[Xuyên không] Thế giới mới mà tôi thuộc về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Nguyễn Đức Tuyên năm nay tôi 20 tuổi, hiện tại tôi đang sống trong một nhà trọ ở trong một thị trấn nhỏ , cuộc sống hàng ngày của tôi bình thường đến nỗi không có hứng thú với những điều xảy ra xung quanh tôi .Công việc của tôi khá là thú vị , tôi đi học đi làm về là bu luôn vào cái máy game rồi chơi game cả ngày hoặc cấm nét thâu đêm sau đó thì có mấy lần bị đuổi việc do mê game vì thế tôi mới thuê nhà trọ rẻ tiền gần trường học của mình nên phải tự chi phí cho bản thân một chút chứ nhỉ, nói vậy chứ chỉ là mua đồ ăn liền là xong một bữa còn hôm nào sang lắm cũng chỉ là đến quán nhỏ hoặc quán ven đường để ăn tô phở, hủ tiếu hay món gì đó thôi nên cũng rãnh.

Tôi đang ngoài trước máy tính (tác: hiểu rồi ha), " Lạch cạch .... cạch ...cạch ....."

Tôi nói to: "Bọn này gà vãi , đồ thì yếu mà đòi solo với anh mày à".

Tôi gián mặt vào cái màn hình mấy tính , vừa lảm nhảm mấy câu vừa hét len vì phấn khích vài đứa trong game vì chơi gà quá mà còn láo bố (tác: bình tỉnh đi tưởng thần kinh đó).
 
Tự nhiên cái bụng nó kêu "Ọc .... ọc .... "
 
Tôi nghĩ: "Tsh ... đói bụng rồi , sao nhanh thế nhỉ".

Tôi nói: "À mấy giờ rồi ta?". Vừa nói tôi vừa liếc nhìn cái đồng hồ ở một góc của cái máy tính.

  Tôi than: "trời 11h tối rồi à , nhanh vậy ta lúc mình chơi là 5h chiều cũng 6h đồng hồ rồi nhỉ nhanh phải kiếm gì đó bỏ vào bụng đã đói quá đi".

Tôi để treo máy tính trong phòng, đứng dậy lấy tay phủi nhẹ vào cái quần rồi đi vào nhà bếp . Tôi mở cánh cửa tủ ra: "trời hết đồ ăn rồi , lại phải đi mua đồ ăn nữa".

Song tôi đóng cái tủ lại và đi về phía cái cột treo và cầm cái áo khoác mặc lên người , tôi từ từ mở cánh cửa rồi bước ra ngoài.

Cả khu tôi bao trùm một màu đen tít xa chỗ tôi tầm 300 hay 400m mới xuất hiện mấy cây cột có đèn vì đèn đường khu này mới sửa , tôi ngước lên nhìn bầu trời một cách đầy mệt mỏi nghĩ: "hôm nay nhiều sao hơn mọi lần chắc mai nắng to lắm nhỉ" .

Tôi không nghĩ ngợi nữa tôi đi tới tiệm tạp hóa mà tôi hay mua đồ ăn vặt và mấy shop nhỏ mua đồ ăn liền.

Tôi nghĩ: " Có lẽ nên đổi món ăn mới thôi , mình cũng ngấy cái món mì hay phở ăn liền rồi chắc hôm nay mình sẽ ăn cơm hộp và vài hộp sữa để đổi không khí quá".

Vừa đi vừa nghĩ thì có vài cơn gió nhẹ lưới qua tôi và sự yên tĩnh đó đến khó chịu làm tôi có cảm giác không lành sẽ xảy ra cái gì đối với mình ( Tác : chuẩn rồi đó ,ngươi sắp chết rồi đó main hi hi ) tôi bước từng bước trên con đường và chẳng mấy chốc tôi đã đứng trước cửa của shop nhỏ, tôi mở cách cửa và từ từ bước vào tiệm .

Người bán hàng: "Chào quý khách".

Người bán hàng cúi chào khi tôi bước vào tuy nhiên tôi lại chẳng quan tâm đến việc đó và bước đến dãy bán đồ ăn liền , tôi lấy hai ba loại bánh mì và tiếp tục ra dãy bán sữa để mua.
Xong xuôi tôi đem đồ ra quầy để tính tiền .
Tôi bước ra khỏi cửa tiệm với cái tui nilon đang chứa bữa tối của mình hôm nay .

Đi về tôi nghĩ:" Hmm tí nữa có nên đi săn con rồng hay là đi giết con golem chúa ? Con nào nhiều tỉ lệ rớt đồ ra nhiều hơn nhỉ ?? Khó khắn quá". Tôi cau mày vừa đi vừa suy nghĩ mình nên làm gì khi về nhà .
"Bim...bim .... "

Một chiếc xe lao về phía tôi và đâm tôi bay một đoạn 6- 7 mét .....

Túi đồ ăn của tôi nát bét , sữa chảy ra thành vũng ( tác : các chú cấm nghĩ bậy nhưng chắc đúng ) dưới bánh của chiếc xe . Trong khi tôi thì đang bất ngờ không biết việc gì đang xảy ra đầu và chân tôi đau nhói , một cái chân bị kẹt dưới bánh xe rồi tôi nghĩ: " nhìn tôi bây giờ chẳng khác mấy thằng cha trong phim kinh dị mà tôi từng xem" .Mắt tôi nặng trĩu và nhìn mọi thứ đều màu đỏ rồi mờ dần đi , tôi rán đưa tay lên dù chảy máu be bét , thấp thoáng tôi lại nhìn thấy những cái bóng bu vào tôi đôi lúc lại chớp chớp ánh đèn .... họ đang chụp ảnh. Miệng tôi nhép không thành tiếng: "Cứ..u t...ô....i..!!".

Tôi cố noid từng từ nhưng tôi có cảm giác như mình chẳng còn tí hơi nào , tôi buông thõng tay đập xuống đất , nhắm mắt lại và chỉ còn chờ chết .

Một cái chết bất ngờ và đột ngột xảy ra với chính tôi thật đau đơn ...

Bỗng tôi thấy mình trong một không gian đen kịt và trước mặt tôi một chiếc cửa kì lạ .

Tôi liều mình mở cửa ra thì xuất hiện một vòng ma thuật màu đen xuất hiện và đương nhiên chính cái vòng ma thuật đó càng làm tôi thêm lo lắng hơn, tôi bước từng bước vào cánh cửa và tôi biến mất rồi đột ngột tôi xuất hiện ở một không gian khác , ánh sáng chói của nó đột ngột quá khiên tôi nhắm mắt ngay khi đến không gian đó , sau khi quen với thứ ánh sáng đó tôi từ từ mở mắt ra xem có gì ở đó không thì tôi thấy mình đang ở trong một căn phòng nhỏ giống như một phòng trà vậy  có lẽ tôi đúng vì giữa phòng có cái bàn thấp trên bàn là bộ đồ dùng để uống trà .

Và đương nhiên đó không phải là điêu khiến tôi ngạc nhiên mà cách làm tôi thấy hư cấu nhất là thứ khói như sương bay dưới chân tôi mà không bay lên cao hơn và có cả vòng sáng trên đầu.

Tôi bắt đầu nghĩ lại và nó vốn dĩ đã hư cấu từ khi tôi thấy tôi và một cánh cửa lơ lửng trong một không gian tối om rồi nên bây giờ tôi chẳng còn suy nghĩ đến việc mây lạ trong nhà nữa.

Thần: "Cậu đến sớm hơn ta tưởng đấy Nguyễn Đức Tuyên ??".

Tiếng của ai đó đột ngột xuất hiện làm tôi giật mình , tôi loay hoay nhìn xung quanh xem tiếng nói của ai và nó được phát ra ở đâu nhưng tôi không thấy bóng dáng ai cả.

Tôi hét lên: "Ai vậy ??? Sao biết tên tôi và ngươi đang trốn ở chỗ nào ra mặt đi tên hèn" .
Thần: "Ngươi không biết xưng hô với những người lớn tuổi hơn mình hả nhóc?".

Tôi giật mình khi thấy một ông lão xuất hiện ngay sau tôi , râu lão dài phải đến bụng và trắng muối , lão mặc bộ đồ giống với mấy pháp sư trong game nhưng màu trắng và không mũ cùng với hai cái ống tay dài và rộng , một bên tay lão cầm một cây trượng màu vàng gắn kim cương, trên đầu trượng là một quả cầu kì lạ đang chuyển động nhìn rất ngầu.

Tôi đang mải mê nhìn cái trượng thì lão thốt lên với một giọng ... đùa giỡn: "Người nhìn chằm chằm vào ta là có ý gì vậy không lẽ ngươi muốn dê ta?".

Tôi cứng người rồi nói: "Ông nói cái quái gì thế ? Tôi đang nhìn cái gậy ông cầm kia kìa . Mà ông là ai ?".

Ông già cười mỉm rồi nói tiếp: " Ta là vị thần tối cao nhất của vũ trụ và ta muốn xin lỗi ngươi vì ta mà đã dẫn đến cái chết của người mặc dù người đưa người lên đây không phải là ta ho ho ho" . ( Tác : ý ông già này là người mang tên đó lên đây là anh lái sờ xe kia )

Tôi ngườm ổng nghĩ:" A ! Hóa ra ông là thằng làm tôi về cạp đất ở với giun à,đương nhiên tôi sẽ không nói vì dù sao ông ta là thần mà nói linh tinh là ổng lại cho tôi thăng thêm lần nữa thì ăn cám mà sống quá.

Lão tiếp tục nói và ko để cho tôi chèn vào lời của lão: "Dù sao người có lỗi vẫn là ta nên để ta lỗi ta sẽ cho người được hồi sinh , nhóc con".

Tôi ngạc nhiên nói: "Hồi sinh ????!??? Ông nói tôi có thể hồi sinh lại thế giới cũ ư !????" .

Thần: "À không . Đương nhiên ngươi sẽ được hồi sinh nhưng sẽ không phải thế giới ngươi từng sống mà là một thế giới khác", Lão trả lời tôi một cách bình thản.

  Tôi cười nói: " Thế giới khác ư !!?? Ý ông là không phải thế giới tôi từng sống !?".

  Tôi nghĩ: "Tôi có cảm giác như từng lời nói của lão thốt ra đều khiên tôi kinh ngạc và quả thực nếu là thế giới khác thì có lẽ tôi sẽ kiếm được nhiều thú vui cho bản thân mình vì vậy tôi cố kìm nén cảm xúc của mình lại" .

Lão nhìn tôi rồi nói tiếp: "Có lẽ ngươi đã chấp nhận việc hồi sinh ở thế giới khác rồi nhỉ ?".
Tôi đứng đó nhắm mắt vẻ đăm chiêu rồi gật gù như thể " Ừ ! Đúng rồi tôi sẽ chấp nhận thế giới mới vậy ! ".

  Thần: "Vậy ta sẽ bắt đầu nhé ! Người có thể nói về thế giới người muốn hồi sinh cho ta biết , ta sẽ đưa ngươi đến như lời nói của ngươi".

Tôi nói: "Hmmm ! Vậy ông hãy cho tôi đến thế giới của kiếm, võ thuật và phép thuật được không ? Với lại cho tôi mấy món đồ xịn và túi đồ vô hạn nhé và Tiền bạc chắc không cần nhiều đâu".

Thần nhìn tôi: "ohhhh ! Ta hiểu rồi , lời nói của ngươi đã được chập nhận . Sau đó lão gõ gậy xuống cái sàn một tiếng " bụp " , một hộp gỗ dài 110cm, Sau đó lão để cái trượng lơ lửng và đưa hai tay ra mở cái hộp ra . Xuất hiện trước mắt tôi lúc này là ba thanh kiếm".

Đúng ! Một ba thanh kiếm đầy sức mạnh và quyền năng của sự thống trị . Ba Thanh kiếm nhìn rất tuyệt vời đến nỗi tôi không dám nghĩ là nó có thể tồn tại và xuất hiện trước mắt tôi . Ba Thanh kiếm đó có cái tên nghe thôi cũng đủ hiểu sức mạnh của nó là như thế nào rồi Katana đen (sát thần nguyệt kiếm),Wakizashi xanh đen (chảm thần nguyệt kiếm) và tanto đen (tà thần nguyệt đao).

  Ở gần chuôi kiếm tando đen là hình đầu của một con rồng,wakazashi là hình một con quỷ còn thanh katana là tsuba đỏ, các ô có vàng và kim cương.

  Một cái túi đựng 10 viên Ngọc gồm: hỏa, thủy, thổ, mộc, lôi, phong, kim, ánh sáng, bóng tối và hư vô.

Tiếp đến là phần lưỡi kiếm nhìn sắc bén đến nỗi khi vung kiếm nó tạo ra vệt ánh sáng phía sau và điều tuyệt vời hơn là lúc tôi rút thanh wakazashi ra khỏi bao tôi lại thấy nó rất nhẹ và lưỡi kiếm tỏa ra một luồng sát khí màu xanh đen cùng với hai con rồng nhỏ bay xung quanh thanh wakazashi, còn thanh tando cũng vậy nhưng luồng sát khí màu đen cùng với  hai con quỷ xuất hiện xung quanh, còn thanh katana xuất hiện một luồng sát khí màu đỏ làm ám đảo tinh thần thật kinh khủng khiếp xuất hiện xung quanh tuỳ theo viên ngọc trong túi.

Thần: "chỉ có ngươi mới dùng nó dễ dàng thôi và giáp ta sẽ chuyển cho ngươi khi ở đó".

Lão thần nói trong khi tôi mải mê ngắm thanh kiếm tuyệt vời đó.

  Thần: "Rồi ngươi cầm ba thanh kiếm và cái túi rồi chuẩn bị khởi hành đi".

Sau khi nghe lão ta bảo , tôi tra vội thanh kiếm vào bao rồi ôm chặt như thể nó trở thành một bộ phận cơ thể tôi vậy và cả túi ngọc .

Khi thấy tôi đã chuẩn bị xong xuôi , lão niệm gì đó và thế là tôi biến mất trong một thứ ánh sáng chói lóa .

Tôi nói: "Bắt đầu cuộc hành trình mới nào ...".

_________Hết tập 1_________

Mong mọi người ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro