Chương 1: Lễ trưởng thành đẫm máu tươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khung cảnh tĩnh mịch của màn đêm cộng thêm cái lạnh lẽo xung quanh của muôn vàng cây cổ thụ mang lại. Len lỏi ở giữa cái lạnh thấu tâm can đó là căn biệt thự xa hoa mang hơi hướng cổ điển, được tầng tầng lớp lớp cảnh vệ canh gác.

Nhưng trái với cái lạnh và màn đêm tĩnh mịch bên ngoài, bên trong lại đang diễn ra một lễ trưởng thành vô cùng náo nhiệt của người con út ngôi biệt thự này.

Bữa tiệc được trang trí mang hơi hướng cổ điển pha thêm chút hiện đại vô cùng tráng lệ, với sự xuất hiện của rất nhiều nhân vật có tiếng tăm, sức ảnh hưởng của quốc gia và thế giới, chính đạo có, hắc đạo có. Nhìn vào ai cũng biết gia chủ rất có máu mặt trên mọi lĩnh vực và sẽ nhận được nhiều sự chúc phúc về tài chính lẫn quan hệ, nhưng sự thật lại vô cùng phủ phàng không phải gia chủ có tiếng nói mà là người con út của họ có một thứ những người có mặt trong bữa tiệc này thèm thuồng, đến mức có thể bất chấp mọi thủ đoạn để có được cho dù là có chết hoặc giết người.

Đó là gì ư? Một đứa trẻ được sinh ra được thiên đạo cưng sủng ban cho một linh hồn sạch đến mức phàm nhân phải sức đầu mẻ trán để đoạt được, thiên thần phải từ bỏ cõi tiên mà xuống phàm giới để có thể đoạt lấy. Đặc biệt hơn hết là máu của cậu có thể chữa bách bệnh dù là ung thư giai đoạn cuối cũng sẽ tức khắc phục hồi.Hai thứ đó mà kết hợp lại thì phàm nhân có thể trường sinh bất lão, còn thần tiên có thể một bước làm thần ngang hàng với các vị thần trên đỉnh Olympus cao quý.

Một điều bất tiện là phải đến tuổi trưởng thành mới có thể có hiệu lực tuyệt đối. Nên hôm nay là lễ trưởng thành cũng có lẽ là tang lễ của cậu.

 -------------------

Đèn vụt tắt, ánh sáng tụ lại hướng phía một cậu trai đang từ từ bước xuống cầu thang. Từng bước của cậu như có những tầng ánh sáng bao phũ tựa thần tiên lạ phàm. Mắt phượng màu vàng hổ phách sắc bén nhưng còn nhìn càng thấy nó mềm mại làm sao, chân mài rậm màu gần giống đôi mắt dài cong theo đôi mắt làm nổi bật sự sắc bén, chiếc mũi cao thẳng thanh tú kết hợp với đôi môi mỏng mọng nước màu đỏ hồng khiến biết bao cô gái ganh tị, nhưng thứ làm nổi bật gương mặt góc cạnh không gốc chết lên là mái tóc màu vàng nhạt mềm mại, hồng bền. Thân hình hoàn hảo đến không còn gì để tả hết nó như được tạc ra từ tượng các vị thần trên đỉnh Olympus. Một sự yêu quý của thiên đạo từ hoàn hảo đáng được ganh tị đến đáng để chết.

Đèn được bật sáng trở lại, mọi người rôm rả bàn tán sôi nổi, không phải nói về nhan sắc mà là bầy kế để có thể đoạt được những giọt máu và linh hồn một cách hoàn hảo nhất.

Người dẫn trương trình lên tiếng ra hiệu im lặng và làm cắt ngang mạch tính toán của những con cáo già bên dưới.

" Chào tất cả mọi người đã có mặt tại lễ trưởng thành của con trai út Cửu Quang Thiên của gia tộc từng lẫy lừng một thời trên thương trường Cửu gia." Người dẫn chương trình vừa nói xong mọi người bên dưới hưởng ứng mà vỗ tay.

" Bây giờ mời nhân vật chính của buổi lễ hôm nay lên phát biểu đôi lời. Mời cậu Cửu Quang Thiên. " Người dẫn chương trình lễ phép đưa mic cho cậu.

Trong sự hào hứng của mọi người phía dưới, cậu đáp lại bằng đôi mắt lạnh lùng không hề phản chiếu một bóng hình nào tựa như họ chỉ là nhưng vong hồn đã chết còn cậu thì là bề trên không can hệ. Chậm rãi cất chất giọng tuy trong trẻo mà lời nói thì như từ cõi U Minh vọng lại khiến đám người ở dưới không rét mà đồng loạt run lên, nổi một tầng da gà.

" Tôi biết hôm nay các người đến đây không phải chúc phúc mà đến đây chỉ vì linh hồn và máu của tôi." Cậu dừng một chút " Cứ tự nhiên."

Giống như chỉ cần cậu nói ra câu nói đó thôi bày sói đội lốt cừu ở dưới sẽ hiện nguyên hình và cắn nuốt cậu bằng sạch. Đúng như dự tính của cậu, khi vừa nói xong mọi người ở dưới đôi mắt liền sáng hẳn lên như con mồi mình hằng đêm rình rập lại tự hiến xát cho mình.

Xong câu nói đó mà được yêu thích nhất buổi lễ, cậu từ tốn đưa bàn tay thon dài không tì vết lên quả cầu được làm bằng một loại thủy tinh có ma lực dùng để đo sự thuần túy và sức mạnh của mỗi người trong lễ trưởng thành của mình. Một vầng sáng trắng vô cùng mạnh bao bọc hết người cậu, làm cậu lơ lửng giữa không trung một lúc lại từ từ hạ cậu xuống nhẹ nhàng báo hiệu buổi lễ trưởng thành ' kết thúc mỹ mãng' và ' cậu sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc với sự bảo vệ của mọi người. '

Cậu không buồn mà nhìn đám người phía dưới đang trưng nanh vuốt với đôi mắt của kẻ đi săn lên, mà thong dong bước vào trong. Con mồi này có dễ ăn không nhỉ hay chỉ là vỏ bọc bên ngoài.

Buổi lễ vẫn tiếp tục bình thường khi vắng nhân vật chính, nó diễn ra êm xuôi như bao lễ trưởng thành khác. Nhưng mọi người lại quên mất đi một điều tất yếu, một khi ai được thiên đạo cưng sủng thì nó không chỉ có như thế. Mà nó còn vượt xa hơn thế, nó cho cậu một sức mạnh ngang với Zeus, nhưng đáng tiếc cậu lại có ngược điểm chí mạng là người mẹ, người đã bảo vệ cậu từ bé để tránh đi nanh vuốt bên ngoài trực chờ ăn tươi nước sống cậu.

Màn đêm và cái rét lạnh từ sâu trong tâm can được trôn vùi từ 16 năm nay dần hòa làm một, bọc phát ra bằng hết. Thật cô đơn, thật lạnh, cũng thật ấm áp.

Mặt trăng đã treo lên cao nhất, là lúc đám sói già đó đi về hay là ' Đi về '. Để lại một căn biệt thự xa hoa, nhưng trống rỗng, không vương một tí hơi ấm nào dù mới có một buổi lễ ' Thật vui vẻ '.

................

Truyện đầu tay của mình, mong mọi người góp ý.
Chúc đọc vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro