Ân đoạn nghĩa tuyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế tử...... Bạch Ngân Nguyệt ta cái gì cũng không cần..... nhưng ta muốn biết trong hồ lô của hoàng thượng muốn bán là gì? .....
hừ muốn nàng chấp nhận làm việc, thì phải cho nàng chiếm chút tiện nghi chứ......... đừng tưởng là nàng không biết có âm mưu đang chờ nàng........
Nhưng muốn lợi dụng nàng....... không có cửa đâu..........

Nghịch nữ..... hoàng thượng muốn làm gì đâu tới phiên ngươi hỏi....

Thừa tướng.....Ta là đang hỏi thế tử.... ông cần gì phải nóng lòng như vậy....

Hừ....... có phải ngươi muốn cả phủ thừa tướng này đều phạm tội khi quân.... ngươi mới vừa lòng...

Thừa tướng.. ông đã quá lời.... nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở cho ông biết .......ta ở đây chỉ vì nơi ở của mẹ ta,linh vị còn nơi này, chứ không có liên quan gì đến phủ thừa tướng...

Được được....... nhưng bao nhiêu năm qua gia đình này cũng nuôi dưỡng ngươi ..... ngươi lớn như bây giờ là nhờ vào ai hả........

Bạch Thiên ngạo cảm thấy mình mất hết mặt mũi trước đứa nghịch nữ này...... ông đường đường là thừa tướng,,tay nắm trọng binh,, mà không làm cho đứa ngổ nghịch này kính trọng...... ông thật muốn bóp chết nó

Nhưng vì có thái tử và ly vương ở đây,, dù ông rất muốn đánh chết nó,,,, nhưng ông làm vậy thì đứa con gái mà ông yêu thương nhất phải làm sao??
Ông không thể vì một chút nóng vội mà làm hỏng đại sự được...

Ha ha ha....... Bạch Ngân Nguyệt nở nụ cười tươi rói... nhưng trong tiếng cười là sự lạnh lùng khát máu...........
Nghe tiếng cười, thế tử và ly vương điều cảm thấy sát khí........... nhưng khi nhìn lại thì chỉ thấy cặp mắt lạnh lùng của cô.... thật sự là làm cho người ta nghi ngờ....

Ngươi cười cái gì ??

Ta cười ông đó, thừa tướng .... lúc ta còn nhỏ thì bị nhốt trong củi.... một ngày chỉ ăn một chén cháo loãng......... tới lúc....... cô định nói là chết đói nhưng hiện giờ cô không thể nói khi cô còn sống.....

Sáu năm nay ông có thể hỏi xem..... đại phu nhân không hề phát bạc cho ta và ta cũng chưa từng ăn cơm trong phủ.......
Lời cô vừa nói ra làm cả ba nam nhân ở trong phòng đều giật mình........

Thừa tướng cứ nghĩ rằng mẹ cô đã tìm cách trèo lên giường ông nên ông rất gét cô..... nhưng ông không nghĩ là cô lại sống không dễ gì....... nhưng vậy thì sao chứ..... đối với ông chỉ có hai đứa con gái.... còn cô chỉ là thứ lót đường cho con ông

Bạch Ngân Nguyệt,,, ngươi nói dối....
Nếu không có phủ thừa tướng thì ngươi sống bằng gì.???

Chuyện đó ông không cần thiết phải biết........

Thế tử......ta muốn biết sự thật.... nếu không ta sẽ không vào cung....

Bách Lý Hàn..... đang suy nghĩ tại sao thừa tướng lại ghét bỏ đứa con gái này....... nhưng chuyện này cũng đâu liên quan gì tới hắn...... chỉ cần có một người thay thế bạch uyển nhi hy sinh là được....

Chuyện này phụ hoàng chỉ lệnh cho ta tới đây thông qua một chút.... còn chuyện gì thì, sáng mai tam tiểu thư cứ vào cung sẽ biết thực hư.....

Được..... phiền thái tử ..... nhưng nhờ người chuyển lời cho Hoàng thượng......

Không biết tam tiểu thư muốn Ta chuyển lời gì .???

Thái tử an tâm....Ta chỉ muốn hoàng thượng đáp ứng ta một yêu cầu........ yêu cầu của ta,,,
một không liên quan đến nước nhà....
Hai không giết người phóng hỏa.......
hoàng thượng  nếu đồng ý cho ta một yêu cầu, thì ta sẽ chấp nhận đề nghị của hoàng thượng..........
nếu hoàng thượng đồng ý thì sáng mai cho người gọi ta vào cung....

Được ta sẽ.........

Nếu không còn gì.....ta xin cáo lui...
Hiểu tư đẩy ta về phòng...... dạ tiểu thư.......

Trong phòng ba người nhìn người được tỳ nữ đẩy ra ngoài.... mà cảm thấy giựt mình....
Thế tử nghĩ thầm nghĩ... người con gái này có thể đã biết gì nên mới cả gan ra điều kiện ....

Ly vương thì nghĩ........ nàng thật thông minh.... không để cho người khác nắm bắt mình.... chỉ có nàng mới thật sự nắm bắt người khác....... không biết lần này phụ hoàng có chọn sai người để điều khiển rồi không ?......... hắn sẽ về cho người điều tra về nàng.....

Thừa tướng nghĩ..... nghịch nữ này nếu đại sự lần này thành công thì thôi..... còn nếu không, thì không thể để một đứa con gái dám chống đối lại hắn sống sót......
________
Chủ nhân chuyện tối nay có cần thuộc hạ vào cung điều tra.....?

Không cần........Tịnh Hải..... cứ để sáng mai coi trong hồ lô của Bách Lý ngạn muốn bán là gì???

Tịnh Hải, ngươi và Sơ thất. Đi làm cho ta một việc.... 
Hai người các ngươi hãy về tổng đà điều một số nhân lực.... và tiền tài ra biên giới của nguyên quốc xây dựng cho ta một căn cứ tình báo..... mặt khác ngươi hãy kêu Cửu Linh hãy sắp xếp tới bên cạnh ta.......ta cảm giác ngày ta rời đi nơi này không còn xa

Vâng thuộc hạ sẽ đi làm ngay.........
-----_________
Thấy thuộc hạ đã đi xa..... Bạch Ngân Nguyệt Lâm vào trầm tư.....
Cô không giỏi về ngụy trang.....bao nhiêu năm nay cô sống trong hai thân phận......... bây giờ cô đã lộ diện trước mặt thái tử, thì trước sau cũng có phiền phức.... vậy thì phải mau chóng dứt khoát cách ly với phủ thừa tướng .... nhưng việc này phải nhờ tới hoàng thượng......... còn việc trả thù... hừ.. không vội....

Tiểu thư người đã ngủ chưa.....
Hiểu Tư, vào đi....... có chuyện gì??

Không....em thấy từ lúc người từ thư phòng của lão gia về thì người không vui...,.. có phải lão gia trách người không. ?
Cũng tại em, lúc đó không ở trong phòng với tiểu thư .... nên
Bạch Ngân Nguyệt nhìn cô bé trước mặt chỉ thấy gò má phúng phính thật sự muốn nhéo một chút....... nhìn như một cái bánh bao.... nghĩ mà cảm thấy vui vẻ

Em nghĩ em có thể vô trong được sao..?..
vừa nói mà tay cô đã với tới gò má hiểu Tư nhéo nhéo.... nghĩ thật là mềm.... đúng là một tiểu bánh bao...

Dĩ nhiên là không rồi.em là ai chứ...?

Thôi được rồi ta chỉ mệt mỏi nên mới không muốn nói chuyện thôi.......

Thôi ta ngủ đây........
Dạ để em tắt đèn cho người...

Hừ.. hoàng cung ta thật mong chờ....... các người muốn giở trò gì....

_____










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro