Chương 1:Đôi bên cùng có lợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xung quanh Như Yên là một không gian trắng xoá, ngoài cô ra nơi đây không có bất kỳ đồ vật hay bất cứ âm thanh nào cho thấy dấu hiệu của sự sống.

"Ra đây. Có gan bắt người lại không có gan nhận. Hửm?" Như Yên nâng mi nhìn về khoảng không trước mặt giống như thật sự có người tại nơi đó vậy.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng trò chơi kiên nhẫn này cũng kết thúc.Trong không gian xuất hiện nhiều hơn một chiếc màn hình ảo lơ lửng, từ chiếc màn hình một đạo âm thanh máy móc không mang theo bất kỳ cảm xúc gì vang lên "Xin chào ta là hệ thống.Cô đã chết, hiện tại cô chỉ là một linh hồn nhỏ bé. Chỉ cần cô làm theo lời ta, cô sẽ sống "

"Nếu không"

"Cô không có lựa chọn. Nếu cô không nghe lời ta sẽ phải giết cô .Nhưng nếu cô ngoan ngoãn phục tùng..."

"Ha...Ha...Ha..." Tiếng cười của Như Yên vang vọng trong không gian một cách đột ngột khiến người nghe có cảm giác ớn lạnh toàn thân. Trong tay Như Yên từ khi nào xuất hiện thêm một thanh kiếm. Cô vung lên một đường cong hoàn mỹ, một vết nứt trải dài dưới chân cô. Tuy nhiên chỉ vài giây sau, vết nứt lại lành lặn như chưa từng xuất hiện.

"Cô đừng làm điều vô ích. Chỉ với một thanh kiếm cỏn con của cô mà đòi thoát khỏi đây. Không biết tốt xấu"

" Cảm ơn đã gợi ý." Thanh kiếm trong tay cô bay lên, phân thân thành hàng trăm ảo kiếm. Những thanh kiếm ấy bay không theo một trật tự nào, chỉ mang trong mình một mục đích là chémvnát nơi này. Hình ảnh những vết nứt xuất hiện rồi nhưng tốc độ lành lặn ngày càng chậm cùng tiếng va chạm của kim loại đến toé lửa xuất hiện trong không gian trong mắt người con gái nhỏ bé lại trở nên vô cùng tuyệt mỹ.

"  Sao!Cô!Dám "  Thanh âm máy móc vang lên thế mà lại mang theo tiếng gằn qua kẽ răng, có thể nghe thấy trong thanh âm ấy là sự phẫn nộ không hề nhẹ.

"Sao lại không?" Cô gái ngồi ung dung giữa không gian,  đôi mắt tròn xoe mang một tia khó hiểu. 

" Ta sẽ giết cô "

" Bây giờ ngươi có thể giết được ta. Nhưng ngươi không dám nha"

"Tại sao ta không dám? cô đừng quá kiêu ngạo "

"Vậy ngươi giết ta đi " Giọng nói cô nhẹ bẫng,cứ như tính mạng này không phải của cô lại giống như cô chỉ đang muốn trêu đùa hệ thống vậy.

"Cô...Nếu cô đồng ý cô sẽ trở thành bất tử, có thể trở nên cường đại. Cô yên tâm đi,nhiệm vụ rất dễ dàng, cô sẽ nhận được ký ức của nguyên chủ,biết được cuộc đời trước đó của nguyên chủ, nó sẽ giúp ích cho việc thực hiện những tâm nguyện của nguyên chủ." Hệ thông từ uy hiếp bắt đầu chuyển sang dụ dỗ.

"Ngươi đang lợi dụng ta"

"Cái gì mà lợi dụng, đây là đôi bên cùng có lợi, đôi bên cùng có lợi.Cô hiểu chưa? Cô... Cô... Thật tức chết ta...hừ...hừ..."

"Thành giao" Như Yên vừa dứt lời thì những thanh kiếm cũng biến mất, không gian sẽ trở về như vốn ban đầu nếu không xuất hiện thêm một cái giường lớn.

"hả? ....A....được rồi...Cô làm như vậy là đúng lắm. Vậy cũng nên mở ra nhiệm vụ....Này! này!Cô lấy giường ở đâu ra vậy? Sao ngủ rồi?. Nha đầu thối, cô chết chắc rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro