TG1: Chương 2.1: Người yêu thầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2.1: Người yêu thầm

Hiện tại Lý Mặc không có bạn gái, bọn họ lại học chung một trường đại học, đây chính là cơ hội để nàng tiến tới phải không?

Lâm Uyển Đình vẫn yên lặng thích Lý Mặc giống như khi ở cao trung, nhìn hắn vì Tôn Kiêu Dương mà đau khổ, tra tấn chính mình.


Lâm Uyển Đình yên lặng bảo hộ Lý Mặc, sau khi tốt nghiệp còn đi tới công ty hắn sáng lập để công tác.


Hầu như mọi người đều nhìn ra Lâm Uyển Đình thích Lý Mặc, nhưng nàng từ trước đến nay đều không thông báo với Lý Mặc.


Nàng không nói, người khác cũng sẽ không làm rõ khiến cho nàng khó xử, một cô gái ôn nhu, nội liễm như vậy, ấn tượng của mọi người đối với nàng cũng không tồi.


Lý Mặc cõ lẽ cũng đã biết được tâm ý của Lâm Uyển Đình, nhưng hắn cũng không nói rõ, chỉ là yên lặng xa cách Lâm Uyển Đình.


Lâm Uyển Đình là một cô gái thông minh, đương nhiên nàng biết ý tứ của Lý Mặc.


Loại chuyện này, Lâm Uyển Đình cũng không nói, nếu thật sự làm rõ, hai người đều khó xử, bối rối.


Lâm Uyển Đình cứ như vậy sau khi Tôn Kiêu Dương rời khỏi, ở bên cạnh Lý Mặc 6 năm, vẫn luôn giữ thân phận bạn bè không gần không xa.


Thẳng đến sau khi Tôn Kiêu Dương về nước, Lý Mặc cùng nàng nối lại tình xưa.


Chuyện này làm cho Lâm Uyển Đình rất thống khổ, nhưng nhìn Lý Mặc hạnh phúc, nàng cũng chúc phúc bọn họ, sau đó liền rời đi.


"? Ngươi nói nhiều như vậy, rốt cuộc có vấn đề gì?" Nhất Nhất nghi hoặc khó hiểu hỏi.


Nhị Nhị: "..."


Biết ngay ngươi nghe không hiểu.


"Vấn đề của thế giới này là Lâm Uyển Đình, người ta không làm nữa."


"Vì cái gì?" Nhị Nhị: "Tuy rằng không hiểu cái gì liền hỏi là thói quen tốt, nhưng ngươi hỏi quá nhiều Nhất Nhất."


Nhị Nhị nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó mới giải thích nghi hoặc cho Nhất Nhất, không, phải nói là một nữ nhân ở địa cầu rít gào một mình.


"Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc, mẹ nó ta là một đại ngu ngốc."


Vừa nghe những lời này, Nhất Nhất cùng Nhị Nhị đều sợ ngây người.


Phải biết rằng vị nữ sĩ Lâm Uyển Đình này, xuất thân từ thư hương thế gia, nói là tiểu thư khuê các cũng không quá.


Nhìn bộ dang an tĩnh như gà của Nhất Nhất, Nhị Nhị nuốt nước miếng nói: "Có lẽ đây là khi đối mặt với tử vong, liền bùng nổ."


Nghe được những lời này, Nhất Nhất liền kính nể nói: "Nhị Nhị, ngươi thật lợi hại, vừa mới tới địa cầu, đã hiểu được nhiều thứ như vậy."


Nhị Nhị rụt rè vênh mặt nói: "Không có gì, ta chỉ là thông minh hơn ngươi một chút."


Nhất Nhất gật gật đầu, nàng không có gì dị nghị.


Sau đó nữ sĩ diện mạo thanh tú trong video tiếp tục dậm chân, khuôn mặt dữ tợn phá hủy hơi thở văn hóa trên người nàng.


"Lý Mặc không ái muội cùng ta, cũng không ám chỉ sai lầm với ta, một chút cơ hội hắn cũng không cho ta, hắn đương nhiên không phải tra nam, ta không có ý kiến với hắn, cũng không ý kiến gì với tình địch Tôn Kiêu Dương."


"Ta chỉ hận sắt không thành thép với chính mình, mẹ nó sao không thể đường đường chính chính nói ra tâm ý của chính mình, nói ra thì chết sao?"


"Rõ ràng bản thân mình thích Lý Mặc trước, nhưng lại không dám nói, người khác lớn mật nói, ngươi nhìn người ta cả ngày tú ân ái."


"Được, bọn họ rốt cuộc chia tay, không nghĩ tới ta ngu ngốc như vậy, an tĩnh ở bên người mình thích 6 năm, sau đó lại trơ mắt nhìn bọn họ gặp lại nhau và yêu nhau lần nữa."


"Ta đúng là một chút sức lực cạy góc tường cũng không có, cho dù là vì người bảo vệ, tốt xấu cũng phải để Lý Mặc làm chút chuyện cho chính mình, kết quả ta trừ bỏ thích hắn, cái gì cũng không làm."


Dù là Lý Mặc không thích, nhưng mình vì hắn âm thầm làm nhiều việc trong 6 năm như vậy, làm sao hắn không xúc động.


Lúc này tỏ tình, dù là hắn không thích mình, nhưng đồng ý cùng mình kết giao, cũng là một cơ hội lớn.


Kết quả bản thân thật đúng là một chút cơ hội cũng không nắm chắc. Việc này rõ ràng là chính mình không toàn lực nói, nói cách khác, vì thích một người mà dùng hết sức lực, khi về già rồi cũng chỉ là kí ức tốt chứ không phải tiếc nuối.


Hơn nữa, Lâm Uyển Đình cũng không thể ngờ bản thân sẽ thương tiếc đến nỗi không gả chồng, nếu là như vậy, khi còn trẻ nhất định sẽ nghĩ mọi cách để theo đuổi được Lý Mặc.


Tóm lại, Lâm Uyển Đình không muốn đối mặt với một bản thân ngu ngốc như vậy, cho nên nàng không làm, sau đó thế giới này mất khống chế.


Nhất Nhất cảm thấy Lâm Uyển Đình miệng đầy thô tục, thanh âm chói tai như vậy thật sự quá khó coi, rõ ràng nàng là một người tốt đẹp.


"Nữ sĩ, phương thức thích của mỗi người đều khác nhau, ngươi không nên nhục mạ bản thân như vậy, tuy rằng ta không hiểu tình cảm, nhưng ta cũng biết khi còn trẻ, phần chờ đợi cùng tự giữ của Lâm nữ sĩ rất tốt đẹp."


"Mặc kệ, ngươi không cần nhiều lời, tóm lại ta hình như mở ra cơ quan gì đó, rốt cuộc không thể quay về quá khứ tốt đẹp."


Nói xong, Lâm Uyển Đình liền biến mất, lưu lại Nhất Nhất và Nhị Nhị hai mặt nhìn nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cungdau