Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn phòng hội học sinh, xuân dược play

Ngày hôm sau, Tô Hạ rời giường khi Hứa Ngạn còn chưa tỉnh. Côn thịt nóng hổi vẫn còn nằm trong mông, may mắn thân thể này hồi phục khá tốt, cậu đẩy cánh tay còn ôm bên hông ra, xuống giường đi rửa mặt.

Lúc sau cậu vẫn luôn trốn tránh Tần Minh Dã, uy hiếp cũng không nghe, thậm chí còn buông lời tàn nhẫn, nếu còn bắt buộc cậu, dù đi học cậu cũng trốn thật xa.

Ép buộc thỏ con nóng nảy quá mức sẽ cắn người, Tần Minh Dã đành phải đổi sách lược, muốn cậu quen dần với việc có hắn bên cạnh.

Đáng tiếc Tô Hạ căn bản không cho hắn cơ hội, buổi sáng cùng Hứa Ngạn ra khỏi phòng, đi học ngồi cạnh Hứa Ngạn, cùng ăn cơm, cùng đến thư viện.

Tần Minh Dã đuối lý, dù hận đến nghiến răng, lại không dám oán giận, chỉ có thể liều mạng nhắn tin, lời nói thô tục hay âu yếm, ngay cả những lời vô nghĩa cũng đều nói ra rồi.

Tô Hạ lại một lần nữa bỏ qua tin nhắn xin tha của Tần Minh Dã, hệ thống vẫn luôn ẩn thân nhịn không được mở miệng nhắc nhở.

[Ký chủ, thời gian của hệ thống chỉ còn 3 giờ, tại sao cậu vẫn luôn cự tuyệt mục tiêu?]

Tô Hạ ở trong đầu trả lời: "Yên tâm, tôi tự có kế hoạch, khẳng định sẽ không khiến cậu đói bụng. Vậy còn Tần Minh Dã, tôi cự tuyệt cậu ta, độ hảo cảm có thay đổi như thế nào?"

[Vẫn luôn tăng liên tiếp, đã đạt tới 63%]

"Thế này được, quá dễ dàng có được sẽ không biết quý trọng."

Buổi chiều thứ sáu chỉ có một tiết, chuông tan học vang lên, Tần Minh Dã lập tức lao tới. "Tô Hạ, chúng ta cùng trường đại học T bên cạnh có một trận thi đấu hữu nghị, cậu có muốn tới xem không?"

Tần Minh Dã tin tưởng chỉ cần Tô Hạ thấy tư thế oai hùng trên sân bóng của hắn, nhất định sẽ bị hắn mê hoặc, đến lúc đó, hắc hắc...

"Tôi không rảnh, tôi đã đồng ý với Hứa Ngạn đi giúp đỡ ở hội học sinh." Tô Hạ đưa mắt ra hiệu với Hứa Ngạn đang thu dọn sách vở bên cạnh.

Tần Minh Dã quả nhiên không tin.

Hứa Ngạn nhìn thấy ánh mắt qua lại của hai người, suy nghĩ gì đó rồi gật đầu. "Đúng vậy, xin lỗi Minh Dã, lần sau bọn tôi sẽ tới cổ vũ cho cậu."

Đồng đội bên ngoài thúc giục, lần này lại phải để mọi người phải chờ, Tần Minh Dã đành phải lưu luyến mà dời đi.

Trong phòng học mọi người cũng đã về hết, Tô Hạ lúc này mới xấu hổ mà nhìn Hứa Ngạn cười cười. "Thật ngại quá, làm cậu phải cùng tôi nói dối."

Hứa Ngạn mặc sơ mi trắng, mang gọng kính vàng kim, ôn hòa nhìn cậu. "Cũng không tính là nói dối, tôi cũng có chuyện muốn nhờ cậu giúp."

"Có chuyện gì?"

"Đến lúc đó cậu sẽ biết."

...........
Văn phòng hội học sinh được đặt ở phòng trống khu giáo viên trên tầng 3, vì là thứ sáu nên giáo viên đều đã về hết.

Hứa Ngạn lấy chìa khóa mở cửa, sau khi Tô Hạ đi vào thì khóa cửa lại.

Tô Hạ tò mò đánh giá bố trí trong phòng, mấy bàn làm việc, tủ đựng tài liệu, còn có một phòng nghỉ ngơi đơn giản có giường, thậm chí còn có lò vi sóng và một chiếc tủ lạnh nhỏ. "Nơi này của các cậu đồ vật cũng khá đầy đủ."

Hứa Ngạn đi qua mở tủ lạnh, cầm bình nước đưa cho cậu. "Có đôi khi làm kế hoạch hoạt động phải thức đêm, đói bụng mệt nhọc cũng tiện dùng."

Tô Hạ nhận chai nước, mở nắp uống một ngụm. "Đúng rồi, cậu muốn tôi hỗ trợ làm gì?"

Hứa Ngạn dời khỏi hầu kết lên xuống của cậu, lấy ra một tệp tư liệu. "Tôi muốn nhờ cậu phân loại một chút, xin lỗi, thật sự là những người khác cuối tuần đều bận, mới phiền tới cậu."

"Không phiền." Tô Hạ cầm tài liệu tìm chỗ ngồi xuống, nghĩ làm sao để nhanh chóng quyến rũ được người này.

Không biết có phải do ý nghĩ của cậu, không khí có chút nóng nực. Tô Hạ cảm thấy cả người khô nóng, trán bắt đầu đổ mồ hôi. Cậu nhìn phía Hứa Ngạn đang nghiêm túc đọc tư liệu, định đứng dậy mở hết cửa sổ trong phòng, không ngờ đi hai bước chân liền mềm nhũn mà ngã xuống mặt đất. Bộ phận khó nói bên dưới dường như đã phát ngứa.

Không hợp lý, đây không phải nóng lên đơn thuần. Cậu trúng chiêu?

Chỉ cần nhớ lại, thứ vừa nãy mình uống, ai ra tay liền biết.

Thật tốt, cậu còn chưa động thủ, con mồi đã không nhịn được. Trong lòng Tô Hạ bật cười, trên mặt lại phải làm ra biểu tình kinh hoảng, rên rỉ nói. "Nóng quá,.... sao lại như vậy?"

Hứa Ngạn lúc này mới đứng dậy, kéo rèm, trong phòng lâm vào trạng thái đen tối yên tĩnh, trừ Tô Hạ đang câu dẫn đến từng mạch máu đều đập nhanh hơn.

Ánh đèn mau chóng sáng lên, Hứa Ngạn cởi kính mắt. Trong mắt ẩn chứa điên cuồng, anh từ trên cao nhìn xuồng người đang ý loạn tình mê trên mặt đất, khóe miệng cong lên ý cười. "Mới uống một ngụm mà đã trở nên dâm đãng như này."

Tô Hạ lúc này mới nhận ra, trừng mắt nhìn anh, muốn đứng dậy nhưng cả người không có chút sức lực, hoa huyệt phía dưới đã ướt đẫm, chỉ có thể nói: "Cậu cho tôi uống cái gì?"

Trên mặt ngập tràn bi phẫn, như không rõ vì sao bạn cùng phòng lại đối xử với mình như thế.

"Tối hôm qua cậu cùng Tần Minh Dã không phải chơi rất vui sao? Tại sao đến lượt tôi lại lạnh nhạt?" Hứa Ngạn cười âm trầm mà nhìn cậu, khom lưng bế người lên đặt trên chiếc giường nhỏ.

Khuôn mặt nhỏ của Tô Hạ thoáng chốc đã trắng bệch. "Cậu, cậu tối qua đều thấy hết?"

Hứa Ngạn dùng hành động trả lời, bóp cằm Tô Hạ hung hăng hôn xuống. Thân thể Tô Hạ vì thuốc phát tác mà không ngừng vặn vẹo. Một lúc lâu sau anh mới chưa đã thèm mà dời đi, trên môi mỏng dính đầy vết nước ái muội. Ngón tay thon dài vói vào trong miệng nhỏ đang thở dốc của Tô Hạ, khuấy đảo đầu lưỡi, ánh mắt thâm trầm, lẩm bẩm: "Cắm vào hẳn là rất sướng."

"Ân a... Ta muốn, mau cho ta... cho ta." Ỷ vào dâm dược phát tác, Tô Hạ không cần che dấu dục vọng bản thân, gắt gao ôm cổ Hứa Ngạn, da thịt nóng bỏng tiếp xúc đến cơ thể mát lạnh của Hứa Ngạn, thật thoải mái.

Tay Tô Hạ sờ loạn kéo quần áo Hứa Ngạn, vội vàng kéo đai lưng ra, cự vật giấu bên trong đã nửa cương. Không giống với Tần Minh Dã thô bạo, côn thịt của Hứa Ngạn xinh đẹp hơn nhiều, màu sắc cũng là hồng nhạt.

Tô Hạ không nhịn được mà ngậm nó vào trong miệng.

"Ân..." Nam nhân luôn trầm ổn phía trên phát ra một tiếng kêu rên, đôi tay luồn vào tóc Tô Hạ, đưa đẩy eo cắm tận tới chỗ sâu nhất.

Hương vị đàn ông nồng đậm ở trong khoang miệng, Tô Hạ ra sức liếm mút hai lần, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp côn thịt. Dương vật nam nhân to dài, quy đầu lớn như quả trứng gà, nước bọt không khống chế được từ khóe miệng chảy dọc xuống dưới. Tô Hạ đùa dỡn, đầu lưỡi liếm liếm mã mắt đang chảy dâm dịch.

Thân thế Hứa Ngạn nháy mắt đã căng chặt, thở dốc nặng nề.

Cả người Tô Hạ đã khô nóng vô cùng, không chịu liếm, đẩy cự vật trong miệng ra, vội vàng cởi quần áo. Hai chân thon dài cuốn lấy eo Hứa Ngạn, không biết xấu hổ mà dùng mật huyệt đang chảy nước ròng ròng của mình cọ xát dương vật nam nhân, miệng kêu to: "Mau cho tôi, thật khó chịu."

"Muốn cái gì, nói rõ ràng." Hứa Ngạn xoa nắn hai hạt đậu trước ngực Tô Hạ, không chịu thỏa mãn cậu.

Tô Hạ vừa bị anh sờ, cả người phát run, phía dưới trào ra một dòng dâm thủy xối thẳng vào phía trên côn thịt, chảy xuống ướt cả lông mao phía dưới.

Nhưng vẫn không đủ, cậu cần có cự vật thô dài lấp đầy tiểu hoa huyệt mới có thể giảm bớt ngứa ngáy phía dưới. Tô Hạ đành phải híp mắt cầu xin: "Khó chịu... tôi muốn côn thịt."

"Muốn côn thịt ai?"

"Cậu..."

"Tôi là ai?"

"Hứa... Hứa Ngạn... Tôi muốn côn thịt Hứa Ngạn, mau cho tôi..."

Hứa Ngạn được như ý muốn, hai tay banh chân Tô Hạ ra làm hạ thân cậu hoàn toàn bại lộ. Tô Hạ là người song tính, chuyện này anh đã biết từ khi khai giảng, vốn định từ từ mưu tính, không ngờ bị Tần Minh Dã đoạt trước. Nghĩ vậy ánh mắt tối sầm lại, hung ác động thân, toàn bộ côn thịt cắm thẳng vào phía trong.

"A..." Tô Hạ bị va chạm đến toàn thân căng chặt, ngón chân cuộn lại, mị thịt dán sát lên cán không một khe hở, miệng nhỏ không ngừng mấp máy muốn đem tinh hoa bên trong đều hút ra.

"Ha..." Nếu không phải lực tự chủ tốt, Hứa Ngạn thiếu chút nữa bị bắn ra. "Tiểu tao hóa, thả lỏng chút, hút mạnh như thế đại dương vật của ca ca không động đậy nổi."

Anh liếm mạnh điểm trước ngực Tô Hạ, hai núm vú đều đã sung huyết đứng thẳng.

Bị kích thích, phía dưới lại trào ra dâm thủy làm ướt chỗ hai người giao hợp, bôi trơn cũng thật hiệu quả. Tô Hạ nâng người ôm cổ Hứa Ngạn, cổ họng khẽ rên rỉ: "Ô ô... mau động."

Hứa Ngạn không hề lưu tình, hết sức mà thao làm, huyệt khẩu gắt gao cũng đã dần thả lỏng.

Mỗi lần thọc vào rút ra đều có thể cọ sát đến từng tấc thịt nhỏ, sướng tới nỗi khó nói thành lời. Tô Hạ cả đầu trống rỗng, lỗ tai chỉ có thể nghe được âm thanh "bạch, bạch, bạch" vang vọng, dâm mĩ đến nỗi cả người phát run.

"A ân, thật thoải mái, ha..." Tô Hạ lên tiếng rên rỉ, hai chân mở rộng, vật nhỏ trước bụng đứng thẳng theo mỗi lần Hứa Ngạn va chạm mà lắc qua lắc lại. Mắt thấy sắp đạt tới cao trào, Hứa Ngạn đem dương vật ướt đẫm rút ra.

"Đừng, đừng đi." Tô Hạ duỗi tay kéo anh lại.

Hứa Ngạn bị bộ dạng dâm đãng của cậu kích thích đến bốc hỏa, thành thạo đem quần áo trên người cởi sạch sẽ, nằm ngửa trên giường, dương vật dựng thẳng đứng còn vẫy vẫy về phía Tô Hạ. Hứa Ngạn vỗ mông cậu, giọng khàn khàn nói: "Muốn thì tự mình ngồi xuống."

Tô Hạ nào có chịu được, ngồi trên eo anh đỡ côn thịt ngồi thẳng xuống.

"Ân..."

"Ha..."

Tư thế này khiến côn thịt nhắm chặt cung khẩu mà hung hăng cắm tới chỗ sâu nhất, Hứa Ngạn thoảng thở dốc. Người ngồi phía trên bắt đầu điên cuống phun ra nuốt vào, được mấy chục lần, Tô Hạ hai mắt trắng dã, côn thịt phía trước phun tinh dịch bắn thẳng lên ngực, tao huyệt run rẩy co rút không ngừng. Quá sung sướng!

Hứa Ngạn lật lại đem người đã mềm thành một bãi nước đè ở dưới thân, trầm eo nhanh chóng thao làm. Tiểu huyệt đang trong cao trào bị côn thịt lớn thọc đến tê dại, Hứa Ngạn đem dương vật hung hăng khai phá cung khẩu, phun ra tinh dịch khiến Tô Hạ sướng tới cực điểm.

Đây là một hồi tình ái vui sướng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro