Chương 9: Thế giới thứ nhất: Người thừa kế mỹ thực (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi đấu bắt đầu, sau khi người dẫn chương trình sôi nổi hưng phấn giới thiệu, công bố đề thi đấu hôm nay—— du long diễn phượng.

Tiền Tường đang ngồi ở trong thính phòng, đối với việc Trịnh Tuấn Minh chiến thắng cuộc thi đấu rất có tin tưởng, hắn tuy rằng không thể khống chế giám khảo cùng kết quả thi đấu, nhưng người ra đề hắn vẫn có biện pháp khống chế, lúc hắn vừa đe dọa vừa dụ dỗ, hai cuộc thi đấu yêu cầu làm đồ ăn, đều là món Trịnh Tuấn Minh am hiểu nhất.

Hơn nữa hắn còn nghĩ cách để tổ tiết mục, đem Trịnh Tuấn Minh cùng Lục Cảnh Ngọc an bài vị trí kế nhau, như vậy màn ảnh liền có thể đồng thời quay được hai người bọn họ, mục đích chính là vì để bộ dáng thành thạo của Trịnh Tuấn Minh, cùng bộ dạng rối ren hoảng loạn của Lục Cảnh Ngọc hình thành đối lập.
________

Khu nguyên liệu nấu ăn chủng loại đa dạng, có tốt có xấu, yêu cầu người dự thi tự mình đi chọn lựa.

Gà là đã làm hảo, chỉ cần sau khi lựa chọn tự mình xử lý nội tạng là xong, mực cùng tôm tươi còn sống, cũng yêu cầu người dự thi tự mình xử lý.

Phương thức nuôi gà cùng đồ chúng ăn, đều trực tiếp ảnh hưởng đến vị thịt gà, trong mấy chục con gà này, chất thịt đặc biệt tốt cũng không có mấy con, Cảnh Dương thậm chí còn nhìn thấy có chút thịt gà đã để lâu, sắp hư rồi.

Chọn xong hết tất cả nguyên liệu nấu ăn mà mình muốn, Cảnh Dương bắt đầu xử lý thịt gà, Trịnh Tuấn Minh nhịn không được nhiều lần liếc qua nhìn hắn, trong lòng gã rất nghi hoặc, Lục Cảnh Ngọc cư nhiên dám đến tham gia cuộc thi đấu này.

Những giám khảo đó chẳng những yêu cầu cao, miệng cũng thực ác độc, liền tính gã đã được hai lần giải nhất tổ thanh niên, được tán dương cũng rất có hạn, Lục Cảnh Ngọc thế nhưng lại không sợ bị mắng đến máu chó đầy đầu.

Cảnh Dương giơ tay chém xuống, dao lớn cùng dao nhỏ trao đổi xử lý nguyên liệu nấu ăn, động tác như nước chảy mây trôi, nhìn qua không giống như là đang nấu ăn, mà là như đang biểu diễn một bộ chiêu thức làm người thấy không rõ, chỉ cảm thấy võ công rất cao minh.

Triệu Bác Thừa nhìn Cảnh Dương như vậy, trong mắt mang theo ý cười cùng thưởng thức, từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, nhất cử nhất động của hắn đều hấp dẫn y.

------------------

Trịnh Tuấn Minh bởi vì tuổi trẻ soái khí, động tác nấu ăn ưu nhã, tham gia vài chương trình nấu ăn, hấp dẫn rất nhiều fan nữ trẻ tuổi.

Hai người rốt cuộc có cùng phụ thân không, nhìn kỹ mà nói, cũng có thể nhìn ra có hai ba phần giống nhau.

Thế nhưng hiện tại đứng chung một chỗ như vậy để so sánh, rõ ràng ngũ quan của Lục Cảnh Ngọc càng thêm tinh xảo, nhìn qua cũng càng thêm soái khí tuấn tú, động tác nấu ăn của hắn cũng càng thêm thuần thục, làm người nhìn cảm thấy có một loại hưởng thụ.

Trên thính phòng truyền ra hết đợt này đến đợt khác những lời tán thưởng, ánh mắt cơ hồ đều bị Cảnh Dương hấp dẫn.

Mà Trịnh Tuấn Minh trước kia nhìn động tác rất ưu nhã, ở dưới sự đối lập của Cảnh Dương, liền có vẻ có chút chậm chạp cùng không phóng khoáng.

Đều nói không có so sánh liền không có thương tổn, hai người này vô luận là khí chất hay là kỹ xảo xử lý nguyên liệu nấu ăn, đều hình thành sự chênh lệch rõ ràng.

Tiền Tường ngồi ở phía dưới ánh mắt phức tạp nhìn lên trên đài, mục đích nguyên bản là hắn muốn để Trịnh Tuấn Minh đem Lục Cảnh Ngọc làm thấp đi, hiện tại lại làm Trịnh Tuấn Minh bị Lục Cảnh Ngọc so không bằng, liền tính hắn có tâm thiên hướng Trịnh Tuấn Minh, nội tâm cũng không thể không thừa nhận, chỉ từ thủ pháp cùng kỹ xảo, Trịnh Tuấn Minh cũng không bằng Lục Cảnh Ngọc.

Bất quá không quan trọng, Tiền Tường an ủi chính mình, cũng dùng ánh mắt an ủi nhìn Trịnh Tuấn Minh trên sân khấu, thủ pháp đẹp có ích lợi gì, điểm này chiếm tương đối ít, hương vị mới là quan trọng nhất.

Hắn đã ăn món này do Trịnh Tuấn Minh làm, hương vị tuyệt đối không thể bắt bẻ, cũng đúng ha, là bởi vì đồ ăn, bọn họ mới thành bằng hữu, cho nên hắn tin tưởng, Trịnh Tuấn Minh tuyệt đối sẽ không làm hắn thất vọng.

(Hai anh mà làm người yêu luôn là hơi bị hợp đấy)

Người xem dưới sân khấu châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau, tuy rằng bọn họ tận lực đè thấp thanh âm, nhưng Tiền Tường vẫn nghe thấy một ít nội dung nói chuyện từ những người cách hắn tương đối gần.

“Hảo soái a! Trước kia cũng không biết, nguyên lai bộ dáng nấu ăn của Lục Cảnh Ngọc, cư nhiên lại soái như vậy!”

“Nhanh chụp ảnh a, nhớ rõ tắt đèn flash, đừng để bị phát hiện, chụp mình Lục Cảnh Ngọc là được.”

Người bên kia nói nói “Ai ai, chúng ta cũng chụp ảnh Lục Cảnh Ngọc đi.”

“Ngươi không phải tới xem Trịnh Tuấn Minh sao? Ngươi không phải nói Trịnh Tuấn Minh là lão công của ngươi sao? Thay lòng đổi dạ nhanh như vậy, tiết tháo đâu?” (Ăn được không )

“Ta chính là nhan cẩu (nhan khống), ai soái ta liền thích, tiết tháo loại đồ vật này mấy mao tiền một cân.”

“Lúc trước trên mạng không phải nói Lục Cảnh Ngọc kỳ thật sẽ không nấu ăn sao? Còn nói có cơ sở chứng thực, ta còn tưởng rằng hắn thật sẽ không nấu ăn, chính là xem tư thế của hắn kìa, rõ ràng rất quen thuộc a.”

“Động tác luyện tập có ích lợi gì, hương vị không tốt còn không phải là mù trắng à (lên tra gg là ra bệnh đó à ^_^), chúng ta vẫn là chờ xem các vị giám khảo bình luận rồi nói sau, bằng không ngươi hiện tại cảm thấy hắn thoạt nhìn làm hảo, đến lúc đó còn không phải bị vả mặt sao.”

-------------------

Du long diễn phượng là món súp, vị tươi ngon của súp đặc biệt quan trọng, mực cùng thịt gà, đã tự ngon miệng, lại không thể phá huỷ hương vị ban đầu của chúng, phải làm đến hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, là tương đối phí công phu.

Ngay cả đồ trang trí đều yêu cầu người dự thi tự mình lựa chọn bộ đồ ăn, Cảnh Dương lựa chọn một cái bát tương đối lùn hình tròn, phía dưới bát lót cái dĩa hình bầu dục.

Hắn lợi dụng thời gian còn dư, dùng vài loại rau dưa để điêu khắc một con rồng màu vàng cùng một con phượng ngũ sắc, đặt ở trên rìa của đĩa, nháy mắt tăng thêm vài phần sống động, có khí thế của tên món ăn.

Cảnh Dương rung chuông ý bảo người chủ trì, hắn đã hoàn thành, màn ảnh quay cận cảnh món ăn hắn làm, hương vị như thế nào nhìn đương nhiên là không biết, nhưng một con rồng và con phượng này điêu khắc sinh động như thật, giống như là muốn sống lại, cho dù là người ngoài nghề, cũng có thể nhìn ra kỹ năng điêu khắc của hắn có bao nhiêu lợi hại.

Người chủ trì tuyên bố đã đến giờ, người dự thi đều phải lập tức ngừng động tác trên tay, bởi vì Cảnh Dương xong đầu tiên, cho nên hắn chính là người thứ nhất được giám khảo ăn thử.

Mấy vị giám khảo sau khi ăn xong, liên tục gật đầu, trao đổi với nhau một chút lẫn cái nhìn của họ, đều đưa ra điểm số cùng đánh giá.

Sau khi Triệu Bác Thừa nếm thử, cho Cảnh Dương một ánh nhìn tán thưởng, Cảnh Dương vừa lúc nhìn thẳng lên y, ánh mắt hai người nhanh chóng chạm nhau trong chốc lát. Cảnh Dương cảm nhận được lời khen của y, Triệu Bác Thừa cũng cảm nhận được hắn đắc ý.

Trịnh Tuấn Minh nghe thấy giám khảo cho Cảnh Dương lời nhận xét cùng điểm, không khỏi hoảng hốt, đây là lần đầu tiên gã ở tổ thanh niên nghe thấy đánh giá cùng cho điểm cao như vậy, cho dù gã đã lấy hai lần giải nhất tổ thanh niên, cũng không được điểm số cao như vậy, điểm như vậy đã đạt tới tiêu chuẩn của tổ lão niên.

Công bố kết quả cuối cùng, tuy rằng Trịnh Tuấn Minh cũng tiến vào trận chung kết của tổ thanh niên, nhưng điểm lại cách xa Cảnh Dương một khoảng lớn, lời nhận xét so với Cảnh Dương, cũng kém quá nhiều.

Thời điểm Trịnh Tuấn Minh rời khỏi hiện trường thi đấu, sắc mặt tương đối khó coi, phóng viên chờ ở bên ngoài tiến lên muốn phỏng vấn gã, gã nhấp miệng không nói một lời, dưới sự bảo hộ của bảo tiêu lên xe rời đi.

Người trên internet xem phát sóng trực tiếp lại bắt đầu một vòng tranh luận náo nhiệt mới, có người đem nhận xét lúc trước nói Lục Cảnh Ngọc căn bản sẽ không nấu ăn tìm ra, chất vấn những người phát biểu ra ngôn luận này, các ngươi không phải đặc biệt khẳng định là Lục Cảnh Ngọc sẽ không nấu ăn sao? Hiện tại điểm thi đấu của người ta cách xa Trịnh Tuấn Minh nhiều như vậy, các ngươi giải thích thế nào đây?

Đại bộ phận người lúc trước nói Lục Cảnh Ngọc sẽ không nấu ăn cũng chưa lên tiếng, nhưng cũng có một bộ phận người kiên trì, bọn họ cảm thấy hôm này Trịnh Tuấn Minh khẳng định trạng thái không tốt, không thấy hôm nay sắc mặt gã thật không tốt sao? Thành tích thi đấu một lần có thể đại biểu một người có năng lực sao? Kết quả cuối cùng thế nào còn không nhất định đâu.

Có người châm chọc nói, Trịnh Tuấn Minh sắc mặt không tốt, chẳng lẽ không phải bởi vì điểm số của gã thua Lục Cảnh Ngọc quá nhiều sao?

“Chúc mừng ngươi, hôm nay biểu hiện thực không tồi.” Triệu Bác Thừa nhìn Cảnh Dương.

“Cảm ơn Triệu tổng.” Cảnh Dương cười cười.

“Ta cảm thấy chúng ta cũng khá quen thuộc với nhau, ngươi có thể trực tiếp gọi tên của ta.”

“Tên?” Cảnh Dương ngẩn người nói “Ta gọi ngươi là Triệu Bác Thừa?”

“Tên thì có thể, không cần gọi họ.”

Cảnh Dương nhìn vào đôi mắt y, tổng cảm thấy có một loại cảm giác linh hồn đều phải bị hút vào, người này không phải là sẽ biết yêu thuật gì chứ.

Triệu Bác Thừa giơ tay giúp hắn sửa sang lại tóc một chút “Ta rất chờ mong biểu hiện ngày mai của ngươi.”

…………

Trận chung kết của tổ thanh niên với đề tài là thịt kho Đông Pha.

Trận chung kết sẽ có phân đoạn công chúng đánh giá, 50 người được chọn ngẫu nhiên làm giám khảo, sẽ ở một mình trong nhà ăn lớn chờ đồ ăn lên, trước khi tiến vào nhà ăn, tất cả mọi người cần phải nộp điện thoại di động lên.

50 người này không chú ý tình hình thi đấu, không liên lạc với bên ngoài dưới mọi tình huống, sau khi đồ ăn được mang lên tiến hành ăn thử, sau đó đem món mình ăn vừa lòng nhất đưa cho nhân viên công tác, phía dưới những cái chén này, đều dùng miếng dán màu trắng che dãy số.

Món thịt kho Đông Pha này, có thể nói là món nổi danh của Trịnh Tuấn Minh, lúc gã mười bảy tuổi, trong yến tiệc sinh nhật của Trịnh Kiến Lâm gã đã làm món này, phần lớn khách khứa đều khen ngợi, làm Trịnh Kiến Lâm cảm thấy phi thường có mặt mũi.

Ông cao hứng rất nhiều, cũng không quên nơi nơi tuyên truyền món thịt kho Đông Pha của con ông làm ngon bao nhiêu. Lúc ấy khách đến Chính Đức Ký ăn cơm, đều sẽ gọi một phần thịt kho Đông Pha do Trịnh Tuấn Minh tự mình làm.

Bởi vì có công chúng gia nhập vào đánh giá, nhóm đầu bếp tham gia trận chung kết chẳng những cân nhắc chất lượng mà còn cả trọng lượng, mỗi người trong thời gian quy định, đều phải làm ra 56 phần thịt kho Đông Pha nhỏ.

Thịt kho Đông Pha có rất nhiều cách làm, nhưng nguyên liệu chính cùng gia vị, còn có thành phẩm cuối cùng, đều đại khái giống nhau.

Giống nhau đều là chọn thịt heo nửa nạc nửa mỡ để làm, thành phẩm có kích thước ước chừng hai tấc, màu sắc là màu đỏ như mã não sáng trong. Mà mấu chốt nhất chính là, phải làm cho mềm mà không nát, béo mà không ngấy.

Người dự thi sau khi làm ra thành phẩm, nhân viên công tác mang ra sau để đặt lên đĩa, sau đó lại đưa đến trên bàn cho công chúng nhận xét, chờ bọn họ ăn xong rồi bỏ phiếu, toàn bộ quá trình đều được camera phát sóng trực tiếp cùng chụp lại.

Hiện trường thi đấu bình phẩm bên này, cùng thời điểm vòng bán kết diễn ra giống nhau, ăn xong rồi trực tiếp cho nhận xét cùng điểm.

Trịnh Tuấn Minh khẩn trương lòng bàn tay toát ra mồ hôi, vòng này gã tuyệt đối không thể thua, nếu gã lại lần nữa bại bởi Lục Cảnh Ngọc, như vậy không chỉ mỗi tôn nghiêm gã chịu đả kích, mà Chính Đức Ký cũng sẽ bởi vậy mà chịu đả kích.

Khi tất cả điểm số được đưa ra, đầu óc Trịnh Tuấn Minh trống rỗng, gã thế nhưng lại thua rồi? Sao có thể, này tuyệt đối không có khả năng.

Bình tĩnh, gã nhất định phải bình tĩnh, còn có cuộc bỏ phiếu cuối cùng của công chúng, liền tính tổng điểm số của gã thua, chỉ cần số phiếu của công chúng tương đối nhiều, như vậy gã liền không tính là hoàn toàn bại bởi hắn.

Ngoài số điểm cao nhất trong những bức ảnh chụp cận cảnh của Cảnh Dương, người đứng thứ hai chính là Trịnh Tuấn Minh có sắc mặt thay đổi thất thường.

Công chúng sau khi ăn xong bắt đầu bỏ phiếu, tổ tiết mục phỏng vấn đánh giá của một ít công chúng.

“Ta chọn cái này, ăn quá ngon, ta đang giảm cân, nhiều phần như vậy không dám ăn hết toàn bộ, mỗi một phần ta đều chỉ thử một miếng nhỏ, nhưng chỉ có một phần này là ta ăn hết toàn bộ.”

“Bởi vì cũng không biết ai làm, nên chỉ có thể nói ra tâm ý chân thật nhất của chính mình, ta chính là cảm thấy phần này ăn ngon nhất.”

“Phần khác làm có chút béo, còn có một số phần đều không có hoàn toàn ngon miệng, chỉ có một phần này là chân chính làm béo mà không ngán, đa số thịt mỡ vào miệng là tan, hơn nữa sau khi tan ra không có mùi vị thịt, mà là hương vị nước canh tươi ngon.”

“Một phần này thật sự đặc biệt đặc biệt ăn ngon, ta là một người cuồng ăn thịt kho Đông Pha, ta hiện tại chỉ muốn biết phần thịt kho Đông Pha này là do vị đầu bếp nào làm, về sau ta nhất định mỗi ngày đi tiệm cơm nhà bọn họ ăn, hơn nữa chỉ gọi thịt kho Đông Pha.”

“Ta đối với đồ ăn yêu cầu không cao lắm, ta cảm thấy đều làm khá tốt, nhưng chỉ có một phần này là đặc biệt đặc biệt ăn ngon.”

Nhân viên công tác xé nhãn màu trắng nhãn dưới đáy bát, sau đó dùng khăn che lại, đưa đến buổi phát sóng trực tiếp.

Người chủ trì mở vải nhung màu đỏ ra nhìn, kinh ngạc mở miệng và quay đầu lại nói “Ta thật sự quá ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên trong cuộc thi đấu xuất hiện tình huống như vậy.”

Lòng hiếu kỳ của khán giả đều bị khơi dậy, muốn biết đến tột cùng là tình huống như thế nào mà làm cho người chủ trì kinh ngạc như vậy.

“Ta nghĩ rằng hiện tại người đang xem phát sóng trực tiếp nhất định đặc biệt muốn biết kết quả, ta cảm thấy sau khi các ngươi biết, nhất định sẽ kinh ngạc giống ta, cho nên thỉnh các vị trước tiên đỡ cằm cho tốt vào nha kẻo rụng răng trật hàm các thứ, ta sắp công bố, ba, hai, một……”

Người chủ trì nhanh chóng vạch tấm vải nhung màu đỏ ra, dùng ngữ khí kích động nói “Tất cả mọi người đều lựa chọn một bát, đây là lần đầu tiên xuất hiện toàn phiếu thông qua, chúc mừng giành được toàn phiếu "Lục Cảnh Ngọc", đạt được giải nhất trận chung kết tổ thanh niên.”

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, thế nhưng lại là toàn phiếu thông qua, giải nhất của Lục Cảnh Ngọc, là danh xứng với thật.

-----------
Thịt kho Đông Pha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro