Xuyen khong ta la sieu cap bien thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ái chà chà đây ko phải là truyện của ta , thấy cũng hay là một tác phẩm mới vừa xuất hiên trên zing forum thấy hay nên giúp đỡ vị tác giả ko wen này củng cố thêm fan mà thui

Tên : Ta là siêu cấp biến thái
Tác giả : baothy9xcat .. Tiểu Bảo a
Thể loại : Biến thái , Vui , Xuyên không , Np , thi thoảng cũng 16+ ạ
Văn án :
"What ??? ... Ta xuyên không ! ...Chỉ vì ta nhảy theo nhạc sung quá mà chết ? Ta không phục a ! ... Tiền của ta , mỹ nam của ta , gia sản của ta !! Ta hận . Nếu xuyên không ta sẽ phá ! Phá cho cái đất nước này phải điên loạn , cho đám mỹ nam theo ta , tiền tài đầy người ! Ha ha ha " Một nữ tử hét lên đầy sát khí
Nàng là Vân Thuỷ Tuyết . Một thần đồng của thế giới . Với bao chiến suất phá làng phá xóm chó bay gà sủa ( TB : Có chó bay gà sủa nữa hả ?? TT : Phá điên nhứ thế mới oách * cười man rợ * TB : Bái phục ! ) Mỹ nam cứ theo nàng mà hàng dài . Băng lãnh , lãnh bằng nàng không ? Đào hoa , đào hoa bằng nàng không ? Yêu nghiệt , ta không sợ ? Biến thái , So với ta có nước thua.... Ta là Vân Thuỷ Tuyết thế kỉ 21 , IQ hơn trời , Biến thái gấp ngàn lần ... Mỹ nam , tiền tài , ta đến đây...
Ban ngày , ta mở kĩ viện dụ dỗ mỹ nam , soái ca .. Ban đêm là đến lúc ta xem xxoo miễn phí và ngắm mỹ nam , soái ca tắm a ~
Đại mỹ nam Cung chủ Huyết Cung : " Tuyết nhi , ngoan ngoãn mà ở lại bên ta "
- " Tha cho ta , ta còn đi kiếm mỹ nam a ! "
Hoàng thượng Nam Quốc : " Tuyết nhi , ta có thể cho nàng tất cả "
- " Cho ta tiền mở kĩ viện được hông a ? "
Yêu nghiệt Vương gia : " Vật nhỏ Tuyết nhi , lại đây với ta nào "
- " Ta cũng lại với ngươi a ! "
Đại ma đầu Sát Vương : " Tuyết nhi , đừng dụ dỗ mỹ nam nữa , nàng dụ dỗ ai ... Ta giết hết "
- " Ấy , mỹ nam của ta , ngươi giết ta lấy ai chơi ? "
Thái Tử Bắc Quốc : " Theo ta về làm thái tử phi nhé nương tử ? "
- " Làm thái tử phi không được đi dụ dỗ trai , ta không thích a ! "
Thất hoàng tử Tây quốc : " Tỷ tỷ ... Tuyết nhi a ~ .. Theo đệ đi về làm nương tử của đệ nào "
- " Ta còn trẻ .. Chưa cần lấy phu quân a "
Còn hắn , hắn và hắn ...

  #2    

30-06-2012, 16:42

milan_dtt Offline

Mới Biết Zing

Tham gia: 22-01-2011

Bài gởi: 65

Chap 1
Vân Thuỷ Tuyết nhíu mày , mở mắt dậy . Trước mắt nàng là 1 căn phòng cổ trang chạm khắc rất tinh xảo . Cổ họng nàng khát khô :
- N..nư..ớc ..
- A ! Tiểu thư tỉnh rồi .. Em lấy nước cho tiểu thư liền - Nha hoàn kia liền chạy ra lấy bình nước rồi cần thận đưa vào miệng Vân Thuỷ Tuyết . - A ~ , để em báo với phu nhân . - Nói rồi nàng ta chạy đi .
Chưa đầy nén nhang , có bao nhiêu tiến bước chân dồn dập tới phòng nàng
- Tuyết nhi ..! Con không sao chứ ~ - Một nữ nhân trung niên xông vào phòng nàng , lệ vẫn ướt khắp má của nàng
Nàng ? Là mẫu thân ta ? ..Cảm nhận hơi ấm của mẹ , Vân Thuỷ Tuyết giang tay ôm mẹ , giọt lệ bất giác rơi trên má của nàng
- Đứa nhỏ này ! Ngươi biết mẫu thân lo cho ngươi lắm không ?
- Mẫu thân , con không sao mà ! - Nàng vùi đầu vào lòng mẹ , hít hà hơi ấm mà nàng đã mất đi từ lâu
- Nguyệt Nhi , Tuyết nhi không sao chứ ? - Một nam nhân trung niên bước vào , tuy ông đã trung niên , nhưng vẫn giữ được phong độ của thời trẻ
" Soái ca " Mắt nàng loé lên " Phụ thân thật là suất , hợp với mẹ mỹ nhân a "
Thanh Thu Nguyệt vội lau khoé mắt , nắm tay Tuyết nhi
- Tụi sát thủ đó không làm hại con chứ Tuyết nhi ?
- Con.. Con không nhớ được ... - Nàng vội giả vờ ôm đầu
Thanh Thu Nguyệt hoảng hốt , nàng đưa tay ôm lấy Tuyết nhi
- Quên đi cũng tốt tuyết nhi ... !
Lãnh Vân Hàn nhìn nương tử và đứa con gái ....trầm giọng nói :
- Tuyết nhi , con không sao thì ổn ... Nguyệt nhi , để cho tuyết nhi nghỉ ngơi .. - Ông quay sang nói thầm vào tai tuyết nhi - Ta biết con là ai , Vân Thuỷ Tuyết , Ta cũng là người xuyên không . Ta đã được báo là con sẽ đến . Chào mừng con . Võ công bí tịch ta đều để ở dưới giường . Ấn vào viên đá đỏ trên đầu giường con thì sẽ mở ra .
Lãnh Vân Hàn đưa Thanh Thu Nguyệt ra ngoài , rồi vào khuê phòng của nàng
Vân Thuỷ Tuyết nhìn ông với ánh mắt cảnh giác ... Lắc mình một cái , Hai ngón tay nàng chỉ vào huyệt đạo của Lãnh Vân Hàn . Nhưng ông vẫn bình tĩnh và thản nhiên rót cho mình một chén trà :
- Ta là bạn của ba con .. Tuyết nhi .. Số mệnh con đã đến lúc hết thời hạn ba con bảo hộ . Ta xem thấy tương lai con sẽ không được tốt . Nếu con còn sống 1 , 2 năm nữa , con sẽ bị kẻ thù của ba con giết và hành hung .
- Chú ... Bình ? ... - Nàng run run .... Khoé mắt xuất hiện vài giọt lệ
- Là ta đây Tiểu Tuyết ... Bây giờ , để ta thay ba con là phụ thân của con nhé - Ông cười hiền hoà ...
- Phụ Thân ~~ ... - Vân Thuỷ tuyết nhìn về phía ông , khóc
- Bây giờ con là Lãnh Vân Tuyết , là con của Lãnh Vân Hàn ta và mẫu thân con Thanh Thu Nguyệt
- Phụ thân , đây là nơi nào ? - Nàng dương mắt về phía cửa sổ , lén nhìn xung quanh
- Đây là Lãnh gia trang , là nơi ta và mẫu thân con ẩn thân . Còn nước mình là Nam quốc do hoàng đế Hàn Nghi Kiệt lãnh đạo ... Lãnh gia trang đứng đầu cả nước về Võ công , Tử lầu với vũ khí ...
Con là Đại tiểu thư của Lãnh Gia trang - Lãnh Vân Tuyết - Ông thở dài - Con cứ nghỉ ngơi đi Tuyết nhi .. ~ .. Cần gì thì cứ đến thư phòng gặp ta
Ông đẩy cửa bước ra .
Vân .. Lãnh Vân Tuyết ngồi suy nghĩ, hàng lông mi phu dài xuống đôi mắt . " Ba , mẹ ... Ba mẹ vẫn sống tốt chứ ? .. Ba mẹ đã cho con đến với thế giới này ... Con sẽ sống tiếp cho ba mẹ vui lòng . Tuyết nhi yêu ba mẹ nhiều lắm ! "
" Cộc cộc "
- Tiểu thư , Xuân nhi có thể vào chứ ?
- Ân ~
Xuân nhi bước vào , nàg nhìn tiểu thư của mình bằng con mắt quan tâm , rụt rè
- Ân ~ .. Em tên gì ? - Vân tuyết nhẹ kéo cô bé lại
- Ô ô ô .. Tiểu thư không nhớ tên em sao tiểu thư - Xuân nhi khóc to
- Ấy ấy đừng khóc a .. Ta đâu muốn quên tên em . Tại ta mất trí nhớ . Ta sẽ dần dần nhớ lại mà
Xuân nhi nín khóc , nàng bắt đầu hỏi
- EM là gì , theo ta lâu chưa , ta nhiêu tuổi ?
- Em là Xuân nhi , nha hoàn của người . Em theo người từ năm 10 tuổi , đến nay cũng 5 năm . Tiểu thư đã tròn 17 tuổi rồi . " 17t .. Ta ở hiện đại đại đã 21 tuổi rồi a , không biết dung nhan mình như nào ? "
- Xuân nhi , em đem gương lại cho ta
- Ân ~ - Xuân nhi lẹ lấy gương đồng lại cho Vân Tuyết
Nhìn vào gương đồng ... Vân Tuyết chỉ có thể hình dung . Mỹ nhân khuynh thành a ! Nàng đẹp tới mức không từ gì nới được . Chỉ có thể dùng chim sa cá lặn để hình dung a ( TB : Tỷ thực đẹp thế sao .... Ô ô .. muội cũng muốn a * khóc lóc * )
Trong đầu Lãnh Vân Tuyết nghĩ :" Ta đã đẹp như này , coi như ông trời thương ta . Bây giờ , ta sẽ đi kiếm tiền và dụ dỗ mỹ nam của nàng a ... ! Ôi , giấc mơ tuyệt đẹp của nàng "
Trong đâu đó trên đất nước và các cường quốc . Vài vị mỹ nam đang lạnh sống lưng


Chap 2 : Võ Công , đơn giản a ( Ra khỏi Sơn trang )
Vân Tuyết ngồi ở khung cửa sổ lặng nhìn Lãnh gia trang . Nơi đây quanh năm màu xuân , hoa đào nở rộ khắp nơi . Những trận gió xuân dịu nhẹ vởn vơn quanh mái tóc nàng , làm mái tóc đen nhánh của nàng rối tung lên . Võ công bí tịch nga ~ Nàng giật mình , chạy vội lại đầu giường . Tìm viên đá màu đỏ rồi ấn xuống . " Cạch " Gầm giường mở ra 1 tủ nhỏ . Vân tuyết mở ra , lấy ra 1 cây bảo kiếm màu xanh lam tuyệt đẹp . Có khắc chữ " Lãnh Vân Tuyết " . Từ cỗ kiếm toả ra hàn khí mát lạnh . Vân Tuyết khẽ vuốt ve nó . Nàng lật cuốn bí tịch " Thiên Dung Pháp " ra . Bao gồm : Tuyệt đỉnh khinh công , Võ công siêu hạng và Cầm , Sáo ,.... . Người thường ít nhất phải luyện 6 năm mới được . Nhưng nàng khác a . Nàng là Vân Thuỷ Tuyết từ thế kỉ 21 . IQ hơn trời . Sao nàng chịu thua được a .
Phụ thân cùng mẫu thân nàng nhìn nằng đóng cửa bế quan luyện công . Xuân nhi nước mắt rơi kiên quyết không cho nàng bế quan . Nhưng ánh mắt lãnh khốc của nàng làm Xuân nhi phải run sợ mà đồng ý .
Đêm qua ngày , ngày qua đêm ... Cũng trôi qua 1 tháng ... Cửa phòng nàng bật mở . Mái tóc đen tuyền của nàng giờ đây thành một màu nâu hạt dẻ . Da dẻ nằng trắng hồng
Xuân nhi canh ở phòng nàng thấy nàng , chạy ra :
- Tiểu thư !! Trông người thật đẹp a ~ .. Như tiên tử vậy , không a .. Phải hơn cả tiên tử a .. Tiểu thư 1 tháng đã chưa ăn rồi ... Để em đi chuẩn bị a - Xuân nhi nói 1 mạch rồi chạy đi , chỉ còn nàng ngơ ngác không hiểu truyện gì đang sảy ra . Xuân nhi bưng thức ăn vào , đạt trên bàn cho nàng .
Cái đói làm nàng vội lên , nhào vào ăn . Mất hết hình tượng thục nữ a ~
( TB : ăn gì ghê thế tỷ ? VT : ta ăn giống ngươi đó )
Sau khi ăn no nê , nàng ợ một tiếng rõ to trước con mắt rõ to của Xuân nhi
- Ta cần đi gặp cha và nương ta a - Vân Tuyết dùng khinh công đến sảnh đường - Nơi cha và nương nàng đang ở , nàng có việc quan trọng a ~
- Tuyết nhi ! Con đừng đùa a ~ - Lãnh Vân Hàn gắt gỏng nói - Nương con đang ngất lên ngất xuống kìa - Ông uống một hơi trà - Loan nhi , mau dìu phu nhân xuống phòng nghỉ
- Cha a !! Ta cũng lớn rồi , ta sẽ không sao đâu !! - Vân Tuyết kiên quyết nói . Nàng cũng thương nương lắm chứ .. Nhưng sự nghiệp mỹ nam và tiền bạc của nàng a ~ ( TB : Trọng sắc khinh nương a . VT : ngươi viết ra ta mà TB : ờ hén ... )
- Lãnh Vân Tuyết !! - Lãnh Vân Hàn đập bàn . Ông không ngờ đứa con của ông lại bướng đến thế
- Cha !! Ta làm được ! - Ánh mắt Vân Tuyết kiên quyết nhìn Lãnh Vân Hàn
- Ng..ươi.. - Ông ngồi xuống bàn - Tuyết nhi a ! .. Ta thực lo lắng cho ngươi mà ngươi cũng kiên quyết đi thì ai có thể lo cho ngươi a Tuyết nhi !
- Cha ! Ta sẽ lo cho ta được mà . - Vân Tuyết cầm bao đồ lên , đeo lên vai . Nàng nói vọng lại trong lúc khinh công đi - Người chăm sóc Xuân nhi và nương cho con , khi nào con rảnh , con sẽ về thăm a ~
Thân ảnh màu trắng của nàng rời đi nhanh chóng
----------- Ta là phân cách tuyến ---------------
Trời xẩm tối , một thân ảnh màu trắng dừng trước một tửu lầu sang trọng
Mọi ánh mắt dù là thèm muốn , ganh ghét , ngưỡng mộ đều có .
Tên tiểu nhị thấy nàng liền ra sức mời chào :
- Cô nương , cô nương cần dùng bữa hay đặt phòng a ?
- Cho ta 1 phòng thượng hạng , đem vài bộ xiêm y lên cho ta - Nói xong , nàng lấy tay đặt lên bàn một nén thỏi vàng . Tiểu nhị thấy thỏi vàng mắt lièn sáng lên .
- Ân , ta sẽ đem cho cô nương liền - Nói xong hắn nhanh chân đi lấy đồ
Vân Tuyết nhẹ nhàng đi lên lầu . Nàng nghe tháy tiếng xì xào
- Cô nương đó thật đẹp nga !
- Xí , cũng chắc như loại phong lưu nữ tử chứ chả tốt đẹp gì cũngnhư mấy con tiện nhân lẳng lơ thích ve vãn nam nhân a . Đúng là đồ hồ ly tinh a - Một giọng nữ nhân chanh chua vang lên .Vân Tuyết quay sang , ánh mắt nàng nổi lên sát khí . " Phực " chiếc trâm cài tóc được phi thẳng vào ghế của nữ nhân đó
- Ta nghe đâu ra có ruồi muỗi nào ở đây nói xấu ta a ! Nghe ta nói này - Vân tuyết cầm cằm nàng ta lên - Nghe ta nói a ~ muốn mắng **** thì có gan ra trước mặt ta này . Nói ta là tiện nhân . Ngươi coi lại ngươi đi a . Xem ai tiện nhân hơn a . - Nàng nhìn từ trên người nàng ta xuống - Ngươi a ~ Xem lại mùi trên người ngươi a . Thật là 1 mùi gì ... Ghê quá . Ngươi dùng tinh dầu gì a ? Chỉ cho ta với a ? - Nằng giả vờ chớp chớp mấy cái . Mọi người cười ồ lên , ai cũng thấy đáng đời nàng ta
Nàng ta giọng lắp bắp
- Ng..ươi....
- T ..a Ta....gì ? - Nàng cố ý lặp lại bà cô già đó - Thực nhìn ngươi già quá nha ! Hơn cả nãi nãi ta nữa . Ngươi trát ít phấn thôi . Kẻo đang thanh xuân người ta tưởng ngươi là nãi nãi thì sao ? Thôi , ta mệt quá a ! - Nàng lau trán rồi bước lên đẻ mặc cô ả đứng như trời trồng
- Ha ha ha ... Nữ nhân đó thật thú vị a - Một nam tử quay sang cười vs vị tuấn mỹ nam tử kia ( TB : 1 soái ca lên sàn )
- Hảo ... ta thích - Nam nhân đó nở nụ cười băng lãnh , lạnh hơn tiền , đôi mắt vẫn thuỷ chung dán về phía thân ảnh màu trắng cho đến khi khuất ...


Chương 3 : Hoan ái với cung chủ mỹ nam ( 18+)

Nàng bước chân vào phòng . Hảo a ~ Cũng được . Nàng để đồ ở trên giường rồi quay qua ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ "Cộc cộc " :
- Cô nương , ta đem đồ cho cô nương lên - Tên tiểu nhị nói
- Ân - nàng mở của phòng nhận đồ và không quên dặn tiểu nhị - Ngươi đem cho ta một thùng nước tắm và đồ ăn lên - Nói xong nàng đưa cho tiểu nhị một thỏi bạc . Tiểu nhị thấy tiền mắt sáng lên , gật gật đầu vài cái rồi chạy đi .
Nàng ngồi ở thành kệ cửa sổ . Mắt lơ đãng ngắm trang . Đầu nàng dang tính toán :" Ta sẽ lập ra một kĩ viện rồi trải dài trên khắp đất nước , tửu lâu và Sát Thuỷ cung , ta nhất định phải làm được .. Vì sự nghiệp tiền và hậu cung mỹ nam " Vừa suy nghĩ nàng vừa cười man rợ , không may cái điệu cười ấy bị thu vào mắt của Cung chủ Huyết cung : Hàn Quân Kiên ( TB
: Mỹ nam a Ta muốn ăn VT: * đạp Tb * Của ta )
" Đáng yêu ghê " Vị cung chủ lạnh lùng nhoẻn miệng cười khi thấy cái điệu bộ dã man của nàng . Bên cạnh , 2 anh hộ vệ Mặc Y và Phong Y tròn mắt dẹt nhìn . " Cung chủ ơi , người bị sao vậy , người vốn đâu có hứng với nữ nhân ?? Chắc tại Lưa Tinh công tử xúi " ( TB : ta thấy 2 anh này ngu kiểu gì ý ... )
- Cô nương , ta đem thùng nước và đồ ăn cho tiểu thư a - Tên tiểu nhỉ lại gõ cửa phòng . Nàng chỉnh lại bộ mặt ngây thơ hơn con cừu đi ra . Tiểu nhi sai người đưa thùng nước vào cho nàng , với bê đồ ăn lên bàn rồi rời đi . Nàng nhúng tay vào thùng gỗ . Hảo ấm a ~
Nàng bắt đầu thoát chiếc áo khoác ngoài ra , để lộ bờ vai trắng nõn . Dục vọng Hàn Quân Kiên nổi lên , hắn muốn xông vào căn phòng đó , ăn nàng a . Cố kiềm giọng lại :" Mặc Y , Phong Y , các ngươi về đi "
" Vâng thưa cung chủ "

Ngay sau khi Mặc Y , Phong Y đi rồi . Hắn lắc mình một các đến bên cửa sổ , ánh ắmt vẫn chứa dục vọng với nhu tình mật ý . Đối với hắn , chưa bao giờ hắn có cảm giác với nữ nhân như này . Nàng là ai ? Sao có thể hấp dẫn hắn đến thế . Nàng phải là của hắn , chỉ riêng hắn độc chiếm thôi .
Cho tới khi xiêm y trên người nàng tuột ra hết , dục vọng hắn bùng nổ . Hắn phải dùng nội lực kiềm chế lại . Da dẻ trắng nõn nà , ngực nàng to tròn , cái eo thon nhỏ , vòng mông săn chắc . Hắn muốn chạm vào nàng , cùng nàng hoan ái .
- Ai ngoài cửa sổ a ? - Giọng nàng trong trẻo , có chút phong tình kêu lên- Muốn ngắm ta thì vào đây mà ngắm a ~ , cần gì phải giấu diếm ?
Hàn Quân Kiên nhịn không nổi ( TB : yếu thế anh ? ) Khinh công vào phòng nàng . Ánh mắt của hắn lộ ra phong tình tuyệt chủng , có quyến rũ người ra . Nàng đứng lên , nước trên người mà rơi xuống , tóc dài nâu rối tung lên , xoã sau lưng và trước ngực . * Đại côn * của Hàn Quân Kiên đã cương lắm rồi Nàng vớ cái áo khoác ngoài mặc vào , quay đầu nhìn kẻ to gan dám nhìn trộm nàng ... Hảo mỹ nam a . Đôi mắt phượng khẽ nhíu vào , trong ánh mắt nhìn nàng chứa chan đầy dục vọng lẫn nhu tình mật ngọt . mái tóc màu đen của mỹ nam rói bời trước ngực , vạt áo để lộ ra cơ bắc săn trắc , làn da trắng bất cứ nữ nhân nào mong muốn .. và đôi môi cười một cách tà mị .
- Ân ? huynh là ? - Nàng tiến gần đến hắn , cười quyến rũ nói
- Ta là cung chủ Huyết cung , Hàn Quân Kiên - Hắn nói , cười tà mị .
Hảo a . Ngươi là nam nhân của ta trong hậu cung . Ta chấm ngươi rồi . Nàng nghĩ thế .
- Còn muội ? - Hắn cười , tay kéo nàng
- Ân ? muội là Lãnh Vân Tuyết .. - Nàng cười bẽn lẽn , mặt khá đỏ ( TB : Xạo VT : Ta đạp )
- Ân , Tuyết nhi ...
- Kiên ca ~ ..
Dục vọng hắn bùng nổ . Không nhịn được kéo nàng vào lòng hắn , hôn lên đôi môi cong cong hồng hồng kia . Nàng bị bất ngờ hôn không phản ứng mà đáp trả hắn . Lưỡi hắn luồn vào miệng nàng tìm kiếm mật ngọt . Hắn hấp thụ hết những mật ngọt trong miệng nàng .
- Â..ân .. Kiên ca ... Muội khó thở .. - Nàng xụi lơ vào lòng hắn , tay nàng sờ vào cơ thể hắn .. Ô ..ô Nàng muốn ăn mỹ nam a
- Ân ~ - Hắn bế nàng lên giường , miệng hắn hôn cổ , mút mát vai nàng
- Ân ... ~ - Nàng rên lên vì sướng
tháo phăng y phục của mình với nàng , tay hắn bắt đàu nắn bóp hai gò bồng đào của nàng . Hắn hôn xuốn ngực , mút vào nụ hoa hồng của nàng . Người nàng dựng ngược lên vì sướng
- Ân ... â..n ... - Nàng muốn nữa ... - Ư ... Kiên ca ...
- Tuyết nhi chịu khó đợi .. - Tay hắn xâm nhập vào *tiểu cốc* của nàng . Tinh dịch từ *tiểu cốc* nàng chảy ướt hết tay hắn
- Tuyết nhi ~ , ta tiến vào đây - * Đại côn * của hắn xâm vào * tiểu cốc *của nàng . Máu trinh từ tiểu cốc nàng chảy ra . Nàng hét lên đau đớn
- Đ..au ... AAA .. Kiên ca ..~ Muội đau ... - Giọt lệ từ trên mắt nàng rơi xuống
- Ngoan nào tuyết nhi - Hắn để yên cho nàng bớt đau rồi bắt đầu di chuyển
Nàng từ đau dần dần thành khoái cảm . Miệng nàng rên rỉ lên 1 một cách khiêu gợi
- Ân ... ân...a ..
Hắn nghe được tiếng rên của nàng thì liên tục thúc mạnh
Sau một hồi triền miên , dòng tinh ấm nóng của hắn xông vào *tiểu cốc * của nàng . Cả hai mệt mỏi ngã xống giường , thấy nàng đã ngủ . hắn nói thầm bên tai nàng :" Ta yêu nàng , tuyết nhi " .... rồi hắn ôm nàng chìm vào giấc ngủ
Nàng mở mắt , cười nham hiểm :" Một con cá mắc câu " ( TB : tỷ nguy hiểm quá VT : Lợi ích mỹ nam mà )



Chương 4 : Trên xe ngựa hoan ái tiếp ( 18++)
Vào giờ Thìn , Quân Kiên tỉnh giấc , hắn nhìn sang bên tiểu nhâm nhi đang an lành trong lồng ngực hắn . Cái môi như hoa anh đào cứ vẩu vẩu lên ... Thực làm hắn muốn cắn nga ~
Hắn nhanh chóng mặc hắc y , mớ tóc đen được cài lên bằng một cây trâm hổ phách . Đôi mắt tà mị cùng nụ cười xuân lãnh . Hắn chính là yêu nghiệt Hàn Quân Kiên nga ~
Nàng nhíu mày tỉnh giấc . Hạ thân thực đau mỏi a ~. Cái * đại côn* của hắn thực quá to a
- Ân ? Tuyết nhi hẳn là tỉnh giấc a ?~ - Một giọng nói tà mị , phong tình vang lên .
Nàng quay sang , thấy hắn ngồi chống cằm lên bàn , mắt nheo nheo tà mị nhìn nàng
- Tuyết nhi ...Muội mau mặc xiêm y vô a ~ ... Huynh sẽ ăn muội mất .. - Giọng hắn trào phúng , ngữ khí trêu đùa nói .
- A ... - Vân Tuyết cầm bộ bạch y che lấy thân thể , giọng lạc đi vì tức . Hạ thân nàng đang đau nhức . Để cho yêu nghiệt này ăn nàng không biết nàng còn sức mà lết không nữa - Huynh còn đứng xem ! ..
- Phi ~ .. - Quân Kiên nhịn cười quay mặt đi - Muội hảo thay a ~
Vân tuyết nhanh chóng mặc bạch y vào . Tay nhanh nhẹn vấn tóc lên bằng một cây ngọc trâm khắc chữ " Tuyết "
- Hiện tại là mấy giờ a huynh ?
- Bây giờ là chính ngọ . Muội cũng ngủ lâu nhỉ .. ~ - Hắn búng tay một cái . Mấy a hoàn lập tức bưng đồ ăn vào . Ai cũng e thẹn nhìn mỹ nam của nàng a ..
Mắt nhìn mấy a hoàn như tu la đòi mạng . " Các ngươi gan , dám nhìn hắn e thẹn . Hắn là của cô nãi nãi ta " ( TB : Tỷ bá đạo qué VT : bá đạo mới giữ được nam sủng TB : tỷ về sau cũng nhiều nam sủng a .. hay cho muội đi VT : Ân ? * mắt sát khí * * tay Rút Băng Kiếm * TB : Té )
Mấy nhỏ a hoàn cảm giác khí phách như đòi mạng bọn họ , liền xin lui ra ngoài . Vân tuyết liếc bọn họ một cái rồi hừ lạnh " Ai bảo nhìn nam sủng của ta "
- Tuyết nhi , lại đây ăn ! - Quân Kiên lên giọng dụ dỗ
- ÂN ~ - Thấy đồ ăn , mắt nàng sáng bừng lên . Đặt mông ngồi xuống và chén . Thấy nàng ăn hào khí như thế . Quân Kiên cười khổ , hắn nhìn cách nàng ăn .... Hảo muốn hắn ăn nàng . Ăn xong , nàng cười rõ tươi , kéo hắn đi dạo phố ...
Một thân hắc y , một thân bạch y đôi với nhau thật là làm người ta tò mò . Vị cô nương bạch y đẹp đến không không hình dung được . Làm người ta choáng váng , ụ mị cả đầu . Đúng là hồng nhan hoạ thuỷ .
Còn vị nam tử , đúng là yêu nghiệt , hắn đi tới đâu , các cô nương e lệ , che mặt cười tủm tỉm .
Nàng thong thả đi , đôi mắt nheo nheo nhìn ngó , dừng lại trước quầy xâu mứt quả . Giương đôi mắt long lanh lên nhìn hắn . Hắn khẽ vuốt tóc nàng .
- Lão nhị , bán cho ta mười xâu mứt quả .
- Của công tử - Lão nhị trung niên nheo nheo mắt nhìn hai người rồi phán - Hai người thật đẹp đôi , bất quả vị công tử hãy giữ lấy tiểu cô nương này . Không thì cô nướng ấy sẽ bị lấy cắp .
- Ân , lão nhị không cần phải lo - Hắn âu yếm nhìn thân ảnh màu trắng đang đi phía trước .
Giờ sửu , hắn cùng nàng trở về tửu lầu . Liền đem nàng lên lầu , không nhịn được mà hôn lấy đôi môi anh đào của nàng cắn mút .
- Ư .. ~ Kiên ca ... - Nàng nheo nheo mày , giả vờ nũng .
- Trở về Huyết cung với ta nhé tuyết nhi . - Hắn mút xuống cổ nàng , tay bắt đầu nắn bóp ( ??!!)
- Ân ~ - Chỉ đợi câu này của nàng , hắn phẩy tay
Hai thân ảnh liền bay xuống , hành lễ với hắn
- Vâng chủ tử - Hai người đồng thanh
- Chuẩn bị xe ngựa , ngay !
- Ân .
Ngồi trên xe ngựa , hắn không ngừng mà mút mát nàng . Nàng vòng tay qua cổ hắn . Liếm láp môi hắn . giọng lạc đi trở nên rất quyến rũ :
- Kiên ca , họ có thể nghe thấy a ~ - Mắt nàng díu lại nhìn hắn
- Ta không cho phép họ nghe - Tay hắn bắt đầu nắn cặp mông tròn tròn của nàng . Đầu lưỡi ngậm vào nhũ hoa , không ngừng mà mút mát
- Ân ... ~
Hạ thân hắn cứng ngắc , đâm vào bụng nàng . Tay hắn xâm phạm vào * tiểu nguyệt * của nàng , bắt đầu di chuyển
- Ân .. ân ... a .. - Nàng rên lên sung sướng - Kiên ca .. muội khó chịu ...~
- Chút thôi - Giọng hắn khàn đi , khẽ thở vào tai nàng . Khi * tiểu nguyệt * nàng đầy tinh dịch , hắn khẽ liếm đầu ngón tay
" **** , tên này cả gan câu dẫn ta " Nàng nheo nheo lại thích thú , quả thật hắn thực quyến rũ . Một trận bất ngờ , * Đại côn * hắn xâm vào * tiểu nguyệt * . Lần này không đau mà một trận khoái cảm dâng lên . Hắn nhịp nhẹ nhàng .
- Ân .. ư ... a .. Ân .. nữa .. - Nàng mất hết lí trí , miệng rên lên
Mâu quang hắn loé lên sự dâm dục , liền đâm sâu vào trong nàng . Trong xe ngựa , một cảnh xuân sắc đến kinh hỉ . Bên ngoài , Mặc y và Phong ỷ đỏ lự mặt " Chủ tử , ngài cần phải làm to đến thế không " ( TB : Hô hô , ta là ta khoái 2 anh ý VT : lo viết đi , * đạp TB * TB : ô ô ~ .. ăn hiếp ta )


Chương 5 : Ta bỏ trốn , hắc hắc
Nàng khẽ nhíu mày thức dậy . Hạ thân nàng đau cứng . Cũng tại hắn mà nàng không đi được . Cư nhiên nam nhân cổ đại sung sức hơn hiện đại nga .
Có tiếng mở cửa bước vào . Hắn một thân bạch y bước vào . Tay kia cầm đĩa bánh quế , tay còn lại cầm bộ bạch y cho nàng . Mâu quang hắn bắn ra vô số là mị lực . Nhìn chăm chú lên ngực nàng . Vô số vết hôn do hắn in lại lên cái cổ thon dài trắng nõn đó , rồi bất giác lại nhìn xuống hai cái bánh bao trắng nõn
Hắn thở dài , đặt đĩa bánh lên bàn , đặt bộ bạch y lên giường , cúi sát vào tai nàng , khẽ gặm lấy vành tai .
- A ... Ca làm gì vậy - Vân Tuyết nàng khó chịu né xuống
- Tuyết nhi .... Ta muốn ăn nàng quá - Hắn phả hơi thở nóng bỏng của mình vào cổ nàng , rồi đưa lưỡi liếm từ tai xuống cổ . Nàng thấy nguy hiểm cận kề nên đẩy hắn ra . Giọng hơi tức :
- Hôm qua hạ thân muội đã đau lắm rồi , ca đừng có quyến rũ muội .
Môi hắn nhếch lên thành hình cong tuyệt mĩ . Tiểu yêu tinh kia , nàng biết nàng tức lên sẽ thập phần đáng yêu đến như nào không . Mâu quang hắn thuỷ chung dán lên người nàng . Sống lưng nàng lạnh lành , liền vớ lấy bộ bạch y rồi đẩy hắn ra ngoài .
Bên trong còn giọng nói lại
- Ca ở ngoài đó đến khi muội thay xong , ca vào thì đừng trách muội .
Khẩu khí thật ... đáng yêu nga ( TB : huynh biến thái nặng rầu ) Y hệt con mèo nhỏ quật cường . Nàng thay xong liền vấn tóc đơn giản nhưng khí thế của nàng toả ra rất yêu mị , phong tình vạn chủng . Nàng tự nói với mình " Go go go , không được để hắn quyến rũ mày , mày là ai , đệ nhất biến thái , đệ nhất mỹ nữ , đệ nhất của đệ nhất ... Hahaha " ( TB : tự kỉ trầm trọng VT : Ơ thế con nào sáng nào cũng ngắm trước gương rồi cười nói ta là đệ nhất nhờ TB : * đỏ mặt , chuồn lẹ * ) Nàng bước ra ,đ mâu quang mị hoặc nhìn xung quanh , cư nhiên không có nữ nhân . Chắc giấu đâu rồi . Nàng tiến tới hắn , khẽ cười đén mấy bông hoa cũng héo ( Vì sắc đẹp của tỷ ý mà ) Làm lòng ai kia như đánh trống .
- Ca ... ~
- Ân ~
- Nữ nhân trong này sao lại không thấy nhỉ ? .. Hay là huynh giấu ĐÂU RỒI ? - Giọng nàng băng lạnh y như con dao trúng tim đen hắn.Nàng làm hắn giận thót người , vội líu ríu nói
- Â..n .. ta không có nữ nhân nào .. ngoài nàng nga . - Trông hắn uỷ khuất đến là tội nghiệp
- Vậy không có nữ nhân ? - Thanh âm nàng hơi hoà lại
- Ân - hắn gật đầu chắc nịch
- Chỉ có nam nhân ? - Ngữ khí nàng trở nên bình thường , một mảnh bước đi
Hắn đằng sau đi theo
- Ân , chỉ có nam nhân , không có nữ nhân .
Nàng dừng cước bộ . Quay đầu nhìn hắn , nhíu mày . Rồi phun ra năm chữ khiến hắn chết đứng
- Huynh bị đoạn tụ à ?
Rồi nàng tiếp tục sải bước đi . Hắn vội khi triển khinh công ôm gọn nàng vào lòng , dí vào cổ nàng mà hít với ngửi .
- Nghĩ sao nói ta đoạn tụ vậy bảo bối ?
- Huynh hôn rất điêu luyện , biết ..... - nói đến đây mặt nàng đỏ ửng .
- Hửm ? biết gì ? - Hắn cố tình chọc nàng như thế
- AAAAA - Nàng hét lên , mâu quang rơm rớm nước mắt - Huynh kô từng làm qua người ta rồi , huynh cư nhiên nói không đụng đến nữ nhân . Vậy sao huynh lại biết ..... Híc , huynh là đoạn tụ a , nếu không thì huynh triền miên cùng nữ nhân bên ngoài nha - Nàng bộ dạng chính là xụ mặt ra . Hảo đáng yêu nga .
- Ha ha ha . Nàng chính là ghen à ?
- Phải , ta ghen , ta ứ chơi với huynh nữa - Nói rồi nàng vùng vằng bỏ đi
Hàn Quân Kiên cười khổ . Tiểu nhân nhi của hắn .... quá đáng yêu . Vội dùng nội lực tóm lấy rằng rồi lắc mình một cái đã ra đến sảnh chính . Nàng dỗi , vẫn bĩu môi . Hắn phất tay , hàng ngàn thân ảnh mặc trường bào đen tụ lại .
Vang lên
- Bái kiến cung chủ !!!
- Đứng lên đi - Phong thái hắn trở nên lạnh lùng
- Tạ ơn cung chủ
- Hôm nay , nữ nhân này là Phu nhân của Huyết cung , là nương tử của ta , Chủ nhân thứ 2 của các ngươi .
- Bái kiến cung chủ phu nhân
- Â..n - Nàng ngạc nhiên đến cực độ , trong đầu liền suy tính
Hờ hờ , nếu ta là nương tử hắn , thì sẽ không được cưa trai , không mửo kĩ viện , không được mở hậu cung sủng trai .....v..v..v..
KHÔNG ĐƯỢC , ta phải trốn , vì sự nghiệp mỹ nam với tiền của ta . Nàng cười nhẹ , Hắn tưởng nàng xúc động nên ôm chặt nàng vào lòng . Từ nay về sau , chỉ có hắn , nương tử hắn và vài đứa con của hắn và nàng ...
Nhưng ai biết trong đầu tiểu nhân nhi của ca đang suy tính đến việc bỏ trốn nha



Chương 6 : Trốn đi đụng phải soái nam
Về biệt viện của Vân Tuyết .
Nàng đóng sầm cửa lại . Hắn thấy nàng đóng cửa rầm ngay mặt hắn liền gõ cửa hỏi han , giọng chứ đầy nỗi lo âu
- Muội bị làm sao vậy ?
Nàng giả vờ ho vài cái
- Khụ khụ .. muội có tý mệt , huynh cứ về thư phòng trước đi
- Có càn ta gọi đại phu cho muội không Tuyết nhi ? - Hắn vẫn một mực quan tâm nàng
Vân Tuyết khóc ròng , tay nắm lại :" Ôi mỹ nam ca ca của ta , ta yêu ngươi .. Nhưng mà ta yêu tiền với các mỹ nam khác hơn ngươi a "
- Khụ ... muội ổn , chỉ cần nghỉ ngơi đến mai là muội ổn rồi , ca đừng cho ai làm phiền muội .
Hắn nhíu mi , nỗi bất an dâng lên trong lòng hắn . Nhưng mà tiểu bảo bối sao lừa dối hắn được ( Có đó ca ơi )
- Vậy ta kêu gia nhân không phiền nàng nữa "
Nghe hơi thở đều đặn của nàng hắn mới yên tâm rời đi
Khi tiếng chân hắn bước hẳn đi , nàng bật dậy , thay bộ hắc y ra , đeo tay nải vào . Để lên bàn một bức thư ngắn gọn và đầy xúc tích
Nàng thi triển ra ngoài vườn , liền thuận theo hướng mà đi .
Vừa đi trong đầu nàng vừa nghĩ :" Tạm biệt soái ca ... Hi vọng .. Không gặp lại "
--------------------- Phân cách tuyến 1 ngày sau ----------------------
- ĐI TÌM NÀNG VỀ ĐÂY CHO TAAAAAAA ~ - Hắn hét lên , tay ngấu nát bức thư trỏn vẹn : " Chào huynh , ta đi cưa mỹ nam đây , ha ha ha "
Thân hình nặng nề ngồi phịch xuống ghế , hắn đưa tay ôm đầu , cười
- Hảo Tuyết Nhi .. Nương tử của ta ... Ta sẽ giam nàng vĩnh viển bên ta , nàng chuẩn bị tinh thần đi - Hắn khẽ nói , tay vận chưởng làm bức thư không còn một mảnh vụn ...
Ở đâu đó trong kinh thành , có một cô nương đang lên kế hoạch săn mỹ nam mà không biết tác hại mình gây ra
Chương 7 : Mở kĩ viện , đụng độ vương gia tuyệt sắc~ (1)
Nàng ngồi ở bục cửa sổ , mái tóc nâu vẫn buông xoã , đôi mắt khẽ nhắm hờ . Nàng đang suy nghĩ
" Phải tìm một kĩ viện " Ngay lập tức , nàng thay một bộ bạch y rồi đeo mạng sa và khoác tay nải lên . Xuống tửu điếm , nàng trả một thỏi vàng , tiểu nhị cầm vàng luôn miệng cảm ơn nàng. Bước trên con đường nàng vừa đi vừa ngắm . Và mâu quang nàng dừng lại về tửu lầu " Hân Hoa " Có thể gọi là vắng khách đệ nhất .
- Finally ... - Nàng khẽ cười , cuối cùng cũng tìm thấy
Thong thả đẩy cửa vào, một tú nương trung niên vẻ mặt hiền hậu liền chạy ra đón nàng
- Cô nương vào tửu lâu của ta phải chăng có có gì a ?
- Ta muốn mua lại nơi này ...
- Cô nương à , nơi này vắng khách . Khách khứa đi sang bên " Mỹ Hân " kia hết rồi , cô nương mua lại nơi này làm chi ? - Tú nương thở dài
- Ân ... Không sao .- Nói rồi nàng lấy ra một ngân phiếu bằng vàng mà nàng chôm của Kiên ca - Đây là ngân phiếu , ta mua lại nơi này
Tú nương run run cầm ngân phiếu .
- Các cô nương có phải rời đi không ? - Vẻ mặt tú nương ngấn nước - Nếu vậy .. ta sẽ kêu bọn họ ...
- Ta đã nói rồi , các người ở lại đây , gọi ta một tiếng chủ tử
- Ân chủ tử - Tú nương vội nói
- Tú nương cứ kêu các cô nương tập trung xuống đây cho ta - Nàng bước lên vị trí đại sảnh , bình thản ngồi châm trà . Tú nương vội chạy đi . Chưa đầy một khắc . Các cô nương đều tập trung lại , vẻ mặt lo sợ .
- Đây là chủ tử mới của các ngươi , hãy chào nàng đi - Tú nương lên tiếng
- Bái kiến chủ tử - mấy trăm cái miệng nói cùng lúc
- Ân , từ nay các nàng làm việc cho ta . - Mâu quanh lạnh lẽo của nàng bao quanh lần lượt các nàng - Nghe cho rõ , ta tổ chức nơi nơi mục đích thâu tin tức , lấy tên là " Phong Tuyết " . Các nàng có nhiệm vụ thâu tin cho ta , từ nhân sĩ giang hồ cho đến quan văn bá võ . Ta không ép các nàng phải bán thân mà chỉ bán nghệ . Ta coi trọng tài sắc hơn là phải bán thân . - Nàng dừng lại coi thái độ của các nàng
- Tú nương sẽ quản lí các người như trước , và ta cũng sẽ làm một nữ tử phong trần như các ngươi . Hơn nữa , ta tuyệt đối không nhận vô dụng .
- Ân chủ tử - Các nàng đồng thanh
- Không cần gọi ta là chủ tử , cứ gọi ta là Tuyết Nhi - Nàng tháo mạng sa ra , một vẻ đẹp bức người mà tất cả các cô nương không sánh bằng . Nàng là tiên , là tiên nhân a .
Các nàng dừng lại việc hô hấp , chủ tử ... là một tiên nữ ... Đẹp quá ..
- Khụ ... Tú nương , cho người sửa lại bảng tên , và các ngươi hãy bla ...bla...bla ...
----------------------- Nửa tháng phân cách tuyến --------------------
" Phong Tuyết Lâu " mọc lần lượt trên địa bàn kinh thành , người của nàng ở mọi nơi . Nghe đồn hoa khôi của Phong Tuyết lâu là một nử tử thần bí rất là đẹp
Nghe đồn chủ tử của phong tuyết lâu là một vị tiên nhân nào đó
Nghe vẫn chỉ là nghe
- Tuyết nhi ~~~ ... Hôm nay là ngày ngươi lên diễn , mau lo a - Tú nương vội giục cái thân ảnh đang nằm chễm chệ trên ghế
- Ân ~
Nàng càng ngày càng mị hoặc .. Ha ha .. Mỹ nam ơi , đến xem ta này
---- Ở đâu đó ----
- Vương gia , ở Phong Tuyết Lâu có mỹ nử mới
- ÂN ~ ... -Vị vương gia yêu mị đang lười biếng trả lời , tay chống cằm , mặc cho hai vị mỹ nhân uốn ** trên người hắn .




Chương 8 : Mở kĩ viện , đụng độ vương gia tuyệt sắc~ (1)
Nàng ngồi ở bục cửa sổ , mái tóc nâu vẫn buông xoã , đôi mắt khẽ nhắm hờ . Nàng đang suy nghĩ
" Phải tìm một kĩ viện " Ngay lập tức , nàng thay một bộ bạch y rồi đeo mạng sa và khoác tay nải lên . Xuống tửu điếm , nàng trả một thỏi vàng , tiểu nhị cầm vàng luôn miệng cảm ơn nàng. Bước trên con đường nàng vừa đi vừa ngắm . Và mâu quang nàng dừng lại về tửu lầu " Hân Hoa " Có thể gọi là vắng khách đệ nhất .
- Finally ... - Nàng khẽ cười , cuối cùng cũng tìm thấy
Thong thả đẩy cửa vào, một tú nương trung niên vẻ mặt hiền hậu liền chạy ra đón nàng
- Cô nương vào tửu lâu của ta phải chăng có có gì a ?
- Ta muốn mua lại nơi này ...
- Cô nương à , nơi này vắng khách . Khách khứa đi sang bên " Mỹ Hân " kia hết rồi , cô nương mua lại nơi này làm chi ? - Tú nương thở dài
- Ân ... Không sao .- Nói rồi nàng lấy ra một ngân phiếu bằng vàng mà nàng chôm của Kiên ca - Đây là ngân phiếu , ta mua lại nơi này
Tú nương run run cầm ngân phiếu .
- Các cô nương có phải rời đi không ? - Vẻ mặt tú nương ngấn nước - Nếu vậy .. ta sẽ kêu bọn họ ...
- Ta đã nói rồi , các người ở lại đây , gọi ta một tiếng chủ tử
- Ân chủ tử - Tú nương vội nói
- Tú nương cứ kêu các cô nương tập trung xuống đây cho ta - Nàng bước lên vị trí đại sảnh , bình thản ngồi châm trà . Tú nương vội chạy đi . Chưa đầy một khắc . Các cô nương đều tập trung lại , vẻ mặt lo sợ .
- Đây là chủ tử mới của các ngươi , hãy chào nàng đi - Tú nương lên tiếng
- Bái kiến chủ tử - mấy trăm cái miệng nói cùng lúc
- Ân , từ nay các nàng làm việc cho ta . - Mâu quanh lạnh lẽo của nàng bao quanh lần lượt các nàng - Nghe cho rõ , ta tổ chức nơi nơi mục đích thâu tin tức , lấy tên là " Phong Tuyết " . Các nàng có nhiệm vụ thâu tin cho ta , từ nhân sĩ giang hồ cho đến quan văn bá võ . Ta không ép các nàng phải bán thân mà chỉ bán nghệ . Ta coi trọng tài sắc hơn là phải bán thân . - Nàng dừng lại coi thái độ của các nàng
- Tú nương sẽ quản lí các người như trước , và ta cũng sẽ làm một nữ tử phong trần như các ngươi . Hơn nữa , ta tuyệt đối không nhận vô dụng .
- Ân chủ tử - Các nàng đồng thanh
- Không cần gọi ta là chủ tử , cứ gọi ta là Tuyết Nhi - Nàng tháo mạng sa ra , một vẻ đẹp bức người mà tất cả các cô nương không sánh bằng . Nàng là tiên , là tiên nhân a .
Các nàng dừng lại việc hô hấp , chủ tử ... là một tiên nữ ... Đẹp quá ..
- Khụ ... Tú nương , cho người sửa lại bảng tên , và các ngươi hãy bla ...bla...bla ...
----------------------- Nửa tháng phân cách tuyến --------------------
" Phong Tuyết Lâu " mọc lần lượt trên địa bàn kinh thành , người của nàng ở mọi nơi . Nghe đồn hoa khôi của Phong Tuyết lâu là một nử tử thần bí rất là đẹp
Nghe đồn chủ tử của phong tuyết lâu là một vị tiên nhân nào đó
Nghe vẫn chỉ là nghe
- Tuyết nhi ~~~ ... Hôm nay là ngày ngươi lên diễn , mau lo a - Tú nương vội giục cái thân ảnh đang nằm chễm chệ trên ghế
- Ân ~
Nàng càng ngày càng mị hoặc .. Ha ha .. Mỹ nam ơi , đến xem ta này
---- Ở đâu đó ----
- Vương gia , ở Phong Tuyết Lâu có mỹ nử mới
- ÂN ~ ... -Vị vương gia yêu mị đang lười biếng trả lời , tay chống cằm , mặc cho hai vị mỹ nhân uốn éo trên người hắn .

Mỹ nam 2 lên sàn , hú hú



Chương 9 : Dụ dỗ mỹ nam yêu nghiệt(1)
Tối đến , các khu phố náo nhiệt trở lên . Vì giờ này chính là Hoa khôi của Phong Tuyết lâu biểu diễn
Tú nương niềm nở đón các khách khứa , đông gấp vạn lần . Nhờ thế mà bạc thu vào gấp bội . Vương Lãnh Kỳ bước vào , hoàng bào của hắn phấp phới , mái tóc đen nhánh của hắn cứ phấp phới . Mắt phượng lục bảo . Môi tà mị lúc nào cũng cười , Cái mũi nam tính thẳng tắp . Hắn quả thật giống với hồ ly ngàn năm . Hắn lướt qua chỗ các cô nương . Các nàng lập tức xỉu rầm rầm
- Ta chấm hắn rồi - đôi môi mọng khẽ nhếch lên , tà áo huyết khẽ phất lên , thân ảnh nhanh chóng khuất đi .
Tú nương bước lên bục diễn , cao giọng
- Hôm nay thật sự cảm ơn những vị khách đã đến với Phong Tuyết lâu
- Ân ! Không có chi - Các nam nhân cười phấn khởi - Bọn ta muốn xem mỹ nữ , mau hảo ra đi a ~
- Ân - Tú nương vội lau mặt rồi đi xuống
Có tiếng đàn tranh vang lên , lưu loát vào lòng người .
Một thân ảnh đỏ rực rơi xuống . Đeo mạng sa , nhưng cái khí thế đó , thật là làm người ta phải điên cuồng mà si tình . Thứ duy nhất có thể thấy được khuôn mặt đó là đôi mắt tử huyền thật đẹp .
Nàng bắt đầu múa , đôi chân dài ẩn trong lớp lụa mỏng , cái áo băng kín bộ ngực . Nước dãi của tất cả các nam nhân cứ thấy mà chảy ra , mâu quanh họ cứ dán theo thân ảnh mượt mà nõn nà đó ??
Đến gần hồi kết , Nàng phi lên trên , hàng vạn cánh hoa bâu lấy người nàng rồi hằng vạn cánh hoa rơi xuống , chỉ còn lại miếng mạn sa rơi xuống . Lũ nam nhân ồ ạt kéo đến dành giựt . Riêng hắn - Vương Lãnh Kỳ , thấy được khuôn mặt nàng , ai bảo hắn là đệ nhị võ công chứ .
- Ta chấm nàng .



Chương 10 : Hoan ái mỹ nam tử ( 21+ )

Tú nương bước lên sàn , cao giọng mà hào hứng nói .
- Khụ ... vâng , Cô nương Tuyết nhi sẽ hảo phục vụ quý nhân . Giá đầu là 100 lượng bạc . - Tú nương vừa nói vừa nghĩ : " Chủ tử a ! Ngươi đụng phải lão heo nào thì do ngươi , ta không biết nha chủ tử ~ "
- 200 lượng - một nam nhân anh tuấn hô lên
- 300 lượng
- 400 lượng ...
- 1000 lượng - Một tên trư lên tiếng
Mọi người đều trầm xuống , 1000 lượng bạc cho một cô nương , bọn hắn chưa có nhiều tiền đến mức đó nga~ ...
- 100 lượng ... hoàng kim - Vương Lãnh Kỳ lên tiếng ( TB : Nga , anh vương gia của ta VT : * đạp TB * Biến ! TB : Ô ô ... ta ứ chơi nữa .. ô ô * khóc thảm thiết *
Tú nương run bần bật lên , nhanh nhẹn lấy lại bình tĩnh mà nói :
- Vâng , còn ai ra giá khhông , nếu không Tuyết nhi hoa khôi sẽ thuộc về Mỹ nam tử kia
Vương Lãnh Kỳ đảo mắt lia lịa về phía khán đài . Mắt hắn như nói :" Dám không , dám không , dám dựt với bổn vương không , hả hả ? "
- Vậy Tuyết Nhi hoa khôi thuộc về vị nam tử kia , xin mời ngài lên gian phòng của tuyết nhi . - Tú bà phất tay kêu nha hoàn dẫn vị nam tử đó lên phòng chủ tử . Tay nhanh nhẹn đếm tiền của hắn đưa , Hô hô , chủ tử nga , ta yêu ngươi quá
Bước vào căn phòng tràn ngập mùi hoa oải hương , hắn thấy ngồi trên ghế là một bóng hình màu trắng .
Đôi mắt lim dim mộng mị , hai bả vai trắng nõn , cái yếm như ẩn hiện ẩn hiện , đôi chân dài vắt vẻ qua , lộ một mảnh chân trắng nõn . Mái tóc nâu xoã xuống vai , dài chấm lưng . Đôi môi đỏ mọng đang nuốt từng tý rượu .
- Nga ? ... mời huynh đài cứ tự nhiên ~ - Nàng cứ thể mà giở giọng câu dẫn . Hảo mỹ nam . Mâu quang hắn dừng trên người nàng , quan sát từng cử động của nàng . Hắn thấy hạ thân hắn nổi cơn , gào thét hắn phải yêu nàng . Hắn tiến lại , ngồi xuống , tự rót cho mình một chén rượu . Mâu quanh vẫn dán vào gương mặt câu dẫn như hồ ly của nàng .
- Phải chăng huynh là ?
- Vương Lãnh Kỳ - Nguyên lai là vương gia , hảo hảo , mỹ nam thứ 2 của ta . Mâu quang nàng loé ra tia nguy hiểm nhưng lại nhanh chóng quay về với mâu quang phong tình vạn chủng .
- Phải chang ta lên với Tuyết nhi công nương phải chăng là ngồi nhâm mỹ tửu ?
- Kỳ ca ~ .. Cứ gọi ta là Tuyết nhi - Nàng nháy mắt với hắn , Hạ thân hắn cương cứng như đá , muốn được giải thoát
- Ân ~ - Nhanh chóng hắn bắt đầu câu dẫn nàng , đôi mắt nhíu lại , miệng tà tà cười . Nàng lạnh run , tên này , quả thật ... hấp dẫn .
Nàng đứng dậy , tiến đến hắn , ngồi vào trong lòng hắn , hai chân nàng giang ra để có thể cọ vào 'tiểu đệ đệ ' của hắn . Hơi thở thơm mát của nàng phả vào tai hắn
- Kỳ ca ~ ...
Hai tay hắn vòng qua eo nàng , kéo nàng nhích lại ' tiểu đệ đệ ' cằng cứng dưới lớp quần đó .
- Ân ?
- Muốn ta không ? .. - Tay nàng lần lượt mà tháo y phục hắn , để lộ làn da trắng , mà cơ bụng cũng thập phần hảo đẹp , hơn đức những người luyện tập mới có được , hắn quả thật ... tạo hoá của thiên mà
- Muốn ! - Tay hắn không phận mà vi vu trên người nàng . Luồn tay vào chiếc yếm vốn nửa hở nửa kín của nàng , hắn cư nhiên mà bóp ...
- Vậy đến đi ... ~ - Nàng mê hoặc hôn phớt lên đôi môi của hắn .
- Hảo , như nàng muốn .
Hắn bế xốc nàng lên , tiếng về phía giường . Đặt nàng lên , hắn không kiềm chế mà xé toàn bộ thớ y phục rườm rà , giải thoát cho hắn và nàng .
Nàng kéo đầu hắn xuống , hôn lên môi hắn . Hắn cũng nhiệt tình đáp trả , nàng từ chủ động thành thế bị động . Hắn điên cuồng mà liếm mà mút trên người nàng .
Nàng liếc mắt xuống ' tiểu đệ đệ' của hắn . Cư nhiên lớn nha . Hảo hảo . Tay nàng theo thế mà cũng vuốt ve 'tiểu đệ đệ' của hắn .
- Ân ..~ - Hắn rên lên một tiếng , cúi xuống mà vừa mút nhũ hoa của nàng , tay kia bóp , và tay còn lại hắn vuốt ve từ trên bụng xuống ' tiểu cốc ' của nàng .
- A .. Ân ... - nàng rên lên , càng kích thích hắn . Một ngón tay hắn đưa vào 'tiểu cốc' nàng , dịch ướt đẫm ngón tay hắn . Từ tốn rút ra , hắn kiếm dịch còn trên tay . Đưa ra 'tiểu đệ đệ' hắn nói :
- Tuyết nhi , liếm ta ~
Nàng cười phớt , liền nhẹ nhàng liếm ' đệ đệ ' hắn . Của hắn thật to lớn . Sau một hồi liếm từ trên thân ' đệ đệ' Nàng bắt đầu mút , và càng mút sâu vào . Sau một nén nhang , hắn gầm lên mà phun hết tinh khí trong miệng nàng . Nàng nuốt hết vào , đôi mắt lim dim nhìn hắn . ' Tiểu cốc' nàng cũng ướt lắm rồi .
Hiểu ý , hắn giang hai chân nàng , đưa thắt lưng hắn vào , ' tiểu đệ đệ ' to lớn đâm sâu vào trong nơi sâu nhất của nàng . Hắn cứ vậy , điên cuồng mà đâm sâu trong 'tiểu cốc' nàng . Chưa đủ , hắn bế thốc nàng dậy , ôm lấy , ra hết công sức mà ra vào trong nàng
- Ân .. â.. ah ah ... ư .. - Nàng vừa rên vừa ôm lấy hắn
- Ân ... - Hắn nhanh chóng hôn nàng , lưỡi của hắn đảo quang khoang miệng nàng , nuốt hết mật ngọt nàng .
====================Ta là phân cách tuyến ============
Sau một hồi triền miên , hắn gầm lên , phun hết tinh khí vào trong nàng , còn nhịp vài cái để giữ cho tinh khí hắn không chảy ra .
Nàng mệt mỏi cùng hắn ngã xuống giường . 'tiểu đệ đệ' hắn vẫn ở trong nàng . Ấm nóng ... nàng hảo thích ...
Hắn nhin thân ảnh đang ngủ ngon trong lòng hắn , ôm nàng mà chìm trong mộng mị . Không quên nói ...
- Chỉ là của ta thôi ...
Nàng nghe thấy , trong lòng thầm nói " Hô hô , ta là của mọi mỹ nam trên nơi đây , hô hô .. Dù sao , ta cũng chấm ngươi mà cục cưng , hô hô "
Nàng cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ cùng hắn


Chương 11 : Đi xem xxoo (1)

Giờ Mẹo , hắn tỉnh giấc . Cảm thấy trong tay mình trống vắng mùi hương oải hương thì liền bật dậy . Nhìn quanh phòng không có ai .
"Cộc cộc "
- Vị thiếu gia , cô nương Tuyết Nhi đã rời đi từ sớm , ngài ấy nói rằng nếu thiếu gia tỉnh giấc thì liền tiễn thiếu gia chu đáo - Tú nương đứng ở ngoài cửa nói vào . Sáng ra chủ tử xuất hiện trong bộ bạch y ở biệt viện của tú nương . Làm tú nương suýt rơi tim . Sau một hồi nói chuyện với chủ tủ , nàng biết là vị mỹ nam này là Vương gia . Nhưng chủ tử kêu nàng gọi là thiếu gia . Còn đưa nàng danh sách tiền nữa .
Vương Lãnh Kỳ mặt mày xẩm tối đi ra . Nàng dám rời đi , thảo nào bổn vương thấy trống vắng đến thế . Mở cửa , thấy tú nương đúng khom người , chìa ra một phong thư .
" Này , ngươi hôm qua cũng rất thoả mãn ha ! ... Vậy sau đây là chi phí dùng đồ của ngươi
Nhất . Hôn ta : 100 lượng bạc
Nhì . Làm hạ thân ta đau : 500 lượng bạc
Tam : rượu Nữ Nhi Hồng mà ngươi nếm : 200 lượng bạc
Tứ : Ngủ trên giường của ta , bắt bổn cô nương phải rời giường khác : 200 lượng bạc
Tất cả xin ngươi 1000 lượng bạc . Cảm ơn
Tái Bút : Tuyết "
- Thiếu gia , ta xin ngươi tất cả 1000 lượng bạc - Tú nương từ tốn nói
Vương Lãnh Kỳ mỉm cười khẽ , cái vật nhỏ này hảo hư .... Còn vòi tiền được hắn . Hảo ... Lần sau ta sẽ vòi các khác vậy ( TB : ) . Móc trong người ra tờ chi phiếu 1000 lượng bạc , hắn đưa cho tú nương rồi rời đi .
Sau khi thân ảnh hắn rời đi , tú nương quay về Tuyết Hàn Biệt viện để trình cáo chủ tử
- Hảo , Tú nương tối nay mở lại bình thường , xấp giấy kia là xấp giấy ta viết sẵn cho buổi trình chiếu hôm nay của Mẫu Đơn , hãy làm cho tốt , Moi tất cả tin tức từ bọn tham ô đó . - Nàng lạnh nhạt nói , tay vân vê chiếc kiếm ở tay .
- Vâng chủ tử . - Tú nương liền rời đi .
Nàng đứng dậy , mở mật đạo bước vào trong . Đây là mật đạo nàng tạo nên , để sinh ra những bậc sát thủ tài cao của nàng , tên " Phong Tuyết Cung "
Năm thân ảnh đứng ở đó , quỳ xuống phục mệnh nàng .
- Vũ , Phong , Âu , Huyết , Kiệt ... Mau nói - Nàng thuận tiện gác chân lên chiếc ghế , đôi mắt câu hồn nhìn về các sát thủ của nàng .. Hay là các nam sủng của nàng .
- Cung chủ Huyết cung Hàn Quân Kiên đã biết nàng ở đây . - Vũ nói , y cười nhẹ ... Lời nói sủng nịnh dành cho vị nữ tử đang gác chân , đang nằm một cách ... hết nói ở trên nói
- What !?!?!? - Nàng bất ngờ mà thét lên một câu tiếng anh
- Quắt là gì ? - Âu nghiêng đầu hỏi
- A ~ Không có gì a . - Nàng vội chối - Còn gì nữa không a ?
- Tối nay Hoàng đế Vương Lãnh Khang sủng hạnh Ngọc phi .. - Huyết lơ lãng nói ..
- Hảo ghé thăm hoàng đế chơi - Nàng hai mắt sáng như đèn pha ô tô .. mà khổ không có ô tê ở đây . - Các ngươi lui , riêng Vũ ở lại nga~
Lập tức 4 mỹ nam trừng mắt với Vũ , mâu quang cảnh báo : " Ngươi chết đi !! "
- Tuyết nhi ... ~ - Vũ ngồi dưới nàng , vòng qua eo nàng mà thít chắt lấy vào người mình .
- Hảo ... - Nàng quay qua cắn mút môi Vũ ... Luồn cái lưỡi ẩm ướt thơm tho của nàng luồn vào miệng Vũ . Hai chiếc lưỡi giao nhau qua lại , Nàng ôm lấy cổ Vũ ... Hai tay Vũ siết lấy eo nàng . Bọn họ triền miên như thế thật là làm người ta đỏ mặt nha
- Vũ ... ! Đây là nước nào.. - Nàng lười biếng dựa vào người Vũ , tay vân vê vẽ vời ở trên ngực Vũ
- Đây là Nam Quốc ... Trên đại lục này có tất cả 4 cường quốc là Đông , Tây , Nam , Bắc Quốc . Bắc Quốc giàu tài nguyên . Vua là Hoàng Đông Vương . Thái tử là Hoàng Ngọc Thiên . Nam Quốc Vua là Vương Lãnh Khang . Vua Tây quốc là Âu Phụng Hy ?( tên ba này gơn quá đê ) Hắn có 10 người con , 4 nữa 6 nam , nổi bật nhất là Thất hoàng tử , Âu Thần Hiên .
- Ò ... Ta biết nga ... Ta đi tẩy trần , Yêu ngươi ... - Nàng rướn người lên hôn hắn rồi chạy đi .
Bỏ lại mỹ nam mặt đỏ lự đằng sau . Vừa bước nàng vừa cười ... " Hoàng đế ... Hảo gặp mặt "

Chương 12 : Đi xem xxoo (2)
Trời xẩm tối , Phong Tuyết Lâu càng đông khách . Ai cũng muốn xem Tuyết nhi , vị cô nương đã làm cho bọn hắn ngày đêm mong chờ .
Hàn Quân Kiên ngồi ở một góc . Đôi mắt sắc lạnh liếc về khắp căn phòng rộng lớn . Hắn chính là nổi giận cực độ . Mấy tháng tìm nàng hắn đã điên đầu như nào . Phải trừng phạt tiểu bảo bối của hắn . Nàng ... nàng cả gan ở chốn kĩ viện như này .
Vương Lãnh Kỳ ngồi ở trên lầu , nhìn xuống phía sàn . Đôi mắt hắn tràn đầy hứng thú . Hắn đang có hứng thú với tiểu vật nhỏ , nhưng ai ngờ trong mâu quang hắn đang dành tia sủng nịnh cho nàng đâu . Nhất kiếm chung tình , hắn đâu nhờ rằng mình đã phạm phải cái chết tiệt này .
Tú nương bước lên sàn , cao giọng :
- Các vị công tử , đại gia đây . Hôm nay các cô nương Phong Tuyết Lâu sẽ biểu diễn cho các quý khách , đại gia xem .
Từng loạt cô nương lên , người múa , người hát . Tuy làm người ta phải để ý nhưng trong lòng từng người , bọn họ mong chờ nhất là Tuyết nhi .
Cuối cùng đã đến màn cuối , mọi người nín thở .
Nàng đã chọn bài Xin anh Đừng , Đây là bài hát mà nàng thích nhất . Nhưng cũng thật khổ khi phải dạy cho 2 cái nam nhân cổ đại kia.

Đừng nói sẽ không như bây giờ
Đừng bắt trái tim em mong chờ
Xin anh đừng, mah babe..
Vì lời nói đã khiến em đau buồn
Lời nói đã cướp đi nụ cười
Xin anh đừng, no babe...
Hãy xem là e đã chưa từng nói 1 lời với anh
Như ta chưa hề quen biết hay có những lúc vui đùa với nhau
Em là người con gái mang cho a muôn vàn giấc mơ
Cũng chính là người mang đến cho tim anh đây bao điều xót xa
Mah baby im so sad when u say u dont want me
Vậy mà cớ sao e đã thao thức bao ngày nhớ anh?
Rồi từng ngày tháng đó đã mang đến bao niềm ước mong
Khiến e mong chờ một giấc mơ

Đừng nói với anh em rất buồn đừng đến với anh khi e cần
Xin em đừng, mah babe
Vì cuộc sống vốn dĩ còn nhiều điều lần cuối anh xin em một lần
Xin em đừng đi...no babe
Hãy xem là e đã chưa từng nói 1 lời với anh
Như ta chưa hề quen biết hay có những lúc vui đùa với nhau
Em là người con gái mang cho a muôn vàn giấc mơ
Cũng chính là người mang đến cho tim anh đây bao điều xót xa
Mah baby im so sad when u say u dont want me
Vậy mà cớ sao e đã thao thức bao ngày nhớ anh?
Rồi từng ngày tháng đó đã mang đến bao niềm ước mong
Khiến e mong chờ một giấc mơ

Em đã cố nghe được điều gì tốt hơn từ một người mà em luôn yêu thương
Nhưng đâu biết rằng bên em không còn một giọng nói
Rồi tiếng yêu ngày nào...tiếng yêu ngày nào...

Có thể người ta làm cho em buồn
Cũng có thể anh đã làm cho e vui
Em cần một vòng tay nào đó đưa ra che chở nhưng e nên nhớ niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn thì... không bao giờ.
Mọi thứ còn nguyên vẹn chỉ là do 2 ta đã khác từ cảm giác của em bị trôi dạt vào con tim a thoáng qua rồi cũng trôi nhanh
Dễ đến dễ đi giờ chỉ riêng anh
Từ bỏ thói quen em ở bên anh
Dừng hình một lúc khi cơn mưa tạnh em chạy lại gần rồi bật khóc trên vai anh
Xin em đừng
Mọi thứ đến đây có lẽ chấm dứt
Vì sẽ chẳng có ánh dương nào sáng lên trong đêm nay khi mây mù bay trên cao nên rất khó xảy ra nhật thực bei
Mah baby im so sad when u say u dont want me
Vậy mà cớ sao e đã thao thức bao ngày nhớ anh?
Rồi từng ngày tháng đó đã mang đến bao niềm ước mong
Khiến e mong chờ một giấc mơ
Mah baby im so sad when u say u dont want me
Vậy mà cớ sao e đã thao thức bao ngày nhớ anh?
Rồi từng ngày tháng đó đã mang đến bao niềm ước mong
Ngày đó anh mang về, niềm ước mong khiến em mong chờ nơi đâu em
Chỉ là mơ, giấc mơ mà thôi...
Nàng cất giọng hát của nàng lên , với sự góp mặt của Âu và Vũ . Nàng đã mất cả sáng và chiều để dạy cho tụi hắn bài này . Chưa kể hướng dẫn các nhạc công .
Nàng xuất hiện trong bộ áo thun và váy lửng , lộ ra đôi chân dài của nàng , hai tay trắng nõn . Còn Âu và Vũ thì áo thun với quần đen . Nàng đã tốn không ít công để may lên . Nàng là ai , là Vân Tuyết thế kỉ 21 , là một cái đại thiên tài .
Nàng vừa hát vừa lim dim mắt . Giọng hát vang lên là người nghe rơi vào mê muội . Chỉ biết im lặng mà nghe nàng hát . .
Hàn Quân Kiên đen mặt thật rồi . Vương Lãnh Kỳ cũng đen mặt luôn rồi . ( Tiểu bảo cũng ngớ luôn rồi )
Nàng , cùng 2 cái nam nhân đó hát hò , còn đứng sát vào nhau . Nàng còn dám khoe chân với tay . Bọn hắn điên thật rồi . Nhưng trong tim bọn hắn cũng nhảy lên lắm chứ . Ai bảo nàng kiều mị quá chi .
Lũ nam nhân đang chảy nước dại thòng lòng vì nhìn thấy khuôn mặt nàng . Ngay cả Tây Thi còn không sánh bằng , Điêu Thuyền cũng phải đổ trước vẻ đẹp của nàng .
Khi kết thúc bài hát , nàng cùng Âu , Vũ cúi chào các quan đại nhân rồi đi vào trong .
- Nữa nữa ... Bọn ta muốn nữa - Các nam nhân như thế mà gào rú lên ( )
- Thật xin lỗi nhưng mà hôm nay Tuyết nhi không tiếp khách. Xin các vị chọn cô nương khác - Tú nương cười cầu hoà .
Lũ nam nhân đành hậm hực mà vui vẻ với các cô nương khác .
Nàng cứ thế mà bước vào Tuyết Hàn biệt viện của nàng .
Đã đến lúc thăm hỏi hoàng đế ...

Ta thật sự không biết cách mà up nhạc nha


Chương 13 : Đi xem xxoo ( 3)

Mặc vào bộ đồ dạ hành , nàng thi triển khinh công đi . Mái tóc nâu hờ hững bay lượn sau lưng nàng . Tuyệt đẹp . Nàng pha lẫn chút trẻ con , chút yêu mị , quyết rũ và chút lạnh lùng . Nàng đem khí chất hương oải hương , mùi thơm không lẫn vào đâu của nàng . Nếu người ta được so sánh như hoa hồng , nàng thích được ví như oải hương hơn . Mâu quang màu tử nhìn qua nhìn lại .
" Cái tên hoàng đế chết tiệt , trốn ở đâu mà bổn cô nương tìm không ra " Vừa bay , nàng vừa rủa thầm tên hoàng đế chết tiệt đó .
Sau 1 canh giờ , nàng đi lông ngông hết mà không tìm ra tên hoàng đế đó đâu . Bực mình hạ thân ảnh xuống một ngói nhà . Định nằm xuống ngả lưng ngắm trăng thì nàng nghe thấy một tiếng ....
- Mmmm ... Hoàng đế .... a ....ư ... Mị nhi yêu người ... - Tiếng rên đầy dâm dục của một vị phi tử nào đó vang lên
Nàng cạy cạy một mái ngói , ngó xuống nhìn .
Vương Lãnh Khang lạnh nhạt nhìn nữ nhân trên người mình . Ý khinh bỉ cùng ghê tởm trong mắt hắn . Lũ nữ nhân dùng để phát tiết , không ai xứng đáng để ta yêu . Tuy nhiên , đôi môi gợi cảm của hắn vẫn nhếch lên cười , tay bóp ngực của nữ nhân kia . Giọng nói mang đầy yêu mị
- Mị nhi yêu ta ? ....
- Ân ....a ..a .. - Nàng ta điên cuồng mà nhún lên nhún xuống trên người hắn - Mị nhi yêu người ... ân ... a ...Mmmmm
" Yêu gì của ta ? yêu ngôi vị hoàng hậu với vẻ ngoài của ta à ? "
Nàng đứng lên trên , ngó xuống . Nàng không nhìn rõ mặt của tên hoàng đế này . Bất quá , nữ nhân kia phải gọi là được . Nàng ta chét một đống son phấn lên ... nhìn thật là ghê rợn .
- Nữ nhân này thiệt là sung quá nha , nhín lên nhún xuống hoài . - Nàng vừa ngồi bình phẩm ...
' Crắck '
- A a a a a - Nàng bất ngờ rơi xuống .
' Rầm '
Nàng ngã lên người nữ nhân kia , làm nàng một hơi mà xỉu .
- Aishh ... Người nữ nhân này ngã chả êm gì hết . Hại thân thể ta đau nga - Nàng vừa đứng dậy vừa lầm bầm trong miệng . Không may rằng bộ dạ hành của nàng rách một miếng to ở ngang eo , gần lên tới ngực và dừng trên đùi . Trông nàng , quả thật là làm bất cứ ai trên thế gian phải nổi dục vọng , không ngoại trừ hắn .
- Ngươi là ai ? - Hắn đứng dậy , thân thể 6 múi màu mật ong , ngay cả cái ' đệ đệ ' cũng hảo to . Hai chân dài , khoẻ . Chẹp , hắn mà làm model thì khối cô chết .
- Ta là ta chứ ta là ai mà ngươi hỏi ta . - Trả lời một câu rất bình thường , nàng tự tiện mà ngồi xuống rót cho mình chén trà .
Hắn bắt đầu đánh giá nàng . Khuôn mặt thon gọn , thanh toát lòng người . Đôi mắt màu tử huyền của nàng như một mê cung không lối thoát . Cái mũi nhỏ nhắn dễ thương . Đôi môi đỏ , mọng nước kia . Thật sự muốn hắn cắn vào . Nàng lim dim mắt khi thưởng trà . Trên môi vẽ một nụ cười tuyệt mĩ .
Chưa kể thân hình , hảo . Đôi mắt liếc về phía Ngọc phi đang nằm vật vờ , rồi lại nhìn về phía nàng . Quả là lấy chim sẻ so với phượng hoàng .
- Nga , trà của vua có khác , hảo ngon . - Nàng nhấp thêm một ngụm - Đây là trà gì nga ?
Hắn mặc vào chiếc áo khoác , rồi đến bàn ngồi rót trà uống .
- Đây là trà Vĩnh Xuân - hắn vừa nhấp vừa nhìn nàng , quả thật nàng đặc biệt hơn mấy phi tử suốt ngày ấu đá nhau của hắn .
- Hảo ngon a , ngươi có thể cho ta không - Nàng dùng đôi mắt lấp lánh nhìn hắn , cầu mong hắn cho mình vài hộp trà
- Ân .... - Hắn nhíu mi nhìn cái tiểu nữ nhân trước hắn đang xin hắn vài hộp trà quý . Nàng nghe hí hửng lắm , quên luôn cái bộ mặt đang làm lạnh mà tưng tửng luôn . - Bất quá ... Làm nữ nhân của ta .. Muốn gì ta cũng cho - Mâu quang hắn mang đầy cám dỗ , có cái nữ nhân này dẹp loạn hộ hắn hậu cung , vừa có người để phục vụ hắn .
- Hả ..?? ... - Nàng sững lại " Ô , lại muốn ta câu dẫn mà ... Không sao , ta không làm nữu nhân của ngươi , mà ngươi làm nam nhân của ta " ( TB : Anh Nam chính 3 chính thức bị chị dụ dỗ , anh này cáo lắm , ôi ta thích VT : * đạp TB * lo viết chuyện đi TB : Ta ghét , ta đi với Mị Huyết )
Nghĩ là làm , nàng đứng khỏi ghế , tiến đến trước mặt hắn . Đôi mắt lim dim vào . Nàng cười một cách mê hồn , ai cũng dính , không ngoại lệ hắn .
- Hoàng đế ... Chỉ là vài hộp trà thôi mà ... - Nàng lấy ngón tay vê vê vài đường trên da màu mật ong của hắn .
Hắn cũng nhất thời mà kéo nàng vào ngực hắn
- Phải trả thân cho ta , ta mới thưởng chứ ? - Hắn cười , mặc nàng vân vê trên người hắn ...
- Ồ ... ta trả công nhé ? - Nàng liếc hắn , cười câu dẫn nhất .
- Ân ... - Hắn vừa lim dim mắt hưởng thụ . Dục vọng hắn lên rồi .
Nàng hôn hắn , đưa cái lưỡi đầy mật ngọt quét trên môi hắn . Thuận tiện lấy tay .. nhéo một cái vài hông hắn . Hắn hơi đau , nhưng dễ gì mở miệng ra , nàng phải tự làm chứ .
Nàng liếc hắn " Ơ cái tên này , bổn cô nương nhéo thế còn không đau . Đã thế bổn cô nương quấy ngươi " . Vòng tay ôm cổ hắn , ép sát thân mình của nàng vào hắn . Thầm thì trên môi hắn một câu :
- Mở miệng ra đi ... ~
Hắn liền mở miệng cho lưỡi nàng tiến vào , hai cái lưỡi giao nhau . Chết tiệt , hắn không nhịn được . Môi nàng cư nhiên hảo ngọt . Hắn từ thế bị động thành thế chủ động . Hai tay ôm eo nàng , ép chặt nàng vào người . Đôi môi hắn liên tục mút mát môi nàng . Cho đến khi nàng không còn chút sức lực nào mà ngả vào lòng hắn . Mút xuống cái cổ trắng nõn của nàng . Hắn chỉ muốn xé toàn bộ cái y phục rườm rà rồi nàng với hắn sẽ hảo hưởng thụ một đêm .
- Trả ta vài hộp trà được chưa ~ - Phả hơi nóng bòng vào tai hắn , hai tay nàng vuốt ve mái tóc đen của hắn . Đang đợi hắn trả lời , thì một tiếng thất thanh kêu lên
- Hoàng đế .... - Ngọc phi tỉnh dậy , thấy trên người hoàng thượng là một cô nương tuyệt sắc đang ôm hoàng đế và hai tay ngài cũng ôm eo cô nương đó
- Con tiện nhân ngươi dám bỏ bùa hoàng đế - Ả làm ầm lên , chỉ tay vào nàng , chửi bới .
Nàng không quen nghe mấy câu tiện nhân . Liền rời khỏi thân hắn làm ai đó luyến tiếc
' Rầm ' Cả thân ảnh Ngọc phi bị tát tới bất tỉnh nằm dưới đất
- Ta không quen nghe ai gọi ta một tiện nhân hai tiện nhân - Nàng quay ra , nháy mắt với anh hoàng đế
- Ta đi nhé , có trà tới Phong Tuyết Lâu đưa - Nàng khinh công lên trên
- Tên nàng !? - Hắn chỉ nói một câu , cười yêu mị với nàng
- Vân Tuyết - Nói rồi nàng phóng cực nhanh về Phong Tuyết Lâu
" Tuyết nhi của Phong Tuyết Lâu . Hảo hứng thú " Hắn âm thầm cười , dư vị của nàng còn vương lại trên môi hắn .
- Người đâu , đem Ngọc phi ra ngoài , vứt vào lãnh cung vì tội bất kính
- Vâng thưa ngài .- Các lính canh lôi ngọc phi bất tỉnh ra ngoài .
Còn mình hắn ở trong Biệt viện , ngồi xuống châm cho mình một cốc trà .
- Lãnh !
- Có mặt thần - Một thân ảnh màu đen rơi xuống , hành lễ với hắn
-Mai cùng ta đến Phong Tuyết Lâu , nhớ đem vài hộp trà Vĩnh Xuân
- Vâng thư ngài - Thân ảnh đó cúi đầu , nhận lệnh
- Lui đi ... - Hắn phất tay , chăm chú nhìn lên lỗ hổng trên trần
" Nhớ chờ ta lại Phong Tuyết Lâu , lúc đó ngươi hảo phục vụ ta ~"


Chương 14 : Đi đòi nợ , Hoàng đế đến tận cửa ăn sạch (1)

Nàng ngồi thẩn thơ trong phòng . Tâm trạng nàng hảo buồn chán , quên luôn cả vụ đòi trà .
- Ôi sao mà chán thế ! - Nàng lại than
- Chủ tử , nàng đã than câu này tổng cộng sáu mươi hai lần . - Tiểu Vi ở bên cạnh cười khúc khích . Chủ tử bọn họ lúc nào cũng đáng yêu hết .
- Tiểu Vi , thay cho ta một bộ Bạch y - Nàng quyết định sẽ lên tửu lâu chơi . Ở mãi trong Tuyết Hàn Biệt viện thực sự nhàm chán a .
- Vâng chủ tử - Tiểu vi lấy một bộ bạch y ra , thay vào người cho nàng . Sau khi vấn tóc lên một kiểu đơn giản , nàng dặn dò Tiểu Vi ở lại chăm dàn hoa oải hương của nàng . Rồi phi thân lên tửu lâu .
Khi đặt chân trước cửa bục Tuyết Hàn lâu , Tú nương mặt hoảng hốt ra bẩm báo nàng
- Chủ tử ..... - Nàng nhìn sắc mặt nương không tốt , liềm liếc trong tửu lân căn bản là có chuyện gì nha .
- Mau nói có chuyện gì ? - Nàng hừ lạnh nói , tay đưa tú nương ngồi vào ghế sành .
- Có một đám công tử đến , đòi gặp ngươi , xong đập phá đồ , ta vào ngăn nhưng bị bọn chúng lấy đao doạ , thành ra ta sợ quá . - Tú nương mệt nhọc kể lại .
- Hảo . To gan dám làm càn ở Phong Tuyết Lâu - Nàng gầm lên , sát khí trên người nàng cứ thế mà lũ lượt ào ra . Ngày hôm nay ta không bẻ chân tay các ngươi làm tàn phế , ta thề không phao mỹ nam .
- Huyết Linh - Nàng gọi , lập tức một thân ảnh màu đỏ , khuôn mặt thanh tú mà lạnh lẽo ghê sợ - Lấy giấy bút ra , ta cùng ngươi xử lí .
Nàng cầm roi da tiến vào . Mọi người đứng ở một góc nhìn nàng tiến vào trên tay là một cái roi da . Ai cũng nuốt nước bọt đứng sang mệt bên .
- Gia , ngài mau nhìn - Lập tức có ánh mắt đầy hứng thú với sủng nịnh nhìn nàng
Vương Lãnh Khang cười yêu nghiệt nhìn nàng , đôi mắt chứa chan đầy sủng nịnh , ôn nhu . Hắn đến đây là để gặp cái tiểu cô nương vòi trà hắn . Nhìn nàng lăm le roi da trong tay không khỏi bật cười . Hắn chống cằm , đôi mắt híp lại nhìn nàng . Thật sự ... đáng yêu nha Tuyết nhi ~
- Tên nào làm càn ở đây . - Nàng giọng lạnh lẽo , rồi thét lên - LĂN RA ĐÂY !!
Ngay cả Vương Lãnh Khang đang nhìn nàng cũng phải giật mình . Hắn biết nàng đang tức giận chuyện gì rồi . Đưa mắt về phía Phát công tử . Quả này , hắn xem nàng dạy dỗ Phát gia ra sao .
- Ta làm càn thì sao ! - Một giọng nam nhân thô lỗ kêu lên . - Ngươi là ai mà lại ra lệnh cho bổn công tử . Có tin bổn công tử chém ngươi vì ồn ào không .
Tại vì nàng bây giờ đeo mạng sa che mặt , nên chỉ thấy được đôi mắt .
' Chát ' Một âm thanh thanh thuý vang lên . Trên áo Phát Vĩnh Sở đã in một đường lươn rài đẫm máu .
- Huyết Linh - Nàng ra lệnh - Ghi lại tất cả những gì hắn đập nát , tính đúng giá , không sai , tiền đánh đập các gia nhân , doạ tú nương - Nàng đưa mắt về phía Ngọc Ca đang ngồi , một bên má nàng sưng đỏ .
- Ngọc Ca , ai đánh ngươi - Mâu quang sắc như dao đâm thẳng vào tên Phát Vĩnh Sở kia , làm hắn lúng túng vì sợ hãi .
- Chủ nhân - Ngọc Ca oà khóc - Ô ô ... Là tên này đánh ta , hắn kêu ta rót rượu , ta đã rót rồi , hắn thậm chí còn ngông cuồng mà vô sỉ với ta ở đây . Ta đã tức quá nên lỡ rót ra người hắn . Lại bị một bạt tai . Ô ô ô ..
Nàng nóng máu rồi , siết chặt roi da ở trong tay . Nàng đưa Ngọc Ca cho tú nương đem về chăm sóc .
- Huyết Linh , tiền đánh Ngọc ca nữa . - Nàng bình thản vuốt roi da trong tay . -Tổng cộng
- Đập vỡ 4 bình phong Ngọc Vĩ Đoa , 4000 lượng bạc , có dấu vết của rượu Kim Vĩ Liêng , 1000 lượng bạc . Đánh 14 gia nhân , 13000 lượng bạc . Đánh Ngọc Ca - 80000 lượng bạc , còn cá đập vỡ chén mỹ nghệ - 1 vạn hoàng kim , ... Tổng cộng hắn thiếu ta mười vạn hoàng kim .
Phát Vĩnh Sở như chết đứng khi nghe tới mười vạn hoàng kim , đủ cho nhà hắn ăn chơi tác quái đến già chưa hết . Mà bây giờ hắn nợ người ta .
- Làm càn , bổn công tử không trả , gia đinh đâu , đánh hai con cả chết tiệt này cho ta .
' Chát ' - 1 đường roi , cả bọn gia đinh đều nằm xuống
- Ngươi quả thật không thiết sống nữa à ? - Nàng mở mắt gắt gao nhìn vào tên Phát Vĩnh Sở - Đền tiền , không thì thay bằng mạng cha con ngươi .
- Ngươi nghĩ ngươi là ai mà đòi mạng phụ thân ta và ta , Phát gia ta ngay cả hoàng đế còn nể mình . Ngươi chỉ là một nữ nhân biết vài đường võ công .
- Hoàng đế còn nể mình ? - Vương Lãnh Khang hận không giết cái nam nhân ngông cuồng kia rồi . Như này quả làm mất mặt hắn với Tuyết nhi



Chương 14 : Đi đòi nợ bị hoàng đế ăn sạch ( cont.)

Note* : Hợ , chương này có H , ta khuyến cáo trẻ thơ không nên đọc rồi kêu ta làm hại não thì chết . Coi như quà ta đền bù lúc vắng nàh cửa . Ta lại phải đi quét dọn lại rồi


- Hoàng đế cũng phải nể ngươi ? - Vân Tuyết lãnh đạm nói , ngữ khí trào phúng


- Ân , cha ta đến cả Hoàng đế còn niềm nở chào đón mà - Tên Phát Vĩnh Sở kia nghe thấy cũng hứng hởi mà kể .

Nàng nhíu mi , chưa ai nói với tên nà hắn chém bão cực kì nguy hiểm . Tự ngồi xuống cái ghế và rót cho mình một chén trà . Nàng niềm nở nói :

- Được , Huyết Linh đi mời hoàng đế đến đây , nói là có Vân Tuyết cô nương mời là được - Khẩu khí nàng quá mức bình thường làm Phát Vĩnh Sở giật thót người .

- Ngươi là dân tiện ti , là nữ nữ phong trần . Đời nào hoàng đế đến cái kĩ viện rách nát này được - Phát Vĩnh Sở khàn giọng lên nói , hắn không biết là có hai cặp mắt liếc hắn đến cháy hết nội tạng .

- Cần gì phải đi đâu xa , ta đã có mặt ở đây rồi - Vương Lãnh Khang phe phẩy chiết phiến ở trong tay . Nở nụ cười yêu mị , nhưng lại làm người ta lạnh sống lưng ( Là tên họ Phát vs tỷ Tuyết nhà ta * chậm rãi cười * )

Cả Phong Tuyết Lâu đồng thanh quỳ xuống và hô:

- Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế - Hắn liếc mắt nhìn mọi người đều quỳ rạp dưới chân hắn nhưng chỉ có nàng là bình thản vắt chăn ngồi thưởng trà như một vị hoàng hậu , hoàng hậu của hắn . ( Một con Long quy cắn câu , ta chuẩn bị mồi cho tỷ ta câu tiếp con nữa * cười man rợ * )

- Phát công tử , ta nghe rằng ngươi nói với tiểu Tuyết của ta rằng ngay cả ta còn nể phần dưới ngươi ? - Ngay lập tức một đạo ánh mắt không vừa ý bắn đến hắn , như muốn nói :" Ta đánh chết ngươi , tiểu Tuyết cái đầu heo nhà ngươi "

- Hoàng thượng , nô tài ... - Phát Vĩnh Sở run run nói

- Lãnh !

- Có thần - Lãnh nhanh nhẹn xuất hiện sau lưng Lãnh Khang .

- Ghi Phát Vĩnh Sở coi vua như thường dân , ỷ quyền gia đình ức hiếp dân . Thánh chỉ truyền tịch thu tài sản trả nợ cho Phong Tuyết Lâu . Trả đủ chia cho dân nghèo . Khâm thử - Lãnh Khăng mỉm cười nói , tay vẫn phe phẩy chiết phiến

" Oanh " một tiếng . Tên Họ Phát Lăn đùng ra bất tỉnh .

- Ngươi ~ - Vân Tuyết nhíu mi nói - Đi theo ta ~

Vương Lãnh Khăng cười , bước chân theo Vân Tuyết lên phòng

---------------Ta là phân tuyến cảnh sau H trên bàn ---------------------

Đẩy Vương Lãnh Khang vào , nàng xoay ra dựa vào người hắn . Hắn bất ngờ với hành động của nàng . Nhưng tay cũng thuận thế mà ôm lấy nàng . Nhưng hắn đâu ngờ mưu đồ của cái tiểu mĩ nhân là gì

Đưa chân trắng , thon dài lên cạ vào chân hắn , xích lên bộ vị của hắn rồi cạ xuống . Hạ thân như thế mà cương lên , nóng rực . Tự động buông hai vành áo của nàng xuống , lộ ra vai vai trần trắng nõn nà .

Hắn nhịn thở nhìn xuống hai vai nàng . Tay không nhịn được vuốt ve vai nàng .

- Trà ta đâu ? .... Khang ~ - Nàng quyến rũ liếm vành môi hắn

- Lãnh để ở dưới ~ - Hắn mút lấy cái lưỡi đang làm loạn của nàng .

Lưỡi hai người giao nhau qua lại , nàng mút môi hắn . Tay rần vào bộ ngực đồng của hắn . Khẽ vuốt xuống cơ bụng hoàn hảo , nàng dứt môi hắn . Cúi đầu liếm ngực hắn .

Cởi hết những gì vương lại trên người hắn , nàng quỳ xuống nhìn vào ' Tiểu Khang' đang cương lên dữ dội .

Đưa tay di di vài giọt tinh dịch còn vương lại trên đầu khấc , nàng dùng một ngón tay lướt theo chiều dài của ' tiểu khang'

- Ân ... ưm ... - Hắn không nhịn được mà rên lên , nàng quả là yêu nghiệt trời phái xuống để câu dẫn hắn mà .

- Liếm ta , Tuyết nhi - Hắn để 'tiểu khang ' chạm vào môi nàng , cổ họng không chịu được rên lên vài tiếng .

Nàng cười mị , khẽ ngậm lấy đầu khấc của 'tiểu khang' , nàng càng cho sâu vào miệng mình . 'tiểu khang' như thế càng to và lớn hơn .

Sau hồi nghịch ngợm với 'tiểu khang' . Nàng đứng dậy , ngồi lên bàn . Hai mắt nhíu mi nhìn về phía hắn .

Hắn bước tới , cởi từng lớp quần áo của nàng . Hôn lên bộ ngực nàng . Một bên bóp đôi gò bồng đào . miệng hắn liếm vào nụ hoa hồng của nàng . Hại nàng không nhịn được mà rên lên một tiếng " ân "

Khi đùa giỡn với bộ ngực sữa , hắn tìm đến tiểu nguyệt nàng . Cấm địa của nàng . Mùi vị khác với những nữ tử trước của hắn . Của nàng chỉ đem lại một hương vị ngọt ngào , hắn muốn nếm tất cả hương vị tinh dịch nàng . Một mĩ lương ngon lành .

Bế nàng lên , ' tiểu khang' khẽ đâm vào tiểu nguyệt nàng . Nàng cắn tai hắn , nói một câu tà mị :

- Khang ~

- Ân ?

- Yêu ta đi ~ . Ngay một tiếng, hắn đâm sâu vào nàng . Cảm nhận bên trong nàng . Tinh dịch tiết ra thấm đẫm ' tiểu khang ' . Hắn di chuyển mỗi lúc càng nhanh . Nâng người nàng lên , hắn bóp cặp mông nàng . Thúc một lúc càng nhanh .

- Ân ... ư .. a ..... ưm .. - nàng rên rỉ đến thở dốc

Thật là quá hảo . Hắn và nàng đi vào say mê điên cuồng . Trong phòng vọng ra tiếng xuân làm cho ai cũng phải đỏ mặt tía tai

Chương 15 : Cuộc tranh dành của hai mĩ nam + Phiên ngoại cuộc tranh dành của hai bé mập

Vương Lãnh Khang khẽ nhíu mi mở mắt . Nằm sát vào lòng hắn là cái tiểu quỷ hôm qua câu dẫn hắn - Vân Tuyết

Hắn ôm nàng , ép sát thân thể ấm áp nàng vào hắn . Tay không hẹn mà luồn đi sờ mó khắp người nàng . Nàng nhíu mi , đang mộng đẹp . Tay ngọc ngà đưa ra đánh cái tay trên người nàng rồi lẩm bẩm một câu

- Con muỗi chết tiệt . Để nãi nãi ngủ nhá !!!

Hắn phì cười vì nàng quá dễ thương . Chân ngọc nàng cư nhiên lại gác sang người hắn . Một tay chống lên giường , hắn chăm chú nhìn nàng . Thử tượng tượng nàng và hắn . Ở trên một ngọn núi phong cảnh thơ mộng . nàng đáng yêu quyến rũ gọi hắn một tiếng tướng công , hắn cũng ngọt ngào đáp lại tiếng nương tử . Sáng hắn có thể ôm nàng vào lòng , rồi nàng sẽ nấu ăn cho hắn . Tối hắn cùng nàng ân ái . Rồi sau đó nàng có mang ... Rồi có đứa con ... Sẽ bám lấy nàng đến khi lớn . ..

Khuôn mặt tối sầm nhanh chóng . Như thế khi ngủ hắn sẽ không ôm nàng được nữa .... Không thể có con . Hắn không cho phép có hài tử nào ở đây cả
( TB : Huynh cư nhiên đi ghen với hài tử ?? VLK : Nàng chỉ là của ta .!!! TB : okê okê )

Bản tính bá đạo của hắn là thế . Chỉ mình nàng thuộc về hắn . Hắn không cho ai dành nàng cả ( TB : ca ơi ca , mai mốt ca gặp hoài luôn )

Nàng xoay mình tỉnh dậy , bắt gặp ánh mắt đầy phong tình của hắn . Không nhịn mà hôn lên môi hắn .

- Nga ! . Thật là một tiểu sắc nữ nha - Vương Lãnh Khang ôn nhu cười , ở bên nàng , hắn dường như có thể cười tươi hơn là ở cạnh mấy đám phi tử của hắn . ( TB : đương nhiên rầu anh . Mấy mụ đó là hộp bút chì đủ màu mà )

Nàng sắc mặt khẽ ửng đỏ rồi đánh hắn vài cái . Hắn không nhịn được mà ôm nàng vào lòng . Hắn chỉ muốn ôm nàng mãi . Để nàng thuộc về hắn .

- Yah ! Ngươi mau đứng dậy mặc đồ nha ! . - Ô Ô .. Vân Tuyết nàng thực sự muốn đi chơi với Huyết Linh bây giờ nha .

Hắn cười cừoi , đứng dậy mặc hoàng bào . Thân ảnh màu đen vào bẩm báo hắn

- Hoàng thượng , có tin người xuất cung , các phi tử với triều thần đang loạn lên .

Nàng sau khi nghe thấy mừng húm , đuổi hắn về .

- Xuy Xuy , ngươi mau về nha !

- Nàng muốn đuổi ta về hả Tuyết nhi ? - Hắn cừoi khẽ , vuốt tóc nàng .

- Nha ! Ta còn về Tuyết Hàn biệt viện nữa nha . Ngươi mau về đi .

- Được rồi . Tối nay ta tới tìm nàng . Ngoan ngoãn đừng đi ngoài đường . - Hắn lo sợ đi ngoài đường thể nào những tên háo sắc sẽ nhìn nàng . Nàng chỉ là của hắn thôi ( TB : ôi anh thật bá đạo ... )

Một hồi xua hắn về . Nàng cấp tốc phi thân về Tuyết Hàn biệt viện hò reo Huyết Linh . Huyết Linh đầu tóc rối bù nhìn nàng , mắt lơ mơ buồn ngủ .

- Chủ nhân .. ĐỪNG HÀNH TA NỮA ! - Huyết Linh lại chui vào chăn ngủ ngon lành , mặc kệ Vân Tuyết nàng hò reo nàng .

Sau mọt nén nhang hò Huyết Linh . Nàng cuối cùng cũng kéo được cái tiểu nô tỳ lười biếng này ra khỏi Tuyết Hàn Biệt Viện .

Hô Hô , cuộc dạo phố bắt đầu .

Đi trên đường , ai cũng nhìn nàng chăm chú . Ôi thật là ngại cho nàng . Được làm minh tinh sướng ghê ( TB : nàng ấy thật là biến thái =v=" Ý ta lộn .. Tự kỷ mức độ cao . VT : )

Những công tử thì đi đứng đâm sầm vào rạp hàng người ta . Có kẻ ý ới vô sỉ giữa thanh niên bạch nhật mà hò reo la hét nàng . Huyết Linh đi bên cạnh cũng ngán ngẫm .

Đi đến chợ , nàng với Huyết Linh tung tăng từ hàng này sang hàng khác . Từ xa trên mái ngói , Hàn Quân Kiên lạnh lẽo đứng cùng thuộc hạ nhìn xuống nàng . Hắn đã đi tìm nàng từ mấy tháng trước . Nhìn nàng trong kĩ viện làm nữ tử phong trần làm lòng hắn đau như cắt . Nhưng hắn sẽ đem nàng về tay hắn . Rồi khoá nàng lại , chỉ để một mình hắn yêu . Không để ai biết đến sự hiện diện của nàng . Chỉ hắn , chỉ mình hắn biết thôi .

Từ xa trên tửu lâu , một mâu quang nóng bỏng của một nam nhân nóng bỏng không kém cũng nhìn nàng . Đôi mắt tràn đầy sủng nịnh . Khoé môi lúc nào cũng tươi cười . Bàn tay đưa lên như muốn vuốt ve nàng . Nhưng chỉ là từ xa . Hắn - Vương Lãnh Kỳ đã nhất kiến chung tình với nàng . Từ sau khi cùng nàng mây mưa . Hắn về lại vương phủ . Lúc nào cũng nghĩ đến nàng . Khi mây mưa với nữ nhân khác . hắn chỉ cảm nhận được sự ghê tởm ở trong đó . Bọn họ dùng để phát tiết , còn nàng dùng để yêu . Đôi mắt liếc qua vô số nam nhân mắt trái tim lồm bộp nhìn nàng .

- Viễn .. Ta không muốn bọn họ nhìn nàng nữa .

- Nô tài hiểu .

Nàng như chú sóc nhỏ bé chạy qua hàng này hàng nọ . Mua về hơn hai chục cái vòng tay cho lâu viện nàng . 5 vòng cổ cho sát thủ kiêm nam sủng của nàng . Miệng ngậm hồ lô đường . Huyết Linh đằng sau lờ đờ bước .

- Nga ! Huyết Linh lên trên Vu Xuân núi chơi không , ta nghe có đồi hoa oải hương cực đẹp ở đó .

Hai người cùng phi thân theo hướng núi Vu Xuân mà đi . Đương nhiên trên nóc nhà có mười cái nam nhân mặc hác y bám theo . Ở dưới có mười cái nam nhân hoàng y bám đuôi theo luôn ( TB : =] ... )
Nhìn thấy cả một đồng hoa ở kia , nàng không nhịn được mà khẽ tháo giày với dây lụa mượt mà kia . Gió thổi bay mái tóc nàng với bộ váy nàng lên . Từng bước đi trên hoa , nàng xoay một vòng lại . Hai mắt híu lại vì cười , đương nhiên nụ cười trên môi thực mỹ lễ xinh đẹp .

Hai cái đại nam nhân bám theo vì thé mà trống ngực cũng đập thình thịch mà theo dõi nàng . Cả hai đều cùng bước ra một lúc . Kêu tên nàng :

- Tuyết nhi . - Hàn Quân Kiên với Vương Lãnh Kỳ kêu lên . Nàng giật mình quay lại .

" Chết ta rồi .. Hai cái đại soái ca "

Khi đồng thanh nói , hai cái đại nam nhân lắc mình đã đến trước nàng ,hai mắt trừng nhau .

- Hắn là ai hả Tuyết nhi ? - Lại đồng thanh

Nàng nuốt nước bọt ức một cái . Chỉ về phía Hàn Quân Kiên .

- Nga ~ . Hắn là Hàn Quân Kiên , cung chủ Huyết cung nga ~ ..

Rồi nàng lại chỉ tay sang Vương Lãnh Kỳ .

- Vương gia Vương Lãnh Kỳ nga ~

Hai đại mỹ soái ca trừng nhau đến bức người xung quanh . Rồi lại đồng thanh la hét .

- Hắn là gì của nàng ?!?!

- Ách .. ta ..

Ngay lúc nàng còn bập bẹ nói , hai đại nam nhân lại trừng nhau . Rồi lại tiếp tục sự kiện đồng thanh .

- Ta là phu quân của nàng !!!!

- Ách , cái này hai vị soái ca ... ~ - nàng mở miệng hoà giải

- Im !!! .. - Ô ô ô .. Hai vị mỹ nam trừng nàng thật là đáng sợ nga ~ ..

Cả hai người không hẹn mà nắm lấy tay nàng . La hét

- Nàng là của ta !! - Tập 2

- Của ta !! - Tập 3

- Của ta mà !! - Tập 4 ( )

- Buông tay ngươi ra !! Nàng là của ta !! ( Tâp 5 )

Nàng bị kéo qua kéo lại như món đồ chơi , nhịn nhực quá lâu nên cơn tức giận bùng nổ . Hất tay hai nam nhân rồi thét lên

- Mệt . Ta là của ta . Huyết Linh . Về .

Xúc tích ngắn gọn bước đi . Để lại thuộc hạ và hai cái nam nhân đơ ra .

Khi bóng dáng nàng khuất . Hai người mới quay lại trừng nhau .

- Nàng là của ta !!

Rồi quay lưng la hét thuộc hạ đi về .




Nga ~ . Bây h là phiên ngoại hai bé tranh giành bé kia :> .. Các nàng tự đoán ai với ai nhá . Ai đoán được bé nào ra bé nào ta thưởng tem chap sau

Trên đồng cỏ xanh biếc . Có một bé mặc đồ tiểu hồng phấn 3 tuổi . Hai mắt to tròn , môi xinh xinh anh đào . Mặt trắng cutie ngồi vuốt ve chú thỏ mắt to tròn xinh hổng kém . Đang yên lành cho bé thỏ ăn thì đâu ra hai bé mập chạy đến .

Một bé mặc bộ oa nhi màu lam . Phong thái rất khác người , có chút lạnh lùng dễ thương . Tầm 4 tuổi chạy bịch bịch đến

Một bé khác mặc bộ màu hoàng . Phong thái có chút ma mị . Đúng là gien từ bé . Hai mắt nhíu lại chỉ tập trung về bé xinh xinh đang chơi thỏ . Thanh âm chạy bịch bịch đến .

Hai cái tiểu oa nhi trừng nhau . Chạy đến bé xinh xinh kia . Rôiì hai bé bắt đầu tấn công .

- Nga ~ .. Tuyết nhi có thích ta hông - Bé màu lam tấn công bé xinh xinh .

Bé xinh xinh rủ rão gật đầu , rồi lại cúi gằm đầu xuống vuốt ve bé thỏ trắng .

Bé màu lam tự đắc hếch mặt về bé màu hoàng .

- Nga ! .. Mai mốt ta cưới Tuyết nhi nha ~ - Bé màu hoàng cũng không thua kém gì

Bé xinh xinh lại ảo não gật đầu .

- Hứ , tên kia , nàng nàz của ta nhớ !! - Bé màu lam bắt đầu hò hét

- Nàz của ta~ - Bé hoàng không thua kém gì .

- Của ta ~

- Của ta cơ ~

Mặt bé xinh xinh tối sầm lại . Thân ảnh lắc lư theo hai cái tiểu mỹ nam tranh dành bé . Bé thỏ vừa gặm cỏ vừa ngước mắt lên nhìn .

Một hồi kéo qua kéo lại . Bé xinh không chịu được liền tống cho hai bé hai quyền đấm vào đầu .

- Ta . nà . của . ta ~ - Gằn ra mấy chữ bập bẹ , nàng ôm bé thỏ lạch bạch chạy đi .

Còn hai bé lam hoàng sụt sịt mũi . Miệng vẫn đồng thanh nói

- Nàng là của ta đấy nớ ~ - Rồi cong đít chạy về nhà mỗi người .


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro