chương 6 : Tiêu A Sảnh - Tiêu đời nhà ma !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đào Quý nhân muội muội

- Cẩm tỉ tỉ !

Cẩm Tiệp dư đến thăm ta . Nàng mang theo một lọ phấn thơm thượng hạng , bọc bằng men ngọc xanh biếc. Ta đón hộp phấn , vô cùng thích thú . Cẩm tiệp dư vuốt vuốt tóc ta :

- Muội muội à ! Ta thấy phấn này có hương vị của bồ đào nên đã đem cho muội một ít!

Có lẽ Cẩm tiệp dư đã nhầm chữ " đào " ( hoa đào )  trong phong hiệu của ta thành bồ đào ! T____T

Nàng lại ngắm ta một lúc rồi bi phẫn nói:

- Trông muội có mũm mĩm lắm đâu nhỉ? Đại vương chắc chắn đã nghe lời xúi bẩy của đám Uông tần nên mới nhìn dẹt thành tròn như vậy ! Bồ Đào , muội đừng buồn .

Cơ mặt ta co rút liên hồi , sau cùng mới cảm thán được một câu :

-  Không phải ... Là hoa , không phải quả !

- A ! Tỉ nhớ ra rồi :  " Đào hoa như ý "

- Yep ! Vâng . - Ta thấy mừng vì cuối cùng nàng cũng hiểu ra vấn đề.

- Dạo này bọn Uông tần còn đến ức hiếp muội nữa không?

- Tỉ đừng lo . Họ nhìn thấy muội còn phải tránh đường nữa là

- Cũng phải thôi , Đại vương yêu thương muội như vậy , lại sai người tu sửa cho Tùng Trúc Viện . Nói thật với muội , Vương Hoàng hậu hiện đang thất điên bát đảo , làm ầm ĩ cả Hậu cung , tỉ đang muốn xin Đại vương chuyển đến đây sống cùng muội . Vừa thanh tịnh , vừa an nhàn !

Còn nhớ năm cuối năm lớp 10 , ta đi Bar cùng lũ bạn . Thức trắng một đêm nhảy nhót cuồng loạn . Giờ mới thấy thật vô vị , nhạt nhẽo , chưa kể còn hại đến sức khỏe nữa.

- Tính muội vốn không thích ồn ào náo nhiệt , tỉ chuyển đến e là không chịu nổi , sẽ cảm thấy buồn chán.

- Không có chuyện ấy đâu . Trừ phi muội không muốn ta làm phiền

- Đâu có ! Tỉ tới , muội còn vui không kìm được ấy chứ

- Được . Cứ quyết định thế đi ! Ngày này tháng sau , tỉ và muội sẽ " chung một mái nhà "

Ta sai Phúc Ngọc đem ít rượu ngon cất sau vườn đến. Chúng ta cùng làm một trận no say cho đến tối .

- Nương nương , đêm nay Đại vương triệu hạnh Người ! Nô tì sẽ bưng bát canh giải rượu tới.

Uống xong canh giải rượu , đầu óc ta dần tỉnh táo .

Phúc Ngọc đặt ta ngồi trước gương . Nàng bắt đầu trang điểm , vấn tóc cho ta. Trên đầu ta cài toàn trang kim lưu ly được đúc thành hoa đào . Một bông , hai bông , .... ta nhẩm tính cũng phải tới số 28 ! @..@ Cuối cùng , nàng cài cho ta chiếc trâm ngọc lục bảo long lanh , mê hoặc .

...

Tẩm điện của Hoàng đế.

Cung nhân ra vào tấp nập .

Ta nằm trong bồn tắm  rộng . Mặt nước rải cánh hoa mỏng . Chẳng lẽ tên óc to đó gọi ta đến đây .... tắm chung với hắn !?!  

Cuối cùng , Hoàng đế cũng xuất hiện . Ngay cả khi cởi long bào ra , tư thái hắn vẫn oai phong như thường . Hôm nay có dịp , ta mới để ý kĩ . Hoàng đế còn trẻ , sống mũi cao cao , đôi mắt như được vẽ bằng mực đen , vừa đẹp , vừa sắc . Da hắn hồng hào . Nói chung là nếu hắn về thời đại ta , cắt tóc kiểu mấy anh Jaejoong ( DBSK ) , có khi cũng trở thành hot boy đình đám ^^ !

Không biết có phải do canh giải rượu chưa đủ mạnh hay không mà người ta đã say như ngấm men rượu . Ta mơ màng nhìn hắn . Hắn lạnh lùng nhìn ta .

Bỗng hắn nhảy ùm xuống một cái rồi lặn mất tăm ???

Sau đó , chân ta nhột nhột . " Có cá? " 

Trong bể bơi ấy trong bồn tắm mà cũng có cá ư? Ta chợt nhớ tới những con cá hổ piranha khát máu .... Hay là hắn đã bị chúng xơi tái ???

- Có cá ! Có cá hổ ! Piranha ! Cứu tôi với

Một ngón tay đặt trên miệng ta liền bị ta cắn phập cho một cái. Vạn Lịch nhìn ta với ánh mắt khó hiểu .Còn hai tay hắn đang ôm lấy cơ thể ... không một mảnh vải che thân này.

Ta ngượng đến mức chỉ muốn dưới chân xuất hiện một cái lỗ . Liền bối rối quay mặt đi .

- Tiêu Dương ! Nàng có yêu Trẫm không?

Mới gặp vài lân thôi mà ! Bảo ta phải "yêu " kiểu gì đây ?

Thấy ta im lặng , hắn liền dùng tay xoa xoa bụng dưới của ta .

- Bỏ ra ! Bỏ ta ra ! - Ta giận dữ gào lên . Giọng hơi run run .

- Nàng sao thế?

- Bỏ ta ra !

- Được ! - Tay hắn đang chuẩn bị chạm tới hoa huyệt ta liền buông xuống . - Trẫm không miễn cưỡng nàng . Lui đi !

Dám giở trò dê xồm đồi bại với bản cô nương còn đuổi ta đi à? Ta không kìm được , phẫn nộ chỉ tay vào hắn ( mất hết cả vẻ đạo mạo + thục nữ của Tiêu A Sảnh này  >"< ) :

- Ngươi tưởng đuổi ta đi mà xong à? Ta không đi đâu cả . Người như ngươi mà cũng xứng làm Thiên tử à? Ta đã cho phép Ngươi chưa? Đồ dê già , đồ háo sắc , đồ...

Ta không rõ ta đã mắng hắn trong bao lâu . Có lẽ là một canh giờ , có khi còn nhiều hơn thế. Chỉ nhớ rằng sau đó , ta bị hạ từ Quý nhân xuống làm một cung nữ , bị giam cầm trong Lãnh cung . Đồng thời còn bị Vương hoàng hậu cho mười hai cái bạt tai , thê thảm nhất là bị ả lấy làm gương xấu vì tội khi quân phạm thượng .Ta làm sao thế nhỉ? Rốt cuộc thì Vạn Lịch Hoàng đế cũng nể tình cũ mà không ban cho ta chén thuốc độc hay dải lụa trắng.

Ta ngồi trong phòng tối . Thẫn thờ nhìn ra cửa sổ có minh nguyệt hiền dịu , thầm nhủ : " Thế là kế hoạch của Cẩm tỉ tỉ phá sản rồi ! "

Tiêu A Sảnh - Tiêu đời nhà ma !

T__________T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro