Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi c152-156 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 152: Từng bước Kinh Tâm ( I )

Một câu của Phượng Ly Ca làm cho Quỷ Tịch ngây ngẩn cả người.

"Ai, ngươi lại muốn làm cái gì?" Quỷ Tịch thấy hắn như thế không khỏi hỏi.

Phượng Ly Ca nhìn về phía hắn nói: "Sau khi gặp Ngữ Diên, ta muốn đi Tỏa Hồn gò đất" hắn lạnh nhạt nói.

"Cái gì?" Quỷ Tịch nghe vậy lập tức đứng lên "Ngươi nói lại một lần nữa đi?" Hắn thà cho rằng bản thân nghe lầm chứ không nguyện ý nghe thấy mấy chữ kia.

"Ta muốn đi Tỏa Hồn gò đất" Phượng Ly Ca lại lặp lại nói.

"Không phải chứ? Ngươi muốn đi Tỏa Hồn gò đất? Nơi đó rất nguy hiểm ngươi không biết sao?" Quỷ Tịch reo lên.

Phượng Ly Ca nhìn về phía hắn đột nhiên nói: "Hắn là sư huynh của ta"

"Nhưng là. . . . . . Nhưng là bây giờ hắn không phải đã không coi ngươi là sư đệ sao!" Quỷ Tịch lại nói, Tỏa Hồn gò đất kia căn bản không phải đơn giản như bọn họ tưởng .

"Ngươi sai lầm rồi! Nếu hắn thật sự coi ta là địch thì hắn đã sớm khai ra nơi ở của ta " Phượng Ly Ca mở cây quạt ra nhàn nhã nói.

" Quỷ Tịch huynh! Ngươi đừng nói nữa, chúng ta biết nơi kia rất nguy hiểm nhưng chúng ta đã cùng nhau đi vào nơi này làm sao ta có thể bỏ lại Sở huynh rồi một mình rời đi được?" Dịch Hiên nói.

Quỷ Tịch nhìn nhìn Phượng Ly Ca rồi lại nhìn Dịch Hiên một chút, rốt cục hắn đành bất đắc dĩ thở dài nói "Đi! Các ngươi rộng lượng như vậy thật sự làm ta không hiểu nổi, đây tột cùng là vì sao? Tình địch cứu tình địch? Buồn cười!"

Phượng Ly Ca nhìn về phía hắn cười cười trêu ghẹo nói: "Ai, vậy ngươi cũng không cần giúp chúng ta nha! Chúng ta cũng là tình địch của ngươi a, nga, đúng rồi! Ta mới là tình địch lớn nhất của ngươi! Dù sao Diên nhi đối xử với ta tốt hơn so với bất cứ kẻ nào trong các ngươi, không phải sao?" Phượng Ly Ca cười vô cùng giảo hoạt nói.

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng có đắc ý! Ta không thèm tranh luận với ngươi!" Quỷ Tịch xoay khuôn mặt tuấn tú đi không thèm để ý tới hắn.

Dịch Hiên thấy thế cười cười, Phượng Ly Ca cũng thản nhiên cười cười, Quỷ Tịch ngoái đầu lại nhìn thoáng qua hai người thấy cả hai đều lộ vẻ tươi cười thì trong lòng hắn có chút lo lắng, tuy rằng bọn họ đang cười nhưng hắn biết bọn họ là muốn làm cho hắn thả lỏng bình tĩnh trở lại, dù sao cũng chẳng ai biết được ở nơi đó sẽ gặp phải chuyện gì, có thể bình an đi ra hay không!

Bên kia

"Oa! Tóc này thật sự mềm mại bóng loáng nha" một trong bốn ác bà bà cầm cây lược gỗ giúp Ngữ Diên chải tóc tán dương nói, mà Ngữ Diên lại giống như cái xác ướp ngơ ngác ngồi trước gương đồng, mặc các nàng bài bố.

"Ai u! Làn da Vương Hậu thật sự rất non mịn nha" một ác bà bà khác cũng cảm thán nói.

Dung ma ma cười cười đứng ở một bên nhìn bốn ác bà bà giúp nàng sửa sang lại, Ngữ Diên trong lòng đã sớm phát hỏa tới cực điểm, chính là sau khi chống cự các nàng một phen nàng lại càng không còn khí lực mà chống đối.

"Vương Hậu! Ngươi xem một chút xem thế nào?" Lúc này, bốn người cũng đã sửa soạn cho nàng xong xuôi, vội đem gương đồng mang đến trước mặt nàng mời nàng xem.

Ngữ Diên ngước mắt nhìn thoáng qua gương đồng, nháy mắt đồng tử liền dãn to ra, nàng biết vẻ ngoài của mình rất đẹp nhưng thật không ngờ rằng trang điểm lên lại xinh đẹp như vậy, thật giống tiên nữ a!.

"Vương Hậu! Ngươi thật xinh đẹp a!" Dung ma ma thấy thế vội cười nói.

Ngữ Diên ngây ra một lúc rồi đem gương đồng quăng sang một bên đứng dậy nhìn về phía nàng nói: "Ta đẹp mà cũng tới lượt các ngươi nhắc nhở sao? Chẳng lẽ các ngươi không biết là ngọc luôn sáng sao? Đối với bộ dạng các ngươi làm cho ta, ta cảm thấy không tốt lắm a, ngươi xem một chút đi" nàng chỉ chỉ trang sức trên đầu mình nói: "Ngươi cho tóc ta là bình hoa sao? Ngươi đi nói cho Quỷ Vương biết ta chính là như vậy, hắn không muốn thì thôi không cần phải ép ta" nói xong nàng liền rút cái thoa cắm trên đầu xuống sau đó quăng lên trên bàn.

"Vương Hậu! Ngươi đây là có ý gì? Lão nô làm như vậy tất nhiên là vì muốn tốt cho ngài, ngài cứ như vậy Quỷ Vương chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta làm không tốt " nói xong bà ta liền liếc bốn người kia, bốn lão thái bà hiểu ý đem nàng đè xuống, cầm cái thoa cắm lại trên đầu nàng, Ngữ Diên thấy thế tức giận không thôi, xoay người nắm lất tay một lão thái bà.

"A a a đau, đau a" lão thái bà bị nàng nắm như vậy liền đau đớn ồn ào hét lên.

"Bổn tiểu thư dễ dàng để các ngươi đàn áp sao?" Một giây sau, nàng liền đem lão bà bà kia đẩy về phía trước khiến bà ta thiếu chút nữa là ngã nhào trên mặt đất.

Toàn bộ bốn ác bà bà đều nhìn về phía Dung ma ma hi vọng bà ta hỗ trợ.

Ngữ Diên cứ như vậy khinh thường nhìn năm người, nàng vừa rút hết trang sức trên đầu xuống vừa lộ vẻ tươi cười, hừ, bổn tiểu thư cũng không phải cứ để mặc cho các ngươi khi dễ !

Dung ma ma thấy thế sắc mặt lại càng lạnh như băng, bà ta nhìn nàng quát lớn: "Vương Hậu! Lão nô làm việc nhiều năm như vậy, số lần hầu hạ các chủ tử so với số bữa ngươi ăn cơm còn nhiều hơn, nhưng chưa bao giờ ta gặp một chủ tử giống như ngươi!"

Ngữ Diên thấy thế hừ lạnh một tiếng "Ta thì như thế nào? Có bản lĩnh thì ngươi làm cho Quỷ Vương không thú ta nữa! Ngươi lợi hại như vậy, nhưng ngươi không phải chỉ là một ma ma sao?" Nàng không hề khiếp đảm nói.

"Ngươi -----" Dung ma ma nghe vậy bộ mặt càng trở nên âm trầm, đây là lần đầu tiên có nữ tử dám làm càn như thế! Một giây sau, bà ta liền giơ tay lên định đánh lên mặt Ngữ Diên, Vương Hậu thì thế nào? Hiện tại, nàng cũng chưa trở thành Vương Hậu!

"Ba ba ba ba ba ba ba " người bị ăn N cái tát tất nhiên không phải là Ngữ Diên mà Dung ma ma.

"Ngươi. . . . . ." Dung ma ma tức giận giận sôi lên.

"Ta nói, ngươi không đủ tư cách đánh ta! Ngươi tính làm gì a?" Ngữ Diên lạnh như băng nói.

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng có đắc ý! Quỷ Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi" bốn ác bà bà phía sau liền trăm miệng một lời reo lên.

Ngữ Diên thấy bon họ tức giận, khuôn mặt nàng hoàn toàn từ đầu tới cuối vẫn không hề sợ hãi, nàng nhìn các nàng thanh âm lạnh lùng nói: "Ở trước mặt ta thì đừng cậy mình già mà lên mặt! Lớn tuổi như thế rồi thì đừng không biết xấu hổ" nói xong nàng liền xoay người kéo cửa ra, cứ như vậy nghênh ngang tiêu sái đi ra ngoài, hừ, Mộng Ngữ Diên là loại người nào! Dễ dàng để các ngươi khi dễ vậy sao? !

Chính là nàng thật không ngờ Dung ma ma đột nhiên vọt tới trước mặt ngăn cản đường đi của nàng, rồi xoay người nói với bốn người phía sau : "Mau đem Quỷ Vương mời đến đây, nói Vương Hậu tạo phản "

"Cái gì?" Ngữ Diên nghe vậy kinh ngạc nhìn bà ta, kháo, lão yêu quái này đến tột cùng có bị làm sao không, là ai đang tạo phản nha? Đi gọi Quỷ Vương phải không? Bổn tiểu thư chẳng lẽ sợ hắn?

Vì thế nàng liền ngồi trên ghế đá chờ các nàng đi báo, Thanh Bích đứng ở một bên cũng không dám thở, trong lòng thầm nghĩ Vương Hậu lần này nguy rồi, phải biết rằng Dung ma ma rất lợi hại bà ta cũng là người trông nom mà Quỷ Vương yên tâm nhất, từ khi nàng tới nơi này vốn không thấy có bất cứ người nào dám phản kháng lời nói của Dung ma ma.....ở trong cung điện toàn bộ phi tử của Quỷ Vương đều do bà ta quản thúc để ý vì thế không người nào là không nịnh nọt nói tốt với bà ta, vậy mà Vương hậu không chỉ cãi lại lời bà ta mà còn tát bà ta nữa, trời ạ, nàng thưc không dám suy nghĩ nữa.

Không bao lâu, Quỷ Vương cùng bốn ác bà bà từ từ đi tới, Dung ma ma thấy thế vội vung tay áo định giả vờ lau nước mắt, đúng lúc này, Ngữ Diên đột nhiên chạy tới lôi kéo tay Quỷ Vương làm nũng, động tác của nàng nhanh như vậy làm cho Dung ma ma ngay cả nước mắt giả dối cũng không kịp chảy ra.

"Quỷ Vương a! Dung ma ma rất tốt nha! Phi Vân chưa bao giờ thấy các bà bà qua tốt như vậy " nàng vội cười nói.

Quỷ Vương nhìn dấu bàn tay trên mặt Dung ma ma là có thể đoán ra đã phát sinh sự tình gì, chẳng qua là hắn muốn nhìn xem nàng sẽ nói như thế nào.

"Ngươi xem a! Dung ma ma nói muốn dùng phấn hồng đánh cho ta, còn nói nữ nhân dùng phấn này sẽ rất xinh đẹp, nhưng là ta cảm thấy trên mặt mà bôi thứ phấn hồng hồng đó thực giống như mông khỉ a, Dung ma ma lại nói không giống còn nói muốn chứng minh cho ta xem vì thế liền đem mặt ra cho ta đánh, ta đành làm theo ý ma ma ra sức đánh nha, ai, ngươi xem a, sau khi đánh mặt Dung ma ma liền hồng hẳn lên trông thật đẹp a, cho nên ta liền cho các bà bà đánh phấn hồng cho ta, ngươi xem mặt của ta bây giờ có đẹp không?" Nàng ngước mắt nhìn hắn vô cùng nịnh nọt cười nói.

"Quỷ Vương. . . . . . Lão nô. . . . . ."

"Dung ma ma" Ngữ Diên đột nhiên cắt đứt lời của bà ta rồi đi đến trước mặt bà ta cầm tay vô cùng cảm kích nói: "Dung ma ma! Ngươi làm như vậy thực làm cho Phi Vân ngượng ngùng, mọi người đều biết ngươi là người phụ trách trong cung, sau này ta mong được ngươi chiếu cố nhiều hơn nha" nói xong nàng còn giúp bà ta sửa sang áo lại một chút rồi nói nhỏ "Theo ta đấu! Ngươi còn kém lắm!" nói xong liền đứng thẳng đi tới bên người Quỷ Vương.

"Thế nào? Dung ma ma đã quên mình vì ta như thế, chắc khuôn mặt ta lúc này trông rất được đúng không?"

Quỷ Vương cười cười nói: "Trông đẹp lắm! Phấn này rất xứng với ngươi "

"Tất nhiên, về sau kính xin dung ma ma ' chiếu cố nhiều hơn ' nha" nàng nhìn Dung ma ma âm lãnh cười nói.

"Đi! Ta mang ngươi đi gặp một người" Quỷ Vương không có ý định để ý tới Dung ma ma, hắn ôm lấy bả vai của nàng đi ra phía ngoài.

Mấy người còn lại toàn bộ đều ngây ngẩn cả người, ai cũng không biết đến tột cùng chuyện gì đang xảy ra? !

"Cái kia. . . . . . Đi đâu vậy? Ngươi nói là được rồi không cần khoát tay lên vai ta như vậy, tay ngươi rất nặng a" nói xong nàng vội đem tay hắn bỏ ra.

Quỷ Vương nhìn về phía nàng cười cười, không ôm lấy vai nàng nữa, Ngữ Diên cứ như vậy đi theo hắn tới u lam các.

Ngữ Diên đứng trước ' u lam các ', mày đột nhiên nhíu lại, bầu không khí chỗ này vì sao cùng với các nơi khác không giống nhau?

"Đi thôi!" Quỷ Vương dẫn đầu đi vào.

Ngữ Diên vội đi theo, vừa bước vào bên trong, Ngữ Diên càng cảm thấy chỗ này không thích hợp, vì sao nơi này lại nhiều cây như vậy, hơn nữa những cây ở đây đều rất cao rất cao, cao đến nỗi cơ hồ che đậy tất cả ánh sáng mặt trời trong sân, nhưng phía trước sân trên mỗi thân cây đều treo một ngọn đèn, tuy rằng ban ngày mặt trời nơi này không giống với trên mặt đất nhưng nơi này cũng không nên che hết ánh sáng như thế đi?

Đúng lúc này, bên trong cửa đột nhiên ' kẽo kẹt ' một tiếng mở ra, một hắc y nhân đi ra.

"Tham kiến Quỷ Vương"

Ngữ Diên thấy thế trong lòng ngạc nhiên không thôi, nàng là quỷ? Đúng vậy, nàng ta không có bóng dáng, hơn nữa hơi thở của nàng ta cùng những người khác không giống nhau, sao lại thế này? Cái gọi là nô tỳ cao cấp chẳng lẽ là quỷ? Quỷ làm sao có thể hầu hạ công chúa được? Nàng còn chưa suy nghĩ xong, Tiểu U từ bên trong đã đi ra, hắc y nhân liền la lên: "Công chúa!"

Ngữ Diên nghe vậy trong nháy mắt hai mắt liền trừng lớn, nàng không phải bởi vì nàng quá mĩ lệ mà là bởi vì nàng ta. . . . . . Cư nhiên cũng là quỷ?!

Chương 153: Từng bước Kinh Tâm ( II )

Ngữ Diên trừng lớn hai mắt nhìn Bạch y công chúa dưới ánh đèn, nàng ta thật sự trông rất được, chính là có ai có thể nói cho nàng biết công chúa này tại sao là quỷ?

"Ngươi nhìn thấy nàng đúng không?" Quỷ Vương khóe miệng hiện lên tươi cười nhìn sang nàng nói.

Ngữ Diên nghe vậy nhìn nhìn hắn, vẫn chưa nói chuyện.

Lúc này, Quỷ Vương đột nhiên ôm bả vai của nàng mang nàng đi về phía trước "Muội muội! Đây là chị dâu của ngươi, nàng tên là Phi Vân, đúng rồi Phi Vân! Nàng là muội muội của ta, kêu là U Lam, ngươi gọi nàng Tiểu U là tốt rồi"

U lam? Tên rất đẹp a, hóa ra chỗ này đặt theo tên của nàng .

"Xin chào! Ta gọi là Phi Vân" Ngữ Diên nhìn về phía U Lam cười cười nói.

Mà U Lam lại ngây ngẩn cả người, cho tới nay nàng luôn cho rằng mình là nữ tử đẹp nhất, thật không ngờ còn có người so với nàng còn đẹp hơn, nàng thật sự như được trời đắp nặn.

"Tiểu U. . . . . ." Thấy nàng có sai sót, Quỷ Vương vội nhắc nhở.

U Lam vội phục hồi tinh thần lại cười cười nói: "Thực xin lỗi a! Bởi vì ngươi thực đẹp, khiến cho ta hoảng hốt " nàng ngượng ngùng le lưỡi.

Nhìn nàng ta bộ dạng thẳng thắn như vậy lại nhìn bộ dạng Quỷ Vương bá đạo hung ác, trong lòng nàng nói thầm, hai người này thật sự là huynh muội sao? Hoài nghi, rất hoài nghi a!

"Ca ca! Ta muốn cùng chị dâu nói chuyện một mình được không?" U Lam đi tới bên người Quỷ Vương lôi kéo cánh tay của hắn làm nũng nói.

"Nha? Ngươi cùng nàng có bí mật?" Quỷ Vương trêu ghẹo hỏi.

"Ách. . . . . . Không phải! Chúng ta đều là nữ hài tử nha, nữ hài tử có rất nhiều bí mật , ta.....ta còn muốn thỉnh giáo chị dâu làm như thế nào cho làn da trở nên đẹp như vậy, còn có một chút việc của nữ hài tử nữa" nói xong nàng liền ngượng ngùng cười cười.

Quỷ Vương thấy thế thương tiếc sờ sờ đầu nàng cười nói: "Tốt! Các ngươi trò chuyện đi" sau đó hắn xoay người nhìn về phía Ngữ Diên nói: "Ngươi hãy ở lại bồi bồi Tiểu U đi! Nàng có một mình nên rất buồn, đúng rồi! Bữa tối ta sẽ sai nha hoàn tới gọi ngươi" nói xong hắn liền rời đi.

U lam nhìn về phía nàng cười cười lôi kéo tay nàng đi vào.

"Ngươi đi ra ngoài đi" U Lam nhìn về phía nha hoàn ra lệnh, nha hoàn nghe vậy lễ phép cúi đầu đóng cửa rời đi.

Quỷ nha hoàn vừa rời đi, phòng trong chỉ còn lại hai người các nàng, Ngữ Diên cảm thấy có điểm không đúng lắm liền hỏi: "Công chúa! Ngươi có phải có chuyện muốn nói với ta hay không?"

U lam nghe vậy cười cười nói: "Ngươi đừng để ý như vậy a, bảo ta Tiểu U là tốt rồi"

Ngữ Diên nghe vậy mỉm cười gật gật đầu xem như đáp ứng.

"Ta muốn hỏi! Ngươi là bị ca ca ta bắt đến phải không?" Nàng nhăn mày thật cẩn thận hỏi.

Ngữ Diên nhìn nàng một cái, không hề che dấu nói: "Đúng vậy a"

"Ách, ngươi đã thành thân rồi? Ngươi đã có người trong lòng?" U lam lại hỏi.

Ngữ Diên ngây ra một lúc nhìn về phía nàng, trong lòng thầm nghĩ công chúa này đến tột cùng muốn làm cái gì, tại sao lại điều tra nàng rõ ràng như thế? Chẳng lẽ, nàng trước mặt người khác thì thanh thuần nhưng sau lưng lại là một vu bà sao?

"Nga! Ngươi không nên hiểu lầm, ta chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi, còn nữa, ta làm vậy cũng vì là nhận ủy thác của người người khác" thấy nàng bắt đầu hiểu lầm, U Lam vội làm sáng tỏ nói.

"Nhận ủy thác của người khác? Ngươi chịu ủy thác của ai?" Ngữ Diên đứng dậy nhìn về phía nàng hỏi.

"Chịu ủy thác của ta có thể chứ?" Đột nhiên trong phòng bỗng xuất hiện một thanh âm hùng hậu khiến các nàng hoảng sợ, theo bản năng hai người vội quay đầu lại, mà chủ nhân giọng nói lúc này đang tao nhã tựa vào cây cột nhìn các nàng cười, Ngữ Diên thấy thế lập tức chạy tới lôi kéo cánh tay của hắn reo lên: "Quỷ Tịch? Thật là ngươi sao? Làm sao ngươi lại ở chỗ này?"

Quỷ Tịch trêu ghẹo nói: "Như thế nào? Nhớ tới ta sao?"

Ngữ Diên liền trừng mắt liếc hắn một cái nói "Ngươi tạm thời đừng có ba hoa nữa! Đúng rồi, làm sao ngươi lại ở chỗ này?"

Quỷ Tịch nhìn nàng một cái, lại nhìn thoáng qua U Lam nói: "Không chỉ có ta! Còn có bọn họ" nói xong hắn chỉ chỉ tay vào một góc tối, Phượng Ly Ca cùng Dịch Hiên liền tao nhã tiêu sái đi ra.

"Dịch Hiên? Phượng Ly Ca?" Ngữ Diên vừa thấy bọn họ liền bỏ Quỷ Tịch chạy vội tới "Các ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

Phượng Ly Ca tao nhã cười cười nói: "Đây là do Quỷ tịch huynh hỗ trợ"

Quỷ Tịch nhìn nhìn bọn họ rồi nhìn U Lam cười nói: "Chúng ta đi ra ngoài đi dạo được không?"

U Lam tất nhiên biết bọn họ có bí mật không thể nói, nhưng chỉ cần có thể cùng Quỷ Tịch ca ca một ở chung một chỗ thì còn gì tốt hơn, vì thế liền như gà con mổ thóc gật đầu cùng hắn đi ra ngoài.

Hai người bọn họ vừa rời đi, Phượng Ly Ca liền lôi kéo nàng ngồi xuống bắt đầu đem mọi chuyện nói với nàng ------

Một lúc sau

"Cái gì? Ngươi nói Tỏa Hồn gò đất rất nguy hiểm sao?" Ngữ Diên kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng lập tức hoảng loạn, phải biết rằng Sở Hạo cũng là vì nàng nên mới bị nhốt vào Tỏa Hồn gò đất, vạn nhất hắn xảy ra chuyện gì thì nàng phải làm sao bây giờ?

"Ngươi đừng sốt ruột! Chúng ta đi tìm ngươi cũng không phải muốn làm cho ngươi sốt ruột , đầu tiên chúng ta cũng là vì biết nơi đó vô cùng hiểm ác nên mới tới gặp ngươi, chúng ta muốn nói cho ngươi chúng ta cũng sẽ đi Tỏa Hồn gò đất sẽ không để cho một mình hắn một mình chiến đấu hăng hái " Phượng Ly Ca vội an ủi nói.

"Ta muốn đi theo các ngươi!" Ngữ Diên nói gấp, tại thế giới xa lạ này dù sao nàng cũng là theo chân bọn họ cùng tới, tất nhiên nàng cũng muốn cùng đi.

Dịch Hiên nói gấp: "Ngữ Diên! Ngươi đừng quá sốt ruột, ba người chúng ta sẽ hợp lực nhanh chóng tìm được Sở huynh, nhưng thật ra chúng ta cũng cần sự giúp đỡ của ngươi " nói xong hắn liền nhìn nhìn nàng do dự.

"Ta?" Ngữ Diên lấy tay chỉ chỉ chính mình hỏi: "Cần ta làm cái gì?"

"Cần ngươi đi lấy lệnh bài rủa, phải biết rằng ma quỷ ẩn nấp ở tầng thứ bảy vô cùng khủng bố! Không phải vì chúng ta sợ hãi mà là ác ma kia còn chưa chết, ta cùng Sở Hạo chắc chắn sẽ không bỏ qua, còn nữa tầng thứ bảy quỷ quái ngàn vạn, ta sợ mấy người chúng ta thể lực không đủ" Phượng Ly Ca lo lắng nói, mà lời hắn nói không phải không có đạo lý, ở nơi nào cho dù đạo hạnh của ngươi cao tới đâu, nhưng nếu là 1 chọi 1000 mà nói..... như vậy thể lực của ngươi chung quy cũng sẽ làm ngươi thất bại .

"Được! Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức! Chỉ cần lấy được lệnh bài rủa, ta chắc chắn sẽ đến cứu các ngươi" Ngữ Diên nói gấp.

"Vậy chúng ta sẽ chờ ngươi! " Phượng Ly Ca vừa dứt lời, Quỷ Tịch cùng U Lam đã trở lại.

"Nói xong rồi sao?" Quỷ Tịch hỏi.

Phượng Ly Ca gật gật đầu, một giây sau nhìn hắn nói: "Hai người chúng ta đã nói với nàng rất nhiều lời nga, ngươi cũng mau ' an ủi' nàng một chút đi, bảo với nàng chúng ta nhất định sẽ cứu tướng công của nàng " hắn rất hàm ý cười cười, hắn nói như vậy cũng chính là không muốn làm cho quỷ công chúa kia hiểu lầm mà ghen, sau đó hắn liền cùng Dịch Hiên theo cửa sổ nhanh chóng đi ra ngoài.

Ngữ Diên nhìn về phía Quỷ Tịch, lại nhìn U Lam một chút, thấy ánh mắt U Lam lưu luyến không tha, nàng liền biết lại là một nha đầu ngốc tương tư đơn phương.

"U Lam! Ngươi ở nơi này ngoan ngoãn nha! Ta cùng bằng hữu nói hai câu rồi đi, lần sau ta sẽ tới thăm ngươi" Quỷ Tịch vỗ vỗ bả vai của nàng nói, U Lam gật gật đầu nói: "Ngươi nhất định phải tới xem ta nha"

"Biết rồi" hắn khẳng định nói, tiếp theo lôi kéo Ngữ Diên đi vào bên trong một chút.

Ngữ Diên nhìn hắn nói gấp: "Quỷ Tịch! Nơi đó rất nguy hiểm, ta nghe nói trước kia ngươi cũng từng bị giam ở đó đã từng nhận lấy rất nhiều tra tấn, ngươi đừng đi a!" nàng nhìn hắn quan tâm nói, vừa rồi nói chuyện nàng cũng nghe Phượng Ly Ca nói qua Quỷ Tịch là vì nàng mà đi vào Quỷ Vực , mà hắn từng tại nơi này thiếu chút nữa bị hồn phi phách tán, nghe bọn họ nói như vậy nàng lại càng cảm thấy mình thực có lỗi với hắn.

Quỷ Tịch nhìn nàng tươi cười sau đó nói nhỏ bên tai nàng : "Nương tử! Ngươi cũng phải cẩn thận nga! Nhất định phải bảo trọng chính mình bởi vì. . . . . . Quỷ Tịch thích ngươi a! vô cùng vô cùng thích, vì ngươi nguy hiểm hơn nữa ta cũng không sợ cho nên ngươi phải bảo trọng chính mình, chờ ta cưới ngươi" nói xong hắn liền đứng thẳng chân thật nhìn về phía nàng.

Ngữ Diên nghe vậy thì ngây ra, lần đầu tiên nàng thấy hắn thật tình như thế, lần đầu tiên hắn khiến nàng cảm thấy ấm lòng, lần đầu tiên hắn tạo cho nàng một cảm giác khác, lần đầu tiên nàng không có cự tuyệt hắn, lần đầu tiên, nụ cười lưu manh của hắn trông thật đẹp!

Một giây sau, Quỷ Tịch không đợi nàng mở miệng liền biến mất .

Ngữ Diên nhìn về phía hắn biến mất trong lòng đột nhiên toát ra một tiếng lòng, Mộng Ngữ Diên nha Mộng Ngữ Diên, ngươi sao lại háo sắc như vậy? Nhìn đến soái ca đều có cảm giác? Mấu chốt là soái ca này là quỷ a! Hắn không phải người ai! !

"Phi Vân tỷ tỷ?" Thấy nàng ngẩn người, U Lam đi tới bên cạnh nàng la lên một tiếng.

"A? Chuyện gì?"

"Không có việc gì! Ta gọi là ngươi Phi vân tỷ tỷ chắc ngươi không ngại chứ?" Ngữ Diên thấy nàng cười cười thì vội vàng gật đầu rồi nhìn nàng một chút,cô công chúa này thật sự rất đẹp cũng rất đáng yêu a, nàng nghĩ có lẽ nàng ta cùng Quỷ Tịch mới là một đôi!

"Vương Hậu! công chúa!" đột nhiên, ngoài cửa vang lên thanh âm của Bích Thanh.

"Làm sao vậy?" Ngữ Diên hỏi.

"Vương Hậu! Bữa tối đã chuẩn bị xong rồi, Quỷ Vương đang đợi ngài" Bích Thanh khom người nói.

Ngữ Diên nhìn thoáng qua U Lam nói: "Tiểu U muội muội! Hai ngày nữa ta tới thăm ngươi được không?"

U Lam nghe vậy vội vàng gật đầu, nàng cũng rất thích ngươi tỷ tỷ này.

Nói lời từ biệt xong nàng liền cùng Bích Thanh đi ra ngoài, mà tâm tư nàng lúc này toàn bộ đều tụ tập trên lệnh bài rủa, xem ra nàng nhất định phải mau mau lấy được lệnh bài rủa, nếu không mấy người bọn hắn đều gặp nguy hiểm, đúng rồi! Còn Hắc Tuyết Liên nữa.

"Vương Hậu! Ngươi làm sao vậy?" Bích Thanh thấy Ngữ Diên dừng bước không khỏi hỏi.

Ngữ Diên ngây ngốc nhìn phía trước, mày bỗng nhíu lại trong đầu nhanh chóng quay vòng lên, được rồi vì cứu bọn họ nàng sẽ lấy được lệnh bài rủa bằng bất cứ giá nào, đêm nay nàng sẽ dùng mỹ nhân kế, vì thế, nàng nhìn Bích Thanh nói: "Ngươi có thể tìm cho ta một cái băng vệ sinh không? !"

"A? Băng vệ sinh?" Bích Thanh ngây ngẩn cả người!

Chương 154 Từng bước Kinh Tâm ( III )

"Băng vệ sinh? !" Bích Thanh đối với những thuật ngữ này cảm thấy vô cùng xa lạ vì thế vạn phần khó hiểu nhìn nàng.

Ngữ Diên thấy nàng giật mình như thế thì ngây ra một lúc, sau đó liền hiểu ra, đây là cổ đại a! Cổ đại làm sao có thể có băng vệ sinh được, vì thế vội cười nói: "Ân, Chính là. . . . . . Chính là nguyệt sự " nói xong nàng còn làm bộ cô gái ôm ấp tình cảm ngượng ngùng cười cười.

Bích Thanh nghe vậy liền hiểu, vì thế thật cẩn thận hỏi: "Vương Hậu! Ngươi sẽ không phải là. . . . . ."

"Đúng vậy a! Đúng vậy a! Ngươi mau mau lấy cho ta một cái đi" không đợi nàng ta nói xong, nàng liền nói thẳng.

Bích Thanh thấy thế vội vàng gật đầu dẫn nàng về phòng ngủ.

Một lúc sau, đợi các nàng tới được đến nơi Quỷ Vương cũng đã phải chờ rất lâu, Dung ma ma cũng đứng ở bên cạnh hắn, Ngữ Diên thấy thế mặt lập tức xịu xuống, cũng không biết vì sao chỉ cần nhìn thấy lão thái bà này tâm tình nàng liền lập tức mất hứng .

"Vương Hậu! Xin ngài về sau nhớ rõ khái niệm thời giờ, cho dù ngài là bậc bề trên nhưng so với Quỷ Vương cũng chỉ là hậu" Dung ma ma thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên, Quỷ Vương thấy thế lại không nói gì.

Ngữ Diên nghe nói như vậy lập tức mất hứng, tất nhiên nàng biết lão thái bà kia tưởng bỏ đá xuống giếng, nhưng nàng há lại có thể để cho lão bà bà kia đắc ý? Vì thế liền cười nói: "Ma ma nói rất đúng a! Vương Hậu! Vương Hậu luôn ở sau tiên vương nha, Phi Vân thực có rất nhiều điều không hiểu lắm rất cần Dung ma ma đến chỉ điểm, nhưng. . . . . . Không phải cho ngươi chỉ trỏ" Ngữ Diên thanh âm dần dần lạnh như băng nói, trên mặt không hề có vẻ khiếp đảm sắc.

Dung ma ma thấy thế tức giận không nhẹ, nhưng nàng thấy Quỷ Vương thủy chung không nói gì vì thế nàng cũng chỉ có thể câm miệng, kể từ bây giờ tình cảnh thật khó khăn, nữ nhân xa lạ này so với bất luận kẻ nào trong các nàng đều quan trọng hơn, quên đi! Trước mắt nhịn nọt nàng ta một chút rồi nàng sẽ từ từ tìm biện pháp trị nàng ta.

Ngữ Diên thấy Dung ma ma biết điều ngậm miệng cũng không muốn gây khó dễ cho bà ta vì thế liền cười cười nói với Quỷ Vương : "Vương! Thật sự rất xin lỗi ngươi ha! Ngươi xem ta cùng muội muội nói chuyện phiếm liền quên mất thời gian, ta đến chậm ngài sẽ không trách ta chứ?" nói xong nàng liền tươi cười ngọt ngào, tục ngữ nói không tát người đang tươi cười, hắn chắc sẽ có một chút phong độ quân tử chứ?

"Làm sao có thể! Tới dùng cơm đi" Quỷ Vương cười nói với nàng.

Ngữ Diên gật đầu vội bắt đầu ăn cơm , lúc này nàng không còn biểu hiện ra bộ dạng vô cùng bất nhã nữa, không có biện pháp a, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp đi cứu bọn họ mà nàng chỉ có thể sử dụng mỹ nhân kế ít ra mới có thể....

Mà nàng đột nhiên đổi cách ăn uống theo tư thái của một tiểu thư lại làm cho Quỷ Vương ngây ngẩn cả người, nàng làm sao vậy?

"Ta muốn uống rượu! Có thể chứ?" Không khí trầm mặc đột nhiên bị nàng cắt đứt.

Quỷ Vương nghe vậy lại ngây ra một lúc, nàng muốn uống rượu? Thấy nàng tươi cười nhìn hắn vì thế hắn liền gật đầu đáp ứng , Dung ma ma vội rót cho nàng một chén, Ngữ Diên liền bưng lên miệng uống, ai, chỉ có thể dựa vào rượu mới có thêm can đảm .

Một canh giờ sau

"Tẩm cung của ngươi sao mãi chưa tới?" Ngữ Diên được Quỷ Vương đỡ mông lung nói.

"Phía trước chính là tẩm cung của ta! Ngươi có khỏe không?" Quỷ Vương cảm giác có điều gì đó không đúng lắm, vì sao đêm nay nàng lại uống nhiều rượu như vậy, còn đòi đi tới phòng ngủ của hắn? Chẳng lẽ, nàng muốn đem chính mình cho hắn? !

' Cạch ' một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, Ngữ Diên lập tức thanh tỉnh không ít, nàng vội giãy ra khỏi vòng tay hắn bắt đầu quan sát trong phòng "Wow! Nơi này thật lớn thật lớn nga, so với phòng của ta còn lớn hơn gấp đôi " Ngữ Diên ha ha cười nói, rồi lảo đảo thân mình bắt đầu đi nhìn chung quanh, kỳ thật nàng đang đóng kịch, nàng là muốn nhìn xem nơi này đến tột cùng có Hắc Tuyết Liên không.

"Ngươi đừng chạy loạn khắp nơi! Cẩn thận ngã" Quỷ Vương bước lên phía trước nâng nàng.

"Ai nha! Chán ghét, ta không sao " Ngữ Diên vội bỏ tay hắn ra, cười cười, trong lòng thầm nghĩ không xong rồi! Chỗ này rộng như thế, Nàng làm thế nào đi tìm Hắc Tuyết Liên a?

"Ách. . . . . . Ta muốn ăn " Ngữ Diên đột nhiên nói ra một câu, tuy rằng nàng không có nắm chắc, nhưng cứ thử xem đi!

"Ngươi không phải vừa mới ăn sao?" Quỷ Vương nhíu mi hỏi.

"Ta không thoải mái! Trong lòng ta rất khó chịu a!" Ngữ Diên chỉ vào ngực chu miệng reo lên.

"Vậy ngươi muốn ăn cái gì?"

"Ách. . . . . . Ta thích ăn Thiên Sơn tuyết liên, Tuyết Liên băng băng lành lạnh , khi ở Sở phủ ta thường xuyên ăn, thật nhớ hương vị đó nga, ách, ta muốn ăn " Ngữ Diên reo lên.

"Nơi này không có Tuyết Liên" Quỷ Vương liền trả lời.

"A? Nơi này không có Tuyết Liên? Ta không tin! Ngươi đây là cái gì Quỷ Vương a, chỗ này thực không tốt, ta muốn đi tìm Sở Hạo, ta. . . . . . Ta muốn gả cho Sở Hạo, nhà hắn có thiệt nhiều thiệt nhiều Tuyết Liên. . . . . . Ngươi là tên quỷ nghèo, ta không thèm gả cho ngươi, ngay cả Tuyết Liên cũng không có cho ta, hừ. . . . . ." Ngữ Diên xoay người định đi.

Quỷ Vương đột nhiên tiến lên kéo nàng lại, khiến nàng ngã vào trong lòng hắn.

"Ngươi làm gì nha?" Ngữ Diên kỳ thật cũng không còn quá say nhưng hiện tại bị hắn làm như vậy nàng liền thanh tỉnh lại.

"Ngươi thích ăn Tuyết Liên? Tuyết Liên có cái gì ngon a! Ta dẫn ngươi đi xem Hắc Tuyết Liên được không?" Hắn thần bí cười cười.

Ngữ Diên thấy thế chu miệng nói: "Gạt người! Trên thế giới này sao có thể có Hắc Tuyết Liên a, ngươi khoác lác vừa thôi. . . . . ."

Quỷ Vương cười cười không trả lời mà là trực tiếp ôm nàng mang vào bên trong, nhưng khi đến trước một loạt giá sách hắn liền dừng bước sau đó buông nàng ra, cầm một quyển sách trên giá ' cạch ' một tiếng hạ xuống, giá sách đột nhiên ' đát ' mở ra, Ngữ Diên ngây ngẩn cả người nguyên lai cổ nhân cũng thích tạo các cơ quan bí mật nha? Không chờ nàng suy nghĩ thêm Quỷ Vương liền ôm lấy nàng đi vào bên trong, Ngữ Diên lúc này không còn phản kháng, ôm đi! Dù sao cũng không thiếu một miếng thịt.

Men theo con đường nhỏ bên trong, bọn họ nhanh chóng đi tới khu vực chính giữa, Ngữ Diên nhất thời bị hấp dẫn, bởi vì phía trước có một cái bàn rất lớn, bề mặt được đánh sáng bóng chung quanh đều là ngọn đèn, mà chính giữa đúng là một đóa hoa gì đó rất đen, vật kia nhìn kĩ thực như một cây rau cải trắng. . . . . . Hơn nữa còn là rau cải trắng màu đen . . . . . . ( xin tha thứ cho nàng! Nàng căn bản cũng chưa từng nhìn thấy Tuyết Liên a! )

Lúc này, Quỷ Vương đem nàng thả xuống, Ngữ Diên đi về phía trước nhìn nhìn vật này, không khỏi hỏi: "Đây là Tuyết Liên?"

"Đúng vậy a! Thế nào? Thứ này so với tuyết liên chắc chắn thú vị hơn đi" Quỷ Vương cười cười nhìn về phía nàng.

Ngữ Diên bĩu môi trong lòng không khỏi thầm nghĩ, tuyết liên này sao xấu như vậy a? Đúng lúc này, phía trên đột nhiên có một giọt gì đó nhỏ xuống ' tạch ' một tiếng, nhỏ trên Tuyết Liên, Ngữ Diên thấy thế không khỏi hỏi: "Tuyết liên này phải tưới nước a?"

Quỷ Vương nghe vậy cười cười nói: "Đây không phải nước, là máu"

"Cái gì? Máu?" Ngữ Diên nghe vậy thì kinh ngạc nhìn hắn, hắn lại nhàn nhã tự đắc gật đầu tựa hồ máu chẳng có gì đáng sợ .

"Vật này phải dùng máu để nuôi sao?" Trời ạ, đáng ghét a! nếu nàng đem cái vật này trộm đi vậy biết đi đâu mà tìm máu đây?

"Nó sẽ mau sinh" thình lình hắn nói ra một câu.

"Ai? Ai muốn sinh ra?" Ngữ Diên ngây ra một lúc, Cái gì mà sinh ra?

Quỷ Vương cười cười nói: "Đi thôi! Ngươi muốn ăn Tuyết Liên lần sau ta sẽ sai người mua cho ngươi" nói xong hắn lại ôm lấy nàng đi ra ngoài, Ngữ Diên ngoái đầu nhìn lại Hắc Tuyết Liên kia, đúng lúc này Hắc Tuyết Liên kia đột nhiên giật giật, tâm Ngữ Diên đột nhiên nhảy lên hạ xuống, Tuyết Liên tại sao động đậy?

"Làm sao vậy?" Quỷ Vương thấy nàng vẫn ngoái đầu nhìn lại không khỏi cũng quay lại nhìn.

"Không. . . . . . Không có gì!" Ngữ Diên vội cười cười, trong lòng lại không yên tĩnh , Hắc Tuyết Liên này rất kỳ quái.

Ra khỏi mật thất, Ngữ Diên mới nhớ tới lệnh bài rủa vì thế vội vàng cười cười ôm cổ của hắn nói: "Chúng ta khiêu vũ được không?"

"Khiêu vũ? Ngươi muốn khiêu sao?"

Ngữ Diên vội buông tay ra lôi kéo hắn đi tới cửa, đúng lúc này nàng cười cười nói: "Chúng ta cùng khiêu vũ thôi" nói xong, việc ôm lấy hông của hắn bắt đầu hoạt động cước bộ, miệng còn ngâm nga một ca khúc lãng mạn, tuy rằng hắn khó hiểu đây là ý gì nhưng được nàng ôm cảm giác tựa hồ rất tốt a!

Ngữ Diên vừa hát vừa sờ soạng trên người, Quỷ Vương thân mình bị tay ngọc của nàng sờ soạng dần dần biến thành cứng ngắc, thân thể cũng bắt đầu có phản ứng, nhưng mà người gây ra họa vẫn không hề chú ý tới vẫn hồn nhiên đưa tay lục lọi bên trong áo hắn, Quỷ Vương lập tức giật mình.

Đúng lúc này, Ngữ Diên ca khúc đột nhiên dừng lại, một giây sau khóe miệng nàng hiện lên một nụ cười quỷ dị, sau đó lại bắt đầu hát lên "Ngươi hỏi ta yêu ngươi sâu đậm, ta yêu ngươi có vài phần, của ta tình cũng thực, của ta yêu cũng thực, ánh trăng đại biểu lòng. . . . . ." Ngữ Diên ca từ sâu lắng làm cho tâm Quỷ Vương trầm luân một chút.

Đúng lúc này, Ngữ Diên đột nhiên buông lỏng hắn ra rồi cười cười đi ra ngoài cửa, vừa đi vừa hát"Nếu như không có gặp ngươi, ta sẽ là ở nơi nào, ngày trôi qua thế nào, nhân sinh hay không muốn quý trọng. . . . . ." Ngữ Diên cước bộ nhanh chóng đi tới bên cửa chính, vật đã trong tay rồi nàng cũng nên tìm cơ hội chạy a, nhưng mà mỗi bước nàng đi Quỷ Vương giống như bị thôi miên đi theo từng bước.

"Nhâm thời gian trôi mau chảy tới, ta chỉ để ý ngươi, cam tâm tình nguyện cuốn hút khí tức của ngươi. . . . . ." Ngữ Diên vừa ngọt ngào hát vừa cười, ca khúc hát kết thúc cũng là lúc nàng tới đến cửa vì thế nàng cười nói: "Quỷ Vương dễ nghe sao?"

Hắn theo bản năng gật đầu.

"Ta về nghỉ ngơi đây, bye bye!" nói xong nàng vội chuồn đi, nhưng ai biết Quỷ Vương lại đột nhiên tiến đến ôm lấy nàng, Ngữ Diên hoảng hốt hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"

"Đêm nay ở lại với ta đi?" Hắn nói.

Ngữ Diên thấy thế hoảng hốt vội ngượng ngùng cười cười "Quỷ Vương! Ngươi đã nói rồi mà? Chúng ta hết thảy phải chờ đêm tân hôn "

"Nhưng bổn vương không đợi được nữa!" Quỷ Vương nuốt một ngụm nước bọt nói.

Chương 155: Từng bước Kinh Tâm ( IV )

"A? Điều này sao có thể được? Làm sao ngươi có thể không giữ lời như vậy?" Ngữ Diên bối rối nói.

Quỷ Vương khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười nói: "Ngươi sớm muộn gì cũng là nữ nhân của ta, có cái gì không được chứ? Ta đã nói rồi, chỉ cần là thứ bổn vương muốn thì nhất định sẽ chiếm được! Ngươi cũng vậy" hắn đột nhiên không còn ôn nhu nữa mà vô cùng bá đạo nói.

Ngữ Diên thấy thế cũng nói : "Uy , ngươi.....người sao có thể như vậy a? Ngươi làm thế này gọi là bắt buộc hiểu không?" Ngữ Diên reo lên.

"Bắt buộc?"

"Đúng vậy a, chuyện nam nữ tất nhiên là phải ngươi và ta cùng tình nguyện mới có thể a, ta nói rồi! người ta đều lần đầu tiên, lỡ ngươi khiến ta bị bóng ma đó ám ảnh thì về sau ngươi bảo ta đối mặt như thế nào với việc' cá nước thân mật ' đây? Ngươi muốn ta đối mặt với ngươi như thế nào?" Ngữ Diên nhìn hắn vạn phần chân thật nói.

Quỷ Vương nghe vậy khóe miệng liền mỉm cười, "Nha?Vậy ý của ngươi là?"

"Hết thảy cứ theo thứ tự nha, điều này tất nhiên không thể sốt ruột, cũng gấp đúng không ?" Nàng lại tươi cười nói.

Quỷ Vương nghe vậy đột nhiên cười lạnh nói: "Như thế nào? Ngươi còn muốn lưu lại tấm thân xử nữ cho ai ? Ta cho ngươi biết! Bổn vương đối với ngươi đã đủ kiên nhẫn, chớ chọc giận bổn vương, nếu không kết cục của ngươi sẽ rất rất thê thảm".

"Uy. . . . . . Ngươi trăm ngàn lần đừng nóng giận a, ngươi tức giận sẽ bị bong da, ta sợ sẽ.....ngươi nhịn xuống, nhịn xuống a, kỳ thật ta cũng muốn nói cho ngươi, chính là thời cơ chưa tới a. . . . . . ." Ngữ Diên nhìn hắn âm lãnh lạnh lùng vội nói gấp.

"Thời cơ? Ta cho ngươi biết, chỉ cần ta muốn có được vật gì cho dù là bầu trời , ta cũng sẽ lấy xuống cho ngươi, cho nên không có cái gọi là thời cơ, như thế nào? Ngươi đừng nói với ta đó là thiên ý?" Hắn từng bước đi tới gần nàng.

Ngữ Diên thấy thế vội vàng gật đầu, giờ phút này trong lòng nàng là bối rối là nóng nảy, nàng không khỏi thầm nghĩ các tiểu bằng hữu các ngươi thấy chưa, đừng học chơi với lửa cẩn thận bị bỏng a!

"Ha ha ha, thiên ý? Bổn vương hiện tại nói cho ngươi biết, vì ngươi ta sẽ cùng trời đấu" nói xong hắn liền trực tiếp ôm lấy nàng đi vào trong phòng.

"Uy, tên lưu manh này mau thả ta xuống, ngươi thực không biết xấu hổ, ngươi định cưỡng gian ta a?" Ngữ Diên hét lên.

"Không biết xấu hổ? Để cho ngươi biết là ai không biết xấu hổ" hắn cười cười nói, đối với kỹ thuật trên giường hắn rất có lòng tin !

"A. . . . . . Ngươi muốn làm gì?" Ngữ Diên hoảng thần, nàng cũng không muốn bị tên quỷ này hủy diệt a! Nếu muốn hủy thì..., Sở Hạo, Phượng Ly Ca, Dịch Hiên ai cũng có thể a, được rồi cho dù là Quỷ Tịch đi chăng nữa thì nàng cũng tình nguyện bị hủy trên tay hắn mà không phải hủy trên tay tên biến thái này a!

"Ngươi sẽ mau biết a, Thân ái nương tử" một giây sau, hắn đem nàng đưa vào phòng.

'cạch' một tiếng, hắn đem nàng ném trên mặt giường lớn, Ngữ Diên ngã xuống ở trên giường, lúc này trên dung nhan tuấn mỹ của Quỷ Vương xuất hiện cười lạnh.

Ngữ Diên thấy thế trong lòng thầm mắng,tên quạ đen vương bát đản này, ta nguyền rủa ngươi sớm. Tiết, dương. Nuy, thận. Mệt.

"Nương tử! Ngươi không cần lo lắng như vậy, ta sẽ thực ôn nhu " nói xong hắn đi tới bên giường, Ngữ Diên khi ở trong lòng hắn có vẻ rất nhỏ bé nhu nhược, mà hầu hết nam nhân đều thích nữ nhân như vậy, bởi vì làm cho bọn họ có loại cảm giác muốn bảo hộ.

Ngữ Diên thấy thế than nhẹ một tiếng nói: "Được rồi! Ta nói thật. . . . . ."

"Nói thật?"

"Đúng vậy a! Ta muốn nói cho ngươi biết, kỳ thật. . . . . ." Nàng đột nhiên vươn tay vuốt vuốt mặt hắn nói: "Kỳ thật, thật sự ta thực thích ngươi" nàng vừa nói, trong lòng lại thầm nghĩ làm ơn trăm ngàn lần không cần bong tróc da nha, đây là buổi tối không cần cho nàng phải một đem hãi hùng a!

Quỷ Vương bị nàng chạm vào mặt thì ngây ra một lúc hỏi: "Nha? Vậy ngươi còn cần đợi tới đêm tân hôn sao?" nói xong hắn tò mò nhìn nàng.

"Chán ghét!" nàng duỗi ngón tay ra chỉ chỉ vào trán của hắn nói "Người ta muốn rụt rè một chút nha! Ngươi nghĩ là ta không muốn hả, chưa ăn quá thịt heo nhưng cũng thấy qua heo chạy a, người ta cũng muốn nếm thử biến cảm giác thành nữ nhân là gì , chỉ tiếc a. . . . . . Đáng tiếc không đợi cũng không được a. . . . . ." nói xong nàng giả ý thở dài, hai tay lôi quần áo nói.

"Nha? Lời này là có ý tứ gì?" Quỷ Vương buông tay ra ngồi ở bên giường hỏi.

Ngữ Diên thấy thế cũng vội ngồi dậy thẹn thùng nói: "Ta. . . . . . Ta đến nguyệt sự " nói xong vội cúi đầu, thẹn thùng

Quỷ Vương nghe vậy, chau mày khả nghi nhìn nàng hỏi: "Nha? Khéo như vậy sao?"

Ngữ Diên thấy hắn nghi hoặc không khỏi xấu hổ ồn ào: "Kháo, thái độ của ngươi là sao a, ta chẳng lẽ lại lừa ngươi sao?"

"Có a, bởi vì. . . . . . Ngươi muốn cự tuyệt" Quỷ Vương trực tiếp đoán ra tâm tư của nàng nói.

Ngữ Diên thấy thế nói gấp: "Ngươi. . . . . . Ngươi thật làm cho ta thất vọng, ngươi không tin phải không? Vậy để ta rút ra cho ngươi xem " nói xong nàng vội đứng dậy quay lưng về phía hắn, đem 'nguyệt sự' sớm đã chuẩn bị tốt mang theo bên váy đem ra, một giây sau nàng hung hăng để tại trên giường reo lên: "Xem đi! Đến đây đi, thế này ngươi đã hài lòng chưa?"

Quỷ Vương liếc mắt nhìn một cái rồi chau mày nói "Ngươi thật sự đến sao?"

"Ngươi không tin? Chẳng lẽ muốn ta thoát quần a! Thật là, sao ngươi có thể không tin người như vậy chứ?" Ngữ Diên cầm lấy 'nguyệt sự' lên chuẩn bị mang tới trước mặt hắn.

Quỷ Vương vội đứng dậy né tránh nói: "Thực xin lỗi! Ngươi mau về nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ sai người hầm gà canh cho ngươi "

Ngữ Diên thấy thế thì thu 'nguyệt sự' mang trong tay lại nói "Hừ, ngươi nha, không bao giờ tin tưởng người khác, mặc kệ ngươi, ta trở về ngủ" nói xong nàng vội nhanh chóng đi ra phía ngoài.

Quỷ Vương thấy nàng vội vàng rời đi trong lòng có chút mất mát, hắn làm sao vậy! Không phải chỉ là một nữ nhân sao? Có tất yếu phải nóng vội như thế không? Một giây sau, hắn liền đi về phía hậu cung, xem ra đêm nay hắn sẽ phải tìm một nữ nhân qua đêm .

Trở lại phòng ngủ, Ngữ Diên liền làm bộ mệt mỏi sai Bích Thanh cho mọi người lui xuống vì nàng muốn đi ngủ không nghĩ có người quấy rầy, Bích Thanh thấy thế liền gật đầu đi ra.

Ngữ Diên đóng cửa lại sau đó đi tới bên giường thở dài nhẹ nhõm một hơi, nguy hiểm thật a! Ma mà nàng thông minh cắt lấy chút máu ở chân giả làm nguyệt sự, nếu không làm vậy hậu quả nàng thực không dám tưởng tượng! Cứ nghĩ tới việc nàng một đóa mềm mại thiếu chút nữa đã bị tên biến thái kia hái mất nàng lại rung mình sợ hãi, nàng thầm nghĩ xem ra nàng phải nhanh chóng tìm được chân mệnh thiên tử của mình rồi đem thứ quý giá nhất dâng cho hắn nếu không thực nguy hiểm a!

Suy nghĩ lung tung xong, nàng liền lấy lệnh bài bên hông ra nhìn nhìn, vật này chính là lệnh bài rủa sao? Nhìn tấm lệnh bài trông rất bình thường Ngữ Diên sửng sốt khó hiểu, thôi kệ, đi cứu bọn họ trước rồi nói đi! Vì thế nàng liền thay đổi quần áo sau đó nhảy qua cửa sổ mà đi.

Tỏa Hồn gò đất

Ngữ Diên tránh ở một góc tối nhìn hai Hắc y nam tử đang đứng giữ cửa, nàng quan sát chung quanh một giây sau đó nhặt một cái lá cây rồi ném lên trên trời để quan sát hướng gió, lá cây bay đi, Ngữ Diên thấy thế cười cười đi tới một chỗ khác lấy mê phấn đã chuẩn bị tốt ra tung lên, gió mang theo mê hương phấn trực tiếp thổi về phía hai người kia, chỉ trong vài giây hai Hắc y nhân liền ngã xuống.

Ngữ Diên thấy thế vội chạy tới, nhìn hai người bọn họ nằm trên mặt đất nàng liền cười đắc ý, vẫn là Phượng Ly Ca tính toán tốt a, lúc trước may mắn hắn đưa cho nàng nếu không nàng cũng không có cách nào đối phó với bọn họ!

Cánh cửa này cùng với các cánh cửa bình thường giống nhau, Ngữ Diên cứ nghĩ mở ra rất khó, ai ngờ nàng chỉ đẩy nhẹ một cái cửa liền mở ra, nàng cũng không hề khiếp đảm cứ từ từ đi vào, chính là nàng vừa mới bước vào cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại, trước mặt nàng là một mảnh đen tuyền, hơn nữa còn có một tầng lá mỏng trong suốt, tay nàng vừa chạm lên tầng lá mỏng liền xuyên qua xem ra đây là một con đường, vì thế nàng vội trực tiếp đi xuyên qua lá mỏng.

"A ------" Ngữ Diên vừa mới bước vào chợt nghe thấy từng tiếng thét chói tai, nàng vội nhìn sang thì thấy trong ao có bảy nữ nhân, nước ao lại là màu đỏ, xem ra các nàng bị thương.

"Ngươi. . . . . . Ngươi là ai?" Lúc này, bảy người co rúc lại với nhau hỏi.

Ngữ Diên thấy thế thì cười lạnh một tiếng rút Chu Tước kiếm ra, thanh kiếm trong chốc lát liền dài ra hơn nữa còn có lửa đỏ bao phủ, nàng chỉ kiếm vào các nàng nói: "Ta chính là khu ma nữ hiệp, nói! Tầng thứ hai đi như thế nào?"

Bảy nữ nhân nhìn nhìn lẫn nhau, lúc này nữ tử đầu cài hoa hồng lấy tay chỉ chỉ bích hoạ, Ngữ Diên thấy thế vội nhảy tới.

"Đại tỷ! Chúng ta cứ như vậy thả nàng sao? Chỉ cần giết chết một người đạo hạnh của chúng ta sẽ tăng lên, như vậy sẽ đi tới tầng thứ hai, tầng thứ ba. . . . . ." nữ tử đầu cài hoa cúc nói.

Nữ tử đầu cài hoa hồng nói: " Thôi đi! Ngày hôm nay nhiều loại người đến đây như vậy, bọn họ người nào mà không hung ác a, chúng ta thiếu chút nữa đã mất mạng, vạn nhất nữ nhân này cũng rất lợi hại thì làm sao bây giờ, mạng này mà đánh mất, còn tăng lên cái rắm a! Đừng quên chúng ta là quỷ không phải người, hồn phách môt khi bị đánh vỡ chúng ta sẽ vĩnh viễn biến mất, chờ chúng ta dưỡng thương tốt còn sợ Quỷ Vương đại nhân không dâng người thường đến đây sao?"

Mấy người nghe vậy toàn bộ gật đầu nghe theo lời nữ tử cài hoa hồng sau đó bảy người lại nhắm mắt bắt đầu chữa thương.

Ngữ Diên cứ như vậy nhẹ nhàng lên tầng thứ hai, tầng thứ ba, nàng vừa đi vừa nghi hoặc nghĩ mấy người bọn hắn có phải ra tay quá độc ác hay không? Vì sao mấy tên quỷ nhi này đều bị làm cho nửa chết nửa sống? ! Mà nàng vừa vặn cũng được hưởng một cái đại tiện nghi? ! Vì thế nàng rất nhanh tiến vào tầng thứ tư, chính là nàng chưa kịp đánh giá tầng thứ tư thì bên trong đột nhiên vang lên một tiếng "Đứng lại" !

Chương 156: Từng bước Kinh Tâm ( V)

"Đứng lại" thanh âm bén nhọn vang lên làm cho màng tai Ngữ Diên thiếu chút nữa bị hỏng, nàng theo hướng thanh âm nhìn sang, thì thấy hồn phách hắn toàn thân từ trên xuống dưới trông rất giống Ultraman (siêu anh hung), tóm lại vô cùng đặc biệt, người kia nhất định không phải kẻ đầu đường xó chợ, còn nữa có thể tới tầng thứ tư cũng đủ để chứng minh điểm này rồi.

"Ta bảo ngươi đứng lại! Ngươi có nghe thấy không?" ' Ultraman ' lại reo lên.

Ngữ Diên thấy thế nhíu mi nói: "Ta đứng ở chỗ này chưa động đậy, mắt ngươi có vấn đề sao?"

' Ultraman ' dụi dụi mắt con ngươi nhìn nhìn nàng rồi đi tới trước mặt nàng thanh âm lạnh như băng nói: "Ngươi biết ta là ai không?"

"Ngươi không phải người" Ngữ Diên hồi phục nói.

"Ngươi. . . . . . . Ta cho ngươi biết! Hôm nay ngươi có thể đi vào tầng thứ tư có thể thấy vận khí của ngươi khá tốt, đương nhiên vận khí này cũng chỉ có thể đến đây mà thôi, bởi vì nơi này chính là thiên đường cuối cùng của ngươi. . . . . ." Hắn đột nhiên nói.

"Ngươi muốn làm gì?" Ngữ Diên nghe vậy liền nắm Chu Tước kiếm đề phòng hỏi.

"Làm gì? Đương nhiên là giết ngươi! Ta cho ngươi biết có thể đi vào nơi này và nhìn thấy chúng ta thì đó là may mắn của đời ngươi đồng thời cũng là bất hạnh, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng bởi vì sau khi ngươi chết cũng sẽ trở thành hồn phách sau đó sẽ được sắp xuống tầng thứ nhất bắt đầu rèn luyện, nếu ngươi vận khí tốt có lẽ cũng sẽ tới được tầng thứ tư" người kia thao thao bất tuyệt nói.

Ngữ Diên liếc mắt nhìn hắn nói: "Ngươi mở Quỷ nhãn của ngươi nhìn cho rõ, bổn tiểu thư chính là khu ma nhân nổi danh, ta có thể bình an đi tới tầng thứ tư ngươi cũng nên biết ta không phải người bình thường, muốn giải quyết ta sao? Chỉ sợ không dễ dàng như vậy " Ngữ Diên nhìn về phía hắn nói.

' Ultraman ' nhìn nàng một cái nói: "Hừ, ngươi cho là ngươi tùy tiện nói ra một cái danh hiệu là có thể hù dọa ta sao? Sợ ngươi? Ta nhổ vào, ta sẽ sợ một nữ nhân sao?" Hắn thở phì phì nói.

Ngữ Diên nhìn hắn bộ dạng tức giận không khỏi cười nói: "Vậy là tốt rồi, bất quá trạng thái hồn phách của ngươi bây giờ tựa hồ vẫn chưa ổn định, ngươi xác định vẫn muốn cùng ta đấu?" Nàng lạnh giọng cười nói.

Nghe vậy, hắn liền hoảng loạn, nữ nhân này làm sao có thể nhìn ra hồn phách của hắn bị thương tổn, chẳng lẽ nàng thật sự có chút tài năng? !

Ngữ Diên thấy hắn có chút sợ hãi không khỏi cười nói: "Bổn cô nương đối phó với người thì không giỏi nhưng đối phó với quỷ hồn các ngươi thì chính là sở trường của ta, nếu ngươi không sợ hồn phi phách tán thì cứ việc chạy lại đây " nói xong nàng liền cầm lấy Chu Tước kiếm làm bộ muốn xông tới, đối phó với mấy quỷ hồn này nàng đều có vẻ nắm chắc .

' Ultraman ' thấy nàng không hề khiếp đảm, hơn nữa hắn tựa hồ còn thấy trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ thì trong lòng hắn lập tức rối loạn, đây tột cùng là làm sao vậy, trong vòng một ngày bốn tên đi vào khiến hắn thiếu chút nữa hồn phi phách tán, mà bây giờ có một nữ nhân hắn chỉ cần giết nàng hấp thụ dương khí của nàng, như vậy hắn sẽ nhanh đem vết thương trên người chữa trị khỏi nhưng là bây giờ xem ra, người kia tựa hồ rất khó đối phó mà hắn thương thế hiện tại nếu đối phó với người bình thường thì không sao nhưng nếu là ..., hắn cũng không có gì nắm chắc.

"Nhanh một chút a, ta còn vội đi tới tầng thứ năm " Ngữ Diên không kiên nhẫn nói, lòng của nàng đang rất nhớ thương bọn họ a!

"Ngươi. . . . . . Ngươi đừng thúc giục ta! Ta. . . . . ." ' Ultraman ' đột nhiên bị Ngữ Diên thúc dục thì cảm thấy vô cùng mất mặt vì thế liền cầm lấy kiếm trên tay lao đến, Ngữ Diên cười lạnh một tiếng rồi vọt tới, Chu Tước kiếm vừa chạm vào thanh kiếm trên tay hắn thì trong nháy mắt, hắn đã bị cường lực của nàng hất đi xa.

"Xem chiêu ------" Ngữ Diên thấy thế trong tay kiếm vẫn hướng hắn đâm tới.

"Tha mạng, tha mạng, ta nhận thua" ' Ultraman ' nói gấp.

Ngữ Diên đặt kiếm ở yết hầu của hắn nói "Làm sao vậy? Nhận thua?"

' Ultraman ' đứng dậy vô cùng tức giận nói: " Một ngày bị bốn tên thay phiên nhau quất tất nhiên không chịu nổi rồi" hắn vừa nói vừa sờ sờ thân mình trong suốt .

Ngữ Diên nghe vậy vội hỏi: "Tầng thứ năm đi như thế nào?"

' Ultraman ' nhìn về phía nàng hảo tâm nhắc nhở, "Cô nương! Nhìn ngươi cũng không phải người xấu, ta khuyên ngươi đừng đi tầng thứ năm, càng lên cao thì càng nguy hiểm, đặc biệt là tầng thứ sáu đó chính là thực nhân cốc a! Ở nơi đó có một Cự Nhân chuyên môn ăn thịt người, ngay cả hồn phách cũng ăn, bất kể là cái gì chỉ cần động đậy là hắn liền ăn luôn " Ultraman cả người run run nói.

"Sẽ không! Bọn họ rất lợi hại không có hồn phách nào có thể thương tổn bọn họ " Ngữ Diên nói gấp, thực lực của Sở Hạo nàng biết, hắn là khu ma nhân nổi danh nha, hắn giỏi như vậy chắc chắn sẽ không gặp chuyện không may, nhưng là. . . . . . Nhưng là vì sao trong lòng của nàng lại hoảng sợ như thế?

' Ultraman ' nghe vậy nói gấp: "Ngươi nghĩ rằng ta lừa ngươi sao? Gò đất này tuy nhìn không cao nhưng trên thực tế bên trong nó khả lớn, ta nói cho ngươi biết ta chưa bao giờ thấy có người có thể đi ra thực nhân cốc a, càng khỏi nói tới cái gì ' mê huyễn tầng thứ bảy' theo ta thấy a, cho dù bọn họ có bình an đi qua tầng thứ năm, tầng thứ sáu thì bọn họ cũng sẽ phải dừng lại không đi tiếp được" thấy nàng cũng không có ý muốn giết hắn vì thế hắn đột nhiên hảo tâm nhắc nhở.

"Sẽ không !" Ngữ Diên bối rối nói.

"Sẽ không? Ta cho ngươi biết a! Trừ bỏ thiên lao tầng thứ sáu là an toàn ra thì các nơi còn lại ngươi cũng sẽ bị cái tên Cự Nhân kia ăn mất"

Thiên Lao? Thiên Lao? Chẳng lẽ bọn Thất Dạ bị giam ở trong thiên lao? Một giây sau, Ngữ Diên vội hỏi: "Nói cho ta biết cửa vào tầng thứ năm ở nơi nào?".

Ultraman thấy nàng kiên quyết như thế đành chỉ chỉ vào một tảng đá bên cạnh nói với nàng : " Bên trong chính là cửa vào, ai, ngươi sẽ không muốn chết đi, nếu ngươi thật sự muốn chết không bằng để cho ta giết đi, như vậy ngươi còn có thể tích đức a" hắn nhiều chuyện nói, không có biện pháp, ai bảo thể lực hắn bị hao tổn đi một nửa mà hắn cũng không phải đối thủ của nàng, có người ở lại tâm sự tốt lắm, dù sao một mình ở tầng thứ tư hắn thực nhàm chán .

"Câm miệng" Ngữ Diên hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.

Ultraman thấy thế ha ha cười một chút nói: "Chúc ngươi may mắn ! Đừng có chét ở tầng thứ năm a, nếu không ta sẽ rất buồn bực, ngươi cos gắng chống đỡ tới tầng thứ sáu a" Ultraman bắt đầu dặn nàng, mà Ngữ Diên nhưng không có tâm tình đi quản lý việc này, vội đi vào trong viên đá.

Nơi khác

"Ha ha ha ha" từng tiếng cười lạnh truyền khắp thực nhân cốc.

"Ách. . . . . ." Cả ba người miệng đều phun máu tươi không thể nhúc nhích, người bị thương nặng nhất là Quỷ Tịch, linh khí của hắn đã tiêu hao hơn nửa khiến cho thân mình hắn bắt đầu trong suốt, nếu hắn còn bị nhận thêm một chưởng thì..., như vậy hắn sẽ hồn phi phách tán.

"Chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn tới cứu nàng?" So với bọn hắn tên Cự Nhân lớn hơn gấp mười lần nhìn về phía bọn họ âm lãnh cười nói, mà trên mặt của hắn đã tràn ngập khinh thường "Nói cho các ngươi biết! Nữ quỷ này đã bị ta chơi đùa nhiều lần, ai, quả nhiên không phải chân nhân, làm cho ta thực không thích thú ai" hắn cười cười nói.

"Vô sỉ" Sở Hạo miệng phun máu tươi từ trong kẽ răng nói.

"Thả. . . . . . . . . . . . Bọn họ. . . . . ." Một tiếng thanh âm suy yếu đến không thể suy yếu hơn truyền tới.

Cự Nhân ngoái đầu nhìn thoáng qua Xinh Đẹp đang bị trói trên cây cột, một giây sau hắn cười lạnh một tiếng đi tới cầm người của nàng nói: "Ngươi dựa vào cái gì mà kêu ta thả bọn họ, ngươi xem ngươi một chút cũng không có gì giá trị, thân quỷ của ngươi cũng thật khó chịu" Cự Nhân hạ lưu nói.

"Vô. . . . . . Vô sỉ. . . . . ." Xinh đẹp thân mình càng lúc càng mờ nhạt, nàng vốn không thích nam nhân vậy mà nàng lại bị chà đạp như thế. Bị đả kích nặng như vậy nàng đã không còn ý niệm sống sót trong đầu rồi, thân mình cũng dần dần mờ đi. . . . . .

Sở Hạo quỳ trên mặt đất cầm kiếm đứng dậy lại xông tới, mà kết quả của hắn tất nhiên là bị đá rơi rất xa.

Cự Nhân nhìn về phía hắn khinh thường nói: "Từng lần xông lên kết cục của ngươi vẫn như nhau, ta khuyên ngươi giữ lại chút thể lực để khi thành quỷ cũng có chút ích lợi"

"Ngươi. . . . . . Muốn giết thì tới đây" Sở Hạo mỗi câu nói ra đều ói máu tươi, mà Phượng Ly Ca cùng Dịch Hiên nằm trên mặt đất vô lực không thể làm gì, một đường chạy tới đây thể lực của bọn họ sớm đã không chống đỡ được, hơn nữa còn bị đả thương nhiều như vậy, hiện tại lại đối phó với tên cường tráng này suốt mấy canh giờ bọn họ đã mỏi mệt không chịu nổi.

"Ngươi? Ta tất nhiên sẽ không bỏ qua mà bọn họ cũng như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết ta rất thích ăn thịt người sao? Nga, đúng rồi, hồn phách ta cũng rất thích ăn, nhìn xem! Thân thể ta càng ăn càng cường tráng" Cự Nhân cười ha ha.

"Hỗn đản. . . . . ." Sở Hạo gian nan ngồi thẳng lên muốn xông tới lần nữa, hành động của hắn tất nhiên bị Cự Nhân liếc mắt một cái là nhìn thấu, chỉ thấy hắn vung tay lên một đạo hào quang liền đánh tới trên người Sở Hạo, Sở Hạo liền bị ném ngã xuống đất.

Phượng Ly Ca cùng Dịch Hiên có lòng nhưng không đủ lực, muốn đi nhưng không có cách nào nhúc nhích.

"Hừ, Ta chán cùng các ngươi đùa rồi! Ta trước tiên nếm thử của ngươi hương vị như thế nào a?" nói xong hắn cầm lấy kiếm đi về phía Sở Hạo, Phượng Ly Ca xoay người muốn nắm lấy ống quần của hắn nhưng Cự Nhân chân lớn như vậy, hắn căn bản không bắt được.

"Trước tiên ta sẽ đem tay của ngươi chặt xuống nếm thử hương vị a" nói xong hắn âm lãnh cười cười, tay phải chậm rãi giơ cao, thanh kiếm lạnh như băng quơ quơ trên cánh tay Sở Hạo.

"Dừng tay -----"

Một âm thanh đột ngột truyền đến từ phía rừng rậm, một giây sau Ngữ Diên xuất hiện trước tầm mắt của mọi người thở hổn hển chạy tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro