TG1: Bá Tổng Hai Nhân Cách X Chim Hoàng Yến Xinh Đẹp (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sherry
Beta:

Khương Lạc Lạc nhất thời không biết nói gì, tựa bên bồn tắm như thiên nga trang trí, Phó Đình Xuyên cũng không nhúc nhích, cứ đứng ở cửa như vậy, môi không hề nhấp, không nói một lời.

【 Thế giới thứ nhất, vốn dĩ tính toán cho cậu nhiệm vụ đơn giản nhất. Nhưng thời điểm cậu truyền đến thế giới này, đầu não bị sóng điện kịch liệt không biết tên quấy nhiễu , toàn bộ đài khống chế của hệ thống hỗn loạn, toàn bộ kỹ sư tới sửa chữa đều bó tay không có biện pháp. 】

【 Mãi đến vừa rồi, đầu não trình tự thanh trừ quấy nhiễu mới tự động vận hành, thế giới công lược này vừa lúc phân liệt ra một nhân cách phụ, hơn nữa còn thức tỉnh rồi.

【 Trước đó, Phó Đình Xuyên đều rất bình thường, bí mật về hai nhân cách chỉ có mình cậu biết. 】

Thấy không khí quá nặng nề, hệ thống mạnh mẽ mà giải thích một lượt.

Khương Lạc Lạc phục hồi lại tinh thần, đầu hơi nghiêng nghiêng nhìn về phía Phó Đình Xuyên, cùng hệ thống dùng sóng não giao lưu: "Cho nên bây giờ trong lòng hắn, hắn là người ở rể Khương Gia, còn ta là lão bà của hắn?"

Hệ thống thanh âm không phập phồng:【 Thực ra mà nói, trong ấn tượng của nhân cách phụ, cậu là một người vợ ỷ thế hiếp người, chê nghèo yêu giàu, vênh mặt hất cằm sai khiến người khác. 】

【 Đầu não bên kia truyền tới tin tức như thế này:  Cậu ngày thường hay câu ba đáp bốn hành vi phóng đãng, cha mẹ cậu vì ép thúc cậu, dùng quyền thế buộc hắn tới làm con rể. Nhưng cậu đối với hắn không đánh thì mắng, còn không làm gì liền không cho ăn cơm phạt quỳ, nhà cậu người hầu đều xem sắc mặt cậu mà tra tấn hắn, không cho hắn một chút tôn nghiêm, làm hắn sinh hoạt trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng. 】

Khương Lạc Lạc: "Phó Đình Xuyên có xấu hổ hay không vậy? Lớn như vậy còn tự thiết lập cho mình hình tượng nhu nhược tiểu bạch hoa?"

Cửa phòng tắm mở ra, hơi nước cũng ra theo, lượn lờ sương mù liền tan biết.

Phó Đình Xuyên ở cửa càng thêm rõ ràng.

Tóc màu đen không có trải lên, nhỏ vụn mà thả xuống bên trán, đôi mắt ngầm an tĩnh trầm ổn, phẳng phất không dám nhìn thẳng.

Ngoại hình giống nhau đĩnh bạt, lại một thân trang phục bình thường, có đôi phần hợp với mái tóc, cả người so với bá tổng Phó Đình Xuyên hôm qua trẻ lại không ít, nhưng lại rất có bộ dáng người ở rể trong hào môn bị bắt nạt.

【 Ký chủ, tiến trình nhiệm vụ 2 của cậu chính là công lực hắn. 】

【 Hai nhân cách của Phó Đình Xuyên đối với cậu độ hảo cảm đạt 100, thế giới này liền tính là công lược thành công. 】

Khương Lạc Lạc dùng tay nhỏ kéo cằm, cười đến trông không khác vai ác là bao, "Yên tâm đi, ta sẽ hảo hảo 'công lược' hắn..."

"Phó Đình Xuyên." Khương Lạc Lạc nhìn người ở phía cửa, bị lăn lộn cả một đêm chỉ cho cậu tăng 0.01 độ hảo cảm, cậu liền muốn trả thù một chút, " Anh qua đây!"

Phó Đình Xuyên đóng cửa lại, quả nhiên ngoan ngoãn đi tới.

"Tôi tắm xong rồi, lau khô người cho tôi đi."

Phó Đình Xuyên bỗng nhiên ngẩng đầu, đập vào mắt là gương mặt xinh đẹp đến rung động lòng người, sương mù làm ướt tóc của cậu, khuôn mặt nhỏ ướt nhẹp, cánh môi bị hơi nước làm cho hồng thuận, gương mặt nhỏ tựa bồn tắm, ngón tay đặt trên mặt, giống như tiểu mỹ nhân ngư không dành thế sự.

Dưới ánh nhìn loé qua, Phó Đình Xuyên biểu tình cứng đờ, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, trong mắt hiện lên một tia giận dữ, quay đầu rời đi.

Khương Lạc Lạc không hiểu gì: "Ngươi xem hắn đây là thái độ gì! Ở rể không phải nên chịu khó chút à!?"

Hệ thống: 【 Quên không nhắc nhở cậu, cậu ở xương quai xanh bị để lại dấu vết quá nhiều, hắn nhìn thấy rồi. 】

Khương Lạc Lạc cổ họng phát ra chút âm thanh: "Cái gì?"

Hệ thống:【 Ở trong lòng hắn, hắn là bị cắm sừng rồi. 】

Hệ thống:【 Ký chủ, cậu giống như càng ngày càng khó công lược rồi. 】

Khương Lạc Lạc trượt tay một cái, rơi phịch vào trong nước, đang muốn hô to cứu mạng, một bàn tay to với vào bồn tắm, ôm lấy ao cậu đem cậu vớt ra.

Khương Lạc Lạc phun ra miếng nước, theo bản năng nói: "Cảm ơn."

Sau đó liền thấy ánh mắt Phó Đình Xuyên đen lại nhìn trước ngực cậu, đường cong khoé môi lạnh xuống, cuối cùng ánh mắt lướt qua, làm bộ cái gì cũng không thấy, cầm khăn tắm đem cậu ôm lên.

Khương Lạc Lạc vén khăn tắm xoa xoa mặt một chút, đánh giá Phó Đình Xuyên trước mặt.

Xem cái tính trẻ con này, mặt đều không tốt rồi.

Xứng đáng! Ngày hôm còn dám khi dễ ta, hôm nay đem ngươi thân phận ở rể tức chết một phen còn lo không công lược được chắc!

Khương Lạc Lạc tròng mắt chuyển động, giang hai cánh tay ra: "Bế tôi."

Phong thuỷ luân chuyển, ngày hôm qua Phó Đình Xuyên khi dễ cậu, cậu hôm nay liền phải khi dễ Phó Đình Xuyên, như vậy mới có thể giải trừ được uất hận trong lòng cậu!

Phó Đình Xuyên cũng không để ý đến cậu, cúi người tới gần, cánh tay rắn chắc vòng đến phía sau, đem Khương Lạc Lạc cả người ôm vào trong lòng ngực, vô tình sát lại gần, vỗ vỗ phía sau cậu một chút, lại buông ra ngay lập tức.

Khương Lạc Lạc: ???

"Anh hiểu kiểu gì thế, tôi nói bế có nghĩa là bế kiểu công chúa ý!"

Cậu giọng nói mềm mại, cho dù hơi lớn tiếng, cũng giống như đang làm nũng.

Phó Đình Xuyên gắt gao nhấp môi, không nhìn đến cậu bên ngoài da thịt, cũng tận lực không chạm vào cậu, cách khăn tắm đem người toàn bộ ôm lên, bước ra khỏi cửa phòng tắm.

Thiếu niên trắng trẻo nằm ở sô pha nghiêng đầu đánh giá Phó Đình Xuyên, mắt hạnh tròn vo xoay quanh, nhìn thấy liền biết không có đánh giá tốt.

"Anh, lau chân cho tôi!"

Phó Đình Xuyên rũ mắt, trong mắt không hề có gì lượn sóng.

Hắn biết đối phương sẽ nhục nhã hắn, chà đạp hắn bằng mọi cách.

Hắn cảm thấy lão bà hắn đối với chuyện này là bình thường.

Cùng nam nhân khác cá nước thân mật, thế nhưng hoàn toàn không có cảm giác e lệ, ngược lại mang theo một thân dấu vết dơ bẩn đến trước mặt hắn.

Chỉ trách hắn là một người không quyền không thế, đến Khương Gia ở rể.

Cho nên mặc hắn mang mũ xanh, xem thường hắn đến cực điểm, tra tấn hắn tàn nhẫn...

Phó Đình Xuyên chậm rãi ngồi xuống, đầu gối quỳ trên tấm thẩm Italy quý giá, giấu đi sát ý lạnh thấu sương ở trong lòng.

Một ngày nào đó, hắn muốn đứng trước mặt Khương Lạc Lạc tra tấn cậu gấp trăm ngàn lần ! Làm cậu nhục nhã! Sau đó vứt bỏ cậu!

Làm cậu khóc lóc ôm ống quần hắn! Cho cậu biết cái gì gọi là hối tiếc không kịp!

"Này, anh nhanh một chút~"

Âm thanh của thiếu niên đánh gãy suy nghĩ của hắn, bàn chân nhỏ nhắn hồng thuận đặt ở đầu gối hắn, xinh đẹp như chính chủ nhân của mình.

Vừa nhìn là biết được nuông chiều từ bé.

Mắt cá chân còn hằn lại dấu vết tay nắm cùng dấu răng, nhìn màu sắc mới mẻ, chắc hẳn là mới vừa cắn gần đây.

Dấu răng đỏ thẫm dừng trên mắt cá chân, như là cánh hoa đào rơi xuống, nhỏ yếu lại xinh đẹp, đáy lòng thô bạo dâng lên ý niệm ồn ào:

Gian phu đáng chết!

Trong nhà nhiệt độ vừa phải, sô pha mềm mại bao lấy thân thể, Khương Lạc Lạc nhìn Phó Đình Xuyên quỳ bên hầu hạ cho cậu, trong lòng mang theo khoái cảm báo được thù mà ngáp một cái.

Buồn ngủ quá.

Khương Lạc Lạc dựa nghiêng trên sô pha, đôi mắt không ngừng đánh nhau, mở to đều không mở được nữa.

Phó Đình Xuyên kiên nhẫn lau sạch chân cho cậu, nghe tiếng hít thở đều đều bên tai,  ngẩng lên liền thấy Khương Lạc Lạc dựa vào sô pha ngủ mất.

Cậu khi ngủ ngoan ngoãn hơn rất nhiều, lông mi dài đan vào nhau, đôi môi hồng hơi chu lên, như là đối với sô pha nhỏ không hài lòng, không thoải mái.

Phó Đình Xuyên ngồi dậy, dáng người cao lớn nhìn chằm chằm người ngủ say trên sô pha, con ngươi đen nhánh đầy cảm xúc, chậm rãi vươn một tay, hợp lại ở cổ Khương Lạc Lạc.

Vật nhỏ xinh đẹp yếu ớt loại này, hắn chỉ cần dùng sức một chút thôi, đối phương liền sẽ chết....

4/1/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro