Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Dứt lời, hắn đi đầu lấy ra pháp bảo hướng về phía đám người giảm Phong đánh tới, kẻ địch gặp nhau hai bên đỏ mắt lợi hại, rất nhanh đánh thành một đoàn, trong lúc đó, Giản Phong từ từ tiến tới đàn tế, đám người kia thấy vậy, ra sức ngăn cản hắn, nhưng hắn chưa từng lần nào dừng lại nửa bước chân.

     Đến dưới đàn tế, phi thân nhẹ nhàng nhảy vào trong, cách không giơ tay nắm lên tiểu quỷ, nó đối với hắn gào thét không kích nhằm bị thương Giản Phong khiến hắn buông tay, nhưng mỗi lần chạm vào hắn, nơi đó của tiểu quỷ lại xèo xèo như cháy bỏng, rốt cuộc ăn đau nó không dám đối với hắn công kích lần nữa, ngoan ngoãn im lặng.

     Tam Vĩ Sơn thấy nó bị bắt lại, im ắng là nằm trong tay hắn liền khí lợi hại, hắn làm bao nhiêu cách cũng không thể khiến nó thôi náo loạn, cứ nghĩ nó đủ sức để chiến với Giản Phong một trận, không nghĩ tới nó chưa chiến đã bại, thật đúng là đề cao quá nó rồi!

    Nhận thấy tình hình không ổn, hắn thoáng đưa ra ám chỉ, một tên phán quan lôi ra một âm tà pháp bảo ném lên không trung, thoáng chốc âm binh bị rút đi lượng lớn âm khí, chiến lực giảm xuống, ngay lúc này, Giản Phong ném ra một lá bùa, một ném trúng đến phát bảo làm nó bị nổ tung.

     Tên phán quan đó thấy vậy, nghiến răng đối với âm binh phát ra công kích, Liêm Dạ đối với trận này phản bội hai mắt trừng to không thể tin tưởng.

     Tên phản bội kia chính là trưởng phán quan, nhậm chức từ thời tiền Diêm Vương hãy còn tại vị, hắn luôn hành sự phân minh rõ ràng, việc nào cũng làm thật tốt quá, lại không có quá lớn mong muốn, hắn lúc trước cảm thấy may mắn thực, có người như vậy trợ tá hắn, nếu không, không có tiền Diêm Vương bàn giao mọi chuyện hắn thật chưa đủ hiểu biết rõ địa phủ như thế nào sâu, cũng nghĩ đến tên kia chính là người Giản quỷ vương luôn nhắc nhở hắn, bởi trong hai ngày năm, người có chức vị không quá quan trọng không làm người để mắt tới quá nhiều, lại cũng đủ biết thật nhiều bí tân của địa phủ cũng chỉ có hắn. Ý tưởng đó đã từng bị Liêm Dạ gạt phăng đi, vì hắn không ngờ một người ở địa phủ nhậm chức lâu như vậy có thể phản bội.

     " Cẩn thận một chút, hắn sắp lại có gì động!".

    Giảm Phong âm thanh đưa hẳn chợt thức tỉnh hắn, sai thủ hạ đối đầu với đám người Tam Vĩ Sơn, Liêm Dạ tự mình đối chiến với tên phản bội.

     Đám người họ chém giết đánh nhau, đến trời rung đất lở, Thiên địa biến sắc, sau 7 ngày cũng phân ra thắng bại, đám người Tam Vĩ Sơn chung quy vẫn là nhân loại, sẽ kiệt lực, sao có thể đối đầu với chúng âm binh vô cùng vô tận, kết quả bọn hắn hồn tiêu phách tán.

     Liêm Dạ tự tay bắt được tên phản bội, thấy mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo hắn mới thở phào một hơi, chưa để hắn nhẹ nhõm được vài giây, Giản Phong thanh âm lại lần nữa khiến hắn căng thẳng.

    " Chuyện này xem như chấm ở đây, địa phủ sự vẫn chưa được giải quyết."

    " Địa phủ? Giản Quỷ Vương ngươi là nói.... Bọn chúng có như vậy dài tay duỗi sao? Đó là địa bàn của ta a!".

    " Còn không có tên phản bội sao? Ngươi cho rằng hắn là một chốc một nhát muốn quay lưng với địa phủ? Đám người kia cho dù ghê gớm thế nào cũng chỉ là một đám phàm nhân, lại như thế nào có khả năng thả ra một đám quỷ tướng, rõ ràng, là nội bộ trung địa phủ có nội gián, cũng không biết cái đinh được chôn ở đó đã bao lâu".

     Liêm Dạ trừng trừng mắt, sao đó gật gật đầu, thầm nghĩ: hắn vẫn là thật quá non rồi, như vậy trận địa sao chỉ có thể làm đám ma tu, ắt hẳn vẫn còn người cấu kết, không những vậy lại còn là người bên mình, biết rõ nội tình.

    Địa phủ.

    Tên trưởng phán quan bị áp giải vào hình đường, chịu đủ tra tấn, Liêm Dạ đối với hắn hỏi :" Ngươi, tại sao lại phản bội? Đã được bao lâu rồi?."

    " Ha, vì sao? Các ngươi vẫn là nên đi hỏi tiền Diêm Vương của các người đi!. Hắn cướp đi nữ nhân ta yêu, lại bởi hai chữ chúng sinh mà khiến nàng đau khổ, ta nguyện vì nàng bỏ vị chức tước, đoạ thành ma quỷ, nàng lại vẫn là tin yêu người nói năm ấy đưa nàng chiếc bánh bao khi khuất tất là hắn, rõ ràng người đó là ta!!. Huyền Mặc ( tiền Diêm Vương ) trăm công ngàn việc quản giới địa phủ, làm sao lại có thì giờ đến nhân gian, hắn người này, lãnh hàn trong thâm tâm mà ra, làm sao có thể thương xót một kẻ ăn xin?. Vậy mà, khi nàng tìm lại đây, hắn thế nhưng nhận đó là hắn bản nhân, thật nực cười, đường đường là Diêm Vương, lần thứ nhất có được ái tình lại là đi ăn trộm của người khác. Không những vậy, hắn còn khiến nàng đau khổ nhục nhã, không dám đối mặt với thế nhân, tên lãnh độc ti tiện!".

     Liêm Dạ hơi sửng sốt một chút, nhìn hắn hai dòng huyết lệ chảy trên mặt, trầm ngâm một lát, hỏi :" Vậy sao ngươi không nói sự thật với nàng?".

    " Người cho rằng ta không nói sao? Ta có cùng nàng bộc bạch, cuối cùng đổi lấy là gì? Là nàng muốn cùng hắn đồng vui quy tận cũng không muốn cùng ta bên nhau! Nàng nói nàng hận hắn lừa dối nàng nhưng nàng đã quá yêu hắn mất rồi! Thiên lí thật trớ trêu, ta vì nàng âm thầm làm nhiều như vậy, yêu thương trân trọng nàng nhiều như vậy cũng không bằng một tra nhân vô sỉ!".

     Hắn thở dốc một hồi, bỗng chực cười:" Chính là vì như vậy, tao muốn trả thù hắn làm hắn đời đời bêu danh, chết không toàn thây, nhưng hắn lại đã chết rồi, cùng với nữ nhân ta yêu tan thành tro bụi! Ta muốn cho vị trí của hắn, mong muốn của hắn sụp đổ, hắn không phải thương xót chúng sinh sao? Vậy ta sẽ làm chúng sinh lầm than cùng nhau cảm nhận sự đau khổ mà nàng đã phải trải qua! Khụ khụ....".

     Liêm Dạ nhìn hắn, muốn nói gì đó lại không cất lên lời, muốn nói người này, lại đáng trách cũng lại đáng thương, nhưng cũng không thể vì tư tình cá nhân mà muốn vạn vật cùng quy vào, nói tiếp tiền Diêm Vương thật đúng là cái ngụy quân tử làm người kinh tởm không thôi, hắn tuy không tiếp xúc nhiều lại cũng rõ ràng người đó đúng là lạnh lùng, thật mạnh khống chế dục, bá đạo lại độc đoán, nắm hết thế lực vào trong tay, ưu điểm duy nhất là phân rõ trắng đen, nếu không, người đó đi đột ngột không một công vụ chuyển giao, hắn giờ sao phải như thế vất vả.

      " Hắn người kế nghiệp nhưng thực ra không như hắn để tiện vô sỉ, tuy nhiên vẫn là quá trẻ tuổi, chưa được mài luyện sao có thể trở thành con dao sắc bén? Nếu không phải tên Giản Quỷ Vương đó, ha, ngươi là bị ta chỉnh sụp không biết bao nhiêu lần rồi!".

     Liêm Dạ lần nữa may mắn, hắn bên người có như vậy bậc kỳ nhân phò tá, nếu không địa phủ đúng là hỏng bét trong tay hắn. Không phải Giản Phong nhắc nhở hắn, hắn cũng sẽ không tra xét loại bỏ từng đợt từng đợt chúng âm binh có điểm bất thường, cũng sẽ không tự mình lựa chọn binh Bộ cũng hắn đánh chiến, để tên này xếp vào đoàn ngũ người của hắn không biết chừng trận này, không thắng được.

     " Đừng đắc ý quá sớm, người không phải là nghĩ ta chỉ có như vậy thôi đi? Át chủ bài ta vẫn còn chưa lật đâu, ta muốn cùng các ngươi chôn cùng nàng! Khụ khụ... nôn...".

      Liêm Dạ nghe vậy, tâm thần có chút hoảng hốt, hắn chưa kịp làm gì đã thấy hắn tự phế, nhanh chóng ra tay ngăn cản sau đó siêu hồn, không thể từ đó nhận thấy được tin tức quan trọng , người này quả là điên rồ! Tự xé ký ức mạnh nhỏ làm người lần mò không được, quả nhiên, kẻ tàn nhẫn với thiên hạ ắt hẳn sẽ tàn nhẫn hơn với mình.

     Chưa để Liêm Dạ có tiếp theo động tác, Giản Phong đã thình lình xuất hiện bên cạnh hắn, kéo đi hắn.

     Bọn họ rơi xuống ở Quỷ Môn Quan, nơi đó có một hắc động thật sâu, hun hút, lôi kéo tất cả những gì xung quanh vào đó, nhìn hố đen xoáy sâu trước mặt, Liêm Dạ trong lòng khủng hoảng dâng lên cao. Giản Phong nói:" Ta suy tính, hắn có thể tại đây nhậm chức thật lâu, muốn nơi nào tại địa phủ xảy ra một chút gì đó đúng là không quá khó, nhưng để phá nát Quỷ Môn Quan như vậy vẫn là xem thường hắn rồi."

     " Hiện giờ biện pháp duy nhất, chị có thể dùng âm khí lần nữa khâu lại cánh cửa động này lại dùng Tiên Thiên chi phí đem hai thứ gộp vào với nhau, Môn Quan là trời đất tạo, muốn phá nó quả thật khó như lên trời!". Liêm Dạ thanh âm run rẩy nói.

     " Âm khí là không thành vấn đề đi?".

     Liên Dạ ừ một cái, nói:" Là không thành vấn đề, thứ quan trọng là tiên thiên chi khí."

    " Tiên Thiên Chi khí? Thứ này ta có."

     Liêm Dạ sống sốt một chút, nhìn hắn:" Ngươi có?".

     "Phải, ngươi nhanh lên dàn nhập trận tuyến đem cái lỗ này khóa lại!".

      " Hảo, vậy phải lần nữa nhờ vả Giản Quỷ Vương!".

      Liêm Dạ nhanh chóng sai phái thuộc hạ, sau đó tế ra pháp bảo, đối hắc động đánh vào thủ pháp, cái xoáy ở hang động trầm chậm lại, đại lượng âm khí huy về Liêm Dạ trên tay, mặt hắn trướng đỏ bừng, có chút cầm giữ không được như vậy lớn lượng âm khí. Hắn sau lưng Giản Phong đưa tay trợ trụ, Liêm Dạ quay đầu đối hắn gật đầu tỏ vẻ cảm tạ, sau đó lại đối hắc động đánh vào thủ quyết.

      Mười vạn âm binh nhanh chóng hiện hình, từng luồng âm khí chạy vào trước Môn Quan, lôi kéo hắc động. Hơn trăm luồng âm khí thẳng dài như sợi chỉ khổng lồ từ từ đem vết rách khâu.

      Cứ như vậy, mười ngày sau, hắc động cuối cùng được vá lại, hai bên Môn Quan lưu lại rõ ràng dấu vết, khác biệt với hoa văn trên nó.

      Liêm Dạ có chút kiệt lực, lung lay sắp đổ, may mắn Giản Phong đưa tay đỡ lấy hắn, Liêm Dạ cúi đầu, đối với hắn nói:" vậy tiếp theo nhờ cả vào Giản Quỷ Vương!".

     Giản Phong gật đầu, giao hắn cho Quỷ sai, đứng lên trước đưa ra Tiên Thiên Chi khí, thứ này là hắn may mắn có được, tuy nói hắn ngộ tính cao, linh hồn cường đại hơn người thường, thích hợp đương quỷ tu, há vậy lại cũng không thể như thế cường đại, Tiên Thiên Chi khí là đối hắn trợ lực không nhỏ, hắn hơn ngàn năm trước đã cùng nó dung hợp, nếu đưa ra nó không thể tránh khỏi nguyên khí đại thương, tu vi lui xuống, bất quá, thứ này là thiên địa hiện tại cũng chỉ là vật hoàn lại chủ, không có gì đáng tiếc.

     Liêm Dạ nghe nói Giản Phong có Tiên Thiên Chi khí ngạc nhiên thực, này đồ vật ở mỗi thế giới liền dựng dục nhiều nhất cửu nhóm, tất cả đa phần đều dùng để sinh ra vạn vật và nuôi dưỡng. Nay tận mắt nhìn thấy liền càng chấn động, Tiên Thiên Chi khí tập hợp tất các nhan sắc của thiên địa, như lưu ly, nó không phân linh khí, quỷ khí mà chỉ là một đoàn năng lượng nhưng chỉ là thoáng cảm nhận cũng có thể nhận được cái tốt mà nó mang lại, truyền thuyết nó bồi đắp vạn vật nhưng cũng hung bạo cực, rõ ràng chỉ là một đoàn khí nhưng từ xưa đến nay nhưng chưa từng có người có thể cầm giữ nó, lại nhìn nó trong tay Giản Phong ôn hoà thực, có bậc này cơ duyên và bản lĩnh, bảo sao hắn không thành truyền kì, may mắn là bạn, nếu không là địch ....

     Hắn như vậy có năng lực, liền như thế phù trợ chúng sinh, đâu giống đám ma tu ngu xuẩn kia, chỉ biết lợi dụng ngoại lực làm điều ác, thỏa mãn tham vọng ghê tởm của mình.

     Trong khi hắn suy nghĩ muôn vàn, Giản Phong đã dùng Tiên Thiên Chi khí đối với Quỷ Môn Quan tiến hành dung hợp, không bao lâu, đã khôi phục lại dáng hình ban đầu của nó.

     Chính lúc đó, trời giáng cam lộ, Giản Phong một thân công đức kim quang vốn đã chói lóa nay lại càng sáng láng hơn, nếu không phải xung quanh bao hàm âm khí, thật đúng là tưởng hắn muốn thăng thành Phật rồi.

     Diêm Vương điện.
     
     Liêm Dạ đối với Giản Phong hành đại lễ :" Này sự thật lớn nguy hại đến chúng sinh tam giới, vẫn là nhờ Giản Quỷ Vương đại lượng ra lực mới làm địa phủ ổn định."

    " Bất quá thuận tay mà thôi, không có gì hảo cảm tạ, ta ở thế giới này là một phần tử, cũng không thể trơ mắt nhìn nó vỡ nát."

    " Tiên Thiên Chi khí vật ấy...."

    " Không có gì, đó vốn là của thiên địa, hoàn lại hẳn là. Lại nói lần này trong hoạ được phúc, ngươi hẳn là có thể hoàn toàn nắm chắc địa phủ, không lần nữa xảy ra chuyện."

    " Đợt này trận, có cái xấu cũng có cái tốt của nó, hẳn trong vòng ngàn năm, vạn vật sẽ yên bình." Liêm Dạ gật đầu, từ trong không gian giới tử lấy ra một khối ngọc màu đỏ đưa cho Giản Phong.

     " Tuy nói, Tiên Thiên Chi khí chung quy thiên địa, lại hung hãn táo bạo, Giản Quỷ Vương ra tay thu phục nó hẳn tốn không ít công sức, nay đưa ra nó cũng là hao tổn lớn, ta địa phủ không có gì bù lại được chỉ có vật này, mong Giản Quỷ Vương tạm nhận lấy ".

     Giản Phong nhàn nhạt cười, nói:" Đa tạ, bất quá không cần thiết...". Giản Phong cảm thấy thực hảo, hắn ra tay nhưng không mong được hồi báo, tuy thế, ai lại không muốn sự trả giá của mình là đáng giá.

    Giản Phong là không muốn nhận, nhưng Liêm Dạ cố chấp thực, đành phải ra tay nhận lấy, đây là Thiên huyết ngọc, hấp thụ đối với quỷ tu là cực hảo.

    Liêm Dạ nhìn hắn, cười khổ :" Chúng ta địa phủ là phiền toái Giản Quỷ Vương thật nhiều, ta bản nhân là không muốn thiếu ai...".

    Vân Sơn tiểu khu.

    Giản Phong vừa trở lại gia, liền nhận được nhắc nhở của lão phu nhân nhà bên cạnh, nhắc hắn mấy ngày nay là nên ở nhà, đừng ra ngoài nhiều, thiên tai liên miên dân tâm bất an.

    Giản Phong chỉ cười cười không nói, cảm tạ nàng, sau đó vào nhà, làm cho chính mình thịnh soạn một bữa sau đó đi ngủ.

     Bên kia, lão phu nhân về nhà, thở dài, dạo không biết ra sao biến động, thiên tai liên miên thực, động đất sóng thần liên tục, vùng tam giác A Grubar lại mất tích mấy con tàu, làm người bất an.

     Bên cạnh người thanh niên này cứ việc ở Vân Sơn tiểu khu liền chứng tỏ hắn gia thế bất phàm, đây xung quanh ai lại không phải người có chức quyền về hưu, thế lực to lớn, toàn một đám lão nhân gia, xuất hiện một người thanh niên, đột ngột thực, lại có vẻ ngoài, lại có gia thế, lại năng lực, lại lễ độ biết tiến thối, ở đây ai không phải cáo già, muốn gả cháu trai cháu gái cho hắn người nhưng nhiều, nề hà hắn là chưa chủ muốn yêu đương kết hôn, ai cũng không thể như thế nào.
    
     Lão phu nhân cũng động này ý niệm, người thanh niên này như vậy hảo, không thể gả cháu gái cho hắn cũng không sao, như vậy người xảy ra không may, chết sớm, đáng tiếc a. 

    Sáng hôm sau.

    Giản Phong lôi kéo một vali hành lí, ra ngoài. Mấy lão nhân chơi cờ thấy hắn, vẫy vẫy tay, Giản Phong cười cười đi lại, một lão gia tử đứng lên nhường chỗ cho hắn, đối diện lão nhân sắp xếp lại bàn cờ, hai mắt híp lại, chầm chậm mở miệng:" Tiểu Phong a, ngươi đây là muốn đi công tác vẫn là ra ngoài trụ a? Ngươi biết, xung quanh đây, Vân Sơn tiểu khu là nhất hảo ".

     Giản Phong cười cười đối lão nhân gia nói:" Là đi công tác, gần đây công việc của ta có chút vấn đề, phải thu xếp xử lý", một đám lão nhân cùng nhau gật đầu. Giản Phong bồi bọn họ chơi một hồi, đứng lên cáo từ.

     Hắn là muốn đi ngủ chút, mất đi Tiên Thiên Chi khí cũng không như vậy dễ dàng khôi phục, tìm một nơi mạch địa tĩnh tu vài năm nhân tiện hấp thu một chút Thiên Huyết ngọc là nhất ổn.

   
     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro