Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hắn cảm thấy cả người như là bốc cháy ,đem ý thức hắn thiêu đến không còn thanh tỉnh .Hắn không rõ chính đang ở địa phương nào,chỉ biết trên người đau đến lợi hại,cả người sắp nổ mạnh ,chỉ nghĩ đem cỗ bạo ngược hỏa khí trên người phát tiết ra ngoài.

Bên người Hắn có tiếng than nhẹ , như là đang nói gì đó , Hắn đỏ mắt cũng không nghe thấy , mông lung cảm thấy một tia tinh tế mát lạnh ,Hắn động tác dồn dập bắt được mạt lạnh lẽo ấy.....

Lâm Cẩm văn là một người tinh anh , hắn dáng người cao gầy, vai rông eo thon hai chân dài thẳng tắp , ngày thường ăn mặc quần áo đều là tương đối tinh xảo vừa vặn , khiến bản thân trông giống một kẻ văn nhã bại hoại. Không hẳn là dáng vẻ của một người tinh anh .Khuôn mặt anh khí tuấn mỹ ,ngũ quan như đao khắc đường cong góc cạnh rõ ràng , ánh mắt hẹp dài mũi cao thẳng đôi môi mõng vô tình mang lại cảm giác lạnh lùng.

Bởi vì cả người luôn lộ ra phong phạm tinh anh , ngày thường cảm xúc của Lâm Cẩm Văn đều là không .lộ ra ngoài ,làm việc nói chuyện đều là bộ dáng bất động thanh sắc . Cặp mắt hẹp dài ánh mắt không có quá nhiều cảm tình , người khác nhìn thấy hắn đều cảm thấy là người khó ở chung .

Hắn đối vơí mọi người cũng đều là không mặn không nhạt ,khóe mắt rũ xuống luôn tạo cho người ta cảm giác xa cách khó hiểu ,đôi môi mõng khẽ mím khiến hắn trông khó tiếp xúc .

Rất nhiều thời điểm , Lâm Cẩm Văn cùng người khác đều là quân hệ không gần không xa ,hắn không vô duyên vô cớ nổi nóng , nhưng nếu có nguòi thực sự không có mắt cố tình chọc hắn , hắn mở miệng nói chuyện đều có thể độc chết người . Đương nhiên thời điểm tất yếu hắn cũng sẽ ưu nhã cởi áo vest , xắn tay áo sơ mi động thủ đánh người .

Tạo thành Lâm Cẩm văn có tính tình như bây giờ là vì hắn là cô nhi , không có bối cảnh , một đường đi lên ăn không ít khổ cực. Tiến vào xã hội làm việc so với người khác cũng là gian nan hơn rất nhiều , cũng may chính bản thân có thể chịu khổ có quyết đoán có năng lực , dựa vào chính mình nỗ lực tiền đồ cũng là một mảnh tươi sáng .Sinh hoạt cá nhân cũng sạch sẽ bên người không có các mỗi quan hệ lung tung rối loạn .

Trừ bỏ khi làm việc , thời gian còn lại của Lâm Cẩm Văn dều là trạch ở trong nhà , hoàn toàn là dáng vẻ của một lão cán bộ đã về hưu , rất nhiều người cảm thấy hắn không giống bộ dáng của một người trẻ tuổi nên có .

Lâm Cẩm Văn lại cảm thấy chính mình như vậy thực bình thường , trên đời này có người thích nghĩ ngơi, có người thích nhảy disco có người thích ca hát hoặc là thích ăn ăn uống uống . Mà hắn chỉ thích trạch ở trong nhà thả lỏng .

Lại nói cũng không phải là hắn không có sở thích đặc biệt ,lúc rảnh rỗi thường thích đọc một ít sảng văn . Hắn còn thích uống một chút ruọu ngon , chỉ là ở thương trường và ở nhà là khác nhau .Trên thương trường là vì xã giao vì các mối quan hệ còn ở nhà là hưỡng thụ cuộc sống .thời gian rãnh hán đều sẽ uống chút rượu an tĩnh xem một cuốn tiểu thuyết , nếu là uống say thì cũng sẽ trực tiếp ngủ ở nhà .

Sở thích xem tiểu thuyết này đại khái cũng là có quan hệ đến thời thơ ấu của hắn , là một cô nhi không cha không mẹ ở trường học thường dễ dàng bị các bạn học xa lánh .

Các đồng học có điều kiện có chính mình sở thích đều sẽ thảo luận hôm nay tan học đi ăn ở đâu một bữa hoành tráng , tụ tập chơi bóng rổ đá bóng , ngày mai lại là thảo luận xem ai nghèo nhất lớp ai ăn mặc rách rưới nhất .
Thời gian rãnh hắn sẽ đi nhặt ve chai kiếm thêm thu nhập , quyển tiểu thuyết đầu tiên là khi ấy nhặt được . Đó là lần đầu tiên Lâm Cẩm Văn đọc một quyển sách không phải sách giáo khoa, một quyển rất dày nội dung bên trong hắn đều đã quên hết , duy chỉ nhớ rõ quyển sách đó giá tiền đủ để mua được hai cái bánh bao . Lúc bán nó đi hắn còn rối rắm thật lâu.

Lúc đó tâm tình rất phức tạp ,bản thân hắn là lưu luyến quyển sách đó đem bán cho người khác nhưng cuối cùng vẫn là bán đi . Thế cho nên chờ bản thân hắn đã có thể kiếm tiền nuôi sôngs bản thân sau này môix khi đọc một quyển sách xong đều đem nó lưu trữu lại.

Mỗi khi vào thời điểm này Lâm Cẩm Văn dều có thể bình ổn lại tâm trạng phiền muộn trong công việc của mình.

Mà hiện tại Lâm Cẩm Văn đang bị vài người ấn lại tay chân , đằng sau còn có một người tựu xưng là cha hắn , đáng hung hăng đánh hắn cả người vừa nóng rát vừa đau . Nói đến tình hình hiện tại có liên quang rất lớn đến việc hắn đọc tiểu thuyết .

Lâm Cẩm văn mấy năm nay xem tiểu thuyết nếu là vô tình click vào một cuốn tiểu thuyết mà hắn không thích cũng sẽ xem mấy chương , không nhất định phải thực thích , giống như đang bù đắp cho thời thơ ấu vô lực của chính mình . Rất có bộ dáng lão tử hiện tại có tiền muốn xem cái gì liền xem cái đó .

Hôm nay Lâm Cẩm Văn đang trạch ở trong nhà , có cái lão tổng bụng bia thông qua quan hệ muốn mời hắn đi ăn cơm ,ý tứ trong đó không cần nói cũng biết . Hắn tự nhiên là không khách khí đem điện thoại cúp ,kéo số vào danh sách đen , chỉ là dù như vậy tâm tình vẫn thật là không tốt .

Ở nhà uống vài ly rượu tính toán trên bảng xếp hạng trang wed click xem vài quyển tiểu thuyết để bình phục tâm tình , chỉ là trong lúc vô tình con chuột click vào trang màu xanh ở bên cạnh.

Trang wed màu xanh này và trang hắn thường xem là hoàn toàn khác nhau , trên đó là một mảnh màu xanh lục .Lâm Cẩm Văn vẫn duy trì thói quen ,tùy tay ở giao diện đam mỹ văn click mở một cuốn.

Kết quả đọc hết nữa chương hắn đều bị chấn kinh rồi , trong đầu có một đàn thảo nê mã hung hăn chạy qua , bởi vì hắn click mở là một quyển đánh vỡ nhân sinh quan giá trị quan sinh tử văn a.

Mở đầu tiểu thuyết là phần giới thiệu bối cảnh , Đại Chu là một quốc gia hư cấu bên trong có nam nhân , nữ nhân cùng ca nhi . Lúc đầu hắn căn bản không rõ ràng ca nhi là gì , sau mới biết ca nhi cùng nam tử giống nhau nhưng có thể mang thai sinh con chỉ là không dễ dàng .

Lâm Cẩm văn cũng không phải là tiểu bạch kiểm vô tri hắn biết hai người đàn ông cũng có thể ở bên nhau. Hắn điều kiện kinh tế không tồi ,ngoại hình cũng rất tốt , có người giới thiệu qua đối tượng cho hắn cũng nhiều , có nử tử chủ động ngỏ lời muốn tiến thêm một bước tiếp xúc , ngẫu nhiên còn có vài nam nhân ái muội tỏ vẻ đối với hắn có hứng thú.

Chỉ là bản thân hắn là cô nhi bị vứt bỏ , trong xương cốt đối với chuyện tình cảm là không tính nhiệm cũng chẳn có hứng thú, cũng ngại đi xem mắt nên đều cự tuyệt .

Bản thân hắn đống với đồng tính yêu nhau cũng không bài xích, dù sao chuyênhj này cũng không quấy rầy tới hắn, hắn cũng không cần phải đi đánh giá người khác. Có người viết đồng tính văn yêu nhau cũng không có gì ngạc nhiên chỉ là từ trước tơí nay không nghĩ tới trên đời này lại có chuyện kinh thiên động địa quỷ thần như vậy .

Thô sơ giản lượt xem qua một chương Lâm Cẩm Văn cảm thấy suýt không thể khống chế được miệng lưỡi độc địa của mình , hắn cảm thấy phải làm gì đó để bình tĩnh lại . Hắn cũng là lần đầu tiên biết đến có loại hình tiểu thuyết nam nhân cũng có thể sinh con này , tam quan hoàn toàn bị xoát đổi mới một lần .

Mà mấu chốt nhất là pháo hôi trong này là một tên trùng tên trùng họ với hắn a , mẫu thân mất sớm cha hắn không thèm đếm xỉa tới hắn , là một tên mười phần ăn chơi trác táng. Chương một chính là vào ngày sinh thần của tổ mẫu hắn và một xấu ca nhi bị hạ dược nhốt cùng nhau , hai người tự nhiên là bị bắt gian tại giường ,tên pháo hôi này cuối cùng bị cha hắn đánh chết .

Vốn là có chút say Lâm Cẩm Văn nghĩ đến mệnh cô nhi của mình và mệnh của pháo hôi thì có chút hụt hẫng , lại nghĩ đến ca nhi xui xẻo kia ,Lâm Cẩm Văn nheo đôi mắt có chút say nhìn thấy trang wed xanh (?) này có thể để lại bình luận liền xắn tay lên gõ :'' Cái dạng gì nam nhân có thể sinh hài tử , ngươi mẹ nó cấp Lâm đại gia ta tìm cái nam nhân có thể sinh hài tử tới ''

Đại khái là say, có lẽ là mượn đề tài này , Lâm Câm Văn lưu loát viết một ngàn tám trăm chữ bình luận ,sau đó liền ngã đầu ngủ .

Trong lúc mơ màng hắn cảm thấy cả người khô nóng lợi hại ,nóng đến mức không có lý trí , cảm giác được có người ở bên cạnh liền đem người kéo đến dưới thân.

Sau khi tỉnh lại , chỉ thấy dưới thân hắn là một nam tử tóc đen dài giữa trán có nốt ruồi đỏ , đôi mắt mang theo mấy phần mông lung trên người xanh xanh tím tím ,hai người còn đang ở trạng thái không thể miêu tả . Lâm Cẩm Văn kinh hãi lại hoảng loạn căn bản không phát hiện căn phòng có chút không đúng , vội vàng đứng dậy .

Chỉ là hắn vừa mới đem quần áo lung tung rối loạn mặc lên ,liền có người đá cửa xông vào , ọn họ bị một đám người tiến vào bắt gian , hắn chỉ kịp dùng đệm chăn che đậy lên nguời nọ.

Một đoàn người tóc dài mặc đồ cổ trang xấu hổ đứng ở nơi đó ,trong ánh mắt có trào phúng , khinh thường ,chế giễu ,mỉa mai...Lâm Cẩm Văn cả người đều mộng bức . Lâm Cẩm Văn không biết chính mình đây là đang nằm mơ , hay là có người an bài diễn kịch muốn cho hắn thất thố .

Thẳng đến khi một đám người xấu hổ rời đi , người tự xung là cha hắn tức đến vển râu chỉ vào muic hắn tức giận nói :'' Người đâu đem cái tên súc sinh Lâm Cẩm Văn này lôi xuống ,dùng gia pháp ''
Bị đám người vây quanh trấn áp Lâm Cẩm Văn hoàn toàn không thể thoát ra được ,chỉ có thể tiếp nhân đòn roi của người được gọi là cha mình .

Đến nỗi ca nhi bị hạ dược kia cũng bị người nhà của hắn dùng tốc độ nhanh chóng mang đi rồi.

Đau đớn chân thật cùng đình viện cổ kính khiến cho Lâm Cẩm Văn biết được là không phải hắn đang nằm mơ cũng chẳn có tên rãnh rỗi nào đóng kịch hãm hại hắn . Lâm Cẩm Văn không biết mình bị đánh bao nhiêu gậy chỉ biết người cha ruột kia thật muốn đem hắn đánh chết .

Một khắc kia Lâm Cẩm Văn đột nhiên nghĩ đến quyển tiểu thuyết sinh tử văn hắn vừa xem kia .

Mặc kệ hiện tại có phải hay không do chính mình nghĩ quá nhiều hay những điều kì quái , bất kể là tình huống như thế nào Lâm Câm Văn cũng không muốn chết trong vòng 300 chữ a .Vô luận phải đối mặt với loại cảnh tượng nào hắn cũng phải sống .

Lâm Cẩm Văn đầu tiên cân nhắc việc tựu cứu mình ,chỉ là mới giãy giụa hai tiếng chính mình là bị hãm hại là bị oan uổng. Đã bị người cha ruột kia sai người bịt miệng lại , sau đó lại tăng thêm lực đạo , có thể thấy người cha này đối với hắn có bao nhiêu không thích .

Lâm Cẩm Văn từ nhỏ đã chịu qua nhiều đau khổ cùng ủy khuất , hắn đánh qua người khác cũng từng bị người ta đánh qua , mà lần này hắn ta cảm nhận được cái chết cận kề và giọng nói giận giữ của người được gọi là cha phía sau hắn .

Không biết qua bao lâu ,đau đớn làm Lâm Cẩm Văn choáng váng đầu óc , ẩn ẩn nghe được cha hắn nói :"đem hắn nâng đến từ đường , không được phép tìm đại phu "

Lâm Cẩm Văn hung hăng cắn chặt đồ vật trong miệng . Hắn nắm chặt bàn tay thầm nghĩ mình nhất định không thể chết ,bất kể như thế nào hắn đều không thể cứ như vậy mà chết đi .

Vì muốn dời đi lực chú ý ,Lâm Cẩm Văn bắt đầu nhớ lại tình tiết cụ thể của một chương kia . Hắn nhớ rõ trong văn kia viết Lâm Cẩm Văn bị đưa đến từ Đường nữa canh giờ sau thân cha của hắn bình tĩnh lại liền hối hận .

Lâm Cẩm Văn văn hóa thấp , ăn chơi trác táng vô năng ,muốn thi khoa cử trừ phi hắn quay về trong bụng mẹ sinh ra thêm một lần nữa nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ tới .Đời này là không trông cậy vào làm nên việc .

Lâm phụ không có biện pháp đành dùng quan hệ làm hắn vào Ngự Lâm Quân làm một thị vệ , ngẫu nhiên còn có thể gặp mặt Hoàng Đế . Lâm phụ nghĩ lại có chút hối hận ở trong phòng đi qua đi lại nhưng lại muốn cho Lâm Cẩm Văn tự sinh tự diệt.

Cuối cùng là Lâm lão phu nhân bị tức đến ngất xỉu tỉnh lại mắn cho Lâm phụ một trận .Lâm phụ mới đem đại Phu cấp Lâm Cẩm Văn đang ở từ đường trị thương , chỉ là khi đó hơi thở Lâm Cẩm Văn đã cực kì yếu ,không thể sống sót .

Nghe nói Lâm Cẩm Văn đã chết ,cha hắn sắc mặt hoảng sợ trực tiếp mềm nhũn ngã xuống đất . Sau khi Hoàng Đế nghe đến việc này cảm thấy Lâm gia bất kham trọng dụng.

Lại thêm có người ác ý quạt gió thêm củi , Lâm gia bị Hoàng Đế sớm không vừa mắt xét nhà diệt tộc ,chỉ có đệ đệ cùng cha khác mẹ với Lâm Cẩm Văn là Lâm Văn Quyến chạy thoát.

Đồng dạng bị hạ dược với Lâm Cẩm Văn ca nhi kia chỉ có một đoạn văn ngắn nói hắn họ Cố tên Khinh Lâm , song thân mất sớm , từ nhỏ được dưỡng bên người ngoại tổ Ôn gia .

Bởi vì sự việc xảy ra ở Lâm gia hủy hoại hắn nhân sinh cuối cùng ưu tư quá độ chết đuối bỏ mình.

Đến cuối cùng sự thật chân tướng là như thế nào Lâm Cẩm Văn cũng không biết rõ , bởi vì chính hắn chỉ xem qua chương mở đầu . Bất quá hắn cảm thấy bốn chữ ưu tư qua độ này dùng ở trên người ca nhi bị khinh bạc kia là một sự kiện vô cùng châm chọc.

( Mình Mới Tập Tành Tự Tìm Hiểu edit Nên Sẽ Có Rất Nhiều Sai Sót Mong Mọi Ngýời Chỉ Bảo)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro