Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi c77-78 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 77: Đường đi Tây Thiên (III)

Xe ngựa vẫn như trước chậm rãi đi về phía trước, Tiểu Hương nói bên trong xe rất buồn không thích, cho nên vẫn ngồi ở bên ngoài cùng đánh xe nói chuyện phiếm .

Còn Ngữ Diên thì tiện cơ hội này làm giáo viên.

"Như vậy dùng ngón giữa và ngón trỏ đưa hướng lên trên mũi sau đó quét qua phía trước?" Béo lão nhân hỏi.

Ngữ Diên cười nói: "Không phải đơn thuần chỉ quét qua, phải dùng khí ở đan điền cùng ý niệm, chiêu này chính là phòng ngừa yêu quái, bọn chúng thích làm cho người ta choáng váng đầu sinh ra ảo giác, bình thường bọn chúng dùng chiêu này với những người có thể chất kém và những người yếu bóng vía" Ngữ diên giải thích.

Lão nhân béo cười nói: "Thật hay giả vậy, ngươi đừng lừa dối ta, ta sống nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy qua cái loại này có thể phóng thích theo ý a"

Ngữ Diên bĩu môi nói: "Muốn tin hay không thì tùy! ta cho ngươi biết ngươi tốt nhất cầu trời không gặp phải bọn chúng, lũ này rất lợi hại, như ta đã nói, chúng ta chưa chắc đã là đối thủ của bọn chúng, lũ này a, đều tập hợp thành từng đội xuất hiện, rất âm trầm khủng bố " nàng âm lãnh nói.

Lão nhân béo khoát tay reo lên: "Ngươi đừng dọa ta, ta không phải trẻ con, đến a, có bản lĩnh để cho bọn chung tới đây, ta không sợ đâu"

Ngữ Diên cười cười không nói nhắm mắt nghỉ ngơi, lão nhân béo âm thầm cười cười, xú nha đầu tưởng làm ta sợ! không dễ dàng như vậy đâu, nhưng chính hắn cũng không ngờ, chẳng mấy chốc cho bọn họ sẽ phải đối mặt với yêu quái!

Xe ngựa chạy thật lâu nhưng vẫn như cũ đều không thấy thôn xóm nào, điều này làm cho Ngữ Diên cực kỳ buồn bực, trời đã bắt đầu tối, đêm nay chỉ sợ bọn họ sẽ phải ăn ngủ ở ngoài trời, cũng may bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều lương khô, nàng bảo mọi người dừng xe ăn vài thứ rồi mới đi tiếp, lão nhân béo reo lên: "Chúng ta đêm nay sẽ không ở bên ngoài cho muỗi đốt chứ?"

Ngữ Diên liếc mắt nhìn hắn trêu ghẹo nói: "Ngươi yên tâm, ngươi mập như vậy làm chút công đức cho chúng tốt lắm"

"Ngươi! nha đầu chết tiệt kia! Ngươi con nói ta béo, ta sẽ xử ngươi" hắn giơ nắm tay đe dọa nói.

Mọi người cười cười tiếp tục ăn lương khô, một lúc sau khi tất cả mọi người đã ăn no, khí lực cũng đã phục hồi rất nhiều, xe ngựa tiếp tục chạy về phía trước.

"Công tử! phía trước hình như có một ngôi miếu hoang, chúng ta có vào đó ở tá túc một đêm không, Thiên Đô cách đây còn rất xa" không bao lâu Tiểu Hương ở bên ngoài đột nhiên hô.

Ngữ Diên vén rèm xe lên nhìn bên ngoài trời đã tối như mực, xa xa đúng là có một ngôi miếu đổ nát, nhưng không hiểu vì sao nàng cảm giác ngôi miếu này có điểm kỳ quái?

"Công tử, nếu ngủ ở ngoài sẽ gặp thú dữ, hay chúng ta đi vào trong miếu tá túc một đêm, sáng mai lại xuất phát " phu xe nói, người nam nhân này là bọn họ dùng một cái Mỹ kim thuê, thời gian làm là một năm, phải biết rằng, một cái Mỹ kim trong bảo khố ở thế gian đủ để người nghèo ăn được cả đời!

"Được rồi" Ngữ Diên gật đầu đáp.

Không bao lâu, xe ngựa chậm rãi dừng ở trước ngôi miếu đổ nát, Ngữ Diên vén rèm xe lên giúp đỡ lão nhân béo xuống xe .

"Nơi này thật cũ nát, ngôi miếu này có vẻ không lớn lắm" Lão nhân béo nói.

Ngữ Diên không trả lời mà đi lên phía trước, nhìn cánh cửa cũ nát nàng cảm thấy có điểm là lạ, nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều trực tiếp đẩy cửa ra.

Bên trong giống như một căn nhà cấp bốn , bởi vì trăng rất sáng nên đứng ở ngoài cửa liếc mắt một cái liền thấy được Phật tượng phía trong đại sảnh , nhưng Phật tượng trên người đã phủ đầy tro bụi, phu xe đem ngựa cột lại rồi đốt một ngọn nến đi tới bên họ.

Dưới sự dẫn dắt của Ngữ Diên, bọn họ từ từ đi vào, nhưng bọn hộ hoàn toàn không lưu ý, khi bọn họ vừa bước vào trong viện, cánh cửa phía sau lặng lẽ, chậm rãi đóng lại. . . . . .

Mọi người chậm rãi đi vào bên trong đại sảnh, vừa tiến vào bên trong lão nhân béo đã reo lên: "Wa, Phật tượng nhiều quá! Chỉ tiếc nhiều như vậy đều hỏng " hắn đau lòng tiếc hận.

Phu xe vội lấy ra trong bọc vài ngọn nến đặt lên bàn sau đó thắp lên, trong khoảnh khắc nơi này sáng sủa lên, hết thảy đều có thể nhìn rõ, dưới đất đầy cỏ dại cùng mạng nhên, phu xe cười cười nói: "Nơi này chắc đã từ lâu không ai đến "

Dưới ánh nến Tiểu Hương rất nhanh mang rất nhiều cỏ khô vào, sau đó đem mấy cái chăn dài phủ lên cỏ, may mắn đây là mùa hạ nếu là mùa đông mang theo nhiều chăn sẽ rất khó chịu a? !

"Công tử a mới nghỉ ngơi đi, gia gia ngươi cũng tới a, phu xe nữa, giường ta đều chuẩn bị cho các ngươi xong rồi " Tiểu Hương vội cười nói, ở bên ngoài Ngữ Diên mặc nam trang cho nên nàng tất nhiên xưng hô sẽ đổi thành công tử tương đối dễ dàng cũng tương đối an toàn.

Ngữ Diên gật gật đầu, ánh mắt vẫn như cũ nhìn trong này bắt đầu đánh giá, lão nhân béo vừa cầm khăn chà lau Phật tượng, vừa lẩm bẩm trong miệng.

Phu xe ngẩng đầu nhìn Phật tượng "A. . . . . ." Hắn khống chế không nổi hét lên một tiếng.

"Làm sao vậy?" Ngữ Diên vội đi tới bên cạnh hắn hỏi.

Phu xe lại ngẩng đầu nhìn Phật tượng, vừa rồi hắn tựa hồ nhìn thấy Phật tượng nháy mắt, nhưng...vừa rồi chắc không phải đâu vì thế hắn ngượng ngùng cười cười "Không. . . . . . Không có việc gì, chúng ta nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải đi sớm"

Ngữ Diên mày vẫn nhíu lại, nàng cảm thấy chỗ này có chút kỳ quái, có lẽ là nàng trời sinh mẫn cảm. Thôi kệ đi, chắc đối với nơi xa lạ kỳ quái nàng thường như chim cú mèo ban đêm, đêm tối luôn làm nàng trở nên hết sức mẫn cảm.

"Tốt lắm, mọi người nghỉ ngơi đi, ngày mai còn đi sớm" Ngữ Diên kêu mọi người tới nghỉ ngơi.

Tất cả mọi người ngủ cạnh nhau xếp thành hình chữ nhất, tính từ bên trái là phu xe, gia gia, Tiểu Hương, cuối cùng là nàng, dù sao cũng là nữ hài tử, vì vậy cũng phải chú ý lễ tiết, Tiểu Hương tất nhiên cũng hiểu được điểm này vì thế nàng sẽ không để cho tiểu thư cùng nam nhân tiếp xúc, cho nên vị trí trung gian tất nhiên thuộc về nàng.

Mấy người nằm một hồi rồi cũng bắt đầu dần đi vào giấc ngủ, Ngữ Diên vẫn nhắm mắt suy nghĩ về chu sa soái ca gặp hôm nay, nghĩ đi nghĩ lại nàng liền vụng trộm cười cười, không biết có còn cơ hội gặp lại hắn nữa hay không, chính là vấn đề này! về sau chắc chắn phải nghĩ cách, bỗng nàng cảm giác trên đỉnh đầu của các nàng có một cơn gió nhẹ bay qua, Linh Đang của nàng cũng bắt đầu phát ra những tiếng vang rất nhỏ, sau đó liền nghe thấy phu xe cùng với Tiểu Hương đột nhiên tiếng hít thở rất trầm trọng, Ngữ Diên thấy thế la lên một tiếng "Gia gia đứng lên"

Lão nhân béo đã bắt đầu xuất hiện trạng thái hỗn loạn, đột nhiên nghe thấy Ngữ Diên hét lớn thì tỉnh táo trở lại vội ngồi dậy "Làm sao vậy?"

Ngữ Diên cũng vội ngồi thẳng người nhìn hắn rất nghiêm túc nói: "Chiêu ta dạy cho ngươi hôm nay ngươi nhớ rõ không? Mau vận khí đan điền tập trung ý niệm không thể để cho ảo ảnh tiến vào đầu óc của ngươi" nàng vừa dứt lời một một cơn gió lạnh âm lãnh đột nhiên thổi qua, ngọn nến trong nháy mắt bị dập tắt. . . . . .

----

Chương 78: Đường đi tây thiên (IV)

Trong đại sảnh toàn bộ ngọn nến đều bị dập tắt, trong phòng lập tức bị bong tối bao phủ, Ngữ Diên lôi kéo lão nhân béo ra giữa sân.

"Diên nhi, chúng ta sẽ không đen đủi gặp yêu quái thật chứ?" Béo lão nhân thật cẩn thận nói.

Ngữ Diên không đáp lời nàng lấy tay nhẹ nhàng lay động Huyết Linh Đang, ba quỷ hồn lập tức xuất hiện, trong sân hai người ba quỷ cứ như vậy giằng co với từng trận âm phong.

Thất Dạ trên mặt đột nhiên biến đổi reo lên: "Ta thật đen đủi, điều này thật sự là trăm năm mới gặp a, không thể tưởng được 0. 001% cơ hội chúng ta cũng gặp phải, vu bà ngươi có thể đi mua xổ số rồi " hắn cười cười đánh vỡ không khí quỷ dị, nhưng trong lòng vẫn có điểm bất an, mấy thứ này tản mát ra oán khí tựa hồ rất lớn!

Lão nhân béo đi bên người Hiền hỏi: "Sao bon chúng còn chưa hiện thân?"

Hiền nhíu mi nói: "Gia gia đây là yêu ma quỷ quái trong yêu quái, chưa tính là cao nhất, nhưng cấp bậc so với thối quỷ lợi hại gấp mấy lần"

Béo lão nhân nghe vậy cả kinh nói: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Yêu quái trong yêu quái?"

Âm phong vẫn thổi lên như trước nhưng yêu quái vẫn không chịu hiện thân, Ngữ Diên đột nhiên cười cười, đi tới bên người lão nhân béo bắt đầu giải thích: "Gia gia, yêu ma quỷ quái đều có ý là quỷ quái, si là núi quái cũng chính là sơn quỷ, mị quỷ so với sơn quỷ cao một tầng tinh quái, còn lại là quỷ quái là loại lợi hại nhất vì chúng ta không thể biết hết được thực lực của chúng "

Lão nhân béo nghe vậy tựa hồ cũng hiểu được chút ít nhưng cũng tựa hồ có chút hồ đồ, liền hỏi: "Vậy chúng ta có bao nhiêu phần thắng?"

"Hai phần" nàng ánh mắt sắc bén nhìn hướng hắc ám.

"Cái gì? Hai phần? Vậy ngươi còn bình tĩnh như vậy?" Lão nhân béo kinh hô.

"Gia gia, tuy rằng chỉ có yêu quái, nhưng bọn chúng không phải bình thường , bọn chúng có thể khiến cho người ta sinh ra ảo ảnh, loại ảo giác này nếu không biết khống chế có thể khiến cho ngươi ta vô tình giết chính mình, ngươi hiểu chưa?"

"Trời ạ! quá kinh khủng! vậy chúng ta chạy đi" lão nhân béo vội đề nghị, ở trong ký ức của hắn đánh không lại thì bỏ chạy là lời nói kinh điển nhất.

Ngữ Diên đột nhiên xoay người nhìn nhìn hắn cười cười, nàng tươi cười như vậy làm cho lão nhân béo đột nhiên cảm thấy có chút âm trầm "Gia gia. . . . . . Chúng ta. . . . . . Chạy không thoát" nói xong nàng đột nhiên lấy ra huyết phù trong túi quần ném không trung, sau đó nàng hai tay hợp nhất một cái rồi xoay ngược lại, vàng phù phiêu đãng trên không trung đột nhiên bốc cháy.

Trong chốc lát, toàn bộ quỷ đều hiện thân, lão nhân béo sợ hãi than, những thứ này là cái gì? Đầy sân toàn Ngưu Đầu quỷ quái, cái này vừa giống như quỷ lại không giống quỷ, đầu của bọn nó toàn là đầu của động vật nhưng là thân mình lại là người, nhìn nhiều loại quỷ quái như vậy, lão nhân béo lần đầu tiên cảm thấy đúng là núi cao còn có núi cao hơn, quỷ trong có quỷ.

Ngữ Diên lấy kiếm gỗ đào ra nhìn chúng lạnh lùng nói: "Đã chôn dưới mộ rồi sao không tích đức cho tốt để sớm được đầu thai? tu luyện quỷ dị như thế là muốn cho chính mình thành ma sao?"

Lời nói của nàng mặc dù trong đêm hè nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy rét lạnh, lão nhân béo nhìn nàng thầm nghĩ nha đầu kia lúc đối phó với những thứ này, sao tự dưng trở nên khí khái đẹp trai như vậy? !

Đầy sân biến dị quỷ quái, toàn bộ trừng mắt nhìn các nàng đột nhiên phát ra những tiếng cười hưng phấn, xem ra bọn chúng chờ đợi bọn họ đã lâu rồi!

Lúc này, trong bóng đêm đột nhiên bay ra một tên quỷ che mặt, toàn thân hắn đều là màu đen, dáng người cao gầy, một đôi đôi mắt lục sắc trong đêm lóe lên những tia quỷ dị, chỉ thấy tay hắn nhẹ nhàng ra hiệu, một tên thân người đầu hổ quỷ quái liền nằm trên mặt đất còn hắn thì lại cười cười ngồi lên trên, hắn vừa gõ đùi vừa nhìn nàng.

Ngữ Diên rõ ràng cảm giác được hơi thở của tên quỷ này rất cường đại, một giây sau, đồng tử của nàng phóng đại, hắn rất mạnh, đúng là cực phẩm yêu ma trong yêu ma, trời ạ, nơi này sao có thể có một yêu ma lợi hại như thế, hơi thở của hắn thật sự rất cường đại, vừa rồi nàng không phát giác ra được mãi đến hắn xuất hiện nàng mới có thể cảm giác được, có thể biết người kia đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại rồi? !

"Hảo một câu đã chôn dưới mộ, nhưng ngươi có thể chịu đựng cô đơn mãi trong mộ sao?" Thanh âm của tên quỷ che mặt vang lên, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng hỏi.

Ngữ Diên trong lòng thầm kêu không tốt, từng này tên yêu quái là nàng đủ phiền rồi, dựa theo năng lực của nàng cùng với Thất Dạ và Hiền, phần thắng có thể nắm chắc trong tay nhưng tự dưng lại xuất hiện thêm người kia, nên làm sao bây giờ?

Hiền cũng cảm giác được tên này thực sự rất lợi hại, Thất Dạ cũng cười khổ xem ra đêm nay sẽ có một hồi chém giết ngươi chết ta sống rồi!

Lão nhân béo thấy mọi người đột nhiên nghiêm túc, hắn cũng không dám tiếp tục nhiều chuyện, người kia ánh mắt tại sao lại là lục sắc? Xem vẻ mặt của mọi người chắc hắn vô cùng lợi hại, chính mình tốt nhất không cần thêm phiền cho họ!

" Ở trong mộ tất nhiên cô đơn, nhưng bọn họ cũng đã chết không phải sao? Có thể đầu thai là tốt nhất, nếu chưa tới lúc tất nhiên phải ở trong phần mộ, còn ngươi tu luyện thành ma, bản thân mình đột nhiên đi theo xúi giục bọn họ, ngươi làm như vậy dường như không được trượng nghĩa" lần đầu tiên nàng nói những lời nghiêm túc như thế, thì cũng chẳng còn cách nào khác, nàng rõ ràng biết mình không thể giống như bình thường có thể không cần lo lắng muốn nói cái gì thì nói, hiện tại ba mạng người đều ở trên tay của nàng, nàng không thể khinh thường!

"Nha? Như thế nào lại không trượng nghĩa?" nam quỷ che mặt tựa hồ rất hứng thú tò mò hỏi.

"Ngươi xem ngươi đem bọn họ biến thành cái bộ dáng gì? Quỷ không ra quỷ! động vật cũng không phải động vật! cái này gọi là dị dạng, mục đích của ngươi là gì?"

"Mục đích? Ha ha, ta kỳ thật cũng không muốn bọn chúng trở thành như vậy, nhưng khi ta gặp bọn họ thấy bọn họ không có đầu ta liền đem đầu của động vật đã chết đặt trên người bọn họ, ngươi chẳng lẽ không cảm thấy rất vui vẻ sao? thực đáng yêu sao?" Hắn biến thái cười cười.

Ngữ Diên nghe vậy hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm hắn, hắn rất quái dị, trên người hơi thở nguy hiểm tản mát ra ngày càng dày đặc hơn.

"Ngươi thực sự muốn làm cái gì?" Người kia thực sự rất biến thái!

Nam quỷ che mặt cười cười nói: "Ngươi cùng lão đầu kia đều có thể nhìn thấy chúng ta, mà bên cạnh ngươi ba tên kia tựa hồ đối với ngươi rất quan tâm, điều này làm cho ta rất hiếu kỳ ai, vì sao một tên nam nhân ẻo lả như thế lại có mị lực vậy? nếu vấn đề này làm ta không hiểu thì không bằng các ngươi biểu diễn cho ta xem xem chẳng phải là rất tốt sao?"

"Cái gì?" Ngữ Diên nhíu mày hỏi, kiếm gỗ đào trong tay gắt gao nắm chắc .

Nam quỷ che mặt tươi cười lạnh lùng nói: "Bọn nhỏ, đồng bọn của các ngươi đã đến đây còn không mau để cho bọn họ gia nhập vào?" Lời của hắn vừa dứt biến dị quỷ quái khắp sân đột nhiên như sống lại, mạnh mẽ hướng các nàng đánh tới. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro