chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Chương Tiếp: Bỏ Trốn và Sự Quyết Tâm**

Sau cuộc cãi vã dữ dội, Offroad cảm thấy không thể tiếp tục chịu đựng thêm nữa. Hắn quyết định rời bỏ cung điện, nơi đã trở thành một gánh nặng đối với tâm hồn hắn. Đêm hôm đó, khi mọi thứ trở nên yên tĩnh, Offroad lặng lẽ thu dọn vài thứ cần thiết và rời khỏi phòng mà không để lại lời nhắn nào.

Những bước chân của Offroad vang lên nhẹ nhàng trên sàn đá lạnh lẽo của cung điện. Hắn biết rằng đây có thể là quyết định khó khăn nhất mà hắn từng đưa ra, nhưng hắn cần có thời gian để suy nghĩ và tìm lại bản thân. Hắn cần phải rời xa Daou, ít nhất là tạm thời, để có thể suy nghĩ rõ ràng hơn.

Khi Offroad đến cửa chính của cung điện, hắn nhìn lại một lần cuối, đôi mắt hắn đẫm lệ. "Xin lỗi, Daou... nhưng tôi không thể ở lại nơi này nữa," hắn thầm thì, trước khi bước ra ngoài.

Nhưng Daou đã không ngủ. Hắn cảm nhận được sự bất an và biết rằng Offroad có thể sẽ làm điều gì đó. Khi nghe thấy tiếng bước chân lặng lẽ của Offroad rời khỏi phòng, Daou ngay lập tức đứng dậy, trái tim hắn đập mạnh. Hắn không thể để Offroad đi như vậy. Không một lời giải thích, không một cơ hội để hàn gắn.

Daou nhanh chóng đuổi theo, băng qua các hành lang tối tăm của cung điện. Khi hắn thấy bóng dáng của Offroad ở phía trước, lòng hắn thắt lại. "Offroad!" hắn hét lên, nhưng Offroad không quay lại, tiếp tục bước đi.

Trong cơn hoảng loạn, Daou tăng tốc, bước chân của hắn ngày càng nhanh hơn. Khi hắn gần bắt kịp, hắn đưa tay ra, nắm chặt lấy cổ tay của Offroad, kéo hắn lại. "Đừng đi, Offroad! Em không thể bỏ tôi lại như thế này!"

Offroad giật mình, quay lại nhìn Daou với ánh mắt đầy tổn thương. "Daou, tôi... tôi không thể ở lại đây nữa. Tôi cần không gian, tôi cần thời gian để suy nghĩ."

Daou không buông tay, đôi mắt hắn tràn ngập sự quyết tâm. "Em có thể cần thời gian, nhưng không phải bằng cách bỏ đi như thế này. Tôi sẽ không để em rời khỏi tôi. Không phải như thế này."

Offroad cố gắng giằng ra khỏi tay Daou, nhưng sức mạnh của Daou quá lớn. "Hãy buông tôi ra, Daou! Đây là quyết định của tôi!"

Nhưng Daou không nghe. Hắn biết rằng nếu để Offroad đi, hắn có thể mất Offroad mãi mãi. "Không. Tôi không để em đi đâu cả. Chúng ta sẽ giải quyết mọi chuyện, nhưng em phải ở lại đây, bên cạnh tôi."

Daou ra lệnh, giọng nói của hắn đầy quyền lực. "Kéo ngựa lại ngay lập tức!"

Những người hầu ngay lập tức làm theo lệnh của Daou. Một con ngựa được chuẩn bị sẵn, và Daou kéo Offroad về phía nó. Offroad cố gắng vùng vẫy, nhưng sức mạnh của Daou quá lớn.

"Daou, tôi không muốn đi đâu cả!" Offroad kêu lên, nước mắt tràn ngập trong mắt hắn.

Nhưng Daou vẫn kiên quyết. "Chúng ta sẽ nói chuyện trên đường. Tôi không thể để em bỏ đi mà không có lời giải thích. Nếu em muốn thời gian, chúng ta sẽ có nó, nhưng tôi sẽ không để em đi một mình."

Hắn giúp Offroad leo lên ngựa, rồi nhảy lên ngựa phía sau. Với đôi tay mạnh mẽ, Daou ôm chặt lấy Offroad, giữ hắn không thể rời đi. "Chúng ta sẽ đi đâu đó, nơi mà chúng ta có thể suy nghĩ và nói chuyện mà không bị bất cứ ai làm phiền. Nhưng em phải biết rằng tôi sẽ không bao giờ để em đi một mình."

Offroad ngồi yên trong vòng tay của Daou, cảm nhận được sự ấm áp và bảo vệ từ người mà hắn yêu. Hắn biết rằng cuộc hành trình này có thể sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất hắn không phải đối mặt với nó một mình. Daou đã quyết tâm, và Offroad hiểu rằng có những thứ không thể dễ dàng rời bỏ.

Ngựa bắt đầu chạy, đưa họ ra khỏi cung điện và vào một cuộc hành trình mới. Một hành trình để tìm lại chính mình, để tìm lại tình yêu và sự tin tưởng đã bị tổn thương. Họ sẽ đi đâu? Họ sẽ làm gì? Chỉ có thời gian mới có thể trả lời. Nhưng ít nhất, họ đang đi cùng nhau, và đó là điều quan trọng nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro