Phần 12 : Kẻ Đào Mộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Vù *

Lấy Tử Nhiên làm trung tâm, cô phát ra nguồn dị năng gió cực mạnh.

Như một cơn lốc xoáy, mọi phi dao của gã lv.2 đã bị đánh bay.

Nhưng về cơ bản, đã cấp 2 thì khả năng chiến đấu không đơn thuần chỉ có mỗi như vậy. Giống như gã Oliver vậy, Oliver có khả năng bạo phát cận chiến cực mạnh với những đòn tấn công như mưa không ngừng trút xuống. Đến giờ Tử Nhiên vẫn còn cảm giác áp lực trong trận chiến ấy.

Nhưng giờ thì đã khác, Tử Nhiên cũng đã Lv.2 rồi mà.

" Gió Tây ! " - Cá Koi từ trong không gian ảo bỗng nhiên chui ra, bay về phía kẻ địch ngay lập tức.

" Cái thứ quái gì vậy ? " - Gã ta hoảng sợ trước sinh vật kì lạ bất ngờ xuất hiện. Ngay lập tức móc ra phi dao ném về phía cá Koi. Nhưng cá Koi bản thể vốn là tinh linh gió nên mọi đòn đánh của gã hầu như đều bay xuyên qua nó, không để lại chút thương tích nào hết.

Ai lại đánh chết được gió kia cơ chứ ?

Cá Koi thuận buồm xuôi gió bay đánh trúng vào hắn ta. Nhanh chóng hộc một ngụm máu lớn xuống đất, chưa kịp địch hình lại thì đón lấy hắn chính là liên hoàn Phong Nhận ( đao gió ) của Tử Nhiên.

Kết cục cuối cùng là chưa bày ra thực lực thực sự của mình thì gã ta đã chết mất rồi.

------------------------
" Hắn ... hắn ta lại đến nữa rồi !!! "

" Không thể ... Tại sao hắn lại xuất hiện kia cơ chứ ?!? "

" Lần này sẽ là ai phải chết ? Không phải là ta phải không ... ? Ta vô tội mà ... "

Đám người hỗn loạn, giày xéo, dẫm đạp lên nhau để chạy trốn. Quang cảnh hỗn độn, trên khuôn mặt khắp đám người lưu dân đều dính lấy hai chữ sợ hãi kéo dài. Trẻ con thì khóc thét, người già thì vất lấy cả cây gậy chống lưng, bằng mọi sức lực bình sinh chạy lấy tìm cho mình chút ít sinh cơ.

Bọn họ tựa như thấy phải một con quỷ dữ từ địa ngục chui ra vậy ?

Nếu ngươi bám lấy một người trong số họ rồi hỏi lấy câu đó, chắc chắn câu trả lời là : " Hắn còn đáng sợ hơn bất cứ con quỷ nào chui ra từ trong địa ngục !!! "

Nhưng thật sự, thứ khiến đám người chạy thục mạng như vậy, là một ông già.

Chỉ là một ông già ...

Với cặp kính tròn trên đôi mắt đã mờ. Làn da trên đôi bàn tay nhăn nheo. Tay còn cầm lấy một cây gậy gỗ để chống đất khi di chuyển. Mái tóc đã điểm lấy vài sợi bạc xơ, trên người mặc lấy một bộ y phục màu đen tuyền đầy tang thương.

Sự hiện diện của ông như sự bùng nổ với dân chúng. Đôi lập với vẻ ngoài vô hại của mình.

Đôi mắt đang nhắm nghiền lấy cùng nụ cười hiền lành trên môi. Con mắt đang nhắm lấy bỗng nhiên từ từ hé mở ra. Con ngươi đen kịt tựa như bóng đêm thuần khiết vậy ... Từ từ di chuyển trong con ngươi chính là một ấn đồ hình thanh giá, đang không ngừng phát ra bóng tối ảm đạm.

Trên cổ tay của ông ấy, có một ấn đồ hình tròn đang xoay chuyển. Giống như của Tử Nhiên vậy.

Chỉ rằng, giữa trung tâm của vòng tròn ấy chính là một chiếc quan tài.

Người ta gọi ông là ... Kẻ đào mộ.

" Ngày mai là sự kiện Huyết Nguyệt rồi a ~ Mong là sẽ có nhiều người chết chút ... Như vậy mới đông người để chôn ... "

----------------------
Xong cuộc chiến đấu. Tử Nhiên đã để Yan và Thiên Long trở về sớm nghỉ ngơi, vì ngay nửa đêm nay thôi sự kiện sẽ ập đến, trong suốt 24h tiếp theo không dễ đang nghỉ ngơi chút nào. Còn cô sẽ đi dạo quanh thị trấn ngươi lưu vong chút. Ở dị giới ngày thứ 9 nên hầu như cô đã thích nghi được phần nào với phong cách ăn uống ở thế giới này. Đương nhiên trong Cửa Hàng Hệ Thống đã cho ra mục Siêu Thị nên bình thường mọi thứ cô có thể đơn giản hối đoán ra. Và nếu rảnh rỗi, Tử Nhiên sẽ mua đồ ăn trong siêu thị rồi bán lại cho người lưu vong với giá cao hơn.

Nhưng ngay sau đó 6 tiếng đồng hồ, Hệ Thống đã đưa ra luật lệ rằng trong một ngày không được bán lại đồ với quá số lượng quy định cho người khác. Vậy nên kế hoạch khai thác não châu bằng cách an toàn đã bị đổ bể. Đương nhiên Tử Nhiên cũng đã phần nào dự tính được trước điều này rồi. Không thể nào có chuyện người dùng khai thác lỗi hệ thống trắng trợn như vậy.

Và qua lần thử nghiệm này, Tử Nhiên đã an tâm được một điều là : Cô là đợt đầu tiên sử dụng ứng dụng này. Vì lỗi này rất dễ tìm ra, nhưng chỉ khi Tử Nhiên dùng nó, hệ thống mới bắt đầu cập nhập vá lỗi. Vậy là trước đó không ai biết điều này ? Hoặc là không hề có " trước đó " vì cô chính là người dùng đầu tiên và cũng là người đầu tiên tìm ra lỗi.

Do vậy, những người sử dụng ứng dụng Door khác chắc cấp độ cũng không quá cao hơn cô.

Đơn giản là đi dạo quanh trấn thôi, nhưng Tử Nhiên cũng gặp được không ít chuyện thú vị. Ví dụ như một cô bé bị một lũ lưu dân tởm lợm lôi vào một trong con hẻm nhỏ " hành xử " nhằm thoả mãn dục vọng cá nhân. Tử Nhiên đơn giản cũng chỉ liếc mắt nhìn qua cô bé ấy thôi. " Có một vết bớt trên cổ ... " - Nhẹ nhàng ghi nhớ lấy dấu ấn nhận diện đó, Tử Nhiên tiếp tục di chuyển.

Vì sau ngày hôm nay ... mọi thứ sẽ thay đổi ...

Mọi thù hận, khát vọng ẩn sâu trong con người sẽ nở ra như một đoá hoa...

Trỗi dậy bởi mặt trăng ...

" Có lẽ ta phải trở về nghỉ ngơi thôi ... " - Tử Nhiên nghĩ.

Sự Kiện Huyết Nguyệt : 05:28:04

Sự Kiện Huyết Nguyệt 03:48:16

Sự Kiện Huyết Nguyệt 01:15:33

Sự Kiện Huyết Nguyệt 00:05:00

Trong con hẻm nhỏ, một cô bé với vết bớt trên cổ, đang nằm im tựa như một xác chết vậy, điều duy nhất chứng minh sự tồn tại ấy chính là hơi thở vẫn còn đều đặn với bộ ngực phập phồng lên xuống. Cô bé đng ngập ngụa trong đán chất thải của lũ đàn ông ban nãy, chúng chơi cô như một món đồ chơi có hạn sử dụng vậy.

Đã 2 ngày rồi ... Cô chưa ăn gì cả ... Rất đói ...

Rất đói a ~ ...

Ánh mắt đen vô hồn của cô bé dần dần chuyển sang màu đỏ tươi như máu. Trên mặt bắt đầu lan tràn lấy những đường vân kì lạ xuất phát ra từ cổ. Những đường vân ấy bắt đầu lơ lửng ra khỏi khuôn mặt của cô, xoắn lại một cách lạ kì với nhau, rồi hoá lấy thành vật thể.

Một chiếc mặt nạ ... với những đường nét hoa văn cầu kì ...

Mặt nạ áp lên khuôn mặt nhem nhuốc bẩn thỉu của cô bé

Đôi mắt đỏ như huyết loé sáng lên một vầng hào quang kì dị. Ẩn chứa lấy sự điên loạn và tàn bạo.

Cơ thể trôi nổi trên trời, cũng những tia máu bay lơ lửng xung quanh.

Sự Kiện Huyết Nguyệt Bắt Đầu
> Diễn Tả : Ánh trăng đỏ rực đổ xuống, đánh thức lấy sức mạnh từ bên trong nội tâm mỗi người. Hãy là người tồn tại và chiến thắng đến khi sang ngày mới.
> Nội Dung : Nữ Thần Huyết Nguyệt sẽ phát năng lượng đến các con dân một cách ngẫu nhiên xuống bên dưới. Riêng người chơi 100% được phát. Mang đến sự bạo loạn từ bên trong ...
- Tăng sức mạnh dựa theo sức mạnh nội tâm
- Sở hữu mặt nạ Huyết Nguyệt
- Sở hữu năng lực " Huyết Nguyệt . Tạm thời "

> Phần thưởng
- Top.1 : Cơ Thạch - Ma Thành Huyết Nguyệt
- Top.2 : Cơ Thạch - Phố Huyết Nguyệt
- Top.3 : Túi Vũ Khí. Huyết Nguyệt ( Tự Chọn )
- Top 1~100 : Nhận lấy Mặt Nạ Huyết Nguyệt và năng lực Huyết Nguyệt vĩnh cửu
- Top 101~300 : Nhận Mặt Nạ Huyết Nguyệt
- Top 1~1000 : Nhận 1000 não châu lv.1
- Top 1001 ~ : Nhận 150 não châu lv.1

> Cách Thức :
- Kích sát kẻ bị Huyết Nguyệt chiếm giữ ( 3đ)
- Kích sát Vong hồn Huyết Nguyệt (1đ)
- Kích sát Quái Vật Huyết Nguyệt (30đ)
- Tìm tinh thể Huyết Nguyệt (2đ)
- Đánh bại tướng Huyết Nguyệt (150đ)
- Tìm ra !?(/")&@~<* ( 5000đ)

> Người chơi có thể trao quyền tham gia cho dân dị giới bằng cách điền tên họ vào khung yêu cầu ...

Một âm thanh vang lên trong đầu khiến Tử Nhiên bị giật mình tỉnh giấc, nhanh chóng rời giường rồi đọc lấy tin tức. Ngoài cửa sổ kia mặt trăng đang bắt đầu dâng lên. Sự kiện diễn ra trong 1 ngày vậy trong 1 ngày này không có mặt trời hay họp chợ nữa. Chỉ có ánh trăng máu không ngừng xuất hiện.

Mặt trăng đang toả ra thứ hào quang kì dị, lạ lùng đến khó tả. Sau khi điền Thiên Long và Yan vào phiếu của mình. Cô tính gọi cả hai họ dậy. Nhưng khi vào trong phòng thì cả hai người đều đang ở trong trạng thái khác nhau.

Thiên Long vẫn đang ngủ, nhưng trên mặt thì đã sớm đeo lên một chiếc mặt nạ. Một chiếc mặt nạ vô định hình, không có bất cứ kí hiệu hay hình dáng riêng biệt nào hết.

Còn Yan thì cả cơ thể trôi nổi giữa không trung, trên người đang tụ tập lấy những tia máu không ngừng bay qua bay lại.

Không kịp chạy đến kiểm tra Yan, thì Tử Nhiên nhận ra, trên cơ thể cô bắt đầu có những dấu hiệu lạ ...

Những đường vân chạy dọc từ cổ ra, loan ra khắp cả khuôn mặt của cô , rồi dần dần tách bay ra ngoài, hình thành lấy một chiếc mặt nạ trắng. Ngay lập tức chiếc mặt nạ ập vào mặt của mình, mọi thứ bắt đầu tối sầm lại ...

-------------------------
" Tít tít tít ... "
* Bốp *
Chiếc đồng hồ báo thức đáng thương lại lần nữa bị Tử Nhiên ném vào góc tường.

" Quả nhiên là một giấc mơ kì lạ ... " - Tử Nhiên lẩm bẩm lấy trong miệng. Xách theo tập bản thảo của mình trong tay, nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo, cô đi ra ngoài.

Hôm nay trời đẹp thật, Tử Nhiên thích khí trời kiểu này, không nắng, không mưa, cả bầu trời chỉ toàn một màu đen kịt âm u lẫn gió. Không thấy mặt trời đâu hết ta ...

" Bản thảo truyện kì này như thế là không được, tôi muốn cô viết lại và có ý thức tự kiểm điểm lại bản thân mình " - Người ngồi trên ghế trường phòng nói với Tử Nhiên, ném bản thảo cô xuống mặt bàn, chân gác trên ghế, mặt lộ vẻ phiền muộn thường thấy.

" Vâng tôi hiểu rồi, tôi sẽ chỉnh sửa ngay. " - Tử Nhiên rối rít nói rồi đi ra ngoài.

Từ Nhiên vào trong nhà vệ sinh rửa mặt lấy chút tỉnh táo. Dạo này cô ngủ không được đầy đủ cho lắm, lúc nào cũng phải lo lắng cho mình công việc.

Nhìn lấy người con gái trong gương ...

Khuôn mặt xinh xắn hồi đi học lúc bấy giờ nay đã khá tiều tuỵ, thiếu sức sống, tóc xơ lấy và bù xù. Làn da nhợt nhạt với đôi mắt thâm quầng ...

Từ khi nào mình xấu xí đến vậy ...

Nhẹ chạm tay vào chiếc gương treo ở bồn rửa mặt.

" Nếu được xinh đẹp và mạnh mẽ như trong giấc mơ của bản thân ... thì sẽ tốt hơn ... "

Giấc mơ ?!? Giấc mơ nào vậy ?

Tử Nhiên đi ra khỏi nhà vệ sinh nữ.

" Kìa, là cô ta đó ... Nhân viên phụ trách phần truyện chữ ... Trông cô ta thật thảm hại a ~ "
" Sống mãi trong thế giới mộng mơ ở truyện tranh là không tốt đâu cô gái ~ "
" Trông khuôn mặt tiều tuỵ ấy kìa, mai sau có dạy con cái thì đừng để nó vào ngày sách truyện a ~ Trông mệt mỏi quá à ? ~ "

" Nghe đâu lương cô ta còn chẳng đủ sống ? "
" Sắp bị đuổi việc rồi đấy bố, làm việc không đủ chỉ tiêu, nộp trễ, ... "

Từ Nhiên đạm mạc đi qua. Nhưng không biết cô đang phẫn uất thế nào nữa ~ Ngày nào cũng như thế ...

" Tít Tít Tít "
* Bốp *
" Cô ấy kìa, hot girl công ti ta đây chứ đâu ? Hôm nay mọi người xem công chúa có gì mới nào ? "
" Là tóc bết chưa gội đầu đó ~ Á hahahahahahaha ... "

" Tít Tít Tít "
* Bốp *
" Ủa đâu ra mùi gì thúi ghê quá "
" Bộ đồ ba ngày chưa giặt của công chúa Tử Nhiên đó má ~ "
" Mau quỳ xuống hít lấy hít để đi, vì ngày mai bộ đồ này sẽ thúi ở một đẳng cấp khác ~ "

" Tít tít tít ... "
Tử Nhiên nằm im không động đậy ... Cô quá mệt mỏi rồi ...

" Thưa trưởng phòng, tôi muốn xin nghỉ việc ... Đây là đơn xin của tôi ..." - Tử Nhiên chìa đến một đơn xin nghỉ nắn nót.

Ngay lập tức, đơn xin bị ném trả lại vào mặt cô ...

" Cô nghĩ thích nghỉ thì nghỉ hả !!! Đây là công ti không ... "

Tử Nhiên không nói không rằng đi đến bên cửa sổ lớn ...

" Này Tử Nhiên ! Cô có nghe thấy tôi nói cái gì không thế ? Từ khi cô có thái độ không tôn trọng người khác như vậy hả ? Cô có biết ... "

Hôm nay là ngày thứ 4 cô không thấy mặt trời rồi ... Từ khi nào trời sắc cứ âm u mãi như vậy ? Mặt trời đã biến mất rồi ư ? Cô nhìn lấy bản thân mình phản chiếu mờ nhạt qua cửa kính ...

Bất giác cầm lấy con dao rọc giấy ngay bên cạnh bàn, cô đến bên cạnh gã trưởng phòng thân yêu

" Này ... Cô đang làm gì thế ? Cô không được ... Ọc ... "

Hắn ta ôm cổ của mình, máu không ngừng túa lua chảy ra ...

Nhưng ... Không có gì xảy ra tiếp theo ...

" Á á á. Trưởng phòng chết rồi ! Tử Nhiên cô ta giết ông ấy !!! " - Tiếng hét thất thanh vang lên từ một cô nhân viên. Khuôn mặt đẫm máu của Tử Nhiên lộ ra một nụ cười nhẹ ...

Từ trong sâu thẳm nội tâm của cô ... Cô ghét nhất chính là cuộc sống quy tắc này

Không ngừng thám hiểm, khám phá lấy thế giới mới ... Mới chính là Tử Nhiên thật sự ...

Bầu trời đầy mây mù bỗng dần dần bị xua tan đi, để lộ nguồn sáng cho nhân loại

Một mặt trăng màu đỏ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro