? Có phải rất vui không muahaha ]". Giọng nói đó lại lần nữa xuất hiện nhưng lần này cái thứ " hệ thống "kia đã xuất hiện và bay vòng vòng quanh cậu . Nhưng càng nói cậu càng không hiểu ,1 nam tử hán như cậu thì có gì phải khóc cơ chứ , quá tò mò nên Nguyễn Gia Huy nói ra suy nghĩ của mình lúc nào không hay .

" [ thì chính là cái lúc cậu khóc không ngừng được tới nỗi mà không lên tiếng được luôn đó . Ôi! Thật đau xót làm sao ]" .

Nguyễn Gia Huy trầm tư 1 phút suy nghĩ lại cuộc đời . Lần gần đây nhất cậu khóc chả phải là .......trong lúc thái hành trong bếp ,vì hành cay quá nên cậu không kìm được nước mắt mà khóc nhưng mà cũng không lên tiếng nói với ai được vì điều đó "nhục " . À đúng rồi ! Sau khi lau nước mắt chưa kịp nhìn thấy ánh sáng của Đảng cậu đã xuất hiện ở đây rồi. Hoá ra là chỉ vì củ hành mà cậu xuyên không...

" a hahahhaahahaha".

" [Ehehhehehe]" .

1 tràng cười xã giao xuất hiện đến từ vị trí Nguyễn Gia Huy và hệ thống của cậu. Và ngay sau đó cơn tức giận của cậu đã chính thức phun trào , cậu vừa cầm gối đi ném liên hồi vào hệ thống vừa lấy hết vốn ngôn từ của cậu ra để chửi :

" CMN!!!! NGƯƠI ĐÙA TA À !? MẮT ĐỂ ĐÂU VẬY HẢ PHẢI NHÌN RÕ HOÀN CẢNH RỒI HẴNG BẮT NGƯỜI CHỨ ,TÔI CHỈ VÌ cay mắt do hành ...  Không biết đâu ,chả tui về trái đất ,Việt Nam thân yêu đi . Oahuhu các người bắt nạt ta ....

Hệ thống nào đó bỗng thấy trong đầu mình giờ như bị đứt mất đoạn giây thần kinh nào rồi ...Không lẽ 1 ngườ...nhầm 1 hệ thống siêu phàm đã làm việc rất lâu năm (cụ thể là 1 ngày ) lại bắt nhầm người , rồi xong kiếp này coi như bỏ .

Nguyễn Gia Huy dừng động tác lăn lóc ,đôi mắt ' long lanh ' hướng về cái tên hệ thống kia " này , sao không nói gì ? Nếu thấy tội lỗi thì mau đưa tôi về đi chứ ".

" [dạ thưa hoàng thượng....khi xuyên rồi trừ khi hoàn thành nhiệm vụ thì không thể trở về được ạ ]" . Giọng nói vang lên vô cùng kính cẩn nhưng lại như là tiếng sét đánh ngang tai cậu. Không thể trở về ...haha CMN CUỘC ĐỜI !!! . Nhưng mà cho dù có chửi bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng chẳng thể thay đổi được gì nên y cũng chỉ đành thuận theo :

" haiz , thế nói đi nhiệm vụ là gì hả hệ thống "

Ánh mắt hệ thống sáng hơn đèn pha mà giải thích "[ rất đơn giản thôi ạ , chỉ cần làm cho gia đình ,bạn bè ,v.v .... Yêu thích cậu không ai dưới 50% và có 3 người đạt 100% là nhiệm vụ hoàn thành ạ ,à đúng rồi cậu có thể  đặt tên tôi cho chúng ta thân thiết hơn đi . Không chỉ vậy ,do cậu xuyên là lỗi của tôi nên khi nào cậu cần tôi sẽ đưa ra các vật phẩm cậu muốn nha]".

Nguyễn Gia Huy làm bộ đặt tay lên má suy nghĩ để không làm lộ vẻ mặt mù mờ về lượng thông tin vừa rồi .

" a từ nãy tới giờ mới để ý ngươi giống con chồn ghê ta ,vậy gọi là chồn đi "
. Cậu quan sát kĩ tên chồn nào đó vừa được gọi tên .

"[Ta không phải là chồn !! Ta là mèo m.....ta là hệ thống !!thôi kệ đi muốn gọi thế nào thì gọi ]". Hệ thống chồn ra vẻ ta đây dỗi rồi mà nói .

Trêu tức được hệ thống rồi Nguyễn Gia Huy mới nói tới vấn đề quan trọng :

" Chồn ,đây là đâu , tôi có thể hiểu được ngôn ngữ nơi đây không và tôi là ai " .

[" hứ !! Không nói đó . Đây là hành tinh fiore ,nơi này khá giống với trái đất tuy nhiên phát triển hơn rất nhiều ,mọi việc hầu như đều có robot làm rồi . Vì để tiện cho việc làm nhiệm vụ nên cậu sẽ nói được ngôn ngữ nơi đây và thêm nữa là cậu vẫn là cậu không thay đổi gì cả .......vì ngươi cũng ...xinh rồi "] . không phải hệ thống cố tình khen y mà do y đúng là xinh thật. Mắt nâu đen tóc đen dù đi làm nhưng cậu vẫn giữ được làn da trắng khoẻ nhìn không yếu ớt mà đẹp đẽ của người Việt.

" ehehe cảm ơn đã khen nha chồn ,thế.....nơi này ta có cha mẹ không " . Cậu vui vẻ nhận lời khen nhưng ngay sau đó là nét đượm buồn trong đôi mắt ấy ,bởi ở trái đất, cậu chỉ còn mẹ thôi nhưng bà cũng không khoẻ là bao bởi sống cũng người chồng bạc tình . Nghĩ tới mẹ đôi mắt cậu lại muốn khóc  .

Để giải nguy ,hệ thống đã nhanh chóng đáp :"[ đương nhiên là có tuy là không nhiều thiện cảm bởi nhiệm vụ cho tính cách trước của cậu rất..... Thôi cậu có thể xuống dưới nhà xem "].

Nói rồi cậu cùng hệ thống đi xuống nhà để nhìn mặt cha mẹ nơi này của cậu . Vừa đi xuống hơn nửa cầu thang cậu đã nhìn thấy cảnh tượng .....

    _____________tu be con tờ niu _______

Lần đầu viết truyện mong mọi người góp ý ạ ^•^ xin lỗi vì chap đầu hơi ngắn ạ ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro