Chương 3 : Bệnh kiều thiếu gia xin nghe lời ! ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhắm mắt, bắt đầu tiếp thu cái gọi là cốt truyện.

Tô Tiểu Cẩn là một nữ hài lạc quan rộng rãi, nàng tiến vào một nhà hào môn làm hầu gái cho thiếu gia.

Thế nhưng hào môn thiếu gia tính tình cũng không tốt, chân của hắn bởi vì chuyện ngoài ý muốn mà không thể đi lại. Tính tình cổ quái, luôn luôn đối với Tô Tiểu Cẩn phát giận. Tô Tiểu Cẩn đối với thiếu gia đáng thương này phi thường đồng tình, cho nên Tô Tiểu Cẩn lạc quan lương thiện cũng không đối với thiếu gia có bất luận cái gì bất mãn, còn thường xuyên đem một ít đồ vật kì quái chọc thiếu gia cười.

Cố Ngọc chưa bao giờ biết cư nhiên có nữ nhân da mặt dày như vậy, chính mình làm thế nào nàng cũng không chịu đi, tức khắc đối với nha đầu da mặt dày này sinh ra một loại bất đắc dĩ, cũng không có lại đuổi nàng đi.

Dần dần hai người sinh ra cảm tình, liền ở bên nhau.

Nhưng mà Cố Ngọc có một vị hôn thê Lăng Phỉ, Lăng Phỉ từ nhỏ đã thích Cố Ngọc. Đương nàng biết Cố Ngọc thích Tô Tiểu Cẩn, lập tức cảm giác sẽ không tốt, chính mình đường đường là thiên kim tiểu thư mà lại thua kém một hầu gái.

Thế là Lăng Phỉ đố kị luôn luôn nhằm vào Tô Tiểu Cẩn, thế nhưng luôn luôn không thành công, không chỉ như vậy, còn lưu lại một thanh danh ghen tị.

Một cái tiểu thư hào môn, để ý nhất chính là thanh danh, nhưng mà Lăng Phỉ một cái tiểu thư quý tộc cư nhiên cùng một cái hầu gái so đo, loại thanh danh này cũng chẳng tốt đẹp gì. Cố gia lấy loại danh nghĩa này cùng Lăng gia từ hôn. Sau khi từ hôn Lăng Phỉ bị người nhà buộc gả cho một nam nhân của gia tộc cùng Lăng gia hợp tác tương đương nam nhân cả đời.*

*( Cái này mình dịch theo ý hiểu có gì không đúng nhắc nhở mình :> )

Thế nhưng Lăng Phỉ không cam lòng, dựa vào cái gì một hầu gái hèn mọn có thể đạt được tình yêu của Cố Ngọc, nàng phải gả cho Cố Ngọc nàng muốn Cố Ngọc yêu nàng.

Dạ Ly:.......

Nhiệm vụ muốn nàng nghịch tập cho loại ngu ngốc này ?

Nhắm mắt, áp xuống phẫn nộ trong lòng.

"Các vị hành khách thỉnh chú ý, máy bay sắp đến nơi, thỉnh hành khách lấy tự mình lấy rương hành lý."

Dạ Ly trải qua ký ức Lăng Phỉ cũng biết, chở mình không phải Linh Khí, ở chỗ này xưng là "Máy Bay".

Nơi này rất nhiều thứ cùng thế giới cũ kia không giống nhau như, không thể tu luyện.

Theo ký ức xuống máy bay.

Nhàn nhạt nhìn hết thảy xung quanh, cảm thấy không có gì hiếm lạ, Dạ Ly đối với cái gì cũng không có cái gì hứng thú, đồ vật đã biết, đối nàng mà nói, không có bất luận ý nghĩa gì.

Hôm nay là ngày Lăng Phỉ vừa mới từ nước ngoài về. Nhưng là người Lăng gia cũng không có tới đón Lăng Phỉ. Đối với Lăng gia mà nói, Lăng Phỉ có cũng được mà không có cũng không sao.

Dạ Ly lúc tỉnh lại liền biết mình trong thân thể không có tu vi gì. Tu vi Dạ Ly không thể đưa tới nhiệm vụ giả thân thể.

Dạ Ly nhìn chính mình quần áo kỳ quái, có chút chán ghét, nàng không thích loại quần áo này.

Dạ Ly trước tiên đi Lăng Phỉ nhà ở, không có đi Lăng gia.

Đối với nơi này tất cả mọi thứ Dạ Ly cũng không phải thực thích ứng, ví dụ như quần áo, thậm chí là đồ ăn.

Căn nhà chính là một cái biệt thự, chỉ có một cái bảo mẫu, Dạ Ly đối với nơi này thật ra cũng vừa lòng, rốt cuộc, nàng không thích chính mình nơi ở có nhiều người.

"Tiểu thư." Lưu mụ tiếp nhận Dạ Li trong tay rương hành lý.

"Ân."

Cũng không có nhìn lưu mụ, lập tức hướng nhà đi vào.

Dạ Ly có thói ở sạch phi thường nghiêm trọng, cho nên nàng cũng không có bảo lưu mụ chuẩn bị phòng, bởi vì Lăng Phỉ từng ở qua. Cho dù hiện tại nàng là Lăng Phỉ.

Chọn một gian phòng, đối Lưu mụ thản nhiên nói, "Đem ở đây thu thập."

"Tiểu thư có khách sao?" Lưu mụ hỏi.

Dạ Ly chuẩn bị tránh ra, nghe thấy lưu mụ nói, nhẹ nhàng liếc nàng liếc mắt một cái, "Ta không thích người nhiều chuyện."

Lưu mụ cứng đờ, "Vâng, tiểu thư."

Liếc mắt nhìn cái rương hành lý, đồ ở trong cơ bản đều là quần áo Lăng Phỉ hay là gì đó, vô dụng.

Ghét bỏ nhìn chính mình, Lăng Phỉ về vì khiến Cố Ngọc thích, tự mình trang điểm thật đẹp .

Trên mặt đầy đồ vật ghê tởm, bao gồm trên người cũng có mùi nước hoa khó ngửi.

Chợt lóe lên sát ý, xúc động muốn đem linh hồn Lăng Phỉ phá hủy .

666: ...

Có một ủy thác giả tùy ý muốn phá hủy linh hồn kí chủ thực sự rất đáng sợ.

Đem tất cả đồ vật Lăng Phỉ từng chạm qua đều đặt ở trong phòng Lăng Phỉ từng ở qua được.

"Tiểu thư, thu thập hảo." Lưu mụ hướng Dạ Ly nói.

"Ân." Nhàn nhạt đáp một tiếng.

Đi vào cái phòng lưu mụ đã thu thập, đem chính mình rửa sạch mới ra ngoài.

Cho dù có ký ức của Lăng Phỉ, Dạ Ly đối với hiện đại này vẫn còn có chút mới lạ.

Một ngày cứ như vậy chớp mắt mà qua.

"Phỉ Phỉ a, về thế nào mà không nói một tiếng với ta."


Sáng sớm, Lăng Phỉ ba ba liền nhanh chóng gọi điện thoại cho Dạ Ly, trong giọng nói lộ ra bất mãn.

"Hôm nay, về nhà một chuyến."

Nói xong liền đem điện thoại cúp.


Dạ Ly ngoắc ngoắc miệng, đưa điện thoại di động buông, về nhà sao. . .

Lăng gia được tính là hào môn, cùng Cố gia tương đương.


Lăng Phỉ ba ba sở dĩ gọi Dạ Ly qua đây, thật ra là bởi vì hôm nay cùng Cố gia ăn cơm vừa vặn Lăng Phỉ trở về.

Dạ Ly đi tới Lăng gia, đã nhìn thấy Cố Ngọc ngồi ở trên xe lăn, còn có đứng bên cạnh Cố Ngọc là Tô Tiểu Cẩn.

Đương nhiên,tất cả người khác đều bị nàng xem nhẹ .

Cố Ngọc bây giờ chưa thích Tô Tiểu Cẩn, hai người còn chưa có thông đồng cùng một chỗ.


Tô Tiểu Cẩn đang tò mò nhìn chằm chằm xung quanh nhìn.

Một lát sau, liền thấy một cực kỳ nữ nhân xinh đẹp đi đến, nữ nhân này khí thế rất mạnh. Tô Tiểu Cẩn hiếu kỳ nhìn chằm chằm nàng.

Cố Ngọc thấy Tô Tiểu Cẩn thất thần nhìn chằm chằm nơi nào đó , liền nhìn về phía Dạ Ly, là Lăng Phỉ.

"Phỉ Phỉ, qua đây, đây là Cố bá mẫu." Lăng Phỉ ba ba nghĩ kéo Dạ Ly hướng mẹ Cố Ngọc giới thiệu.

Dạ Ly nhìn cũng không có nhìn hắn, trực tiếp hướng chỗ Cố Ngọc mà đi.

"Ngươi hảo, vị hôn phu của ta."

Cúi đầu nhìn Cố Ngọc, câu môi cười cười.

Hơi thở cường đại lập tức bao phủ Cố Ngọc, Cố Ngọc ngẩn người.

___________________

Editor : Tuần sau mị thi sml rồi nên sẽ không đăng truyện được với cả mị rất lười nữa.     0 (-_-) 0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro