Chap 15: Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lily?"

'...'

"Lily à, trả lời đi"

'...'

"Lily tớ xin lỗi"

'...'

Quả nhiên, cô ấy giận cậu thật rồi.

"Nếu cậu không muốn nói chuyện với tôi, cũng được. Nhưng đừng có im lặng vậy chứ"

Vứt chiếc mũ bảo vệ sang một bên, Ren nằm xuống chiếc giường. Dần lim dim chìm vào giấc ngủ.

"Ầy. Anh bảo vệ lại đến rồi"

Giọng của Chica từ sau lưng Ren vang lên. Cậu giật mình quay lại, cô ấy chỉ cười rồi nắm tay cậu vào cửa hàng.

Hôm nay cửa hàng trông có vẻ im ắng hơn hẳn, mà trông có vẻ cũ hơn.

"Đây chính là thực tại, nhưng là một giấc mơ." Bonnie bước tới, đội cho cậu một cái mũ ngộ nghĩnh.

Chica nói "Chúng tôi vẫn nhớ, cậu muốn chúng tôi tổ chức sinh nhật cho cậu. Nhưng mà... chúng tôi không chắc rằng sau khi mọi chuyện kết thúc thì bữa tiệc sẽ được mở. Nên nhân dịp chúng ta vẫn còn mối liên kết, hãy để tôi và mọi người tổ chức một bữa tiệc đúng nghĩa của cửa hàng Freddy's Fazbear Pizza này"

"Và... xin lỗi"

Foxy bước tới, đưa cho Ren một chiếc bóng bay.

"Vì chúng tôi không biết ngày sinh của cậu, cũng chả biết tên. Nên cậu cũng thông cảm"

Ren chỉnh lại chiếc mũ sinh nhật, rồi ngồi đối diện sân khấu. Một lát sau đèn cửa hàng tắt đi, ánh đèn sân khấu vụt sáng. Freddy hát, rồi những ánh đèn khác chiếu lên Chica và Bonnie. Giống như một buổi hòa nhạc nhỏ.

Ren ngồi xem biểu hiện thích thú.

"Hôm nay là một ngày tuyệt vời của cậu, hãy để ngày đặc biệt này trở nên vui vẻ hơn. Freddy tôi đây thay mặt cho mọi người ở đây gửi lời sinh nhật một cách thành ý nhất. Chúc mừng sinh nhật chàng trai trẻ!"

Freddy nhấc mũ lên một cách lịch thiệp, Bonnie cầm chiếc bánh sinh nhật được trang trí thêm những chiếc nến nhỏ xinh.

Bài hát chúc mừng sinh nhật, một lần nữa được phát lên. Nhưng lần này có chút đặc biệt, vì Ren là tâm điểm của bữa tiệc.

Happy birthday to you~

Happy birthday to you~

Happy birthday~ Happy birthday~

Happy birthday to you~

Ren thổi ngọn nến, lập tức một đống trẻ con từ đâu chui ra nhào tới hú hét. Vỗ tay bôm bốp, mặt đứa nhóc nào cũng hí hửng.

Rồi bữa tiệc bắt đầu, tụi trẻ càn quét hết cả đống đồ ăn trên bàn. Bữa tiệc sinh nhật vốn diễn ra trong yên bình, hoặc nói rõ hơn là có chút "thiếu muối". Nay lại ồn ào hơn hẳn, đúng là trẻ con.

Tụi nhóc tranh giành ăn đến nỗi làm xô đẩy bàn tiệc, đống bọc vỏ bánh kẹo rơi xuống không ngừng. Đứa thì cười ngoác cả miệng, đứa chạy lung tung, có nhóc bị đứa khác dựt mất đồ ăn nên khóc gào lên. Không khí cũng sôi nổi hơn hẳn.

"Mấy người có thể giải thích cho tôi được không?"

"Cái này..." Chica gãi đầu "Nếu mà chỉ có 5 người thì sẽ có hơi nhàm chán. Một bữa tiệc thường sẽ phải đông người chút, nên mấy đứa nhỏ này ở đây..."

"Mà thực ra tụi này cũng không ngờ mấy nhóc này quậy đến vậy, cái bánh sinh nhật cũng hết rồi. Nên ăn tạm cái Cupcake này nhé?" Foxy nhấc đứa bé sang chỗ khác "Ra chỗ khác chơi đi nhóc"

Cuối cùng mọi thứ lại loạn hết cả lên, Ren phải phụ giúp các Animatronic quản lại từng đứa một.

Sau khi dẹp lại lũ giặc con ấy, thì cửa hàng nó còn nát hơn ban đầu. Bụi bám bay khắp nơi làm Ren hắt hơi liên tục, đống rác dưới chân càng lúc càng nhiều. Bàn ghế cũng hơi cọt kẹt, có cái đã bị gãy.

"Nhà hàng xuống cấp trầm trọng thế này, vậy mà cái lão quản lí ấy không chịu tu sửa. Thật là..." Ren ném đống rác vào sọt, lấy ghế ra ngồi

"Không có khách, cậu nghĩ nơi này sẽ tồn tại được bao lâu chứ" Chica ngồi cạnh cậu.

Bỗng dưng một ánh sáng chớp qua, rồi mọi thứ tối mịt.

Đôi mắt cậu sụp xuống.
.
.
.
.

*bụp*

Một chiếc hộp rơi thẳng vào mặt cậu, làm mũi cậu đỏ ửng. Lơ mơ ngồi dậy dụi dụi mắt, nhìn xung quanh. Đây chả phải là phòng mình hay sao, cơ mà có chút lạ thường.

Nghĩ đến đêm mai, lòng không khỏi lo lắng.

Nếu mà bị chúng tấn công liên tục suốt đêm, không chỉ khả năng mất năng lượng cao mà còn tổn thương về tinh thần nữa, và Freddy mới là tên đáng lo ngại. Khó xác định được vị trí nó đứng, rồi cũng có thể Golden Freddy xuất hiện nữa. Cái mặt vàng ố như nghệ ấy mà dí sát vào mặt chắc kinh khủng lắm.

Suy nghĩ linh tinh, đột ngột tiếng chuông báo thức ở đầu giường kêu lên inh ỏi làm Ren giật mình. Chân đạp vào chỗ có đinh trên tường nên tạo ra vết xước nhỏ. Tiếng đồng hồ báo thức cứ vang lên khắp căn phòng, vì rung nên rơi xuống nhà. Nó vẫn tiếp tục rung không ngừng, âm thanh nghe thật khó chịu.

Bước ra khỏi giường, lập tức cơ thể đổ sụp xuống. Đến lúc này cậu mới nhận ra mình bị chuột rút, dần cảm nhận được cơn đau dần từ dưới chân. Quằn quại lê lết nhà vì nỗi đau mà nó truyền đến, đến nỗi cậu không thể hét ra hơi. Cố gắng nín đau, giữ chân thẳng, một lúc sau không còn nhói nữa. Lúc ấy cậu mới lật đật đứng dậy được, nhưng vì mất thăng bằng nên người nghiêng về phía bàn ăn.

*ẦM!*

Bốn chiếc chân của bàn đều gãy thành đôi, còn cậu thì nằm bất động trên mặt chiếc bàn đã tan tành. Chiếc đồng hồ ở ngay trên đầu cậu vẫn reo lên inh ỏi, bực mình cậu ném mạnh nó vào tường. Và choang một cái, chiếc đồng hồ đã vỡ thành trăm mảnh.

Cố gắng đứng dậy nhưng mà chân vẫn còn tê tê, nên một lần nữa cậu lại ngã dập mặt.

"Mẹ nó, sao hôm nay xui thế không biết"

Lily đứng nhìn, mím môi nhịn cười. Thế là quên mất tiêu mình đang giận.

___________________________________

"Đợi đã, không phải Freddy đang ở bên cánh cửa chứ?"

'Ok... cậu nên để ý bên phải chút đi'

"Ôi thôi rồi... cánh cửa bị vô hiệu hóa..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro