Chương 373:TG9-Tiến công chiếm đóng lão xử nam bảy trăm năm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tan


Ngày hôm sau, trời đẹp thời tiết trong lành.

Khi mặt trời lên cao quá đỉnh đầu, cái ổ nhỏ trong chăn giật giật, tiếp theo, một cái đầu nhỏ chui ra, mái tóc nàng lộn xộn , ánh mắt nhập nhèm ngơ ngác, mê mang một hồi lâu, nàng mới nhận ra người nằm bên cạnh không thấy , tâm tình sốt ruột liền từ trên giường ngồi dậy.

Vì thế khi Phong Quang bưng cháo cùng bánh bao đi vào, liền bắt gặp một tiểu cô nương đang ngó nghiêng tìm kiếm xung quanh, nàng cười nói: "Là đang tìm ta sao?"

"Ngươi đi đâu vậy!" Tiểu nha đầu hất chăn đứng dậy, nổi giận đùng đùng.

Phong Quang đối với việc nàng tức giận làm như không thấy, đem đồ đặt ở trên bàn, nàng chậm rì rì nói: "Đi lấy điểm tâm cho ngươi."

"Điểm tâm..." Tiếu Tiếu ôm bụng, hậu tri hậu giác nhớ tới hôm qua cơm chiều cũng chưa ăn, còn leo núi cả đêm, hiện tại thật là đói cực kỳ.

"Ai, đợi chút." Phong Quang nhìn thấy nàng muốn nhảy xuống liền đi qua nói: "Trước mặc y phục, đi giày, rồi đi rửa mặt xong mới được lại đây ăn cơm."

"Nga..." Tiếu Tiếu chu miệng, đợi đến thời điểm nàng chân chính ăn đến bữa sáng, đã là nửa nén hương sau .

Phong Quang ngồi ở bên cạnh nàng, thấy nàng ăn ngon miệng, tâm tình rất tốt, "Tiếu Tiếu, ngươi nói ngươi là vì tìm mẫu thân mới đến Huyền môn, nhưng ngươi không biết mẫu thân ngươi gọi là gì, vậy tìm như thế nào nha?"

Tiếu Tiếu nuốt xuống một ngụm bánh bao, "Mẫu thân nhìn thấy ta chắc chắn sẽ biết ta là nữ nhi người, bởi vì các thúc thúc nói, máu mủ... Cái gì..."

"Máu mủ tình thâm."

"Đúng đúng đúng! Chính là những lời này, máu mủ tình thâm, cho dù mẫu thân không hiểu biết Tiếu Tiếu lớn lên trông như thế nào, nàng cũng sẽ yêu thích ta."

Phong Quang thật muốn nói một câu tiểu nha đầu không nên tự tin, nhưng thấy bộ dạng tin tưởng tràn đầy của nàng, lại không đành lòng đả kích nàng, nàng nói: "Tiếu Tiếu, đợi lúc nữa ta đưa ngươi xuống khỏi Hạo Miểu Phong."

Tiếu Tiếu cầm chặt thìa trên tay một chút, yếu ớt nói: "Đã biết..."

"Hôm nay ngươi không có đến lớp học sớm cũng không cần lo lắng bị phạt, ta đã cùng các sư đệ của giới luật đường nói qua, ngươi đang ở chỗ của ta."

Nàng cúi đầu thanh âm khó chịu, "Ân."

Phong Quang thở dài, "Tiếu Tiếu, ba ngày sau chính là đại hội bái sư, ngươi cũng không thể lại đùa giỡn, tranh thủ lưu lại hình tượng tốt trước mặt các sư phụ, biết không?"

"Nga."

"Ngươi là đang luyến tiếc ta sao?"

"Mới không có đâu!" Tiểu nha đầu kích động đứng lên, "Ta chỉ là... Sợ sẽ tìm phải một sư phụ rất nghiêm khắc mà thôi."

Phong Quang cười không nói.

Tiếu Tiếu bữa cơm này, ăn tận nửa canh giờ, Phong Quang xoa đầu nàng, trong lòng phiền muộn, nàng (PQ) thật ra muốn nhận nàng(TT) làm đồ đệ, nhưng nàng có nhiệm vụ trong người, cũng không có thời gian để dạy dỗ nàng tử tế, chỉ có thể tiếc nuối đưa nàng trở về.

Sau khi đưa Tiếu Tiếu trở về, Phong Quang trở lại Hạo Miểu Phong đã là buổi chiều, Hạo Miểu Phong lại trở nên lạnh lẽo như trước.

Trên đỉnh núi gió thổi lạnh, có chút thẫn thờ, Phong Quang lấy ra Hàn Uyên kiếm, cũng không biết hôm nay nam nhân bên kia có ở đây hay không, nàng nhìn thân kiếm, cảm thán bản thân là nhàm chán đến mức nào chứ? Nàng mệt mỏi mà than thở một tiếng.

Không ngờ tới đối diện có người đáp lại, "Cô nương hôm nay có tâm sự?"

Phong Quang ngây người một lát, "Thì ra là ngươi có ở đây a."

"Mỗi ngày vào canh giờ này ta đều lên đỉnh núi luyện kiếm, không khéo mà nghe được thanh âm của cô nương."

"Đại đệ tử ngươi dụng tâm như vậy khiến ta thật hổ thẹn."

"Cô nương nói đùa, ta nếu đã nhận chức chưởng môn thì đây là trách nhiệm, nếu không chỉ sợ khó mà đảm đương đại cục." Phương Việt nói: "Cô nương hôm nay than thở, là vì chuyện gì?"

"Ta gặp một tiểu cô nương sáu bảy tuổi, bộ dạng nàng rất đáng yêu, tuy nói tính tình nhìn như có hơi kiêu ngạo một chút, bất quá lại có thể khiến cho ta cảm thấy yêu thương."

"Cô nương rất thích đứa nhỏ này."


-Hết chương 373-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro