Chương 7: Ôn nhu phúc hắc thụ & trầm cảm hắc đạo công (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mây đen dần dần bao phủ trên không trung, ở trước bia mộ quỳ 2 tiếng, than thể Chu Lạc Ly đã có chút lay động.

Mối tình đầu của Chu Lạc Ly kêu Tiểu Chi, nàng cùng Chu Lạc Ly là thanh mai trúc mã lớn lên với nhau từ nhỏ, tình cảm rất tốt. Bởi vì mình tùy hứng mà khiến chi Tiểu Chi tử vong, cho nên Chu Lạc Ly mới có thể thương tâm khổ sở như thế.

"Tiểu Chi có còn nhớ hay không, bốn năm trước vào lúc sinh nhật ta, ngươi làm cho ta một cái bánh kem, tuy rằng vẻ ngoài không nỡ nhìn thẳng, nhưng hương vị thật đúng là không tồi." Ôn nhu vuốt ve tấm ảnh của mối tình đầu trên bia mộ, Chu Lạc Ly tuy rằng nhàn nhạt cười, nhưng âm thanh lại có phần tưởng niệm cùng bi thương.

Trong 2 tiếng này, Chu Lạc Ly đều cùng tấm ảnh người thiếu nữ cười thân thiện trên bia mộ, không ngừng hồi ức lại chuyện cũ, Diệp Mộ Sanh đến đằng sau hắn lúc nào cũng không phát hiện.

Diệp Mộ Sanh một bên nghe lén Chu Lạc Ly nói chuyện, một bên tò mò đánh giá Chu Lạc Ly. Chậm rãi Diệp Mộ Sanh bị tay của Chu Lạc Ly hấp dẫn.

Đó là một đôi tay thon dài lại có khớp xương rõ ràng, giống như tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ không hề pha chút tạp chất. Nhưng có thể bởi vì trong một thời gian dài không tiếp xúc với ánh mặt trời, nên quá mức trắng nõn, giống như là không có độ ấm, lạnh lẽo đến tận tâm can.

Nhìn chằm chằm đôi tay kia một lúc, ánh mắt của Diệp Mộ Sanh dời đến tấm ảnh chụp trên bia mộ. Từ mọi hành động của Chu Lạc Ly xem ra, sức ảnh hưởng của mối tình đầu đối với Chu Lạc Ly nghiêm trọng hơn hắn tưởng.

Diệp Mộ Sanh muốn đưa Chu Lạc Ly ta khỏi sự đau khổ, thay thế được vị trí của mối tình đầu trong lòng Chu Lạc Ly, thật sự rất khó, nếu không đến mấy năm thì sẽ không làm được.

Mây đen dày đặc, hạt mưa rơi từ trên trời xuống càng lúc càng nhanh, chỉ trong một lát đã trở nên lớn hơn.

Diệp Mộ Sanh mở ô ra, nhàn nhạt nhìn chăm chú vào Chu Lạc Ly, hy vọng hắn sẽ có một chút phản ứng.

Hy vọng của Diệp Mộ Sanh cuối cùng biến thành thất vọng, bởi Chu Lạc Ly đã ướt đẫm cả người nhưng một chút phản ứng cũng không có, như cũ lầm bầm nói chuyện với bia mộ.

Diệp Mộ Sanh nhịn không được, đem dù che cho Chu Lạc Ly, mở miệng nói, " Nếu nàng còn sống, nàng sẽ không muốn nhìn thấy ngươi quỳ gối ở đây chịu mưa."

"...... Không có nếu, nàng đã không còn nữa." Bị âm thanh của Diệp Mộ Sanh đánh gãy hồi ức Chu Lạc Ly dừng một chút, thâm tình nhìn bia mộ cười khổ nói, âm thanh nghẹn ngào có chút tang thương.

Diệp Mộ Sanh nhìn Chu Lạc Ly, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, trầm mặc không nói.

Đột nhiên hắn nhìn thấy bóng dáng của mình trên Chu Lạc Ly, ngày đó, cậu cũng quỳ gối như thế này trước bia mộ của mụ mụ. Khi đó hắn cùng Chu Lạc Ly giống nhau ngốc đến buồn cười.

" Mưa sắp lớn rồi, mau về đi, ta muốn một mình ta bồi nàng."Chu Lạc Ly ngẩng đầu lên nhìn trời, chậm rãi nói.

" Tại sao ngươi lại biết trời sắp mưa to?" Diệp Mộ Sanh chẳng những không đi, ngược lại còn ngồi xổm bên cạnh Chu Lạc Ly.

Chu Lạc Ly không hề để ý tới Diệp Mộ Sanh, Diệp Mộ Sanh cũng không có tức giận, tiếp tục nói, "Bởi vì nàng sẽ khóc, vì ngươi ngốc mà khóc. Mưa lớn như vậy, nàng nhất định sẽ khóc rất thương tâm."

Lời nói này của Diệp Mộ Sanh, rốt cuộc cũng làm cho Chu Lạc Ly quay đầu lại nhìn cậu. Bốn mắt giao nhau, Diệp Mộ Sanh nhìn vào hai mắt đầy tơ máu của Chu Lạc Ly, nở nụ cười hữu hảo.

"Nàng khóc vì ngươi ngốc, khóc vì ngươi vẫn luôn sống trong bi thương, khóc vì ngươi sa đọa suy sụp" Diệp Mộ Sanh cười, từng câu từng chữ chậm rãi nói " Nàng khóc cũng bởi vì nàng hyvongj ngươi có thể hết bi thương."

Chu Lạc Ly chống hai tay dưới đất, hạt mưa nhỏ từ trên tóc xuống,  cắn chặt môi run nhè nhẹ, hai mắt đỏ bừng, khóe mắt chậm rãi tràn ra nước mắt trong suốt.



-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tui quay lại rồi đây ^-^. Mọi người vẫn nhớ tui chứ?

Chương này xong từ hôm qua nhưng hôm nay mới có thời gian đăng T~T

Mai tui sẽ đăng chương 8 nha!!!!







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đam