Thế giới 1: Dưỡng mà không thân bạch nhãn lang (1) ( hơi H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diễn tinh tới rùi:))))
~~~~~~~~~~~~~
Tạ Ninh Nhuyễn về đến nhà, liền nhận thấy được bầu không khí trong nhà có chút kỳ quái.

Đúng lúc cô rón ra rón rén tính toán trở về phòng của mình, đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói trầm thấp.

"Sao muộn như vậy mới trở về? Đi đâu vậy?"

Tạ Ninh Nhuyễn bị hoảng sợ, nơm nớp lo sợ xoay người lại.

Là anh cả Tạ Du Hào.

Người nắm quyền lực hiện tại ở Tạ gia.

Tạ Ninh Nhuyễn từ nhỏ liền rất sợ cái người anh trai ít nói ít cười này, bởi vì cô không phải em gái ruột của Tạ Du Hào, chỉ là ông nội Tạ trước khi chết nhận nuôi một cô nhi đem về mà thôi.

Từ nhỏ cô đã bị dạy phải ngoan ngoãn nghe lời, không thể phạm một chút lỗi nào, càng không thể đắc tội mấy thiếu gia Tạ gia, nếu không sẽ bị đưa về cô nhi viện liền.

Tạ Ninh Nhuyễn ở Tạ gia sống trong lo lắng đề phòng mười sáu năm, cô không có lúc nào là không hy vọng chính mình có thể thành niên, hoàn toàn thoát khỏi Tạ gia trói buộc.

Cuối cùng, hết cấp ba ngày hôm qua cô đã kết thúc lễ thành niên của chính mình, chỉ còn một tháng nữa là thời gian kỳ thi đại học bắt đầu, chỉ cần thi đậu Đại học ở thành phố A, là cô có thể rời đi Tạ gia, từ đây không bao giờ trở về nữa.

Sự tự do này cô đã khát vọng thật sự lâu lắm rồi, dẫn tới ở thời điểm cuối cùng thế nhưng lơ đãng bỏ qua.

Người ở Tạ gia có đưa ra cho cô quy định giờ đóng cửa, mà cô bởi vì tham gia tiệc sinh nhật của bạn học mà về muộn mất một tiếng.

"Thật xin lỗi, anh cả, nha...... Bởi vì tham gia tiệc sinh nhật của bạn học, nên về có chút muộn ạ."

Ánh mắt cô đảo quanh, nói chuyện ấp a ấp úng, rõ ràng một bộ dáng có điều giấu giếm chột dạ.

Tạ Du Hào khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười không rõ ràng, "A, phải không?"

Lời này làm Tạ Ninh Nhuyễn chột dạ không thôi, cô đã không dám ngẩng đầu lên đối diện cùng Tạ Du Hào, vội vàng tìm cớ: "Anh...... Anh cả, ngày mai em còn phải đi học, em xin phép về phòng nghỉ ngơi trước ạ."

Nói xong, cô quay người bước đi bỏ lại Tạ Du Hào cạnh mình như là có quỷ đuổi ở sau lưng.

Tận khi lên lầu, cái ánh mắt làm lưng nàng như bị kim chích kia mới biến mất.

Cô khẽ thở ra, lấy xong quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa, chờ cô một bên xoa tóc một bên từ trong phòng tắm bước ra tới, ngay lập tức nhìn đến anh hai Tạ Du Hào thế nhưng đi tới phòng cô, đang ngồi ở bàn học cầm tờ đơn điền nguyện vọng của cô lên xem.

"Anh...... Anh cả?"

Tạ Ninh Nhuyễn bị hoảng sợ, sau khi phản ứng lại hoảng loạn đem áo tắm dài đang mở rộng của mình khép kín lại.

Sau khi đảm bảo ăn mặc không có vấn đề gì, mới đi tới.

Cô thật cẩn thận hỏi: "Có chuyện gì vậy ạ?"

Tạ Du Hào mặt không cảm xúc nhìn cô, hỏi ngược lại: "Như thế nào? Không có việc gì thì không thể tới tìm em sao?"

Tạ Ninh Nhuyễn bị nghẹn một hơi.

Đêm hôm khuya khoắt anh trai đi vào phòng em gái nuôi đã thành niên của chính mình chính mình thành niên, trai đơn gái chiếc, chẳng sợ quan hệ tốt đến mấy cũng là một việc không hợp với lẽ thường. Huống chi quan hệ giữa bọn họ cũng không thân đến vậy, nhưng sự sợ hãi Tạ Du Hào làm cô không nói nổi một câu oán giận cùng trách móc.

"Đương...... Đương nhiên có thể." Cô trái lương tâm nói.

Vừa mới tắm xong cô bị hơi nước hun khiến gương mặt phiếm hồng, tóc còn nhỏ nước, ngọn tóc nhỏ giọt nước theo cổ trắng muốt của nàng đi  xuống, tiếp đó hoàn toàn đi vào áo tắm dài của cô.

Áo tắm dài bao bọc lấy cơ thể cô bị dính ướt kề sát cơ thể của cô, đem đường cong cơ thể cô phác họa ra tới.

Tạ Du Hào chỉ cảm thấy cổ họng hơi khô khốc, hắn lặng lẽ đem tầm mắt dời đi, ngón tay gõ gõ trơn bóng mặt bàn, mở miệng hỏi.

"Em nghĩ thi Đại học A?"

Không rõ Tạ Du Hào có ý tứ gì nhưng Tạ Ninh Nhuyễn vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu.

Tạ Du Hào lại hỏi: "Vì cái gì?"

Cái gì vì cái gì? Tạ Ninh Nhuyễn vẻ mặt hoang mang, nhưng đối diện tầm mắt Tạ Du Hào lạnh lùng chỉ có thể thành thật trả lời.

"Nha...... Bởi vì Đại học A chính xác là giấc mơ của em từ nhỏ."

"Phải không?" Tạ Du Hào nhìn dáng vẻ như là bị lý do Tạ Ninh Nhuyễn đưa ra thuyết phục, nhưng mà giây tiếp theo hắn lại nói: "Đại học A cách nhà quá xa đại, em từ nhỏ đều không ra khỏi khỏi nhà, đi nơi xa như vậy học tập khẳng định sẽ không có quen, vẫn là thi Đại học B đi."

Đại học B...... Là đại học cách nhà không xa chỉ khoảng một khu nhà.

Cô thi Đại học A mong chính là có thể rời xa Tạ gia, nếu là thi đại học B, đời này cô chỉ sợ cũng không có biện pháp thoát khỏi Tạ gia.

Tạ Ninh Nhuyễn lập tức liền nôn nóng, "Đại học B tuy rằng gần nhà, so với đại học A nhưng mà điểm lại không bằng, nói nữa chính là anh cả cũng tốt nghiệp đại học A, em còn tưởng......"

"Thật là như vậy sao?" Tạ Du Hào đột nhiên mở miệng cắt ngang lời Tạ Ninh Nhuyễn giải thích, ánh mắt hắn tựa hồ có thể nhìn thấu Tạ Ninh Nhuyễn, làm Tạ Ninh Nhuyễn không che giấu nổi.

Tiếng nói Tạ Du Hào trở nên nghiêm khắc, "Thật sự chỉ là đại học A so với đại học B tốt hơn, mà không phải có nguyên nhân khác? Giống như giao ước cùng bạn trai cùng nhau thi đại học A?"

Mắt Tạ Ninh Nhuyễn mở to, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía hắn.

"Không, em không có...... Em......"

Cô cố gắng giải thích, nhưng mà Tạ Du Hào đã không có kiên nhẫn nghe cô ngụy biện, duỗi tay tóm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô kéo tới hướng trước mặt mình.

"A." Tạ Ninh Nhuyễn hét một tiếng, đâm vào trong lòng ngực Tạ Du Hào. Một loạt mùi hương hormone giống đực tràn đầy xoang mũi cô, làm cô nghĩ muốn giãy giụa từ trong lồng ngực Tạ Du Hào tránh ra ngoài.

Tạ Du Hào lại không cho cô cơ hội này, hắn cúi đầu môi sát vào bên tai Tạ Ninh Nhuyễn, ngửi mùi hương sâu kín xử nữ thiếu nữ, trầm giọng nói: "Tôi có phải hay không đối với em quá tốt? Hửm?"

Hơi thở nóng ướt chạm tới trên lỗ tai Tạ Ninh Nhuyễn, làm cô thẹn thùng đỏ mặt lên, đây vẫn là lần đầu tiên cô tới gần một người đàn ông như thế.

"Mấy năm nay em ăn Tạ gia chúng tôi, dùng Tạ gia chúng tôi, đem em coi như tiểu thư Tạ gia chân chính mà hầu hạ, cho rằng có thể đem em nuôi quen, mà không nghĩ tới lại là sói mắt trắng, một lòng một dạ muốn rời Tạ gia đi."

Thật sự đến quá gần rồi, Tạ Ninh Nhuyễn môi run run một bên giãy giụa một bên giải thích.

"Không phải, không phải như thế."

Đột nhiên một cái hôn ướt nóng chạm  ở trên vành tai cô, bởi vì quá mức kinh ngạc mà hành động giãy giụa đều dừng lại, Tạ Du Hào hô hấp dần dần trở nên nặng nề, có một số việc mở đầu, sau đó liền đều đơn giản hoá, hắn đưa hàm răng gặm cắn vành tai nhỏ nhắn trắng hồng trước mắt.

"Ưm!" Đó là nơi Tạ Ninh Nhuyễn cực kỳ mẫn cảm, cơ thể Tạ Ninh Nhuyễn nhũn ra, nếu không phải tay Tạ Du Hào ôm lấy eo cô thì sớm đã không còn đứng được.

Phía sau cô chính là giường, Tạ Du Hào hơi hơi thả tay, cô liền ngã xuống giường sau đó bị Tạ Du Hào thuận thế đè ở dưới thân.

Áo tắm dài rộng thùng thình đã sớm ở trong lúc giãy giụa trở nên lộn xộn, Tạ Du Hào chỉ cần duỗi tay đem dây cột đẩy ra, tức khắc thân thể trắng nõn tinh tế mềm mại in xuyên tới mi mắt.

Đầu vú hồng hồng ở trong không khí dựng thẳng, Tạ Du Hào cúi xuống đem một bên đầu vú ngậm ở trong miệng liếm láp, bên kia cũng không có lơ là, duỗi tay không ngừng mà xoa bóp véo động.

"Đau...... Đau quá." Thiếu nữ được nuông chiều từ bé không chịu nổi động chạm như vậy , trên da thịt trắng nõn đã bị véo ra vài dấu vết ái muội.

Sự sợ hãi bị đàn ông xâm phạm đã chiến thắng nỗi sợ của cô đối với người đàn ông này, cô ở thân người đàn ông kịch liệt giãy giụa, đôi tay chống đẩy ngực người đàn ông, cố gắng thoát khỏi khốn cảnh này.

Nhưng mà sự giãy giụa yếu ớt như vậy đối với người đàn ông mà nói không hề có tác dụng, mà tương phản còn càng thêm khơi dậy dục vọng của người đàn ông.

Hơi thở ướt nóng phun ở ngực Tạ Ninh Nhuyễn, đầu vú bị Tạ Du Hào liếm đến trong suốt sáng ánh, đối phương mạnh mẽ đem chân chen vào giữa hai chân cô, duỗi tay xoa trên hột le cô.

Cái miệng nhỏ hơi hơi động tình mà phun ra một tia dịch trong suốt bị ngón tay mạnh mẽ banh ra.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: Đại ca lên sàn, tung bông tung bông (⁠人⁠*⁠'⁠∀⁠`⁠)⁠。⁠*゚⁠+

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro