Xuyên không: Quỷ nhãn Vương phi c95-96 _Furin_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 95: Hoảng sợ ( IV )

Cái gọi là chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu truyền ngàn dặm, 'sự tích' của nàng cũng không phải là chuyện xấu mà là làm cho người ta hâm mộ ghen tị hận.

Từ sau khi đại náo một hồi tối hôm qua Sở Hạo không tới gặp nàng, nghe nói hắn luôn luôn phải đi ứng phó các quan lớn Đại Nhân muốn đến nịnh hót, thật ra mục đích của bọn họ là tới đây đều là để thấy nàng mà không phải gặp hắn, nhưng vấn đề là người nào đó không muốn nàng gặp người khác, nàng biết hắn chính là hâm mộ ghen tị hận nàng!

"Tiểu thư a! ngươi biết không ta vừa mới đi ra ngoài nghe được rất nhiều chuyện" Tiểu Hương hưng phấn chạy vào thần thần bí bí cười cười.

Ngữ Diên liếc nàng một cái hỏi: "Lại là nữ nhân nào vì tình tự sát? Hay là lại có tên khiếu hóa tử (ăn mày) nào tới đây xin cơm? Hoặc là...Chẳng lẽ bà bán mì ở Đông phố lại cùng trượng phu đánh nhau?" Đừng trách tại sao nàng hỏi như vậy bởi vì mỗi ngày Tiểu Hương luôn thích hỏi thăm các chuyện tào lao khắp nơi .

Tiểu Hương nghe vậy vội khoát tay nói: "Ai nha! không phải như thế! Hôm nay bọn họ thật sự không có gì "

"Đúng vậy a! ngươi đều buôn chuyện này N lần rồi nên đổi khẩu vị đi" nàng nâng chén trà lên uống một ngụm.

"Đúng vậy! cho nên ta quyết định chuyển đề tài sang ngươi" nàng tùy tiện nói.

"Cái gì? ta? Làm sao vậy?" Nàng đặt chén trà xuống hỏi.

"Tiểu thư ngươi biết không, ở bên trong kinh thành ngươi đã trở thành thần thoại rồi! Tất cả mọi người đều nói ngươi là tiên nữ chuyển thế còn nói tiếng đàn của ngươi mới là tiếng đàn trời , nói cái gì, tiếng hát của ngươi rung động lòng người cảm động vô cùng làm cho người ta say mê không thôi, bọn họ nói ngươi chính là tiên nữ chuyển thế!" Tiểu Hương đắc ý nói "Ha ha... nhưng bọn họ không biết kỳ thật tiểu thư vốn là sao Văn Khúc chuyển thế đúng không?"

Ngữ Diên nghe vậy hắc hắc cười cười, ách. . . . . . Họ nói nàng đẹp như vậy sao?

"Tiểu thư a! Ngươi có biết không hiện tại rất nhiều người muốn nịnh bợ ngươi, ngươi chữa được bệnh kén ăn cho hoàng thượng khiến ngay cả hoàng hậu cũng đã tới đây" nàng tiếp tục Bát Quái .

"Cái gì? Hoàng hậu đã tới đây?" Nghe vậy nàng bỗng cảm thấy bất an.

"Đúng vậy a! đúng vậy a, hoàng hậu nói ngươi làm cho hoàng thượng ăn uống trở lại được nên muốn tới cám ơn ngươi" Tiểu Hương sùng bái nói.

"Không đơn giản!" nàng đột nhiên đứng dậy nghiêm túc nói.

Tiểu Hương khó hiểu nhìn nàng "Làm sao vậy? Có cái gì không đơn giản ?"

Ngữ Diên nhìn nhìn Tiểu Hương nói: "Nam nhân đến tìm ta là muốn nịnh bợ ta, nữ nhân tới tìm ta chẳng lẽ cũng muốn nịnh bợ ta sao? Ta xem, tám phần là ghen tị! ngươi nghĩ xem ta chỉ là một Vương Phi có tài đức gì khiến cho hoàng hậu tới cảm ơn đâu?" Nàng một tay chống cằm tự hỏi.

"Ngươi đã biết vậy rồi sao còn muốn thể hiện?" Đột ngột một thanh âm hùng hậu từ ngoài cửa truyền đến.

Ngữ Diên và Tiểu Hương vội nhìn sang, Sở Hạo khoanh tay tựa vào bên cửa nhìn nàng.

"Nô tỳ tham kiến Vương gia" Tiểu Hương vội hành lễ.

"Ngươi đi xuống đi"

"Vâng" Vương gia ra lệnh nàng chỉ có thể vâng theo.

Ngữ Diên thấy hắn nhìn mình với ánh mắt khinh miệt thì cực kỳ khó chịu nói: "Làm gì? Ngươi nghĩ rằng ta sợ các nàng sao? Nếu sự tình đã xảy ra, ta cũng đã bị mọi người coi là thần thoại rồi thì bổn tiểu thư chỉ có thể đi bước nào tính bước đó! Dù sao ta tin tưởng ông trời không tuyệt đường sống của ta"

Sở Hạo nhìn về phía nàng nói: "Ta nghĩ ngươi làm như thế là muốn ra điều kiện với hoàng thượng để nhanh chóng thoát khỏi bổn vương?" Sở Hạo đi đến hỏi.

Ngữ Diên ngước mắt nhìn hắn thăm dò sau đó không hề khiếp đảm nói "Ngươi cũng đã nghe được rồi! biết rõ còn cố hỏi" nàng bĩu môi nói.

"Nha" hắn đột nhiên ồ lên một tiếng, cũng không nói tiếp.

Ngữ Diên nhìn về phía hắn hỏi "Ngươi nha cái gì?"

"Ta nha là ngươi ngày kia làm sao có thể xong việc a" hắn cười nói.

Ngữ Diên nghe vậy chau mày hỏi: "Lời này của ngươi là có ý gì?"

"Nga! đúng rồi! bổn vương quên nói cho ngươi biết hoàng thượng cùng với các vị đại thần ngày kia sẽ đến Sở phủ dự yến hội, tất nhiên là cha của ngươi cũng tới, đúng rồi! ngươi vừa mới nhắc tới hoàng hậu a, còn có một vài vị phi tử được hoàng thượng sủng ái cũng tới thăm thần nữ ngươi đấy!" hắn quỷ dị cười cười.

Ngữ Diên nhìn thấy hắn tươi cười bỗng cảm thấy có gì đó không thích hợp "Ngươi có phải còn có điều gì chưa nói?" Nàng cảm thấy chắc chắn trong chuyện này còn có một điều mấu chốt hắn không nói ra .

"Ái phi quả nhiên thông minh nha! hoàng thượng chỉ định ngày kia tổ chức yến hội, ngươi tất nhiên sẽ làm đầu bếp cho nên bổn vương quyết định ngày kia sẽ cho tất cả đầu bếp nghỉ ngơi, ngươi là thần nữ ngươi cố gắng mà làm cho tốt" hắn cười cười, thật ra hắn rất muốn nhìn một chút nàng có thể nấu ra được cái dạng gì? ngày kia nàng chắc sẽ không phải đều cho bọn họ ăn Nước bò hoàn đi?

"Cái gì? Để ta nấu?" Ngữ Diên nghe vậy thì hoảng hốt "Vì sao a! nhà các ngươi đầu bếp nhiều như vậy, vì cái gì ta phải làm cơm?" Huống chi là nhiều người ăn như vậy!

"Bởi vì ngươi là thần nữ a! cơm của ngươi nấu chắc chắn sẽ rất ngon miệng , đúng rồi! hoàng thượng nói nếu ngươi làm tốt hắn nhất định sẽ ban cho ngươi một thứ quý giá"

"Thứ quý giá?" Nàng lẩm bẩm mấy chữ này, thứ hắn ban sẽ không phải là đồng ý cho nàng hưu yêu nghiệt chứ?

"Tuy rằng bổn vương không biết là cái gì nhưng tuyệt đối không phải thứ ngươi yêu cầu hoàng thượng " hắn tựa hồ xem thấu ý nghĩ của nàng nên không khỏi nhắc nhở nàng không nên suy nghĩ bậy bạ.

"Ngươi. . . . . . Làm sao ngươi biết ! Lỡ...lỡ hoàng thượng đồng ý thì sao!" nàng liếc mắt nhìn hắn thầm nghĩ tự cho mình là đúng xú tiểu tử.

"Phải không? Vậy ngươi cứ mỏi mắt mong chờ đi! Nhớ kỹ là ngày kia nga,chắc ngươi sẽ không để cho cha mẹ ngươi mất mặt! mà còn có những quan lớn đứng đầu địa phương và các vị đại nhân sung bái ngươi nữa, ngươi sao có thể khiến họ thất vọng?" Hắn đem khuôn mặt tuấn tú đưa sát trước mặt nàng cười nói.

Nhìn dung nhan tuấn mỹ như thế trong lòng nàng vô cùng sung sướng nhưng trong lời nói của hắn lại toát ra những điều khiến nàng vô cùng tức giận, ngươi nha! Sao người không sống đời sống thực vật đi? Nghe ngươi nói chuyện thật sự chán ghét! !

"Vương Phi nhìn bổn vương như thế là có ý gì?" Nhìn nàng khi thì xấu hổ khi thì trừng mắt hắn không khỏi cười hỏi, lúc này hắn cũng không phát giác bản thân vì sao luôn thích tìm đến nàng gây phiền toái như vậy? ?

"Ta nhìn ngươi?" Đột nhiên bị hắn hỏi như vậy nàng lập tức đỏ bừng mặt reo lên: "Ngươi. . . . . . Ngươi không nhìn ta sao biết ta nhìn ngươi! Hừ"

Sở Hạo nghe vậy đột nhiên nhịn không được bật cười: "Đột nhiên ta phát hiện ái phi rất khả ái a" nói xong hắn đưa tay lên nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt nàng.

"Sắc lang!" nàng vội hất tay hắn ra khinh bỉ nói.

Sở Hạo bị nàng nói như vậy liền đứng thẳng nhìn nàng nói: "Người nào cũng biết Vương Phi của bổn vương là Thiên Tiên chuyển thế, ngươi cũng có thể làm cho hoàng thượng mở lời vàng ngọc! mong rằng đối với yến tiệc nhiều người như vậy ngươi cũng sẽ dễ dàng vượt qua hơn nữa ngươi luôn độc đáo như vậy thực làm cho bổn vương mong chờ!" nói xong hắn cười cười đi ra ngoài cửa.

Hắn có ý tứ gì? Hắn có ý tứ gì đây a?

Một lúc sau

"Không cần! Vì sao ta lại phải giống như bảo mẫu? Dựa vào cái gì ta phải hầu hạ các ngươi? Ta muốn rời đi! Quỷ Tịch! ngươi đang ở đâu! thư của ta đã chuyển đến chưa?" Nàng nhịn không được lớn tiếng hét lên.

--------

' chi ------' một tiếng cửa phòng được mở ra.

"Sao ngươi lại đột nhiên đến đây?" thanh âm ôn nhu từ trong phòng phát ra, Quỷ Tịch cầm thư trên tay run run hạ xuống nhưng rất nhanh liền khôi phục lại hắn đi tới nơi phát ra tiếng nói cười cười "Đã lâu không gặp! ngươi vẫn lợi hại như thế a"

Hắn cười cười sau đó đốt đèn lên trong nháy mắt cả căn phòng sáng bừng lên, dung nhan tuấn mỹ của hắn lập tức hiện ra.

Phượng Ly Ca nhìn về phía hắn cười cười "Yêu ma quỷ quái vốn rất khó gặp được , mà ngươi lại là tinh phẩm trong đó ta làm sao có thể quên được?" Hắn nhìn về phía Quỷ Tịch tươi cười nói .

Quỷ Tịch nghe vậy cười cười "Ngươi cùng hắn đều rất đáng ghét" hắn nói thẳng.

"Nha? Ngươi gặp được hắn?" Phượng Ly Ca ngồi ở trước bàn bưng tách trà lên uống một ngụm rồi hỏi.

Quỷ Tịch thấy thế cũng ngồi xuống "Đúng vậy a! rất không may gặp gỡ, aiii.... chỉ là không ngờ rằng hắn lại là tướng công của nương tử ta" hắn thở dài nói.

Phượng Ly Ca nghe vậy hạ tách trà xuống nói "Ý tứ của ngươi là. . . ."

"Aiiii... không thể tưởng tượng được một Quỷ Soái ca như ta cũng sẽ có một ngày chung tình như vậy, nàng thực đặc biệt cũng rất thú vị a" hắn ca ngợi nói.

Phượng Ly Ca nghe vậy trong ánh mắt để lộ ra tươi cười nói "Đúng vậy! nàng rất thú vị "

Quỷ Tịch nghe vậy nhìn về phía hắn nói: "Có vẻ nương tử của ta thực chung tình với ngươi nga, aiiiii... tình địch của ta tựa hồ nhiều lắm, nàng thực hoa đào " hắn chậc lưỡi bất đắc dĩ nói.

Phượng Ly Ca nghe hắn nói như vậy không khỏi cười càng vui mừng "Ngươi cũng đã biết đạo lý nhân quỷ khác nhau!"

"Được rồi! ngươi đừng có nói đạo lý lớn cho ta nữa, hôm nay ta tới cũng vì nương tử của ta" nói xong hắn liền đem thư đưa ra.

Phượng Ly Ca nhận thư không hề sốt ruột mở ran gay mà hỏi: " Hắn làm sao có thể bỏ qua ngươi?" Đối với tính cách của Sở Hạo hắn rất hiểu, Sở Hạo đối với Quỷ Hồn, hoặc là đánh chết, hoặc là sẽ thu phục.

"Ngươi cho ta ngu ngốc a! cái tên kia rất hung hãn tất nhiên ta sẽ không cùng hắn chính diện xung đột rồi, nhưng nói thật đã lâu không gặp ta thiếu chút nữa không nhận ra hắn, trên người hắn lệ khí so với trước kia lớn hơn rất nhiều, ngươi tựa hồ không theo kịp pháp thuật của hắn" hắn ăn ngay nói thật nói.

Phượng Ly Ca nghe vậy cũng không tức giận ngược lại còn cười cười nói: "Năm đó sư phó chỉ thu hai đồ đệ chúng ta, ta vốn tưởng rằng chính mình là một loại khác thường sẽ không tìm thấy bằng hữu, thật không ngờ ta với hắn giống nhau, kỳ thật ta càng muốn nói sư phó tuệ nhãn cực cao người liếc mắt một cái liền biết chúng ta không phải người bình thường cho nên ban cho chúng ta công phu thần quái, nhưng ngươi nói đúng từ nhỏ đến lớn pháp lực của ta luôn không bằng hắn, nhưng ta không cảm thấy có cái gì không tốt a, ta không thích giết quỷ lại càng không thích truy quỷ, chỉ cần quỷ không động tới người không hại người ta liền bỏ qua không thu phục bọn họ" đây cũng là chỗ bất đồng lớn nhất của hắn và Sở Hạo.

Quỷ tịch nghe vậy cười cười "May mắn là ba năm trước ta gặp được ngươi, nếu là sư huynh của ngươi chỉ sợ ta không có khả năng cùng ngươi nói chuyện lúc này"

"Năm đó pháp lực của ngươi còn yếu nhưng nay nếu hắn muốn thu phục ngươi chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy " nhìn trên người Quỷ Tịch phát ra một loại linh thuật kỳ lạ hắn liền hiểu Quỷ Tịch lúc này so với ba năm trước đây đã lợi hại hơn rất nhiều lần, nói vậy Sở Hạo muốn thu phục cũng không còn đơn giản như vậy nữa.

"Di, nhiều năm không thấy ngươi ngươi vẫn vậy nha! Tại sao ngươi không bắt chước hắn nuôi mấy Quỷ Hồn lợi hại làm thủ hạ?" Quỷ tịch tò mò hỏi.

" Ngươi phải biết ta không thích bắt chước còn nữa không phải tất cả mọi người đều giống sư huynh của ta cứ nhìn thấy quỷ thì đánh chết hoặc là họ bắt trở về cải thiện " hắn cười khẽ.

Quỷ Tịch thấy thế than nhẹ một tiếng "Ở nơi này, trừ nương tử của ta chắc chỉ có ngươi cùng hắn, nga, đúng rồi còn có gia gia của hắn có thể nhìn thấy chúng ta, ngoài ra không còn ai khác, aiii... ta vẫn cảm thấy đáng tiếc các ngươi đều là khu ma nhân lại có sư phụ huynh đệ tốt như vậymà giờ lại coi nhau như kẻ thù"

"Ngươi từ khi nào trở nên nhiều chuyện như vậy?" Phượng Ly Ca nhìn hắn nhíu mày hỏi.

Quỷ Tịch nghe vậy nhún nhún vai "Không! chuyện của các ngươi ta không có hứng thú, hai người các ngươi đều là khu ma nhân giỏi nhất ta chỉ có thể trốn tránh thôi, làm cho ngươi mất hứng để ta liền biến thành tro bụi sao, thư ngươi đã nhận được ta đây cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ, ai, gần đây sự tình tương đối nhiều ta còn phải chăm chỉ tu luyện tu luyện, miễn cho đến lúc cùng các ngươi tranh đoạt nương tử lại không có phần thắng " nói xong hắn cười cười trong nháy mắt liền biến mất .

Phượng Ly Ca nhìn bóng đêm cười cười rồi mở thư ra đọc, vài giây sau hắn đột nhiên nhịn không được phải bật cười, nàng làm sao có thể đáng yêu như thế!

Thân ái Ly Ca! Ngữ Diên lúc này đang bị một con sư tử lớn bắt được, lòng thê thảm ê chề , ta ngày ngày nhìn ánh trăng rơi lệ, ta không muốn đợi ở chỗ này cho nên ta nhờ ánh trăng đem thư của ta đưa đến cạnh ngươi, ta muốn hỏi ngươi, ngươi có thể giống như lần trước đến trước mặt ta mang ta đi khỏi đây được không? Được rồi! nếu ngươi không muốn ta cũng không còn cách nào khác, nhưng ta tin tưởng ngươi là người tốt đúng không, nếu là người tốt, vậy. . . . . . ta chờ mong ngươi !

Phượng ca xem hết tín cười cười, được rồi tuy rằng nàng sẽ mang đến cho hắn rất nhiều phiền toái nhưng mang theo nàng tựa hồ sẽ có càng nhiều lạc thú!

Chương 96: Điểm tử ( I )

Hôm sau

Sở Hạo sáng sớm đã đi tới hoàng cung, chân hắn vừa mới bước vào hoàng cung thì sau lưng hắn lão thái giám Tào công công cũng vừa chân vào Sở phủ, hắn nhìn thấy Ngữ Diên thì vội cúi đầu hành lễ sau đó hắn vung tay lên phía sau các thái giám mang một cái thùng đi tới.

Ngữ Diên kỳ quái nhìn một màn này, đây là ý gì? Tiểu Hương cũng nghi hoặc nhíu mày, đây là ý gì? Bên trong rương không phải đều là thịt bò cùng trứng tôm chứ? Chẳng lẽ thật sự phải làm Nước tiểu bò hoàn? !

Kia. . . . . . Tiểu thư chẳng phải sẽ mệt chết sao? !

"Cung Vương Phi! đây là một vạn lượng hoàng kim, hoàng thượng nói ngài làm yến tiệc cho mọi người tất nhiên sẽ vất vả, những thứ này là kinh phí, còn lại bao nhiêu thì đó chính là của ngươi " nói xong Tào công công cười cười ý bảo bọn họ mở ra thùng.

Thùng vừa mở ra hoàng kim liền phát ra ánh vàng rực rỡ, Ngữ Diên hai mắt phóng đại, một giây sau nàng xông đến nắm lấy hoàng kim nhìn trái xem phải tựa hồ cảm thấy đây không phải sự thật vì thế lại cắn một cái Wa!Là thật nha!

"Ý của ngươi là hoàng kim này chỉ dùng để chuẩn bị mỹ thực, còn lại đều là của ta?" Nàng cười cười hỏi.

"Đúng vậy" Tào công công vội trả lời, hắn đối với nàng sớm đã sùng bái không thôi, có thể làm cho hoàng thượng mở lời vàng ngọc khen thưởng chỉ có duy nhất mình nàng! Thật là thần nữ a.

Nghe vậy, tâm tình nàng trở nên thoải mái, dùng không hết tiền còn lại đều là của nàng, nàng giảo hoạt cười cười, số tiền này đến thật đúng lúc, không chừng phượng Ly Ca sắp tới đón nàng đi, nếu cùng hắn đi mà trên người không có một chút tiền thì thực kỳ cục, những thứ này tới thật đúng lúc.

"Đúng rồi! hoàng thượng còn nói nếu là ngươi có thể cho mọi người ăn một loại mỹ vị khác ngài sẽ có một phần đại lễ tặng cho ngươi" Tào công công vội đem lời hoàng thượng nói ra.

Ngữ Diên nghe vậy cười cười, đại lễ! đối với đống hoàng kim trước mắt này nàng cũng đã cảm thấy sung sướng lắm rồi, trước mắt phải đem núi vàng này xử lý tốt đã vì thế nàng đứng dậy nhìn Tào công công cười cười ôn nhu nói: "Nếu đã như vậy phiền Tào công công có thể đem những hoàng kim này đổi thành ngân phiếu được không"

"A? Đổi thành ngân phiếu?" Tào công công ngây ra một lúc, tại sao muốn như vậy a?

Ngữ Diên lại không để ý đến biểu hiện ngạc nhiên của hắn nói thẳng: "Nói vậy hoàng thượng cùng các phi tử đều mong muốn có một yến tiệc khó quên phải không! Mọi việc tất cả đều để cho ta làm vì thế ta nói cái gì các ngươi cứ nghe theo là được, đem một vạn lượng hoàng kim này đổi hết thành ngân phiếu" nàng nhe răng cười không cho mọi người phản bác.

Tào công công cho dù cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không dám hỏi, nàng làm như vậy nhất định là có nguyên nhân .

Tiễn Tào công công, Tiểu Hương khó hiểu nhìn nàng: "Tiểu thư ngươi đây là?"

Ngữ Diên cười cười "Bí mật! đúng rồi gia gia đã trở lại chưa?"

Tiểu Hương ngây ra một lúc nói: "Chưa! nghe nói ngày mai mới trở về, cái này làm sao bây giờ, Vương gia bảo buổi tối hôm nay sẽ đem tất cả đầu bếp cho nghỉ, gia gia lại không ở đây sẽ không còn người nào nói giúp chúng ta, ngày mai chúng ta tiếp đón người nhiều như vậy như thế nào a?" Tiểu Hương buồn bực không thôi, đây rõ ràng là muốn tiểu thư mệt chết!

Ngữ Diên nghe vậy cười cười nói: "Trời không tuyệt đường sống của người, hắn tưởng chơi ta? Còn chưa đủ tư cách"

Tiểu Hương thấy nàng cười giảo hoạt, trong lòng không khỏi sợ hãi, tiểu thư tựa hồ có cách rồi, kia. . . . . . Vương gia có thể hay không tức giận?

"Đi, ta còn có chuyện cần ngươi làm" nàng nói xong liền hướng Kim uyển đi đến, Tiểu Hương vội đi theo.

Một lúc sau

Tiểu Hương nghi hoặc nhìn nàng cầm bút vẽ tranh ở trên tờ giấy trắng, cái này thật ra là cái gì nàng căn bản là xem không hiểu, thấy tiểu thư vẽ cẩn thận như thế chắc hẳn vật này nhất định rất quan trọng!

"Xong! bức tranh tốt lắm! Tiểu Hương ngươi đem cái này đến tiệm sắt lớn nhất kinh thành bảo họ làm cho ta vật này, ta muốn làm năm mươi cái, giờ Dậu đêm nay đưa đến Sở phủ, ngươi bảo họ tới Sở Phủ lấy tiền"

Tiểu Hương nhìn nhìn bản vẽ thượng gì đó, ồ một tiếng liền đi ra ngoài.

Tiểu Hương rời đi, nàng cũng không rảnh rỗi liền lấy Huyết Linh Đang ra lắc lắc, khiến ba quỷ hồn đang ngủ cũng phải hô lên.

"Vu bà! ngươi làm cái gì a! ban ngày ban mặt không cho ta ngủ?" Thất Dạ vừa đến liền ngồi ở trên ghế ngáp nói.

Hiền cũng ngồi xuống híp mắt gục xuống mặt bàn ngủ, chỉ có Xinh đẹp là hưng phấn nhất, chỉ cần thấy Ngữ Diên nàng đều cảm thấy vui vẻ .

"Được rồi! biết ban ngày quấy rầy các ngươi là chuyện cực kỳ không tốt, ta cũng biết các ngươi đều hoạt động buổi tối nhưng hôm nay các ngươi nhất định phải giúp ta một việc, đặc biệt là ngươi ------" nàng quỷ dị cười nhìn về phía Thất Dạ.

Thất Dạ đột nhiên bị nàng chỉ, lỗ chân lông dựng hết lên sợ hãi nhìn nàng "Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ làm gì? Ánh mắt của ngươi thật là khủng khiếp nha?"

Ngữ Diên nghe vậy đi tới trước mặt hắn cười cười nói: " Thất Dạ! phiền ngươi viết ra một cái công thức đi"

Lời của nàng vừa dứt Hiền ngước mắt nhìn nàng khó hiểu "Công thức?".

" Thất Dạ đem bí quyết tổ truyền pha nước tương của ngươi viết ra đi! Ngày mai ta muốn dùng" nàng không quanh co lòng vòng mà là nói thẳng.

Thất Dạ nghi hoặc nhìn nàng "Ngươi muốn cái kia làm cái gì? Nó có tác dụng gì? Ngươi không phải lại muốn ăn lẩu chứ?"

"Không! lần này không làm lẩu! ngươi viết ra cho ta đi! Ghi rõ tỷ lệ pha chế là được, hai người các ngươi đều phải hỗ trợ, hiểu chưa?" Nàng nói.

"Vâng!" xinh đẹp cười nói.

Thất Dạ cùng Hiền thấy thế bất đắc dĩ cười cười, Xinh đẹp vốn là như vậy một mỹ nữ cư nhiên thích nữ nhân!

Lúc xế chiều, Ngữ Diên vẫn bề bộn rất nhiều việc, cái thứ nhất là muốn tìm nguyên liệu để pha chế nước tương của gia tộc nhà Thất Dạ, chuyện này tất nhiên giao cho lão quản gia đi làm, hắn ở kinh thành nhiều năm như vậy tất nhiên biết chỗ nào nguyên liệu là tốt nhất, nàng lấy ra rất nhiều tờ danh sách, rau dưa , thịt, cá,... vân vân, mấy thứ này nàng để cho Tiểu Hương cùng người hầu đi mua.

Sau đó nàng liền hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào tới gần Kim uyển, bởi vì pha chế gia vị tốn rất nhiều công phu, có nhiều người sẽ không tốt, có ba quỷ hồn cùng hổ trợ, mọi việc tiến triển coi như thuận lợi.

"Wow! ăn thật ngon! tương rất ngọt nha" Xinh đẹp nhịn không được nếm thử một miếng khen không dứt.

Hiền thấy thế cũng tao nhã dùng chiếc đũa nếm thử, lúc mới cho vào miệng hắn không có phản ứng gì nhưng chỉ vài giây sau "Wow! cay quá! Nước nước nươc"

Xinh đẹp vội đem nước trà trên bàn đưa cho hắn, Hiền vội vàng uống vài ngụm, cuối cùng màu đỏ trên mặt cũng hòa hoãn xuống, " Thất Dạ ! tương ớt nhà ngươi sao cay vậy"

Thất Dạ bận rộn ngẩng đầu nói "Không có biện pháp, đây là công thức tổ truyền nhà ta, aiiii.... các ngươi cũng không biết ta khổ như thế nào đâu từ khi bị vu bà này biết ta có chiêu thức ấy về sau tương trong nhà đều là ta làm, aiii... nghĩ tới ta một kẻ soái ca như thế mà phải lưu lạc tới đây làm tương thật là bi ai?"

' Bụp ' Ngữ Niên một chưởng liền bổ tới "Nói lắm lời vô nghĩa làm gì! Mau làm nhanh cho ta! không còn thời gian đâu!"

Thất Dạ thấy thế vội cúi đầu tiếp tục làm, Xinh đẹp cùng Hiền cũng tiếp tục công việc.

Thanh Uyển. Trong hoa viên

"Sự tình tìm hiểu thế nào rồi?" Trong hoa viên Tình nhi uống một ngụm nước trà nhìn Kiều Kiều hỏi.

"Tỷ tỷ! nghe nói ngày mai hoàng thượng cùng rất nhiều đại thần còn có hoàng hậu sẽ tới" Kiều Kiều vội báo .

Tình Nhi hé mắt nhìn nàng một cái "Chuyện này còn cần ngươi hỏi thăm sao? Ta hỏi là nàng đang làm cái gì?" thanh âm của nàng đề cao rất nhiều.

Kiều Kiều nghe vậy vội quỳ gối xuống nói "Thực xin lỗi, ta. . . . . . Ta không nghe được, chỉ biết là nàng sai mua rất nhiều rau dưa cùng các loại thịt, hơn nữa không cho người nào tới gần Kim uyển" nàng vội cúi đầu nói.

Tình Nhi nghe vậy đứng dậy đi tới cạnh nàng cúi người nâng mặt của nàng lên ' ba ' một cái tát liền quất tới.

Bị đánh Kiều Kiều vội vàng quỳ xuống đất khóc cầu xin tha thứ, Tuyết Ngọc thấy thế cũng vội quỳ xuống nói "Tỷ tỷ bớt giận! tỷ tỷ bớt giận a!" nàng không ngừng cầu tình.

Tình Nhi cười lạnh một tiếng "Hai cái phế vật! ta có bản lĩnh giúp cho các ngươi tiến vào Sở phủ cũng có bản lĩnh làm cho các ngươi cút đi"

Hai người nghe vậy không dám nức nở nữa chỉ cúi đầu nghe nàng dạy bảo.

"Bản thân ta muốn xem nàng có thể nấu ra cái dạng gì, có ta ở đây nàng đừng mong có ngày yên ổn, ở trong này Vương Phi cũng chỉ có ta, nàng vĩnh viễn cũng không có tư cách này" Tình nhi hung ác nói.

Tuyết Ngọc cùng Kiều Kiều thấy thế cũng không dám nói, nhìn ôn ôn nhu nhu như Tình nhi trên thực tế rất tàn nhẫn, chính nàng vẫn nghi ngờ nàng tại sao không có đứa nhỏ, nhưng chỉ cần có nữ nhân được Vương gia sủng hạnh nàng luôn có cách âm thầm hạ độc để phòng ngừa các nàng mang thai.

Kỳ thật các nàng cũng biết vì sao gần nhất tính tình của nàng hư hỏng như vậy, chủ yếu cũng là bởi vì Vương gia đã lâu không tới xem nàng, các nàng không biết chuyện gì xảy ra nhưng các nàng chắc chắn biết nếu các nàng không cẩn thận sẽ phải gặp tai ương.

Tình nhi hung ác nhìn về phương xa, Mộng Ngữ Diên ngươi sẽ không còn những ngày khoái hoạt đâu! ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi sống yên ổn, hắn chỉ thuộc về ta! không thuộc về bất kỳ nữ nhân nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro