Chương 6 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Uống say" bị kéo tới hẻm tối thao làm

Kỷ Trì Uyên đứng trước bồn cầu đi tiểu, mặt đầy vẻ không kiên nhẫn.

Đêm nay là họ hàng gã Thừa An tổ chức sinh nhật, gia hỏa này biết gã gần đây đối với cái gì đều không có cách nào hứng thú, đã đặc biệt kêu mười mấy mĩ nhân ngực lớn eo thon lại đây với gã.

Đáng tiếc gã hiện tại căn bản không cương nổi. Mấy đứa bạn bè nói bóng nói gió hỏi gã có phải trước kia túng dục quá độ, nên hiện tại hỏng rồi.

Thật là chê cười! Gã sao có thể hỏng được!

Chỉ là lý do gã như thế nào cũng nói không nên lời.

Gã coi trọng một người nam nhân.

Mấy hôm trước, gã nhớ tới mình bỏ quên đồ ở kí túc xá trường, sau giờ học liền chạy về lấy. Vừa mới chuẩn bị đi liền nghe được cửa truyền đến động tĩnh, là bạn cùng phòng đã trở lại.

Lúc ấy gã không biết chập mạch chỗ nào lại trốn vào tủ quần áo muốn dọa bọn họ giật mình. Còn vì muốn chụp được bộ dạng đó của họ mà mở camera.

Chỉ là không nghĩ tới lại xuất hiện tình huống như vậy, ba người vừa mới vào cửa liền quấn quít lấy nhau.

Người bạn cùng phòng luôn ẩn mình Tô Hạ lại dâm loạn như vậy, vốn là nơi có hai trái cà lại trở thành dâm huyệt câu dẫn nam nhân. Bọn họ lại làm ở dưới giường Tô Hạ, đối diện tủ quần áo gã.

Xuyên qua khe hở, gã có thể rõ ràng nhìn đến tiểu huyệt sưng đỏ phía dưới bị côn thịt lớn căng ra, thịt huyệt gắt gao dán sát lên. Cái miệng nhỏ phía trên phun ra nuốt vào một căn côn thịt khác, trên mặt là mị thái gã chưa bao giờ gặp qua.

Ngày đó, gã nghe Tô Hạ rên rỉ mà tự an ủi, phun ra tinh dịch nhiều chưa từng thấy, tất cả đều bắn trên cửa tủ quần áo.

Từ đấy, gã đối với phụ nữ không có "tinh trí", lại khổ nỗi ba người kia như hình với bóng, không tìm được cơ hội tiếp cận Tô Hạ, buồn bực không thôi.

Tựa như hiện tại, chỉ cần nhớ lại bộ dạng dâm đãng của Tô Hạ, côn thịt gã liền cương, làm gì có hỏng.

"Lộng sát--" Cửa WC bị mở ra, Tô Hạ cả mặt ửng đỏ, hai mắt mê ly thất tha thất thểu đi vào, thập phần chuẩn xác mà đến trước côn thịt bán cương.

Kỷ Trì Uyên cũng không nghĩ tới người mình mang dâm ý đảo mắt liền đứng trước mặt, còn vô cùng sắc tình mà nhìn chằm chằm dương vật gã. Nháy mắt cự vật ở hạ thân thêm phần cứng rắn, thẳng đứng trước mặt.

Tô Hạ quơ quơ đầu, giống như uống say, đi được hai bước liền té ngã, giây tiếp theo đã được khuỷu tay rắn chắc đỡ lấy.

Cậu thuận theo mà ghé vào ngực gã, cái miệng nhỏ lẩm bẩm: "Ân, đã cương rồi."

Hô hấp Kỷ Trì Uyên trở nên trầm trọng, bị cậu mãnh mẽ nắm lấy dương vật cứng đến phát đau.

Người trong lồng ngực còn ngây ngốc mà cọ loạn, nhóm mũi chân đem tiểu huyệt giữa hai chân mình áp lên trên dương cụ đã cương cứng. "Gậy nơi nào a... thật thoải mái..."

Kỷ Trì Uyên bị động tác của cậu trêu trọc đến lửa nóng phừng phừng, lại nghĩ nếu người trong WC không phải gã, có phải cậu cũng làm như này không, lửa giận đột nhiên bùng lên trong lòng.

Lại có người đẩy cửa ra, Kỷ Trì Uyên không rảnh lo nhiều như vậy, vừa ôm vừa kéo người ra ngoài.

Dọc theo đường đi Tô Hạ đều không nói gì, nỗ lực sắm vai một con ma men, tùy ý để nam nhân lôi tay cậu kéo ra khỏi quán bar, đi vào ngõ nhỏ tối đen đèn đường không chiếu tới bên cạnh.

"Ngô..." nam nhân đem cậu đè ở trên tường, cúi đầu hôn xuống. Tô Hạ làm bộ không chống đỡ được, đầu lưỡi không đẩy nổi đầu lưỡi đang xâm lấn ra bên ngoài, kỳ thật là mịt mờ mà lay động chỗ mẫn cảm bên trong khoang miệng. Tay nhỏ mềm mại đánh trên cơ ngực nóng bỏng, không giống cự tuyệt, so với tán tỉnh càng giống hơn.

Kỷ Trì Uyên kéo tay cậu ấn trên dương cụ gã, tuy rằng cách hai tầng vải dệt, vẫn thoải mái đến nỗi khiến cả người gã chấn động, lỗ chân lông khắp người đều hưng phấn mở ra.

Đến khi hôn xong, cả người Tô Hạ đều mềm nhũn, nếu không phải nam nhân đỡ lấy eo cậu, khẳng định đã tê liệt mà ngã xuống đất.

"Cậu, cậu buông tôi ra..." Tô Hạ đã thanh tỉnh rất nhiều, ánh mắt khôi phục một tia ánh sáng.

"Con mèo say xỉn, còn nhận ra được tôi là ai?"

"Đương nhiên nhận được, tôi không có say!" Tô Hạ vừa dứt lời liền hơi lùi ra sau một chút, tiếp theo ngượng ngùng mà ngây ngô cười. "Cậu là bạn cùng phòng, bạn học tôi, Kỷ Trì Uyên, Kỷ đại thiếu gia."

Kỷ Trì Uyên nhất thời không biết nên vui vẻ vì cậu nhớ rõ mình, hay là nên tức giận cậu chạy đến nơi này uống đến say không còn biết gì. Chỉ là, gã sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.

"Nếu nhận ra tôi là bạn cùng phòng, vậy cậu sẽ không bên nặng bên nhẹ chứ?"

"Cậu có ý gì? Tôi không hiểu." Tô Hạ ngây thơ mà nhìn gã.

Kỷ Trì Uyên cúi đầu cắn lên vành tai cậu. "Ý tứ là, Hứa Ngạn cùng Tần Minh Dã có, tôi cũng muốn có." Bàn tay to đi xuống tách ra hai chân, trêu chọc qua lại ở giữa hai chân. "Ví dụ như nơi này, tôi cũng muốn nếm thử xem là tư vị gì."

Tô Hạ cả người cứng đờ, khó khăn nói: "Cậu, cậu như thế nào lại biết?"

"Tiểu tao hóa, đừng nói tôi, cậu kêu lớn tiếng đến như vậy, tao đến thế không chừng tất cả mọi người ở kí túc xá đều đã biết." Kỷ Trì Uyên một phen kéo ra quần áo của cậu.

Tô Hạ trước khi ra ngoài đã cố ý mặc một chiếc áo sơ mi trắng, mục đích chính là vì để thời điểm này nam nhân có thể tiện tay mà đùa bỡn hạt đậu trước ngực. Hiện giờ vạt áo mở rộng, phương thức thô bạo, cúc áo phía trên không biết đã rơi đi đâu.

"A! Không cần cắn... đau, ô ô." Tô Hạ "uống say", đôi tay mềm mại đặt trên đầu nam nhân trước ngực, căn bản không có sức đẩy ra.

Âm thanh mút mát vang lên ở ngõ nhỏ yên tĩnh đặc biệt rõ ràng. Một bàn tay thâm nhập mật huyệt phía dưới, không ngừng khiêu khích khuếch trương.

"Ha hả." Tiếng cười trầm thấp của nam nhân ở trước ngực bật lên. "Bảo bối, cậu ướt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro