Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi c41-42 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41: Phí tán gẫu

"Hồng nhan bạc mệnh a!"

Đằng sau bỗng có tiếng nói của một nam nhân cất lên nhưng điều này không còn khiến cho Ngữ Diên giật mình nữa, mấy ngày nay nàng liên tục bị dọa cho sợ hãi thành ra cũng quen rồi, Bởi vậy nàng cũng không quay đầu lại.

Nam tử này thấy thế không khỏi buồn cười, hắn đi ra trước mặt nàng nói "Cô nương là cung nữ hay là nương nương ở cung nào?" Hắn ngồi xổm trước mặt của nàng, vừa thấy nàng hắn bỗng chốc ngây ngẩn cả người, nàng. . . . . . thật sự giống tiên tử, tươi mát thoát tục!.

Mộng Ngữ Diên nhìn nhìn hắn, ách, trông thật phong nhã a, nhưng sao cách ăn mặc so với nam nhân nơi này không giống nhau, bộ dạng của hắn hơi giống Dương Khang, nhưng rất anh tuấn, nhìn hắn nàng đoán chắc chắn tên này là người có thân phận.

"Cô nương tại sao không nói gì? Xem ra đây là tiểu thư khuê các, ta thấy các nương nương ăn mặc không giống với ngươi " người nam nhân này có vẻ rất hứng thú tới gần nàng .

Mộng Ngữ Diên cứ thế xoa bóp tay, xoa bóp chân, hoàn toàn xem hắn là không khí, nghĩ lại chuyện vừa rồi lòng của nàng liền tan nát, làm sao còn tâm tư nói chuyện? hình tượng hoàn mỹ của nàng toàn bộ đều bị hủy, thật là làm cho người ta buồn bực.

"Cô nương vì sao mặt mày cáu có vậy? Ngươi là thiên kim nhà ai?" Soái ca tiếp tục hỏi.

Mộng Ngữ Diên trừng mắt liếc hắn một cái rồi xòe tay ra trước mặt hắn.

". . . . . . Đây là?" Hắn nhíu mày thật sự khó hiểu đây là ý gì?

"Đưa phí tán gẫu đây, bản thiên kim thân thế cao quý muốn nói chuyện với ta đầu tiên phải nộp phí " nàng ung dung nói.

Nam tử hiển nhiên bị nàng làm cho tức cười, vội lấy trong túi quần rất nhiều vàng đặt trên tay của nàng, đột nhiên cảm giác trên tay có thứ gì đó, Ngữ Diên vội ngoái đầu nhìn lại "Wow! vàng trong bảo khố a" nàng liền dùng miệng cắn cắn kiểm tra xem có là đồ thật không sau đó liền bỏ vào trong túi quần, nàng quay lại nhìn hắn với khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.

"Hiện tại có thể nói chuyện rồi sao?" Nam tử ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi.

Mộng Ngữ Diên cười cười, "Thứ nhất, không cho phép hỏi tên của ta, thứ hai, không cho phép hỏi tuổi, thứ ba, không cho phép hỏi thân phận của ta, ba điều kiện này ngươi có ý kiến gì không?"

Nam tử thấy thế vội vàng lắc đầu cười.

"Tốt lắm, ngươi tên gì, ngươi bao nhiêu tuổi, thân phận của ngươi là gì?" Mộng Ngữ Diên hỏi vội.

Nam tử ngây ra một lúc cười nói: "Ngươi không phải nói không thể hỏi như vậy sao?"

Mộng Ngữ Diên lông mày nhíu lại nói: "Ta nói ngươi không thể hỏi, ta không nói ta không thể hỏi, đúng không?"

Nam tử thấy thế đột nhiên ha ha nở nụ cười, thú vị.

"Ngươi ở nơi này làm cái gì?"

"Hóng gió a"

"Đêm nay có yến tiệc ngươi biết không?"

"Biết a"

"Vậy ngươi không đi sao?"

"Không thấy bổn tiểu thư đang hóng gió sao? Đợi lát nữa đi, cũng không phải là Ngọc Hoàng đại đế đến đây việc gì phải vội vã " nàng khinh bỉ nhìn hắn liếc mắt một cái.

Nam tử nghe nàng nói lắc lắc đầu cười nói: "Đúng vậy! thật sự ta không phải Ngọc Hoàng đại đế "

Nghe vậy, Mộng Ngữ Diên ngây ra một lúc rồi vội nhìn về phía hắn, mày dần dần chau lên "Ngươi. . . . . . Ngươi là?" Nàng nhìn lại bộ dạng của hắn thực sự bộ dạng này so với Vương gia và các đại thần ở đây không giống nhau một chút nào, một giây sau, nàng đứng dậy nói: "Nga nga ngươi là thái tử Thổ Phiên ??"

Chương 42:

Thấy nàng đoán trúng, hắn cười cười ca ngợi, "Ngươi rất thông minh"

Mộng Ngữ Diên liếc hắn một cái nói "Ai cũng biết ta thông minh, không cần ngươi nhắc nhở"

"Ngươi là thiên kim nhà ai ?" Hắn lại hỏi.

Mộng Ngữ Diên nhìn nhìn hắn nói: "Như thế nào? Ngươi thích ta?"

Nam tử nghe vậy cười cười, "Đúng vậy a, ngươi thấy ta như thế nào? Không bằng ta xin hoàng đế chỉ hôn cho ta lấy ngươi được không?"

Mộng Ngữ Diên cười cười, "Ngươi rất tuấn tú, thực phù hợp với khẩu vị của ta, chẳng qua bổn tiểu thư đã lập gia đình , ai..." nàng thở dài nói.

"Ngươi thành thân rồi?" Nam tử ngây ra một lúc.

Mộng Ngữ Diên vừa đi vừa nói: "Đúng vậy a, thành thân rồi "

Nam tử thấy thế cười cười "Xem ra, ngươi không thích tướng công của ngươi, ta thấy ngươi nói đến hắn mà không cảm giác được một chút hạnh phúc nào?"

Mộng Ngữ Diên nghe vậy dừng một chút xoay người nhìn về phía hắn, "Ô ô u nhìn không ra ngươi còn rất hiểu chuyện nha, đến điều này mà ngươi cũng nhìn ra, nhưng bổn tiểu thư không thèm quan tâm, ta đang định hưu tên yêu nghiệt tướng công kia" nói xong nàng đắc ý nhíu mày.

"Nha? Hưu phu, từ xưa đến nay đều là nam hưu nữ, làm gì có chuyện nữ hưu nam?" Hắn tò mò hỏi.

Mộng Ngữ Diên nghe nói như vậy lập tức mất hứng, "Cái gì gọi là không có chuyện này, ta cho ngươi biết những điều này là do đàn ông các ngươi tự cho là đúng không coi ai ra gì, luôn nghĩ nữ nhân vô dụng phải nghe theo nam nhân các ngươi, ta cho ngươi biết, không phải như thế! đây chỉ là ảo tưởng của các ngươi mà thôi, ta nhất định thuận lợi hưu tên biến thái kia, cuộc sống của ta sau này nhất định sẽ tiêu dao tự tại gấp một vạn lần bây giờ"

"Ngươi không để ý tới ánh mắt thế tục?" Hắn vội hỏi.

"thôi đi, châm ngôn của ta là, cứ đi trên con đường của mình mặc kệ người khác nói " nàng không thèm để ý nói.

Lời của nàng, làm cho hắn ngây ngẩn cả người, không thể tưởng được nơi này lại có một vị nữ tử đặc biệt như thế, vì thế, hắn cười cười "Nga, nói như vậy chẳng phải là ta có cơ hội rồi sao?" Hắn cười hỏi.

Mộng Ngữ Diên nhìn hắn hừ nhẹ một tiếng, "Ta không cần vừa hưu tên yêu nghiệt kia liền gả người, ta muốn du sơn ngoạn thủy còn muốn. . . . . ." Còn muốn nghĩ biện pháp xem có thể quay trở về hay không, ở tại...này quỷ thời không, nàng thật sự mất hứng, không có Computer, TV, không có KFC còn không có băng vệ sinh, lạc hậu! quá lạc hậu, nàng một chút cũng không muốn ở nơi này!

"Còn muốn làm cái gì?" Thấy nàng chưa nói hắn liền hỏi.

"Còn muốn a, còn muốn. . . . . . Bao nhị gia , ta muốn nuôi rất nhiều rất nhiều soái ca làm tướng công, nga đúng rồi, đàn ông các ngươi không phải thích ba vợ bốn nàng hầu sao? Ta đây cũng sẽ năm phu sáu sủng ngươi thấy có tốt không?" Nàng vui đùa nói.

Hắn nghe vậy đột nhiên ha ha cười cười.

Đúng lúc này, rất nhiều người mặc trang phục như hắn đi tới, nhìn thấy hắn liền khom người nói: "Thái tử, thịnh yến sắp bắt đầu, ngài nên mau mau đi thôi"

Nam tử cười cười, nhìn Ngữ Diên nói: "Cùng đi đi"

Mộng Ngữ Diên gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, may quá! Ta đang cầu còn không được đây, nàng hiện tại đang bị lạc đường ngay cả nơi mình đang đứng là chỗ nào nàng còn không biết!

Chương 43-44 ngày 14-7

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro