Chương 4 : Cô gái ở hoa viên năm ấy !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối , bên ngoài đang mưa nhẹ , những hạt mưa lất phất ngoài kia , bên trong yên tĩnh có thể nghe đc tiếng thở và nhịp đập của đối phương
- Mày phải bình tĩnh ko đc manh động - Cô tự nhủ bản thân
Đôi bàn tay nắm chặt váy của mình và cô cúi gầm xuống , anh vẫn chưa cho cô đi , rồi đưa tay cô lên chạm vào cô từ từ nâng cằm cô lên , gương mặt cô đỏ , trên đầu thì đang bốc khói , anh nhìn cô nhưng ko nói gì , bàn tay rời khỏi chiếc cằm nhỏ bé đặt lên đầu
- Nghỉ sớm đi
Nói xong anh quay đi ko để cô nói gì rồi bước ra khỏi cánh cửa . Tiếng cửa đóng lại cô ngồi bệch xuống , lấy tay đặt lên tim mình rồi thở hổn hển
- Sợ quá đi mất , mình phải cẩn thận vì tương lai ...anh ta sẽ giết mình . Tuy cốt truyện có thay đổi , và tiến triển nhanh hơn nhưng mình vẫn còn cơ hội sống sót , ko sao hết cô lên - Cô nói đôi bàn tay nắm chặt đôi mắt quyết tâm
Bên căn phòng lạnh lẽo , anh ngồi trên chiếc ghê sofa dài và uống rượu , tay cầm ly rượu rồi hình ảnh người con gái anh gặp năm đó rất giống với vô bây giờ .Anh nhắm mắt ngả người về sau .....

-Cậu ko có bạn hả ?Làm bạn với tớ nhé
Bàn tay nhỏ bé của một cô gái nắm lấy tay cậu bé tóc màu vàng , cô là người đã giúp cậu ra khỏi bóng tối , cô đơn .....
-Chúng ta mãi mãi là bạn của nhau
Gương mặt của cô trong kí ức của anh tuy có hơi mờ hồ nhưng nụ cười của cô anh ko bao giờ quên đc ...Và bây giờ anh đã tìm thấy cô .

-Bệ hạ
Tiếng gọi của vệ sinh thân cận làm hắn tỉnh giấc , hắn nhìn anh , ánh sáng bên ngoài chiếu vào cửa sổ yếu ớt chia ra 2 mảng màu sáng tối ở dưới là sáng trên là tối , đó là 1 người có dáng vẻ cao mái tóc màu trắng , đôi mắt đỏ như viên ruby , mặc bộ đồ kị sĩ hoàng gia , anh mỉm cười nhìn hắn - Tới giờ dùng bữa trưa rồi thưa ngài , công chúa đã đợi người cả buổi rồi
- Sao ko gọi ta dậy Richard ?
-Công chúa nói thấy người đang mệt nên từ từ gọi sau cũng đc - anh nói và mỉm cười
- đi thôi
Nói xong anh đứng dậy bước đi , hắn đi phía trước anh đi phía sau cả 2 người cao ngang nhau , người hầu nhìn thấy hắn đều sợ và cúi đầu chào hắn , hắn toát lên vẻ lạnh như băng , và pha chút đáng sợ kèm theo ( con ông cháu cha của Claude hả , nếu các bạn ko bt Claude là ai thì đọc truyện bỗng 1 ngày tôi thành công chúa nhé ~~ ) bước vào phòng ăn , dáng người nhỏ nhắn ngồi trên ghê , anh bước qua cô ngồi trên vị trí của mình , cả 2 ngồi đối diện nhau và cách nhau khoảng 2 mét ( sợ bị dính covid hay gì mà ngồi xa dữ zị :'> ) Thức ăn đã đc dọn trên bàn , rất nhiều món ngon , cô nhìn rồi nuốt nước bọt
- Tuy là ở vương quốc mặt trời nhưng chưa bao giờ mì thấy những món này cả - Cô thầm nghĩ
-Ko hợp khẩu vị à
- hả?..À...ko ko...ko đâu
-......
- Ăn xong thì ra vườn hoa với ta
- huh? ....ùm
- nói chuyện gì cọc lóc zị == - Cô nghĩ
- Mình muốn về nhà quá đi :(( - Cô nghĩ
Ăn xong cả 2 cùng nhau rời khỏi phòng đi ra ngoài hoa viên , phong cảnh đẹp say mê lòng người , yên tĩnh gần đó có 1 cái hồ và chiếc thuyền , cả 2 cùng bước lên đó rồi chiếc thuyền ra xa , bóng người của anh cận vệ chỉ bằng 1 ngón tay cái của cô , cô ngắm nhìn xung quanh rồi nhìn chiếc hồ , những bông hoa sen màu bạc đã nhanh chóng thu hút cô , cô nhìn chúng rồi từ từ đưa tay xuống , anh vẫn nhìn cô nhưng ko nói gì , cô đưa tay xuống nhưng ko với tới cô nhìn anh .
- Ngài có thể cho tôi bông hoa đó đc ko ? - cô nói ánh mắt long lanh
- .....Sở thích của cô lạ thật
- Hả-
Cô vẫn còn chưa nói xong thì trước mặt cô là 1 sinh vật xấu xí xúc tu của nó khiến cô sợ cô lao tới ôm chặt anh , mếu máo
- Vứt nó xuống đi , ghê quá
- Ko phải cô bảo lấy nó cho cô à - hắn nói với vẻ điềm tĩnh
- Tôi sai rồi , vứt nó đi - Cô nắm lấy áo anh , ôm chặt vào người anh
- Anh thả nó xuống dòng nước ....
Lúc này cô đã đỡ sợ hơn , rồi nhận ra mình đang ngồi trên đùi của hắn , 1 tay lấy áo anh tay còn lấy ôm chặt eo của anh , cô ko dám ngược lên chỉ lẳng lặng rời khỏi đùi của anh ngồi xuống bên cạnh anh rồi từ từ lùi về sau cách anh 1 cánh tay , cô từ từ nhìn qua anh , áo anh xộc xệch còn trưng cơ bụng rắn chắc ( ad cần cầm máu :'> ) cô nhìn anh đỏ mặt rồi quay lại phía kia ko nhìn anh nữa , lúc này hắn từ từ tiến sát cô lại , cô biết là hắn đang tiến đến gần mình hơn cô định đứng dậy thì bị hắn kéo người lại , 1 tay ôm lấy eo của cô tay còn lại nắm bàn tay nhỏ mềm mại của cô , môi anh và môi cô gần chạm nhau .
- Hắn ta định làm gì vậy , ko lẽ hắn định ném mình xuống dưới đó à , mình làm gì biết bơi - cô nghĩ và người run lên
Hắn cầm lấy bàn tay cô đặt lên người hắn
- Hể , cái gì vậy , hắn định làm gì , ba mẹ ơi cứu con với TvT - cô suy nghĩ tiêu cực
Cô nhắm mắt lại , anh hôn lên trán cô , thật ra anh định hôn lên môi cô nhưng sợ cô vẫn chưa thích ứng kịp nên đành hôn trán
- Đừng vì vẻ bề ngoài mà đánh giá bên trong
- hả ?
Hắn rời khỏi cô rồi chiếc thuyền trôi lại về bờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro