CHƯƠNG 0007: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 0007: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 7

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Hai người bên trong giật mình, lập tức quay đầu nhìn về phía ngoài cửa.

Trong nháy mắt nhìn thấy Tư Căng, Kiều Sương lập tức sợ.

Vẻ mặt hoảng loạn nhìn hướng người tới.

"Căng Căng, em làm sao trở về rồi? Không phải là nói nửa tháng này phải chạy show, không về được sao?"

Tư Căng cười nhạo:

"Cho nên, anh không chút kiêng kỵ không chút kiêng kỵ ở bên trong phòng tôi làm chuyện này?"

Trái tim Kiều Sương nhấc lên đến cổ họng.

Hắn là từ bên trong vùng núi hẻo lánh đi ra, đại học bởi vì rớt môn quá nhiều bị ép buộc đuổi học, ngay cả phần công việc cũng tìm không ra, thì dựa vào Tư Căng nuôi.

Thật vất vả dỗ Tư Căng vì hắn cắt đứt với nhà họ Bạch, hắn cũng không thể thì buông tha như thế.

Kiều Sương kéo Tư Căng, nước mắt lưng tròng giả vờ đáng thương:

"Căng Căng, em phải nghe anh giải thích, là cô ta trước tiên rù quến anh, trong lòng anh người yêu vẫn luôn đều là em! Còn không phải là bởi vì em thường xuyên không trở về nhà, anh một người trông coi nhà lớn như thế, rất cô đơn mới... Căng Căng, anh xin thề, anh sau này không bao giờ mê muội, em tha thứ anh một lần, thì lần này, có được hay không?"

Lời nói nói xong, Kiều Sương nâng con ngươi, nghiêm túc nhìn ánh mắt của Tư Căng.

Hắn biết, Bạch Tư Căng yêu hắn tận xương, rời khỏi hắn căn bản cũng không có thể sống.

Chỉ cần hắn làm ra vẻ đáng thương, lại oán giận mình hai câu là bởi vì không chiếm được làm bạn mới làm như thế.

Bạch Tư Căng nhất định sẽ giống như người ngu ngốc vậy tha thứ hắn, đồng thời còn phải nghĩ lại chính cậu ta.

Kiều Sương rất có lòng tin với điểm ấy.

Không có chút bản lĩnh, hắn có thể lừa "Mối tình đầu quốc dân" Khăng khăng một mực đến với hắn nhiều năm như thế?

Thì ở lúc Kiều Sương chờ mong Tư Căng hối hận, Tư Căng lại tích luỹ sức mạnh, một chân đá vào ngực hắn.

Thân thể của Kiều Sương bỗng nhiên văng ra, đập bể cửa sổ trong phòng ngủ.

Rầm ——

Miểng thủy tinh toàn bộ rớt xuống, đâm hắn cả người là vết thương.

Hắn có chút không hiểu, khó khăn đứng lên nhìn về phía Tư Căng:

"Căng Căng, em xảy ra chuyện gì? Em không nhận ra anh sao? Anh là Kiều Sương a, bạn trai em!"

"Cút ra khỏi nhà tôi." Tư Căng không chút khách khí đi lên trước, lạnh lùng ra lệnh.

Kiều Sương khó khăn từ dưới đất bò dậy.

Lau đi máu bầm khóe miệng.

Nhịn đau tiếp tục ton hót:

"Căng Căng, em chịu kích thích gì? Có phải bên ngoài có người bắt nạt em hay không? Tới, ông xã ôm một cái."

Mắt thấy Kiều Sương đi hướng bên cạnh cậu, Tư Căng không chút khách khí, lại là một chân:

"Tôi không thích anh nữa rồi, muốn chia tay, lăn!"

Nghe được tin tức này, Kiều Sương sắc mặt ngụy trang hoàn hảo rốt cuộc xuất hiện vết nứt.

Hắn ho khan ra hai ngụm máu, căm hờn nhìn chằm chằm Tư Căng:

"Em muốn chia tay với anh? Bạch Tư Căng, em đừng quên! Là người nào lúc đó khóc lóc muốn cùng một chỗ với anh! Em vì anh còn rời khỏi nhà họ Bạch, bây giờ nhà họ Bạch đều không tiếp thu em rồi, em đá anh thì còn lại cái gì? Em chỉ còn anh thôi!"

Hắn nhiều lần nhấn mạnh cái giá Tư Căng vì hắn bỏ ra, cố gắng khống chế suy nghĩ của thiếu niên.

Tư Căng cười khẽ.

Nguyên chủ chính là như vậy, vẫn luôn tin tưởng Kiều Sương, bị hắn lừa đến cho rằng bản thân mình ngoại trừ Kiều Sương cái gì đều không còn, cho nên ở sau khi biết Kiều Sương ngoại tình không thể đứng dậy sau cú ngã.

Cậu hoạt động cổ tay một chút, từng bước một tới gần Kiều Sương, vừa đi vừa nói:

"Tôi cắt đứt với nhà họ Bạch, và tôi không nguyện ý nuôi một tên vô dụng, là hai chuyện khác nhau."

Nói rồi, liền đi tới bên cạnh Kiều Sương bị liệt nửa người, đưa tay, xách cổ áo sau hắn lên giống như xách gà con:

"Tôi một tập phim truyền hình thì có thể kiếm 30 vạn, một lần tiền phạt vi phạm hợp đồng chính là 5000 vạn, thì tính là tôi rời khỏi nhà họ Bạch, cũng không phải là anh một tên vô dụng trèo cao được!"

Nói xong, thì hất tay, thuận theo cửa sổ hư hại ném phượng hoàng nam xuống.

Ầm!

Thẳng đến nghe được một tiếng động mạnh, Tư Căng mới thoả mãn trở về gian phòng.

Đáy mắt, giấu chút ý cười thỏa mãn đạt được ham muốn giết chóc.

Nhìn kỹ, có thể nhìn ra bên trong nụ cười kia bí mật mang theo bạc bẽo tự nhiên, để cho người ta sợ run lên.

Tiểu Yêu run lẩy bẩy ôm chặt bản thân mình ——

Nó làm sao cảm thấy, đại nhân đối với mạng người không có khái niệm gì, trái lại dùng đả thương người làm vui chứ?

Lúc này, người phụ nữ được Kiều Sương mang về nữ đã mặc quần áo xong.

Phát hiện biệt thự là của Tư Căng, cô ta không chỉ không đi.

Trái lại thừa dịp lúc Tư Căng đánh người, xem sơ qua cậu từ trên xuống dưới một lần.

Cô ta bình thường vội vàng với "Công việc", không xem tin tức, càng không nhận ra Bạch Tư Căng "mối tình đầu quốc dân".

Cô ta chẳng qua là cảm thấy người đàn ông trước mặt rất đẹp trai, quả thực vứt Kiều Sương mười tám con phố!

Đừng nói cậu còn có tiền như thế, thì tính là không có tiền, cô ta cũng nguyện ý chịu thiệt.

Người phụ nữ cười đi tới T bên cạnh Tư Căng, học giọng điệu Kiều Sương, nhỏ giọng lấy lòng:

"Căng Căng ~, anh bao em đi, em trước bị Kiều Sương trai tồi kia lừa, em sau này thì đi theo anh."

Cô ta trước đây mê đảo hơn vạn nghìn thiếu nam, rất có tự tin với tướng mạo của mình.

Tư Căng nâng mắt nhìn nhìn người phụ nữ trước mặt cố làm ra dáng vẻ xinh đẹp, ý cười đáy mắt sâu hơn, cặp mắt đào hoa xinh đẹp hơi cong, nhìn người nào đều là tình cảm nồng nàn chân thành:

"Tốt a."

Người phụ nữ đương nhiên nhìn không thấy ham muốn giết chóc ẩn dấu dưới ý cười tuyệt đẹp, trong nháy mắt hưng phấn lên.

Một giây kế tiếp, thì không thể chờ đợi được bổ nhào hướng trên người cậu.

Thế nhưng, Tư Căng chỉ là cầm một cây lau nhà nhét vào trong tay cô ta:

"Thu dọn sạch sẽ tất cả đồ vật có quan hệ với cô và tên trai tồi kia bên trong cái phòng này rồi ném đi. Tôi theo mức lương của lao động thời vụ, trả cho cô một giờ 30 nhân dân tệ, giới hạn ba tiếng đồng hồ. Nếu như ba tiếng đồng hồ sau tôi phát hiện chỗ này còn có một chút vật lưu lại."

Tư Căng hơi hơi dừng lại, khóe môi thân sĩ cong cong:

"Tôi muốn cô để mạng lại đổi lấy."

Nói xong, liền tìm phòng khách còn không có bị "Ô nhiễm" Nằm xuống nghỉ ngơi.

Người phụ nữ đứng ở tại chỗ, sững sờ rồi ước chừng 20 giây.

Vẻ mặt từ mừng rỡ vừa mới bắt đầu thay đổi đến hoảng sợ sau cùng.

Rốt cuộc, cô ta ném chổi, xông về dưới lầu giống như chạy trối chết.

Thế nhưng, mới vừa chạy đến cửa thang lầu, thì bị một khối mảnh kiếng bể bay tới từ phía sau, cắt đứt mái tóc.

Rầm ——

Mảnh nhỏ nện ở trên bậc thang trước mặt cô ta, rơi nát bấy.

Tiếp theo, Tư Căng mang thanh âm buồn ngủ miễn cưỡng truyền đến:

"Tôi nói qua, trước khi không có thu thập xong, không cho phép đi."

Người phụ nữ sợ vỡ mật, không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai cầm lấy cây lau nhà, ngoan ngoãn thu dọn.

...

Tư Căng đặt đồng hồ báo thức, ba tiếng đồng hồ sau, nghỉ ngơi một chút tỉnh ngủ.

Cậu mở cửa, người phụ nữ sớm thì ngoan ngoãn canh giữ ở ngoài cửa, hướng về phía cậu biểu diễn biệt thự không nhiễm một hạt bụi.

Tư Căng cho cô ta một trăm, để cho cô ta tiện đường mang Kiều Sương che chân gãy kêu rên bên trong vườn hoa đi.

Người phụ nữ bằng lòng cực kỳ sảng khoái, cầm xong tiền lập tức chạy vội ra biệt thự.

Biệt thự sạch sẽ.

Tâm trạng của Tư Căng cũng khá hơn nhiều.

Cậu duỗi người, đi tới phòng bếp bắt đầu nấu ăn.

Tiểu Yêu cảm thấy cực kỳ mới lạ, trơ mắt nhìn:

[Đại nhân, ngài còn biết nấu ăn a?]

"Ừm."

Tư Căng trả lời: "Nấu ăn có cái gì khó chư, thuộc lòng thực đơn thì tốt rồi, ta đã gặp qua là không quên được."

Tiểu Yêu bội phục gật đầu:

[Đại nhân không hổ là đại nhân!]

Vừa dứt lời, điện thoại di động đặt ở bên bàn bếp bỗng nhiên vang lên.

Điện tới hiển thị: Người đại diện chị Mã.

Tư Căng ấn nút nghe máy.

Còn không đợi cậu mở miệng, đối diện lập tức truyền đến một trận chửi rủa ùn ùn kéo đến:

"Bạch Tư Căng, cậu tại sao muốn rời khỏi đoàn phim của đạo diễn Trần? Cậu có biết tôi phí bao lớn sức lực mới để cho cậu đi vào hay không, cậu đây là đang đạp hư tâm huyết của tôi! Tôi chưa từng thấy qua nghệ sĩ nào không bớt lo như cậu vậy, muốn kết thúc hợp đồng với cậu!"

Tư Căng đặt đem điện thoại di động ở bên cạnh, vừa cắt rau vừa trả lời:

"Ừm, hủy đi."

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro