Xuyên không: Quỷ nhãn vương phi c21-25 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuyên không: Quỷ nhãn vương phi

Chương 21

Ánh trăng soi sáng trong đêm tối, một cái thân ảnh nhỏ nhắn thoăn thoắt xuyên qua màn đêm, dưới sự trợ giúp của Huyết Linh Đang cùng Thất dạ, nàng nhanh chóng tìm được Lãnh uyển.

Đó là một tòa nhà hoang tàn vắng vẻ, nơi này do bị phong bế đã lâu nên khóa cửa đều ố vàng gỉ sét, trước cửa mạng nhện cũng đã giăng đầy.

"Vu bà, bên trong âm khí rất nặng" Thất dạ mày chau lên nói.

Mộng Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu "Ta biết, nhưng càng khó khăn bổn tiểu thư càng cảm thấy hứng thú " nói xong, nàng quỷ dị cười rồi nhẹ nhàng nhảy vọt qua tường, trước đây nàng đặc biệt thích cùng các ca ca trong thôn học tập quyền đạo, cuối cùng sau vài năm luyện tập nàng đánh bại liên tục năm đại ca ca.

Bất kể là công phu gì, nàng đều cố gắng học tập để có thể đối phó với lũ quỷ nhi dễ dàng hơn, tuy không có khả năng bay trên trời nhưng bay lên hạ xuống ở độ cao thấp thì cũng miễn cưỡng làm được.

Mộng Ngữ Diên nhảy vào trong viện, liếc mắt một cái nhìn cái sân tràn đầy cỏ dại lúc này Thất dạ xuất hiện ở cạnh nàng, mày chau lên, "Có sát khí"

' linh linh linh ' Huyết Linh Đang trên người nàng đột nhiên phát ra những tiếng vang nhỏ, Mộng Ngữ Diên thấy thế khóe miệng hiện lên một tia khinh thường, cạnh nàng gió bắt đầu thổi nhẹ, từng trận từng trận thổi tới rét lạnh vô cùng.

"Vu bà cẩn thận" Thất dạ hô to một tiếng, Mộng Ngữ Diên đã chuẩn bị sẵn sang công kích, chỉ một lát sau con quỷ chậm rãi hiện thân, chỉ thấy nàng ta mặc một cái cái yếm màu đỏ tươi cùng một cái váy trắng rất ngắn phiêu đãng trên không trung, trên mặt vạn phần âm trầm, trong tay còn cầm một cây quạt tròn của kỹ nữ.

Mộng Ngữ Diên nhìn thấy bộ dạng của nàng này thì cười lạnh một tiếng, hóa ra là Phong gãi quỷ a!

Thất dạ nhìn nhìn vẻ mặt tự tin của vu bà không khỏi thở dài, giờ phút này, hắn chỉ muốn cầu xin, cô nương a, ngươi nhanh nhanh đào tẩu đi!

"Thật to gan, dám tự tiện đi vào chỗ ở của ta" nữ quỷ phát ra thanh âm âm lãnh chất vấn, nhưng khi nàng nhìn thấy Thất dạ trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia nghi hoặc, đúng vậy, hắn là quỷ, quỷ như thế nào lại ở cùng một chỗ với nàng?

"Lá gan của ngươi thật không nhỏ" nàng cười nói.

Nữ quỷ nghe vậy thì lớn tiếng cười cười, "Muốn chết phải không?" Một giây sau, hai mắt của nàng ta đột nhiên lồi ra, lưỡi trở nên dài vô cùng, móng tay cũng trở nên dài và rất sắc nhọn, nàng ta muốn xé nát nàng.

"Chờ một chút" khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn mấy cm thì Ngữ Diên bỗng vươn tay ra đình chỉ.

". . . . . . ?" Nữ quỷ thấy thế ngây ra một lúc.

"Chúng ta tỷ thí một chút đi, ai đánh được đối phương trước,thì người đó thắng, ta thắng, ngươi phải nghe mệnh lệnh của ta, ngươi thắng, ta liền cho ngươi ăn luôn, như thế nào?" Nàng cười hỏi.

Nữ quỷ nghe vậy cười ha hả "Muốn tỷ thí với ta!Ngươi thật không biết lượng sức"

"Ba " một tiếng kinh thiên động địa, giống như sét đánh.

". . . . . . ? ?"

Không khí yên lặng, đào kiếm trong tay Mộng Ngữ Diên đã đập vào đầu nữ quỷ, đúng vậy, trong lúc nữ quỷ mải cười nói nàng liền rút ra kiếm gỗ đào hung hăng hướng trên đầu nàng ta mà đập tới .

"Đô. . . . . ." một tiếng, nữ quỷ cảm giác trên đỉnh đầu của mình lập tức dài ra một cái u rất lớn , "Ngươi. . . . . . Ngươi đánh lén ta?" Nàng lớn tiếng thét chói tai, thân mình ngăn không được run lên vì tức giận, biểu tình trông rất buồn cười.

Mộng Ngữ Diên nhíu mày cười nói: "Đánh lén thì sao? Tóm lại ta thắng"

Thất dạ nhìn nhìn nữ quỷ đang thét chói tai, rồi quay lại xem vu bà, trên trán của hắn mồ hôi lạnh ứa ra, đúng vậy, chỉ cần gặp đối phương là nữ , chiêu số của nàng ta đều như vậy!

Chương 22 : Khế ước

Mặc cho nữ quỷ kêu rên, Mộng Ngữ Diên không chút biểu tình lấy Huyết Linh Đang đặt ở trước mặt nữ quỷ nói "Đem máu của ngươi nhỏ vào Huyết Linh Đang làm bằng chứng, từ giờ ngươi là của ta, về sau ta vẩy nó gọi tên của ngươi ngươi phải xuất hiện, nếu không, hậu quả rất nghiêm trọng" nàng không khí phách nói.

"Vì sao? Ta không phục, ngươi đùa giỡn dối trá ta" nữ quỷ reo lên.

Mộng Ngữ Diên nghe vậy mày bỗng chau lên, "Ngươi còn muốn ăn một kiếm Đào Mộc sao? Ta cho ngươi biết, từ nay về sau ta chính là sư phó của ngươi, đi theo ta, ta sẽ bảo vệ ngươi, nếu không, ngươi cứ chờ bị ta tiêu diệt đi" nàng quỷ dị nhe răng cười, phải biết rằng, đối với nữ quỷ nàng không bao giờ ôn nhu.

Nụ cười quỷ dị của nàng làm cho nữ quỷ ngây ngẩn cả người, sau đó run run hỏi: "Ngươi. . . . . . Ngươi đến tột cùng là ai? Vì sao. . . . . . Vì sao có thể thấy ta?" Giờ này khắc này nàng ta mới phát hiện ra cái vấn đề trọng yếu này, nàng ta là quỷ, nhưng nàng là người ai!

Thất dạ nghe thế nhất thời xấu hổ không thôi, vì sao lần nào quỷ nhi đều phải hỏi như vậy?

Quả nhiên. . . . . . Nghe nữ quỷ hỏi xong, Mộng Ngữ Diên trên khóe miệng treo lên một tia tươi cười quỷ dị âm trầm, sau đó lông mày nhíu lại tự giới thiệu nói: "Ngươi đã thành tâm thành ý hỏi, ta liền từ bi nói cho ngươi biết, vì phòng ngừa thế giới bị phá hủy, vì giữ gìn hòa bình của thế giới, trừ yêu ngăn chặn tội ác, ta là nhân vật chính phái! đáng yêu và mê người, Lâm Đại Ngọc " nói xong, còn lấy ra khăn tay tạo dáng.

Thất dạ thấy thế, khóe miệng không ngăn được run run, đúng vậy, hắn thật sự tưởng ói ra, lúc này đây so với diễn Bạch nương tử còn kinh khủng hơn gấp mấy chục lần!

Nữ quỷ nghe nàng nói thao thao bất tuyệt thì cả người đều hóa đá, một lúc sau yếu ớt hỏi: "Ngươi vừa nói cái gì?"

' phốc xuy ' một tiếng Thất dạ nhịn không được bật cười, vu bà nghĩ đây là hiện đại sao?

Mộng Ngữ Diên thấy nàng hỏi như thế, sắc mặt lập tức xấu hổ, nàng ho nhẹ một tiếng nói: "Ta là Mộng Ngữ Diên, là khu Ma Nhân xinh đẹp nhất nơi này, trước mắt còn có một thân phận khác đó là Sở Vương Phi" giải thích như vậy, chắc nàng ta hiểu rồi chứ?

"Vương. . . . . . Vương Phi?" Nữ quỷ nghe vậy trừng lớn hai mắt, lại hỏi: "Là chính phi của Sở Hạo Vương gia?"

"Trước mắt thì đúng vậy, mà ngươi biết yêu nghiệt kia?"

Nữ quỷ nghe vậy thì bối rối nói: "Hắn. . . . . . Hắn là Vương gia nha, ta ký túc tại phủ này tất nhiên là biết" đây tột cùng là sao? Chẳng lẽ hai vợ chồng đều có thể nhìn thấy quỷ?

"Tốt lắm, đắn đo cái gì nữa?" Mộng Ngữ Diên một phen kéo ngón tay của nàng ra trước mặt Thất dạ nói: "Cắn đi"

"Di? Ngươi có ý tứ gì? Muốn ta. . . . . . Cắn nó?" Thất dạ nghe vậy lớn tiếng thét, nữ nhân này thật quá đáng? Cực phẩm soái ca như hắn làm sao có thể làm một việc mất hình tượng như vậy?

Nữ quỷ thấy thế nói gấp: "A a a, ngươi đừng tới gần ta, ta ghét nhất nam nhân" nói xong vì phòng ngừa Thất dạ tới gần, nàng ta không hề do dự cắn một cái, máu liền chảy ra, dựa theo chỉ thị của nàng nữ quỷ đem máu nhỏ vào Linh Đang.

Ngữ Diên cùng Thất dạ nhất thời xấu hổ một chút, Phong gãi quỷ này cư nhiên không thích nam nhân?

"Ngươi tên gì?" nàng dịu giọng hỏi.

"Xinh đẹp "

"Được, từ nay về sau ngươi là sư muội của Thất dạ, ta là sư phó của ngươi" nàng đắc ý nói.

"Sư phó?"

"Ân" nói xong, nàng đắc ý cười, yêu nghiệt Vương gia, xem ta về sau ta dạy dỗ ngươi như thế nào!

Chương 23: Đùa chết ngươi (I)

Ngữ Diên sửa sang lại một chút đầu tóc rối bời, hỏi: "Bên trong còn có quỷ nhi không?"

"Ân, có rất nhiều" Xinh đẹp nói.

Ngữ Diên nghe vậy cười cười, không sai, đêm nay sẽ thu hoạch được nhiều, nàng sửa sang lại một chút làn váy đang định đi vào bên trong thì đột nhiên bị Thất dạ kéo lại.

"Làm sao vậy?" Ngữ Diên ngoái đầu nhìn hắn nhíu mày nói.

Thất dạ mày nhăn lại, "Không hay rồi, có người đang tới cô uyển"

Ngữ Diên ngây ra một lúc vội nói với hắn: "Nhanh đi về" chết tiệt, không biết giờ này ai còn tới cô uyển , may mà nàng thông minh ở bên ngoài cô uyển đã chăng sẵn giây chỉ bạc còn treo trên đó 1 cái linh đang nhỏ, đối với đôi tai có năng lực siêu cường của Thất dạ thì nghe tiếng linh đang từ xa không là vấn đề.

"Sư phó ngươi khi nào quay lại đây" xinh đẹp mong đợi hỏi.

"Vi sư mấy ngày nữa sẽ tới thăm ngươi" nói xong, Ngữ Diên vội dời đi, Thất dạ cũng trở vào bên trong Huyết Linh Đang.

Đúng lúc nàng vừa bước chân vào cô uyển thì một thân ảnh cao lớn đã đi lại đây.

"Một hai ba bốn hai hai ba bốn ba hai ba bốn" ngữ diên giơ hai tay lên bắt đầu tập thể dục theo đài.

"Vương Phi trễ như vậy không ngủ còn làm cái gì?" Trước đấy Sở hạo cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, cho nên vẫn là có ý định sang đây xem xem, thật không nghĩ rằng vừa tiến vào sân liền nhìn thấy nàng chẳng khác gì quỷ.

"Vương gia ngài khỏe chứ, ta đang rèn luyện thân thể" nói xong nàng lại bắt đầu tập lại.

"Xem ra cuộc sống của ngươi ở nơi này rất dễ chịu!" Hắn trào phúng nói, nữ nhân này thật sự đang suy nghĩ cái gì?

Ngữ Diên nghe vậy dừng động tác lại rồi nói: " Vận động này không những rèn luyện được thân thể còn có thể khai phá chỉ số thông minh ".

"Nha? Hóa ra là cách luyện trí lực?" Hắn lười nhác hỏi.

"Kia, ta ra một câu nói bỏ lửng ngươi thử đoán, một hai ba bốn năm sáu bẩy" nàng cười nói.

Sở hạo bị nàng làm cho ngây ngẩn cả người, "Có ý gì?"

"Vương ( quên ) tám " nói xong nàng cười lên ha hả, Sở Hạo nghe vậy sắc mặt lập tức đen lại.

"Có đại ca có nhị ca phía dưới là cái gì?" Nàng tiếp tục hỏi.

Nghe xong, sắc mặt Sở hạo càng trở nên khó nhìn, Ngữ Diên không sợ chết nói: "Ngươi thật kém a" nói xong nàng nói tiếp: "Ba năm không rửa miệng là cái gì? Hé ra miệng thúi " nàng đắc ý nhíu mày nói.

"Ngươi đang nói móc lấy cớ mắng chửi ta sao?" Hắn đột nhiên tiến lên phía trước, một tay nắm lấy người của nàng bực bội nói.

"Không! không có a! thật oan uổng cho ta. . . . . . Ta chỉ biết vài câu này mà thôi" ha ha đây mới là màn mở đầu thôi nàng vui sướng nghĩ , mắt thấy hắn còn hoài nghi nhìn mình chằm chằm, nàng nói gấp: "Kia. . . . . . Ta đây ăn ngay nói thật nha"

Sở Hạo nghe vậy buông lỏng tay ra, "Nói cái gì?"

"Vương gia, ta xem ngài gần nhất nhất định rất mệt nhọc phải không?"

"Chỉ giáo cho?"

"Bởi vì ta phát hiện đầu của ngươi lớn, nhất định là phía dưới cấp nghẹn a" nàng vạn phần chân thật nói.

Chương 24 : Đùa chết ngươi(II)

Sở Hạo nghe vậy mày nhăn lại, "Ngươi tốt nhất nói rõ cho ràng, nếu không. . . . . ." Trong mắt của hắn lập tức xuất hiện sát khí.

"Ha ha, Vương gia đừng kích động, đừng kích động a, ta, ta chẳng qua là cảm thấy bước đi của Vương gia không giống với lúc trước" nàng trịnh trọng gật đầu, nói xong còn nhìn chung quanh hắn bắt đầu đánh giá, trong lòng cũng đang nói, nha thối yêu nghiệt đẹp trai như vậy..., tìm đường chết a!

"Như thế nào không được bình thường?"

"Ta cảm thấy mặt của ngươi càng lúc càng lớn, nhất định là đầu mút dây thần kinh phía dưới của ngươi bị nghẹn lớn" nàng chuyển động tầm mắt vài vòng, cuối cùng cho phán đoán.

Sở Hạo nghe vậy bất động thanh sắc hỏi: "Phía dưới vị trí có rất nhiều, ngươi là muốn nói chỗ nào?" Hắn nhíu mày hỏi.

"Dưới rốn" nàng hắc hắc cười nói, ý tứ của nàng chỉ đúng là đũng quần.

Sở Hạo nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, "Nga, ý của ngươi là nơi đó không thường dùng cho nên. . . . . . hỏng rồi?" Hắn từng bước một tới gần hỏi.

"Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, cho nên buổi tối Vương gia cũng đừng có đi ra ngoài, nên trở về bồi dưỡng thân thể của chính mình đi" nàng lui về sau một bên nịnh hót nói, nàng cũng không phải người rảnh rỗi, yêu nghiệt nay buổi tối chạy tới phá của nàng rất nhiều kế hoạch, nàng còn phải thăm dò tìm cách cứu Tiểu Hương ra rồi chạy khỏi đây nữa!

Sở Hạo tiến lên nắm cằm của nàng, ngả ngớn nói : "Nói như vậy, ái phi là muốn giúp bổn vương giải quyết vấn đề?"

Mộng Ngữ Diên cười nói: "Ha ha, tuy rằng. . . . . . Tuy rằng ta có vẻ quý giá nhưng không giúp Vương gia được, kia. . . . . . Liền chú ý một chút đi" .

Sở Hạo chán ghét nói: "Ngươi đúng là tâm cơ nặng nề! ngươi không nhìn lại chính mình đi, ngươi có thoát hết, bổn vương cũng không thèm nhìn " nói xong, hắn khinh thường buông nàng ra.

Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng lửa giận lập tức bừng lên, cái gì? Ghét bỏ nàng, nàng còn không ghét bỏ hắn thì thôi, kháo, cái gì mà không thèm nhìn chứ? Quên đi, nhẫn nhịn một chút, nhỏ không nhịn sẽ làm hỏng việc lớn, nàng cố gắng đè nén cơn tức, bây giờ không phải là lúc phát hỏa, nhẫn nhịn một chút!

Sở Hạo thấy sắc mặt nàng vạn phần nan kham không khỏi cười nói: "Về sau ngươi phải thông minh một chút, đừng tưởng rằng như vậy là có thể hấp dẫn bổn vương, ngươi xem một chút bộ dạng của ngươi, ngươi cũng xứng sao?" nói xong, hắn lập tức quăng tay áo hướng ngoài cửa đi đến.

Lời hắn nói làm cho Mộng Ngữ Diên không khỏi âm thầm thề: "Ta thề, từ nay về sau, ngươi cho dù cởi bỏ toàn thân đưa tới cửa , bổn tiểu thư cũng không thèm liếc mắt nhìn, ta nhổ vào!" nói xong, nàng tức giận xoay người chuẩn bị đi vào bên trong phòng.

"Mộng Ngữ Diên!!!" Sở Hạo đột nhiên tức giận hô lớn.

"Đây!" Theo thói quen nàng bật thốt lên đáp, nói xong nàng mới phát hiện ra tên yêu nghiệt này không phải đi rồi sao? Nghĩ đến đây, nàng xoay người nhìn lại, thấy sắc mặt hắn âm lãnh từng bước tới gần nàng.

Mộng Ngữ Diên ngây ra một lúc, thấy hắn sát khí nặng như thế, vội lui về phía sau , này. . . . . . Đến tột cùng sao lại thế này? Nàng lúc này căn bản không biết, câu cuối cùng của nàng mặc dù nhỏ nhưng hắn nghe một chữ cũng không thiếu.

Chương 25 Kinh ngạc

"Ngươi vừa mới nói cái gì?" Sở Hạo sắc mặt âm trầm càng lúc càng tới gần nàng, Mộng Ngữ Diên thấy hắn khẩu khí không chút thiện chí vội lui về sau đi mấy bước, nịnh nọt cười nói: "Vương gia. . . . . . Ta không có nói gì a. . . . . . Ngài nghe lầm rồi" nói xong, lưng của nàng đã tựa vào tường không còn đường lui, vội hắc hắc cười cười.

Sở Hạo hai mắt tản mát ra âm lãnh quang mang, tay nắm chặt cằm của nàng, như kiểu hận không thể bóp nát nàng, "Vừa rồi ai còn thề sau này bổn vương có cởi hết, người nào đó cũng không thèm nhìn?" Hắn lạnh lùng chất vấn.

Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng thầm kêu khổ, nha, lỗ tai người này sao thính vậy chứ?

"Nếu Vương Phi chăng để ý như thế, vậy hôm nay bổn vương ông đưa ngươi quy thiên chẳng phải rất tốt?" nói xong, tay hắn gia tăng lực đạo rất nhiều, Mộng Ngữ Diên lập tức truyền ra từng trận khóc thét.

"Đau. . . . . . Vương gia. . . . . . Ngài nghe. . . . . . Sai lầm rồi. . . . . . Sai lầm rồi" nàng đau đớn hét lên, tay không tự giác nắm chặt, kỳ thật nàng rất muốn cho hắn một quyền, nhưng trong lòng của nàng tự nói với mình, tên yêu nghiệt này không đơn giản, nếu tùy tiện hành động nhất định sẽ không có kết cục tốt, mấu chốt vấn đề là nàng chưa tìm được tử huyệt của hắn.

"Hừ" Sở Hạo khinh thường buông tay ra lạnh giọng nói: "Thật to gan, sai lầm rồi, còn dám nói dối, quả nhiên trên bất chính dưới tắc loạn"

Ách? Nói nàng không tốt là được rồi, tại sao phải nói cha mẹ của nàng a? Người nam nhân này sao lại nhỏ mọn như vậy? Ngữ diên trong lòng cực kỳ bất mãn nghĩ, hơn nữa hắn động một chút là thích nắm cằm người khác, hắn là không phải cảm thấy nàng cằm của nàng đẹp nên muốn thừa cơ sờ vào chứ? Ân, nhất định là như vậy!

"Vương gia, ngài vừa rồi chắc nghe nhầm!" nàng nịnh hót nói.

"Nha? Như thế nào lại thành nghe lầm? Ngươi giải thích xem"

Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng thầm kêu, tên này sao lại thích so đo như vậy, quả thực so với nữ nhân còn nữ nhân hơn, so với bà tám còn bà tám hơn!

"Vương gia a, ta vừa mới nói là Vương gia nếu cởi hết đưa tới trước cửa cho ta mà ta không liếc mắt một cái thì ta ' rất ' phục chính mình" nàng đánh chết không thừa nhận mình sai .

Sở Hạo nghe vậy trong mắt tràn đầy ý cười nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn tới gần nàng hỏi: "Thật sao như thế sao? Nhưng bổn vương vừa rồi nghe được không giống như vậy, hình như là khinh thường a" hắn tiếp tục nhíu mày.

Nha , thối yêu nghiệt! Quả đấm của nàng càng nắm càng chặt, trời ạ, nàng sắp không nhịn được, lúc này trong óc của nàng hiện ra ánh mắt bi tráng của Tiểu Hương , tiểu thư a chống đỡ a, ở Thanh Sơn không sợ không có củi đốt a. . . . . .

Được rồi! nhẫn nhịn! nhẫn nhịn! ta sắp thành Ninja rùa rồi!

Tất nhiên vẻ mặt của nàng cùng cái nắm tay không qua được mắt của hắn, hắn muốn nhìn xem nàng nói dối như thế nào để qua được vụ này.

Hít thật sâu rồi thở ra một hơi, nàng đột nhiên nghiêm túc quát lớn"Ai! ai to gan dám nói như vậy? Quả thực kỳ cục Vương gia là nam nhân vĩ đại như thế có đốt đèn lồng cũng tìm không ra a" giờ phút này nàng thực đáng thương a, trời ơi, nói dối như vậy không biết có bị sét đánh không TT!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro