🌷9.Rượu trái cây mứt trái cây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit-Beta by WISP1997

Buổi chiều hai người không có việc gì làm, Quý Lương tính toán làm chút rượu trái cây mứt trái cây linh tinh bán, từ không gian lấy ra một ít trái cây trước đó hái xuống. Có trong không gian cũng có trên núi.

Rượu độ cao hắn cũng là biết cách làm, nhưng hắn sợ bị người theo dõi nên làm rượu trái cây cho an toàn

Đem Diệp Văn đưa tới giếng nước ở hậu viện, đột nhiên toát ra một đống trái cây Diệp Văn có chút nghi hoặc.

"Vợ, đồng ruộng trong nhà đều cho thuê không có việc gì làm, anh biết làm rượu trái cây mứt trái cây, muốn làm chút rượu trái cây mứt trái cây tới bán, vì trong nhà thêm chút tiền thu".

"Quả cũng có thể ủ rượu? Còn có mứt trái cây là cái gì?" Diệp Văn không hiểu liền hỏi.

"Đương nhiên có thể, rượu trái cây độ cồn tương đối thấp, đại khái chính là mang rượu có vị nước trái cây, ca nhi nữ tử cũng có thể uống. Mứt trái cây chính là dùng quả cùng đường ngao thành tương, chua chua ngọt ngọt ăn khá tốt, hẳn sẽ được hoan nghênh, chờ anh làm ra tới em nếm thử!".

Diệp Văn nghe đôi mắt lượng lượng: "Thật vậy chăng, có thể kiếm được tiền hả?".

Quý Lương tin tưởng tràn đầy: "Có thể, em chờ xem đi."

"Được, vậy anh nói cho em biết làm như thế nào, em và anh cùng nhau làm!" Diệp Văn hiện tại nhiệt tình mười phần.

Quý Lương nói cách làm, hai người bắt đầu múc nước rửa bình cùng quả.

Trong nhà hai cái bình lớn hai cái bình nhỏ, cho nên Quý Lương không lấy quá nhiều trái cây ra, hôm nay hắn chỉ tính toán làm một chút ra thử xem.

Hắn tính toán làm rượu nho, rượu lê, mứt đào, mứt quýt.

Đem bình rửa sạch sẽ lau khô nước, quả nho bóp nát để vào bình, quả nho là trong không gian cũng không cần rửa lại. Cho vào lượng đường trắng vừa phải, cái này cũng trong không gian, nơi này không có đường trắng, đường khác cũng không rẻ trong nhà không có.

Cái bình đại khái nửa thước cao, để đầy tám phần sau đó đắp đất đỏ niêm phong miệng, dọn đến chỗ râm mát khô ráo, nửa tháng sau có thể khai đàn dùng để uống.

Kế tiếp làm rượu lê, Quý Lương lấy ra những quả lê đều là những quả lớn.

Đem quả lê rửa sạch bỏ hạch, Quý Lương từ không gian lấy ra máy trộn cầm tay, hắn đem quả lê cắt khối, Diệp Văn phụ trách dùng máy trộn đem thịt lê xay nát, lần đầu tiên nhìn thấy máy trộn, Diệp Văn cảm thấy mới lạ, chơi vui vẻ vô cùng.

Đem vụn thịt lê vào bình, cho số lượng đường trắng rượu trắng vừa phải, không có men rượu liền dùng rượu trắng thay thế. Đem bình dùng phương pháp đồng dạng phong kín đặt nửa tháng, nửa tháng sau khai đàn làm rượu lọc lắng đọng lại hai ba ngày là có thể uống.

Rượu trái cây làm tốt, hai người liền bắt đầu làm mứt trái cây.

Đem đào gọt vỏ bỏ hạch cắt thành đinh, rải đường trắng ướp, muốn ướp mấy giờ, vì để thời gian ngắn lại, Quý Lương đem đường cùng ðào bỏ vào máy trộn xay nhuyễn, đặt bên cạnh tiếp tục ướp dự phòng, trước làm mứt quýt, làm xong thịt đào hẳn ướp không sai biệt lắm.

Đem quả quýt rửa sạch sẽ lấy múi, vỏ quýt nấu mười lăm phút để làm mất vị cay, rửa sạch lại cắt nát, vỏ quýt cắt thành khối nhỏ, đem thịt quýt; vỏ quýt; đường quấy đều cùng nhau, bỏ vào trong nồi lửa lớn nấu, sau đó để lửa nhỏ lại chậm rãi ngao, thêm nước chanh ngao đến đặc sệt, cho ra nồi để vào cái bình nhỏ phong kín, sau khi làm lạnh có thể lấy ra ăn, mứt cam vàng nhìn vô cùng mê người.

Mứt quýt làm tốt, thịt đào cũng ướp không sai biệt lắm, đem thịt đào bỏ vào trong nồi dùng lửa nhỏ chậm rãi ngao, đại khái yêu cầu hai mươi phút. Trong quá trình ngao chế dùng cái muỗng không ngừng quấy đều, ngao chế đặc sệt màu sáng là có thể cho ra khỏi nồi, sau đó để vào một cái bình nhỏ khác phong kín, để yên mấy giờ, sau khi làm lạnh có thể lấy ra ăn, hiện tại thời tiết không nóng không lạnh, mứt trái cây ở bên ngoài đại khái có thể bảo tồn hai tiếng.

Vội một buổi trưa, hai người đều đói bụng, rượu trái cây còn phải chờ nửa tháng, mứt trái cây cũng muốn chờ một chút, cho nên hai người chuẩn bị làm cơm chiều.

Giữa trưa Quý Lương nấu cháo, Diệp Văn nhìn thấy nấu gạo trắng còn cảm thấy Quý Lương xa xỉ, buổi chiều thấy Quý Lương làm mứt trái cây rượu trái cây dùng nhiều đường tốt như vậy vẻ mặt thịt đau, nhưng chờ hắn nhìn thấy trong ngăn tủ một đống gạo trắng; trứng gà cùng thịt thì chấn kinh "Buổi tối chúng ta ăn cái này hả?" Diệp Văn không thể tin được.

"Phải, trong nhà còn có rất nhiều, ăn đủ". Lương thực trong không gian có rất nhiều, gạo trắng mỗi ngày ăn cũng không có vấn đề gì.

Diệp Văn nhìn Quý Lương giống như nhìn một bại gia tử, nói: "Anh cũng quá xa xỉ, thôn chúng ta nhân gia giàu có nhất mỗi ngày cũng không ăn gạo trắng đâu, nhà chúng ta ăn như vậy của cải không lâu liền phải bại hết!" Diệp Văn vẻ mặt vô cùng đau đớn.

Quý Lương thấy ánh mắt kia vội vàng giải thích:" Em đừng lo lắng, nhà chúng ta có tiền, chỉ là tài không lộ cho nên mọi người đều không biết, em cùng anh tới đây..". Nói xong kéo Diệp Văn vào phòng ngủ.

Mở tủ quần áo cũ ra, từ bên trong lấy ra cái hộp gỗ đưa cho Diệp Văn.

Diệp Văn nửa tin nửa ngờ tiếp nhận tráp mở ra, trừng lớn hai mắt "Sao nhiều bạc như vậy!" Đếm đếm đại khái 240 lượng, hắn cả đời chưa gặp qua nhiều bạc như vậy.

Quý Lương kéo người ngồi xuống mép giường, nói: "Đây là do anh bán con mồi cùng một gốc cây nhân sâm hoang dã mà có, nhưng sợ nói ra chọc người đỏ mắt nổi ý xấu cho nên vẫn luôn cất giấu".

"Vận khí anh thật tốt, có thể gặp được dược liệu trân quý như vậy, anh còn biết đi săn hả?"

"Đúng vậy, vận khí tốt. Nhưng anh không biết đi săn, chính là ở trên núi đào mấy cái bẫy có thể bắt được một ít con mồi'.

"Ồ, em cũng biết làm bẫy, lần sau hai chúng ta cùng nhau vào núi đi!"

"Ðược. Bạc này anh lấy mười lượng dự phòng, còn lại em thu đi, về sau tiền bạc trong nhà để em quản".

Biết lai lịch khoản tiền Diệp Văn yên tâm, nhưng nghe thấy Quý Lương đem nhiều tiền như vậy giao cho hắn, hắn có chút không thể tin tưởng "Thật sự đều cho em quản, anh không sợ em cuốn tiền chạy mất à?"

Quý Lương vẻ mặt tự tin: "Anh tin tưởng ánh mắt mình, em không phải là người như vậy, hơn nữa anh thích em, đem tiền cho em là anh cam tâm tình nguyện, em tiêu hết cũng không thành vấn đề, không cần thiết cầm tiền chạy, anh về sau sẽ kiếm tiền càng nhiều cho em xài".

Diệp Văn nghe xong lời trước còn rất cảm động lại có chút ngượng ngùng, nghe được câu sau lại cảm thấy Quý Lương đang nói mạnh miệng, nói: "Cảm ơn anh tin tưởng em như vậy, em sẽ không chạy cũng sẽ không tiêu tiền bậy bạ, về sau không có rất nhiều tiền cũng không sao, nhiêu đây đã đủ nhiều".

Biết vợ không tin hắn, hắn cũng không giải thích, về sau hắn sẽ làm cho vợ xem. "Ðược, vậy em đem tiền thu đi, chúng ta đi nấu cơm".

"Ừm...ừm". Nói xong Diệp Văn đem tráp tiền thả lại chỗ cũ. "Ngày mai em nhìn lại coi có chỗ nào thích hợp không, tủ quần áo không an toàn".

Cất tráp tiền, hai người về tới phòng bếp, biết trong nhà có nhiều tiền Diệp Văn ăn gạo và mì cũng không còn đau lòng.

Buổi tối hai người nấu cơm tẻ, làm thịt kho tàu cùng nửa con gà, còn xào một chén trứng gà lớn, ăn đến cái bụng tròn vo, Quý Lương cũng một lần nữa nhận thức chân chính lượng cơm vợ nhà mình, không nghĩ tới gầy gầy còn có thể ăn, về sau làm đồ ăn ngon cho em ấy ăn.

Hai người ăn uống no đủ rửa chén đũa bắt đầu nấu nước rửa mặt, đặt làm thau tắm đã dọn về, rửa mặt dễ hơn rất nhiều.

Thau tắm làm rất lớn, hai người cùng nhau tắm rửa không thành vấn đề, Quý Lương muốn cùng vợ yêu tắm uyên ương, bị Diệp Văn một ngụm cự tuyệt.

Tắm rửa xong hai người nằm trên giường, Diệp Văn nghĩ trong nhà có nhiều tiền như vậy còn có chút kích động, ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không được, Quý Lương nói: "Vợ, ngủ không được hả?"

"Phải á, nghĩ đến trong nhà có nhiều tiền như vậy, em còn có chút kích động!"

"Ồ, nếu ngủ không được, chúng ta tới làm chút chuyện thú vị đi?"

"Hả? Chuyện thú vị gì?"

"Đương nhiên là đè em, ăn em!'

Cuối cùng Diệp Văn không còn tâm tư suy nghĩ về bạc nữa, dưới sự nỗ lực của Quý Lương mà mệt mỏi ngủ mất

--------vote ⭐ nhé-----------

*Rượu nho:


*Rượu lê:

* Mứt quýt:


*Mứt lê:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro