c8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vu Oánh Oánh duỗi tay ngăn hắn tiếp tục đánh chính mình, đáng thương  nhìn hắn

"Đại thúc, ta muốn tắm rửa"

"Hảo, ta đi xả nước trước, ngươi từ từ ta ôm ngươi đi"

Côn ŧɦịŧ rốt cuộc rời khỏi  tiểu huyệt bị tàn phá suốt một đêm, ba một tiếng, theo sau côn ŧɦịŧ là những chất lỏng vẩn đục, có tϊиɦ ɖϊƈh͙ của lão nam nhân, cũng có chính dâʍ ŧɦủy̠ của mình.

Lão nam nhân xả nước xong quay lại bế Vu Oánh Oánh lên, thấy trên giường một mảnh hỗn độn, đặc biệt là một vệt máu đỏ tươi kia.

"Bảo bảo, ta sẽ đối với ngươi phụ trách"

Hắn hôn hôn người trong lòng ngực, hắn thấy tiểu nữ nhân thẹn thùng lại không có chán ghét, hắn liền an tâm rồi, hắn không nhớ rõ bao lâu rồi chưa làm, chỉ đổ thừa là cô quá mê người, kiều nộn huyệt vẫn luôn cắn hắn, làm hắn muốn ngừng mà không được, một cổ một cổ dâʍ ŧɦủy̠ bắn vào côn ŧɦịŧ tư vị kia chỉ cần nghĩ thôi phía dưới lại cương cứng.

Đem tiểu nhân nhi nhẹ nhàng bỏ vào bồn tắm, nam nhân xoay người đi ra ngoài, gọi điện thoại bảo người làm mang thuốc lại đây, sau đó lại trở về phòng tắm, trong bồn tắm mỹ nhân nằm mắt dưỡng thần, đột nhiên có người chen vào ôm cô để ở trên người.

Nam nhân lấy sữa tắm nhẹ nhàng xoa ở trên người cô, da thịt trắng nõn của cô đều có dấu vết của hắn, có cái đã biến mất, có cái còn rất sâu.

Vu Oánh Oánh hưởng thụ nam nhân phục vụ, chỉ là phía dưới mông không có cái đồ vật cứ đỉnh tới đỉnh đi cô sẽ cảm thấy càng tốt.

Rửa sạch sẽ xong cô lại bị ôm vào phòng, khăn trải giường cùng vỏ chăn đã được thay sạch sẽ, nam nhân lấy thuốc mỡ trên ngăn tủ bôi cho cô, thuốc mát lạnh nhưng chỗ hắn  sờ qua lại chút nóng lên.

Bụng phát ra âm thanh kháng nghị, cô tối hôm qua cơm chiều cũng chưa ăn, bị nhốt lại sau đó được hắn cứu rồi giả bộ bất tỉnh, sau đó lại bị hắn thao lộng một đêm.

Nam nhân nghe thấy âm thanh có chút ảo não, gọi điện thoại phân phó người đưa bữa sáng lại đây.

"Bảo bảo, bên trường học kia ta đã giúp em xin nghỉ, hôm nay em sẽ ở đây nghỉ ngơi"

"Đại thúc, đây là nào? Khách sạn sao?"

"Không phải"

Nam nhân vốn dĩ muốn nói là nhà của mình, nghĩ tiểu nữ nhân còn không biết thân phận thật của hắn, hắn kỳ thật muốn biết, ngày hôm qua chính mình không muốn thật sự cắm vào, vì cái gì cô sẽ chủ động, hắn ôm ôm tiểu nữ nhân.

"Bảo bảo, ta sẽ đối với em phụ trách, em  sẽ không ghét bỏ ta chứ?"

Tiểu nữ nhân hôn lên môi hắn,

"Đại thúc, em đã thích anh từ rất lâu rồi, lần trước nụ hôn đầu tiên cũng cho anh"

Nhìn tiểu nữ nhân trong lòng ngực thẹn thùng, hắn cảm thấy về sau cuộc sống lại không phải vướng bận.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro