Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi c182-188 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 182: Ngươi bị nàng làm gì hay không?

 

"A phốc a phốc ~~~" ngã xuống trong nước Ngữ Diên chới với như sắp chết đuối, Phượng Ly Ca nhíu mi lại nhắc nhở nói: "Nước rất cạn" một giây sau, hắn tự tay đỡ nàng đứng lên.

 

Ngữ Diên chới với vài cái mới phát hiện nước chỉ tới phần eo của nàng, nhất thời sắc mặt xấu hổ phải chết.

 

Sở Hạo tức giận tay buông lỏng, sau đó như chuồn chuồn lướt nước nhanh chóng đi tới  bên người nàng, sau đó như chim ưng bắt con gà con đem nàng ôm lấy rồi lại lướt quay trở về chỗ cũ.

 

Phượng Ly Ca cười cười cũng lập tức lên bờ, mà đột nhiên bị buông ra  Bạch Linh sửng sốt té ngã trên mặt đất, sắc mặt có chút xám như tro, nhưng thật sự quá nóng nàng cũng phỏng để ý hình tượng thục nữ vội nhảy vào trong nước, rơi xuống nước nàng nhanh chóng thoát khỏi cái sự nóng bức, vù vù, thật thoải mái!

 

Một lúc sau

 

Phượng Ly Ca ngồi ở trên cỏ nhàn nhã phe phẩy cây quạt, Bạch Linh ngồi ở bên cạnh hắn xoa xoa lau nước trên đầu, mà bên kia, nữ tử như làm phải việc trái với lương tâm chịu đựng đạn pháo công kích từ bạn trai.

 

"Ngươi cùng hắn thật sự không có gì?" Sở Hạo hỏi lần thứ n về cái đề tài này .

 

 Ngữ Diên nhìn nhìn khuôn mặt đen vì tức giận của hắn, muốn giận cũng không dám giận, tình huống hiện tại của nàng rất không ổn, cho nên nàng phải nhẫn phải nhẫn, vì thế cười cười nói: "Thật sự không có gì! Mà cho dù có thì cũng không lien quan tới ngươi " câu sau nàng nói vô cùng nhỏ nhưng lại rõ ràng tiến vào trong tai Sở Hạo .

 

"Cái gì? Ngươi ! Nữ nhân ngốc nhà ngươi thử nói lại một lần nữa xem?" Sở Hạo nghe vậy tức giận nắm chặt cổ tay nàng lớn tiếng reo lên.

 

"Đau, đau đau ai, ngươi nhẹ chút được không, ta chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi " thật ra, nàng đã sớm nghĩ cường bạo Phượng Ly Ca a, nàng trong lòng bổ sung một câu.

 

"Tùy tiện nói một chút cũng không thể, lời bổn vương nói ngươi không để trong tai sao? Hay là ngươi muốn ta đánh gãy chân của ngươi cho ngươi không còn đường có thể trốn?" cơn tức của hắn so với không khí Hỏa Diễm Cốc thực còn nóng hơn.

 

"Được rồi. . . . . . Thực xin lỗi " cơn giận của hắn càng lúc càng mãnh liệt, con gái tốt không cùng nam nhân đấu, vì thế nàng vội xin lỗi nói.

 

Sở Hạo nghe được lời xin lỗi của nàng tức giận trong lòng cũng vơi đi một chút, hắn buông tay ra hỏi: " Tại sao ngươi lại muốn tới nơi này?" Hỏi thăm cả nửa ngày xem nàng cùng Phượng Ly Ca có quan hệ gì xong, hắn mới nhớ tới nàng tại sao lại muốn tới nơi này?

 

"A? Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta tò mò nha, cái kia…cái kia….Mọi người không phải đều nói tới bảo vật Lam Bồ Đề ở trong Hỏa Diễm Cốc sao, ngươi có biết ta có lòng hiếu kỳ rất nặng cho nên muốn tới đây nhìn một chút" nàng nửa thật nửa giả nói, nói thật là nàng thực sự vì Lam Bồ Đề mà đến, nói dối là nàng căn bản không phải tò mò, dù có tốt hơn nữa nàng cũng không mạo hiểm mà tới như thế này!

 

"Tò mò? Ngươi không biết rất nhiều người hiếu kỳ như ngươi đã bỏ mạng ở đây sao?" Sở Hạo nhíu mi vô cùng tức giận quát lớn.

 

"Ta. . . . . . Ta cũng không phải cố ý a" cái tên kia, chẳng lẽ nàng muốn đến lắm sao? Nàng không nghĩ rơi rụng nhanh như vậy đâu, nàng thực quý trọng sinh mệnh a! Nhưng là không đến sao có thể tìm được Lam Bồ Đề!

 

"Ngươi thật sự chỉ muốn đến để nhìn cái gọi là Lam Bồ Đề?" Hắn vẫn hoài nghi nhìn nàng.

 

"Đúng vậy a! Ta. . . . . . Ta lừa ngươi làm cái gì, hơn nữa, ta cũng không cần thiết lừa ngươi nha, đúng không" nàng lại nịnh hót tươi cười.

 

Sở Hạo nghe vậy nghi hoặc liếc mắt nhìn nàng một cái, hắn cảm thấy lời của nàng có chút không đáng tin, nhưng nhìn nàng cười cười nịnh bợ, thôi thôi, hiện tại hắn sẽ thời thời khắc khắc đi theo cạnh nàng, xem nàng có thể bày ra cái dạng gì, vì thế nói: "Đi! Theo ta trở về"

 

Ngữ Diên nghe nói vậy thì bối rối nói: "Không trở về được, ta cùng Phượng Ly Ca vừa nghe thấy nhóm nữ bộc nói động khẩu đã bị đóng, hơn nữa. . . . . . Hơn nữa ta còn chưa thấy được Lam Bồ Đề " nàng yếu ớt nói.

 

"Cái gì? Ngươi còn muốn nhìn Lam Bồ Đề? Ngươi có biết nơi này rất nhiều nguy hiểm hay không? Hơn nữa, làm sao ngươi xác định Lam Bồ Đề ở chỗ này?" Những lời này nói xong, Sở Hạo bỗng dừng lại trầm tư, giờ phút này hắn có thể khẳng định Lam Bồ Đề xác thực ở trong này, bởi vì chính mồm người đàn bà kia đã nói.

 

"Ta biết a! Nhưng ta đã mất bao công tới đây nha, còn nữa động khẩu bị đóng cho dù chúng ta không đi tìm Lam Bồ Đề cũng khó mà rời đi,  đầu tiên cũng phải đi tìm cơ quan để mở a" nói xong, sợ hắn lại dây dưa cái đề tài này nàng liền nhanh chóng đi tới bên người Phượng Ly Ca .

 

Chính là, nàng vừa tới gần hắn, liền nhìn thấy Bạch Linh vô cùng rõ ràng, cũng không biết vì sao trong lòng nàng cảm thấy là lạ, nhìn nàng ta được Sở Hạo ôm vào trong ngực lòng của nàng rất không thoải mái, vì thế nàng ho nhẹ một tiếng tùy ý hỏi: " Quỷ cô nương! Ngươi là ai a?"

 

"Vương Phi! Ta gọi là Bạch Linh, là tùy tùng của Vương gia" Bạch Linh hơi hơi cười nói.

 

"A? Tùy tùng? Trước kia sao ta chưa từng nhìn thấy ngươi a?" Như thế nào tùy? Chẳng lẽ tùy tùng ngay cả khi ngủ?

 

"Như thế nào? Ngươi ghen tị?" Sở Hạo thình lình nói ra một câu.

 

"Ta. . . . . . Ta sẽ ghen? Ha ha, chê cười, ngươi đừng thiếp vàng lên trên mặt bản thân đi, hừ" nàng vội khẩu thị tâm phi nói, đáng chết xú nam nhân, cư nhiên đi tìm nữ quỷ làm tùy tùng, đã vậy bộ dạng lại xinh đẹp như thế? Người kia định không có ý tốt, nàng phẫn nộ nhưng lại hoàn toàn quên mất tùy tòng của nàng cũng đều là quỷ soái ca.

 

Sở Hạo nghe vậy nhìn về phía Phượng Ly Ca nói: "Nàng không hiểu chuyện như vậy không nói làm gì nhưng chẳng lẽ chính ngươi cũng không hiểu chuyện như vậy sao?"

 

Phượng Ly Ca đứng dậy nhàn nhã nói: "Người sống trên đời chủ yếu là đi phiêu lưu khiêu chiến nha, chúng ta cũng không muốn sống an nhàn mãi "

 

"Phiêu lưu? Ngươi có biết nơi này quỷ dị cỡ nào hay không, ngươi có biết nữ cốc chủ kia quái dị đến cỡ nào hay không?" Sở Hạo nói.

 

Phượng Ly Ca nghe vậy hơi hơi nhăn đầu lông mày, một giây sau nói: "Chẳng lẽ người cốc chủ muốn tìm bắt chính là ngươi?"

 

Ngữ Diên nghe nói vậy trong đầu nhanh chóng hiện lên lời hai sắc nữ kia nói, một giây sau nàng mở to mắt chu miệng chỉ vào hắn chất vấn: "Uy , cái mụ cốc chủ kia có làm gì ngươi không?"

 

"Cái gì?" Mấy người nhất thời ngây ra một lúc, những lời của nàng quá nhanh, nhanh đến tất cả mọi người có chút không lý giải được.

 

" Ta hỏi ngươi có bị nàng thượng trên người hay không" nàng lại tức giận nhìn Sở Hạo hỏi.

 

Chương 183 Bắt được toàn bộ không uổng công phu!

 

Ngữ Diên nói câu thứ hai, mọi người cuối cùng cũng đã nghe rõ, Bạch Linh kinh ngạc nhìn nàng,Vương Phi thật to gan nha! Dám hỏi như vậy? Cho dù Vương gia thật sự có quan hệ với nữ nhân khác nàng cũng dám tức giận như vậy sao?  Niên đại này không phải người nào cũng ba vợ bốn nàng hầu a? ! Trong ánh mắt của nàng tràn ngập khó hiểu cùng nghi hoặc.

 

Sở Hạo nghe vậy từ từ đi về phía nàng, một giây sau khóe miệng hiện lên một tia tươi cười "Ngươi hi vọng như thế nào?"

 

"A? Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta hi vọng hi vọng. . . . . . ." Nàng lúc này mới kịp phản ứng câu vừa mới nói là mất mặt cỡ nào, đều không hề suy nghĩ đã tự tiện nói ra, người kia nhất định sẽ nghĩ rằng nàng đang ghen, không được! Nàng sẽ không vì hắn mà ghen a, vì thế nàng nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói: "Ta hi vọng chúng ta có thể bình an đi ra ngoài" nàng nhanh chóng chuyển đề tài.

 

Sở Hạo thấy nàng biểu hiện mất tự nhiên, nụ cười của hắn càng lúc càng rõ ràng, xem ra nàng vẫn rất để ý tới mình nha, nghĩ đến đây hắn cũng không làm khó nàng, vì thế nói: "Đúng rồi! Chúng ta muốn đi ra ngoài, ngươi cho Bạch Linh tiến vào Huyết Linh Đang của ngươi đi, nàng nếu tiếp tục ở ngoài này sẽ bị nướng chết "

 

Ngữ Diên nghe vậy nhìn thoáng qua Bạch Linh thấy trên đầu nàng xuất hiện mồ hôi, Bạch Linh nhìn nàng cười cười, có chút không tiện lắm, dù sao nàng và Vương Phi cũng không quá quen thuộc!

 

Ngữ Diên thấy thế vội lấy Huyết Linh Đang ra xé toang giấy niêm phong nhẹ lay động Linh Đang một chút ý bảo nàng mau đi vào, Bạch Linh thấy thế nhìn nhìn Sở Hạo gật gật đầu chuẩn bị đi vào, còn đang cúi người đột nhiên hai quỷ hồn bên trong nhảy ra.

 

"Nương. . . . . ." Quỷ Tịch vừa xuống tới mặt đất hai tay đã duỗi duỗi lại đây, vốn định trừng phạt nàng một cái hôn nhưng khi hai tay sắp chạm vào bả vai của nàng thì giữa bọn họ bỗng xuất hiện một thanh kiếm, Quỷ Tịch cúi xuống nhìn thoáng qua trên miệng giương lên tươi cười xấu hổ, một giây sau tay vôi thu trở về reo lên: "Ai u mẹ của ta ai, buồn chết ta" sau đó xoay người nhìn về phía nam nhân cầm kiếm cười cười chào hỏi: "Sở huynh đã lâu không gặp ha"

 

 Sở Hạo thu hồi kiếm vẫn chưa nói gì, Quỷ Tịch chỉ có thể bĩu môi đi tơi bên người Phượng Ly Ca giữ im lặng, người đó không thể đắc tội, nếu làm hắn tức giận động thủ thì bộ dạng chắc chắn ngay cả cha mẹ cũng sẽ không nhận ra, quên đi, trước tiên nghĩ cách đem nương tử chiếm lấy!

 

Ngữ Diên nhìn thoáng Quỷ Tịch đang nhăn mặt tránh ở phía sau Phượng Ly Ca không khỏi nín cười, tên kia hóa ra cũng biết sợ, xem ra hắn nhất định đã từng nếm đủ sự lợi hại của Sở Hạo! Nếu không tuyệt đối sẽ không sợ hãi như thế!

 

Lúc này Ngữ Diên chuẩn bị bảo Thất Dạ mang Bạch Linh đi vào, xoay người mới phát hiện Thất Dạ đang dại ra nhìn chằm chằm Bạch Linh, mà Bạch Linh thấy ánh mắt Thất Dạ thì xấu hổ cúi đầu, Ngữ Diên trong đầu đột nhiên nói ra một câu, nhất kiến chung tình?! Không thể nào?!

 

"Thất Dạ. . . . . . Thất Dạ. . . . . . ?" Không phản ứng chút nào, mà ánh mắt của Sở Hạo cùng mấy người bọn họ cũng theo thanh âm của Ngữ Diên nhìn sang.

 

"Thất Dạ ------" nàng lúc này gia tăng dB thêm rất nhiều, Thất Dạ nghe tiếng vội nhìn về phía nàng nhíu mi hỏi: "Làm sao vậy?" Lời tuy nói với nàng nhưng ánh mắt của hắn vẫn như cũ nhìn nhìn đánh giá Bạch Linh, mà ánh mắt kia thâm thúy tựa hồ muốn đem Bạch Linh nhìn thấu.

 

"Ngươi đang làm gì thế! Sao lại nhìn chằm chằm vào con gái nhà người ta a?" Ngữ Diên không hề che dấu nói ra.

 

"Cái gì?" Thất Dạ lại hỏi.

 

"Cô nương này tên là Bạch Linh là tùy tùng của Sở Hạo, bởi vì thân thể có chút suy yếu cho nên ngươi mau mang nàng tiến vào bên trong Linh Đang, thuận tiện xắp xếp cho nàng một phòng đi" mắt thấy hắn không yên lòng, Ngữ Diên đành phải thông tình đạt lý nhắc lại .

 

"Bạch Linh?" Nghe vậy Thất Dạ khẽ cau mày nhắc lại một lần.

 

"Bạch Linh! Đây là Thất Dạ, hắn rất tốt, ngươi hãy cùng hắn tiến vào Huyết Linh Đang đi, chờ khi chúng ta đi ra được bên ngoài ta sẽ đem ngươi giao cho Sở Hạo " nói xong còn liếc mắt nhìn Sở Hạo một cái.

 

Thất Dạ nghe vậy liền nói thẳng: "Đi theo ta"

 

"Ai, ngươi. . . . . ." Ngữ Diên vừa định chỉ trích thì giọng nói của hắn trong nháy mắt biến thành lạnh như băng, nhưng nàng còn chưa kịp nói chuyện, Thất Dạ cũng đã đi trước tiến vào Linh Đang, theo sau Bạch Linh nhìn nàng cúi người chào sau đó cũng đi vào theo.

 

Mãi cho đến khi bọn họ đã tiến vào Linh Đang Ngữ Diên vẫn còn buồn bực, tên kia sao lại thế a, vừa mới rồi không phải còn nhìn chằm chằm con gái nhà người ta, ánh mắt cũng không hạ xuống, hiện tại trong nháy mắt lại biến thành lãnh mạc như thế, như thế nào? Muốn giả bộ thâm trầm a? Đứa nhỏ này chẳng lẽ không biết đây là cổ đại nha, thâm trầm không ăn thua !

 

"Ngươi sao không vào đi?" Sở Hạo nhìn về phía nhàn nhã Quỷ Tịch giọng nói thoáng có chút khó chịu, không có biện pháp a, ai bảo hắn nhìn thấy Quỷ Tịch dây dưa với Ngữ Diên nhiều lần, đối với hắn tất nhiên là khó chịu.

 

Quỷ Tịch thấy thế vội cười cười "Ta là quỷ cho nên ta không sợ " hắn nói gấp, hắn không muốn vào bên trong a, buồn chết mất, còn nữa hắn mong muốn được thời thời khắc khắc nhìn thấy âu yếm nương tử của hắn nha! Mặc dù có người kia ở dây nhưng ít ra so với không nhìn thấy còn tốt hơn rất nhiều.

 

"Ngươi để hắn ở bên ngoài đi, có lẽ hắn có thể hỗ trợ chúng ta được" Phượng Ly Ca rốt cục mở miệng khuyên.

 

"Đúng đúng đúng, đạo hạnh của ta ngươi không phải không biết, tuy rằng không bằng ngươi nhưng cũng không quá kém cỏi" hắn lại nói, ánh mắt vội liếc nhìn Phượng Ly Ca tựa hồ muốn nói, huynh đệ Thanks!

 

Sở Hạo nghe vậy cũng không lên tiếng xem như chấp nhận, Ngữ Diên thấy thế nói: "Chúng ta làm gì bây giờ? . . . . . . Ta không muốn đổi quần áo?" Nàng yếu ớt cầm quần áo lót trên tay giơ ra.

 

"Không cho phép!" Sở Hạo thấy thế thì tức giận nói, chết tiệt, muốn trước mặt người khác mặc lộ liễu như thế sao? !

 

Ngữ Diên thấy thế trong lòng cực kỳ bi ai, thái độ người kia như thế nào lại như vậy a, thật sự là bá đạo vô lý, một giây sau nàng đem Linh Đang thắt ở trên người, sau đó nói với bọn họ: " Kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?"

 

Phượng Ly Ca phe phẩy cây quạt vừa định nói chuyện thì bộ mặt ba bọn họ đột nhiên trở nên nghiêm túc, ngay khi Ngữ Diên chuẩn bị hỏi sao lại thế thì chung quanh bọn họ đã bị ngọn đèn chiếu sáng, sau đó bọn họ bị bao vây tiếp đến liền truyền đến "Ha ha ha ha" tiếng cười lớn.

 

Một giây sau, mặc diễm lệ cốc chủ đi xuyên qua đám người đi tới, khi nàng vừa nhìn thấy Phượng Ly Ca nhất thời thất thần , kế tiếp nhìn về phía Sở Hạo cười cười nói: "Ta đã nói ngươi không chạy thoát được đâu, không thể tưởng tượng được ngươi mới đi một hồi như vậy lại có thêm một công tử tuấn tú"

 

Ngữ Diên liếc mắt nhìn Hồng Y nữ tử trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh xà tinh, đúng vậy người của nàng ta thực dẻo hơn nữa ăn mặc lại lộ liễu như thế còn nữa nàng ta eo thon nhỏ mảnh khảnh vô cùng dụ khiến Ngữ Diên vô cùng khó chịu! Mà càng thêm khó chịu là nàng ta từ đầu tới cuối không thèm liếc mắt nhìn nàng một cái, kháo, nữ nhân chết tiệt chẳng lẽ không biết có đại mỹ nữ là nàng ở trong này sao? Một chút mặt mũi cũng không cho!

 

"Ngươi chính là cốc chủ?" Phượng Ly Ca phe phẩy cây quạt hỏi.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy vội che miệng cười cười: "Ta gọi là Bội Nâng Nâng, ngươi có thể gọi ta là Nâng Nâng, ta chính là cốc chủ nơi này, công tử còn ngươi, không thể tưởng tượng được! Nâng Nâng từ khi sinh ra tới giờ chưa từng nhìn thấy một công tử anh tuấn như thế " nói xong còn đưa ra một cái mị nhãn, nhưng cũng không quên liếc Sở Hạo bổ sung một cái mị nhãn, nếu hai người nam nhân này đều thành tù binh của nàng thì... cuộc đời nàng sau này sẽ trôi qua trong hạnh phúc!

 

"Chúng ta. . . . . . Chúng ta là Vô Ý bước vào nơi này, quấy rầy người trong cốc, xin ngươi thông cảm?" Phượng Ly Ca vẫn phe phẩy cây quạt nói.

 

"Vô Ý? Không sao không sao, nếu đã đến đây vậy không bằng đi đến cung điện ngồi một chút, để ta giới thiệu cho các ngươi a" Bội Nâng Nâng vội phát ra lời mời, mà trong lòng của nàng cũng đang tính toán đối phó với hai người nam nhân kia như thế nào để làm cho bọn họ cam tâm tình nguyện  đi theo mình.

 

"Cút ngay" Sở Hạo thình lình nói ra, hiển nhiên hắn đối với nàng bất mãn vô cùng, theo bản năng hắn đi tới bên người Ngữ Diên gắt gao lôi kéo tay nàng, Ngữ Diên ngước mắt nhìn hắn một cái, mà ánh mắt hắn đang sắc bén nhìn chằm chằm Bội Nâng Nâng.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy, lại thấy hành động của Sở Hạo nụ cười trên mặt cũng dần dần giảm đi "Ta nói cho các ngươi biết, đừng cho là ta không biết các ngươi là ai, các ngươi tới đây là có mục đích gì, ta là thấy các ngươi bộ dạng anh tuấn nên mới có thể đối với các ngươi khách khí như thế, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt"

 

"Lời của ngươi vô nghĩa nhiều lắm" Sở Hạo nhìn chằm chằm nàng tức giận nói.

 

"Ha ha, ngươi chẳng lẽ không nhìn ra ta đang kéo dài thời gian sao? Ân, ta tính tính, không sai biệt lắm" nàng đột nhiên giảo hoạt cười, trong mắt xuất hiện âm lãnh.

 

Sở Hạo nghe vậy mày chau lên, đúng lúc này mấy người cùng cảm thấy choáng váng, đầu nặng nề, một giây sau mấy người đều gối quỳ xuống đầu càng lúc càng choáng váng, mà Ngữ Diên thì trực tiếp ngã xuống, hoàn hảo Quỷ Tịch đỡ được nàng thế nên nàng mới chậm rãi hạ xuống trên mặt đất.

 

"Ngươi làm cái gì?" Sở Hạo nhíu mày nhìn về phía nàng quát lớn hỏi.

 

"Làm cái gì? Chẳng lẽ các ngươi không thấy phía sau núi có sương khói sao? Còn có cái ao này, ta nói cho các ngươi biết bởi vì các ngươi không phải người ở đây cho nên sẽ không quen với thực vật nơi này, bất kể là sương khói hay là nước đều có thể làm cho người ta hôn mê, mà lũ người hầu sở dĩ không té xỉu vì từ nhỏ các nàng đã được ăn hoa giải độc lại thường xuyên dùng nước nơi này vì thế cũng thành thói quen, mà các ngươi. . . . . . Ha ha ha" nói tới đây nàng không khỏi cười ha ha, thật sự là bắt được toàn bộ không uổng công phu!

 

"Vô sỉ" Sở Hạo phun ra hai chữ sau đó liền hôn mê, Phượng Ly Ca cùng Ngữ Diên cũng hôn mê, Quỷ Tịch thấy thế tức giận muốn đi giết nữ nhân kia nhưng khi hắn đụng vào người nàng đột nhiên lại bị bắn rơi xuống đất mặt, một giây sau hắn khó hiểu đứng dậy chuẩn bị đánh các nữ nhân khác, thật không ngờ kết quả vẫn giống nhau, Tại sao lại thế ? Vì sao hắn không thể tới gần thân thể các nàng? !

 

Cứ như vậy, Quỷ Tịch thử nhiều lần nhưng vẫn như trước không thể tới gần các nữ nhân kia, mà bởi vì nhiều lần va chạm làm cho khóe miệng của hắn chảy ra vết máu, rơi vào đường cùng hắn đành trợn mắt nhìn các nàng mang bọn họ đi, hắn vội đi theo phía sau, xem ra chỉ có thể đi bước nào tính bước đó, chỉ mong bọn họ đều bình an!

Chương 184: Lợi dụng ngươi để có bọn họ!

 

Hỏa diễm cốc

 

"Cốc chủ" đám nữ bộc nhìn thấy nàng vội cúi người ân cần thăm hỏi.

 

"Các ngươi đều lui xuống đi" Bội Nâng Nâng nhẹ nhàng nói một tiếng.

 

"Tuân lệnh" đám nữ bộc nghe vậy toàn bộ lui xuống .

 

Đẩy cửa ra nàng đi tới bên trong phòng, vừa tiến vào nơi này nàng liền cười cười la lên: "Vương. . . . . ."

 

"Bọn họ đều đến đây?" còn chưa thấy người thanh âm đã nhẹ nhàng phát ra.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy vội đi vòng qua bình phong đi tới trước mặt người kia, người kia giờ phút này đang nằm ở trên giường màu đỏ mạn sa, nghe tiếng Bội Nâng Nâng đã tới hắn vội ngồi dậy,dung nhan hoàn mỹ liền hiện ra.

 

"Quỷ Vương. . . . . ." Bội Nâng Nâng vội đi lên.

 

Quỷ Vương ôm lấy nàng hỏi: "Người ta muốn đâu?"

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy thì chu miệng nói: "Ngươi nhớ thương tiểu hồ ly tinh kia như vậy sao? Nhưng tiếc là nàng chưa tới, người đến chỉ là hai nam nhân " nàng nói gấp.

 

"Chưa tới?" Quỷ Vương mày chau lên hiển nhiên đối với lời nói của nàng có điều hoài nghi.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy vội ngồi thẳng người nói: "Ngươi xem ngươi kìa, ta lừa ngươi làm cái gì? Nàng thực sự chưa có tới nha, ta căn bản là không thấy nữ kia, ân, hay là ta đã đánh mất dấu nàng? Hoặc là có tới nhưng không để cho ta bắt được?" Nàng cố ý để lại cho mình một đường lui nói, để tránh bị hắn phát hiện, nhưng nàng cũng sẽ không ngu như vậy đem người đàn bà kia giao cho hắn, bởi vì có người đàn bà kia, ít nhất có thể khống chế hai người kia, cho dù không phải người yêu mà chỉ là bằng hữu thì bọn hắn cũng sẽ không để người đàn bà kia bị thương tổn đi!

 

"Thật như thế sao?" Quỷ Vương như trước bất trí tín nhìn nàng.

 

Bội Nâng Nâng nói gấp: "Ta không lừa gạt ngươi, ta thích ngươi như vậy làm sao có thể lừa ngươi được" nói xong, lại rúc vào trong ngực của hắn, không thể tưởng tượng được năm nay nàng thật sự gặp vận đào hoa, liên tiếp gặp được nhiều nam nhân anh tuấn như thế, xem ra có Lam Bồ Đề  che chở thật đúng là rất tốt.

 

Nàng chưa tới sao? Tại sao lại có thể như vậy? Hắn rõ ràng tận mắt nhìn thấy nàng lấy Hắc Tuyết Liên đi, hơn nữa là giấu bọn họ mang Hắc Tuyết Liên đi, chẳng lẽ mọi chuyện không đơn giản như hắn tưởng, hoặc là nàng lấy Hắc Tuyết Liên là muốn cho người khác? !

 

"Quỷ Vương! Ngươi hôm nay sao vậy?" Bội Nâng Nâng vội vươn tay ra lục lọi trên người hắn, thân thể của nàng toàn bộ đều dựa vào hắn, hơn nữa lại cố ý vặn vẹo bờ eo, muốn bày ra thật nhiều tư thế mê hoặc.

 

"Hai nam nhân kia đâu?" Quỷ Vương nói sang chuyện khác, tay không tự giác đẩy nàng ra.

 

Bội Nâng Nâng thấy thế có chút không vui, ngồi thẳng người than thở, "Nha, hai người kia đã bị ta nhốt lại rồi" nói xong, trong lòng nàng vẫn cười trộm không thôi, vẫn tưởng rằng quỷ Vương nửa tháng trước xuống dưới đây là nam nhân đẹp trai nhất thiên hạ, lại không ngờ rằng nay còn có hai người còn anh tuấn hơn.

 

"Giết bọn họ" Quỷ Vương đột nhiên nói.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy cũng ngây ra một lúc, một giây sau vội cười nói: "Được được! Chỉ cần là ngươi muốn ta nhất định sẽ giúp ngươi hoàn thành" lời tuy nói thế, nhưng nàng sẽ không giết bọn họ, khó mà tự nhiên gặp được nam tử anh tuấn như thế, nàng quả quyết sẽ không ngốc nghếch đến nỗi giết bọn họ.

 

Một lúc lâu sau

 

‘ Cạch ’ Bội Nâng Nâng mở cửa phòng đi ra, thân mình lập tức nhuyễn  đi dựa vào bên cạnh cửa, mà đầu tóc quần áo trên người nàng lúc này đã hỗn độn không chịu nổi, nhưng trên mặt của nàng lại lộ vẻ mê người mà tươi cười say mê, sau đó nàng liếm liếm môi, vội vã sửa sang lại đầu tóc sau đó uốn éo cái mông rời đi.

 

Đám nữ bộc vừa thấy nàng rời đi đều sôi nổi thảo luận nữ cốc chủ vừa mới đi vào phòng nhất định là đại phạm một hồi, nếu không vẻ mặt của nàng làm sao có thể như thế? !

 

"Mộng Ngữ Diên ngươi mau tỉnh, Mộng Ngữ Diên tỉnh" từng tiếng gọi ầm ĩ làm cho Ngữ Diên trong cơn hôn mê dần dần tỉnh lại.

 

"Ách. . . . . ." Nàng nặng nề rên rỉ một tiếng, sau đó chậm rãi thức tỉnh, giờ phút này nàng đang nằm ở trên giường, thân mình vẫn yếu đuối vô lực như trước, ách, đầu lại bắt đầu đau đớn , một giây sau, nàng vươn tay ra định xoa xoa đầu, mới phát hiện cánh tay của mình lại trơn , một giây sau nàng vội cúi xuống nhìn lại, trên người nàng lúc này không biết vì sao đã đổi thành một bộ quần áo lót màu đen? !"Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?"

 

"Ngữ Diên. . . . . . Ngữ Diên. . . . . ." Từng tiếng la lên từ ngoài cửa sổ vọng lại, vì thế nàng không suy nghĩ tự hỏi vì sao y phục của nàng lại bị thay đổi mà vội đứng ở trên giường nhìn qua cửa sổ, Quỷ Tịch giờ phút này chính đang ở ngoài cửa sổ.

 

"Quỷ Tịch? Làm sao ngươi lại ở bên ngoài? Bọn họ đâu?" Ngữ Diên vội cầm lấy khung cửa sổ hỏi.

 

"Bọn họ ta không biết, ta chỉ đi theo ngươi, ai biết nơi này không vào được, thật sự là gặp tà rồi sao" Quỷ Tịch buồn bực nói.

 

"Ngươi không vào được?" Ngữ Diên có chút buồn bực, tại sao có thể như vậy, Quỷ Tịch cũng không phải quỷ bình thường, đạo hạnh của hắn rất cao , vì sao không vào được? !

 

"Đúng vậy a! Ta không chỉ không vào được mà ngay cả người những nữ nhân kia ta cũng không thể chạm vào, thật không biết là chuyện gì, đúng rồi ngươi mau mở Huyết Linh Đang ra để Thất Dạ giúp ngươi một chút, ta đi tìm bọn họ xem, ngươi phải chú ý an toàn a" Quỷ Tịch dặn dò, tuy nói hắn cùng Sở Hạo quan hệ không tốt lắm nhưng Phượng Ly Ca ít nhiều cũng từng giúp hắn nhiều lần, hắn thành quỷ nhưng cũng không thể không có phẩm đức như vậy cho nên hắn trước hết phải đi xem bọn họ như thế nào.

 

Ngữ Diên nghe vậy vội vàng gật đầu, dặn hắn nhất định phải tìm bọn họ sau đó đến nói cho nàng biết, ít nhất trước mắt nàng có thể xác định mình an toàn , Quỷ Tịch nghe vậy bảo nàng không cần lo lắng sau đó liền rời đi đi tìm bọn họ .

 

Ngữ Diên thấy hắn rời đi định mở Linh Đang ra gọi Thất Dạ nhưng nàng lại nghĩ Quỷ Tịch lợi hại như thế còn không vào được nếu Thất Dạ đi ra chắc chắn vô cùng nguy hiểm, nghĩ đến đây tay lôi Linh Đang lại buông lỏng ra, thôi, xem trước tình huống một chút rồi nói sau, vì thế nàng từ trên giường đi xuống, bắt đầu đánh giá bốn phía.

 

Nơi này ngoài một cái giường, một cái bàn ra thì còn lại đều là lò lửa, trong phòng chồng chất rất nhiều lò lửa, nhưng loại lò lửa này với loại lò lửa bên ngoài có chút không giống nhau, ít nhất không nóng như vậy, nhưng người đàn bà kia vì sao không đem nàng dẫn vào nhà tù? Hay là chỗ này chính là nhà tù? !

 

Ngay khi Ngữ Diên đang vạn phần khó hiểu thì cửa đột nhiên mở ra, Bội Nâng Nâng từ từ tiến lại, phía sau toàn bộ người hầu đi theo hầu hạ.

 

"Ngươi bắt ta đến nơi này làm cái gì?" Ngữ Diên đề phòng nhìn nàng hỏi.

 

"Lợi dụng ngươi " nàng ta không hề che dấu nói.

 

"Lợi dụng ta? Ngươi muốn lợi dụng ta làm cái gì?" Ngữ Diên nhíu mi khó hiểu nhìn nàng.

 

"Lợi dụng ngươi để có được hai người bọn họ, bản nữ vương mặc kệ ngươi với bọn họ đến tột cùng là có quan hệ gì, nhưng ta nghĩ bọn họ sẽ không thấy chết mà không cứu, chỉ cần có ngươi trong tay, bọn họ còn không ngoan ngoãn hầu hạ ta?" Nghĩ đến cảnh được hai cực phẩm nam nhân hầu hạ, nàng không khỏi âm thầm bật cười.

 

"Ngươi muốn quan hệ với bọn họ?" Ngữ Diên sắc mặt không hề ngượng ngùng nói, đối với nữ nhân này không cần thiết phải ngượng ngùng.

 

Nghe vậy, Bội Nâng Nâng nghi ngờ nhìn nàng một cái nói: "Không thể tưởng tượng được thế giới bên ngoài thay đổi nhiều như vậy, nữ tử cư nhiên có thể nói ra những điều như thế?"

 

Ngữ Diên khinh thường nói: "Ngươi không phải cũng như vậy sao?"

 

"Nếu ta nói ta là song tính?" Bội Nâng Nâng cười lạnh nhìn nàng.

 

Ngữ Diên nghe vậy khó hiểu nhìn nàng, lúc này Bội Nâng Nâng đột nhiên đi tới trước mặt nàng tay nắm cằm nàng nói: { ân! không sai, rất có tư sắc }

 

"Ngươi. . . . . ." Ngữ Diên sợ hãi lập tức lui về sau một bước, tại sao có thể như vậy? Thanh âm của nàng ta làm sao có thể đột nhiên biến thành giọng nam? !

 

"Như thế nào! Ngươi cũng coi trọng nàng?" Bội Nâng Nâng phát ra thanh âm bình thường nói.

 

{ Làm sao có thể! Ta thích ngươi làm sao còn có thể coi trọng nàng được, cho dù nàng ta có chút tư sắc nhưng cũng không thể so với muội muội} thanh âm của nàng lại biến đổi.

 

Mà Ngữ Diên thì ngây dại ra theo bản năng hỏi: "Ngươi. . . . . . Ngươi đến tột cùng là nam hay nữ?"

 

Bội Nâng Nâng cười cười nói: "Ngươi nghĩ ta là cái gì thì ta chính là cái đó" nói xong liền tặc tặc cười cười.

 

Ngữ Diên trong nháy mắt lỗ chân lông dựng thẳng hết lên "Ngươi…người sao ngươi lại biến thái như vậy?" Chẳng lẽ cổ đại còn có loại biến tính? Không đúng! Vừa rồi nàng rõ ràng nghe thấy giọng nam kia gọi nàng ta là muội muội? Chẳng lẽ đó là ca ca của nàng ta? Nhưng ca ca cùng muội muội sao có thể là một người? !

 

"Ngươi không cần  kinh ngạc như vậy , bản nữ vương sẽ nói cho ngươi biết, thanh âm ngươi vừa mới nghe được là của ca ca ta, chỉ là hắn đã bị ta ăn hết" nàng chỉ chỉ vào bụng mình nói "Nơi này có tim can của hắn" nói xong còn quỷ dị cười.

 

Ngữ Diên nghe vậy liền xụi lơ ngã xuống mặt đất, trong mắt xuất hiện sợ hãi cùng kinh ngạc, nàng. . . . . . Nàng cư nhiên giết chết ca ca, ăn tim của hắn? !"Ngươi. . . . . . Ngươi không phải người" Ngữ Diên ngồi dưới đất tay chỉ chỉ về phía nàng run run nói.

 

"Ta vừa rồi không có nói muốn ăn ngươi, ngươi làm gì phải hoảng sợ như vậy? Còn nữa, đây chính là hắn tự lấy tim ra để cho ta hưởng thụ , thôi ta cũng không nhiều lời với ngươi nữa" một giây sau nàng ta đột nhiên đi đến trước mặt Ngữ Diên rút một cây châm ở trên đầu nàng xuống.

 

"Ngươi muốn làm gì?" Ngữ Diên thấy nàng ta lấy cây trâm của mình xuống trực giác liền nói cho nàng biết nàng ta chắc chắn có âm mưu, nhưng nàng vừa đứng lên đã bị nhiều người đè xuống mà thân thể của nàng cũng chưa khôi phục, giờ phút này đành lực bất tòng tâm.

 

"Bản nữ vương lần đầu tiên muốn mang thai, ta muốn lợi dụng ngươi để bắt bọn họ lên giường, ngươi cứ đợi mà xem ta mang thai đi, ha ha ha" nói xong liền cười cười rời đi.

 

"Buông tay ra, các ngươi mau buông tay ta ra" Ngữ Diên liều mạng  giãy dụa muốn đuổi theo nàng ta nhưng nàng căn bản không còn chút khí lực, mà tay chân của nàng đều bị bộc nữ giữ lấy, nước mắt đột nhiên tràn khóe mắt, "Không cần. . . . . . Không cần. . . . . ."

 

 

Chương 185: Chọc giận ta, các ngươi sẽ chết vô cùng thảm (I)

 

Bội Nâng Nâng cầm trâm cài đầu của Ngữ Diên hưng phấn không thôi, dựa theo kinh nghiệm nàng trải qua mà nói hai nam nhân kia sẽ vì nữ nhân này mà khuất phục nàng, đợi cho hai nam nhân kia nếm đến kích thích xong nàng sẽ chậm rãi thu phục lòng họ, đợi cho họ hoàn toàn chìm trong xác thịt họ chỉ thể vui mừng theo nàng như vậy người đàn bà kia sẽ không còn giá trị nữa, kết cục của nàng ta chính là hoàn toàn biến mất, nàng cũng không tin có nam nhân thoát khỏi mị lực của nàng? !

 

Mà cho dù thoát khỏi thì sao? Có bộ dạng tuấn tú như thế tất nhiên sẽ không đơn giản, đối với tuấn tú công tử nàng đều rất kiên nhẫn, thời gian nàng không thiếu, chỉ cần nàng thích tuyệt đối sẽ không thất thủ.

 

Mang theo tự tin mãnh liệt nàng đi tới địa lao, để đối phó với nam nhân thứ nhất chính là làm cho bọn họ chịu khổ, nàng không tin tra tấn như vậy, bọn họ sẽ không khuất phục?

 

"Cốc chủ" bộc nữ đứng ở bên ngoài nhìn thấy nàng vội cúi người hành lễ.

 

Bội Nâng Nâng ân một tiếng liền đi vào bên trong đi, Hỏa Diễm Cốc  địa lao cấu trúc rất khác biệt, kết cấu bên trong  tựa như một nhà máy, tuy rằng nhìn bề ngoài không lớn nhưng trên thực tế bên trong rất rộng lớn , mà không khí trong địa lao so với bên ngoài cao hơn rất nhiều bởi vậy tù nhân ở nơi này sau khi bị tra tấn nếu biểu hiện tốt nàng có thể cho bọn họ tới nơi khác có không khí đỡ nóng hơn, nơi này nhốt không chỉ là người muốn tìm Lam Bồ Đề mà còn có nam nhân bị nàng chơi đã không còn hứng thú.

 

"Nữ vương! Đêm nay để cho ta hầu hạ ngươi đi"

 

"Nữ vương! Ta mỗi ngày đều rèn luyện, ngươi xem thân thể của ta so với trước có phải tốt hơn nhiều không, đêm nay ngươi để cho ta thị tẩm đi"

 

"Nữ vương! Ngươi muốn ta làm cái gì ta sẽ làm cái đó, mang ta rời khỏi lò lửa này đi, ta sắp nóng đến chết rồi"

 

"Nữ vương. . . . . ."

 

Liên tiếp thanh âm của nam nhân theo từng phòng giam phát ra, nơi này mỗi gian tù cũng không quá lớn, tối đa cũng chỉ có thể ở được ba người, nhiều hơn sẽ có chút chật csẽ, chẳng qua bây giờ nàng đối với những nam sủng bị nàng vứt bỏ nơi này không có nhiều cảm giác.

 

"Nữ vương, ta ở đây! Ngươi sủng ta một lần đi" trong phòng giam đủ  các loại nam nhân, nhưng thế thì sao? Không phải đều cùng phục tùng nàng sao, nàng bỏ qua tiếng gọi ầm ĩ chờ mong của lũ nam sủng chậm rãi đi tới  phòng giam cuối cùng, ngoài dự kiến của nàng, hai người họ ống tay áo quần cư nhiên không cởi, hơn nữa còn ngồi vô cùng nhàn nhã thoải mái? !

 

Nghe thấy tiếng vang, hai người đều mở mắt nhìn, Sở Hạo thấy Bội Nâng Nâng tới vội đứng dậy đi tới bên cửa nhà tù hỏi"Ngươi đem nàng đi đâu?"

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy tay vuốt vuốt sợi tóc bên tai cười nói: "Ta có thể đem nàng đi đâu? Nàng hiện tại ăn ngon uống tốt a"

 

"Thả chúng ta ra " Phượng Ly Ca sắc bén nhìn nàng, giọng nói hiển nhiên có chút bất mãn.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy cười ha ha "Thả ra? Khó mà bắt được đến đây hai người khiến cho tâm ta rung động a, ta sẽ để các ngươi rời đi sao?" Nói xong, lạnh lùng cười cười, hiển nhiên là đang cười hắn ngu muội.

 

Sở Hạo nghe vậy vội lấy hai tay lôi song sắt Bội Nâng Nâng thấy thế khoanh tay nói: "Ngươi không cần lãng phí sức lực, song sắt này không giống như song sắt của các ngươi nó đã trải qua lửa Hỏa Diễm Cốc thiêu đốt tất nhiên sẽ không giống sắt thường, không phải ta dọa các ngươi, các ngươi cho dù kéo cả đời nó cũng sẽ không bị rớt ra , cho dù là thần binh lợi khí chém vào cũng sẽ không bị ảnh hưởng chút nào"

 

"Hại nhân chung hại mình" Phượng Ly Ca nói.

 

"Ha ha ha, hại nhân chung hại mình? Ngươi nói đùa gì vậy? " nàng rút một cây trâm từ trên đầu ra, nhìn như cây trâm bình thường nhưng không nghĩ tới bên trong là một cái chìa khóa, cây trâm ở bên trong tóc nàng tất nhiên sẽ không bị phát hiện .

 

"Nhìn xem, trên tay ta là chìa khóa địa lao, là cái chìa khóa duy nhất, trừ ta ra không ai có thể mở được cửa sắt ra, cho nên ngươi không cần khích ta, các ngươi đừng quên ai là chủ nhân hỏa diễm cốc , tuy rằng ta không biết các ngươi cùng người đàn bà kia đến tột cùng là có cái quan hệ gì, nhưng là rất không may phải nói cho các ngươi biết, nàng đang ở trong tay ta, ta có thể cho nàng sinh, cũng có thể. . . . . . Làm cho, nàng, tử!" Nàng gằn từng tiếng lạnh như băng lạnh nói.

 

"Ngươi dám?" Hai người trăm miệng một lời quát lớn.

 

Thấy thế Bội Nâng Nâng đột nhiên cười ha ha, không sai, xem ra hai nam nhân này đối với nữ nhân kia không tệ lắm, như vậy là tốt rồi, họ có vướng bận như vậy nàng mới có thể uy hiếp, vì thế nàng lại lấy ra một cây tram khác đưa tới trước mặt trước Sở Hạo "Nhận ra sao?"

 

"Ngươi đã làm gì nàng? Ta cho ngươi biết, nếu nàng thiếu một sợi tóc gáy ta sẽ cho tất cả các ngươi chôn cùng" Sở Hạo rống lên giận dữ.

 

"Ai ô ô, ta thực sợ a" Bội Nâng Nâng giả ý vỗ ngực một cái nói.

 

"Ngươi nói mau, nàng đến tột cùng bị ngươi làm gì rồi?" Phượng Ly Ca cũng có chút giận dữ, dù sao Ngữ Diên cũng từng mang đến cho hắn vô số  sung sướng cùng ý cười.

 

"Các ngươi xem" đúng lúc này Bội Nâng Nâng đột nhiên đem cây tram của Ngữ Diên bẻ gảy, một giây sau nàng cao ngạo hất hàm nói: "Các ngươi nếu không nghe lời kết quả của nàng cũng sẽ như cây trâm cả đời các ngươi cũng đừng mơ tưởng nhìn thấy nàng, còn ngươi " nàng chỉ tay vào Sở Hạo nói: "Ngươi đừng đe dọa ta, ta cũng không vì thế mà sợ hãi a, ta là nữ vương chẳng lẽ một chút đe dọa đó cũng làm khó được ta sao? Ta cho ngươi biết, ta muốn nàng tử, ta tất có biện pháp, ngay cả. . . . . . ngay cả…." nói tới đây nàng bỗng dừng lại một chút, tay vốt vốt sợi tóc cười cười.

 

Hai người nhíu mi nhìn chằm chằm nàng, nữ nhân biến thái này đến tột cùng muốn thế nào? !

 

"Các ngươi biết là gì không? Ngay cả. . . . . . Sống cũng như chết" nàng gằn từng tiếng âm lãnh nói, cùng nàng chơi nàng có đầy đủ  kiên nhẫn, cũng có đủ thời gian.

 

Sở Hạo nghe vậy một chưởng đánh vào trên tường, hai mắt của hắn tựa hồ che kín tơ máu "Ta cảnh cáo ngươi một lần, nếu nàng bị một chút thương tổn, ta nhất định bắt ngươi hoàn vạn lần " hắn không thể tưởng tượng Ngữ Diên bị tra tấn sẽ là bộ dạng gì nữa, mà hắn năm lần bảy lượt không bảo vệ được nàng khiến hắn cảm thấy có chút tự ti.

 

"Ta cho ngươi biết, đừng có nói với ta cảnh cáo với không cảnh cáo, bản nữ vương kiên nhẫn có hạn, ta trực tiếp nói cho ngươi điều kiện, đêm nay ta muốn ngươi thị tẩm, nếu như ngươi phản kháng trước tiên ta sẽ chém đứt hai tay của nàng" Bội Nâng Nâng thấy hắn vì người đàn bà kia sốt ruột  đột nhiên bị chọc giận , hóa ra nàng cũng biết sẽ ghen !

 

"Ta nhổ vào, loại như ngươi có cởi hết ta cũng sẽ không thèm nhìn một chút" Sở Hạo chán ghét nói.

 

"Phải không? Tốt lắm, ngươi chờ thu lễ vật thứ nhất đi, hai tay" một giây sau, nàng đột nhiên quay đầu xoay người muốn rời đi, chết tiệt vì sao Quỷ Vương luôn có nữ nhân kia trong lòng, người nam nhân này cũng nhớ kỹ nàng ta, mà áo trắng công tử kia tựa hồ cũng rất coi trọng nàng, nàng ta đến tột cùng có cái gì tốt? Kiên nhẫn? Thời gian? Buồn cười, nàng đợi không được, cũng không muốn lại tiếp tục đợi!

 

"Đợi chút ------" đột nhiên Sở Hạo gọi nàng lại.

 

"Ngươi muốn làm gì?" Phượng Ly Ca nhíu mi nhìn về hắn.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy nhíu mày hỏi: "Như thế nào? Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

 

Sở Hạo nhìn về phía Phượng Ly Ca đột nhiên nói: "Ta nói rồi, ta không hề muốn chạm vào những nữ nhân khác, ta cũng đã tự hứa với lòng mình, ta đối nữ nhân khác đã không còn bất cứ hứng thú gì, nhưng là. . . . . . Ta không thể để cho nàng bị thương tổn" Sở Hạo lần đầu tiên chân thật nói.

 

"Ngươi cho rằng ngươi làm như vậy nàng sẽ buông tha Ngữ Diên sao?" Phượng Ly Ca hiển nhiên vì ý tưởng của hắn cảm thấy khó hiểu.

 

" Tiền có thể đặt cược nhưng tính mạng của nàng ta không thể mạo hiểm"

 

Bội Nâng Nâng càng nghe càng ghen tị nói gấp: "Ngươi nói đủ chưa? Ngươi đến tột cùng có muốn hầu hạ ta hay không?" Nàng hai tay chống nạnh bày ra bộ dạng chanh chua hỏi.

 

"Ta đồng ý! Nhưng nàng nhất định phải được an toàn, nếu không ------"

 

"Ngươi đừng nếu không nữa, chỉ cần ngươi hầu hạ ta thư thái, ta tất nhiên sẽ thả nàng" nói xong liền lấy một cây ngân châm màu đen nói: "Ngươi để cho ta điểm một chút ta sẽ thả ngươi đi ra"

 

"Độc châm?" Phượng Ly Ca thấy thế vội hỏi.

 

Nghe vậy Bội Nâng Nâng ha hả cười "Độc châm? Ta muốn các ngươi chết các ngươi đã sớm chết rồi, đây chẳng qua là làm cho hắn mất đi công lực mà thôi, lỡ như hắn không ngoan ta làm sao bây giờ? Ngươi cũng đừng lo lắng bởi vì ngươi cũng phải bị châm nếu không ta sợ ta mở cửa cho hắn ngươi sẽ chạy trốn" Bội Nâng Nâng gian trá cười nói, nàng hiển nhiên vì sự khôn khéo của thân mà cảm thấy vạn phần hưng phấn.

 

"Ngươi thật là âm hiểm" Sở Hạo lạnh lùng nói.

 

"Ta không âm hiểm thì sao có thể thống lĩnh nơi này?" Nói xong liền cười cười ra hiệu cho hắn vươn tay ra.

 

"Không cần" Phượng Ly Ca nhíu mi lắc đầu, mà Sở Hạo nghĩ tới Ngữ Diên liền không do dự vươn tay ra, Bội Nâng Nâng thấy hắn vươn tay ra không khỏi cười tươi như hoa, sau đó đem cây châm đưa cho hắn nói "Ngươi tự châm đi"

 

Sở Hạo nắm lấy cây châm màu đen chậm rãi đâm tới cánh tay, Bội Nâng Nâng đứng một bên vội nuốt nuốt nước miếng, bộ dạng như không nhịn nổi, hắn thật sự không biết nữ nhân này vì sao dục lợi hại như thế.

 

"Nhanh chút nhanh chút" nàng vội thúc giục, ánh mắt còn liếc Phượng Ly Ca một chút, công tử kia càng nhìn càng thấy tuấn tú.

 

Sở Hạo nhắm mắt lại vừa định hạ châm xuống đột nhiên nghe thấy ‘ a ’  một tiếng, Bội Nâng Nâng trước mặt bọn họ đã ngã xuống mặt đất.

 

"Là ngươi?" Hai người trăm miệng một lời nói.

 

 

Chương 186: Chọc giận ta, các ngươi sẽ chết vô cùng thảm (II)

 

"Là ngươi?" Hai người trăm miệng một lời nói.

 

Sở Thiên lấy chìa khóa từ trên đầu nàng xuống đưa cho bọn họ sau đó liền xoay người rời đi, hắn còn rất nhiều chuyện trọng yếu phải làm, đầu tiên phải đi tìm Lam Bồ Đề!

 

Sở Hạo nhận lấy chìa khóa nhanh chóng đem cửa mở ra, Phượng Ly Ca nhìn về phía Hắc y nhân nói: " Huyền Vũ thật đúng là kỳ quái, hắn luôn xuất hiện khi chúng ta gặp nguy hiểm ".

 

"Chúng ta đi tìm Ngữ Diên" Phượng Ly Ca nói.

 

Sở Hạo thấy thế vội đi theo nhưng còn chưa đi được vài bước liền nõi với Phượng Ly Ca: "Ngươi đi trước , ta sẽ lấp tức đuổi theo"

 

Phượng Ly Ca nghi hoặc nhìn hắn sau đó xoay người đi ra ngoài.

 

Sở Hạo thấy hắn rời đi, chuyện đầu tiên làm chính là đem tất cả nam nhân thả ra, được thả các nam nhân vội vàng quỳ xuống đất dập đầu cảm tạ hắn, Sở Hạo bảo bọn họ mau mau rời đi, cứ như vậy mọi người như ong vỡ tổ xông ra ngoài, sau đó hắn đi tới bên người Bội Nâng Nâng, một giây sau trên mặt hắn hiện lên tươi cười, tiếp đó lại bắt đầu tạo nên kiệt tác của hắn, một lúc sau hắn đem Bội Nâng Nâng gánh trên vai đi ra ngoài.

 

"Ngươi đem nàng đi đâu?" Mắt thấy Sở Hạo khênh Bội Nâng Nâng đi ra Phượng Ly Ca không khỏi buồn bực hỏi , không phải đem mọi người thả đi là xong sao? Tại sao còn muốn đem nàng ta mang ra?

 

"Mang nàng đi đến nơi nên đi, bọn ngươi chờ ta một chút ta lập tức quay lại" một giây sau, hắn bật nhảy rời đi.

 

Vài phút sau

 

"Đi thôi, đi tìm Ngữ Diên" Sở Hạo vừa nói xong liền nghe được thanh âm truyền tới, mà cái thanh âm này hiển nhiên tương đối quen thuộc.

 

"Ai, ta tìm các ngươi thực mệt, chỗ này sao lớn như vậy a" Quỷ Tịch lơ lửng trên không trung thở hổn hển nói.

 

"Làm sao ngươi lại ở đây ? Ngươi không đi theo bảo vệ nàng sao?" Sở Hạo thấy thế liền lôi cổ áo hắn hỏi.

 

"Sở Hạo ngươi bình tĩnh một chút" Phượng Ly Ca vội ngăn cản hắn kích động.

 

"Ai, ngươi muốn kéo tử ta à? Ngươi nghĩ rằng ta không muốn đi bảo vệ nàng a, ta cho ngươi biết nàng đối với ta vô cùng trọng yếu nếu không phải nàng muốn ta đi xem các ngươi ta cũng sẽ không tới tìm các ngươi a" Quỷ Tịch vội ai oán nói, nếu không phải sợ nàng lo lắng, hắn sẽ không tới đâu!

 

"Sao lại thế ?" Phượng Ly Ca vội hỏi.

 

Quỷ Tịch liền đem mọi việc kể lại, nói xong còn hướng Sở Hạo liếc mắt một cái, nếu không phải đạo hạnh của Sở Hạo cao hơn hắn, hắn sẽ không để yên a!

 

"Chuyện thực quái lạ, đạo hạnh của ngươi cao như thế không có lý nào ngay cả thân mình một nữ nhân cũng không chạm nổi đi " Phượng Ly Ca phe phẩy cây quạt trên mặt tràn ngập khó hiểu.

 

Sở Hạo nghe vậy vội lắc đầu không thèm nghĩ nữa đó rườm rà chuyện tình, hắn vội kêu Quỷ Tịch mau mau dẫn đường đi cứu Ngữ Diên, Quỷ Tịch nghe vậy vội dẫn bọn họ đi.

 

"Nha, chính là chỗ đó, các ngươi sau khi đi vào lầu hai,cửa sổ kia chính là vị trí của nàng " Quỷ Tịch vội chỉ vào cửa sổ nói.

 

Mà lời của Quỷ Tịch cũng không làm cho Sở Hạo có chút phản ứng mà mày của hắn đã muốn biến thành hình chữ Xuyên (), ngay cả Phượng Ly Ca cũng đều như thế.

 

"Sao lại thế ? Hai người các ngươi còn không mau đi cứu Ngữ Diên, các ngươi đứng ngây ra đó làm gì a" Quỷ Tịch vội hét lên, vừa mới rồi người không phải vô cùng lo lắng đấy sao, hiện tại sao lại như đầu gỗ vậy a?

 

Sở Hạo nhìn thoáng qua Phượng Ly Ca mày nhíu lại nói :"Hắn ở trong"

 

"Ân, hắn đã dùng kháng linh rủa" Phượng Ly Ca sắc mặt cũng không tốt.

 

"A, ý của các ngươi là Quỷ Vương ở trong đó sao?" Quỷ Tịch lập tức phản ứng lại, nhưng một giây sau hắn lại bán tín bán nghi nói: " không đúng, ta tốt xấu gì cũng từng tiếp xúc với hắn một thời gian, phù chú của hắn ta không thể không có một chút cảm giác a " chẳng lẽ đạo hạnh của hắn đã trở nên lợi hại sao? !

 

Sở Hạo nghe vậy vội lấy phù chú trên người ra, sau đó dùng máu làm cho phù chú biến sắc, một giây sau một vệt lửa từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, sau đó hắn đem phù chú ném tới trước cửa, trong khoảnh khắc một tầng như bọt khí hình cầu hiện ra, Quỷ Tịch trừng lớn hai mắt nhìn tầng bọt khí bao quanh không khỏi hít vào một hơi "Trời ạ, khó trách ta không vào được, hóa ra chỗ này bị thứ kia bao vây!" Ngay khi hắn vừa dứt lời, bọt khí đột nhiên ‘ cạch ’  một tiếng nổ tung.

 

" Bây giờ ngươi có thể đi vào" nói xong Sở Hạo vội đi vào, hai người thấy thế cũng vội vàng đi theo, nhưng khi sắp tới cửa Quỷ Tịch bỗng dừng lại, dù sao ở đây hắn cũng đã bị đụng phải nhiều lần.

 

Nhưng khi hắn nhìn đến kia hai vị không quay đầu tiến vào hắn cũng chỉ có thể lại xông tới, "Ai u" lập tức chạy quá nhanh, làm cho hắn thiếu chút nữa té ngã trên đất, hai người  thật sự là không nghĩa khí, một giây sau, đứng thẳng người nhanh chóng ‘ phiêu ’ tới.

 

"Ngữ Diên! Ngữ Diên" còn chưa tới cửa, thanh âm của Sở Hạo đã khẩn cấp vang lên, nhưng xuất hiện trước mắt hắn lại là cảnh tám nữ bộc nằm la liệt trên mặt đất, theo bản năng hắn liền cảm thấy sự tình không ổn, vì thế vội chạy tới đẩy cửa ra lớn tiếng la gọi Ngữ Diên, nhưng trong phòng yên lặng chỉ nghe được tiếng của hắn vọng đáp lại.

 

Quỷ Tịch thấy thế cũng nhanh chóng tìm kiếm nơi nơi, giờ phút này chỉ có Phượng Ly Ca là giữ được chút bình tĩnh, vài giây sau hắn đột nhiên nói: "Ta đã biết! Nhất định là Quỷ Vương đã mang nàng đi" hắn biết Quỷ Vương sẽ không đơn giản buông tha bọn họ như vậy .

 

Sở Hạo nghe vậy dừng lại, một giây sau liền hướng ra bên ngoài phóng đi, Phượng Ly Ca lập tức kéo cánh tay hắn lại nói "Ngươi bình tĩnh một chút"

 

"Ngươi bảo ta bình tĩnh sao được, tính cách của hắn ngươi không phải không biết, hắn là loại  người rất cực đoan với lại hắn đã từng bị chúng ta đả thương trong lòng nhất định sẽ vô cùng căm tức, ta không dám tưởng tượng Ngữ Diên nằm trong tay hắn sẽ gặp hậu quả gì" Sở Hạo lớn tiếng nói, hắn không phải chưa từng được chứng kiến thủ đoạn của Quỷ Vương, hắn còn có thể đem sư phó người mười mấy năm dưỡng dục hắn giết chết, hắn còn có cái gì không thể làm ?

 

"Ta biết ngươi lo lắng, nhưng ngươi không thể chạy loạn khắp nơi tìm, như vậy đi, ba người chúng ta phân công nhau đi tìm " hắn vội lấy bên hông ra ba con hạc giấy sau đó đưa cho Sở Hạo cùng với Quỷ Tịch mỗi người một con "Tìm được Ngữ Diên thì đốt cái này đi, chúng ta sẽ biết mà chạy tới"

 

Sở Hạo nghe vậy tiếp nhận con hạc giấy xong liền xông ra ngoài, Quỷ Tịch thấy thế nói: "Ta thay nương tử cám ơn ngươi" một giây sau hắn cũng chạy ra ngoài tìm, còn Phượng Ly Ca nhìn nhìn chung quanh phòng tìm kiếm một ít dấu vết để lại. . . . . .

 

Sau nửa canh giờ

 

Bội Nâng Nâng tỉnh lại chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, một giây sau nàng cúi đầu nhìn lại chính mình thấy toàn thân trơn, sau đó nàng liền nghe thấy giọng nói hối hả một giây sau nàng vội ngồi thẳng, vây chung quanh nàng lúc này là rất nhiều bộc nữ, các nàng nhìn về phía nàng không dám nói lời nào, nhưng vẫn không ngừng chỉ trỏ.

 

Theo ánh mắt của các nàng nhìn lại, trên người của nàng có ba chữ lớn ‘ chớ tới gần ’ mà bên người nàng còn có một trang giấy trắng, nội dung viết trên đó nói nàng không tự trọng cỡ nào, hạ lưu cỡ nào, cỡ nào.

 

"Cốc chủ. . . . . . Tóc của ngươi. . . . . . Lông mi của ngươi. . . . . ." Trong đám nữ bộc một người yếu ớt chỉ chỉ tóc của nàng, toàn bộ thì bộc nữ nín cười nhìn nàng, nhưng lại không dám cười.

 

Tóc? Lông mi?

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy vội vươn tay sờ sờ tóc, lại sờ sờ lông mi, nhưng lông mi nàng vẫn rất tự hào toàn bộ đã biến mất.

 

"A ------" sau đó liền nghe được tiếng thét chói tai kinh thiên động địa của nàng.

 

Đúng vậy, tóc của nàng, lông mày cùng với lông mi toàn bộ đã bị Sở Hạo dùng Thanh Long đao gọt hết, giờ phút này chỉ còn một cái đỉnh đầu trơn nhẵn, lông mi, lông mi đều không có.

 

"A -----" Bội Nâng Nâng hai tay hung hăng cắm vào trong đất bùn, hận, vô tận hận, đây là mái tóc dài nàng quý trọng nhất, là lông mi nàng quý trọng nhất, hiện tại toàn bộ trở nên trụi lủi , nàng hận thật hận thật hận! ! !

 

Bộc nữ nhìn thấy nàng tức giận như thế toàn bộ bị dọa vội chạy ra.

 

{ muội muội ngươi bình tĩnh một chút } nhận thấy nàng vô cùng phẫn nộ, thanh âm trong cơ thể nàng vội khuyên.

 

"Ta nói rồi, đụng phải ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ" hai tay của nàng dùng sức hướng vào trong đất bùn cắm tới, ánh mắt trong nháy mắt đã đỏ bừng, nàng không đẹp? Nàng biến thành đầu trọc? Nàng nhất định bắt bọn họ phải hoàn trả gấp bội!

 

{ Muội muội! Ngươi bình tĩnh một chút, tóc có thể mọc lại, bọn họ không phải kẻ dễ bắt nạt, chúng ta chớ đụng vào! Ngươu mau làm cho bọn họ nhanh nhanh rời đi thôi} dường như nhận thấy bọn họ không đơn giản, thanh âm trong thân thể không hy vọng nàng tiếp tục gặp phải chuyện không may.

 

Bội Nâng Nâng đứng dậy thanh âm lạnh như băng nói "Ngươi không phải nói yêu ta sao? Như vậy, cho lực lượng của ngươi cùng ta đi trả thù, chỉ cần có thể hủy diệt bọn họ cho dù là chết ta cũng sẽ không tiếc"

 

{ muội muội. . . . . . }

 

"Ngươi nếu còn ở đó chít chít méo mó , ta liền phá bụng lấy tâm can của ngươi trả lại cho ngươi" nàng oán giận nói.

 

Nghe được nàng lớn tiếng tức giận như thế, thanh âm trong cơ thể nàng cũng không dám nói chuyện nữa, chỉ cần nàng muốn làm cái gì hắn cũng sẽ trợ giúp nàng.

 

Bội Nâng Nâng thân thể trần truồng đi trở về động, trong mắt trừ bỏ lạnh như băng vẫn là lạnh như băng, đại giới, nàng nhất định phải bọn họ trả giá tất cả đại giới, cho dù là chết nàng cũng sẽ không hối tiếc!

 

 

 

Chương 187: Gian kế

 

Hỏa Diễm Cốc một chỗ ẩn nấp

 

Trong động khẩu trên giường đá, một nữ tử xinh đẹp lông mi hơi hơi  giật giật, sau đó mày hơi hơi chau lên, xem ra có chút không thoải mái, không quá vài giây đồng hồ, nữ tử nằm ở trên giường đá chậm rãi mở mắt ra.

 

"Đây là nơi nào?" Còn chưa ngồi dậy nàng đã khó hiểu hỏi.

 

"Đây là Hỏa Diễm động" một thanh âm hùng hậu chậm chạp đáp.

 

Ngữ Diên nghe vậy hoảng sợ ngồi dậy, sau đó vội nhìn về phía người kia, mà người đó lại đang quay lưng về phía nàng "Ngươi là ai?" Ngay khi nàng vừa mới hỏi xong, nam nhân kia đột nhiên xoay người nhìn về phía nàng.

 

"Ngươi là?" Ngữ Diên hít vào một hơi, thế nào lại là hắn?

 

"Biệt lai vô dạng a" Quỷ Vương khoanh tay nhìn nàng cười cười, tuy nói là đang cười, nhưng nụ cười lại có chút châm chọc.

 

"Ngươi là người vừa mới đánh ta bất tỉnh ?"

 

Quỷ Vương gật gật đầu, mỉm cười tựa hồ muốn nói hiện tại mới kịp phản ứng sao?

 

"Ngươi đem ta mang đến đây là muốn làm cái gì? Ngươi có ý đồ gì?" Nàng giận giữ trừng tên biến thái, trong lòng của nàng lại không hề yên tĩnh.

 

"Ý đồ? Ha ha, ngươi đang ở đây nói giỡn sao? Ngươi nói phu quân đối đãi nương tử muốn làm cái gì đây? Cho dù là muốn làm gì thì có cái gì không được?" Quỷ Vương lạnh lùng cười, đối với vấn đề của nàng có chút buồn cười.

 

"Ngươi. . . . . . Ngươi thật vô sỉ" giờ phút này nàng đối mặt với Quỷ Vương trong lòng ghê tởm không thôi, nghĩ đến dung nhan thật sự của hắn, nàng đã cảm thấy rùng mình.

 

"Vô sỉ? Ngươi đã đáp ứng gả cho ta, hiện tại ta chỉ là muốn hưởng thụ quyền lợi phu quân nên được hưởng thụ thôi" nói xong, lạnh lùng cười.

 

"Ngươi. . . . . . . Ngươi nếu dám đụng vào ta, ta liền tự sát" Ngữ Diên nói gấp, hai tay gắt gao che chở quần áo trước ngực, chết tiệt, bọn ngu xuẩn nữ nhân kia cho nàng thay đổi quần áo lót, y phục như thế chỉ cần vừa đụng vào sẽ rớt xuống toàn bộ, đáng chết!

 

Quỷ Vương không cho là đúng cười cười, "Tự sát? Không sao cả a, ngươi chết, thi thể vẫn có thể giúp ta giải quyết sinh lý khi cần" hắn cười cười nói.

 

"Cái gì?" Ngữ Diên nghe hắn nói như vậy nhất thời kinh ngạc, đáng chết! Tên biến thái này lại muốn gian thi? Trời ạ, nghĩ đến đây nàng liền nổi da gà khắp người, thân mình cũng bất giác lui về phía sau.

 

Nhìn thấy bộ dạng nàng như vậy, Quỷ Vương cười lại càng đắc ý, sau đó hắn một tay chống cằm nói: "Ân, ta suy nghĩ, Vân Phi nương tử bộ dạng tốt như vậy, nếu ngươi tự sát, ta liền đem ngươi mang về Quỷ Vực, như vậy ta mỗi buổi tối có thể cùng ngươi cá nước thân mật rồi, ngươi cứ nói đi? Đối với sự an bài của ta ngươi có hài lòng không?" Nói xong, tròng mắt của hắn còn lóe ra Thị Huyết quang mang.

 

"Ngươi. . . . . . Ngươi điên rồi, ngươi quả thực cũng không phải là người" Ngữ Diên từng bước lui ra phía sau cho đến khi thân mình đến sát vách tường nàng mới trừng mắt nhìn hắn, mà trong lòng lại sợ hãi không thôi, nam nhân này sao có thể biến thái như thế?

 

"Ngươi sợ cái gì? Bất quá, nếu ngươi không tự sát thì..., bản thân ta có thể thương hương tiếc ngọc yêu thương ngươi" hắn từng bước đi tới phía nàng.

 

Ngữ Diên vội vươn cánh tay ra nói: "Ngừng, không cho phép tới gần"

 

Quỷ Vương cười cười, cúi thân mình đem khuôn mặt tuấn tú tới trước mặt nàng đưa tay ra cầm lấy tay nàng.

 

"Ngươi làm gì? Ngươi mau buông ra" Ngữ Diên thấy thế ra sức tránh thoát vòng tay hắn nhưng tay hắn vẫn nắm thật chặt, một giây sau hắn đột nhiên đem tay nàng đặt ở môi của hắn rồi hôn xuống, "Ân, hương a" biểu tình cực kỳ đáng khinh.

 

Ngữ Diên thấy thế vội reo lên"Tránh ra, tránh ra"

 

Quỷ Vương chẳng những không tránh ra mà còn đột nhiên đem tay áo nàng kéo lên, khi nhìn thấy thủ cung sa của nàng biến mất cơn giận của hắn càng lúc càng tăng, "Nói, ngươi cho ai?" giọng nói của hắn đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lùng, lạnh như muốn đem người khác đông chết.

 

Ngữ Diên hoảng sợ nhìn làn da hắn bắt đầu chuyển động, tình cảnh hệt như nhìn thấy giòi bọ trong nhà cầu, Ngữ Diên thấy thế trong lòng ghê tởm không thôi.

 

"Nói ------" hắn hung hăng lôi cổ tay của nàng, hắn nắm thật chặt như muốn bẻ gẫy cổ tay của nàng.

 

"Đau, đau quá a, ngươi buông, ngươi làm đau ta" Ngữ Diên vội dùng tay kia đánh vào tay hắn, đau quá, người kia quả thực chính là một tên thần kinh.

 

Quỷ Vương thấy thế oán hận đem tay nàng hất ra, động tác vô cùng mạnh làm cho Ngữ Diên ngã sang một bên.

 

"Là tên hỗn đản Sở Hạo sao?" thanh âm của Quỷ Vương lại sâu kín  nhẹ nhàng vang tới.

 

Ngữ Diên ngồi thẳng người nhìn về phía hắn hỏi: "Ngươi đến tột cùng cùng hắn có bao nhiêu cừu hận? Các ngươi biết nhau đúng hay không?"

 

Quỷ Vương nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Ta hỏi là Sở Hạo sao?"

 

"Đúng" Ngữ Diên đúng lý hợp tình nói.

 

"Cam tâm tình nguyện? Bị bắt? Cường bạo?" Quỷ Vương lại hỏi.

 

"Ta không muốn trả lời" Ngữ Diên trừng mắt tức giận nói, người kia có bệnh sao? Nàng làm chuyện gì có tất yếu phải giải thích cùng hắn sao?

 

Quỷ Vương thấy nàng xa cách bộ dáng, tức giận nắm lấy cằm nàng nói: "Cam tâm tình nguyện? Bị bắt? Cường bạo?" Khí lực của hắn rất lớn, chỉ trong vài giây Ngữ Diên cảm giác như cằm mình bị hắn nắm rớt, mà trên mặt của hắn đột nhiên ‘ đát ’  một tiếng, một đồng da rơi trên mặt của nàng, nhất thời Ngữ Diên kinh hãi cả người đổ mồ hôi nói gấp: "Cam tâm tình nguyện, là ta cam tâm tình nguyện " nói xong, nàng vội đẩy tay hắn ra, không muốn cùng hắn dây dưa cái đề tài này .

 

Quỷ Vương vừa nghe nàng nói cam tâm tình nguyện xong làn da trên mặt nhanh chóng rơi xuống, Ngữ Diên sợ hãi vội che  miệng, thân mình hướng bên cạnh dời đi, trời ạ, thịt phía dưới làn da như là loại thịt nhão từng bị ăn mòn, của nàng dạ dày lại ghê tởm lên.

 

"Như thế nào? Sợ? Ngươi có biết ta vì cái gì mà như vậy không?" Quỷ Vương đứng thẳng người dùng mặt quỷ của hắn nhìn nàng.

 

Ngữ Diên không dám nhìn thẳng dung nhan của hắn chỉ có thể cúi đầu bối rối lắc đầu, trong lòng cầu nguyện, cầu xin ngươi mau đem da thu lại đi thôi, cứ như vậy hắn sẽ khiến nàng cảm thấy như đang đối hiện với cái xác bị ăn mòn, mà cái xác này còn có thể nói chuyện, cảm giác như thế thật sự đáng sợ.

 

Mà dung nhan bị bại lộ hắn vẫn không cảm thấy có cái gì không ổn, mà chỉ cười lạnh nói: "Ta cho ngươi biết, trước kia ta chính là cái bộ dạng này, chẳng qua ta luyện linh thuật tẩu hỏa nhập ma may mà có Hắc Tuyết Liên kiềm chế mới khiến cho ta khôi phục lý trí, bất quá. . . . . . Ta có một đặc điểm, một khi làn da trên người của ta bắt đầu rơi xuống, ta liền mất đi lý trí như vậy ta có thể giết ngươi "

 

Ngữ Diên nghe vậy hít vào một hơi, cái gì? làn da trên người cũng là giả ? Hắn. . . . . . Hắn đến tột cùng còn có cái bí mật gì?

 

Đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân, Quỷ Vương lập tức lấy tay hướng trên mặt một chút, tuấn mỹ dung nhan lại khôi phục, Ngữ Diên nhìn về phía Quỷ Vương trong lòng tuy nói thực chán ghét nhưng so với xem ăn mòn thịt thì tốt hơn rất nhiều.

 

Quỷ Vương nghe tiếng vội đi ra cửa động chuẩn bị chờ đợi nhìn một chút đến tột cùng là ai rồi ra tay, nhưng trong khi chờ đợi một làn hương bỗng thổi tới Quỷ Vương liền thu hồi động tác đứng thẳng người, người ở phía ngoài liền tiến vào, vừa tiến đến ba người đều ngây ngẩn cả người.

 

Thứ nhất ngây ngẩn, Bội Nâng Nâng đột nhiên nhìn thấy Quỷ Vương đứng ở chỗ tối chờ nàng khiến nàng giật mình hoảng sợ.

 

Thứ hai ngây ngẩn, Quỷ Vương hí mắt không xác định, nàng là ai? Bội Nâng Nâng? !

 

Đệ tam ngây ngẩn, Ngữ Diên kinh ngạc nhìn Bội Nâng Nâng, ánh mắt trừng lớn, tại sao có thể như vậy? Nàng sao có thể biến thành ngốc như vậy a? Hơn nữa lông mi đều không có, bất quá lông mày của nàng bây giờ rõ ràng là dùng bút màu đen vẽ ra, nhưng cho dù là như vậy không có bộ lông  mi vẫn có vẻ vô cùng xấu xí!

 

"Ngươi quả nhiên ở trong này?" Bội Nâng Nâng thanh âm không hề ôn nhu.

 

Quỷ Vương nhìn về phía nàng nhíu mi hỏi: "Làm sao ngươi lại thế này?"

 

Bội Nâng Nâng lạnh lùng cười cười "Sao lại thế ?" Một giây sau, nàng đột nhiên vọt tới bên người Ngữ Diên, chuẩn bị sẽ cho nàng một bạt tai, nhưng lại đột nhiên bị Quỷ Vương cấp tốc chạy tới bắt được cổ tay.

 

"Ngươi muốn làm gì?" Quỷ Vương nhìn về phía nàng tức giận hỏi, xem ra nàng tựa hồ rất kích động.

 

"Làm gì?" Bội Nâng Nâng mạnh mẽ bắt tay cấp rút trở về, trên mặt tức giận vô cùng rõ ràng, sau đó nàng lấy tay chỉ vào Ngữ Diên reo lên: " Nam nhân của tiện nhân kia đem ta hại thành cái dạng này, ngươi nói xem ta muốn làm cái gì?" Nàng tức giận hỏi lại.

 

Ngữ Diên nghe vậy trong đầu liền hiểu nàng nói là có ý tứ gì, Sở Hạo! Nhất định là hắn, Phượng Ly Ca chắc chắn sẽ không làm những chuyện như vậy tình, nhìn lại bộ dáng nàng ta Ngữ Diên bỗng nhiên nhịn không được ‘ phốc xuy ’ cười,  Sở Hạo từ khi nào biến thành đáng yêu như thế a? !

 

"Ngươi muốn chết"

 

Hiển nhiên tiếng cười nàng vừa mới phát ra thực không đúng chỗ, Bội Nâng Nâng tự nhiên sẽ hiểu rằng nàng đang cười nhạo nàng ta, bất quá sự thật là như vậy, cho nên nàng ta nghĩ lại cho nàng một chưởng nhưng vẫn như cũ bị Quỷ Vương bắt được.

 

"Ngươi muốn làm cái gì? Lặp đi lặp lại giúp nàng nhiều lần như vậy chẳng lẽ ngươi cũng yêu nàng?" Bội Nâng Nâng cơ hồ rống lên, những nam nhân này đều làm sao vậy, nàng đến tột cùng có cái gì tốt? Tại sao lại có nhiều người giúp nàng như vậy? Bất bình, vô cùng là không công bằng.

 

"Ngươi không phải muốn làm cho những nam nhân kia hối hận sao? Bọn họ đem ngươi hại thành bộ dáng này, ta sẽ không buông tha bọn họ " hắn nói lời như thế nhưng trên thực tế là hắn muốn trừ bỏ bọn họ, nhưng có thể lợi dụng nàng.

 

"Thật sự?" Bội Nâng Nâng nghi hoặc nhìn hắn, trong lòng rõ ràng lộ ra hoài nghi.

 

Quỷ Vương lập tức ôm nàng nói: "Ta làm sao có thể lừa ngươi được? Chúng ta đã từng có thời gian ‘ khoái hoạt ’a, ta đối với ngươi không hề giữ lại hoàn toàn kính dâng , ngươi xem, hắn đối với ngươi như vậy không phải là vì nữ nhân kia sao? Chúng ta có thể lấy nàng làm mồi dụ, như vậy, đối phó bọn họ không phải sẽ dễ như trở bàn tay sao?" Quỷ Vương âm lãnh cười cười, trong lòng thầm tính toán.

 

Ngữ Diên nghe vậy trong lòng lập tức xuất hiện dấu hiệu không tốt vội reo lên: "Ngươi đừng nghe hắn , hắn muốn kết hôn với ta, hắn sẽ không yêu ngươi, ngươi là xấu nữ nhân" Ngữ Diên không để ý sống chết reo lên, nàng nhất định phải phá hư bọn họ, không thể để cho bọn họ liên thủ.

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy nhìn về phía hắn hỏi: "Lời nàng nói là thật sao?" Một giây sau, vội bỏ ra tay hắn ra lạnh lùng nhìn hắn.

 

Quỷ Vương nghe vậy nhún nhún vai cười nói: "Nàng ta đang khích bác ly gián chúng ta! Ngươi không thấy sao?"

 

Bội Nâng Nâng không nói nhìn hắn, trong mắt vẫn lãnh mạc.

 

Quỷ Vương thấy thế mỉm cười nói: "Nàng nói đúng một nửa, thật sự ta muốn kết hôn với nàng, nàng cũng từng đáp ứng gả cho ta, chỉ tiếc lại bị cái tên kia cướp đoạt mất, ngươi cũng biết trước đó ta bảo ngươi giết bọn họ cũng là vì mối hận đoạt vợ, mà bây giờ ta đối với nàng cũng chỉ là hận"

 

"Vậy ngươi vẫn yêu nàng?" Bội Nâng Nâng nhíu mi nhìn về phía hắn hỏi.

 

Quỷ Vương cười nói: "Ta đã nói rồi, ta đối với nàng không có yêu, sở dĩ lưu lại tính mạng của nàng là muốn nàng tận mắt nhìn thấy bọn họ chết trước mặt nàng"

 

"Nhưng ta không thích nam nhân thích nữ nhân khác" Bội Nâng Nâng lòng ghen tỵ mãnh liệt khiến nàng theo bản năng nói.

 

Quỷ Vương nghe vậy đi tới trước mặt nàng tay đặt lên người nàng nói: "Mặc kệ động cơ của chúng ta là cái gì, nhưng là mục đích không phải đều giống nhau đấy sao?" Nói xong, sờ sờ gương mặt của nàng nói: "Còn nữa ta đã yêu ngươi, ngươi là ôn nhu săn sóc như thế, ta làm sao có thể bỏ ngươi mà thích nàng được, chẳng qua ta muốn làm cho nàng hối hận thôi"

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy ánh mắt híp lại nhìn hắn nói: "Nha? Vậy ngươi chứng minh như thế nào?"

 

Quỷ Vương nghe vậy khóe miệng lộ ra một tia cười giảo hoạt, một giây sau hắn đột nhiên kéo quần áo trên người nàng , mời nàng ghé vào phía trên thạch bích bắt đầu cuộc ‘ vui ’, Ngữ Diên thấy thế xấu hổ vội che mắt, người kia làm sao có thể như vậy?

 

"A a a. . . . . ." Bị mãnh liệt đánh sâu vào Bội Nâng Nâng vong tình la lên.

 

Bên trong nhỏ hẹp huyệt động nháy mắt đã tràn ngập yêu dục hương vị, Ngữ Diên nhắm mắt, tai không muốn nghe đến thanh âm như vậy.

 

Một lúc sau, thanh âm dần dần ngừng lại, Ngữ Diên liền mở mắt ra, bọn họ cũng đã mặc xong quần áo rồi, Ngữ Diên nhìn về phía bọn hắn trong lòng chán ghét càng rõ ràng, thật sự là một đôi cẩu nam nữ.

 

Bội Nâng Nâng mặc quần áo tử tế tựa vào trong ngực của hắn nói: "Ta tin tưởng ngươi, từ giờ trở đi, ngươi muốn ta làm cái gì, ta liền làm cái đó, mục đích của chúng ta đều giống nhau , diệt trừ hai người kia " Bội Nâng Nâng hiển nhiên đối với hắn đã yên tâm, có người nam nhân nào sẽ ở trước mặt nữ nhân mình yêu thích cùng nữ nhân khác hoan ái đâu? Cho nên, nàng tin tưởng hắn.

 

Quỷ Vương giúp đỡ bả vai của nàng giúp nàng đứng thẳng rồi nói "Ta nói rồi, ta thích ngươi, mặc kệ ngươi biến thành bộ dáng gì, chờ chúng ta diệt trừ hai nam nhân kia về sau chúng ta mỗi ngày đều ở trước mặt nàng sung sướng cho nàng ghen tị chết thôi"

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy vội vàng gật đầu, nàng thích nhất loại kích thích này vì thế ho khan một tiếng nói: "Vậy ngươi mang nàng đi theo ta đi, nơi này bọn họ sẽ rất mau chóng tìm đến " nói xong lại sửa sang lại một chút tóc tai.

 

Quỷ Vương nghe vậy đi tới bên người Ngữ Diên, tay điểm ở trên người nàng một chút, nháy mắt thanh âm của Ngữ Diên liền không phát ra được, vừa rồi là hắn điểm á huyệt của nàng, một giây sau hắn ôm nàng đi theo Bội Nâng Nâng đi ra phía ngoài.

 

Ngữ Diên bị hắn ôm vào trong ngực tuy không thể nói chuyện nhưng là bên trong đôi mắt tràn đầy cừu hận, biến thái đáng chết, thật sự là bẩn, bị hắn ôm vào trong ngực thật không được tự nhiên.

 

Quỷ Vương thấy nàng bộ dáng tức giận không khỏi cười cười, nói tiếp: "Ngươi có biết ta vì sao yêu ngươi như thế không? Ta làm như vậy còn có một mục đích"

 

Ngữ Diên trừng mắt mày nhíu lại nhìn về phía hắn, mục đích? Hắn còn có mục đích gì?

 

" Hắc Tuyết Liên của ta ngươi chiếu cố tốt không?" Hắn đột nhiên nói ra những lời này.

 

Ngữ Diên nghe vậy kinh ngạc nhìn hắn, cái gì? Hắn. . . . . . Hắn biết? Hắn biết nàng cầm Hắc Tuyết Liên của hắn đi sao? ! Bất an trong đầu nàng nhanh chóng lan tràn.

 

Quỷ Vương thấy thế trên miệng hiện lên một tia cười giảo hoạt, thừa dịp Bội Nâng Nâng đi về phía trước, hắn cúi đầu nói nhỏ bên tai nàng, "Ngươi thật sự rất được việc, không thể tưởng tượng được ngươi lại nhanh như vậy, trên người ngươi đã có được hai bảo vật rồi, ở với ngươi cùng một chỗ sẽ rất mau có được bảo vật thứ ba , đến lúc đó thiên hạ sẽ là của ta, ngươi cũng vậy" nói xong hắn liền cười ha ha.

 

Ngữ Diên ngoài kinh ngạc vẫn là kinh ngạc, tại sao có thể như vậy? Vì sao nàng làm những chuyện như vậy đều có người biết? Chẳng lẽ nàng bị giám thị?

 

Cứ như vậy, Ngữ Diên bị Quỷ Vương ôm vào trong ngực đi tới trước cửa một cái cái động rất nhỏ, sau đó chờ bọn họ tiến vào bên trong xong Ngữ Diên liền ngây ngẩn cả người, trời ạ! Đây là cái loại sơn động gì? Vì sao toàn bộ vách tường bên trong đều bày biện màu đỏ, hơn nữa cái sơn động này chẳng khác gì cái ổ chim lớn a!

 

"Nơi này sẽ rất an toàn, đây là trung tâm Hỏa Diễm Cốc sẽ không ai tìm được nơi này, các ngươi chờ ta ta một chút, ta đi lấy ít đồ" Bội Nâng Nâng đột nhiên nói, sau đó liền thấy nàng nhẹ nhàng nhấn một cái nút trên tường  , ‘ bá ’  một tiếng một cửa đá liền mở ra, nàng thấy thế nhanh chóng đi vào.

 

Quỷ Vương thấy thế cúi xuống nhìn thoáng qua Ngữ Diên sau đó đem nàng đặt ở trên mặt ghế đá, cười cười nói: "Như thế nào? Vừa mới ngươi xem cảm thấy kích thích sao?"

 

Ngữ Diên oán hận không muốn để ý tới hắn, Quỷ Vương thấy bộ dáng nàng cũng không giận xấu hổ chỉ cười cười.

 

"A ------"   đột nhiên, bên trong cửa đá truyền đến tiếng kêu hoảng sợ của Bội Nâng Nâng.

 

Quỷ Vương nghe tiếng vội đứng dậy rút kiếm trên người ra cẩn thận đánh giá, Bội Nâng Nâng đột nhiên như kẻ điên chạy ra, nàng lập tức quỳ gối xuống ôm đầu gào khóc, bộ dạng cực kỳ khủng bố.

 

"Ngươi làm sao vậy?" Quỷ Vương nhíu mi khó hiểu hỏi, vừa rồi không phải rất tốt đấy sao, như thế nào lại lập tức như kẻ điên?

 

Bội Nâng Nâng nghe vậy ngước mắt nhìn về phía Quỷ Vương, trong mắt sưng huyết đỏ thẫm, "Của ta Lam Bồ Đề không thấy" thanh âm của nàng vọng lại là song thanh, âm dương quái khí làm cho người ta nghe mà mao cốt tủng nhiên.

 

"Của ta Lam Bồ Đề không thấy ------" nàng ngửa mặt lên trời kêu to, tiếng kêu thê lương quanh quẩn trong sơn động làm cho màng tai người ta như đều phải bị xuyên thấu.

 

Đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng bước chân dồn dập, một giây sau đập vào mắt ba người đó là Sở Hạo, Phượng Ly Ca cùng phiêu đãng trên không trung Quỷ Tịch.

 

Ngữ Diên thấy thế vội trừng lớn hai mắt nhìn về phía bọn họ, nàng biết bọn họ chắc chắn tới cứu của nàng.

 

Bội Nâng Nâng thấy thế liền đứng dậy nhìn về phía hai người bọn họ hung ác hỏi: "Các ngươi ai trộm Lam Bồ Đề của ta đi?" Từ khi Lam Bồ Đề biến mất, thanh âm của Bội Nâng Nâng phát ra đều là song âm làm cho người ta nghe mà run sợ.

 

Sở Hạo nhíu mi nói: "Lam Bồ Đề? Ngươi không có mắt nhìn thấy chúng ta vào sau ngươi sao?"

 

Nhưng Bội Nâng Nâng sao có thể nghe giải thích như vậy, nàng hét lớn một tiếng "Không giao ra Lam Bồ Đề các ngươi đều phải chết"

 

Sở Hạo tức giận nhìn nàng liếc mắt một cái nói: "Ai chết còn không biết đâu" một giây sau hắn liền cầm kiếm vọt tới.

 

Phượng Ly Ca thấy thế vội vọt tới bên người Quỷ Vương bắt đầu triển khai chém giết, bên kia Quỷ Tịch đi tới bên người Ngữ Diên thấy nàng không thích hợp, một giây sau liền hiểu nàng nhất định là bị điểm huyệt, hắn vội điểm ở trên người nàng một chút, Ngữ Diên huyệt đạo liền tự động giải khai.

 

"Ai, các ngươi các ngươi. . . . . ." Ngữ Diên vừa thấy hai bên đều đánh nhau, nhanh chóng cũng không biết nên đi giúp thế nào, Quỷ Tịch thấy thế đột nhiên nói: "Ai, nương tử đến đây ngồi đi, ngồi xuống xem biểu diễn"

 

Ngữ Diên vội ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua Quỷ Tịch, chỉ thấy hắn nhàn nhã ngồi ở trên mặt ghế đá hai chân vắt tréo biểu tình rất là nghiền ngẫm.

 

"Uy! Đến lúc này rồi ngươi còn nhàn nhã cái rắm a, mau mau đi hỗ trợ a" Ngữ Diên nhanh chóng rống lên một tiếng, một tiếng này liền đem Quỷ Tịch hoảng sợ, nương tử dữ dội nói tục!

 

"Ta đây nên đi giúp ai a?" Quỷ Tịch thấy thế đứng dậy nhún vai nói.

 

"Ngươi. . . . . . Ngươi đi giúp Sở Hạo, ta tới giúp Phượng Ly Ca" nói xong, không cho Quỷ Tịch có thời gian phản bác, nàng liền cầm kiếm xông tới.

 

"Đại biến thái ta muốn giết chết ngươi" Ngữ Diên lung tung  huy động kiếm trong tay hướng Quỷ Vương  trên người đánh tới.

 

"Ngươi cút nhanh lên đi, cẩn thận ta làm ngươi bị thương " Quỷ Vương vừa giao chiến với Phượng Ly Ca vừa nhắc nhở nàng, xem ra vẫn thực để ý nàng.

 

"Ta không cần, ta sẽ không đi, ta muốn tiêu diệt ngươi" Ngữ Diên nhớ tới hắn bộ dáng ghê tởm, kiếm trong tay  vung càng hăng hái, nhưng không vung đến người hắn một chút nào.

 

‘ phác ’   đột nhiên, Quỷ Vương xuất ra một chưởng lợi hại hắc khí thẳng tới ngực Phượng Ly Ca, Phượng Ly Ca đột nhiên hộc máu ngã xuống , Ngữ Diên thấy thế tức giận reo lên"Ngươi dám đả thương hắn? Ta tuyệt đối không buông tha ngươi" biết rõ mình không phải là đối thủ của hắn, nhưng nhìn đến bằng hữu bị thương nàng nhất định phải liều chết đánh.

 

Chương 188: Bản tính bại lộ, kinh thiên dung mạo(I)

 

Ngữ Diên thấy Phượng Ly Ca bị Quỷ Vương một chưởng đánh rớt trên mặt đất liền tức tối vọt tới, tuy nói đánh không lại hắn, nhưng tốt xấu gì Phượng Ly Ca cũng là vì nàng mới tiến vào nơi này, nàng cho dù chết cũng không thể khiến hắn bị thương tổn.

 

"Ngươi muốn chết?" Quỷ Vương nhìn nàng trợn mắt quát lớn.

 

"Vô nghĩa" Ngữ Diên lại trừng mắt nhìn hắn một cái rồi vọt tới, trên tay  Chu Tước kiếm không hề nương tay, tuy rằng kỹ thuật của nàng rất kém cỏi.

 

Quỷ Vương thấy nàng bộ dáng không hề nương tay, sắc mặt càng lúc càng thâm trầm, nữ nhân đáng chết dám một lòng tưởng che chở nam nhân khác, hắn thực muốn làm cho tên nam nhân kia chết ngay lập tức, ngay lập tức, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hắn nghiêng người một cái tránh được Ngữ Diên công kích, một giây sau, kiếm của hắn chỉ vào cổ họng Phượng Ly Ca.

 

 "A ------ không cần ------" Ngữ Diên thấy thế kinh hãi lớn tiếng thét chói tai, bởi vì nàng đã không kịp tới cứu.

 

Khi kiếm tới cổ họng thời điểm, chỉ nghe thấy ‘ đông ’  một tiếng, Quỷ Vương bị bắn ra rơi xa xa, cùng lúc đó Bội Nâng Nâng cũng là bị đánh rơi xuống mặt miệng phun máu tươi.

 

Ngữ Diên vội nhìn về phía người tới, vừa thấy mày liền chau lên, theo bản năng nói: "Huyền Vũ?"

 

 Người tới chính là mặc hắc y mang theo Dịch Dung Thuật  Sở Thiên, hắn nhìn về phía bọn họ mỉm cười, nhưng vì che khăn nên chỉ để lộ ra đôi mắt, Ngữ Diên loáng thoáng cảm thấy hắn đang cười.

 

Bội Nâng Nâng đứng dậy giận giữ nhìn Hắc y nhân nói: "Lam Bồ Đề ở trên người của ngươi, mau đưa đây"

 

Nghe vậy, toàn bộ mọi người nhìn về phía hắc y Huyền Vũ, Lam Bồ Đề trên người hắn sao? ! Như vậy, trước đó hắn cũng đã đi vào đây rồi? !

 

Sở Thiên nghe vậy cũng không lên tiếng, cũng không muốn trả lời.

 

"Ta biết, ở chỗ của ngươi, ở chỗ của ngươi" Bội Nâng Nâng bén nhọn thanh âm làm cho người ta nghe mà tóc gáy dựng lên, tự nhiên mọi người sẽ không hoài nghi, mặc kệ Huyền Vũ có động cơ gì, nhưng đã đến nơi đây  chẳng lẽ lại là tới nghỉ phép ? Mọi người  mục đích đều giống nhau, chẳng qua Sở Hạo, Phượng Ly Ca cùng với Quỷ Tịch là vì nữ hài tử mà đến, nhưng  nữ hài tử vẫn như cũ là vì Lam Bồ Đề mà đến .

 

"Ha ha, ngươi không nói lời nào liền cho rằng không sao sao?" Bội Nâng Nâng đột nhiên chua sót cười cười, nói tiếp: "Nếu ngươi đem Lam Bồ Đề trả lại cho ta..., ta cam đoan cho các ngươi bình an đi ra ngoài, nếu không ------" nàng không cần nói hết câu sau tất cả mọi người đều đã hiểu .

 

Sở Thiên nghe vậy khinh thường cười cười, sau đó khoanh tay nhìn về phía nàng, thật cho là hắn ngu ngốc ư, trả lại cho nàng? Đối với người đã thuần thục nắm giữ Lam Bồ Đề như nàng chẳng lẽ bọn họ còn có đường ra sao? !

 

Bội Nâng Nâng thấy thế lớn tiếng tru lên, võ công không bằng bọn họ, có Lam Bồ Đề nàng sẽ nắm giữ rất nhiều, nhưng hiện tại lại không ở trên tay nàng, xem ra hắn cũng không tính đem Lam Bồ Đề trả lại cho nàng, đã vậy, ngươi ngoan nếu không chiếm được, vậy bị hủy đi!

 

Đúng lúc này, một màn quỷ dị xảy ra, chỉ nghe thấy ‘ ầm vang ’ một tiếng thật lớn, cửa đá trong nháy mắt bị đóng lại, mọi người kinh ngạc nhìn Bội Nâng Nâng, khóe miệng nàng chậm rãi  giơ lên một tia trào phúng  tươi cười, sau đó nàng lau vết máu bên miệng cười nói: "Các ngươi đã không thức thời như vậy cho chúng ta cùng nhau đồng quy vu tận đi" nói xong, cười ha ha.

 

Mấy người nghe vậy toàn bộ kinh ngạc nhìn nàng, đồng quy vu tận? !

 

Một giây sau, Quỷ Tịch liền bay đến cửa đá tìm kiếm cơ quan, nhưng nhìn nửa ngày căn bản không hề có cơ quan, Bội Nâng Nâng thấy thế nói: "Không cần kiểm tra, cửa đá không thể hạ xuống, một khi đã hạ xuống cho dù là ta cũng không thể mở ra, bên trong độ ấm sẽ từ từ tăng lên, sau đó toàn bộ sẽ bốc cháy lên, ha ha, như thế nào? Bị chết cháy có phải rất hay đúng không?"

 

Lời của nàng vừa dứt, thạch bích bên trong nhanh chóng từ đỏ biến sắc thành  Xích Diễm lửa đỏ, dần dần trên đầu mọi người có mồ hôi, nóng, đúng vậy, nhiệt độ đang tăng lên.

 

Quỷ Vương lập tức đi tới bên người Bội Nâng Nâng hỏi: "Thật sao không có biện pháp đi ra ngoài?"

 

Bội Nâng Nâng thấy thế vuốt mặt hắn nói: "Như thế nào? Ngươi không phải yêu ta sao? Yêu ta hãy cùng ta sống chết , đúng rồi, ta quên nói cho các ngươi biết " nói xong, buông ra tay Quỷ Vương ra sau đó nhìn về phía mọi người cười nói: "Nơi này một khi bị thiêu đốt, toàn bộ núi lửa sẽ bùng nổ, toàn bộ cốc sẽ bị tiêu diệt"

 

"Đây là của ngươi cơ nghiệp" Ngữ Diên nói gấp.

 

"Cơ nghiệp? Ta thực cao hứng, ta chính là làm cho các ngươi theo giúp ta cùng chết, cùng chết  cảm giác thật tốt quá" Bội Nâng Nâng mất đi Lam Bồ Đề tương đương mất đi sinh mệnh, cho nên nàng nghĩ nếu muốn mang Lam Bồ Đề đi không bằng hủy diệt nó.

 

‘ Nóng, nong nóng ’   đột nhiên Linh Đang không ngừng chớp lên, một giây sau, Ngữ Diên cầm lấy Linh Đang mới phát hiện Linh Đang bị nướng  phỏng tay, vì thế nàng vội lắc  dao động, Thất Dạ cùng Bạch Linh lập tức rơi xuống đất, hai ‘ người ’ ngồi dưới đất không ngừng lau mồ hôi, quá nóng, bên trong quả thực chính là lò nướng.

 

Ngữ Diên vội ngồi xổm xuống nâng Thất Dạ dậy giúp hắn lau mồ hôi, "Uy , Thất Dạ không nên tử a, ngươi chết, ta làm sao?" Nàng nói những lời này thực tự nhiên, tất nhiên làm đáy lòng từng nam nhân ái mộ nàng đau nhói, Thất Dạ chết làm sao bây giờ, như vậy bọn họ thì sao? !

 

"Nóng. . . . . ." Bạch Linh cả người chảy mồ hôi nói.

 

Sở Hạo vội đi tới nâng Bạch Linh dậy để nàng tựa vào bên cạnh mình, Ngữ Diên liếc mắt tràn đầy tức giận, may mắn chính mình không có yêu hắn, người như hắn trăng hoa khắp nơi, thực quá đáng!

 

Sau nửa canh giờ, mọi người không ngừng tìm kiếm cơ quan, bởi vì không ai tin tưởng cửa đóng lại liền mở không ra, sau đó kết quả là. . . . . . Không có bất kỳ cơ quan nào!

 

Bội Nâng Nâng thấy bọn họ không ngừng  tìm kiếm thì châm chọc bọn họ tốn khí lực đi tìm chết, cũng báo cho họ biết bất cứ cái gì đều không thể đánh vỡ cửa, cho dù là thần tiên đều là như thế.

 

Mọi người tìm kiếm nửa ngày đã không thể không tin tưởng,  thật sự bọn họ ra không được rồi vì thế mọi người cũng chỉ có thể vô lực ngồi dưới đất, Bội Nâng Nâng sớm đã nằm xuống mặt đất, hiện tại trừ bỏ mặt đất độ nóng ít hơi một chút thì toàn bộ các nơi còn lại độ ấm quả thực nóng đủ để nướng chín vịt, nóng, thật sự rất nóng, Ngữ Diên chỉ cảm khắp nơi độ ấm càng tăng nhanh so với huyết áp còn nhanh hơn, nhanh đến nỗi mọi người ở đây quần áo toàn bộ đã ướt đẫm.

 

"Ha ha, các ngươi. . . . . . Đều phải chết" Bội Nâng Nâng suy yếu nói, không ai có thể đào thoát ma chú, không ai.

 

Quỷ Vương cũng ngồi dưới đất đầu không ngừng đổ mồ hôi, một giây sau, đột nhiên cười cười nói: "Phi Vân, ta rất vui vẻ. . . . . . Cho dù ta lại phá hư, nhưng là ta đối với ngươi là thật tâm, ta. . . . . . Chưa bao giờ nghĩ tới thương tổn ngươi, cho nên có thể cùng ngươi chết cùng một chỗ ta rất vui vẻ"

 

"Câm miệng" Sở Hạo chảy mồ hôi quát lớn, mọi người đều phải chết còn sung sướng như vậy, đi chết đi!

 

Sở Thiên ngồi xếp bằng nhắm mắt không nói chuyện, xem ra, thiên toán vạn toán đều không ngờ có một kiếp như vậy, thôi, chết thì chết, có thể chết cùng một chỗ với tứ linh cũng thật là huy hoàng .

 

Phượng Ly Ca cầm cây quạt chậm rì rì quạt, giờ phút này trừ hắn ‘nhàn nhã’ như thế ra còn lại tất cả mọi người đều nóng không hề còn hình tượng, Bội Nâng Nâng nhìn thấy bộ dáng mọi người cười càng sung sướng, rốt cục có thể khi chết còn có nhiều người chết cùng như vậy .

 

Đúng lúc này đột nhiên phía trên thạch bích dấy lên một ít ngọn lửa, Quỷ Tịch thấy thế cắn răng xông lên cấp dập tắt nhưng hắn vừa dập tắt một chỗ khác lại cháy lên, Bội Nâng Nâng nhìn không thấy Quỷ Tịch, nhưng nghe quá Quỷ Vương nói có linh hồn, cũng may mắn nàng mang theo phù chú Quỷ Vương cho nàng, bằng không khẳng định sẽ bị quỷ hành rồi "Ha ha, dập đi, ta không tin tốc độ của ngươi có thể nhanh hơn nữa" lời của nàng vừa dứt, chung quanh phía trên thạch bích toàn bộ dấy lên hỏa diễm.

 

"Nha! đây là heo sữa quay sao?" Ngữ Diên không ngừng lau mồ hôi trên đầu reo lên.

 

Bội Nâng Nâng thấy thế sờ sờ đầu bóng loáng của mình đắc ý nói: "Ta nên cảm tạ hắn cho ta một cái đầu trọc" bởi vì đầu trọc không có tóc nên đỡ phiền toái.

 

Ngữ Diên thấy thế tức giận đứng dậy, nàng vừa đi vừa có chút lay động, "Được! Nếu phải chết, ta liền đem bản chất mình nói ra, mấy người các ngươi xem cho rõ ràng, kỳ thật ta cũng không phải thục nữ, bản tính của ta cũng không phải như vậy, ta chỉ là có toan tính giả dạng ôn nhu ở trước mặt Phượng Ly Ca mà thôi" nàng tức giận thở hổn hển nói, nếu đã chết liền lộ ra bản tính đi.

 

Mấy nam nhân bao gồm cả Bạch Linh đều ngước mắt nhìn về phía nàng, trong mắt lộ ra rất nhiều điều khó hiểu.

 

Ngữ Diên đi tới bên người Bội Nâng Nâng tay chỉ về phía nàng nói "Ta chửi con mẹ nó chứ, ngươi tiện nhân , ta nguyền rủa cha mẹ của ngươi chết hết sạch, ta nguyền rủa ngươi kiếp sau kiếp sau sau nữa đều là đồ si ngốc, ta rủa mười tám đời tổ tông nhà ngươi, ta nguyền rủa con ngươi sinh ra không có lỗ đít, nguyền rủa nữ nhi ngươi sinh không XX, nguyền rủa ngươi ăn cơm liền thải, thải liền ăn cơm".

 

        Quỷ Tịch nhịn không được nói: "Ta chửi con mẹ nó chứ, ác như vậy?"

 

Ngữ Diên mắng một hồi vẫn chưa mắng đủ, sau đó đi tới bên người Quỷ Vương nói: "Ngươi! Đúng, nói chính là ngươi, ta cho ngươi biết, ngươi vốn xấu xí, bộ dạng xấu không phải lỗi của ngươi, nhưng đắp da là sai lầm của ngươi, ngươi chẳng lẽ không biết khi tróc da thực ghê tởm sao? Còn có, ngươi cùng Bội Nâng Nâng phối hợp âm dương công kỳ thật cũng không sao, ta đã xem qua trên TV các ngươi còn kém quá xa, ngươi ngay cả chín nông một sâu cũng không biết!" nếu sắp chết, nàng cũng không còn cái gì cố kỵ .

 

Mọi người toàn bộ sửng sốt, Ngữ Diên như vậy làm cho toàn bộ mọi người xấu hổ, Quỷ Vương tức giận  nhíu mày, đáng chết nữ nhân dám nói kỹ thuật của hắn kém cỏi? !

 

Ngữ Diên đột nhiên xoay người nhìn về phía bọn họ nói: "Ta chửi con mẹ nó chứ, ta nhẫn đủ lâu rồi, ta không thèm làm thục nữ nữa! Ta muốn là chính mình, vĩnh viễn không mang theo mặt nạ để sống nữa" nói xong, nàng đột nhiên dừng lại, mang theo mặt nạ để sống? Mặt nạ? !

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro