Chương 4: Thế giới thứ nhất (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: nancychanhchua

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Lão bảo vệ cửa cùng sinh viên đại học (3)

Nguyên chủ cùng Mẫn Quyền gặp nhau nhiều nhất chính là cổng trường, mỗi ngày hai lần, Mẫn Quyền bình thường buổi sáng 6 giờ liền sẽ chạy bộ ở sân thể dục trường học, buổi tối sẽ tản bộ trên con đường có hoa tử đằng, đây đều cơ hội gặp được ngẫu nhiên.

(Này là hoa tử đằng nè mọi người)

Lên quyết tâm, Vu Oánh Oánh nói với cha mẹ  mỗi ngày chạy qua lại từ nhà đến trường  quá phiền toái, cô nghĩ phải học tập thật nỗ lực, cho nên về sau cô muốn ở ký túc xá của trường.

Cha Vu và mẹ Vu chỉ có một nữ nhi bảo bối, từ nhỏ muốn ngôi sao có ngôi sao, trước lời yêu cầu của bảo bối nhà mình liền lập tức đáp ứng, còn đặc biệt đến trường học chào hỏi, xin cấp cho nữ nhi bảo bối một phòng ký túc xá.

Ngày hôm sau, cô liền đem đồ vật dọn vào, chuẩn bị tốt một chút kế hoạch câu dẫn lão nam nhân, cô từ cốt truyện tới xem Mẫn Quyền, hắn ngay từ đầu chỉ là cảm thấy Vu Uyển Oánh lớn lên giống thê tử đã mất của mình, chỉ nghĩ bảo hộ tiểu cô nương tốt hơn,  chứ đối với nàng cũng không có ý tưởng, nhưng về sau lại chính mắt mình nhìn thấy nàng chết thảm trước mặt mình, cảm thấy như một lần nữa mất đi người yêu, cho nên mới mất đi lý trí của bản thân.

Kỳ thật, nhất cử nhất động của Vu Uyển Oánh đều được người mà lão nam nhân căn dặn theo dõi báo lại cho hắn, chẳng qua kiếp trước nàng đối với Mẫn Quyền từ trước nay đều là sự chán ghét cực độ, vì thế nàng chưa bao giờ sắc mặt tốt đối với hắn.

Sắc trời chạng vạng dần dần trở nên ảm đạm, Vu Oánh Oánh đang ở ký túc xá giặt khăn tấm bằng nước ấm, sau đó mới thay đổi quần áo đi ra ngoài.

" Xin nhắc nhở ký chủ, mục tiêu công lược xuất hiện ở phía trước 100m quẹo phải."

Nghe được tin tức của hệ thống, Vu Oánh Oánh cố ý bước nhanh hơn, sau đó dự kiến sẽ đụng phải một người khi vào bên trong, thân mình sẽ ngã xuống theo quán tính.

Mẫn Quyền đang suy nghĩ sự tình trong đầu, cho nên hắn không chú ý chung quanh, nếu tinh tường cảnh giác, Vu Oánh Oánh sẽ không có khả năng tới gần.

Dưới ánh đèn mỏng manh, hắn nhìn thấy rõ ràng một tiểu cô nương đang sắp ngã liền nhanh tay đem người kéo lại, bởi vì kinh hoảng nên hắn dùng sức rất mạnh khiến tiểu cô nương bị hắn lôi kéo trực tiếp ngã về phía trước ngực, đem hắn cùng té ngã xuống đất.

Khi chiếc môi anh đào chạm hôn hắn môi, hắn còn cảm nhận trước ngực mình có hai đống thịt mềm đè nặng lên, mà tay hắn vừa rồi khi ngã xuống vì bảo vệ tiểu cô nương nên đã ôm eo cô.

Vu Oánh Oánh đỏ bừng mặt, nhanh chống bò dậy chạy biến, sau đó chạy đi mất.

Tiểu cô nương thân trắng nõn đã chạy mất, Mẫn Quyền hồi phục lại tinh thần, hắn có cảm giác xung quanh không khí tràn ngập hương thơm, khiến tâm tình có chút nhộn nhạo.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

╔════════════════

⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine 💐.

⧱Vui lòng nghi rõ "Nguồn: Vespertine" khi re-upload, edit, giới thiệu truyện.

⧱Cân nhắc tham gia group Facebook: http://bit.ly/FBGroupVes022019

╚════════════════

Vote cho tui đi, không tui nghỉ chơi giờ :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro