Chương 1: Ánh sáng chính đạo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã trở lại rồi sao? Đã trở lại rồi sao?"

"Đã trở về, mới vừa kết thúc, tôi nhìn thấy cậu ta online trên liên minh."

"Thế nào?"

"Còn có thể thế nào? Vẫn như cũ, thế giới kia hỏng rồi."

Phòng khống chế liên minh một mảnh tiếng than thở đầy trời, mới vừa nãy, một vị nam phụ trong tiểu thế giới lại chết rồi, nam chính trung tâm thế giới phá vỡ thiết lập, Đỗ Thừa Ảnh từ đứng đầu chính đạo trực tiếp rơi vào ma đạo, nhân viên khống chế thật sự không có biện pháp nào đành phải trước tiên khoá lại tiểu thế giới.

"Người này...." Nhân viên khống chế có số hiệu 562 chỉ vào khuôn mặt tươi cười dịu dàng trên màn hình điện tử, cực kỳ bi thương, "Tại sao luôn là cậu ta?"

Người trên màn hình tên Lâm Kỳ, cậu lớn lên với khuôn mặt tuấn tú rất bình thường, sở dĩ nói cậu tuấn tú, bởi vì ngũ quan xác thật đẹp một cách tiêu chuẩn, lại nói cậu bình thường, không giống với sự đẹp trai, nhưng không đủ để chúng sinh điên đảo, làm một tên công cụ hình người lại vừa vặn tôn lên vẻ đẹp cho nam chính, từ trong ra ngoài rất thích hợp để cậu sắm vai nhân vật.

Nhân viên khống chế cực kỳ phẫn nộ mà đi kiểm tra quỹ đạo nhiệm vụ của cậu một chút.

Mỗi nhiệm vụ đều là trước sau như một vô cùng hoàn mỹ, từ tình tiết nhỏ đến tình tiết lớn, trăm phần trăm không thể bắt bẻ đảm bảo chất lượng hoàn thành.

Vậy rốt cuộc là vì sao mỗi lần nam chính đều sẽ vì người này hắc hoá hủy diệt thế giới nha?!

Hắn thật sự không thể nhịn được nữa, nhân viên khống chế ấn nút máy truyền tin trên tay, gửi ý kiến khiếu nại mức độ cao nhất tới liên minh.
--------------------------
Trăm năm trước liên minh đã trải qua cải cách, tất cả tiểu thế giới phụ thuộc được giải phóng, đạt được nguyên vẹn quyền lợi tự do phát triển.

Nam phụ si tình của thế giới ngôn tình, quay đầu mở rộng hậu cung, Boss thế giới thần quái bắt đầu làm Wechat Business, vai ác lớn tiểu thuyết trinh thám tham gia tuyển tú xuất đạo, rất nhiều tiểu thế giới trở nên hỗn loạn không theo trình tự, thường xuyên phát sinh tình huống thế giới nổ mạnh sụp đổ.

Vì giải quyết vấn đề này, liên minh không thể không tuyển chọn người phối hợp giống như Lâm Kỳ sắm vai các loại nhân vật trong tiểu thế giới, tới giúp đỡ các thế giới không bị lệch cốt truyện, thuận lợi mở ra kết thúc hoàn hảo.

Thành công hoàn thành nhiệm vụ thế giới, tâm trạng Lâm Kỳ không tồi mà trở về nhà, cậu là một người cực kỳ yêu nghề kính nghiệp thanh niên tốt, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều viết nhật ký, lần này cũng không ngoại lệ.

Nhớ lại đủ loại chi tiết khi làm nhiệm vụ, Lâm Kỳ nghiêm túc mà đào ra tình tiết quan trọng, ví dụ như trước khi chết bộ dáng cậu ngã vào lồng ngực Đỗ Thừa Ảnh:

Biểu tình buồn nhưng không ủy mị ---- perfect.

Mắt rưng rưng ---- perfect.

Máu từ khoé miệng chảy ra còn phải nở nụ cười an ủi ------ perfect.

Nửa úp nửa mở mà giao manh mối hung thủ ----- perfect.

Bàn tay thả lỏng không cho Đỗ Thừa Ảnh nắm lấy ----- perfect.

Perfect.

Cái gì gọi là hoàn mỹ? Cái này ---- chính là hoàn mỹ.

Huy chương công nhân tiêu biểu cậu nắm chắc rồi!

Lâm Kỳ tự tin đứng trước gương giơ ngón tay cái, cố lên, Lâm Kỳ, cậu là công cụ hình người giỏi nhất.

Lúc này, quang não truyền đến nhắc nhở, [ Cậu khoẻ, liên minh gửi cậu bưu kiện.]

Lâm Kỳ: [ Đọc]

Quang não: [ Người phối hợp tôn kính, thật đáng tiếc phải thông báo cho ngài, từ lúc ngài tham gia công tác dẫn đường 1 tháng tới nay toàn bộ thế giới liên quan đều đã hỏng mất, từ khi liên minh thành lập tới nay chưa có ai đạt được thành tựu như ngài, chúc mừng ngài.]

Lâm Kỳ: [ Bưu kiện này có phải gửi sai rồi hay không? Cậu xác định là gửi cho tôi?]

Quang não: [ Là gửi cậu, phía trên viết người nhận 'Sao chổi Lâm Kỳ'.]

Lâm Kỳ khiếp sợ: [Không có khả năng! Tôi phải gửi khiếu nại tới liên minh.]

Hiệu suất làm việc của liên minh rất nhanh, giây sau đã gửi thêm 1 bưu kiện.]

Lâm Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi, [ Nội đứng giống nhau, bổ sung: Cậu con mẹ nó nhanh chạy đi đem thế giới bị phá hỏng sửa chữa thật tốt, chúng tôi xin cậu, (icon khóc lóc lăn lộn). Phụ kiện đi kèm: hệ thống phụ trợ, có muốn lấy phụ kiện hay không?]

Lâm Kỳ: ......

Mãi chó đến khi hệ thống bị cấy vào trong lực tinh thần của Lâm Kỳ, Lâm Kỳ mới không thể không tiếp nhận hiện thực tàn khốc này, cậu nghe nói chỉ có người phối hợp kém cỏi nhất hay người phối hợp có một chút sai lầm mới bị hệ thống trói định, không nghĩ tới cậu cũng có ngày hôm nay.

Lúc tham gia lớp huấn luyện, giáo viên rõ ràng có nói qua với cậu, cậu trời sinh chính là để làm công việc này, sau khi bước lên cương vị công tác nhất định sẽ toả sáng rực rỡ.

Hệ thống: [Ngài khoẻ, tôi nghe nói ngài vừa tham gia công tác liền trở thành nam phụ sát thủ, làm một người mới, thật là thành tích khiến người khác trầm trồ.]

Lâm Kỳ: "....." Giáo viên quả nhiên không nói sai.

Lâm Kỳ không nghĩ tới chính mình sẽ lấy phương thức 'khiến người khác trầm trồ' như vậy, "Tôi nên làm thế nào mới có thể sửa chữa những thế giới đó?"

Hệ thống: [ Điều chỉnh toàn bộ tham số, lại trở về tuyến thế giới một lần nữa, tôi sẽ giúp đỡ ngài hoàn thành nhiệm vụ.]

Lâm Kỳ ngoan ngoãn đồng ý, nhưng cậu không nhịn được nói với hệ thống, "Tôi không hiểu, mỗi hạng mục nhiệm vụ tôi đều hoàn thành rất tốt, tại sao vẫn khiến thế giới xảy ra vấn đề?"

Hệ thống: Ngài còn không hiểu thì tôi làm sao biết? Ngài nói chuyện rất ngốc.]

Lâm Kỳ: ......

Hệ thống: [ Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nếu đã chuẩn bị xong liền làm thôi.]

Lâm Kỳ: "Tôi vừa mói tan tầm."

Hệ thống: [ A, ai mà không phải, đ*t mẹ nó!]

Lâm Kỳ: "...." Trách không được chỉ có người phối hợp phạm Sài lầm mới có thể bị hệ thống trói buộc, hệ thống này tính tình cũng quá nóng!

May mắn tuy hệ thống tính tình táo bạo, nhưng cũng không cưỡng bách Lâm Kỳ, chờ Lâm Kỳ nghỉ ngơi đủ rồi, mới mang Lâm Kỳ trở về thế giới bị cậu phá hỏng.

Thế giới đầu tiên chính là thế giới tu chân Lâm Kỳ mới vừa hoàn thành xong nhiệm vụ, dùng theo cách của hệ thống để nói thì chính là — Cho dù có ăn phân, cũng phải chọn phần nóng hổi mới ra lò.

Thế giới tu chân này, nam chính Đỗ Thừa Ảnh xuất thân bần hàn, tự mang trên người buff tự kéo trào phúng, vừa lên sân khấu mẫu thân liền chết trước, mẫu thân y trước khi chết đưa cho y một tín vật để y đi tìm tra cha người tu tiên, vì thế Đỗ Thừa Ảnh leo lên núi Nguyệt Lộ bái sư học nghệ, từ đây mở ra quá trình y bị khinh nhục sau đó chuyện xưa không ngừng trưởng thành vả mặt.

Kịch bản nam chính tiêu chuẩn.

Lâm Kỳ sắm vai nam phụ văn tu tiên công cụ hình người vô cùng tiêu chuẩn.

Cậu cùng Đỗ Thừa Ảnh quen biết khi bái sư, tại chỗ bị vầng sáng vai chính trên người Đỗ Thừa Ảnh loé mù mắt, khăng khăng một mực đòi đi theo Đỗ Thừa Ảnh, lúc đầu khi Đỗ Thừa Ảnh vẫn còn thiết lập phế vật liền bắt đầu cho không Đỗ Thừa Ảnh, mãi cho đến khi Đỗ Thừa Ảnh học được bản lĩnh, trước sau Lâm Kỳ vẫn đi theo y.

Mắt thấy trên con đường trưởng thành của Đỗ Thừa Ảnh gặp phải chướng ngại vật, Lâm Kỳ lại đúng lúc dâng lên mạng sống, chết trong ngực Đỗ Thừa Ảnh, có thể dùng một câu liền rõ ràng giao ra manh mối quan trọng nhất để tìm hung thủ nhưng cậu lại không nói, chỉ cứng rắn nói một ít lời vô nghĩa.

Cái gì mà — "Lúc ta rời đi ngươi phải sống thật tốt." "Đừng khóc." "A, ta nhìn thấy phù dung dưới chân núi lại nở hoa."

Vô cùng bi tình.

Trước sau Lâm Kỳ vẫn không hiểu được bản thân sai chỗ nào, vì cái gì thế giới nói hỏng liền hỏng rồi? Thật khiến người khác to đầu.

Lúc Lâm Kỳ nhận được thư thông báo tuyển dụng của liên minh thì rất kích động, vui mừng hy vọng bản thân có thể làm ra được một phen sự nghiệp, không nghĩ tới dưới sự nỗ lực, sự nghiệp còn chưa hoàn thành, lại làm thế giới hỏng không ít.

Hệ thống: [ Xin chú ý, nhân vật mục tiêu sắp xuất hiện.]

Lâm Kỳ hồi ức bị hệ thống kéo lại, ánh mắt nhìn về phía chân núi.

Hôm nay là núi Nguyệt Lộ mở cửa thu nhận đồ đệ, các phe phái trong đại lục tử chân có đệ tử vừa đủ tuổi đều tới cầu bái.

Lâm Kỳ thân là công cụ hình người, thân phận cùng nhan sắc cậu giống nhau, không cao không thấp vừa vặn tốt, cậu là con vợ lẻ chi thứ trong gia tộc, bởi vì có thiên phú đạo pháp bị đưa lên núi Nguyệt Lộ thử vận may, trong đông đảo một đám đệ tử cầu học, Lâm Kỳ cũng chỉ làm cho có, giống như phông nền.

Vai chính thật sự là Đỗ Thừa Ảnh.

Lên sân khấu đã không giống người thường.

Đệ tử các môn các phái tới núi Nguyệt Lộ bái sư cho dù là thiên phú cao hay thấp, mỗi một người đều là con cháu thế gia, người bình thường liền chơi không nổi loại chuyện tu tiên này.

Bởi vì tu tiên.... quá con m* nó đốt tiền.

Bùa chú đan dược bí tịch, tùy tiện một cái mang ra cũng đủ khiến thương nhân có gia cảnh tương đối giàu có phải táng gia bại sản.

Cũng có đệ tử xuất thân bần hàn, nhưng cũng chỉ là 'xuất thân' mà thôi, rất nhiều người cực kỳ có thiên phú, vừa sinh ra trên người liền mang dị tượng đã sớm bị các thế gia tu chân nhận vào dưới trướng.

Cho nên.... Đây là cuộc tụ hội nhóm những kẻ có tiền.

Đỗ Thừa Ảnh làm vai chính, đương nhiên cũng những kẻ yêu diễm đồ đê tiện không giống nhau, y sẽ vô cùng đơn thuần không làm ra vẻ mà mặc một thân quần áo rách tung toé lên sân khấu, kinh mạch trong cơ thể y còn chưa đả thông, cho nên không có linh lực, trên mặt còn có từng vết sẹo khó coi.

Vừa nghèo vừa xấu vừa không có linh lực, còn không phải 'không giống người thường.'

Lúc tiến vào thế giới, Lâm Kỳ liền sẽ nhận được lớn lớn bé bé tất cả nhiệm vụ tiêu biểu thuộc về công cụ hình người, cậu đều không đứng góc độ khách quan để đánh giá, ngoại trừ thời gian nào cần làm những gì cần thiết để hoàn thành nhiệm vụ ra, còn lại cốt truyện cậu sẽ không biết cũng không tham gia, ví dụ như hung thủ giết cậu là ai, cậu cũng không rõ ràng lắm.

Loại biện pháp không cho bọn họ toàn bộ kịch bản cũng là một loại thủ đoạn vì liên minh muốn phòng ngừa người phối hợp đi lạc lối.

Nhiệm vụ trọng điểm thứ nhất chính là một phen kéo Đỗ Thừa Ảnh tới bái sư.

Lấy tu vị Lâm Kỳ, mắt chỉ có thể nhìn trăm mét, huống chi bản chất núi Nguyệt Lộ là từ pháp thuật che đậy, sương trắng dày đặc lượn lờ quay xung quanh cỏ xanh dưới chân núi, hoàn toàn không thấy rõ người tới dưới chân núi.

Cửa vào núi Nguyệt Lộ lập tức liền phải mở ra, Đỗ Thừa Ảnh vẫn như cũ không thấy bóng dáng.

Nói thật Lâm Kỳ sống ở thế giới này 30 năm, thời gian xảy ra nhiệm vụ thứ nhất cậu đã mơ hồ không nhớ rõ, cụ thể Đỗ Thừa Ảnh lên sân khấu như thế nào, cậu thật đúng là đã quên.

Trong trí nhớ lúc cậu rời đi thế giới này, Đỗ Thừa Ảnh đã là thủ tịch đệ tử núi Nguyệt Lộ, phong độ nhẹ nhàng khí chất xuất trần, dưới sự phụ trợ chuyên nghiệp của công cụ hình người như cậu, càng là nổi tiếng trong đám thiếu nam thiếu nữ giới tu chân, sớm đã không nhớ rõ lúc mới gặp mặt Đỗ Thừa Ảnh, Đỗ Thừa Ảnh chật vật như thế nào.

"Mở cửa núi —"

Theo một tiếng Phạn âm ngâm nga, phía sau núi Nguyệt Lộ cửa ầm ầm mở ra, rẽ cỏ cây sang hai bên lộ ra cửa động sâu thẳm, mờ mờ ảo ảo hiện ra vô số cầu thang bắc lên trên.

Các vị đệ tử tới bái sư sôi nổi xoay người bước lên bậc thang.

Đây là thang tu hành núi Nguyệt Lộ, quy tắc bên trong cực kỳ tàn nhẫn, mỗi bậc thang đều là nhân quả yêu hận của con người, muốn tu hành phải vứt bỏ vật ngoài thân, vật ngoài thân này bao gồm tất cả thế tục hồng trần, người càng có tấm lòng trong suốt trống trải liền càng đi xa được, cũng có ý nghĩa bên trong tu hành có thể trèo lên càng cao.

Nhìn đến thang tu hành này, ký ức Lâm Kỳ rốt cuộc dần dần trở về.

Thân thế Đỗ Thừa Ảnh thê thảm, chịu khổ rất nhiều, trong lòng nhiều nhất chính là căm phẫn bất bình đối với thế đạo, ở tu hành thang giống như có vô số nước bùn dây dưa dưới chân, căn bản một bước cũng không thể leo lên, nhưng y lại không chịu từ bỏ, đau khổ giãy dụa, thiếu chút nữa đem hai chân sống sờ sờ bị chặt đứt.

Lâm Kỳ chính là lúc này trên thang tu hành kéo Đỗ Thừa Ảnh một phen.

Cảnh tượng nga lúc đó Lâm Kỳ đã nhớ không rõ ràng, cậu chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ, canh trúng thời gian xương đùi Đỗ Thừa Ảnh ẩn ẩn có dấu hiệu muốn chọc ra khỏi da thịt, lập tức tiến lên dùng pháp thuật kéo y một chút.

"Đóng cửa núi —"

Lâm Kỳ đứng trước cửa vào núi một chúy cũng không hốt hoảng.

Vai chính sao, đều xuất hiện lúc cuối cùng.

Hệ thống thúc giục nói: [ Mau vào đi, cửa muốn đóng rồi.]

Lâm Kỳ "A, không đợi Đỗ Thừa Ảnh sao?"

Hệ thống [ Y là vai chính khẳng định có thể lên núi, ngài lại không phải, đừng dong dài, chạy nhanh lên.]

Lâm Kỳ "...." Có đạo lý!

Lâm Kỳ không có vầng sáng vai chính, cậu chỉ là công cụ hình người có nhiệm vụ trong người, vì thế quyết đoán chạy nhanh lên núi.

Bởi vì Lâm Kỳ vẫn luôn cố tình chờ Đỗ Thừa Ảnh, cho nên khi cậu bước lên thang tu hành, xung quanh cậu đã không còn một bóng người.

Sương mù trắng xoá che đậy đường lui con đường phía trước, vô luận đi về phía trước hay lùi về phía sau, đều là trống rỗng không chỗ nương tựa, người trèo lên thang không biết mình đang ở bậc thứ mấy, cũng không biết đằng trước cao bao nhiêu.

Lâm Kỳ vừa đi vừa lẩm bẩm, "Một bậc thang, hai bậc thang, ......"

Hệ thống: [ Ngài đang làm gì vậy?]

Lâm Kỳ: "Đếm bậc thang nha."

Cậu muốn lúc leo lên bậc thang thứ bảy quay đầu lại kéo Đỗ Thừa Ảnh một phen, nhất định phải đếm số rõ ràng, ở bậc thang thứ bảy chờ Đỗ Thừa Ảnh.

Hệ thống: [ Tôi chưa bao giờ thấy qua người làm nhiệm vụ nào nghiêm túc như ngài.]

Lâm Kỳ: "...." Bằng không thì sao?

Hệ thống: [ Tôi nghĩ là được rồi, ngồi xuống chờ đi, mấy bậc thang có cái gì khác nhau?]

Này cùng trong tưởng tượng của Lâm Kỳ hệ thống phụ trợ thật sự kém quá xa, cậu cho rằng sau khi có hệ thống, sẽ đối với nhiệm vụ của cậu chỉ định rõ ràng, thấy thế nào cũng có cảm giác hệ thống này.... Đang dạy cậu chơi hoa như thế nào?

Dù sao cũng là người phạm sai lầm, Lâm Kỳ ngoan ngoãn mà nghe hệ thống chỉ huy, ngồi xuống bậc thang thứ ba.

Đợi thật lâu cũng không nhìn thấy hình bóng Đỗ Thừa Ảnh.

Lâm Kỳ có chút nóng lòng, lại không dám nói với hệ thống, sợ hệ thống lại dỗi cậu.

Hệ thống mở miệng trước: [ Ngài có phải hơi nóng nảy hay không?]

Lâm Kỳ lập tức nói, "Đúng vậy."

Hệ thống chậm rì rì nói, "Xem TV thả lỏng một chút?"

Lâm Kỳ "....."

Hệ thống: [ Công tác không xem TV, tiền lương thiếu một nửa.]

Lâm Kỳ "..." Đây là lý luận kiểu gì?

Dưới sự 'cưỡng chế' an bài của hệ thống, Lâm Kỳ với hệ thống cùng nhau xem game show mới nổi lên trên diễn đàn liên minh — siêu cấp xông lên, là loại tiết mục thực tế mạo hiểm.

Lâm Kỳ trước khi đi làm cũng rất thích xem, sau đó đắm chìm vào công tác không còn xem nữa, thấy một đám người cậu đều không quen biết, cầm lòng không đậu hỏi, "Số 017 đâu, bị đào thải rồi sao?"

Hệ thống: [ Đã chết.]

Lâm Kỳ hít hà một hơi, tiết mục này còn chết người?

Hệ thống: [ Tôi cũng rất thích hắn, cùng nhau bỏ phiếu bầu cho hắn đi, số sau còn có thể sống lại.]

Lâm Kỳ "..." Một tháng thời gian ngắn ngủi tham gia công tác khiến cho cậu tách rời cùng xã hội loài người.

Lâm Kỳ lúc đầu đối với việc trong thời gian công tác xem game show cảm thấy rất sợ hãi, nhưng dần dần càng xem về sau, lại bị sự kích thích khẩn trương trong toàn bộ quá trình hấp dẫn.

Tiếng bước chân trên thang tu hành càng ngày càng gần, lúc Lâm Kỳ nghe thấy tiếng bước chân lập tức quay đầu.

Phía trước như cũ một mảnh trắng xoá, vạn vật thiên địa đều mơ hồ.

"Đạo hữu ngồi bất động, chính là mệt mỏi?"

Tiếng nói trầm thấp thuần hậu truyền đến, những ký ức mơ hồ nháy mắt ùa về, Lâm Kỳ theo âm thanh ngửa đầu nhìn lại.

Một đôi mắt thâm thúy rẽ ngang sương mù.

Lâm Kỳ gặp được Đỗ Thừa Ảnh.

Bóng dáng phong độ nhẹ nhàng thánh khiết xuất trần cậu quen thuộc, Đỗ Thừa Ảnh đứng bậc thang cao giai phía trên, trường bào một màu bay phấp phới, biểu tình khoan dung, giống như con cưng Thiên đạo cường đại cũng tuấn mỹ, sương mù dày đặc giống như muốn tránh y, khoé miệng mang theo ý cười ôn nhu, đôi mắt thâm thúy giống như biển sâu chiếu rọi khuôn mặt kinh ngạc của Lâm Kỳ.

Không có gì làm lòng người kích động hơn việc có thể gặp lại người thương chết thảm trong ngực, Đỗ Thừa Ảnh mạnh mẽ kiềm nén xúc động muốn đem Lâm Kỳ còn ngây thơ trước mặt gắt gao ôm vào lòng, tương lai còn dài, nhất định không thể gấp.

Tròng mắt Lâm Kỳ muốn rớt ra ngoài, cái kia Đỗ Thừa Ảnh chật vật nghèo túng trên mặt đầy sẹo đâu?

Hệ thống: [ Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vâthể mục tiêu độ hảo cảm 100, độ hắc hoá 100.]

Lâm Kỳ càng kinh ngạc, "Vì sao? Tôi còn chưa kịp làm gì mà?"

Hệ thống: [ Kiểm tra đo lường được nhân vật mục tiêu có chứa yếu tố trọng sinh.]

Lâm Kỳ "Gì?"

Hệ thống: [ Y trọng sinh, hiểu không?]

Lâm Kỳ "...." Không muốn hiểu.
--------------------------
Má ơi, mới mở đầu đã 3000 mấy chữ. (Xỉu)
(⁠ノ⁠ಥ⁠,⁠_⁠」⁠ಥ⁠)⁠ノ⁠彡⁠┻⁠━⁠┻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro